Ranh Giới Giữa Tình Yêu Và Thù Hận
|
|
|
Tới cửa lớp do không để ý nên Windy va phải ai đó suýt té may mà nó đỡ kịp. Còn người kia thì không té chỉ lùi lại giữ thăng bằng. Tên đó xoa xao cằm vì bị Windy. Tên này cao hơn 1m85 nên Windy va trúng cằm hắn. Windy lên tiếng trước: _ Xin lỗi. _ Cô đi đứng kiểu gì vậy hả? – tên đó cáu gắt nói
Windy ngước lên nhìn thử xem ai mà hống hách vậy thì ra là anh chàng mắt tím ở cổng trường. _ Tôi đi đứng kiểu gì kệ tôi. Tôi đã xin lỗi rồi còn gì. Hơn nữa anh cũng là người có lỗi chứ đâu phải mình tôi.
Ken cứng họng vì lúc nãy tâm hồn anh cũng đang treo ngược cành cây. Mặt anh nhăn lại vì tức. _ Làm gì mặt nhăn như khỉ ăn ớt thế? – Windy nói thêm một câu làm Ken tức muốn lộn ruột vì từ trước tới nay đâu ai dám nói anh như vậy. Không khen anh đẹp thì thôi chứ làm gì ai nói anh như thế. Đúng lúc nó giáo viên đi đến, cô hỏi: _ Có phải các em là học sinh mới của lớp không: _ Dạ phải ạ. - Windy nói. Ken đã tức lại càng tức hơn vì Windy dám giành nói với anh. Còn Windy thì tỏ ra như không biết gì.
Giáo viên chủ nhiệm của lớp này còn khá trẻ. Cô giáo mặc chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay phồng cách điệu, hàng cúc màu đen. Chiếc váy đen bó dài qua đầu gối một chút và đôi giày cao gót bằng nhung đen khiến cô thật trẻ trung. Nhờ vào chiếc kính cận màu đen khiến cô trông thật nghiêm khắc. Cô bước vào lớp trước và bảo tụi nó đứng đợi để cô vào giới thiệu.
Hiện tại cái lớp học được đánh giá là có học lực cao nhất trường - Nơi hội tụ tất cả nhừng học sinh giỏi và xuất sắc trong cả nước, đang ồn ào như cái chợ vỡ.
Cô giáo chủ nhiệm bước vô lớp khiến cả lớp càng ngạc nhiên hơn vì hôm nay không có tiết của cô. Tuy ngạc nhiên nhưng cả lớp vẫn khá im lặng như chờ đợi sự giải thích từ cô giáo. Cô bước đến bàn giáo viên đợi cho cả lớp thật sự im lặng rồi cất tiếng nói: _ Hôm nay lớp chúng ta có 4 học sinh mới. 2 bạn các em có thể nói là khá quen thuộc. Còn 2 bạn nữa là học sinh mới.
Cô giáo mới nói tới đó đã khiến cả lớp tò mò, bàn tán xôn xao nhất là bọn con gái. Cô giáo đợi lớp trật tự rồi nói tiếp: _ Các em vô đi. Devil và Ken bước vô trước. Thấy hai người đám con gái tuy rất vui nhưng vẫn cố giữ im lặng. Vì Devil cực ghét sự ồn ào. Đám con gái thì vui ra mặt nhưng đám con trai lại tỏ vẻ không thích vì hai người quá đẹp trai. Cô giáo giải thích cho sự xuất hiện của hai chàng: _ Devil và Ken đã vượt qua bài kiểm tra với số điểm là 3.99/4 để vào được lớp chúng ta. Chắc hai em không xa lạ gì hai bạn ấy rồi nên cô khỏi cần giới thiệu nhiều.
Đám con gái nghe cô giáo nói xong thì càng khâm phục hai chàng hơn vì hai người mới chỉ học lớp 11 mà đã có thể thi đậu vào lớp với số điểm cao như vậy.
Nó và Windy bước vào. Cô giáo giới thiệu: _ Đây là hai bạn học sinh mới của lớp chúng ta. Hai bạn đã đạt số điểm tuyệt đối để vào trường cũng như để có thể vào học ở lớp chúng ta.
Cả lớp thật sự xửng xốt nhìn nó và Windy cả Ken cũng nhìn tụi nó vì đề thi này thì anh còn thấy hơi khó vậy mà tụi nó lại đạt điểm tuyệt đối. Riêng Devil anh lại tỏ ra như không có gì vì đối với anh chuyện này chẳng có gì ngạc nhiên cả. Còn anh không đạt được điểm tuyệt đối vì anh đã làm khá tắt mà ông thầy chấm bài vốn ghét anh nên đã trừ điểm của anh. Cô giáo nói:
_ Hai em hãy tự giới thiệu về mình cho các bạn cùng biết nhé!
Cô giáo này tuy nghiêm khắc nhưng đôi lúc cũng khá nhí nhảnh. Windy biết tính nó nên nói; _ Mình là Windy còn đây là Snow . – cô nói với giọng không nóng không lạnh nhưng Snow đứng bên cạnh cô thì im lặng không nói một lời và gương mặt thì lạnh như băng khiến người khác nhìn vào cũng phải rợn người. Mấy đứa con gái nhìn tụi nó nghĩ rằng tụi nó đẹp được một chút mà chảnh hay nhà nghèo được học bổng mà còn phách lối.
Thực ra trước khi tới trường nó và Windy đã hóa trang một chút để che đi vẻ đẹp thiên thần của mình thay vào đó là vẻ đẹp trong sáng và mộc mạc. Tuy vậy nhưng vẫn không che đi được sự lạnh lùng băng giá của Snow.
Ken khá ngạc nhiên nghi ngờ rằng không biết người đứng trước cửa lớp cãi nhau với anh có phải là Windy không vì bây giờ cô khá lạnh lùng chứ không nhí nhảnh trẻ con như lúc nãy.
Cô giáo cũng khá ngạc nhiên vì lời nói của Windy và hành động của nó. Nhưng cũng lấy lại được bình tĩnh và nói:
_ Lớp ta còn hai bàn trống cuối lớp các em tự xếp chỗ nhé giờ cô có việc phải đi.
Nói rồi bà cô cũng vội đi ra khỏi lớp vì nhiệt độ dường như đang hạ xuống theo từng giây. Bước ra khỏi lớp bà cô này khá mừng vì đã không bị đóng băng trong lớp.
Sau khi cô giáo đi ra khỏi lớp nó và Windy bước xuống ngồi gần bàn cuối gần cửa sổ. Ken và Devil cũng bước xuống ngồi bàn bên cạnh. Tụi con gái im lặng được một lúc lại bắt đầu râm ran bàn tán về nó, Windy, Ken và Devil.
Nó thì im lặng ngồi nhìn ra khu vườn sau trường. Khu vườn khá đẹp và nó thầm nghĩ cuối giờ học sẽ ra đó xem sao. Còn Windy thì sau khi về chỗ thì lấy earphone ra nghe nhạc. Devil thì ngủ còn Ken thì lấy điện thoại ra chơi game.
Reng… reng… reng..
Tiếng chuông vào tiết vang lên. Một bà cô trông đã khá già bước vào lớp. cả lớp lập tức đứng lên chào nhưng dĩ nhiên là trừ 4 con người mà mọi người cũng biết là ai. Bà cô không nói gì nhưng thực ra là đang rất tức vì tụi nó và Ken, Devil không đứng dậy chào bả. Bà này dạy vật lý và nổi tiếng là nghiêm khắc và dữ trong trường. Nếu ai dám chọc giận bả thì hậu quả sẽ thật khủng khiếp. Nếu không bị bả làm cho rớt môn của bả thì cũng là chuyển trường. Đặc biệt hơn là bả sẽ đưa những người đó xuống một căn phòng mà học sinh trong trường gọi là phòng cực hình. Một khi bị bả đưa vào đó thì khi ra sẽ không dám nhìn bả nữa vì sợ bả cực độ. Có rất nhiều học sinh sau khi ra khỏi phòng đó đã chuyển trường và dù có hỏi thế nào thì cũng không biết được bả đã làm gì họ trong căn phòng đó.
Tụi con gái trong lớp thì thầm mừng vì nó va Windy đã đắc tội với bà cô này nhưng cũng lo lắng cho Ken và Devil. Bà cô chăm chú giảng bài nhưng lúc nào cũng thấy nó và Windy ngồi làm việc riêng thì tức vô cùng. Lúc này nó thì đang làm gì đó trên chiếc điện thoại có một không hai của mình với đầy đủ mọi chức năng không chỉ của điện thoại mà cả vi tính với mạng Internet toàn cầu mạnh và nhanh hơn cả máy tính trong trường nhiều. Windy thì đang ngậm kẹo mút và nghe ngạc. Bả cũng tức Devil và Ken lắm nhưng không làm gì được. Devil thì chỉ có một việc là ngủ và Ken thì tai nghe ngạc nhưng vẫn chú ý đến Windy. Tụi con gái thì lâu lâu lại nhìn xuống Ken và Devil với ánh mắt trái tim ngưỡng mộ, còn dành cho tụi nó ánh mắt căm thù như muốn ăn tươi nuốt sống. Bả cố giảng bài thật nhanh sau đó viết đề bài làm lên bảng. Bả đột nhiên nói: _ Lớp mình có hai học sinh mới phải không?
Tụi con gái đắc trí nói dạ phải thật to mong sao bà cô gọi nó hoặc Windy lên làm bài. Bả hỏi: _ Vậy ai là học sinh mới.
Cả lớp đồng loạt nhìn xuống hai bàn cuối lớp nơi tụi nó đang mỗi người một việc. Tụi con gái cười thầm chắc mẩm tụi nó chết chắc. Bả nói to: _ Này hai em nữ ngồi cuối lớp kia lên bảng làm bài cho tôi.
Bả gọi nhưng nó và Windy vẫn không có phản ứng gì. Đám học sinh trong lớp đứa thì khâm phục tụi nó dám lơ đẹp bà cô. Đứa thì mừng thầm vì tụi nó chết chắc khi dám lơ bà cô này. Mặt bả đỏ lên vì tức. Bả không ngờ tụi nó dám lơ đẹp mình như vậy. Lại thấy tụi trong lớp như cố nhịn cười bả càng tức hơn. Bả lấy viên phấn ném về phía tụi nó. Bả không dám đụng đến Devil và Ken vì sợ thế lực gia đình của hai người này. Hai người này nổi tiếng trong trường quá mà làm sao bả không biết được.
Nhưng tiếc thay hôm nay bả đụng phải nhầm người rồi. Ken ngồi cười thầm. Anh vui lắm vì không biết Windy sẽ phản ứng thế nào vì anh cũng có biết một số chuyện của bà cô này ở trường. Còn Windy khi cảm nhận được có vật đang phóng về phía mình thì liền mở mắt. Nhìn thấy viên phấn đang bay về phía mình cô nhếch mép cười. Muốn ném cô sao còn lâu mới trúng nhé. Đó là suy nghĩ của cô.
mình chưa kịp kiểm tra lại chính tả và câu từ nên có sai sót mong mọi người thông cảm
|
|
Tụi con gái thì mong chờ viên phấn đó ném trúng một trong hai đứa nó. Windy đưa tay bắt viên phấn rồi cầm viên phấn quơ quơ như chọc tức bà cô. Còn bà cô nhìn thấy Windy bắt được viên phấn thì nhìn Windy kinh ngạc. Cả lớp cũng không khỏi kinh ngạc theo. Windy cất giọng hỏi: _ Cô tính làm gì thế? Tính ném tôi và Snow sao? Đây là lớp học chứ không phải ngoài đường mà cô muốn ném là ném. – Windy nói bằng giọng lạnh lùng nhưng còn kém xa nó. Bà cô và cả lớp kinh ngạc nhìn Windy họ không ngờ Windy dám nói ra những câu như thế. Hơn nữa còn là với bà cô sát thủ này. Còn nó khi nghe tiếng Windy nói thì mới ngửng đấu lên xem. Thật ra nãy giờ nó vẫn theo dõi sự việc diễn ra xung quanh. Nó nhìn Windy cười nhếch mép nhưng chỉ là thoáng qua. Bà cô bấy giờ mới hoàn hồn nói: _ Trò nói gì? Nể tình trò là học sinh mới tôi không truy cứu nữa. Giờ thì lên bảng làm bài này cho tôi. Bả chỉ cái đề mà bả cho là khó nhất rồi nhìn Windy như muốn nói để xem cô làm được gì. Nó nhìn Windy nói, có chút thách thức trong câu nói: _ Chứng tỏ đi. _ Mày đã nói thì được thôi. – Windy nói giọng ngao ngán. Windy lên bảng và làm mất chưa đầy 2’. Ken thì giờ đã hiểu câu nói của nó. Còn Devil thì vẫn ngủ. Tụi nó ngạc nhiên vì thấy nó mở miệng nói chuyện. Và cả khả năng của Bà cô mất một lúc mới hoàn hồn. Bả nói: _ Em về chỗ đi. Windy về chỗ ngồi rồi lại tiếp tục vừa ăn vừa nghe nhạc. Còn nó thì lại tiếp tục việc của mình. Một lúc sau bà cô mới nhìn lên bài làm của Windy rồi lấy tờ đáp án ra dò. Quả thật là Windy làm đúng hơn nữa còn làm một cách ngắn hơn của bả. Bả dò xong rồi mặt trắng bệch. Tay run run cầm tờ đáp án. Cả lớp chìm vào im lặng, chờ đợi kết quả của bà cô. Hồi lâu Ken không chịu nổi cái không khí kì quái như vậy mới cất tiếng nói: _ Bạn ấy làm đúng rồi phải không cô.? Lúc này bả mới sực tỉnh nhẹ gật đầu và khó khăn cất tiếng nói: _ Em nói đúng bạn ấy làm đúng rồi. Windy và nó nghe xong thì khinh bỉ nhìn bà cô. Đúng lúc đó tiếng chuông reo hết tiết như giải thoát cho bà ta. Bà ta vội vàng ra khỏi lớp. Trong đầu đang nghĩ cách để trả thù nó và Windy. Bả mải suy nghĩ mà suýt té tại cửa lớp. Đám học sinh thấy vậy nhưng cố nhịn cười. Bả vừa bước ra là tụi trong lớp cười ngặt nghẽo quên luôn cả sự tồn tại của một người rất ghét tiếng ồn. Bây giờ do ồn quá mà Devil thức dậy. Devil khẽ cất giọng lạnh lùng nói: _ Im Lập tức lớp học im lặng ngay và nhiệt độ thì giảm dần. Chỉ có nó, Windy và Ken là vẫn bình thường. Nói xong Devil lại úp mặt xuống bàn ngủ tiếp. Vậy là hai tiết học tiếp theo trôi qua trong sự im lặng. Các thầy cô thấy tụi nó là học sinh mới nên bỏ qua. Nhưng tụi con gái thì vẫn nhìn tụi nó với ánh mắt căm thù. Reng.. reng…. Reng…. Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đến. Cả lớp ùa ra khỏi lớp chạy xuống căn-tin ăn trưa. Từ cổng trường đi vào thì căn-tin bên phải, sân thể thao, hồ bơi… bên trái. Trường xây theo hình chữ U chia làm 3 dãy A, B, C. Mỗi dãy gồm 4 tầng có thang máy nhưng ít sử dụng. Chủ yếu là dùng thang bộ để tránh quá tải. Tụi nó học ở tầng 4 dãy A. Khi cả lớp đã đi hết, hắn mới thức dậy. Windy nói: _ Snow xuống căn-tin với tao đi. Sáng nay đi vội tao chưa kịp ăn gì nhiều hết á! – Windy làm bộ mặt cún con, đôi mắt long lanh nhìn nó. Thấy Windy như vậy Ken ngạc nhiên không nói nên lời. Ken không tin người đứng trước mặt mình là người lúc sáng đã cãi nhau với anh. Devil thấy thằng bạn cứ đứng há mỏ mãi nên nói một câu mà ai nghe cũng ngậm miệng lại ngay: _ Mày là chó đang há mõm chờ ruồi bay vào à? Ken nghe xong liền ngậm miệng lại ngay lập tức. Anh tức lắm nhưng không làm gì được. Anh đành nói: _ Xuống căn-tin không? Devil không nói gì chỉ đứng lên đi mà như chạy làm Ken phải chạy theo mỏi cả chân. Còn Windy sau một hồi năn nỉ cuối cùng nó cũng đồng ý xuống căn-tin với Windy. Nó và Windy đi từ từ xuống căn-tin. Căn-tin lúc này đông nghẹt người. Nó lại vốn ghét sự ồn ào nên tìm chỗ ngồi.Còn Windy thì đi mua đồ ăn. Windy sau mộthồi chen lấn cũng mua được đồ ăn. Đúng lúc cô vừa đi ra khỏi đám hỗn loạn đó đi tới chỗ nó thì căn-tin đột nhiên im lặng hẳn. Cô bước tới chỗ nó để đồ ăn xuống và hỏi nó: _ Mày có biết tại sao đột nhiên lại im lặng như thế không? Nó không nói gì mà chỉ về phía lối ra vào. Windy nhìn theo thì thấy Ken và Devil bước vào. Cô còn tưởng nhân vật nào ghê gớm lắm làm cái căn-tin như cái chợ đột nhiên im lặng như thế nữa cơ! Thì là chỉ là hai người vào lớp cùng lúc với tụi nó. Cô đột nhiên nói: _ Làm tao tưởng gì ghê gớm lắm chứ! Mất cả hứng. Windy nói không to nhưng căn-tin đang khá là im lặng nên nghe rõ lời cô nói. Tất thảy mọi người đều nhìn cô. Người thì nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ vì không ai dám nói như thế cả. Còn đa phần thì nhìn cô với ánh mắt như nhìn thấy kẻ cướp chồng hay kẻ thù truyền kiếp vậy. Ken và Devil nghe cô nói vậy thì không nói gì vì họ đang chờ xem tụi fan của anh và Devil sẽ xử cô ra sao. Nói thế thôi chứ thật ra chỉ có mình Ken là muốn xem chứ Devil thì thờ ơ như đó không phải chuyện của mình.Còn Windy thì vẫn đang ung dung ngồi uống nước trái cây và ăn bánh ngọt. Nó thì ngồi nhâm nhi li cà phê đen không đường có đá của mình. Thấy không khí có vẻ là là, Windy mới nhìn xung quanh thấy mọi người đang nhìn mình với ánh mắt đa phần là không thiện cảm. Windy quay sang hỏi nó: _ Ê, mày có biết truyện gì đang xảy ra không? Nó nhún vai lắc đầu. Bỗng từ đằng sau có tiếng nói hỏi Windy: _ Mày có biết tại sao không? Windy quay lại đằng sau thì thấy có một đám con gái dung nhan thì nói là tạm được nếu không muốn nói là xấu thậm tệ. Nó và Windy đều nhìn tụi đó. Nó nhìn thì thầm đánh giá đây là lũ con gái đầu heo óc lợn. Chắc vào đây được là nhờ tiền và thế lực của gia đình. Windy nhìn tụi nó một lượt rồi cũng có suy nghĩ giống nó. Cô nói: _ Có ai hỏi cô đâu! Mà cô thích nói thì cứ việc nói có ai cấm cô đâu! Vy tức lắm nhưng không làm gì được. Thấy vậy con Lili lên tiếng: _Đó là do cô dám coi thường các anh ấy. Windy làm bộ mặt như ngạc nhiên lắm hỏi lại: _ Các anh ấy? Ý cô là ai vậy? _ Là anh Ken và anh Devil. Giờ nếu cô quỳ xuống xin lỗi các anh ấy thì chúng tôi sẽ tha cho cô. – vì con Vy và Lili đang sốc nên con Lisa lên tiếng thay. Windy làm mặt ngơ ngác hỏi nó: _ Ê Snow mày biết ai là Ken và Devil không? Nó lại lắc đầu tỏ ý không biết. Windy quay sang nói với đám đó: _ Tụi tao không biết những người là ai hết. Mấy đứa như mày thì làm ơn tránh xa tụi tao ra. Giờ tao phải ăn tụi mày làm ơn đi chỗ khác giùm tao. Windy vừa nói vừa xua tay như đuổi chó ấy làm ba đứa đó tức không chịu được. Nó thì thầm mỉm cười trước câu nói của con bạn và thấy sắc mặt tụi nó như tắc kè hoa vậy. Bây giờ sắc mặt của tụi con gái thay đổi màu liên tục theo từng lời nói của Windy. Còn Ken , anh thì có phần hơi sốc vì lời nói của Windy. Anh thật sự không ngờ ngồi bên cạnh cô cả buổi trời mà cô không biết anh là ai. Hơn nữa cô còn lớn tiếng chửi ba đứa kia như vậy nữa! Còn Windy cô vẫn ung dung ngồi ăn bình thường như những việc vừa xảy ra như không phải do cô gây ra vậy. Bốp… Một tiếng động của một vật nào đó vừa hạ cánh xuống đất không thương tiếc. Chát… Lại thêm một tiếng động nữa vang lên. Bịch… Lại thêm một tiếng động vang lên. Sự việc diễn ra như sau: Windy đang ngồi ăn nốt cái bánh ngon lành thì con Vy nó đánh rớt cái bánh xuống đất tạo nên tiếng bộp. Còn con Lisa thì tát Windy một cái bạt tai. Tuy không mạnh nhưng Windy nó nói không ra tiếng từ giả vờ nên Windy mới giả vờ bị tát mạnh đến nỗi té xuống đất tạo nên tiếng bịch. Còn nó sau khi chứng kiến tất cả thì vẫn bình thản ngồi uống cà phê đen không đường của mình. Lần này cả Ken và Devil đều ngạc nhiên không hiểu tại sao nó lại ngồi im trong khi bạn mình bị đánh như vậy. Không khí rơi vào im lặng đến mức đáng sợ. Bỗng vài giọt pha lê long lanh lăn dài trên má Windy. Thấy vậy ba con đó cất tiếng cười ha hả. Tiếng cười khá giống với mấy mụ phù thủy trong truyện cổ tích. Nó nhìn thấy mà thầm cười và khen ngợi Windy đóng đạt lắm. Nó bây giờ mới đứng dậy đỡ Windy đứng lên. Windy một tay trái che má trái. Cô mặc kệ cho những giọt pha lê cứ rơi trên gương mặt thanh tú. Ken cũng hơi ngạc nhiên khi thấy Windy khóc vì anh tưởng cô mạnh mẽ lắm mới dám nói như thế. Anh không ngờ cô cũng yếu đuối như những người con gái khác. Lúc này đây anh không biết nên vui hay buồn nữa. Anh có nên vui khi thấy cô bị đánh nhưng trong lòng anh lại xuất hiện cảm giác khá kỳ lạ. Có chút như xót xa hay đau lòng. Nó thật không rõ ràng. Nó khiến anh bối rối. Anh nửa thì muốn chạy ra đỡ cô dậy, nửa thì muốn nhìn thấy cô bị đánh. Anh thật sự không hiểu nổi chính mình nữa. Mấy con nhỏ kia cất tiếng: _ Bây giờ thì mày có chịu xin lỗi mấy anh ấy chưa hả. Windy vẫn cứ khóc. Còn nó thì vẫn im lặng quan sát mọi việc. Một lúc sau Windy lấy tay phải quệt những giọt nước mắt, nói giọng lạnh băng: _ Việc gì tôi phải xin lỗi họ cơ chứ? Cô thích thì tự đi mà xin lỗi. Tôi không làm gì sai cả hơn nữa cô cứ đợi đi tôi sẽ không để cô yên đâu. Mấy con nhỏ cứng đơ. Tất cả mọi người trong căn-tin cũng vậy ngoại trừ Devil ra vì anh đang ra ngoài nghe điện thoại của một ai đó. Nói xong Windy kéo Snow bỏ đi. Mấy con nhỏ hồi lâu mới hoàn hồn, tụi nó mới nói to: _ Mày dám uy hiếp tao sao con nhỏ kia, mày biết tụi tao là ai không mà dám nói thế hả. Lúc này nó và Windy đã đi ra tới cửa căn-tin. Windy nghe thấy thì nhếch môi cười khinh bỉ nhưng ngoài nó ra thì không ai thấy cả. Nó thì nghĩ tụi này thật ngu ngốc đụng ai không đụng lại đụng phải Windy. Windy hiền thì hiền thật nhưng ai dám động vào nhỏ thì coi như sống không được mà chết lại càng không thể. Ai may mắn lắm thì được nhỏ tha cho. Đám trong căn-tin vẫn còn ngơ ngác vì câu nói của Windy vì ba con nhỏ đó là con của những người có thế lực trong nước chẳng ai dám gây sự với họ cả. Họ thật sự khâm phục cô vì dám nói như thế vì cô nói như thế thì chẳng khác nào tuyên chiến với ba con nhỏ đó cả. Phần Ken anh cũng chẳng khác gì họ. Anh khá ngạc nhiên vì hành động của Windy. Ra khỏi căn-tin tụi nó ra sau trường. Snow nói: _ Đóng đạt lắm. _ Mày kêu tao đóng thì dĩ nhiên tao phải đóng cho đạt rùi! Mấy con nhỏ đó không biết gia thế thế nào mà hống hách thế. _ Ukm! Mà mày thấy phấn do tao điều chế thế nào? _ Công nhận nó tốt thật! Dù dính nước cũng không trôi! Ê mày mà làm sao để tẩy lớp phấn này? _ Yên tâm tao chế ra nó thì cũng phải chế ra thuốc để tẩy nó chứ! _ Ukm! Vậy là tao yên tâm rồi! Mà công nhận khu vườn của ngôitrường này đẹp thật đó! Nó nhẹ gật đầu. Khu vườn này là khu vườn sau trường mà nó định sẽ đến đó mà! Khu vườn này có khá nhiều loại hoa nhiệt đới. Đủ màu đủ sắc và đủ chủng loại. Giữa khu vườn là một cây cổ thụ khá to bên dưới hồ nước có hòn non bộ ở trong và vài chú cá vàng xinh xinh. Nó nhìn rồi nghĩ đây đúng là nơi lý tưởng để ngủ. Trong lúc này ở căn-tin đang bàn tán xôn xao về nó và Windy. Mấy con nhỏ kia cũng đã bỏ đi sau khi tụi nó đi. Ken giờ thì đang nhàn nhã ngồi uống cà phê đen không đường giống nó. Anh đang duy nghĩ về những suy nghĩ và cảm giác xuất hiện hồi nãy. Devil thì sau khi nghe điện thoại thì vô căn-tin ngồi cùng bàn với Ken. Devil nói: _ Hôm nay tao có việc về trước. _ Có việc gì quan trọng mà mày bỏ tiết luôn thế? Vì trước đây dù đến lớp nhưng không học thì Devil cũng không cúp tiết. Mà dù có cúp thì cũng chẳng ai dám nói gì. _ Ông già tao nói có chuyện muốn nói với tao. _ Ồ chuyện lạ à nha! Trước đây dù gọi điện ổng cũng chẳng gọi cho mày mà giờ lại đòi gặp mày cơ đấy. _ Hừ… Không biết ổng lại có âm mưu gì đây. Thôi tao về đã. Nói rồi anh đứng lên bỏ ra nhà xe. Ken thì ngồi uống tách cà phê. Tụi con gái trong căn-tin thì lâu lâu vẫn lén quay ra nhìn anh. Anh thì làm như không thấy gì hết. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ _ Dạ tôi nghe. _ Điều tra cho ta hai học sinh mới chuyển vào trường. Ở hai nơi khác nhau trong trường cùng diễn ra hai cuộc điện thoại có cùng nội dung. Một là của Ken một là của tụi con Lili, Vy và Lisa.
|
Reng… reng… reng… Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi kết thúc. Tại lớp 12a1 tất cả học sinh đang bàn tán xôn xao về việc vừa diễn ra tại căn-tin. Nhưng tâm điểm là sự vắng mặt của 4 học sinh mới vào lớp hôm nay. Tuy là trường quý tộc nhưng kỷ luật của trường khá chặt và cấm học sinh trốn tiết. Quá ba lần sẽ bị đuổi học. Devil thì đã về nhà gặp cha mình. Còn Ken thì chán quá vì Devil đi về nên cũng đi đua xe đỡ buồn. Còn nó và Windy thì hiện đang ở khu vườn sau trường ngủ ngon lành trên cây cổ thụ ở giữa vườn. Đợi Windy ngủ say nó lấy điện thoại Iphone 5S ra gọi điện cho Wild – trợ ý của nó, nói: _ Điều tra về Ken và Devil và ba con Lili, Vy và Lisa. Nói xong nó cúp máy không đợi người bên kia trả lời. Nó cúp máy rồi lại lấy cái điện thoại có cả chức năng của máy tính kia ra làm việc tiếp. Windy thì vẫn tiếp tục ngủ. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Ken thì đang hào hứng đợi nhận giải thưởng! Anh đã đạt giải nhất đua xe moto ở đường đua tử thần ít người có thể vượt qua. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Còn Devil sau khi ra khỏi trường anh phóng xe đến một căn biệt thự được xây dựng theo phong cách phương tây. Xung quanh biệt thự có một hàng vệ sĩ lão luyện, khuôn mặt dữ tợn và đều có súng giấu trong người. Từ cổng đi bộ vào ngôi biệt thự mất khoảng 5’. Devil dừng xe trước cổng biệt thự. Đám vệ sĩ thấy anh thì cung kính cúi chào và mở cổng nhường đường cho anh đi vào trong. Anh đưa chìa khóa xe cho một tên vệ sĩ rồi bước vào. Bên ngoài căn biệt thự màu xám nhạt lạnh lẽo, còn bên trong thì sơn màu đen. Phòng khách được bày trí khá gọn gàng. Bên phải cửa ra vào là một tủ rượu. Bên trái là bộ sa lông màu đen và một chiếc bàn làm bằng kính chịu lực. Một người đàn ông ngồi trên ghế sa lông cất giọng lạnh lùng nói: _ Con ngồi xuống đi. _ Có việc gì thì nói nhanh lên. Tôi còn có việc phải đi.- anh lạnh lùng trả lời không kém ông ta là bao nhiêu. _ Có phải hôm nay có hai học sinh mới chuyển vào cùng lớp với con phải không? – ông ta không chú ý đến thái độ của anh nói thẳng vào vấn đề. Anh chẳng nói gì vẫn lặng lẽ nhìn vào khoảng không trước mặt. _ Con hãy tiếp cận một trong hai đứa đó. - ông đã cho người điều tra trước nên không cần anh trả lời ông vẫn biết đáp án. _ Lý do – anh giờ mới lên tiếng _ Còn nhớ mẹ không? – Không trả lời câu hỏi của anh, ông ta hỏi ngược lại. _ Vào thẳng vấn đề. – Devil khó chịu nói. Anh không thích ông ta nhắc đến mẹ anh. _ Cha của hai đứa đó đã giết mẹ con. – ông ta thản nhiên nói. _ Thì sao. – Anh lạnh lùng nói. Anh cũng khá ngạc nhiên nhưng không thể hiện gì. _ Tiếp cận, chinh phục và thâu tóm công ty của nhà chúng nó để trả thù cho mẹ con. – ông ta nói. _ Tôi biết rồi – trong mắt anh giờ ánh lên một tia lửa hận. Nói rồi anh bước đi để ông ta ngồi một mình trong căn phòng lạnh lẽo với những toan tính của riêng mình. Ông ta mừng thầm vì kế hoạch của ông đã tiến thêm một bước. Còn anh, bước ra khỏi cổng biệt thự, anh ngồi vào chiếc xe và phóng đi trong khi đám người kia vẫn cúi chào. Một tay lái xe. Một tay anh lấy chiếc điện thoại Iphone 5 ra gọi cho Ken. _ Alo – Ken nói với giọng hớn hở vì anh mới nhận giải thưởng xong. _ Đến bar Kill không? _ Ukm đợi tao 5’ – Ken đồng ý liền vì mới nhận thưởng xong có tiền mà! 5’ sau tại bar Kill có hai chiếc xe một chiếc BMW xám và một chiếc motorbike đen dừng cùng lúc trước cửa bar làm mọi người giật mình vì chỉ còn 2m nữa thôi là hai xe đâm nhau rồi. Ken vẫn ngồi trên chiếc motorbike đen tháo mũ bảo hiểm để lộ khuôn mặt điển trai làm mấy cô gái chết lâm sàng. Ken mặc quần bò đen, áo thung đen in hình đầu lâu bên ngoài là áo khoác da. Chân di giày Nike đen. Devil bước ra còn làm các cô gái đã lâm vào tình trạng chết lâm sàng ngất tại chỗ. Devil vẫn mặc đồ như hồi sáng nhưng áo sơ mi thì bung mấy cúc đầu và áo thì bỏ ra ngoài quần. Ken bước xuống khoác vai Devil đi vào bar. Nhưng đừng tưởng là Devil và Ken vào đàng hoàng! Tới cửa bar Devil dùng chân đạp cửa làm cánh cửa bung bản lề và đổ rầm xuống nền nhà. Tất cả mọi người trong đó đều nhìn Devil và Ken. Tiếng nhạc vẫn xập xình vang lên nhưng mọi người thì đã nín thở chờ xem Ken và Devil sẽ làm gì tiếp theo. Ken thì vẫn cười nói chuyện huyên thuyên với Devil. Nhưng Devil lại đang suy nghĩ về việc làm thế nào để tiếp cận nó. Mọi người trong quán im lặng vì ở đây anh và Ken đã gây ra không ít chuyện ầm ĩ. Những người thường xuyên đến đây ắt hẳn phải biết hai người. Hai người bước vô dưới sự ngưỡng mộ của tụi con gái lẫn con trai trong bar. Ken và Devil bước vô phòng Vip. Có hai người mặc đồ đen đứng canh nhưng không ngăn cản vì họ biết họ không thể ngăn và hơn nữa Ken và chủ của bar nhưng ít khi lộ diện nên ít người biết. Còn những người biết thì tuyệt nhiên không nói ra vì họ chưa muốn chết. Ken và Devil vô phòng sau khi đã xác nhận dấu vân tay chỉ có hai người mới có thể vô. Ken lấy chai rượu 20 năm ra rót vào hai chiếc ly đế cao bằng thủy tinh trong suốt rồi đưa cho Devil một ly. Devil nhận rồi ngồi nhâm nhi và nghĩ ra kế hoạch. Còn Ken thì anh nghĩ về Windy. Nhưng chẳng rõ là anh nghĩ gì. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Nó đang làm việc thì có người nhắn tin tới. Đó là người nó nói điều tra về Ken, Devil và Lili, Lisa, Vy. Nội dung tin nhắn như sau: Devil tên thật là Trần Hoàng Lê Vũ Tuổi: 17 Gia thế: con trai của Triệu Hoàng Phi, mẹ là Hoàng Phương Mai đã mất. Là người thừa kế của tập đoàn Diamond. Học lực: Suất sắc Ken tên thật là Lê Hoàng Khánh Thiên Tuổi: 17 Gia thế: ba mẹ không rõ. Hiện ở biệt thự Sky đường xy. Là cháu của tập đoàn The Light. Hồi nhỏ sống cùng ông bà nhưng giờ tách ra ở riêng. Ông là Lê Dương Lam Phong. Bà là Vũ Thị Nguyệt Như. Học lực: giỏi Lili tên thật là Vu Mai Loan Lisa tên thật là Vu Lệ Thủy Tuổi: 16 Gia thế: con của tập đoàn đứng đầu nước về ngành thời trang. Học lực: trung bình Vy tên thật là Dương Ý Nhi Tuổi: 16 Gia thế: con của tập đoàn đứng đầu nước về mĩ phẩm. ( vì thế mà ba chị này suốt ngày tô son chét phấn đó mà!) Đọc xong nó khẽ cười thầm. Không ngờ cũng chỉ tầm thường đến vậy. Còn Devil cô không ngờ cô không cần tìm mà cũng tự mò đến. Nhưng nó bỗng nảy sinh một sự nghi ngờ. Tuy người điều tra là hacker có tiếng nhưng cũng không thể điều tra rõ như vậy được. Có hai khả năng. Một là hắn cố tình để lộ thông tin, hai là người điều tra là nội gián. Nhưng khả năng thứ hai là không thể vì người điều tra là Wild . Vậy chỉ còn khả năng thứ nhất. Demon nếu ông muốn đưa ta vào bẫy thì ta chỉ còn nước tương kế tựu kế. Đó là suy nghĩ hiện giờ của nó. _ Làm gì mà mày vui vậy hả? – Windy đột nhiên hỏi. Cô ở với nó lâu vậy nên chỉ cần nó vui hay buồn cô cũng có thể cảm nhận được. _ Đợi chút tao gửi cho mày cái này. _ Ukm. – nói rồi Windy đưa tay dụi mắt và vươn vai một chút. Nó gửi cho Windy tài liệu về ba con nhỏ kia. Một phút sau, điện thoại Windy báo có tin nhắn, cô lấy ra đọc xong thì cười rất tươi. _ Tao không ngờ tụi nó cũng chỉ tầm thường đến vậy. Vậy mà cũng đòi đấu với tao! Nó nhìn Windy cười mà cũng thấy vui đôi chút! Vì dù gì hai người đã chơi với nhau từ rất lâu rồi. Hai người có thể nói là chưa từng cãi nhau luôn. Hai người rất hiểu nhau và luôn luôn quan tâm nhau. Hơn hết là sau khi ba mẹ nó mất nó về ở cùng với gia đình Windy. Giờ nó như chị của Windy vậy nhưng đôi khi lại ngược lại. Nó muốn gì và cần gì thì Windy đều hiểu và Windy cũng vậy. Cô luôn tin tưởng vào quyết định của nó. Reng… reng… reng… Tiếng chuông báo hiệu giờ ra về đến cắt đứt tràng cười của Windy. Hai người cùng nhau nhảy xuống khỏi cái cây nhẹ như một con sóc. Họ cùng nhau lấy xe đạp và đạp xe về nhà. Còn đám học sinh nhà giàu thì vẫn cười nhạo cô và nó. Nhưng hai người không quan tâm. Lili Lisa và Vy thì vẫn đang ở trong lớp bàn tính kế hoạch để hại tụi nó. Nó và Windy đạp xe về biệt thự. Sau khi đã xác nhận dấu vân tay nó và Windy dắt xe vào sân. Ông quản gia bước ra từ trong nhà cúi chào tụi nó. _ Mừng tiểu thư đã về. _ Cháu đã nói rồi bác cứ coi cháu như cháu của bác là được rồi. Đừng dùng kính ngữ với cháu. – Windy không hài lòng nói. Nó thì không nói gì nhìn sâu vào mắt ông quản gia như tìm kiếm điều gì đó. Ông quản gia khẽ rùng mình trước cái nhìn đó. Thấy vậy Windy lên tiếng: _ Thôi nào. Chúng ta lên nghỉ rồi xíu nữa xuống đi chơi ha! – Windy nói nhìn nó với ánh mắt cún con. Nó không nói gì khẽ gật đầu rồi bỏ lên phòng trước. Windy quay sang nói với ông quản gia: _ Bác đừng để ý nó là thế đấy nhưng thực rất tốt. – Windy vừa nói vừa cười thật tươi với ông quản gia. Ông quản gia không nói gì chỉ khẽ gật đầu. Còn Windy thì vô tư đi lên phòng. Ông quản gia đứng đó hồi lâu suy nghĩ một điều gì đó rồi mới đi làm việc của mình. Nó sau khi lên phòng thì đóng cửa. Tẩy trang, xõa mái tóc dài nâu hạt dẻ và thay một chiếc váy trắng dài quá gối một tí, hơi chiết eo xong rồi ngồi bên cửa sổ. Ánh nắng vàng cam của buổi chiều hắt lên người nó. Nhìn nó lúc này thật cô đơn và có thể tan biến bất cứ lúc nào chỉ bằng một cái chạm nhẹ. Nó cứ ngồi như thế rất lâu tưởng chừng như một thế kỷ đã qua đi. Cho đến khi có tiếng gõ cửa vang lên. Windy biết nó sẽ không nói gì nên mở cửa bước vô luôn. Thấy nó đang ngồi bên cửa sổ như vậy cô biết nó đang nghĩ về gia đình mình. Thấy nó vậy cô buồn lắm. Cô cố lấy lại tinh thần nói: _ Snow đi bar đi! Mà mày đưa tao thuốc tẩy trang đã tao không thể nào đi với bộ dạng hai lúa này được. Nó nghe tiếng mở cửa thì biết là Windy vào nhưng không nói gì mà đợi coi Windy nói gì. Giờ nó mới nhớ là chưa đưa cho cô lọ thuốc tẩy trang. Nó bước tới chiếc tủ kính đặt ở gian bên cạnh lấy ra một lọ nước trong nhìn rất đẹp đưa cho Windy. Windy nhận lọ nước rồi quay ra cửa nhưng trước khi đi không quên nhắc nó: _ 15’ nữa gặp nhau dưới nhà nhé! Nó không nói gì chỉ nhẹ gật đầu. Phòng nó được chia làm ba gian khác nhau. Cửa ra vào thông với gian để giường ngủ của nó. Chiếc giường màu đen và chăn gối thì màu trắng không hoa văn. Đối diện cửa ra vào là cửa sổ có rèm màu trắng. Tủ quần áo thì nó để đối diện với giường ngủ. Gương thì ở sau cánh cửa của tủ. Chiếc tủ cũng màu đen nốt. Gian bên trái để một bàn làm việc hình vòng cung trước cửa sổ giống với gian bên kia. Bên trái bàn làm việc là chiếc tủ bằng thủy tinh để các lọ dung dịch đủ màu chỉ nó mới biết đó là gì. Bên phải là tủ rượu quý lâu năm. Đối diện cửa sổ cũng như bàn làm việc là kệ sách để các loại sách cần thiết cho công việc và học tập của nó. Kệ sách cao tới trần nên nhìn bức tường chỉ toàn sách mà thôi. Trên cái bàn là một lọ viết, một xấp giấy, một chiếc laptop do một người chế tạo tặng cho nó và có một cái máy tính để bàn có kết nối mạng và với chiếc laptop của nó. Gian bên phải là phòng tắm và nhà vệ sinh. Sàn lát đá cẩm thạch đen. Sau khi Windy đi thì nó cũng chuẩn bị.
|