Tình Yêu Tuổi Học Trò Version Gay
|
|
-Uống nước mía à? Hihihi, uống, mà để coi Tui đi xe với người anh họ, để hỏi ý ổng coi sao! -Trời, mặt lớp phó vậy mà sợ anh họ hả? -Bộ lớp trưởng hổng sợ hả? Kệ tui! Con ngoan trò giỏi mà! Hehehe… -Thịnh, Dương! Hai em đứng dậy cho tôi!-Tiếng cô dạy GDCD vang lên… Từ trên, tao có thể suy ra: Tui và Dương bị cả lớp cười vào mặt! Rồi ra hành lang đứng! Huhuhuhuu! ‘’Lụm nụ” rồi -Làm lớp trưởng, lớp phó gì mà kỳ vậy?-Bà cô còn ban thêm một câu nữa! Ra ngoài hành lang… -Tại ông đó, tự nhiêu khều tui chi hổng biết nữa! -Gíup ông mà ông còn nói! Haha ra đây là nơi tui ra thường xuyên luôn đó! -Thôi, khỏi cần khoe! Tui hổng muốn tui và ông đứng thêm miột tiếng nữa đâu!!! Thế là hai đứa đứng giống như hai con cá khô phơi nắng -Ý! Dương ơi, học sinh khối trên đi đâu vậy! -Học thực hành hay thí nghiệm gì đó! Trong lúc tui đứng thì tiếng Huy trong đám học sinh đó kêu tui: -Nè! Vui quá há! Tui chì im lặng, không giám lên tiếng, sợ bà cô nghe thì có chuyện nữa! Mỏi quá! Rồi tiếng trống chuyển tiết đến! Chúng tôi lê thân vào! -Sau này hai em không được làm như vậy nữa! Làm ban cán sự sao không gương mẩu chứ! -Dạ…-Hai tui đồng thanh đáp. Thế là chúng tôi vào chỗ, học tiếp tiết Công nghệ.Mọi thứ đều diễn ra bình thường cho đến khi ra chơi! -Haha, mặt vậy mà nói chuyện!-Tuyền chọc ghẹo -Kệ tui đó! -Ê!Lớp phó có đi mua bánh không vậy!-Tiếng Dương. -Ờ! Chờ tui với! Tui đi mua bánh không tiếp chuyện nữa! Học bài còn kiểm tra nữa! Tui mới ra tới cửa với Dương thì Huy cũng tới! -Thịnh! Em rảnh không, đi xuống can-tin!…Bạn em à?-Huy hỏi -Dạ! Đây là Dương, lớp trưởng lớp em! Đây là Huy, anh họ mình!-Tui giới thiệu. -Ờ! Bọn mình có biết nhau rồi! Từ năm rồi! -Ủa! Vậy hả? Sao không nói trước, làm tui quê một cục! Thôi đi luôn đi! Nói xong tui cúng hai người đó xuống quán! Tui thì mua tùm lum đồ, tay xách hông hết!(Công nhận tui ăn hàng nhiều thiệt!). -Mai mốt, em mướn xe tải chở đồ của em mua lên lớp đi! Nhiều quá anh xách không nổi!-Huy cười cười. -Ờ, anh nói đúng đó! Xách phụ coi! Đồ của ông nhiều quá!-Dương hùa theo. -Biết, tại hơi đói thôi! Chúng tui lên lớp, ai lớp nào thì về lớp đó! Tui vừa ăn xong thì trống cũng vang lên! Tiết hóa kiểm tra tới rồi! Thầy bước vô lớp! -Chào lớp! Như thầy đã nói ở tiết trước, hôm nay chúng ta kiểm tra mười phút. Cả lớp lấy giấy ra!…Các em khỏi chép đề! Làm thẳng vào giấy! -Thịnh! Câu a làm sao? Chỉ coi!-Tuyền hỏi. -Từ từ! Nè, mau mau để tui còn làm! -Cả lớp giữ trật tự!-Thầy nhìn xuống chỗ tui, nhưng rất may là tui đã lấy giấy khác, giả bộ viết -Ê, câu b làm sao vậy Dương?-Tui quay qua hỏi. -Ừ, chờ tí…rồi, tui làm xong nè!
|
-Uhm!-Vừa nói tu vừa giật chép! Sau khi chép xong đề thầy xuống tới chổ tui! Nhưng thầy chỉ xem cách trình bày còn tờ giấy đó thì chuyển xuống bàn Tuyền. Thế là giấy của Dương đã ”phiêu lưu” khắp lớp! -Ê, trả bài tui coi! Tui còn coi để nộp chứ! -Từ từ nào!-Tiếng của một đứa con gái sau tui 1 bàn. -Trả đi! -Rồi nè! Làm thấy ớn hà! Bây giờ, gần tới giờ nộp bài, lớp giống như phiên chợ miền núi hai ba tháng họp một lần! Ồn, rất ồn! -Em làm bài được không?-Thầy hỏi tôi. -Dạ, em làm được!-Tui nói xong thì thầy gõ lên đầu tui nhẹ một cái! Mấy đứa kia ghen tị:”Hahaha, thằng học sinh mới được thầy thương rồi kìa! Cả lớp mình có đứa nào được gõ đầu đâu! Ghét ghê!”. Quả thật, tôi có chút cảm tình với thầy, ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng đó chỉ là thầy trò! Và cũng từ cái buổi hôm đó đã xuất hiện một tin đồn rất khủng: Học sinh mới kết thầy chủ nhiệm! Nghe xong tin này, tui cũng chẳng có gì làm bất ngờ, mồm thiên hạ mà! Và chỉ đến giờ ra về thì tin đó đã đến tai Huy! Ra về, anh đứng chờ tôi trước cổng. Lúc gặp tui, anh kéo nhẹ tay tui lại, hỏi: -Hình như em với thầy Quân không ổn cho lắm! -Sao anh nói vậy? Đó chỉ là tin đồn, tại vì thầy chỉ gõ nhẹ lên đầu em thôi! Bộ anh không tin em hả? -Luôn luôn tin mà, chỉ hỏi cho chắc vậy mà! -Xạo, về nhà thôi! Đến lúc tui và anh dắt xe ra tới cổng thì có một cô con gái cũng khá đẹp gọi anh! -Anh Huy ơi! À,…đây là ai vậy anh! -Là em trai anh đó! -Chào chị! -Em dễ thương quá há! Chị là Trang,bạn gái của anh cưng đó! -Em…em…có gì không!-Huy ấp úng. -Bạn gái anh à? Xinh thật! Mọi người nói chuyện đi! Em về trước vậy!-Tôi vẫn làm ngơ, nhưng hơi khó chịu thật! Tui nghĩ anh không lừa dối tui đâu! Nhưng tui cũng không hy vọng quá! Tuy năm nay mới học lớp 10, nhưng thật sự, kinh nghiệm của tui đã được tích lũy nhiều lắm. Tui lặng lẽ bước đi. Hình như Huy muốn đuổi theo nhưng cô bạn đã nắm tay anh ấy và trò chuyện. Tôi không muốn nhìn ra sau, nhìn chỉ càng buồn. -Chờ anh với!-Giọng Huy ở phía sau. Tôi chỉ biết lặng lẽ bỏ đi. Lại một bàn tay vỗ vai tui nữa! Thì ra là Dương. -Nè, đi bộ hả, nhà ở đâu, chở về cho! -Uhm, cám ơn, chạy đi, tui chỉ cho. Trên đường đi, ngồi sau yên xe, tui vẫn lặng thinh. -Có gì không mà sao im re vậy? -Không, tại đau họng thôi! -À, vậy đừng nói chuyện nữa! Gần tới chưa? -Tới rồi đó! Cám ơn nhiều nhen! -Thì ra nhà ông ở đây! Bye nhé! Số điện thoại tui nè! Có gì nhắn qua nhen! -Ờ, số riêng luôn phải hông? -Uhm, nhắn gì cũng được! Dương vừa ra khỏi nhà thì Huy cũng vể tới! Tôi lặng lẽ bước vào nhà. -Thưa anh chị, em mới về! -Uhm, hồi hôm qua ở nhà được không em? Huy đâu? -Ở nhà vẫn bình thường anh, Huy đang dắt xe vô nhà! Thưa anh chị em lên phòng trước! -Ờ, em lên đi! Tôi lặng lẽ vào phòng rồi cố tắm thật sạch để rửa đi nhừng gì không tốt đẹp của ngày hôm nay. -“Cốc cốc…cốc!” -Mời vào! -Em có sao không vậy?-Huy hỏi. -…-Tôi đáp lại bằng một sự im lặng lạnh lùng. -Cho anh xin lỗi. Em tin anh mà, đó chỉ là Ngân nói vậy thôi. Đúng, tụi anh đã từng quen nhau, nhưng sớm chia tay rồi mà, em hiểu cho anh đi! Anh đã có em rồi mà! -Anh không cần giải thích! Em hiểu và luôn tin, thế giới này không có tình yêu đích thực. -Em đừng làm như thế! Anh nói thật, cho anh xin lỗi đi. Anh sẽ làm bất cứ điều gì em muốn ngoại trừ đừng xa em! -Thật hông?-Tui chuyển từ mặt giận sang vui. -Thật! -Đi tắm giùm đi! Rồi ăn cơm! -Ở đâu? -Hông lẽ ở phòng em! -Ờ, hồi qua kêu anh nhen! Thế là phút chốc,anh đã biến mặt tui từ buồn sang vui. Trông đáng yêu thật! Tôi luôn tin anh! Mọi thứ còn lại trong ngày cũng khá bình thường!Tối đó, tui thật sự không ngủ được vì băng khoăn, tự hỏi:” Mình có quá “dễ dãi” không nhỉ? Anh có yêu mình thật không? Tình yêu này có bền không?…” Và hàng loạt câu hỏi khác được tui đặt ra! Nhưng biết làm sao khi lỡ yêu anh rồi! Hihi … Các ngày sao đó vẫn bình thường! Anh ấy vẫn chở tôi đến trường học, tôi quen được nhiều người hơn! Ví dụ nha: Thanh,Nhi,Mỵ,… nhưng ba đứa đó thì thân hơn! Nhưng từ cái việc anh hay chở tui đi học cũng khiến nhiều đứa thắc mắc: -Ê, sao ông quen được với anh Huy vậy?-Con Thanh nhanh nhảo. -Ai biết! Anh em thôi! Có gì không?-Tui trả lời bằng giọng khó hiểu. -Thì tao nghe mấy đứa khác nó nói mày với anh ấy có vấn đề! Vô trường thì vô chung! Về nhà không về riêng! Rất hay gặp nhau để hỏi cái gì ấy!-Con Mỵ chen vào -Ừ, đúng rồi, mày mới vô nên không biết đâu! Anh Huy đẹp nên được nhiều người “ngắm”! Mày làm vậy nhiều người nghi chắc!-Nhi khuyên tui một câu! -Tao nói là anh em thôi! Mấy bây nghe làm chi những tin đồn vớ vẩn đó! Gần tới thi rồi, lo mà ôn đi! Nhiều chuyện quá đi!-Tui giải thích. -Tụi tao biết rồi! Nhưng tao mới nghe được tin này, có con mắm nào nghe không?-Mỵ nhìn 3 đứa hỏi. -Kể nghe đi!-Thanh la sớm nhất. -Thôi, để tao kể cho nghe nhen! …Ông Huy với bà Trang cải nhau về cái gì đó hình như nghe đâu có Thịnh trong đó nữa! Rồi hai người đó BYE rồi! Hai người cũng khá xứng về bên ngoài,nhưng bên trong, Trang rất chảnh vì học giỏi, là con nhà kinh doanh, có điều kiện nên như vậy đó! Tao nghi chắc nó khong tha cho Huy đâu! Con đó chuyên gia xử gian hồ đó -Chắc nguy cho ông Huy và đặc biệt là Mr.Thịnh chúng ta đây! Hehe!- Nhi dọa tui! -Kệ mọi người! Tự kể cho tui nghe, có vấn đề gì tới tui hông dzạ? Thôi tui đí học bài đây!-Tui tìm cách lang lãng. -Uhm, tao nói vậy thôi, tin hay không thì tùy! Hổng phiền học bài đâu! Đi ăn bánh bây ơi! Chứ để Thịnh học không thuộc thì họa lớn! Haha, bye nha!-Mỵ chọc tui. Thực sự, lòng tui cũng khá lo về “vấn đề” này! Nhưng biết làm gì, thôi chắc kêu anh đề phòng thôi! -“TÙNG..TÙNG…TÙNGGGGGGGGGGGGGGG…” Vô học rồi! Tiết Công Nghệ đầu tiên! Á, hôm nay học bài “Cứu người bị tai nạn điện”. Thấy “gúm” quá! -Thầy chào các em! Hôm nay chúng ta sẽ học bài thực hành:”CỨU NGƯỜI BỊ TAI NẠN ĐIỆN”. Lớp cúng ta sẽ thức hành…………..”- Ông thầy giảng tùm lum, đại khái là, mỗi dãy bàn ngang là một tổ,một tổ hay bạn lên thực hành theo dạng 1,2, tức tổ 1 là phương pháp hà hơi thổi ngạt, tổ hai là phương pháp nằm sấp còn tổ 3 là phương pháp hà hơi thổi ngạt và theo thứ tự đến tổ 6! Và thầy cho mỗi nhóm 3 phút để chọn! Thế là bàn tui và Dương chụm lại, và kết quả là tui và Dương sẽ lên vì tui là người mới, Dương làm tốt nữa! Tui sẽ là người bị điện giật, Dương là người cứu tui!
|
Lên trên bục (có trải chiếu nữa, khủng khiếp quá!) thực hiện để thầy chấm. Tổ tui là tổ ba, nên cũng nhanh chóng đến tổ tui thực hiện. Bước lên phần bàn gần bục mà thầy chỉ, tui cứ run run rồi nằm ngửa lên và nhắm ngiền hai con mắt lại. Rồi một hơi thở ấm phà vào mặt nhưng sao quá gần! Các động tác đó diễn đi diển lại được hai lần thì, môi của Dương đã kề với môi tui! Giật mình, tui mở mắt ra và 4 con mắt nhìn nhau! Rồi…Dương cứ lãng lãng đi! Hai chúng tôi về tới chỗ thì đã có tiếng xì xào! Tôi viết thư, nhét trong cây bút và “quăng” qua cho Dương. “Sao Dương lại làm vậy?” “Dương xin lỗi! Dương lỡ…lỡ…” “Lỡ sao?” “Nói thật, Duong like you! I think I was loved you! Thịnh có kinh tởm Dương không?” “Sao Dương lại viết vậy! Thịnh không kinh tởm, T cũng là G, nhưng mình có người yêu rồi!”=> thẳng thắng quá! “Anh Huy phải không?” “Dương không nên biết! Chúng ta sẽ là bạn thân Ok!” “Uhm, nhưng Dương vẫn yêu Thịnh!” “…” Thế là chúng tui ngừng ở đó vì ông thầy đã bắt chúng tôi ra khỏi lớp! Cảnh cũ lần hai! Ra tới cửa, chúng tui chỉ im lặng… Cũng vài ba phút sau, Dương hé miệng: -Hồi đi ăn kem, rủ Huy với! Tui nhìn Huy rồi trả lời: -Uhm, tui sẽ rủ! Và rồi những giờ sau đó cũng bình thường! Ra về, tui đứng trước cổng với Dương chờ Huy. -Ê! Ăn kem! Anh đi không! -Thôi! Chắc là không đâu! -Đi, đi mà! Về nhà cho cái này! -Ờ, vậy đi! Hehe ! -Có bạn em đi nữa! -Ờ, sau cũng được! Dương à? -Uhm, chúng ta đi thôi! Thế là cả ba tấp vào một quán kem gần đó! -Em và Dương ăn gì? -Em và Thịnh ăn giống anh! Anh ăn gì?-Dương nhanh tay nên trả lời trước! -Vậy cả ba ăn kem dứa há! -Uhm! -Chị chủ quán ơi! Cho em ba dĩa kem! -Huy à? Chờ tí, có ngay!-Chị chủ quán vui tính thật. -…Hai người là người yêu của nhau à?-Dương bất ngờ hỏi. Điều đó khiến Huy nhìn vào tôi rồi: -Uhm, chúng mình là của nhau! Câu nói của Huy khiến tui như “đơ” người! -Cậu thích Thịnh à?-Huy tiếp tục hỏi. -Đúng, tôi thích!-Dương trả lời một cách lành lạnh. -Thịnh đã là người yêu của tôi! Tôi không cho phép ai cướp người tôi yêu! -Vâng, vậy anh cứ giữ đi! Xem ai thắng, ai thua! -Thôi đi! Hai người im đi! Đừng cải nhau nữa!-Tôi hét lên khiến tất cả người trong quán hướng về cái bàn có ba người con trai ngồi! Nói rồi tôi xách cặp, bước nhanh ra trong khi chị chủ quán đem ba dĩa kem ra. Huy vội vàng để tiền trên bàn rồi chạy theo tui. -Em có sao không? Anh…anh xin lỗi! -Em không sao! Về thôi! -Ờ! Em lên xe đi! Thế là tui về nhà với cái đầu cứ luôn nghĩ về chuyện hồi nảy! Nhưng phải cố quên vì cũng gần tới kỳ thi rồi! Nhưng thực sự nói quên sao quên được! Vì thế, tui chỉ đành vùi đầu vào học bài thi! Ngày hôm sau, tui thức sớm hơn một tí, rồi ăn sáng sớm hơn, tự đến trường! Thực sự, tui không sao quên được chuyện hôm qua,mọi thứ! Nhém mấy lần tui đã bị chửi vì không cẩn thận khi đi đường và hôm nay cũng vậy! Đến trường, tui đã gặp Dương ở đó, chỉ có mình Dương! Dương đến sớm thật! Tui vẫn làm ngơ đi, lặng lẽ để cặp vào chỗ, lấy bài ra xem. -Nè! Bị gì vậy!
|
-Giận tui à? -Muốn biết người ông yêu thôi mà! -Chẳng lẽ làm vậy sai sao! Hai người đã làm gì chưa! Tui làm thế, mọi thứ chỉ vì tôi yêu ông! Vậy là sai sao? -Thôi! Im đi! Hai người thích làm gì thì làm! Tôi không quan tâm! Tôi không muốn yêu! Mọi thứ, đúng mọi thứ không sai, nhưng tôi ghét mọi thứ đó!-Tôi không nhịn được, hét lên. -Được, ông nói đấy, tôi sẽ tìm nó tính! -Dừng lại! -Yêu nó sao! Hai người làm gì chưa! Ngủ chung rồi à? -Sao Dương lại nói thế! Thịnh muốn mọi chuyện đơn giản. Thực sự Thịnh yêu Huy đó! Thì sao ? Dương dừng lại mọi việc mình đi! -Vì ai chứ! Vì tôi yêu cậu!-Vừa nói Dương xấn tới, kề sát mặt tui! -Bỏ tôi ra đi! Đừng…đừng như…….vậy….mà! -Em em…-Tiếng Huy ngoài cửa.-Mày dám làm vậy với Thịnh à? Gan lắm, tao cho mày xem! -Ừ, có gan thì nhào lại! -Mày ngon! Coi nè! Huy xấn tới, xô , đấm vào mặt Dương một cú đau điếng! -Được, mày hay lắm! Dương tiến thẳng, đấm ngay vào mặt Huy…Một lần nữa, tôi lại cứng đơ. -Đừng, hai người dừng lại đi! Được, vì em mà mọi người như thế này thì em sẽ đi! -Em dừng lại đi! Anh chỉ muốn dạy cho thằng này một bài học! -Thịnh đứng lại đi! Dương sẽ giải thích sau! Những giọt nước mắt từ khóe mi tuông ra: -Dừng lại đi! -Hai em dừng lại cho tôi ngay!-Tiếng Thầy Quân ngoài cửa. Thế là cả ba được “mời” lên phòng ban giám hiệu!…Sáng sớm mà như thế đấy!!!… -Hai em giải thích tại sao hai em đánh nhau. Cả ba im lặng. -Thịnh, em giải thích đi. -Thưa thầy, em…em…- Tôi chỉ biết lặng người, ấp úng. -Mới sớm, mấy em đã làm như vậy rồi! Thịnh, em về đi. Huy, Dương mỗi đứa viết một tờ kiểm điểm cho thầy! Gần tới thi rồi mà mấy em lại làm như vậy đó! -Thưa thầy em về lớp! -Em về đi! Tôi bước ra khỏi phòng. Nhưng lại nép sau bức tường vì hơi tò mò. -Hai em vì Thịnh phải không. Thầy biết rồi! Thầy hiểu, hai đứa không cần giải thích! Hai em lên lớp đi! Thầy sẽ bỏ qua chuyện hôm nay, nhưng hai đứa không nên làm như vậy nữa! -Dạ, thưa thầy chúng em về!-Cả hai đáp lại lời thầy! Nghe xong, tui nhanh chân chay ngay về lớp. Ông thầy thiên vị thật! Bây giờ, có nhiều cái miệng bàn chuyện đánh nhau hồi nảy lắm! Đến lớp, mới ngồi vào chỗ, Huy đã gọi tui. -Sao hồi sáng em không chờ anh đi! -Em…muốn đi một mình thôi! -Làm anh lo đó! Biết không? -Hồi nảy, anh giận em không! -Không, nhưng chỉ mới chạm môi thôi phải không? -Chỉ vậy thôi! Anh không giận chứ? -Không, tối nay chỉ bù thôi! Hehe! -Gian quá đi! Em vào lớp đây! Thế hai chúng tôi lại bình thường như cũ, chỉ còn Dương. Quay mặt lại, tôi đã “chạm mặt” Dương. -Dương xin lỗi! -Không sao? Dương có sao không? -Không, chỉ đau chút thôi! Chúng ta…Dương sẽ…không làm phiền hai người nữa đâu, mình vẫn là bạn, vẫn bình thường nhé! -Uhm. Vào lớp thôi! -Thịnh cho Dương xin lỗi! -Uhm, Dương cũng đừng nên như vậy nữa! Đôi khi nóng tính quá không tốt! Nếu Dương thích một ai đó thì hãy “cảm hóa” họ từ từ! Thịnh nói vậy thôi, thịnh cũng không giận Dương đâu! -Mình sẽ mãi mãi là bạn tốt nhen! -Uhm.-Tui đáp lại lời nói của Dương bằng một giọng vui tươi trở lại! Mới tới chỗ ngồi, Mỵ chạy lại hỏi: -Chuyện gì vậy? Tao nghe mấy đứa kia nói về mày với hai đứa đó! -Chỉ là hiểu lầm thôi! Con trai đó! Huy là anh tui đó! -Uhm,tao, Nhi và Thanh luôn tin mày! -Ờ, cũng may cho tao là tụi bây tin! -Thôi, bọn tao đi chơi,mày đi không? -Thôi, mệt quá. Và tiếng trống trường cũng vang lên, tui vào lớp ngồi vào chỗ nhìn sang Dương! Dương đáp lại bằng một nụ cười ngây ngô! Phù! Mọi thứ đã tốt hơn, mong mình và Dương sẽ mãi là bạn tốt của nhau, chuyện hôm nay sẽ mãi là quá khứ, quá khứ… Trưa, về tới nhà, tui leo ngay lên giường, nằm nghĩ đi nghĩ lại về những chuyện hồi sáng. Vẫn là cái tính hay nghĩ! Mọi chuyện đã đâu vào đó rồi mà! Cứ an tâm học bài thi! -“CỐC…CỐC…CỐC…!” -Cửa không khóa!-Tôi biết chắc là Huy nên nói vậy! -Đang làm gì vậy? -Không, em đang rãnh! -À, vậy em có thể thoa thuốc cho anh được không? -Lịch sự quá! Tại anh chứ bộ! Ai biểu đanh nhau chi rồi bây giờ… -Tại em chứ ai! Vậy hông xức hén! -Đưa đây! -Hehe… -Đau chỗ nào? -Ngay mặt, thấy chỗ nào bầm thì thoa! -Ờ, thoa hết mặt luôn à! -Tùy, nếu không “thương hoa tiếc ngọc” thì thoa hết! -Ờ, vậy tui thoa hết cho tan hoa banh ngọc, mặt xấu quắt, khỏi kua gái luôn há! -Nếu em thích! -Hay quá! Nói không lại mấy người rồi! Còn chỗ nào nữa không? -Còn ở phần ngực! -Hả, chỗ…chỗ đó tự làm đi! -Làm cho trót luôn đi mà! -Ờ, cũng được… -Hehe, sướng ghê, tự nhiên bị đánh đau rồi được người yêu xức thuốc! Đã ghê! -Đã nè!-Tôi đánh nhẹ vào chỗ đau của anh rồi tiếp tục thoa thuốc. -Ái da! Đau! -Cũng biết đau nữa à? -Người chứ đâu phải vật đâu! Thôi được rồi!… Em ơi! Cho anh hỏi cái này nha! -Cái gì? -Hồi sáng, Dương có làm gì em chưa! -Ở đâu mới được?-Tui giả nai chút xíu! -Môi! -Chỉ mới hồi sáng, nhưng sơ sơ ngoài thôi! Có gì hông? -Mmm…Lại đây, anh nói nhỏ cho nghe cái này? -Sao không nói lớn! -Bí mật không được nói lớn, nói lớn không còn bí mật! -À, bí mật gì khủng thế! Nói em nghe với!-Tui hí hửng. Tui ghé tai lại cho anh nói thì môi anh đã nhanh đã chạm vào môi tui và…và…và đó thực sự là cái hôn! -ỨM, cái…cái…! Á, ghét quá đi! Dê già! -Tặng em đó, nó cũng là first của anh đó! -Ghét quá! Cho chết nè!-Vừa nói tui vừa đánh vào ngực rồi xô anh xuống giường. -Hả?! Dám đánh đại ca hả? Cho chết nha! Bỏ tật luôn nè!-Anh thọc lét tui, nhột muốn chết luôn… -Thôi…hihihi…mà…hahaha…em…thua…hihihi haha! -Bỏ tật nhen! -Uhm! Biết rồi!…Hồi trưa, anh về, anh chị có hỏi gì không? -Có, anh chỉ nói là té xe thôi! -Liệu anh chị có biết chuyện tụi mình không? -Anh không biết! Chắc là không! -Uhm, còn chuyện anh với Trang! -Uhm, anh và cô ấy chia tay! -Anh cẩn thận đó! Quen chi cho nhiều rồi khổ! -Biết rồi bà xã ơi! -Ai cưới hồi nào mà kêu bà xã? -Ờ, vậy ai kêu anh yêu ta! -Biết rồi! Cải hông lại! -Tại em sơ ý mà, nói vậy, người khác hiểu anh là bà tám rồi sao? -Kệ anh! -Hông thương người ta phải không? -Uhm, hông thương mà xức thuốc cho! -Anh yêu em!… -Em ghét anh!… Thế là mọi chuyện đã tốt hơn!!! Gần tới ngày thi học kỳ rồi!… Sáng hôm sau… -Anh ơi! Dậy mau lên, sao ngủ luôn ở phòng em vậy? Dậy mau lên! -ỦA, anh ngủ ở phòng bà xã hả? Cho anh xin lỗi! Anh quên! Thôi, anh dọn đồ qua tắm luôn nha! -Hả? Tắm à? Không tắm chung! -Uhm,em tắm trước, qua lấy đồ đi! Tui bước vào nhà tắm…đánh răng xong thì cửa mở ra! -Ý, sao…sao vô đây? -Thôi kệ, lỡ rồi mà! -Đừng mà! -Thôi, trước sau thì cũng…cho tắm đi! Đi mà! -Ờ!-Tui đành “xiu” lòng.-Cấm đó! -Dầu trước hay sau thì cũng… -Ghét! -Thương đi! Thôi để anh tắm cho! -Á! Đừng! -Lại lỡ rồi, thôi lỡ rồi,lỡ luôn đi! -Đồ dâm tặc! Cướp đời người ta! -Kệ, vậy mà có kẻ thích mới ghê! -Ghét quá đi! Tắm mau lên còn đi học nữa, ngắm gì mà ngắm! -Tí thôi! ………
|
Chúng tôi kết thúc bữa sáng rồi đến trường! Sớm lắm! Vừa đi, tôi vừa ca cho anh nghe bài “A little love!” “Greatness as you Smallest as me You show me what is deep as sea A little love,little kiss A litlle hug, little gift All of little something.these are our memories You make me cry, make me smile make me feel that love is true You always stand by my side I don’t want to say goodbye make me feel the joy of love…” Anh chỉ biết mỉm cười nghe giọng người yêu hát! Hạnh phúc thật! Điều đó rất to lớn đối với một học sinh trung cấp như tui!… Còn hai ,ba ngày nữa đến ngày thi! Tôi thì thi ba ngày liên tục! Tổng các môn trong ba ngay đó là sáu môn. Vì thế tui thì gấp học bài! Chưa kể 6 môn còn lại! Anh cũng vậy, cũng vùi mài kinh sử! Nhưng được khoảng hơn nửa tiếng, anh lại qua, hỏi này nọ, để gặp tui! Gần ngày thi… Sáng ấy anh lại nhẹ nhàng mở cửa rồi đánh thức tui dậy! -Em à, dậy đi thôi! Lười thế! -Để em ngủ chút nữa đi! -Thôi mà! Nghe lời ông xã dậy con đi học nữa! Đi học sớm đi! Ông xã hổng muốn cưng đi học trể đâu! -Năm phút thôi! -Anh yêu em! Nếu em không dậy, đừng trách anh đó! Hhehe! -Em yêu phải người dâm tặc rồi! Dậy thì dậy! Hazzzz…… -Đi tắm đi! -Biết rồi! Tôi uể oải vì buổi tối học bài quá nhiều! -EM đảm bảo chắc nhà mình sao khi thi có một con thòi lòi! -Sao zậy? -Nhìn vào bài ôn, font nhỏ xíu để tiết kiệm, nhìn muốn rớt hai con mắt ra! Nhất là môn Lịch sử! -Bà xã ráng đi! Anh về phòng à! -Ờ, bye! Gặp sau 5 phút! -Đưa cặp đây, để anh chở tới trường cho hén! Hay đi một mình? -Thôi, em đi một mình, người khác thấy là nguy, em sợ nhất cái miệng lớp em! -Ờ, tùy em thôi, em thi xong thì tới anh thi đó! Em lấy xe nào cũng được, 10h45 gặp ở trường! Thế là tui lấy xe martin đi!…Hôm nay, thi môn Hóa đầu tiên, tui vui quá trời luôn! Đúng hết mà hahehe! Tới môn lịch sử, ông thầy cho cái bảng điền sự kiện vô, tui làm không được, nhờ mấy đứa “lận bùa” cạnh tui chép rồi quăng ra! Thay vào đó, tui phải chép mấy câu khác quăng qua! Mấy lần bị ông thầy nhìn, hết hồn luôn! Nếu thầy mà biết được là “mời em ra ngoài!”, vậy là một con 0 vào hệ số ba, nhưng chuyện đó không xảy ra!!! Sau khi thi hai môn, uể oải thật, tui về luôn, không gặp Huy, không biết Huy có lo không nữa. Chắc Huy biết mà! 3h chiều, Huy về. Sợ anh la nên tui nhảy lên giường, nhắm mắt lại vờ ngủ. -“Két”-Tiếng mở cửa. -Sao em không kiếm anh? Biết anh lo lắm không? Thi xong là nghĩ đâu tới em ấy!-Vừa nói, Huy vừa để cặp trên bàn, tiến lại gần giường-Em yêu ngủ à? Người ta làm bài không được là phạt em đó!-Anh ấy hôn lân trán tui. -Ái da! Biết người ta giả bộ còn véo má người ta nữa! Hứ! Ghét ghê!-Tui la lên vì bị anh véo một cái vào má! -Cho em bỏ tật gạt anh! À, hổm rày, anh toàn qua phòng em, hôm nay qua phòng anh chơi luôn đi! -Sao cũng được! Làm bài được hông? -Cũng kha khá, còn em?
|