Thế Giới Này Chỉ Cho Phép Mình Em Bắt Nạt Anh
|
|
Chap 05: Chúng ta đã yêu nhau 3 năm- Em là của anh
Quả thật chiều nay đi chơi rất vui vẻ, bọn họ còn tiễn nó tận về nhà. Trịnh Hoàng còn đòi vào nhà nó chơi nhưng bị nó đá đít ra ngoài . Trời tối dần rồi tối mịt,gió thổi mạnh hơn bao giờ hết. Nó thấy sợ hãi. Thu người vào một góc,người nó khẽ run lên. -Trúc Tình,Trúc Tình... Bảo Linh...-Hai tay nó ôm lấy đầu hoảng loạn, nó không cho phép mình nhớ lại tai nạn năm xưa của ba mẹ. Đó là một đêm mưa đầy giông tố và đau đớn. - Hic hic...- Nó bắt đầu nấc lên. Đùng -Á...-Nó hét lên sợ hãi. Nó thấy cô đơn quá. Nó thấy lạnh lẽo quá. Mẹ ơi. Ba ơi . Người nó run lên bần bật. Trong nhà không có ai cả, nó hồi tưởng về quá khứ,có rất nhiều tiếng chân bước lên cầu thang,mẹ nó cố đẩy nó cho vú nuôi rồi quay lại phòng. Bọn họ là những người mặc áo đen với khuôn mặt dữ tợn. Tiếng sấm vang rền,mưa to như trút nước... Trên sàn nhà,máu chảy loang ra... Nó nhìn thấy ba mẹ trút hơi thở cuối cùng mà đau đớn... -Huhu..-Nó lắc đầu,không... Không được nhớ ... -Đừng sợ . Anh ở đây.-Một dáng người cao ráo ôm lấy nó. Trong màn đêm,đôi mắt đó trở nên ma lực hơn bao giờ hết. Nó ôm lấy cánh tay đang ôm nó,khẽ nấc lên đau thương rồi ngủ lịm đi. Hắn đau lòng nhìn nó , hắn có nghe được cuộc trò chuyện của Trúc Tình và nó , nhìn trời chuẩn bị có dấu hiệu mưa,hắn đã vội vã sang đây. Hắn sợ nó khóc một mình,hắn sợ nó sẽ hoảng loạng. Hắn sợ nhiều thứ? Sợ nó ở Anh những đêm mưa gió ,nó sẽ hoảng loạn. Sợ nó ăn uống không đủ chất?Sợ nó buồn phiền..Yêu nó,hắn trở nên sợ nhiều thứ.... Nó tỉnh giấc khi trong vòng tay của hắn. Trời đã tạnh hẳn mưa,bầu trời trong veo và quang đãng không có một gợn mây. Trong xanh,yên bình tới lạ kì. Nó mệt mỏi đưa mắt nhìn: -A...-Nó bịt miệng lại vì giật mình. Sao hắn lại ở đây? - Dậy rồi à? -Hắn rời tay khỏi eo nó , ngồi dậy, mắt không nhìn nó. -Thật ra. Anh không cần tới đây đâu..-Nó biết tại sao hắn tới đây mà. Nó đủ hiểu. Nó ngồi dậy,đôi mắt buồn nhìn ra ngoài của sổ. -Anh xin lỗi.- Hắn ôm lấy nó, vùi mặt vào mái tóc thơm tho của nó,hít một hơi thật sâu. Hắn nhớ nó... Nó im lặng,trong lòng nổi lên nhiều gợn sóng.Hắn cứ ôm nó như thế. Chính vẻ yếu đuối này đã từng khiến hắn phát điên lên,hắn chỉ muốn được ôm nó,được bảo vệ nó. Nó làm hắn tan chảy,nó mang tới nụ cười và giúp cho cuộc sống hắn có ý nghĩa hơn. Hắn ráng làm việc để nuôi nó,không để nó thiếu thiệt cái gì,hắn ráng hoàn thiện bản thân để nó tự hào về hắn. Nó làm hắn thay đổi nhiều thứ.... - Anh có thấy bầu trời sau cơn mưa giống như bầu trời mùa thu không?-Nó mở lời. - Em nghĩ sao?-Hắn ngước lên nhìn. - Rất giống.-Nó cười khẽ. - Em nói thế nào là thế đó.- Hắn mỉm cười.- Ngồi đây nhé,anh xuống chuẩn bị đồ ăn sáng cho em. Không đợi nó trả lời,hắn bước xuống nhà. Nó cười nhẹ,nằm xuống,đôi mắt khép hờ. Anh cứ như vậy, em phải làm sao đây? -Thiên Di,dậy đi em.-Hắn mang cơm trứng vào cho nó. Nó đâu có biết trong suốt hai năm qua vì muốn nấu cho nó một bữa ăn ngon,hắn đã phải cật lực học nấu ăn như thế nào. - Anh nấu sao?- Nó dụi mắt,đi vào nhà tắm VSCN. Trở ra với bộ mặt vô cùng tỉnh táo. -Ừ. - Ăn được không đó?-Nó cầm thìa lên. Vẻ ngoài thì rất ngon và bắt mắt nhưng nó nghĩ lại... quá khứ thì không khỏi rùng mình. -Yên tâm. Nó cười,đưa muỗng lên miệng ăn.Quả là rất ngon. -Ngon lắm. Anh ăn đi.- Nó đút cho hắn,nó lại luyên thuyên với hắn về những câu chuyện bên Anh. Hắn chỉ cười và nhìn nó,nó gầy hơn trong trí tưởng tượng của hắn. -Ủa? Mà không đi học sao? - Ngốc. Em đang mệt . Mai rồi đi. -Ai nói em ngốc. Cái anh này...-Nó đưa tay nhéo má hắn. Một người cao cao tại thượng,bất trị như hắn lại khuất phục trước nó. Haizzzz - Em cứ bắt nạt anh . -Do anh hư í.-Nó cãi lại. Hai đứa lại cãi nhau,đuổi bắt nhau khắp nhà. Chỉ cần bên cạnh nó,hắn như trở về một cậu bé đáng yêu và tinh nghịch bên con nhóc suốt ngày cậu phá.. Cảm giác rất thích .Mệt rồi lại nằm bên nhau. -Di Di.-Cái tên nó được phát ra bởi những âm thanh vô cùng ấm áp. -Sao cơ? -Nó quay lại nhìn hắn,tay vò lấy mái tóc hắn. -Yêu anh nhé? -Anh không thấy chúng ta chỉ mới... mọi người... -Nó chưa nói hết câu đã bị cướp lấy bằng nụ hôn của hắn. -Ngốc. Chúng ta yêu nhau 1 năm và yêu thầm 2 năm. Ba năm rồi đó.Anh thề với em sau khi hiểu lầm,anh còn chưa chạm vào một người con gái nào.-Hắn đưa tay lên thề thốt. - Được rồi.-Nó bịt tai,mắt đưa nhìn hắn.-Anh thật sến súa. -Cho em chừa nè.-Hắn cù nó còn nó cười khanh khách. Nụ cười nó làm hắn dễ chịu .Như cơn mưa làm dịu tâm hồn sau những ngày nắng gắt... Và thế giới dường như sock toàn tập khi hắn đột nhiên relasionship với nó và lần đầu tiên hắn công bố cho toàn cầu biết người hắn yêu. Nhiều người vẫn không tin được. Hoàng tử có trái tim băng bị một cô gái hớp hồn sao? Chưa ai thấy hắn thân thiết với bất kì cô gái nào cả. Vậy mà... Và bằng chứng rõ ràng nhất đó là ảnh avatar hình nó và hắn đang nằm cạnh nhau và status " Yêu em" gửi tới Di Di. Nhiều người vui mừng vì họ rất xứng nhau,đều có danh tiếng và vẻ ngoài hơn người. Nhiều người ghen tị,người thì buồn bực.... Cô gái có ma lực gì mà quyến rũ được chàng hoàng tử vậy...Vô cùng nhiều cảm xúc. Nói chung , tình trạng quan hệ hẹn hò của nó và hắn chấn động toàn cầu... Chủ đề mong mỏi và hot nhất của tháng xoay quanh quan hệ và những bức ảnh của nó và hắn... Tất cả trở nên đắt giá hơn bao giờ hết... Hắn thì thầm vào tai nó : -Vậy là cả thế giới này đều biết em là của anh.
|
Chap 05 : Ở nhà với vợ. Trúc Tình cập nhật tin tức,xém ho sặc sụa , không dám tin vào mắt mình,liệu đây có phải là sự thật không? Nhấc điện thoại lên và.... - Di Di , mày với anh Gia Phong quay lại rồi à? Nó có thể nghe rõ được sự vui mừng của Trúc Tình qua lời nói đó , chưa kịp trả lời thì... -Di Di, ra vườn chơi đi. -Hahaha... Anh ấy đang ở đó à. Tao cũng yên tâm mà mày nè , tao với Bảo Linh chắc sang Mĩ 2 tuần vì hôn ước của Bảo Linh . - Được rồi. Sớm về và có quà cho tao là được.-Nó mân mê cái cốc tai xanh hình xì trum,không khỏi thở dài. - Mà thôi,gọi mày sau . Tao chỉ hỏi về chuyện mày với anh Phong thôi mà nghe giọng ảnh , tao hiểu rồi... Bai baiii - Trúc Tình cúp cái rụp,nó chỉ biết trợn mắt nhìn , nó còn chưa nói món quà nó muốn mà. -Di Di.- Hắn mở cửa phòng ra, cái mặt nhăn nhó.-Anh gọi em không nghe à? -Có. -Nó quay người ra nhìn. - Trúc Tình với Bảo Linh qua Mĩ rồi. -Cái mặt đã xấu buồn còn xấu hơn nè.-Hắn búng vào trán nó. -Cái tên khốn này....- Nó đưa tay lên đe doạ rồi...-À ,ra vườn tưới hoa,sáng giờ chưa đụng một giọt nước....
|
Hắn thì ung dung ngồi xích đu , nhảy phắt lên hái một quả táo , chà chà rồi cho vào miệng. Hắn thích cảm giác này,thật bình yên,nhìn nó tưới hoa,nhìn nó cười... đều làm hắn hạnh phúc. - Tên kia,mau cầm vòi tưới nhanh lên đi. Ngồi đó mà ăn với chả uống.-Làm gì có chuyện nó để hắn yên,bất cứ lúc nào nó cũng có thể có lí do gây sự với hắn. Nhìn nó kìa,một tay cầm vòi,một tay chống nạnh,chu miệng thét cái tên của hắn. -Nhà em mà. Anh chỉ là khách thôi.-Hắn nhởn nhơ cười. -À. Hiểu rồi.. Nhà em mà....- Nó cười ngọt xớt . Móc túi lôi điện thoại ra ,bấm số gọi . - Tiểu Hàm rảnh không? Qua nhà em giúp em một chút rồi dẫn em đi chơi nha. Mau... - Hừ...-Hắn hừ lạnh,giật điện thoại bỏ vào túi mình,đi đến bật vòi nước cùng nó tưới cây. Nhìn cái mặt hắn kìa, nó không nhịn được cười nữa,nó biết mà , hắn gì thì gì chứ hay ghen lắm đó nha. Hắn liếc mắt nhìn nó rồi tỏ vẻ giận dỗi,cái dáng cao ngạo đó dưới ánh mặt trời lại càng thêm cuốn hút. Nó cười mãi , còn nhìn hắn chằm chằm,cứ nhìn rồi cười,nhìn rồi cười. -Cười gì? -Không có . Chắc Tiểu Hàm sắp đến rồi..-Nó giả vờ đưa tay xem đồng hồ. -Cái cô này...-Hắn bực tức gắt lên,tay kia kéo nó rồi quặp lấy cổ nó,hầm hừ .- Anh làm rồi còn gì. -Dám quát em nè.-Nó đưa tay cốc đầu hắn. -Em cứ đánh anh hoài à?- Hắn hét lên rồi ỉu xìu như con cún con,đáng yêu vô cùng,tay rời khỏi cổ nó,tiếp tục sự nghiệp tưới cây mát mẻ. Ôi mẹ ơi. Ai mà nhìn thấy cảnh này chắc hết hồn quá. Nhưng thực chất hắn cũng là một con người bình thường,dù có cao quý,cao ngạo hay lạnh lùng tới đâu thì cũng trở nên mềm yếu và con nít đối với người con gái mà mình yêu. Nếu là cô gái khác , hẳn sẽ hét lên vì sung sướng và ôm chầm lấy hắn nhưng nó làm gì có mủi lòng,nó còn đanh đá vứt vòi nước xuống thảm cỏ,ai tay chống nạnh,hếch mặt lên nhìn hắn. -Ờ , đó. Rồi sao?-Lại nhéo má hắn. -Ahsi , cái con nhỏ này....- Hắn cũng vứt luôn cái vòi,nắm lấy tay nó, nó cố nhảy lên nhéo má hắn,hắn thì vừa đỡ nó vừa né ... nhưng hắn đang cười vì hạnh phúc. Chính cái sự ương bướng,tinh nghịch này mà làm trái tim băng của hắn tan chảy.
|
" Gia Phong đẹp trai à, tha mạng cho vợ đi." Đùng Nó khựng lại,hai mắt trợn tròn nhìn hắn,hắn thì cười trêu ngươi nó. Đây là cái giọng của nó chứ đâu,oi mẹ ơi , dị chết đi được. Bắt đầu nghiến răng, vùng khỏi tay hắn mà leo lên lưng hắn,đưa tay quặp cổ hắn như cách hắn đã làm với nó. -Cái tên này. Sao anh đám để nhạc chuông holao vậy chứ?Dị chết đi được. Mau đổi đi.-Nó hét lên. -Á. Yên nào. Dễ thương chết đi được. Đừng quẫy. Nào,để anh nghe coi đã....-Hắn đưa tay ra sau đỡ nó,chỉ sợ nó quẫy quá lại té. Chuông điện thoại reo lên không ngừng,nó thở hắt ra,bặm môi: -Mau nghe đi. Hắn buồn cười nhưng sau đó liền bắc máy nghe ngay. -Alo.-Trở lại cái chất giọng lãnh đạm. - Đi bar đi mày.- Là Trịnh Hoàng. Hắn nhíu mày khi nghe tiếng nhạc xập xình,tiếng la ó và cả tiếng chửi lộn.. Hỗn tạp. -Không.-Dứt khoát. -Cái gì?-Trịnh Hoànghét lên.-Mày dỡn tao hả? Trịnh Bảo nào tin được một kẻ vui chơi như hắn lại có chuyện từ chối. Cái gì mà kìm nổi cái chân hay đi của hắn lại vậy? Nó nào có chuyện ngồi yên trên lưng hắn, nó cứ thổi nhè nhẹ vào tai hắn làm hắn buồn buồn,nhột nhột mà không dám bỏ tay ra vì sợ nó té. Nó thật biết cách làm loạn mà. - Ở nhà với vợ. -WHAT ?- Trịnh Hoàng đơ toàn tập. Hắn vừa nói gì vậy? Vợ... Trước giờ đâu ai có thể lại gần hắn chứ? Không lẽ... Là cô gái năm xưa biến mất . -Thiên Di. Tít Tít tít Trịnh Hoàng nghe hồi chuông dài,đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác, trong lòng Hoàng nổi sóng. Một giọt lệ tràn khỏi mi... Chưa bao giờ cậu thấy đau khổ như vậy. Vậy là người Trịnh Hoàng đang yêu - Thiên Di- người con gái bị Gia Phong độc quyền. Hahhaa.. Lẽ đời sao lại trở trêu như vậy... Trịnh Hoàng lững thững bước ra khỏi quán bar..
|
Chap 06 : Gia Phong à.. Gia Phong ơi... Sau khi tưới xong vườn cây cùng mấy chậu cảnh của Trúc Tình,nó và hắn nắm tay nhau bước vào nhà. Cả hai đứa ngồi trong phòng khách xem ti vi,hắn thì ngồi cầm cái tab to tướng lướt facebook,nó thì nằm dài trên ghê sopha,đầu gồi lên đùi hắn,tay cầm điều khiển chuyển kênh liên tục khiến hắn không khỏi nheo mày. -Xem gì xem một kênh thôi. -Mặc em.-Nó đáp lại,không thèm ngước lên nhìn hắn,tay vẫn cứ bấm bấm. Hắn lắc đầu nhưng rồi vẫn dạo newfeed xem tình hình. Gì đây... Hắn nhìn nó bật cười,mới đó mà đã tự sướng được một tấm tưới hoa chăm vườn post lên facebook. Đáng yêu chết mất... Xem cái mặt bí xị như mệt lắm vậy...Hắn đưa tay doawload xuống,vừa quay sang nhìn nó nhéo má một cái. -Bỏ ra coi.-Nó nắm lấy tay hắn kéo ra,mắt vẫn chú tâm vào màn hình tivi đang chiếu Tom and Jerry. Đồ con nít...
|