Cướp Đi ! Cho Cướp Đấy
|
|
Thật ra thì Triệu Vũ nhận được 1cuộc gọi gấp từ Triệu Dân gọi cậu về ngay. Thật sự cuộc gọi điện này mangđến cảm giác khá bất an cho Triệu Vũ, cậu và Linh Hy tính đến thời gian tỏ tình và yêu nhau này, đã là 3 tháng rồi, thật là chưa bằng nổi 1 phần 10 thời gian cậu yêu Vân Yên, nhưng tình cảm lại cứ thế theo thời gian in sâu 1 cách nhanh chóng,không gặp thì nhớ, mà gặp thì cãi nhau, nhưng thật ra thì Linh Hy có nhiều lúc rất nghe lời hắn. “Triệu Vũ, cháu hãy ngồi xuống đây, chú có chuyện cần nói!” **** Cháp 8: Đối đầu với phản đối! Triệu Vũ lo lắng nhìn khuôn mặthình sự trên mặt Triệu Dân, lặnglẽ ngồi xuống. Đã 10 năm qua, chú Dân của hắn coi căn phòng bệnh này như chính là nhà của mình, chẳng lẽ hình bóng của cô Hân Hân trong lòng chú của hắn chưa mờ đi chút nào ư??? “Chú, chú gọi cháu gấp như vậy,thực ra là có chuyện gì??” “Triệu Vũ, cháu có tình cảm với Chiêu Hy phải không??” Vừa nghe câu hỏi của Triệu Dân,thêm thái độ của ông như vậy, Triệu Vũ bộn phần cảm thấy lo lắng, thật ra chuyện 2 người thích nhau, Triệu Vũ cũng biết rằng chú Triệu Dân sẽ không đồng ý, nhưng thật sự hắn không nghĩ nét mặt của chú mình lại trở nên đáng sợ như thế kia!! “Cháu….” Triệu Vũ ấp úng, hắn đang phânvân có nên nói cho chú Dân biết hay không? Nói ra cũng dở, mà không nói ra cũng không được!!! Thật là….bảo hắn phải làm sao cơ chứ!!! “Thôi được rồi, không cần nói tacũng biết rồi, chỉ là chú không thể ngờ cháu có thể rời xa Vân Yên 1 cách nhanh chóng như vậy!!!” “Chú à!!! 3 năm qua, cháu đã tưởng nhầm Vân Yên là con gái của cô Hân Hân, thực sự cháu ở bên cạnh cô ấy, lúc đầu chỉ là vì cô Hân Hân, sau này yêu cô ấy như 1 thói quen thôi!!! Giờ cháu đã hiểu, cảm giác lúc đó không phải là yêu!!!” “Triệu Vũ, cháu mang họ gì?” “Họ Triệu!!!” “Vậy ta là ai??” – Triệu Dân lạnh lùng lên tiếng hỏi Triệu Vũ. Vừa nghe xong câu hỏi của chú mình, Triệu Vũ ngạc nhiên, tròn mắt nhìn ông, thật sự câu hỏi này không chỉ đơn thuần là nhưvậy!!! Nhưng chỉ vì hiềm khích của đời trước mà hắn phải hy sinh tình yêu của mình, hắn thậtkhông đồng ý!!! “Chú là Chú ruột của Triệu Vũ này, còn Linh Hy là cô gái duy nhất của Triệu Vũ này!!!” “TA KHÔNG HỎI CHÁU VỀ CHIÊU HY!!!!” Triệu Dân không kìm nổi bình tĩnh, câu nói bùng nổ sự tức giận, ông ta nghiến răng kèn kẹn, nhìn thẳng vào mắt của Triệu Vũ, vừa thấy Triệu Dânnhìn mình, Triệu Vũ vội quay mặt đi, thật sự từ bé đến giờ hắn chưa từng dám đối đầu với ánh mắt tức giận của ông, bố của hắn chưa từng vui vẻ với hắn, chưa từng cười với hắn, chưa từng tức giận với hắn, chỉ có Triệu Dân là quan tâm hắn, nhưng thật sự đây là lần đầu tiên hắn thấy chú mình tức giậnđến vậy. “Đến ánh mắt của ta cháu còn không dám đối diện, thì sao cháu có thể yêu Chiêu Hy được??” “Chú….” Triệu Vũ vẫn không thể nói thành lời, hắn không dám đối diện với Triệu Dân, chuyện này liên quan gì đến Linh Hy cơ chứ??? “Linh Hy đã tha thứ cho cháu ư??” Triệu Dân tiếp tục hỏi. “Vâng!!!” Hắn e dè trả lời. “Vì nó yêu cháu nên tha thứ chocháu, nhưng ông Chiêu Tài, ông ta liệu sẽ để cho Linh Hy tiếp tụcqua lại với cháu ư???” “Cháu tin ông ấy sẽ hiểu cho tình cảm của bọn cháu!!!” Triệu Vũ mạnh dạn khẳng định. Trước thái độ ngang ngạnh của cháu mình, Triệu Dân chán nản lắc đầu, ông ta có thể ép Triệu Vũ từ bỏ Linh Hy, nhưng ông thật không đành lòng trước tìnhcảm của bọn chúng, nhưng liệu Chiêu Tài, con người độc ác kia, có hiểu hay không? Nếu ông ta là người có thể vì tình cảm mà suy xét sự việc, năm xưa Hân Hân cũng sẽ không phải ra đi trong cô đơn và đau đớn như vậy!! “Ông ta đã biết quan hệ của cháu và Linh Hy chưa??” “Vẫn chưa, Bộ Bộ chưa biết chắcông ấy không biết, chú ạ!!” “Không, nếu Bộ Bộ không biết, thì khả năng ông ta đã biết rồi, Triệu Vũ, không nghe lời ta, đau khổ sau này, cháu hãy tự gánh chịu!!!” Triệu Dân lắc đầu, đứng dậy bỏ ra ngoài, Triệu Vũ ngồi im lặng trong lòng, kí ức 7 năm trước 1 lần nữa lại hiện về! *** 7 năm trước: “Cô….Hân Hân….cô…cô giỏi lắm, giờ cô có thể có thai với loại đàn ông này ư??? Chiêu Tài cáu giận nhìn Hân Hân, ánh mắt tóe lên tia lửa căm hờn, Triệu Dân đứng trước Hân Hân che đỡ cho cô, 1 tay ngăn lại cái tát mà Chiêu Tài vừa định giáng xuốngHân Hân, mạnh dạn nói: “Ông Chiêu, giờ Hân Hân đang có thai, đừng kích động để ảnh hưởng đến cô ấy!!!”“Mày….mày….Triệu Dân, mày được lắm!!! Đôi gian phu dâm phụ này….còn già mặt nói được à??? Hân Hân, cô chờ đấy!!! Tôi không kí đơn li dị cho cô đấy!!! Tôi sẽ cho cô ân hận suốt đời!!! Li dị để moi tiền của tôi à??? Hừ,Triệu Dân, tao không dễ để bị mày lừa thế đâu!!!” “Anh Tài….” Hân Hân nhoài người ra, với theo bóng dáng Chiêu Tài đã bỏ đi ra ngoài. Triệu Vũ lúc đó còn bé, nhưng câu chuyện đó, in hằn vào tâm trí hắn. Hắn tự nhủnếu sau này người hắn yêu có tình cảm với người khác, hắn sẽmạnh mẽ buông tay người đó ra!!! Hân Hân gục xuống sàn, khóc òalên trong tuyệt vọng, Triệu Dân ở bên cạnh chỉ biết vỗ về, an ủi, không thể làm cô ngừng khóc được!!! Triệu Dân là người thứ 3, là người phá hoại hạnh phúc gia đình của Hân Hân, phá rồi lạichính y cũng không thể đem lại hạnh phúc cho người đó!! **** Linh Hy trở về nhà đã thấy ông Chiêu Tài ngồi sẵn ở phòng khách, cô mệt mỏi chào: “Con đã về, ba!!” Linh Hy vốn là bực tức Triệu Vũ không nhắn tin trả lời cô, nên đã bực mình từ trên trường, giờcô không còn tâm trí mà kh không thể làm cô ngừng khóc được!!! Triệu Dân là người thứ 3, là người phá hoại hạnh phúc gia đình của Hân Hân, phá rồi lạichính y cũng không thể đem lại hạnh phúc cho người đó!! **** Linh Hy trở về nhà đã thấy ông Chiêu Tài ngồi sẵn ở phòng khách, cô mệt mỏi chào: “Con đã về, ba!!” Linh Hy vốn là bực tức Triệu Vũ không nhắn tin trả lời cô, nên đã bực mình từ trên trường, giờcô không còn tâm trí mà khoe với ba về việc làm bài tốt hay không!! “Linh Hy, lại đây!!” “Có chuyện gì vậy ba??” “Con có qua lại thân thiết với con trai của Triệu gia????” Vừa nghe xong câu hỏi của ba, Linh Hy tái mặt đi, cô không hề kể về Triệu Vũ, lại không nhắc đến cho Bộ Bộ nghe, vậy tại sao ba cô lại biết cơ chứ?? “Ba…có chút…chút chút chút thân thiết….” Hiện tại cô không thể nói ra chuyện của cô và Triệu Vũ được,cô sợ ba cô sẽ làm hại Triệu Vũ, kẻ thù của Triệu gia rất nhiều, bỏ tiền ra thuê người hại cũng không phải khó, hơn nữa với thế lực của ba cô, làm điều đó không hề khó!!! “Ngay lập tức cắt đứt quan hệ đó cho ba!!!” “Ba à!!! Cậu ấy không hề liên quan gì đến người đàn ông đó và mẹ!!! Bà à, chuyện năm xưa, đừng lôi con vào được không??” “Ai làm cho con mồ côi mẹ??? Ailàm cho Bộ Bộ không có mẹ??? HẢ HY HY???” Chiêu Tài tức giận ném cái cốc xuống đất, bàn tay đập mạnh xuống thành ghế sô fa ( đấm thế chứ đấm nữa cũng chả đau =))~). Linh Hy thật sự cũng đã suy nghĩ về chuyện này, Chuyện năm xưa cô chỉ trách Triệu Dân 1 phần, nhưng người thật sự gây ra nguyên nhân, lại là…. “BA À!!! THẬT RA TẤT CẢ MỌI VIỆC LÀ TẠI BA ĐÓ!!!” Linh Hy uất ức đứng dậy hét lên,rồi ngay lập tức chạy lên phòng,năm xưa nếu ba cô buông tay mẹ cô, để mẹ cô được yên bình đến với Triệu Dân, thì mẹ cô đâu đau buồn đến ốm cơ chứ!!! Nếu không phải trì chiết, mắng nhiếc mẹ cô mỗi ngày, mẹ cô đâu phải bệnh thêm bệnh cơ chứ??? Nếu ba cô không cấm mẹ cô gặp cô và Bộ Bộ, thì mẹ cô đâu bệnh nặng đến chết cơ chứ???? 10 năm qua trái tim ba cô vẫn ích kỉ, và không hiểu sao lại cố chấp như vậy??? Lỗi lầm gây ra cho mẹ cô, đến nay ông vẫn không hối hận, thật sự ông là con người như vậy sao???Linh Hy gục xuống giường, khócnức nở, chuyện năm xưa, nếu ba cô có thể vì yêu mẹ cô mà làm tất cả mọi việc thì có lẽ cô đã không phải đau khổ suốt 10 năm qua như vậy, vậy mà ba cô, năm đó lại vì sĩ diện của bảnthân, đánh mất thứ đáng quí nhất trên đời, người vợ và tình yêu của chính ông. Bộ Bộ vừa đi học về, thấy chị và ba cãi nhau to như vậy, im lặng.Năm xưa là chuyện như thế nào, căn bản cậu bé không hiểu rõ, vì chưa ai kể cho cậu. Bộ Bộ im lặng lên tầng, đi qua phòng của Linh Hy, tiếng khóc nức nở làm cậu bé đau lòng, Bộ Bộ ngồixuống, dựa vào cánh cửa:
|
“Chị già, khóc nhiều sẽ có nếp nhăn đấy!!!” “….” “Khoa học nói rằng, khóc nhiều sẽ tổn thọ đấy!!” “….” “Khóc sẽ dễ dẫn đến trầm cảm, tức là tự kỉ đó chị già, mà bây giờ, người ta không thích ngườitự kỉ đâu, không thích thì sẽ không yêu, không yêu thì sẽ ế đấy!!!” “…” “- Khóc nhiều quá hại cho mắt, sưng mắt, ảnh hưởng đến hô hấp, nghẹt mũi, nhức đầu, mệt mỏi “ “…..” “Còn nữa, khóc nhiều sẽ làm người bên cạnh cảm thấy bực bội đó!!! Những lúc thế này hãy xem g Còn nữa, khóc nhiều sẽ làm người bên cạnh cảm thấy bực bội đó!!! Những lúc thế này hãy xem gì đó vui vui, không thì chị già ra ngoài đường, vớ đại lấy ai đấy mà ****, xả stress đi, đừng dấu trong lòng. Bộ Bộ không được gặp mẹ, nhưng Bộ Bộ rất ít khi khóc mà!!! Ầy….hay là bà mụ nặn nhầm chứ, nhẽ ra Bộ Bộ phải được làm anh, để cấm chị già khóc!!! Chị già à, đừng khóc!!” “….” “Mẹ ở trên kia sẽ không thích chút nào đâu!! Mẹ luôn hài lòng về Bộ Bộ, chị già cũng phải làm gì để mẹ vui chứ!!!” Bộ Bộ ngồi thêm 1 lúc, nhắc đếnmẹ, nỗi nhớ trong lòng cậu bé lại dâng trào, 7 năm qua, từ khi sinh ra đến khi lớn lên, cậu bé chưa từng được gặp mẹ, cậu không rõ mẹ cậu như thế nào, chỉ có thể nhìn qua ảnh. Nhiều lúc mọi người bảo cậu không giống mẹ cũng chẳng giống ba, điều đó làm tâm hồn trẻ thơ củaBộ Bộ tổn thương rất nhiều. “Chị Hy này, mẹ trông ngoài đờinhư thế nào nhỉ??? Ai cũng bảo chị Hy giống mẹ, còn Bộ Bộ chẳng giống ai cả!!! Chị Hy, có phải Bộ Bộ là con nuôi không??” Linh Hy ngồi trong phòng, lắng nghe từng lời Bộ Bộ nói từ lúc nãy đến giờ, nhưng vừa nghe Bộ Bộ nói rằng “mình là con nuôi”, Linh Hy giật mình, cô vội vàng lau nước mắt, chạy ra mở cửa: “Nhóc con, vào đây!!!” Bộ Bộ ngẩng đầu lên, rồi đứng dậy đi vào trong phòng, Linh Hyngồi lên giường, nhìn Bộ bộ chăm chú. “Bây giờ Bộ Bộ rút lại câu nói vừa nãy, chị không giống mẹ, giờ chị rất xấu vì khóc nhè, mẹ xinh hơn chị!!!” “Bộ Bộ, em rất giống ba đấy!!!” Linh Hy mỉm cười, quả thật, Bộ Bộ rất giống Triệu Dân, nếu 2 người đứng cạnh nhau, người lạ cũng dễ dàng đoán được quan hệ của 2 người. Bộ bộ 7 tuổi nhưng chịu tổn thương rất nhiều, gặp mẹ trong phút chốc, xa mẹ cả đời, còn Hy Hy, sống với bà mười mấy năm, chưa hề nói được 1 câu “con yêu mẹ”, 7 năm bà sống khổ sở, cô bỏ mặc bà, lạnh lùng từng ngày oán trách bà, hận bà, nhưng thật sự,cô yêu mẹ rất nhiều, cô chỉ dámđứng nhìn bà từ xa, mỗi lần nhìn thấy bà mỉm cười, cô rất vui, nhưng niềm vui đó lại bị dập tắt khi thấy bà cười với Triệu Dân. Triệu Dân là người tốt, cô biết, hắn có sức cuốn hút hơn ba cô, dịu dàng hơn. “Chẳng ai bảo em giống ba cả!!”Bộ Bộ nghe Linh Hy nói xong, xị mặt xuống, môi trề ra phản đối,Linh Hy bật cười, xoa đầu cậu bé: “Nhóc con, giống lắm, chị đây bảo giống là giống, giờ thì phắnngay về phòng cho chị đây đi ngủ!!” Linh Hy cười nham hiểm rồi kéoBộ Bộ ra khỏi phòng. Bộ Bộ bị bà chị đuổi đi, ngay lập tức quên đi chuyện buồn kia, cậu béhét lớn: “Chị già, được lắm, sau này cấmbước chân sang phòng em!!!” Bộ Bộ phụng phịu nói rồi bước về phòng, Linh Hy ngồi trong bất giác bật cười, 7 năm qua chưa bao giờ cô coi bộ bộ là contrai của người đó, tuyệt đối coi cậu bé là em ruột của mình, cũng không hề đặt niềm uất hận lên Bộ Bộ, với cô, cậu bé còn phải chịu nỗi đau sâu sắc rất lớn, 7 năm qua ông Chiêu Tài, ba cô luôn đối xử lạnh lùng với Bộ Bộ, còn cậu bé đến hơi thở của người mẹ, khuôn mặt của bà còn không nhớ nổi nữa, tâm hồn trẻ thơ bị tổn thương sâu sắc đó, 1 phần là do cô gây ra. Tiếng chuông điện thoại của Linh Hy vang lên, là Triệu Vũ, cô chỉnh lại giọng nói, cố gắng làmnhư không phải vừa khóc, nghe điện thoại:“Alo….” “Là tôi đây!!!” “Tôi biết, gọi tôi có chuyện gì vậy??” “Giọng cô làm sao vậy??? Cô khóc à???” Triệu Vũ ở đầu dây bên kia ngaylập tức nhận ra điều đó, hắn gặng hỏi Linh Hy, Linh hy nghe hắn hỏi vậy, vội vàng lấp liếm: “Là vừa ăn đồ cay, nên vậy đó!!!!” Triệu Vũ không hề tin lời Linh Hy nói, hắn biết cô chẳng bao giờ ăn cay cả, giờ lại lấy lí do này, chắc chắn là vừa cãi nhau với ba, nên mới như vậy. “Ngày mai có kết quả thi rồi!!!” “Nhất định tôi sẽ thắng, anh cứ chờ xem!!” “Cô đang mơ à??? Thắng 1 người chưa bao giờ go out khỏicái vị trí 1st, cô nghĩ liệu có được không?? Hơn nữa, lại là người xếp thứ cuối của lớp như cô!!!” “CUỐI CÁI ĐẦU ANH!!! NHẤT ĐỊNH TÔI SẼ THẮNG!!!!” Linh Hy tức giận cúp máy, cái tên Triệu Vũ kia suốt ngày làm cô cáu, nhưng cô cũng biết hắn làm vậy là để kích cô chăm chú học tập. Triệu Vũ mỉm cười nghe giọng điệu tức giận của Linh Hy, Vân Yên đang ngồi bên cạnh quay sang tò mò hỏi: “2 người thi gì vậy??” “Không có gì!! Yên Yên, có phải chú Dân bảo cậu ra nói chuyện với mình khôn “Đúng vậy!!! Mình đã nghe chuyện của cậu và Linh Hy rồi!!” “Vân Yên, cậu không trách mìnhchứ??? Mình xin lỗi, 3 năm qua, chúng ta, tất cả chỉ là ảo tưởng!!!” “Mình không hề trách cậu, mà kể cũng lạ, từ khi Linh Hy xuất hiện, cô ấy giành ngay lại được cái vị trí vốn có của mình, làm mình và cậu từ xưng hô anh emgiờ thành cậu và mình, cậu không nghĩ rằng cô ấy có thể giành luôn được cái 1st mà bấy lâu nay cậu vẫn tự hào ư??” “Không đâu!!! Vân Yên, dù gì mình cũng rất xin lỗi cậu, thật sự thì mình cũng không thể kiểm soát cảm giác của mình nữa!!!” “Chiêu Tài, ông ta đã đoán ra được quan hệ của 2 người chưa??” “Mình nghĩ là rồi!!” Triệu Vũ thở dài trả lời. “Triệu Vũ, mình khuyên cậu nêntừ bỏ cô ấy, để tránh tổn thương cả hai!!” “Vân Yên….cậu….” Vân Yên nói ra lời đó, cô quả thực thấy trong lòng có chút áy náy, đây là điều cô quả thực không muốn nói ra. Cô không muốn thấy Linh Hy vui vẻ bên Triệu Vũ, mỗi lần nhìn thấy thái độ thân mật của 2 người đó, Vân Yên cảm thấy khó chịu. Cô muốn nụ cười của Linh Hy chỉ dành cho cô, Triệu Vũ quả thực lại không dễ làm cho hắn từ bỏ, cô chỉ có thể lợi dụng chuyện cũđể đẩy 2 người này ra khỏi nhau.Triệu Vũ quay mặt đi, tránh ánh mắt hy vọng của Vân Yên, hắn nghĩ rằng lời của Vân Yên là đúng, nhưng hắn không thể từ bỏ Linh Hy được, từ bỏ cô như là hắn từ bỏ cuộc sống vậy. Vân Yên ngồi cạnh chăm chú quan sát biểu cảm của hắn, cô biết hắn đang suy nghĩ, chính cô cũng cảm thấy rằng bản thânthật ích kỉ khi ngăn cản tình cảmcủa 2 người này, họ chỉ mới quen nhau, nhưng xét về cảm xúc, tình cảm của họ còn vượt qua cả những tình yêu 10 năm, 20 năm, so sánh với tình yêu của Ngưu Lang, Chức nữ, quả thật chỉ có thể hơn hoặc bằng, mà không thể kém!! Nhưng quá khứ lãng mạn bao nhiêu, hiện tại lại khốc liệt bấy nhiêu. Triệu Vũ suy nghĩ 1 lúc, đắn đo đứng dậy, lạnh lùng nói: “Sẽ suy nghĩ!!” Vân Yên nhìn theo bóng của triệu Vũ đang đi về phía cổng, tâm tư thấm đượm nỗi buồn. Sáng hôm sau, Linh Hy cố gắng ra dậy thật sớm rồi ra ngoài để tránh ba cô, đến Bộ Bộ cũng không đủ thời gian để gọi dậy nữa, cô là người ngang ngược, tuyệt đối cô sẽ không để tình cảm hận thù của đời trước, làm khổ đời sau. ( Tỉ cứ chờ xem a!!) Dù là sáng sớm nhưng nắng vẫnrất to, không hại cho da nhưng cũng đủ làm người ta thấy chói mắt. Linh Hy vốn dĩ rất ghét bị tia nắng chiếu thẳng vào mặt, nên cứ cúi gằm mặt xuống đất mà đi tiếp. Bỗng có 1 bóng râm tròn tròn phủ kín cái bóng của đầu cô trên đất, Linh Hy ngạc nhiên quay lại, Triệu Vũ đang cầm 1 cái ô che trên đầu cô. Thấy ánh mắt ngạc nhiên “đáng yêu” của Linh Hy, Triệu Vũ ngay lập tức dúi cái ô vào tay cô, vội vàng đi lên trước. “Này, anh đưa ô cho tôi làm gì??” “Vì trời sắp mưa, đưa trước để cô che!!” “Đâu có, hôm qua dự báo thời tiết nói rằng hôm nay nắng mà!!” “Không phải cái th
|
“Thông báo gì?” Quất Khang quay lại hỏi tRiệu Vũ, chợt nhận ra vấn đề, cậu ta cười xòa : “kì thi lần này trường mình không xếp hạng, các cậu không biết à? À có xếp hạng nhưng chỉ trong cán bộ giáo viên biết thôi, học sinh không đủ tiêu chuẩn của lớp ta, sẽ tự động bị chuyển sang lớp khác!!” Linh Hy đang lo lắng vì hôm naynếu mà cô không đủ trên 60 điểm trở đi, lại còn kém tên Triệu Vũ kia, chắc cô sẽ không sống nổi mất, Triệu Vũ là tên đạigian, hắn mà có 1 chuyện được phép yêu cầu cô làm, chắc cô sẽ chết mất!! “Woa!!! Thật là đại tốt trong năm, chưa bao giờ tôi nghe được 1 câu nói tuyệt như vậy từcậu đó Quất Khang. Triệu Vũ, lầnnày thật đáng tiếc, nhẽ ra tôi được yêu cầu cậu thực hiện yêu cầu của tôi, ầy, nhưng trời thương cậu, tôi cũng không biếtphải làm sao, đành rộng lòng tha cho cậu vậy!!” “Chiêu tiểu thư, chẳng phải cô làngười vừa nhảy cẫng lên khi biết không có kết quả hay sao??” “Là…là…là tôi vui cho cậu!!” Linh Hy lắp bắp, mặt đỏ ửng, vội vàng đánh bài chuồn, Triệu Vũ mỉm cười, cô đúng là làm hắn chết không được mà sống cũng không xong mà. “Đợi tôi!!” Triệu Vũ vỗ vai Quất Khang rồi đuổi theo Linh Hy vàotrong lớp, để lại Quất Khang 1 mình đứng trước bảng tin. Trong 1 quán café tĩnh lặng, tiếng chuông gió leng keng không giai điệu, nhưng lại phát ra thứ tiếng gì đó làm lòng ta trĩu lại cùng những giọt café đang chảy xuống, 1 người đoànông lịch lãm bước vào, tuy rằng đã quá 50 nhưng vẫn mang đậm vẻ phong lưu khoáng đãng. “Cạch!!” Ông ta nhẹ nhàng kéo chiếc ghếra, ngồi đối diện trước mặt 1 cô gái mang nét đẹp phương Tây, da trắng, sống mũi cao, mái tóc nhuộm nâu thả dài ngang vai. Cô gái đó thấy động, vội ngẩng đầu lên. Thấy người đàn ông đó, cô gái vội vàng đứng dậy, cúi đầu chào lễ phép: “Cháu là Vân Yên, chào bác!!” Người đàn ông ngồi trước mặt gật đầu, phục vụ quán café đi ra, đặt menu lên bàn, nhưng người đàn ông đó đã lạnh lùng cất giọng: “Cho 1 trà sữa và 1 nâu đá!!” Vân Yên mím môi, không nói gì ngồi xuống, người đàn ông đó vẫn im lặng, đến khi phục vụ đưa nước ra, ông mới nói: “Đồ uống có rồi!!” “À vâng!! Bác…bác không thắc mắc chuyện cháu muốn gặp báchay sao?” Vân Yên rụt rè hỏi, vốn là không giống bản tính thường ngày của cô, nhưng ngồi đối diện cô là 1 người lạnh lùng như tảng băng, khiến cô là lửa mà cũng không dám lại gần,Vân Yên tiếp tục nói: “Cháu là bạn của Linh Hy!!” “Ta biết!! “Bác Chiêu, thật ra cháu là họ hàng xa của cô Hân Hân!! Thật ra, cháu muốn nói chuyện về Linh Hy và Tr….Tr…Triệu Vũ!!” Ông Chiêu Tài khẽ nhướn mày, nhấp 1 ngụm nâu đá, lạnh lùng đặt cốc xuống bàn, vắt chân chữngũ, chăm chú nhìn Vân Yên, Yên Yên cúi đầu, nói tiếp: “Cháu biết chuyện giữa Linh Hy và Triệu Vũ vốn đã không có kết quả, không có hi vọng, nhưng nếu cứ để như vậy, Linh Hy và Triệu Vũ, 2 người họ tính cách ngang tàng giống nhau, cháu sợ…sợ rằng sẽ không kiểm soát nổi tình cảm của Linh Hy và Triệu Vũ dành cho nhau nữa ạ!!” “Mục đích của cháu là gì??” “Dạ….???” Vân Yên ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhưng bắt gặp ánh mắt dò xét của Chiêu Tài, vội vàng cúi đầu. “ vì…vì…” “Có phải là vì Triệu Vũ không?” “Không, tuyệt đối không phải vì Triệu Vũ ạ!!” Vân Yên vội vàng khẳng định, cô thu hết can đảm, nói: “Là…vì…cháu…thật ra…cháu…là vì cháu thích Linh Hy!!!” Vân Yên thu hết can đảm nói, Chiêu Tài vừa nghe xong bật cười lớn, ông ta không thể tưởng tượng nổi lại gặp chuyệntình yêu cùng giới vào hoàn cảnh của mình, thật là lố bịch. “Đây là Bắc Kinh, Trung Quốc, không phải Los hay Texas ở USAđể cháu suy nghĩ có thể phát triển tình yêu như vậy!! Không bao giờ có chuyện ta đồng ý!!” “Cháu…” “Dù sao cũng cảm ơn cháu, nếu không có việc gì nữa, ta bận phải đi trước!!” Nói rồi ông Chiêu Tài bước nhanh ra khỏi quán café, tâm trạng Vân Yên lúc này hỗn độn, cô vừa làm 1 việc không hề đúng chút nào!! Ông Chiêu Tài rời đi, trong lòng vô cùng tức giận, sắc mặt tối sầm lại, ông nhanh chóng bước lên xe, hướng bệnh viện Bắc Kinh mà đến. Đã 10 năm rồi, dãy hành lang bệnh viện này không có gì khác,căn phòng bệnh đó vẫn yên tĩnh nằm im lặng ở góc khuất, Triệu Dân, con người đã hại gia đình ông vẫn còn đủ mặt dầy đểnằm lại phòng bệnh đó, trong khi chẳng có bệnh gì. Chiêu Tài tức giận bước vào, Triệu Dân lúcnày đang xem tivi. Triệu Dân ngỡ ngàng trước người đã 10 năm rồi không gặp,dù có ra ngoài đường, ông cũngcố gắng để không chạm mặt người này, vậy mà bây giờ, 10 năm sau, người này lại đến tìm ông, mang theo 1 ánh mắt giận dữ như 10 năm trước, Triệu Dângiật mình. “Sao ông lại đến đây??” “Hừ, 10 năm rồi, trước là Hân Hân, giờ đến Linh Hy, ông định hại gia đình tôi tiếp sao??” “Chuyện của bọn trẻ, tôi đã nhắcnhở, nhưng dù gì, Triệu Vũ cũnglà người thừa kế Triệu gia, tôi chỉ là 1 người chú, nói không nổi, tốt hơn hết, ông nên dạy con gái ông, tránh xa cháu trai tôi ra!!” “Haha, Triệu Dân, 10 năm rồi mà ông vẫn mặt dày như vậy!! Ai lại gần ai??? Ai phải tránh xa ai??? 10 năm trước, chính là HânHân đã cự tuyệt ông, nhưng tại sao ông còn nhân cái cơ hội cô ấy mất kiểm soát, làm vậy, Bộ Bộ bây giờ, tôi nuôi nó rất tử tế,để nó phải cảm ơn rằng, thật may là nó không sống cùng người cha tồi tệ như ông!!” “Chiêu Tài, Bộ Bộ vô tội, tôi cấm ông làm hại đến nó!!” “Nực cười!! Tôi là ba của Bộ Bộ, ông có tư cách gì mà nói câu đó?? Ai làm hại nó?? Chẳng phảichính ông đã bắt cóc nó, rồi dọanó sợ đến như vậy ư?? Hân Hân trên trời biết được chuyện này, chắc chắn sẽ khóc rất nhiều, vì đã nhìn nhầm ông đó!!! Triệu Dân!!” “Đấy là do tôi không biết rằng Bộ Bộ là con trai tôi!!” “CÁI GÌ?? ÔNG NÓI AI LÀ CON TRAI ÔNG??” Chiêu Tài lúc này không giữ nổi kiểm soát, hét ầm lên, ông đập mạnh tay vào tường, gào lên: “ÔNG KHÔNG CÓ TƯ CÁCH NHẬN NÓ LÀM CON TRAI!!!” “ÔNG….!!!” “Tôi nói cho ông biết, chuyện của bọn trẻ, tôi sẽ ngăn cản cho bằng được!!” Chiêu Tài tức giận bỏ ra ngoài, sớm là, Triệu Dân đã biết kết quả như vậy rồi.Triệu Dân đau lòng, trong thâm tâm thực không muốn chia rẻ 2 đứa trẻ đó, tình yêu của chúng có chút giống ông ta và Hân Hân, cũng gặp rất nhiều khó khăn, chỉ khác là, tình yêu của bọn trẻ là tình yêu thật lòng chứkhông phải cảm xúc nhất thời như Hân Hân dành cho cô. Lỗi lầm 10 năm trước đến nay, ông vẫn không thể nào chuộc lại, Bộ Bộ- đứa con của ông lại để 1 người khác chăm sóc, tâm hồn trẻ thơ bị rạn nứt khi mồ côi mẹ từ nhỏ sẽ như thế nào cơ chứ?? Nỗi đau của con trai ông, ông không thể nào cảm nhận được. Triệu Dân cầm chiếc điện thoại lên trên tay, do dự 1 lúc rồi cuối cùng cũng bấm số : -Alo! Chú ạ!! “Triệu Vũ, cháu có thể đến đây gặp ta 1 lát không?” “Cháu đang đi chơi cùng Linh Hy, 1 lát nữa được không chú!!” “Ừ!” Triệu Vũ thắc mắc cúp máy, chú có chuyện gì gọi hắn cơ chứ, Linh Hy nhìn hắn tò mò: “Chú anh gọi à?” “Ừ, hình như có chuyện gì!! Mà cô đã đi mua nước chưa??” “Chưa!!” “Xem phim mà không mua nước uống, cô ngốc à?” “Nhưng tôi không còn đủ tay đểcầm nữa rồi!!” – Linh Hy e dè nói, Triệu Vũ tò mò nhìn xuống phía tay của Linh Hy, trời ạ, cô ôm 1 túi đồ ăn vặt, đúng là không chỉ đầu heo mà dạ dày cũng là dạ dày heo mà!! Linh Hy mỉm cười, Triệu Vũ nhẹ nhàng xoa đầu cô, con heo này, đáng yêu chết mất, hắn cầm đỡ hộ cô. Thật ra trong lòng Linh Hy không thoải mái với nụ cười của cô, cô chỉ muốn cười để Triệu Vũ vui, những gì ba cô cảnh cáo, cô vẫn để trong lòng, thật sự ba cô là người đã nói là làm, không thể nào tránh được. Nếu ép ông quá, chắc chắn ông sẽ làm mọi chuyện để gây tổn hại đến Triệu Vũ, điều đó cô không muốn, vạn lần không muốn.
|
Mái tóc của hắn bồng bềnh trong gió, màu ánh bạc sáng lên, nhiều người đi đến rạp cũng ngước lại nhìn hắn, chàng trai cấp kim cương như hắn, quả thực là nếu cô không cần thì đúng là kẻ tâm thần. Triệu Vũ cầm tay cô, dẫn cô vào trong rạp, hắn đúng là lấy được lòng cả nhân viên bán vé mà, đến chỗ ngồi cũng là chỗ đẹp nữa: “Cô biết vì sao tôi mua được vé đẹp thế này không?” “….” “Là vì tôi bảo với nhân viên bán vé tôi đi cùng 1 con lợn vừa ngốc vừa xấu, nên người ta mớithương mà bán cho chỗ này đấy!!” “Anh….Con lợn xấu xí này anh mà giữ không chặt nó sẽ chạy đi đấy!!” “Lợn chơi chán rồi cũng sẽ về chuồng, tôi không sợ!!” “Anh….!!” “mà này…!!” “Gì??” “Sau này cô muốn làm gì??” “Nghệ sĩ của làng giải trí!! Tôi vừa có ngoại hình, vừa có khả năng, thành công sẽ là chuyện sớm muộn!!” ( bệnh công chúa, híc!!) “Haha, tôi nghĩ không được đâu!!” “Tại sao?” “Tại vì cô vừa độc miệng, vừa đanh đá, lại hay ghen tị với người khác, mà hơn nữa, lực học của cô….ầy, khi mà cô nổi tiếng rồi, người ta sẽ lật lại hết quá khứ của cô, đến lúc đấy bảng điểm của cô sẽ được công bố!! Haha, lúc đấy nghĩ đến sẽ thực sự hay!!” “Anh đang nhân cơ hội nói xấu tôi đấy à??” “Này, cô đừng đổ oan cho tôi, tôi nói sự thật mà!!” “Tôi đổ oan cho anh?? Ừ thì tôi đổ oan cho anh, nhưng là đổ oan cho NGƯỜI CÓ TỘI!!! Hừ…!!” “Haha, tôi thích nhất là làm cô tức!!” “Nếu tôi bước chân vào giới nghệ sĩ và nổi tiếng thì sao?” “Tôi sẽ làm theo 1 yêu cầu của cô, dù là yêu cầu gì, được không!!” “Anh nhớ đấy!!”Linh Hy mỉm cười, cuối cùng cô cũng dụ được hắn, nếu như kì thi này cô không thắng hắn, hắnsẽ yêu cầu cô làm gì, lúc đó cô sẽ khất đến khi nào nổi tiếng rồicô sẽ thực hiện. Hehe, lúc đấy côsẽ trả thù hắn!! (trời, không biếtcó bền được đến lúc đấy hook nữa :-s~) Hôm nay cô đi chơi với Triệu Vũ thực sự rất vui, về đến nhà là lăn ra ngủ, thật là thoải mái quá, cô vô tư đến nỗi không nhận ra rằng ba cô đến giờ này vẫn chưa về! 1 cuộc gọi từ số điện thoại lạ. “Alo!!” – Triệu Vũ nhấc máy, đầudây bên kia sau 3 s im lặng cuối cùng cũng lên tiếng. “Ta là Chiêu Tài, ba của Linh Hy!!” “A….cháu…cháu chào bác!!” “Ta có chuyện cần nói ngay bây giờ! Bây giờ cháu có thể gặp ta không??” “Vầng!!” “Bây giờ cháu hãy đến nhà hàng Tree Top!” Triệu Vũ cúp máy, cuối cùng giờphút mà hắn lo sợ bấy lâu nay cũng đã đến, giờ là lúc đối mặt với trở ngại lớn nhất của chính hắn!! “Cháu chào bác!!” “Cháu ngồi xuống đây!!” “…” “Chắc cháu cũng biết ta gọi cháura vì chuyện gì!” “Cháu biết!!” “Vậy ta mong sau này cháu không làm phiền Linh Hy nữa! Hãy để con bé tập trung vào học!” “Nhưng thưa bác, tại sao chuyện của cháu và Linh Hy lại không thể đồng ý!! Nếu là vì chuyện của chú Dân và cô Hân thì bác sai lầm rồi!! Đó là chuyện của mọi người, còn cháu và Linh Hy không có liên quan, cháu không thể chấm dứt tất cả vì lí do vô lí này được!!” “Khi mà ta còn nói chuyện 1 cách bình tĩnh, hãy ngoan ngoãn nghe lời!!” “Cháu xin lỗi, nhưng nếu bác cứ tiếp túc yêu cầu cháu như vậy, cháu không còn lí do gì để ngồi đây nữa!!” Triệu Vũ đứng dậy, đẩy ghế định xoay người đi thì ông Chiêu Tài đột nhiên đứng lên, giọng nói đanh lại, gằn lên từngtiếng: “Nếu không từ bỏ con bé, ta sẽ đoạn tuyệt tình ba con với nó!! Cháu muốn con bé phải đau khổkhi lựa chọn giữa tình cảm gia đình và tình yêu ư??” “….” “Nếu cháu đồng ý từ bỏ con bé, ta sẽ để Bộ Bộ về với ông ta!!” Triệu Vũ ngập ngừng, cuối cùnghắn quay lại: “Nếu bác thật sự nghĩ cho Linh Hy, tại sao phải làm như vậy!!” “Làm như vậy là nghĩ cho nó! Tacho cháu 3 ngày để rời bỏ nó, nếu không thì không chỉ là đoạntuyệt, ta sẽ làm chuyện gì với Bộ bộ, ta không chắc chắn!!” – Chiêu Tài nói rồi lạnh lùng bỏ đi. Triệu Vũ trái mặt, hắn chưa bao giờ ngờ đến việc Chiêu Tài lại sử dụng chính Bộ Bộ và Linh Hy để bắt hắn từ bỏ tình yêu với cô. Hắn thật không thể hiểu nữa, rốt cuộc thì yêu 1 người khó như vậy sao? Hận thù lớn hơn tình yêu như vậy sao? Hắn chưa hề có được cảm giác yêu ty]ơng thật sự từ ai, chỉ đến khi gặp Linh Hy. Chiêu Linh Hy- cô gái đã giữ chặt trái tim hắn, vậymà giờ hắn lại phải gạt tay cô rahay sao? Mọi chuyện của 2 người chỉ mới bắt đầu chưa được 3 tháng, vậy mà bây giờ lại phải như vậy sao?? Chia tay cô?? Hắn là người lạnh lùng, là người nhẫn tâm, nhưng tuyệt đối không thể nào nói lời chia tay với cô!!! Thật sự…hắn phải làm vậy sao?? Linh Hy vẫn không biết chuyện gì xảy ra, ngày hôm sau cô vui vẻ tươi cười chào ba rồi đi học. “Quất Khang, rốt cuộc là bảng điểm thông báo như thế nào vậy??”- Linh Hy quay xuống hỏi Quất Khang, hôm nay cô đi học sớm hơn hắn, cũng là để xem bảng điểm và kịp thời hạ xuống( chị chơi ăn gian ><”~) , nhưng vẫn không thấy đâu. Quất Khang đẩy gọng kính tri thức lên, nói: “Vẫn là Triệu Vũ đứng đầu, 100 trên 100!!” “Thật là…sao hắn thông minh vậy cơ chứ!! Linh Hy bĩu môi rồi quay lên, nhưng trong lòng thực sự cũng rất vui mừng, người yêu cô vốnlà số 1, luôn là số 1. Tiếng trống vào lớp vang lên, giáo viên chủ nhiệm bước vào. Linh Hy hướng ánh mắt ra đằngsau mình, Triệu Vũ vẫn chưa đến, rốt cuộc cái tên trời đánh của cô định bỏ học hôm nay haysao cơ chứ?? Tiết 1 , tiết 2, rồi tiết 3 hắn vẫn chưa đến. **** Bệnh viện đài bắc. “Chú Dân, cháu đến rồi!!” “Không đi học hả cái thằng quỉ này!!” “Hôm nay cháu không có tâm trạng!!” “Có phải Chiêu Tài đã đến tìm cháu đúng không? Nếu cháu thật sự yêu Linh Hy, chú sẽ giúp cháu, dù có phải quì xuống xin Chiêu Tài tha thứ!!” “Vậy cũng không có ích gì đâu chú ạ. Ông ấy còn nói là nếu cháu không từ bỏ Linh Hy, ông ấy sẽ đoạn tuyệt tình ba con vớicô ấy!!”“CÁI GÌ??? Không…không thể như vậy được!!” “Cháu không thể suy nghĩ được điều gì bây giờ nữa!! Cháu thật sự không muốn rời bỏ cô ấy!!” Triệu Vũ đau khổ quì sụp xuống,tinh thần hắn từ hôm qua đến giờ không ổn định chút nào, suynghĩ về chuyện của Linh Hy, về lời đề nghị của Chiêu tài, thật sựhôm qua trong suy nghĩ của hắn cũng có chút trách móc tìnhcảm của chú mình và cô Hân Hân, sau đó lại trách chính bản thân mình, nếu 10 năm trước hắn không ương bướng nhịn ăn. Đến nỗi bị đau dạ dày phải vào viện, để chú Dân vào chăm sóc, để cô y tá Hân Hân ở lại, thì đến bây giờ, hắn thực sự có thể hạnh phúc với Linh Hy mà không cần lo nghĩ gì nữa không??? Sao yêu và thù khoảng cách đối với người ngoài cuộc lại sâu sắc vậy cơ chứ!!! TẠI SAO???????????? 1 ngày, 2 ngày, Triệu Vũ cũng không đến lớp làm Linh Hy lo lắng, rốt cuộc là có chuyện gì mà đi học cũng không đi, gọi điện thoại cũng không nhấc máy, còn chẳng thèm nói với cô1 câu nào. “Well I Try To Live Without you!!” Tiếng chuông điện thoại đặc biệt dành riêng cho 1 ngườivang lên, là Triệu Vũ: “Tên kia, 3 ngày qua anh đi đâu vậy?? Còn không thèm liên lạc nữa, hại tôi lo muốn chết!!” “Cô lo cho tôi à??” Giọng nói của Triệu Vũ ở đầu dây bên kia có chút bất cần, không giống với hắn 1 chút nào!! “Anh…anh làm sao vậy??” “Không sao!! Bây giờ tôi muốn gặp cô, hãy đến quán Café Stay!!” Triệu Vũ lạnh lùng cúp máy, nhưng thực tế đôi bàn tay đang run run, hắn sợ phải đối mặt với cô, đối mặt với người con gái đang nắm giữ trái tim hắn. Linh Hy vừa nhận được điện thoại, vội vàng đến quán café Stay, trên đường đi cô vội vàng đến nỗi ngã trầy cả chân. “Ầy, hòn đá chết tiệt!! Sao lại đặt ở đây cản đường mình cơ chứ!! Đã muộn 10 phút rồi, chắc chắn Triệu Vũ sẽ giận!! Kiểu gì cũng càu chàu cho xem!!” Linh Hy cố gắng không quan tâm đến vết thương đang chảy máu ở chân, vội vàng đến nơi hẹn. Cuối cùng cũng đến, nhưngcô không để ý rằng, máu đã thấm đầy đầu gối, tuy nhiên, ánh mắt và khuôn mặt của Triệu Vũ lại làm cô như mất đi cảm giác đó, chỉ thấy bình yên và hạnh phúc. “Tên kia, anh trốn đâu 3 ngày vậy??” “Cô đến rồi à??” “Đừng đánh trống lảng, trả lời đi!!” “Tôi ở nhà, hoàn tất 1 số việc!!” “Vậy chẳng lẽ không cần nói vớitôi 1 câu hay sao??” “Không cần!!” “Anh….!!” Linh Hy tức giận, cuối cùng là nhớ hắn bao nhiêu, cuốicùng cũng cãi nhau như thế này. “ Anh gọi tôi ra có chuyện gì?” “Bảng điểm đã có đúng không??Cô thua rồi!!” “Hừ, thua thì thua, nào, giờ anh yêu cầu gì hãy nói….ưm!!!!” O,O Linh Hy chưa nói hết câu, Triệu Vũ bất ngờ dướn người về phía trước, đặt 1 nụ hôn vào môi cô, làm cô bất ngờ, cảm giác chạm vào môi hắn như chạm vào 1 luồng điện hạnh phúc vậy, hạnhphúc đến nỗi không hiểu sao cô lại khóc nữa!! Chết tiệt, chính là tại vết thương kia. “Sao lại khóc??” Triệu Vũ rời môi cô ra, trở lại vị trí cũ, lạnh lùng hỏi cô. Linh Hy lúng túng lắc đầu, không thể nói cô đi vội quá mà ngã, hắn nhất định sẽ chọc tức cô mất!! “Tại vì phải động chạm với 1 con lợn nên thế!!” “À, hóa ra thế!! Tôi hẹn em ra đây là có việc!!” Triệu Vũ đột ngột ngay đổi cách xưng hô làm Linh Hy đỏ cả mặt, rốt cuộc là có chuyện gì mà lại thay đổi cách xưng hô như vậy cơ chứ?? “Anh….anh….nói đi!!” “Đến lúc thực hiện yêu cầu của tôi rồi, em đừng hỏi tại sao, chỉ cần em thực hiện thôi!!” “….” “Chúng ta chia tay đi!! Từ giờ em đừng tìm tôi nữa!! 2 ngày nữa tôi sẽ đi du học, 3 ngày nghỉ chính là để làm thủ tục du học! Chúc em ở lại mạnh khỏe và tìm được người tốt hơn tôi! Và tôi trong em luôn là tôi của trước kia!! Chào em!” Linh Hy ngẩn người, Triệu Vũ, anh ta vừa nói gì vậy?? Nói cái gì cơ? Chia tay!! Chia…chia…chiatay sao? “Anh…Anh đang nói gì vậy??” Linh Hy lắp bắp, sắc mặt tái đi, tai cô ù lại khi nghe thấy câu nóivừa rồi, bản thân vô thức đưa tay lên bẹo má 1 cái, đau?? Không…không đau 1 chút nào. “BA!!!”- Tiếng tát vang lên, rát thật, rát lắm, đau lắm, nhưng đau hơn là trái tim đang bị vỡ thành nhiều mảnh. Cô ôm mặt, ngước mắt nhìn người trước mặt. Thời gian dường như đọng lại, gương mặt ấy rất đáng ghét khitrêu chọc cô, nhưng lại vô cùng đáng yêu khi giận dỗi cô, gương mặt đấy, sao bây giờ xa lạ như thế cơ chứ!!! Gương mặt lạnh lùng và tàn khốc ấy??? TẠI SAO?? Nước mắt lăn dài trên gương mặt đẹp tựa thiên nga kia làm trái tim hắn nhói đau, rốt cuộc thì cả 2 đã tổn thương, 1 kết cụckhiến cả 2 đều tổn thương, mà cũng không tốt cho cả 2. Chỉ là…sẽ khiến cả 2 không cảm thấy có lỗi với những người thân mà thôi, đôi khi trong tình yêu, yêu không phải là cứ ở bênnhau, chia tay cũng không phải là hết yêu. “Đau không? Đau như vậy thì cũng biết đây là sự thật rồi chứ!! Em bảo trọng, tôi phải về rồi!” Triệu Vũ quay lưng bước đi, đôi mắt đỏ au, như nhuộm màu đỏ của trái tim đang rỉ máu, hắn bất giác đưa tay chạm lên ngực,tim như ngừng đập, ngừng đậpvì không thể đập nếu thiếu người con gái đấy!! Đôi bàn tay bỏng dát, khi chính bản thân lại hành hạ gương mặt yêu thương vô vàn đấy, đôi mắt đấy, đôi môi đấy, nụ cười đấy, và trái tim đấy, hắn sẽ đặt cô vào góc sâu thẳm nhất của trái tim, để cô không bao giờ chạm đến được. Linh Hy nhìn bóng của Triệu Vũ đã khuất xa, vội vàng đứng lên đuổi theo, cuối cùng cũng đuổi được, và chạm được, vào cái lưng ấm áp kia. “Anh đừng đi!!” “Cô…cô…”- Triệu Vũ nín thở, cố gắng không để Linh Hy nhận ra rằng mình đang khóc. “Cô còn muốn nói gì nữa!!” “Chỉ là…” Linh Hy nghẹn giọng lại, cô thực sự không thể nói gì nữa, bờ vai run lên, lần đầu tiênkhóc vì 1 người con trai, 1 NGƯỜI CON TRAI, trong chính ngày hôm nay. “Nếu không còn gì để nói, thì tôiphải về!!” “Hôm…hôm nay là kỉ niệm 100 ngày…” Triệu Vũ rùng mình, hắn…hắn đang làm gì thế này?? 100 ngày hắn và Linh Hy yêu nhau, vậy mà lại nói như vậy trong đúng ngày đặc biệt như vậy!! Có lẽ, tổn thương này, hắn không thể nào chia sẻ với cô được. Triệu Vũ rảo bước đi nhanh, cố gắng thoát khỏi cô, cô, cô là người con gái ngốc nghếch, mong cô đừng khóc vì hắn thêm 1 lần nào nữa. “Vân Yên, mình Vũ Vũ đây!!” “Có chuyện gì vậy?” “Linh Hy, nhờ cả vào cậu!!” “Cậu làm gì thế??” “2 ngày nữa, mình sẽ đi đến 1 nơi rất xa, có lẽ sẽ không bao giờ quay lại nữa!” “CÁI GÌ??? NÓI RÕ RA XEM NÀO!!! TRIỆU VŨ!!” “Nhờ cả vào cậu đấy!!” Triệu Vũ cúp điện thoại, trái tim hắn đóng lại rồi. Linh Hy, em ở lại, bảo trọng. ***~
|
1 thời gian sau. “Chương trình thông tin giải trí số 82 xin chào các bạn!! Chà, thời tiết này thật nóng nực phảikhông!! Trời nóng như lửa vậy!!Ầy, sao nó làm tôi nhớ đến bài hát Lửa cháy tình yêu đang xếp hạng 1 trong 2 tuần liên tiếp đúng không?? Hy Hy tôi thật tò mò, Ca khúc Lửa cháy tình yêu này chính là do nữ ca sĩ St viết lời và phổ nhạc, trong buổi họp báo ra mắt mini album ngày 17,đã nói rằng đây chính là kỉ niệmcủa cô, nào, chúng ta cùng đến với ca khúc Lửa cháy tình yêu qua sự thể hiện của ST!!!” MC rực lửa nổi tiếng của đài truyền hình khuấy động sân khấu của chương trình Thông tin giải trí, đây là 1 chương trình ăn khách, do MC vừa xinh đẹp vừa duyên dáng dẫn chương trình, cô MC nổi tiếng này có nhiều Fan không kém gì nữ ca sĩ ST, hôm nay có sự xuất hiện của ST, số Fan đã chật kín cả trường quay, thậm chí ban tổchức phải điều động tất cả nhânviên bảo vệ để chương trình tiến hành quay 1 cách thuận lợi. “ Tình yêu của chúng ta như ngọn lửa trước cơn cuồng phong Yếu ớt nhưng không hề run rẩy trước chông gai Hãy bên em đến khi nào tình yêu chúng ta tràn ngập những bông hoa hồng Em không thể nào sống thiếu anh Thời gian qua anh đã ở đâu? Anh có nhớ đến em?? Nhớ đến tình yêu của chúng ta!! Có nhớ rằng ở nơi đây ngọn lửa của em vẫn chờ anh Dù không kiên cường như khi cóanh bên cạnh, nhưng sẽ chống chọi để 1 ngày nào đó nhìn thấymặt trời ấm áp là anh. Dù không mạnh mẽ như khi có anh bên cạnh, nhưng vẫn bùng cháy vì yêu anh Dù không hạnh phúc như khi có anh bên cạnh, nhưng em khôngcô đơn vì trái tim vẫn có anh. Dù không ấm áp như khi có anh bên cạnh, nhưng em không rét vì có lửa trái tim sưởi ấm. Trở về bên em, hãy cùng em đi hết con đường tình yêu, anh nhé!!” (Trích: Entry của ta :”>~) “Woa!! Bài hát thật tuyệt vời, ST,bài hát này luôn ở chế độ Replay trong Ipod của tôi!!! Bạn thực sự rất tuyệt!!” MC Hy Hy mỉm cười, dẫn dắt chương trình 1 cách khéo léo, nữ ca sĩ ST mỉm cười, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế khách mời, bên dưới Fan hò hét, reo lên: “St, St, St!!!” “I love St, St St!!” “Chị ST!!!! Chị St!!” ST mỉm cười, quay xuống vẫy chào với khán giả, Hy Hy cầm tập giấy lên trước mặt, vui vẻ phỏng vấn trực tiếp ST. “Xin chào ST!! Theo chúng tôi được biết, bạn bây giờ là 1 trong 10 nữ ca sĩ có ảnh hưởng nhất đến bảng xếp hạng Music Idol của Châu Á, trong khi mới lập nghiệp được hơn 1 năm, bạn nghĩ sao về điều này!!” “Tôi cảm ơn khán giả, nhà báo, công ty của tôi đã tạo điều kiện để tôi có cơ hội phát triển tài năng.” “Ầy, thực sự những câu hỏi nhưthế này, Hy Hy tôi không thích thú lắm, ST, chúng ta đi vào 1 chút về đời tư của bạn, có được không!!” “…” “Động lực nào khiến cho bạn tiến vào thế giới giải trí!” “Yêu!!” “Yêu!! Đó là ai vậy? Bạn có thể bật mí cho chúng tôi được không?” “Serect make a woman woman!!” ST mỉm cười trả lời, câu nói này là trog bộ truyện thám tử lừng danh Conan mà cô thích nhất. “Bí mật làm nên 1 người phụ nữ thực sự ư?” “Đúng vậy!!” “Vậy bài hát lửa cháy tình yêu, là bạn viết dành cho ai?” “Người tôi yêu!!” “Chắc chắn chúng tôi không thể nào biết được anh chàng đó là ai rồi! Nhưng nghe có vẻ bạn vàngười đó đã chia tay!” “Có lẽ vậy?” “Có lẽ??” “Yêu nhau nhưng không ở bên nhau mà thôi!!” Hy Hy tái mặt, tay cầm micro run run, nhưng vẫn ngượng ngùng phỏng vấn tiếp, những câu hỏi dành cho ST và câu trả lời, đều làm MC mệt mỏi. ** Tổng công ty Triệu thị. “Thư kí Dương, tôi đã hẹn tổng tài Triệu vào 10h, tôi có thể vào được chứ!!!” “Vầng!! Mời anh!!” Quất Khang vui vẻ bước vào phòng tổng tài, trên tay cầm tạpchí People. “Triệu Vũ, xem báo hôm nay chưa!!” “Quất Khang, cậu làm ăn kiểu gì vậy? Tại sao lại để mình lên báo, mình đã nói bao nhiêu lần rồi, từ chối tất cả các cuộc họp báo cơ mà!!” “Cậu lo gì chứ!! Ở đây chỉ viết là tổng tài của Triệu Thị, chứ làm gì có tên tuổi cậu ở đây!!” “Tờ báo này viết vớ vẩn thật đấy!!” “Này, báo thế giới mà cậu dám nói thế à? Đây là People, People đấy!! Haha, thật là tự hào, quen được 1 tổng tài mà người ta bảo trẻ tuổi, đẹp trai, lại lạnh lùng cuốn hút, a ha, còn gì nữa nhỉ, Tổng tài, chàng trai cấp kimcương )~)~ Ôi Quất Khang mình thật hạnh phúc khi được làm bạn với cậu đấy!!” “Quất Khang, cậu nói hơi nhiều lời thừa rồi đấy!!” “Là tờ báo này nói!!” “Cậu có muốn trừ lương không??” “Ầy, bạn bè mà!! Cậu làm gì mà nóng tính thế!!” “đếm đến 3, còn không biến ngay khỏi đây, cậu sẽ trừ 10% tiền lương tháng này, và 20% hoa hòng trong năm!!” “Này này!! Mình đến là nói về bước hoạt động lần này khi trở lại đài bắc mà cậu đuổi mình thìcậu sẽ mất 50% tiền lãi đấy!!” “Nói đi!!” “Ngày mai chúng ta phải đến cắt băng khánh thành ở chi nhánh con!” “Được!! Mình sẽ đi!!” “À, mình đã mời MC Hy Hy, Mc nổi tiếng trong làng giải trí để dẫn chương trình lễ khánh thành, cậu thấy thế nào?? À, cả 1 cô ca sĩ ST nữa, nghe nói cô ta là người phụ nữ kim cương đấy!! Haha, xem ra có lẽ cậu hợp với cô ta đấy!!” Triệu Vũ đang cầm chiếc bút trên tay, bất giác đánh rơi xuống, cái tên thân quen đấy lạicàn quét trái tim đang ngủ yên của hắn 1 lần nữa, 1 lần nữa!! Ngày mai là tròn…tròn… *** Buổi lễ khánh thành chi nhánh Stập đoàn Triệu Thị. Hậu Trường. “ST, nghe nói lần này tổng tài của Triệu Thị đích thân đến dự đấy!! Cậu cảm thấy thế nào!!” “Này, không phải cậu đang phỏng vấn mình đấy chứ, MC Hy??” “Ầy, mình không muốn có thêmanti fan đâu!! Thật là, chỉ hỏi có 1 câu mà cậu không thích, trangcá nhân của mình đã đầy ắp lời**** mắng thậm tệ rồi!!” “Hy Hy, cậu khác quá!! So với 2 năm trước đây, khác thật!!” “Sao?? Bây giờ mình không dịu dàng bằng lúc trước à??” “Cái mình nói khác, chính là ở vấn đề giới tính đấy!! Haha!!” “ST, cậu dám nói mình thế à??” Hy hy đỏ mặt, lập tức giở giọng,ST nhìn cô mỉm cười, cũng may lúc đấy có tiếng người gọi, nếu không chắc chắn ST đã bị Hy Hy xử đẹp rồi!! “ST, cậu mới là người thay đổi!!” Hy Hy vỗ vai, thì thầm nói rồi tiến lên sân khấu. “Xin chào các bạn!!” Cô khởi động sân khấu bằng giọng nói vô cùng nhiệt huyết, cô hướng ánh mắt về phía khán giả, bất chợt, ánh mắt như đông cứng lại khi nhìn thấy 1 người. Hy Hy run rẩy, nhìn thẳng vào người đó, người đó, là…. “Sau đây là tiết mục của ca sĩ ST dành tặng cho buổi lễ!!”- Hy Hy vội vàng mời ST lên để che dấu thái độ của bản thân mình. “Hy Hy, cậu sao vậy!!” “ST, hãy nói hết tâm sự của cậu trên sân khấu hôm nay đi!!” “Tại sao?” “Mình không thích cậu nữa rồi, cậu phải thực hiện lời thề chứ!!” “Lời thề??” “Ầy, trước khi cậu debut, cậu chẳng bảo nếu nổi tiếng, và mình không thích cậu nữa, cậu sẽ nói hết tâm sự của mình cho Fan biết hay sao??” “Cậu…đã hết vấn đề về giới tính rồi hả, VÂN YÊN!!” “ST, gọi mình là Vân Yên cũng đúng, vốn là thích cậu nên mới đặt nghệ danh là Hy Hy, giờ không thích nữa rồi!! Mau lên đi!!” ST bị Vân Yên đẩy, bước lên sân khẩu vội vã, ánh mắt hướng về phía trước khán giả. “Xin chào các bạn! Hôm nay xin cảm ơn các bạn đã đến dự lễ khánh thành của chi nhánh S. Thực ra hôm nay tôi có đôi lời muốn nói với các bạn, trước khi tiến hành khai trương.” “ST!! ST!! ST!!!” Tiếng Fan hò hét ầm ĩ, Triệu Vũ quay lại đằng sau. Thấy 1 tập đoàn Fan cuồng cầm băng rôn, khẩu hiệu, chán nản quay lên, thì thầm với Quất Khang. “Mình ngủ 1 lát, bao giờ đến mình, gọi mình!!” “Các bạn, thật ra biệt danh của tôi, gắn bó với kỉ niệm của tôi. ST là viết tắt của Stay, là bài hát mà tôi rất yêu thích!! Stay cũng là nơi tôi kết thúc 1 tình yêu đầutiên, và cũng là tình yêu cuối cùng. Tôi, trước khi biết anh ấy, chỉ là 1 tiểu thư Chiêu của Bộ trưởng giáo dục chơi bời, không để ý đến học hành, thậm chí còn có tính côn đồ. 1 ngày, tôi gặp anh ấy, câu đầu tiên tôi nói với anh ấy là: Đưa tiền đây! Nghĩ lại cũng thấy thật buồn cười, câu đầu tiên anh ấy nói với tôi là: Cô là cướp à!! Đúng, em là cướp, em đã cướp được trái tim anh, nhưng lại bị anh tóm lại, và giành lại trái timmà em đang ủ ấm trong tình yêu của chúng ta! Chúng ta chia tay khi tròn 100 ngày yêu nhau, thật là buồn cười, 100 ngày mà đã làm em hơn 2 năm qua không thể có ai khác trong tim. Hình ảnh của anh thật lớn! Hôm nay cách hôm ấy 2 năm 8 tháng 27ngày. Tròn 1000 ngày xa nhau. Anh có nhớ anh đã nói gì với em không? Nếu em thành công với ước mơ của mình, anh sẽ phải thực hiện1 yêu cầu của e. Yêu cầu của anh, chúng ta chia tay, em đã thực hiện. Anh à, 1000 ngày qua, em luôn theo dõi anh, luôn nhìn về phía anh, luôn yêu anh!! Và thời gian làm cho em cảm thấy rằng, tình yêu và thù hận không thể xâm phạm đến nhau. Bộ bộ đã lớn rồi, và cuối cùng, Bộ Bộ cũng giành được trái tim của MC Hy – Vân Yên. Ba em và chú Dân, không còn ghét nhau như trước nữa. Vậy tại sao em với anh lại không thể đối diện với tình cảmthật của bản thân mình? Đến lúc anh thực hiện lời hứa với em rồi!! Yêu cầu của em là, hãy cướp trái tim em 1 lần nữa, để em có thể theo tên trộm đã cướp trái tim em suốt đời!!” “Linh Hy, em thật ngốc!!” Cả sân khấu ngạc nhiên khi Triệu Vũ từ dưới tiến lên trên, trên tay anh cầm 1 hộp nhẫn. “Anh…!!” Gương mặt…Gương mặt của anh…Gương mặt của 1000 ngày xa nhau, 100 ngày yêu nhau. Vẫn như cũ. Tình cảm ấy, vẫn là tình cảm ấy!! “Anh là tên cướp giỏi đấy chứ!! Cướp được trái tim em, cướp được trái tim của nữ ca sĩ ST nổitiếng!!” “Anh….” Cô vẫn không tin rằng, người mà cô chờ đợi trong 1000 ngày, lại đang quì trước mặt cô. “Em có thể theo tên cướp này trọn đời được không?” Hắn mỉm cười, quì xuống, đặt hộp nhẫn lên tay cô. “Anh là tên cướp tồi!!” “Thế em chỉ cho anh cướp tình yêu của em thôi ư? Anh còn muốn cướp cả em về làm vợ nữa!!!” “Ừ, CƯỚP ĐI, CHO CƯỚP ĐẤY!!” ____The End_____
|