Cướp Đi ! Cho Cướp Đấy
|
|
“Chẳng lẽ…chẳng lẽ….!!!” “Đúng!!! Bộ bộ chính là đứa con trai ông tìm kiếm 10 năm qua, đứa con trai mà ông vừa làm hại!!!”Câu nói của Linh Hy như tiếng sét giáng mạnh vào tai của Triệu Dân và Triệu Vũ, Triệu Dân mất đàngã từ trên xe lăn xuống, Triệu Vũ thấychú như vậy vội vàng đến đỡ lấy, nhưng ánh mắt vẫn không khỏi bàng hoàng. “Sao, bất ngờ sao? Hối hận sao? Nếu đã biết trước hậu quả thì đừng làm. Năm đó ông thừa hiểu nếu làm thế với mẹ tôi thì sẽ có kết cục như thế nào mà! Giờ thì sao? Ngay cả đứa con cũng chính tay hành hạ, chính miệng sỉ nhục. HAHA!!! Ông còn không có tư cách làmcha, thử hỏi ba tôi đãchấp nhận và yêu thương nó 10 năm qua vì sao chứ???? VÌÔNG ẤY YÊU, YÊU MẸ TÔI!!!!!!” Linh Hy đau đớn gào thét, cô mang hết uất ức 10 năm qua đổ lên đầu của Triệu Dân, rồi lạnh lùng rờiđi, trong căn phòng tối chỉ còn tiếng khóc ủy khuất của Triệu Dân và gương mặt xót xa của Triệu Vũ. “Chú, mau nói cho Vũnhi biết, đã xảy ra chuyện gì???” Triệu Vũ không khỏi đau lòng đỡ ông Dânđứng dậy ngồi lên xelăn, ánh mắt hoang mang cực độ nhìn chú của mình, thật ra10 năm trước chuyệngì xảy ra Triệu Vũ không hề biết, hắn chỉ đọng lại kí ức về cô Hân Hân ân cần dịu dàng chăm sóc hắn. “Triệu Vũ….là ta…là ta có lỗi với Chiêu gia, là ta, là ta, CHÍNHTA LÀ NGƯỜI GÂY ĐAU KHỔ CHO CÔ ẤY!!!” Triệu Dân bất lực thét lên vô vọng, giọt nước mắt mà nam nhi vốn kiêng kị kia lại chảy ra vô thức, đau khổ như cơthể đang bị trúng độc vậy. “10 năm qua, ta….ta vẫn luôn nghĩ là do ông ta, Chiêu Tài và con gái ông ta Chiêu Linh Hy làm Hân Hân buồn đến bị bệnh, hóa ra nguyên nhân là ta, chứ không phảilà Hy Hy, không phải là Tài, là tại ta, tại ta không tốt!!! HÂN HÂN!!!!!!!!!!!!!!!” TriệuDân tiếp tục đau đớngào lên, rồi lẩm bẩm liên tục “ tại ta, tại ta” làm Triệu Vũ ngồi cạnh chỉ có thể đau xót nhìn chú mình 1 cách bất lực. Sau khi rời khỏi căn phòng đó, Linh Hy gạt đi nước mắt rồi vờ bình thản bước lên xe, ra hiệu cho tài xế lái đi, trên xe Vân Yên vẫn nhẹ nhàng bế Bộ Bộ, khẽ vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé đó, làm Bộ Bộđang bất tỉnh mà vẫn cảm thấy thoải mái, thần thái vô tư dễ chịu. Nhận thấy dáng vẻ hiền từ cùngnét mặt chăm chút của Vân Yên, Linh Hy không khỏi động lòng, gạt bỏ ngạo khíkhi xưa, khẽ thốt ra 1 câu: “Cảm….Cảm ơn cô, Yên Yên!!!” Thấy Linh Hy chỉ có 2từ “cảm ơn” thôi mà cũng nói 1 cách ấp úng, Vân Yên khẽ cười, nụ cười thật hiền từ khiến người ta liên tưởng đến Đức mẹ Maria. “Mình không có ý định tò mò về chuyện gì xảy ra, nhưng Linh Hy, cậu nên giữ bí mật với Bộ Bộ, nó chỉ mới 10 tuổi, tâm trạng thật sự không đủ để đón nhận mọi chuyện!!!” Thấy Vân Yên lo lắngcho Bộ Bộ như vậy. Trong chốc lát Linh Hy cảm thấy ghen tị, cô thật sự chưa bao giờ nói ra được 1 lời quan tâm Bộ Bộ tử tế, nay để người lần đầu tiên gặp, vô cùng rắc rối, lại là Les lo lắng thay cho Bộ Bộ, Hy Hy cảm thấy không can tâm. “Tôi tự biết! Không cần cô dạy!!!” Linh Hy lạnh lùng cất lời. “Aizz, xem dáng vẻ của cậu kìa!!” Vân Yên thấy bộ dạng lạnh lùng của Hy Hy, không hiểu sao lại thấy cô vô cùng đáng yêu. “Bây giờ chúng ta đi về nhà cậu ư?” “Không, đến bệnh viện, tôi đã nhắn tin ba, nói rằng Bộ Bộ bịbắt cóc nên ngay lập tức ông ấy sẽ đến ngay!” “Cậu…cậu nói vậy thật sự là muốn gây rắc rối cho Triệu Vũ và chú Triệu Dân???” “Ông ta làm, ông ta chịu!!!” Linh Hy vẫn nghiêm khắc, nhưng trong lòng có chút lo lắng cho Triệu Vũ, rõ ràng hắn là người ngoài cuộc, kéo hắn vào cơn thịnh nộ củaba, cô thật không nỡ,nhưng mà, đành gây họa trước rồi bảo vệ ngầm vậy, ít ra thì cũng không thể côngkhai là cô bảo vệ hắnkhỏi bẫy của ba, điềuđó là bất hiếu. “Cậu thật sự nhẫn tâm vậy sao Hy Hy????” Vân Yên lo lắng hỏi, nhưng trong lòng đã đọc được tất cả các suy nghĩ của Linh Hy, bên Mĩ cô có học qualớp Tâm lí xã hội, tâm trạng và tính cách của Hy Hy, qua cách nói chuyện là cóthể hiểu. Vừa rồi Hy Hy chỉ nói “ông ta làm, ông ta chịu”, ý nói Triệu Dân, nhưngkhông hề nói là “anhta có liên quan, anh ta chịu!!!”, điều này chứng tỏ Linh Hy vẫncòn chút nương tay với Triệu Vũ. “Tôi nhẫn tâm thì mới tồn tại để đối phó được với Triệu gia!!!” “Nhưng Triệu gia là thế lực ngầm đó, chẳng lẽ cậu không biết!!!???” “Thế lực ngầm, hừ, họ thật sự ghê gớm thế sao??? À, rất ghê gớm, thủ đoạn bắt cóc không chớp mắt, nếu đáng sợ như vậy, chẳng phải năm xưa nên bảo vệ TriệuDân khỏi đám loạn đó sao???” “Chuyện năm đó của chú Dân, cậu cũng biết!!!” Vân Yên ngạcnhiên.“Năm đó tay chân của Khương Tử Kha, nguyên là Bộ trưởng bộ kinh tế đã bị cáchchức vây đánh, đánh đến nỗi tài phế, chẳng phải vậy sao???” Vân Yên thấy Hy Hy chuyện gì cũng biết, biết rõ vậy mà cũng không động lòng, nên im lặng không nói gì. Bộ Bộ nhanh chóng được đưa vào khám và nghỉ ngơi tại 1 căn phòng bệnh VIP trong bệnh viện, bênngoài còn có 4 vệ sĩ trông rất dữ dằn, nhưng bên trong lại có vẻ nghiêm trọng hơn bề ngoài đó. “XOẢNG!!!” Chiếc điện thoại trêntay của Chiêu tài lập tức ném thẳng ra ngoài làm vỡ cả cửa sổ, khuôn mặt ông hầm hầm gằn từng giọng: “Triệu Dân, 10 năm qua ông ta còn dám giở trò vậy ư???” “Ba….” Linh Hy run sợ trước sự giận dữ của ba, ngay cả Vân Yên hiểu chuyện bên cạnh cũng sợ hãi đếnxanh cả mặt, ông Chiêu Tài nhìn thoáng qua là hiền từ, nhưng giận dữ lên thì thật đáng sợ. “Linh Hy, tuyệt đối không được nói gì với Bộ Bộ, Triệu Dân kia ba sẽ xử lí theo cách của ta!!!” “Ba….chẳng qua là ông ấy muốn gặp con trai thôi mà!!!” Linh Hy vốn lo sợ kiayếu ớt lên tiếng bênh vực Triệu Dân, hành động đó khác hẳn với lời nói lạnh lùng khi đứng cùng Triệu Dân. “Chát!!!” Ông Chiêu Tài không kìm nén nổi giận dữ, tát mạnh con gái 1 cái, cái tát mạnh đến nỗi in hằn 5 ngón tay trên mặt Linh Hy, làm cô loạng choạng đứng không vững. Thấy Linh Hy như vậy, Vân Yên đau xótchạy đến đỡ cô, Linh Hy khóc, giọt nước mắt thương tâm: “Ba à!!! Ba tát con là đã phản bội lại lời hứa với mẹ, chẳng lẽ, ba không còn hình ảnh mẹ trong tim à???” “1 tháng sau con và Bộ Bộ sẽ có mẹ, sẽ cóngười chăm sóc!!!” Ông Chiêu Tài lẳng lặng nói rồi bước đi. Vừa nghe thấy 2 từ “mẹ mới”, Linh Hy giận run người, không kiềm chế nổi đấm mạnh bàn tay chảy máu đến ghê sợvì phá cửa ở chỗ Triệu Dân, 1 lần nữa cô đấm vào bức tường ở đó!!!Vân Yên thấy Linh Hytức giận như vậy cũng không làm được gì, chỉ có thể ngồi cạnh lo lắng choBộ Bộ. “Vợ mới!!! Hừ, ba được!!! Nhưng để xem ba có dẫn bà ta vào được cái nhà này không?” Linh Hy tức giận lẩm bẩm, vẫn không để ý đến bàn tay của mình, nhưng đôi môi khẽ nhếch lên khinh bỉ. “Cậu định làm gì?” “Vân Yên, cảm ơn cô đã chăm sóc Bộ Bộ, nhưng giờ cô về được rồi, tôi sẽ chuẩn bị thêm 1 chiếc giường ở đây để tiện chăm sóc nó. Vân Yên gật đầu không nói gì, cô đứng dậy lặng lẽ đi ra ngoài, cô lúc này biết có nói bao nhiêulời nữa Linh Hy cũng không đem lưu lại. Trở lại với Triệu Vũ, lúc này hắn vừa trở ra từ bệnh viện, chú Triệu Dân đang sốc nặng, phải tiêm thuốc an thần mới ngủ được, điều này lại làm cho hắn bội phần trở nên lo lắng, không thể không buồn phiền, Linh Hy kia dù độc đoán như vậy, cũng không nên nói mà không kiêng nể, nói thẳng ra như vậy, thật sự có chút quá đáng. Nhưng xem ra tâm trạng lo lắng vì Bộ Bộ đó của Linh Hy, không hiểu sao hắn lại quay sang trách Triệu Dân.Aizzz, thật là khó nghĩ!!!
Bộ Bộ bất tỉnh 4 tiếng sau mới tỉnh lại, lúc này đã là 3 h sáng, thấy tiếng Bộ Bộ vang lên, Linh Hy đang nằm cạnh khẽ giật mình tỉnh dậy. “MẸ!! DAO!!! MẸ ƠIIIIIIIIIIIII!!!!!!!” Bộ Bộ khoa chân múa tay, thảm thiết hét ầm lên làm Linh Hy lo lắng, cô ngồi dậy nắm chặt ấy đôi bàn tay bé nhỏ của Bộ Bộ, khẽ trấn an: “Bộ Bộ, không sao rồi!!! Bộ bộ…mọi chuyện ổn rồi, bộ bộ….!!!” Bộ Bộ giật mình tỉnh dậy, nhanh chóng nhận ra Hy Hy đang ở bên cạnh mình, cậubé ôm chầm lấy chị khóc nức nở, đây là lần đầu tiên Bộ Bộ “ người lớn” lại thể hiện tình cảm y như trẻ con vậy!! “Chị Hy, Bộ Bộ sợ….” “Không sao mà Bộ Bộ, mau nín đi, chúng ta an toàn rồi!!” “Ai sợ!!! Cái bà chị già này!!!” Ngay lập tức Bộ Bộ nín khóc, đành hanh lườm nguýt Linh Hy rồi nằm xuống. Thấy bộ dạng đó của Bộ Bộ, Linh Hy cười lớn, đúng là Bộ Bộ của cô,có chết cũng không nhận rằng mình là trẻ con. Linh Hy dịu dàng xoađầu Bộ Bộ rồi dặn dòcậu bé, cô phải về nhà tắm rửa, rồi còn mang quần áo cho Bộ Bộ nữa. Linh Hy và Bộ Bộ liêntiếp nghỉ học 1 tuần, đa số thời gian cô ở lại bệnh viện chăm sóc Bộ Bộ, Vân Yên cũng có đến thăm, và có vẻ Vân Yên rất được lòng Bộ Bộ. “Chị Yên Yên, chị không nhường Bộ Bộgì cả, chúng ta chơi lại đi!!!” “Được rồi, được rồi Bộ Bộ ngoan!!! Chúng ta chơi lại!!!” Linh Hy ngồi cạnh cầm quyển báo, chánnản ngáp, thật là, tối ngày Bộ Bộ chỉ có “ chị yên yên. Chị vân yên…..!!!” thật là phiền phức. “Này, Bộ Bộ kia, sao bảo ghét trẻ con cơ mà, 1 2 câu toàn làm nũng Vân Yên!!!” “Bà chị già thì biết cái gì cơ chứ!! Yên phận mà ngồi xem đi!!!” Bộ Bộ ngay lập tức đốp chát lại với Linh Hy, trông cái vẻ mặt hiếu thắng của Bộ Bộ, Linh Hy tức giận bỏ ra ngoài.
|
Ngày mai Bộ Bộ sẽ raviện, và ngay mai bacô sẽ ra mắt mẹ mới để cho 2 người xem xét!!! Hừ, để xem bà ta trụ được bao lâu. Bất chợt Linh Hy nhớđến Triệu Vũ, thoángthoáng nghe Vân Yên nói qua rằng, 1 tuần qua hắn như 1 quả bom nổ chậm, ngay cả thầy thể dục hôm qua đã lĩnh đủ mấy nắm đấm của hắn. Thật là….Tiểu ma nữ như cô chưa ra tay, nên hắn thấy chán sao? Chuyện thù hắn với nhà hắn, cô chỉ trách chú hắn, chứ đối với hắn, không hiểu sao cô lạicó cảm giác, muốn được hắn bảo vệ. “Alo, chú Tư à?” Linh Hy đang vẩn vơ suy nghĩ, thì có điện thoại đến, là đầu bếpnhà cô. “Tiểu thư, ngày mai ông chủ bảo có khách quan trọng đến, phiền tiểu thư hỏi xem khẩu vị của người đó thế nào, đểtôi còn chuẩn bị!!!” “Chú à!!! Chú cứ chuẩn bị theo phong cách Từ Kì Hiển của chú là được rồi!!! A, à mà không, chú thông báo với mọi người, ngày mai tất cả được nghỉ, nhà cửa chỉ cần hôm nay dọn sạch được rồi, mai cháu sẽ đích thân vào bếp!!!” “Tiểu….tiểu thư….tiểu thư vào bếp thật ư???” “Đúng!!! Có chuyện gì vậy chú???” “Tiểu thư, tiểu thư liệu có nên hỏi kháchcủa ông chủ xem đã mua bảo hiểm chưa??? Ăn món ăn tiểu thư nấu….e rằng….” “À, chú yên tâm, cháu đã dự phòng sẵn 2 lọ thuốc xổ rồi,có biểu hiện gì thì 2 liều là ra hết, không cần tẩy ruột!!!” Linh Hy tinh nghịch nói với Chú Tư, thật ra chú Tư cũng rõ là người ngày mai ba cô định đưa về là ai, nhưng mà 1 khi LinhHy đã muốn làm chuyện gì, ngăn cản e rằng còn rắc rối hơn, tốt nhất là để cô “tự xử” Bộ Bộ được ra viện liền cảm thấy thoải mái, tinh thần rất là vui vẻ, cậu bé còn cam đoan với Linh Hy rằng sẽ làm cho “bà kia” chết ngay tại trận. “Aizzz, về nhà thật làthoải mái!!!” “Đi chuẩn bị thuốc đi, chị làm thức ăn!!!” Linh Hy và Bộ Bộ cười ranh mãnh, không ai dự đoán trước được điều gì sẽ xảy ra!! “Tiếng xe, Ba về chị già, mau ra đón!!!” Bộ Bộ ăn trước suất cơm mua sẵn để tí đỡ phải ăn cơm của Hy Hy làm, thấy tiếng xe thì liền vội vàng cất hộp cơm đi,reo ầm lên thông báo cho Hy Hy, 2 chị em bèn ngoan ngoãnđứng trước cửa đợi ba bước vào!!! “Đây là nhà anh, em mau vào đây!!!” Tiếng ba cô ngay từ cửa, nghe rất ngọt ngào làm Linh Hy và Bộ Bộ sởn tóc gáy, ba cô vừa bước vào nhà, thấy Linh Hy đeo tạp dề ngạc nhiên hết sức, ông mở to mắt, đứng như trời trồng trước cửa, người đàn bà đitheo đằng sau thấy ông Chiêu Tài đừng im như tượng, có vẻ lo lắng hỏi: “Anh Tài, anh sao vậy???” Linh Hy giật mình, giọng nói này nghe quen quá, vừa quen vừa ghét, cô nhìn trân trân vào khuôn mặt kia, người kia cũng hết sức ngạc nhiên: “CÔ/EM SAO LẠI Ở ĐÂY???” 2 người đồng thanh hét lên. “Đây là nhà em, em không ở thì ở đâu???” Linh Hy có chút bực mình, là ai chứ là bà cô ế Hạ Hạ thì không được, tuyệt đối không được!!! “Anh Tài….chẳng phải anh nói con gái anh rất dễ thương sao???” Bà cô ế Hạ Hạ cũng có vẻ tức giận, quay sang nhìn chằm chằm ông Chiêu Tài, nhưng ônglại gật đầu rất mãn nguyện, mãn nguyệnvì Linh Hy cuối cùng cũng chịu đeo tạp dềđể vào bếp. “A, hóa ra là cô giáo của chị Hy Hy!!!” Bộ Bộ vờ reo lên, nhưngánh mắt có chút chánghét, Bộ Bộ vẫn giả vờ: “ Cô thật xinh đẹp!!!” “A, cảm ơn cháu!!!” Bà cô Hạ Hạ được khen rất vui mừng, cười tươi vẻ hiền lành đáp lại Bộ Bộ. “Cháu khen cô vậy côcó vui không?” “Dĩ nhiên rồi!!! Aizz, anh Tài, con trai anh thật dễ thương!!!” Bàcô vừa nói xong liền lập tức liếc qua phía Hy Hy, nhưng chẳng hiểu sao Hy Hy đã chạy biến đâu mất. “A, cô vui thì thật là tốt, ba cháu dạy Sự thật mất lòng, tốt nhất để làm người tavui nên nói dối, quả thật nói vậy cô rất vui!!! Cô vui là tốt rồi, chúng ta đi ăn cơm!!!” Bộ Bộ ngây thơ reo lên, trong câu nói ẩn ý rất nhiều điều chế giễu khiến bà cô Hạ Hạ đãđỏ cả mặt lên không biết nói gì, còn ông Chiêu Tài suýt chút nữa thì bật cười, có chút lúng túng nên dắt bà ta vào bếp!!! “Tèn ten!!!” Linh Hy vui vẻ bê thức ăn ra, rồi dịu dàng ngồi xuống bàn, hỏi: “Thế nào ba? Tay nghề con có được không???” “A….cái này…cái này…. Ông Chiêu Tài nhìn thức ăn trên bàn có chút lúng túng, thật là….ông đã mắc bẫy của 2 đứa tiểu quỉ nhà ông rồi, thật đáng ghét mà!!! Tiểua đầu, thật là làm ông lúng túng trước mặt bà cô Hạ Hạ đến chết mất!!! Hạ Hạ ngẩn người nhìn đống đen sì trên bàn, có chút kinh hãi, thức ăn kia là làm cho người haycho vật cơ chứ!!!??!!! Dù có ngon thế nào, thì cũng khiến ngườita chán mà không muốn ăn mà. “Sao vậy? Không ăn ư??? Thật là….cô Hạ Hạ, 17 năm rồi đây làlần đầu tiên em chịu vào bếp đấy, nể mặt em cô nếm thử xem!!!” “A…cô….cô….” “Đúng đó cô ạ, thức ăn chị Hy Hy làm rất ngon, Bộ Bộ đã thử rồi!!!” Bà cô Hạ Hạ bị chị em nhà họ Chiêu ép đến đường cùng mà,bèn miễn cưỡng ăn 1, 2 miếng. Kết quả…. “Ba à?? Có cần con mang màn vào trongcho cô Hạ Hạ không? Trong nhà vệ sinh nhiều muỗi lắm!!!” Bộ Bộ cười khanh khách, đứng gần phòng vệ sinh, cố gắng nói to cho bà cô kia nghe thấy, Linh Hy cười ranh mà, cô cũng nói theo Bộ Bộ: “Cô Hạ, nếu cô cần, em có thể cho cô uống thuốc xổ, đảm bảo dễ chịu liền!!!” Nhưng đáp lại vẫn làtiếng im lặng, lần này, cô và Bộ Bộ lại thành công trong việc đánh bại “ý nữ” của ba =))~Sau chuyện đánh “giặc”, Linh Hy đã vui vẻ đi học trở lại. “Chị già, nghĩ gì mà thần người ra vậy???” Bộ Bộ đi bên cạnh lo lắng hỏi Linh Hy, cô đang ngẩn người ra nhìn 2 người đi đằngtrước, đó là….là TriệuVũ và 1 người con gái nào đó, mặc đồng phục trường cô, trông 2 người họ có vẻ khá thân thiết!!! “A, không có gì!!!” BịBộ Bộ phát hiện, LinhHy bèn lảng đi, cúi đầu đi chậm lại, cô sợ rằng tốc độ đi bâygiờ sẽ đuổi kịp 2 người kia mất!!! “Không có gì thì đi nhanh lên, sắp trễ học rồi!!!” “Trễ thế nào được, còn 20 phút nữa cơ mà!!!” Linh Hy cáu kỉnh gắt lên với Bộ Bộ, em trai cô thật là phiền phức mà, phiền phức chết đi được ý!!! Câu nói của Linh Hy có vẻ quá đà “volume”, 2 người điđằng trước đã quay lại, và không ngoài dự đoán, Triệu Vũ nét mặt ngạc nhiên nhìn cô. Lúc này vì bịBộ Bộ bắt đi nhanh, cô đã đi gần đến chỗTriệu Vũ, thấy Triệu Vũ ngạc nhiên như người đang lăng nhăng bị vợ bắt được, máu nóng của cô bắt đầu nổi lên: “NHÌN CÁI GÌ MÀ NHÌN!!!” Linh Hy tức giận gắt lên rồi vùng vằng đi qua 2 người đó, nhưng bàn tay Triệu Vũ vẫn nhanh hơn tốc độ của cô, túm chặt lấy cổ tay cô: “Có chuyện gì???” Linh Hy nhướn mày khó hiểu nhìn Triệu Vũ, mặc dù trong lòng không hiểu sao tim lại đập loạn nhịp. “Cô không bị sao đấychứ!!!!” Triệu Vũ hỏi, trong lời nói thể hiện rõ sựlo lắng, nhưng đáp lại hắn nhỉ là cái nhìn khó hiểu của Linh Hy, và kèm theođó là ánh mắt “ Bỏ tôi ra!!!” Của cô. “Anh nói linh tinh gì thế?” “Ý tôi là, chú tôi…không tìm cô chứ!!!” “BỎ RA!!!” Vừa nhắc đến 2 từ “chú tôi”, Linh Hy bỗng nổi điên lên, côngay lập tức rút tay về, lạnh lùng nhìn Triệu Vũ rồi liếc qua cô gái bên cạnh hắn, quá tầm thường, có xinh nhưng tính cáchtrông thể kia có vẻ quá tầm thường, Linh Hy bỏ đi lạnh lùng không nói gì. Trong lòng cô không hiểu sao lại khó chịu đến vậy nữa!! Bộ Bộ bị Linh Hy kéo đi thì có chút khó hiểu, nhưng thấy bà chị già của mình cáu giận như vậy, Bộ Bộ cũng không lên tiếnghỏi. Vừa đến cổng trường, Linh Hy đã bỏ mặc Bộ Bộ, đi về lớp học, thật là…vừa đi học đã bực mình rồi. “Linh Hy, cậu bị làm sao vậy??” Vừa thấy Linh Hy vào lớp, Quất Khang vui mừng xông đến hỏi thăm Linh Hy. “Lại nữa, chỉ là ốm thôi, không sao!!! Sao sáng nay lắm người hỏi mình làm sao thế nhỉ!!!” Linh Hy miễn cưỡng trả lời rồi ngồi xuống, cô vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. Linh Hy vừa vào lớp được 10 phút thì Triệu Vũ bước vào, theo sau vẫn là cô gái đó, cô ta đi cùng Triệu Vũ, nhưng lại cứ nhìn chằm chằm vào Linh Hy: “Nhìn cái gì??” Linh Hy tức giận gằn giọng với cô ta, ánh mắt cô ta nhìn Hy Hy có chút không thiện cảm a. “Cô đang ngồi chỗ của tôi!!!” Cô nàng đó có vẻ không hiền lành chút nào, hắng giọng có chút giễu cợt nói với Linh Hy. “Chỗ này tôi ngồi, cô biến đi đâu thì biến, đừng làm tôi điên lên!!!” Linh Hy vốn trong người đã khó chịu, giờ lại đến lượtcô nàng này chọc ghẹo, mà suy ra tất cả là tại cô ta, giờ còn dám gây sự với cô. “Tôi muốn ngồi cạnhTriệu vũ!!!” Cô nàng đó vẫn ngoan cố, nói. “Thế thì cô bảo hắn ta cút mau ra chỗ khác!!!” LinhHy lần này bị chọc tức thật sự, cô đập bàn giận dữ đứng dậy, khuôn mặt thanh tú diễm lệcủa cô cũng đã chuyển sắc, đỏ rực, ánh mắt lạnh lùng kia như muốn giết chết người con gái đứng trước mặt. Dĩ nhiên trước sự giận dữ của Linh Hy, ai trong lớp cũng thấy làm lo sợ, ngay cả cô ta cũng có chút e dè. “Hoa Giang, đừng làm ồn nữa, cô mau tìm chỗ khác ngồi đi!!!” Triệu Vũ vốn không thích Hoang Giang gây khó dễ cho Linh Hy, giờ lại chọc tức cả cô khiến hắn bội phần khó xử. “Triệu Vũ, anh mau bảo cô ta cút đi!!! Nếu không em sẽ bảo hiệu trưởng đuổi học cô ta!!!” Hoa Giang thấy ngay cả Triệu Vũ cũng bênh Linh Hy, không bằng lòng õng ẹo nói, vừa nghe đến 2 từ “đuổi học”, Linh Hy cười ầm lên, “đuổi học” ai cơ chứ??? Cô sao??? Đuổi học cô hay cô đuổi việc hiệu trưởng??? “Đuổi cái thằng cha cô!!!” ( aizzz, ta không muốn viết câu này chút nào, nhưng thế ms nổi rõ được sự giận dữ đếnnỗi văng tục của Hy tỷ nhà ta, ghen mà:”>~ Cả nhà thông cảm!!!) “Cô….ranh…ranh con….Cô…cô được lắm!!! Ba tôi làm phóBộ trưởng, chẳng lẽ ranh con như cô không đuổi việc được ư???” Hoa Giang giận dữ rút điện thoại ra, bấm bấm gì đó, Linh Hy vẫn đứng im xem màn kịch cô ta chuẩnbị đóng. “Ba….con nhỏ…con nhỏ tên là Lnih Hy học cùng lớp con, nó dám chọc tức con, bamau bảo hiệu trưởngđuổi học nó đi!!!” Hoa Giang ngay lập tức cúp máy, đắc ý nhìn Linh Hy, Triệu Vũ trước cơn giận dữcủa Linh Hy, càng lúng túng không thể nào giải thích gia thếcủa Linh Hy cho Hoa Giang nghe. Linh Hy trước thái độtự đắc của Hoa Giang, lại càng chọc giận cô, trước giờ cô chỉ dựa vào ba để giải quyết mấy trò quậy của cô gây ra, chứ chưa bao giờ làm to chuyện thế này, nhưng dĩ nhiên, cô ta đã muốn Linh Hy cũng chiều. Linh Hy vẫn lạnh lùng rút điện thoại ra, gọi điện trước mặt bao nhiêu người, ánh mắt cô trở nên sắc hơn bất kì con dao nào, đâm thẳng vào người HoaGiang làm cô ta có chút run rẩy thêm. “Thư kí Khải, là tôi Chiêu Linh Hy, ngay lập tức bảo ba tôi đưa ra tài liệu tham ô của phó Bộ trưởng Hoa Viễn, làm cho ông ta mất việc càngnhanh càng tốt!!!” Và cuối cùng, người tự đắc, lại là Linh Hy. “Hừ, cô nghĩ cô là ai mà dám đuổi việc batôi cơ chứ!!!” “HOA GIANG!!! Ba cô ấy chính là CHIÊU TÀI!!!” Triệu Vũ lúc này không thể nào để mọi chuyện quá đà, bèn lập tức hét lên giải thích, nhưng đã quá muộn, điện thoại gọi thì cũng đãgọi rồi!!! “Cái…cái gì???” Hoa Giang bất ngpf, miệng lắp bắp, đôi chân run rẩy kia dường như sắp đứngkhông vững rồi. “Trước giờ chưa bao giờ tôi dựa vào ba làm những chuyện như này, nhưng lỗi làdo cô khiêu khích tôitrước!! Cô đã chọc giận bổn tiểu thư đây, làm tôi chẳng cóhứng nữa!!! Quất Khang, nếu thầy cô hỏi, bảo mình vẫn nghỉ ốm nhé!!!” Linh Hy tức giận bỏ ra ngoài, ngay lập tức Triệu Vũ đuổi theo. “Linh Hy, cô làm vậy thật quá đáng!!!” “QUÁ ĐÁNG CÁI ĐẦU ANH!!!! Sao?? Thương cô ta à??? Yên tâm, tôi chỉ dọa cô ta thôi, chứ thật ra chưa gọi điện cho ai cả, giờ thì anh biến ngay cho tôi!!!” “Hy Hy, chuyện năm đó, chẳng phải cô cũng nên bỏ qua cho chú tôi!!!” “Trừ khi ông ta chết!!!” Linh Hy lạnh lùng bước đi, nếu không nhắc đến Triệu Dân, có thể Linh Hy sẽ bình thường, nói chuyện tử tế với Triệu Vũ, nhưng thật sự nhắc đến hắn nhiều như vậy, cô càng không thích. “Hoa Giang là em họ tôi!!!” Triệu Vũ hét lên giải thích, Linh Hy đang bước đi bỗng khựng lại, hắn giải thích vớicô làm gì cơ chứ!! Cô “không” quan tâm. “Chẳng liên quan!!” “Vì là em họ tôi, nên đừng chấp nhặt với nó, nó chỉ là học sinhtrao đổi thôi, 2 tuần nữa sẽ trở về!!!” “Tôi không làm khó cô ta, chỉ cần cô ta đừng động vào tôi!!” “Bây giờ cô định đi đâu???” “BIỂN!!!” Linh Hy nhẹ nhàng trả lời, cơn giận của cô đã dịu xuống, cô bước đi nhẹ nhàng. “Anh đi theo tôi làm gì???” “Tôi cũng muốn trốnhọc!!!” “Vậy đường anh anh đi, đường tôi tôi đi!!!” “Cô định đi đường nào ra khỏi trường!!!” “Bật tường!!!” “Chỗ đó đã xây cao thêm rồi, mọc cánh cũng không bật qua nổi!!!” “CÁI GÌ??” “Cách ra khỏi trườngduy nhất là đi bằng cổng chính!!!” “Anh điên à, đã trốn học còn đòi đi cổng chính!!!” “Tôi đi được thì cô mất gì??” “Không thể!! ÔNg bảo vệ đó nổi tiếng không sợ chức quyềngì, làm việc rất chặt, anh không thể ra nổi!!!” “Nếu được thì sao??” “Được thì anh đi mà đi!!!” “Vậy tôi đi!!!” “A….Triệu Vũ, anh định đi 1 mình ư??” “Không 1 mình thì mấy mình? Chẳng phải cô vừa nói là đường cô cô đi, đường tôi tôi đi mà!!” “Nhưng lúc đấy anh đâu có nói là tường đã được xây cơ chứ!!!” Linh Hy bực bội gân cổ lên cãi, cô thật sự muốn ra biểnngay bây giờ chết đi được.
|
“Vậy cô đồng ý làm theo điều kiện của tôi, tôi sẽ cho cô đi cùng!!!” “KHÔNG!!! Anh tưởngtôi điên à? Lại bắt tôilàm ô sin cho anh hả? Hay giả làm người yêu??? Không, tuyệt đối mấy chuyện đó không bao giờ tôi làm!!!” Triệu Vũ nhìn dáng vẻ cùng câu nói của Linh Hy, bật cười lên thoải mái, hắn xoa đầu cô, nhẹ giọng nói: “Tôi chưa dại mà thuê 1 ô sin đanh đá như cô, lại càng không ngu để tìm 1 người yêu như cô!! Chỉ là điều kiện đơn giản thôi! Cô không thực hiện được thì mau về lớp đi, tôi ra 1 mình!!!” “Anh bỏ tay ra!!!” Linh Hy bị hành độngvô cùng dễ yêu của hắn làm đỏ mặt, vội vàng gạt tay hắn ra, không hiểu sao lúc đó cô lại ngoan ngoãn gật đầu cơ chứ!!!! “Vậy mau trèo lên lưng tôi!!” “Để làm gì???” “Mau lên.!!!!” Triệu Vũ vờ vội vã, ra vẻ khẩn trương giục Linh Hy, thấy dáng vẻ của Triệu vũnhư vậy, cô bèn ngoan ngoãn trèo lên. “Giờ mau nhắm mặt lại, bao giờ tôi bảo thì mở ra!!!” Linh Hy có chút thắc mắc về hành động của hắn, nhưng vẫn nhắm mắt, không hiểu sao cô lại cảm thấy hơi ấm trên lưng hắn làm cô rất dễ chịu. “Bác Lí, mau…mau mở cửa….bạn cháu….bạn cháu bị tụt huyết áp….mau….phải đưa cô ấy đi bệnh viện!!!” Triệu Vũ đóng kịch rất hay, làm cho bác Lí bảo vệ tưởng thật,bèn vội vàng mở cổng cho 2 đứa phóng ra ngoài. “Aizzz, cô thật là nặng như heo vậy!!!” “Cốc!!!” Triệu Vũ vừa đặt Linh Hy xuống, chỉ kịp than thở 1 câu, đã bị Linh Hy cốc cho1 cái đau điếng, hắn đưa ánh mắt oan ức, cộng thắc mắc nhìn cô. “Tên lợn kia??? Nếu không có tôi đóng kịch cùng anh, chắc gì anh đã được ra ngoài, vậy mà còn bày đặt điều kiện!!” “Nếu chỉ 1 mình tôi, tôi có cách khác, chỉ sợ cô không dùng được thôi!!!” “Anh….được!!! Coi như anh đúng, nào, nói đi, điều kiện của anh là gì??” “Là…..” Triệu Vũ vui vẻ ghé sát vào tai Linh Hy, thì thầm….. Chap 7: Lời tỏ tình của tiên nữ rừng phong! Linh Hy trợn tròn mắt, cô phồngmồm, tức giận lườm Triệu Vũ, cái….cái chuyện hắn đưa ra…thật là làm cô xấu hổ mà. Triệu Vũ thấy bộ dạng Linh Hy như vậy, chớp chớp mắt trêu tức cô: “Thế nào? Có định làm không? Như vậy là đơn giản lắm rồi đó!!!” “Anh….anh….không được, không thể được, chuyện đấy có làm thì là con trai làm, sao lại bắt tôi làm cơ chứ!!!” “Cô làm thì có vấn đề gì sao??” Triệu Vũ vui vẻ ép buộc Linh Hy. “Rất nhiều vấn đề là đằng khác, dù gì 1 người xinh đẹp như tôi, cũng không thể làm vậy trước bao nhiêu người được.” “Việc đó đơn giản như vậy? Chỉ là 10 mét thôi, cô cũng không làm được ư??? Chà, so với khẩu khí của cô, hóa ra cô lại là con rùa rụt cổ!!!” “Nhưng….” Linh Hy ấm ức nhìn Triệu Vũ: “Thật sự là ép người quá đáng mà!!!” “Tôi không ép, là cô tự nói mà! Thôi cô không làm cũng được, tưởng cô thế nào, hóa ra….cô còn không bằng Vân Yên, Vân Yên còn làm tận 20m đấy!!!” Triệu Vũ nghênh nghênh, dùng kế khiêu khích để tác động Linh Hy. Vừa thấy Triệu Vũ so sánh mình với cả Vân Yên, không biếtmáu nóng của cô ở đâu lại nổi lên, Linh Hy cáu giận nhìn Triệu Vũ, ra vẻ nói: “Dù gì cũng là 10m, được thôi, nhưng không phải ở đây!!! Tôi sẽ làm ở chỗ nào ít người, ở đâythì thật là….aizzzz, nghĩ đến là xấu hổ chết mất thôi!!!” “Vậy ở đâu???” Triệu Vũ nhướn mày, khó hiểu nhìn Linh Hy. “A….cái này…tôi cũng không biết!!!” Linh Hy ấp úng trả lời. “Không nói nhiều, cô mau thực hiện ở đây đi!!!” ( các nàng đã biết Hy tỷ phải làm gì chưa???) “Anh…không!!! Tôi không làm!!! Anh mau đổi việc khác đi!!!” “Cõng tôi thôi mà cô cũng không làm!!! Tôi chỉ nặng khoảng 70kg, đâu có phải lợn đâu mà cô phải sợ!!!” Triệu Vũ tức giận áp chế Linh Hy, ánh mắt thì tỏ vẻ không bằng lòng. “Tôi thà cõng lợn còn hơn cõng anh!!!!” Thái độ của Triệu Vũ càng ép cô vào thế hiểm, càng làm cô muốn thoát ra ngoài. “Vậy cô cứ coi tôi là con lợn để cõng là được rồi!!!” “Anh…..được, đồ lợn Triệu Vũ, tôi cõng anh!!!” Và thế là ở bờ biển rộ lên câu chuyện 1 đôi uyên ương cõng nhau ngắm trăng trên biển, và người cõng là 1 tiểu thư vô cùng xinh đẹp. ( khổ thân Hy tỷ của ta!!!) *** Linh Hy tức giận trở về nhà, cõng hắn có 10 m mà lưng đau muốn chết. Mà từ chuyện Bộ Bộ bị bắt cóc, ba Linh Hy đã bác bỏ cái luật 7h tối về nhà, vì căn bảnlà ông cũng không thể chấp hành được cái luật mình đặt ra, ông còn phải hẹn hò với…cái người mà ai cũng biết là ai! Bộ Bộ đứng chờ Linh Hy trước cổng trường, nhưng chẳng thấycô đâu, bèn bực tức đi về. Vừa về đến nhà thấy Linh Hy đang nằm úp xuống ghế sofa , Bộ Bộ tức giận, đằng đằng sát khí tiền đến đánh mạnh vào lưng cô. “Aizzzzz, chết tiệt, cái gì vậy??” Linh Hy đang nằm xem TV, tự dưng có người đến đánh, lại còn đánh đúng vào lưng đau của cô, hại cô nhức người đến tột cùng. Bộ Bộ thấy nét mặt Linh Hy khó coi như vậy, bèn bĩu môi ngồi xuống gần cô, cũng có chút ân hận vì lỡ mạnh tay quá. “Đáng đời, ai bảo để em đứng đợi rõ lâu, hóa ra là về trước!!!” “Có đi học đâu!! Đợi làm gì???” “Chị già lại trốn học à??” “Ừm!!! Căn bản là không có hứng thú, mới sáng này đã bị con nhỏ Hoa Giang chọc cho điên người rồi!!!” “Hoa Giang là ai vậy??” “Là cái người sáng nay đi cùng tên Triệu Vũ đáng ghét đó đấy!!!” “Hà hà, chị già, có phải chị đã ghen không??” “CÁI GÌ….???” Linh Hy đang nằm,vừa nghe thấy Bộ Bộ nói vậy, bèn ngạc nhiên ngồi bật dậy, nhưng cô lại quên mất rằng cái lưng đang biểu tình, nên khẽ “AAAAzzzz, đau quá mà!!!”. “Chẳng phải vậy sao? Thấy người mình thích đi cùng 1 người con gái khác, lại thân mậtnhư vậy, tức giận thì chỉ có thể là ghen!!” “Tức cái gì??? Đó là em họ của Triệu Vũ!!” “Ồ, chưa gì chị già đã hỏi người ta đó là ai ư??” “Chị không điên!! Là hắn tự nói!!” “Vậy ra hắn cũng thích chị, trời ạ, thật tội nghiệp cho hắn!!!” “HẢ??? EM NÓI CÁI GÌ???” Linh Hyvừa nghe Bộ Bộ nói Triệu Vũ thích mình, không hiểu sao lại giật mình, tim đập thình thịch, có chút hi vọng đặt vào câu nói tiếp theo của Bộ Bộ. “Ôi thật đáng thương cho 1 nhân tài như mình lại có 1 bà chị mù cảm xúc thế này!! Chưa hỏi mà người ta đã giải thích, không phải là sợ chị hiểu làm hay sao???” “Vậy ư???” Linh Hy nghi hoặc hỏi lại, mơ hồ nhìn lên trần nhà. “Ngốc tử!!!” Bộ Bộ lạnh lùng phán 1 câu rồi nhanh chân chạy lên phòng để tránh cơn thịnh nộcủa Linh Hy, nhưng lúc này Linh Hy đâu còn tâm trạng nào cơ chứ!!! Trong đầu cô cứ vẩn vơ….Hắn thích mình…mình thích hắn…hắn thích mình…mình thích hắn….Sáng hôm sau, Linh Hy vác 1 đôimắt gấu trúc đi học, thật ra thì tối qua cô đã tự mình xâu chuỗilại tất cả cảm xúc, và khẳng định lại rằng….Cô thích hắn…!! “Chị già, học lớp 11K thế nào?” Bộ Bộ chán nản nhìn bộ dạng mơ hồ của Linh Hy, mệt mỏi lên tiếng. “Cũng được, học khó nhưng không khắt khe với học sinh cholắm!” “Nhưng mà lớp đấy được sang cả osaka để tham quan thì thích thật đấy, đúng là lớp quốc tế!!” “Lải nhải gì vậy?” Linh Hy mơ hồ thắc mắc câu nói của Bộ Bộ. “Ủa, chị vẫn chưa biết sao?? À, học sinh ngoan, hôm qua trốn học, thật ;à vui khi không biết gì!! Trường đặc biệt tổ chức cholớp 11K1 đi tham quan 3 ngày 2 đêm tại Osaka đấy!!!” “11K1 là lớp nào vậy? Thật là thích!!!” Linh Hy reo lên, Osaka thật sự rất đẹp, cô đang thắc mắc không biết lớp nào lại đượcưu ái vậy cơ chứ! ( trùi ui lớp mình học mà Hy tỷ cũng không biết!!) “Bà già, có biết mình đang học lớp nào không vậy??” “Sao không biết!!!” Linh Hy ngheBộ Bộ nói vẻ khó chịu như vậy bèn gân cổ lên cãi, nhưng vừa nói xong, ngạo khí của cô khôngbiết bay đi đâu hết, cô ấm ớ… “là lớp 11….11….11 gì nhỉ??” “Đồ óc heo, ngay cả lớp mình cũng không nhớ! Là lớp 11K1!!” 1 giọng nói rất quen thuộc vanglên, ngay lập tức Linh Hy hướng ánh mắt về nơi phát ra tiếng nói đáng ghét đó, là cái người đáng ghét…Triệu Vũ, tên điên đầu tiên dám gọi cô là Óc heo. “Anh mà còn không thôi gọi tôi kiểu đấy, tôi sẽ…sẽ….sẽ….” Linh Hy đang nói rồi bỗng dưng nhớ đến lời nói của Bộ Bộ làm cho đỏ cả mặt, bất giác quay đi tránh ánh mắt dò xét của Triệu Vũ, thật là xấu hổ quá đi. Cô thích hắn, nhưng mà chắc gì hắn đã thích cô, dù gì cô cũng không phải tuýp người nghĩ gì nói đấy, rất nhiều điều phải để trong lòng, tính cách của cô là vậy! Linh Hy bỏ mặc Bộ Bộ và Triệu Vũ, chạy như bay đến trường “Này nhóc, cô ta làm sao vậy?” “Là thích 1 người nên tâm trạngnhư vậy đó! Mà này, còn gọi em là nhóc thì cẩn thận đấy!!!” Bộ Bộ vừa nghe Triệu Vũ gọi mình là nhóc bèn có chút khônghài lòng, lẳng lặng đi trước, để lại Triệu Vũ đứng ngẩn ra 1 mình: “Cái gì??? Thích 1 người??? Cô tathích ai??? Cô ta dám thích ai cơ chứ!!!???!!! Mà chị em nhà này tính cách giống nhau thật, chỉ thích bắt nạt người khác!!! NHƯNG MÀ….CÔ TA THÍCH AI MỚI ĐƯỢC CƠ CHỨ!!!! Aisssss!!!!!” Triệu Vũ vò đầu, không hiểu saocảm giác vô cùng khó chịu khi nghe vậy nữa!!! “Quất Khang, lớp chúng ta sẽ đi Osaka thật sao??” Linh Hy vừa vào lớp đã hỏi ngay Quất Khang, nếu thật sự được đi thì quá là hảo!!! Cô rất thích đến rừng phong ở Osaka mùa này, nghe nói còn có cả 1 truyền thuyết người dân ở đó rất tin tưởng, nhưng đại khái truyền thuyết đó là như thế nào thì cô không rõ, trên internet cũng không hề có bài đăng nào nói về truyền thuyết đó!! “Đúng vậy!! Hôm qua thông báo, nhưng cậu ra ngoài nên chưa kịp nhắc, 1 ngày chắc cũngđủ để chuẩn bị phải không???” “Aizzz, chuyện này, 1 ngày thì mình chuẩn bị cũng không sao!!!” “Không, Hy Hy, ý mình là, 1 ngày để chuẩn bị những vật dụng cần thiết cho lớp cơ!!!” “HẢ??? Sao lại là mình???” “Vì lớp chỉ có bạn là con gái mà!!!” “Chuyện này mình chưa làm bao giờ….A…Hoa Giang, Hoa Giang đâu??? Bảo cô ta lo đi, chuyện này mình chịu thôi!!!” “Em họ tôi đã bay về LonDon rồi!!!” Giọng nói khó ưa của Triệu Vũ 1 lần nữa làm cho Linh Hy đỏ mặt, vừa thấy Triệu Vũ vào lớp, cô đã vội bỏ chạy ra ngoài, còn đâm sầm vào hắn ta,nhưng vẫn im lặng chạy. “Này, Linh Hy làm sao vậy???” Quất Khang nhìn Triệu Vũ, thắc mắc hỏi. Đúng là Linh Hy lạ thật, bình thường mặt dày lắm cơ mà, nói gì vẫn cười nhe răng, còn chốngchế lại hắn nữa, vậy mà bây giờlại sợ gặp hắn như vậy….Aizzzz, thật là làm hắn tò mò muốn chết mà!!! “Làm sao tôi biết được!!!” Triệu Vũ bực mình nói rồi lẳng lặng ném cặp sách lên bàn, ngồi gục xuống!!!
|
Mãi khi trống vào lớp, Triệu Vũ mới thấy Linh Hy mò vào, nhưng cô lại chẳng dám ngẩng đầu lên nữa, chỉ cúi gằm mà đi vào. Triệu Vũ thấy bộ dạng của Linh Hy, muốn mở miệng ra hỏi, nhưng hắn vừa nghĩ đến chuyện “ vì thích ai” mà Linh Hy lạ lùng như vậy, hắn bỏ qua, không nghĩ nữa, càng nghĩ càng khiến tâm trạng thêm bực bội. “Cả lớp chú ý, ngày mai 7h30 tấtcả phải có mặt tại trường để lênxe ra sân bay Bắc Kinh, cao su giờ giấc tối đa là 10 phút thôi, nếu không sẽ không đợi ai đâu nhé!!!” Thầy giáo chủ nhiệm vừa bước vào lớp, ngay lập tức phổ biến kế hoạch, rồi như nhớ ra điều gì đó, ông nhìn về chỗ Hy Hy, nói: “Hy Hy, phiền em chuẩn bị thuốc, vật dùng cần thiết cho lớp đi thăm quan!!! Vì chỉ có em là con gái thôi!!!” “A…nhưng mà….thưa thầy…chuyện…chuyện này…em chưa làm bao giờ!!” Linh Hy đứng dậy, ấp úng nói. Thấy bộ dạng “khó nhìn” của Linh Hy, không hiểu sao Triệu Vũ lại bực bội lầm bầm: “Đúng là chẳng biết tí gì!!!” Nhưng mà câu nói của Triệu Vũ lầm bầm hơi to nên ngay lập tức đập vào tai Linh Hy, cô tức giận lườm về phía hắn, hừ, cô thích hắn thì mặc kệ, hắn cứ xoáy cô như vậy, cô giận không thể chịu được: “Vậy anh thì biết chắc!!! Biết thì xin Triệu Vũ công tử chỉ giáo, tạihạ cảm kích vô cùng!!!” Linh Hy vờ cúi xuống cảm ơn hắn, chắp tay trước ngực, Triệu Vũ trông cái bộ dạng khiêu khích của Linh Hy, cục tức đã không ép xuống được, lại gặp mồi lửa Linh Hy bơm vào, Triệu Vũ đập bàn đứng dậy: “Vậy tôi sẽ đi mua cùng cô, cho cô sáng mắt ra!!!” Trận đại chiến của 2 người tạm dừng kết thúc khi thầy chủ nhiệm cũng không chịu được, phải nổ não để ngăn chặn 2 người đó!! Linh Hy vừa tan học đã cùng Triệu Vũ đến trung tâm mua sắm để chuẩn bị mọi thứ, Bộ Bộdĩ nhiên biết ý không cản đường 2 người đó. “Này, rốt cuộc anh có định mua gì không vậy?? Lượn lờ mãi ở tầng 4 là sao???” “Cô làm ơn trật tự dùm tôi 5 phút, à không, 2 phút cũng được, thật là nhức đầu quá đi!!!” Linh Hy sốt ruột giục Triệu Vũ, nhưng mà căn bản là hắn ta cũng đang rối tinh lên đây, nhưng ngay lập tức Linh Hy im lặng, hắn quay sang nhìn cô: “Này, cô giận đấy à???” “….” “Chẳng qua là có nhiều loại nên tôi không biết dùng loại nào mới tốt thôi!!” “….” “Đừng giận mà, trông cô khó coi lắm đấy!!!” “….” “Này, người đâu mà nhỏ nhen vậy chứ!!! Tôi chẳng qua có bực 1 chút thôi mà!!!” “Cốc!!!” Linh Hy vừa nghe hắn nói xong, bèn cốc cho hắn 1 cái: “Đã hết 2 phút, anh thật là đại ngốc, loại nào đắt nhất là loại tốt nhất, vậy mà còn hỏi. Mau đimua đi!!!” “Cô….” Triệu Vũ ấm ức không nói nên lời, nhưng đành nghe theo lời Linh Hy, cô giận nữa thì hắn hoảng thật mất!!! Chiếc máy bay cất cánh, cô xui xẻo thế nào lại ngồi ngay gần Triệu Vũ cơ chứ!!! Vừa ngồi Linh Hy vừa cố gắng không để tâm đến hắn, cô đeo head phone vào nghe. Triệu Vũ thì rất vui vì được ngồi cạnh Linh Hy, cũng không hiểu sao hắn lại thế nữa, ghế máy bay có 3 ghế, Linh Hy ngồi trongcùng, hắn ngồi giữa, Quất Khang ngồi ngoài. “Này, Quất Khang, cậu có biết thích 1 người thì sẽ có cảm giác như thế nào không??” Triệu Vũ chợt quay sang hỏi Quất Khang, đối với Vân Yên trước kia, Triệu Vũ chỉ là muốn nói chuyện với cô, chứ không hề có chút kì lạ nào cả. “Sao vậy? Thích 1 người á, là vuikhi nhìn thấy người ấy, khó chịukhi không thấy người ấy, nhưngkhi nói chuyện thì 2 người thường hay cãi nhau, khi thấy người ấy bên cạnh người con trai khác, thì tâm trạng xấu đi!! Khi người ấy cười, thì tim đập rộn ràng!!! Đại khái là vậy đó!!” Triệu Vũ ngạc nhiên, sao mấy cái thể loại này, đúng y nguyên như hắn và Linh Hy vậy cơ chứ!!! Linh Hy vừa xuống máy bay đã vui sướng reo hò, ngồi máy baymấy tiếng đồng hồ, lại ngồi cạnh cái tên “mình thích”, tim cô đập thình thịch. “Cả lớp về khách sạn nghỉ ngơi, chiều nay chúng ta bắt đầu đi tham quan!!” “Linh Hy, cô có biết rừng phong Osaka không?” “Biết!!” “Dẫn tôi đến đó!!” “Nhưng tôi mệt lắm, đi máy baytận mấy tiếng, phải cho tôi về phòng nghỉ ngơi chứ!!!” “Cô tưởng tôi muốn cô đi cùng à? Chẳng qua tôi không biết tiếng nhật nên mới bảo cô đưa đi!!” Linh Hy chán nản đi theo Triệu Vũ, thật ra cô cũng muốn đi cùng hắn, nhưng cô giờ đang mệt nhoài đây. Chiếc xe taxi đi chậm theo yêu cầu của Triệu Vũ để hắn ngắm cảnh ở đây, còn Linh Hy thì mệt quá nên thiếp đitrên xe taxi. “Người yêu cậu thật xinh đẹp” *tiếng nhật *, người lái xe taxi nói. “Quả vậy!! Ông thấy chúng tôi có xứng đôi không?” Triệu Vũ trôi chảy đáp lại người tài xế taxi bằng tiếng Nhật! Hắn muốnLinh Hy đi cùng hắn nên giả vờ không biết nói tiếng Nhật, nhìn thấy Linh Hy dựa vào vai hắn ngủ, bất giác Triệu Vũ cảm thấy thật bình yên!!” “Linh Hy, dậy, chúng ta đến nơi rồi!!” “Oa….!!” Linh Hy vươn vai ngồi dậy, chui ra khỏi xe taxi. Cô ngỡ ngàng trước cảnh vật trước mặt, đó là 1 rừng phong màu vàng tuyệt đẹp!! “Thật là đẹp quá!!” “Chúng ta mau đi thôi!!” Linh Hy lặng lẽ bước cùng Triệu Vũ trên con đường đầy lá vàng, cô thích thú khi nghe tiếng lá khô bị cô dẫm lên. “Cô có biết truyền thuyết về tiênnữ phong không?” “Tôi có nghe nói, nhưng không biết, anh biết không? Kể cho tôi nghe!!” “Đó là 1 câu chuyện từ rất lâu rồi, kể về 1 cô công chúa tên là Hiểu Phong. Mẹ của Hiểu Phong là vương phi được hoàng thượng sủng ái nhất, nhưng đã mất vì sinh cô ra. Hoàng Thượng vì quá yêu Vương phi của mình, cho rằng Hiểu Phong là nàng công chúa đại họa, nhốtnàng vào lãnh cung. Hiểu Phongsống trong lãnh cung vô cùng cực khổ, vì trong đó toàn là những Vương phi bị thất sủng, mà họ thất sủng là do Mẫu thân của cô.” “Hiểu Phong lớn lên càng ngày càng giống mẹ nên vô cùng xinh đẹp. Rồi 1 ngày đất nước cô bắt buộc phải cầu thân với 1 đất nước láng giềng, các nàng công chúa trong cung không một ai dám đi xa quê hương, đều xin ở lại, các vương thân trong cung đều lấy cớ các quận chúa thân thể yếu không thể xa nhà, rốt cuộc không ai đủ thân phận để đi cả. Rồi Hoàng thượng nhớ đến Hiểu Phong, bèn lập tức hạ lệnh gả nàng sang vương quốc đó!!! Hiểu Phong đi với danh nghĩa là 1 công chúa, nhưng trên thực chất là 1 con tin. Cuộc sống của nàng ở vương quốc đó cũng rất khổ. Nàng được phong là Hiểu phi, nhưng hoàng thượng chưa 1 lần ghé qua cung của nàng.” “Ở quê hương của nàng, 1 tên loạn tặc giết sứ giả của nước láng giềng đó, gây hấn với đất nước của nàng….” “Vậy chẳng phải nàng sẽ bị giết hay sao?? Nàng vốn là con tin mà!!” Linh Hy nghe câu chuyện của Triệu Vũ kể, trong lòng có chút buồn khổ. Cô thương cho thân phận của cô công chúa đấy, đúng là có tiếng mà không có miếng!! “Không chỉ Hiểu phi khổ, mà chính Hoàng thượng cũng khổ. Khi nghe tin sứ thần của mình bị giết, bèn cho gọi Hiểu phi đến diện kiến. Nhưng vừa gặp nàng, hoàng thượng đã sủng nàng ngay đêm đó, Hoàng thượng hết mực yêu thương nàng, còn miễn cho đất nước nàng tội giết sứ thần. Nhưng các phi tần của Hoàng thượng không bỏ qua cho nàng. Các Hoàng phi tụ tập nhau lại, quyếtđịnh bày mưu hại nàng!!! “Bọn họ ích kỉ vậy ư??” “Cô nói xem nếu cô là 1 trong những phi tần của Hoàng thượng, cô sẽ làm gì!!??!!” “Tham gia cùng bọn họ!!” “HẢ??” Linh Hy thản nhiên đáp lại, tinh nghịch nhảy lên những chiếc lá khô!! “Này, Hy Hy, cô vừa mắng bọn họ là ích kỉ, vậy mà bây giờ lại còn nói sẽ tham gia cùng bọn họ!!” “Anh có biết tôi tham gia làm gìkhông??” “Để làm gì??” “Thì để tôi biết kế hoạch của bọn họ, tôi đi bẩm báo cho Hoàng thượng, không những tôi không làm sao, mà hàng chục đối thủ của tôi sẽ bị hoàng thượng triệt hạ, vậy không phảilúc đó chỉ còn tôi và Hiểu phongthôi sao!! Mà nhất định Hoàng thượng sẽ ban thưởng cho tôi!!!Tôi không những thiệt mà còn được lợi!!” “Cũng xem như có lí!!” “Ủa, mà truyền thuyết đó của nước nào vậy???” “Nhật bản” ( thật ra thì là truyềnthuyết của ta. =))~ Super Phiêu) “Vậy anh mau kể tiếp đi!!” “Các phi tần của Hoàng thượng tụ tập lại, dùng kế chuốc mê Hiểu phi rồi sau đó đưa 1 lính vào cho nằm cạnh nàng, sau đó đi bẩm báo với Hoàng thượng!!” “Hoàng thượng rất đau khổ vì bị chính người mình yêu phản bội, không nén được cơn giận dữ, đưa nàng vào lãnh cung!!” “2 lần vào lãnh cung, nàng này cũng có duyên với lãnh cung ghê!!” Linh Hy vui vẻ đùa nghịch, rồi nhận xét, nhưng ngữ điệu của cô thì lại vô cùng xót xa. “Vậy tôi suốt ngày gặp rắc rối vìcô, chẳng lẽ cũng nói tôi và cô có duyên à??” “Chẳng phải vậy ư??? Anh chínhlà sao đổi ngôi của tôi đấy!!” “Cô….” “Thôi không nói nữa, anh mau kể tiếp đi!!!” “Nàng ta tự tử!!! Hết rồi đấy!!” “HẢ??? CÁI GÌ??? Anh kể cho tử tế đi!!” “Cô có thèm nghe đâu mà tôi kể!!” “Tôi vẫn đang nghe còn gì, kể tử tế đi!!” “Hiểu Phi bị đày vào lãnh cung, 1 lần nữa sống những tháng ngày đau khổ, còn Hoàng thượng thì bê bối triều chính vì nàng, ngày nào cũng sủng phi. Triều đình bị bỏ trống, đất nướcloạn lạc, thiên hạ đều bêu xấu nàng, nói nàng là yêu quái hại đất nước của họ. Những lời đó dĩ nhiên là đều được bọn cung nữ đem lại sỉ vả nàng, nàng đaukhổ đến tuyệt vọng. Cuối cùng nàng xé 1 mảnh vải trên trườngmình, rồi cắn tay viết 1 bức huyết thư cho hoàng thượng, sau đó thắt cổ tự vẫn!!” “Hoàng thượng hay tin nàng đã chết, những cơn say rượu bừng tỉnh, hắn chạy nhanh đến lãnh cung, nhưng cái hắn nhìn thấy chỉ là cái xác không hồn của nàng. Hoàng thượng đọc được bức huyết thư của nàng. Trong thư nàng giải thích cho Hoàng thượng tất cả sự việc, tố cáo cácphi tử của hoàng thượng, nhưng lại xin Hoàng thượng thacho bọn họ. Nàng ta mong hoàng thượng thức tỉnh, tập trung vào triều chính, đại sự!!! Từ đó Hoàng thượng quay lại với triều chính, sửa sai lỗi lầm. Nơi chôn nàng mọc lên 1 cây phong rất đẹp, Hoàng Thượng mỗi lần đến đó đều lưu lại, còn sai người trồng cây phong khắptrong cung!!!” “Vậy là người ta gọi nàng là Tiên nữ rừng phong ư???” “Đúng vậy!!!” “Triệu Vũ này, thật là 1 câu chuyện cảm động!!!!” Linh Hy bất giác khóc òa lên, cô không thể cố gắng kìm nén cảmxúc được nữa, những giọt nướcmắt chảy ra làm Triệu Vũ luống cuống, hắn vội lau nước mắt cho cô, dỗ dành: “Đừng khóc, Hy Hy ngoan!!” “Hức….hức….Hu hu hu hu hu!!!!” Triệu Vũ càng lau nước mắt, Linh Hy càng khóc to hơn, hắn cuống cuồng, không biết làm thế nào, cuối cùng bắt chước trong phim: “Ưm….!!” Linh Hy đang khóc, chợt bị nụ hôn phớt qua môi của Triệu Vũ làm cho nín hẳn, cô tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn Triệu Vũ, khuôn mặt đỏ bừng lên. Triệu Vũ bất chợt ôm chầm lấy Linh Hy: “Hy Hy, hãy tha chứ cho chú củaTôi, được không???” “….” “Chúng ta hãy gạt bỏ hết quá khứ đi được không? Sống thoải mái và vui vẻ nhé!!!”
|
Linh Hy bị ôm bất ngờ, không biết nói thế nào, nhưng Triệu Vũ nói như vậy lại làm cô đau lòng. Cô không thù Triệu Dân đến vậy, nhưng cứ nghĩ đến những tháng ngày không có mẹchăm sóc, cô lại đau khổ, nghĩ đến những hành động mà TriệuDân làm cho Bộ Bộ, càng không hỏi đau lòng. “TÔI THÍCH CÔ!!!” Triệu Vũ thu hết can đảm, hét lên câu nói màlâu nay hắn không thể hiểu được, nhưng hắn đã làm theo con tim của mình. Linh Hy ngạc nhiên, Triệu Vũ….hắn nói….hắn nói thích cô. Linh Hy mỉm cười sung sướng, cô đưa tay lên ôm chặt lấy hắn…. Con đường trở về của Linh Hy và Triệu Vũ vô cùng ngại ngùng,trên xe taxi, 2 người cứ nhìn qua nhìn lại nhau, rồi lại vội quay mặt đi: “2 người thật là đáng yêu!!!”*tiếng nhật* người lái xe taxi nói. Linh Hy và Triệu Vũ lại quay ra nhìn nhau, rốt cuộc thì mặt cả hai đã đỏ bừng lên rồi: “Cô quay mặt đi được không?” Triệu Vũ vì ngại quá nên lên tiếng trước, nhưng bất c hợt Linh Hy vì “thẹn quá hóa giận!!” nên: “Sao lại là tôi quay mặt đi, anh quay mặt đi không được sao???” Vừa gắt lên xong, bất chợt Linh Hy nhìn chằm chằm vào tai của Triệu Vũ. “Triệu Vũ, anh đeo hoa tai bên nào vậy??” “Bên phải!!!” “HẢ??? SAO LẠI BÊN PHẢI!!!” “Là do thấy đeo bên phải đẹp, nên đeo thôi!!” “Nhưng đó là….là cách đeo của…của những người GAY mà!!! Aiyssss, anh mà là GAY, thìthật làm xấu mặt những người GAY!!!” “Cô nói cái gì thế!!!” Triệu Vũ thấy Linh Hy bất mãn với mình như vậy, cơn giận cũng nổi lên, Linh Hy giương mắt trừng trừng nhìn Triệu Vũ, hắn thấy vậy thì quay luôn mặt sang bên,Linh Hy cũng tức giận nhìn trừng trừng hắn, rồi quay đi luôn. Linh Hy và Triệu Vũ trở về kháchsạn, thì thấy thầy giáo cùng Quất Khang khuôn mặt rất lo lắng: “Hy Hy, Vũ, 2 cậu đi đâu vậy??” Vừa thấy thấp thoáng bóng dáng Triệu Vũ và Linh Hy, Quất Khang vội chạy đến lo lắng hỏi, Linh Hy ngớ người ra nhìn Quất Khang, bọn họ mới đi có 30 phút thôi mà, làm gì mà hoảng vậy cơ chứ?? “Có chuyện gì vậy??” Triệu Vũ lên tiếng, tò mò hỏi. “Mình tưởng 2 cậu bị lạc ở sân bay rồi??” “Cậu điên à???” Linh Hy và Triệu Vũ hét ầm lên, tên Quất Khang dở hơi này, nghĩ gì không nghĩ, nghĩ 1 đứa suốt ngày đi nhật, và 1 đứa tiếng nhật nói như tiếng mẹ đẻ bị lạc, aayzz, thật là. Kì nghỉ của lớp 11K trôi quá khá vui vẻ, Linh Hy và Triệu Vũ dù đã xác nhận tình cảm của nhau, nhưng vẫn chỉ là cặp đôi “chó và mèo”. *** Kì nghỉ kết thúc, sau 1 ngày bồi dưỡng vì chuyến đi xa, Linh Hy lại phải lăn vào học với yêu cầu của ông Chiêu Tài: “Nếu không qua kì thi được trên60 điểm, đứng thứ 50 trở lên trong trường, ba sẽ khóa tài khoản và kiểm soát tất cả chi tiêu của con!!!” Linh Hy đờ đẫn cả người, trước đây được 50 điểm cô đã sung sướng lắm rồi, sướng như vớ được mở vàng, vậy mà bây giờ lại dính thêm cái khoản thi cử trên 60 điểm, còn lọt vào TOP 50của trường, cô chịu sao được. “Nghĩ gì mà đần mặt ra thế!!!” Triệu Vũ đang đi học cùng Linh Hy, thấy cô đăm chiêu như vậy, hắn bèn mở miệng hỏi, nhưng mà cái miệng nói ra được câu không tử tế, làm cái tâm của hắn cũng bị người ta nghĩ khác đi. “Kì thi này, tôi phải lọt TOP 50 của trường!!!” “Ồ, điều đấy là điểu hiển nhiên rồi, lớp 11K có 20 học sinh, thì 20 người đều giữ TOP 1 đến 20 của trường, cô là học sinh thứ 21, chắc cũng xếp thứ 21!!!” “ANH ĐIÊN À??? Được trên 50 điểm tôi đã tạ ơn trời đất lắm rồi, còn lọt top này đến top nọ, tôi không đủ chất xám để theo kịp.” “Cô học ngoại ngữ giỏi mà!!” “Anh ở cùng bà bao nhiêu năm, mà không biết à? Bà là người Pháp gốc Hoa, tôi giỏi ngoại ngữ là điều đương nhiên!!” “Vậy các môn khác của cô??” “Chưa bao giờ được 60 điểm!!!! Aizzz….” “HẢ??? ÓC CÔ LÀ ÓC LỢN HAY SAO???” “Hừ, Triệu Vũ, anh còn nói nữa, tôi sẽ bỏ anh đấy!!!” “Cô….Hừ, được rồi, tôi sẽ dạy kèm cho cô!!” “Dựa vào đâu mà anh đòi dạy tôi??” Linh Hy ngang ngạnh đáp lại Triệu Vũ, rồi chợt nhận ra là hắn là người học giỏi nhất trường, bèn thu thái độ của mình lại, ngoan ngoãn gật đầu! Linh Hy bị Triệu Vũ dẫn đến thư viện, hắn bắt cô lòng vòng từ chỗ này sang chỗ nọ, góc này ragóc kia, cuối cùng: “Trời ạ!!! 72 quyển, tôi….học làm sao nổi???” “Không học cũng phải học!!! Nếu như cô không muốn BỊ KHÓA TÀI KHOẢN!!!” Triệu Vũ nghiêm túc nhắc nhở Mai tuyết làm cô tức giận nhưngkhông làm được gì, bèn cúi đầu vào đọc sách. Thời gian cứ thế trôi qua, Linh Hy đọc sách, còn hắn thì nhìn cô, nhưng bất giác lại nhớ về chuyện của 10 năm trước. **** 10 năm trước. “Chát!!!” Tiếng tát vang lên to ầm cả căn phòng bệnh, Triệu Vũ lúc này lo sợ đến chết nhưng không dám làm gì, cậu bất lực nhìn cô Hân Hân bị người đàn ông nào đó đánh đến nỗi chảy cả máu miệng, nhưng cô ấy vẫn không nói gì, thái độ lẳng lặng nhìn xuống đất, Triệu Vũ thấy những giọt nước mắt của cô, bất giác chạy đến ôm chầm lấy Hân Hân khóc òa lên. “Triệu Vũ ngoan, đừng khóc, con trai không được khóc!! Cô Hân Hân có chút chuyện, Triệu Vũ hãy ra ngoài chơi, nhé!!!” Hân Hân nhẹ nhàng vuốt tóc Triệu Vũ, ân cần nói, nhưng lúc này, người đàn ông kia, chính làChiêu Tài, chồng của Hân Hân. “Hừ, hóa ra thằng nhóc con này là cháu của thằng khốn Triệu Dân ư?? Các người hóa ra lấy nóđể làm lí do gặp nhau à? Mẹ kiếp, đôi gian phu!!!” Chiêu Tài tức giận hét ầm lên rồi cầm bình hoa ném về phía Hân Hân, Triệu Vũ thấy cô Hân Hân sắp bị đánh, bèn lao ra đỡ cho cô, chiếc bình hoa ngay lập tức đập vào đầu Triệu Vũ, làm hắn bất tỉnh ngay tại chỗ!!! **** “Triệu Vũ, ngủ mà cũng mở mắt, anh tài ghê!!” Linh Hy đọc sách có đoạn khó hiểu, cô định hỏi Triệu Vũ thì thấy hắn đang ngẩn ngơ nghĩ gìđó, Linh Hy bất giác bật cười. Linh Hy quan sát hắn, khuôn mặt đẹp như vậy, ai lại bảo đó là con trai cơ chứ!!Chợt Linh Hy dừng ánh mắt tại vết sẹo trên trán của Triệu Vũ. “Vũ Vũ, cái sẹo này là sao vậy??” Linh Hy bất giác đưa tay sờ lên vết sẹo trên trán Triệu Vũ, xoa xoa, hắn thấy cô hành động như vậy, mỉm cười gạt tay cô ra: “Lo mà học đi!! Hay là tôi ngồi đây mải ngắm tôi quá, nên không học được!!!??!!” “Hừ, cái bệnh Hoàng tử của anh lại tái phát rồi đấy, tôi học, học!!!” Linh Hy tức giận nhìn Triệu Vũ, rồi lại cúi xuống học, nhưng màchữ cứ nhảy loạn lên, làm cô chán. “Ây, Triệu Vũ, tôi không muốn học nữa!!” “Linh Hy, chúng ta chơi trò chơi nhé??” “Trò gì??” “Cô tự học, nếu kì thi này vượt qua tiêu chuẩn ba cô yêu cầu, tôi sẽ làm bất cứ chuyện gì cô yêu cầu, nhưng nếu không được, cô phải theo tôi đến thư viện mỗi ngày!!!” “Hay đấy!!! ĐƯỢC!!!” Linh Hy khẳng định gật đầu nhưng lại ngây thơ đến nỗi đã dính vào trò của Triệu Vũ.Sau vụ cá cược với Triệu Vũ, Linh Hy lao đầu vào học, lúc nàotrên tay cô cũng có 1 quyển sách, tranh thủ những ngày được nghỉ học để ôn thi ở nhà, Linh Hy nhốt mình trong phòng,cô chăm chú đầu tư lại kiến thức, đến nỗi Bộ Bộ thì ngạc nhiên, còn ông Chiêu Tài đi đứng xiêu vẹo vì những gì đangnhìn thấy. “Chị già, mau bỏ quyển sách xuống để ăn sáng đi!!!” Bữa ăn sáng mà Linh Hy vẫn chăm chú đọc sách, Bộ Bộ trông thấy vậy có chút “ngứa mắt”, bèn uể oải nhắc nhở, nhưng Linh Hy vẫn cúi đầu vừa đọc sách vừa ăn. “Chị già, mau bỏ quyển từ điển ra để ăn tối nào!!!” “Chị già, mau tắt đèn học đi, ở phòng em còn thấy chói sáng, học làm sao được!!” “Chị già…chị già…chị già….!!” Bộ Bộ ngán ngẩm vì mỗi ngày phải kêu than với Linh Hy, nhưng được 2 ngày thì cậu chán, chẳng thèm nhìn nữa, ông Chiêu Tài thì mừng rỡ, còn đặc biệt đặt trái cây tươi ngon cho Linh Hy bồi bổ. “Linh Hy, chúng ta đi ăn đi!!” Quất Khang tiến đến chỗ Linh Hy, vui vẻ rủ, Triệu Vũ lúc này cũng đã đứng bên cạnh, Linh Hyvốn dĩ là chỉ học bài ở nhà, trên lớp vẫn tỏ vẻ như không muốn học, ngủ gật trong lớp. “Đi thôi!!! Aizzz….!!!!!” Linh Hy chỉ đợi lúc này Quất Khang rủ đi mới đứng dậy, cô uể oải đứng dậy, vui vẻ tiến xuống căng tin! “Hy Hy à, sắp thi rồi sao cậu không chịu học vậy??” Trên đường xuống căng tin, nhân tiện Quất Khang hỏi luôn Linh Hy, hẳn là cậu ta đang thắc mắc, 1 học sinh lớp 11K lại không hề ôn gì để chuẩn bị cho kì thi, Haizzz, cậu ta đâu biết rằng, Linh Hy chỉ là “có tiếng nhưng không hề có miếng”. Vừa nghe Quất Khang nói, cô đỏlựng mặt lên, nghĩ lại thì nếu không vào cái lớp 11K chết tiệt này, cô sẽ không thích Triệu Vũ, cái này liệu có gọi là may mắn được hay không??? Triệu Vũ chăm chú quan sát LinhHy, thấy cô cứ ngẩn ngơ suy nghĩ, hắn ta bất giác cũng suy nghĩ, nếu giả sử cô không vào lớp 11K, liệu hắn có thích cô không? ( không vào thì ta cũng sẽ cho vào )~ Hahah) Bỗng 1 hình ảnh thoáng qua suy nghĩ của Triệu Vũ, Vân Yên, chia tay cô như vậy, không phải nhẫn tâm với cô hay sao?? Tình yêu 3 năm của hắn, hóa ra chỉ là1 ảo giác về Vân Yên thôi ư??? Hôm chia tay, nét mặt của Yên Yên vẫn in sâu vào trong hắn, thật sự thì nếu có 1 sự lựa chọn khác, hắn sẽ làm thế nào??? Hắnyêu ai???? Linh Hy hay là Yên Yên??? “Hy Hy!!!!!!!” Đang mải mê suy nghĩ, giọng nói quen thuộc trong trí nhớ của Triệu Vũ vang lên, hắn bất chợt quay lại đằng sau, là VÂN YÊN!!!! Cô đến đây làm gì vậy??? “Ủa, Yên Yên phải không??” Thấy Vân Yên, Quất Khang mừng rỡ reo lên, có vẻ như Quất Khang có quen Vân Yên. “Vân Yên??? Sao cô lại ở đây??” “Yên nhi, em đến có chuyện gì vậy??” Đúng như dự đoán của Vân Yên,cả 3 đều rất ngạc nhiên, Vân Yênvui vẻ tiến về chỗ Triệu Vũ và Linh Hy, thân mật khoác vai LinhHy: “Em đến là mang cơm trưa cho 3 người đây!!!” Dĩ nhiên không phải nói Triệu Vũ và Quất Khang đều vui mừng, Vân Yên là mẫu người con gái lí tưởng, cô nấu ăn rất ngon, nếu ai lấy được cô, thì quả thật sẽ rất hạnh phúc. 4 người tiến về phía sân thể dụcđể nghỉ trưa tại đó. “Hy hy, ăn cái này đi!!” “Linh Hy, cậu nếm thử xem có ngon không??” “Hy, ăn cái này nữa!!” Suốt bữa ăn, chỉ là Vân Yên gắp thức ăn cho Linh Hy, hết Linh Hy, rồi Hy Hy, ăn thử rồi ăn thêm, làm Triệu Vũ nhìn mà thấy….GHEN!!! “Này, Vân Yên, cho cô ta ăn nhiều quá, cô ta sẽ béo đấy!!!” Vân Yên vừa định gắp thức ăn tiếp cho Linh Hy, thì Triệu Vũ giật ngay cái bát của Linh Hy lại,tức giận lườm Linh Hy, Linh Hy thấy hành động “khó hiểu” của Triệu Vũ như vậy, bèn tức giận giật lại bát từ tay Triệu Vũ. “Này, bát của tôi, sao anh cứ giành như vậy??” “Ăn nhiều cô sẽ thành con lợn thật đấy!!!” “Lợn cũng được!!!” “Cái con lợn tăng trọng này, đừng ăn nữa, tôi….tôi không thích người béo!!!” Vừa nói xong câu đó, mặt của Triệu Vũ đỏ bừng lên, hẳn là rất ngại. Vừa nghe hắn nói, Linh Hy cũng lúng túng, cô đặt bát xuống, vội vã quay đi, không khí giữa 2 người họ trở nên căng thẳng lạ lùng. “Ủa, Linh Hy, Vũ, sao dạo này 2 người lại lạ vậy???”Quất Khang có vẻ tinh mắt, nhận thấy ngay biểu hiện của 2 người, bèn ngay lập tức hỏi, tiếp sau đó cũng là Vân Yên nhìn Linh Hy và Triệu Vũ lạ lùng: “Ây, không thể chịu nổi không khí này mà???” Triệu Vũ thấy 2 người như vậy, tức giận đứng dậy, nhưng thật ra thì đang che dấu đi cảm giác ngại ngùng của mình. Hắn và Linh Hy là thích nhau, là có hẹn hò, nhưng tuyệt đối không thể công khai, nếu chuyện này ba của Linh Hy là Chiêu Tài mà biết,sẽ tuyệt đối ngăn cấm 2 người. “Này, Hy Hy, cậu và Triệu Vũ có chuyện gì vậy??” Triệu Vũ đứng dậy, mục tiêu củaQuất Khang lại đổi sang Linh Hy.Aayzzz, thật khó chịu mà!!! Linh Hy không chịu nổi liền đứng dậy theo Triệu Vũ, rồi bỏ đi, VânYên và Quất Khang quay sang nhìn nhau không nói nổi lời nào, thật sự thì họ cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra!! “Ầy, không hiểu Yên Yên học ở đâu ra cái kiểu tò mò vậy chứ??” Triệu Vũ vừa đi cùng Linh Hy, vừa thở dài, Linh Hy quay lại lườm cậu ta: “Hừ, Triệu Vũ, đấy là tại anh không nói cho bọn họ chứ sao!!!, nếu nói cho họ chắc giờ tôi không cảm thấy có lỗi như vậy!!!” “Đồ ngốc!! Sao cô không nghĩ xem, tôi vừa chia tay Vân Yên lại cùng với cô…..thử hỏi cô ấy nghĩ thế nào chứ!!” Linh Hy im lặng, trong chuyện này, cô hình như chính là ngườithứ 3!!! Rõ ràng Triệu Vũ và Vân Yên đang rất tốt, sự xuất hiện của cô như là “kì đà” vậy, chuyện này, có phải là thế không??? Suốt mấy ngày sau đó, Linh Hy và Triệu Vũ rất ít khi chạm mặt nhau, 2 người chỉ nhắn tin 1, 2 câu, đến 1 buổi hẹn hò cũng không có! Linh Hy đầu tư tất cả thời gian vào học, tưởng chừng như với cô, học đang được xếp hàng đầu! “Aizz, thi xong rồi thật là thoải mái!!!” Giám thị trông thi vừa bước ra ngoài, Linh Hy đã đứng dậy reo lên, Quất Khang cũng vui mừng hưởng ứng: “Thoải mái như trút được gánh nặng vậy!!”, cả lớp ai cũng vui mừng, riêng chỉ có, Triệu Vũ vừa thi xong đã biến đi đâu mất không rõ lí do.
|