Chinh Phục Công Chúa
|
|
Chương 5: Học Sinh Mới
Từ ngày nó vào học trường Lightstar cũng đã đc 2 tuần. Công trình xây dựng phòng nghỉ riêng của nó cũng đã hoàn tất. Phòng của nó đc tách riêng ra khỏi dãy nhà nghỉ của các hs khác và cạnh phòng hắn. Sau trường cũng đc trồng 1 vườn hoa hướng dương theo đúng sở thích của nó. Trong 2 tuần đó, tâm trạng chung của nó là chán! Ngày nào nó cũng đc đôi lỗi về vụ thiếu 1 dấu chấm hay 1 nét chữ (khổ thaanh chị quá). Thứ 2 tuần 3:
Cô giáo bc vào lớp. Đây là h sinh hoạt, nhìn cả lớp 1 lượt cô giáo nhẹ nhàng nói:
-Hôm nay lớp ta có 2 hs mới là 2 bn nam.
Các hs nữ nhốn nháo (trừ nó). Mi và Trâm cug ko ngoại lệ, 2 đứa đang mơ về 2 chàng hoàng tử của họ. Nó ngồi ung dung nghe nhạc, mắt nhắm nghiền, ko để ý đến lời cô giáo nói.
-E hèm-Tiếng cô giáo vang lên làm lớp im phăng phắc. Cô gật đầu hài lòng nói típ:
-2 em vào đi!
2 chàng trai như 2 thiên thần bước vào trc ánh mắt ngưỡng mộ của các nữ xinh. Hắn sáng rực mắt, hơi ngỡ ngàng vì 2 thằng bn thân mới tối hum qua bảo ở Mĩ mà h lại lù lù 1 đống ở đây òi. 2 tên thấy hắn như z thj mỉm cười.
-Mình là Vương Hoàng Nhật Minh. Rất zui vì là thành viên của lớp ta!
-Mình là Lê Đình Quang Huy. 2 bọn mk mới từ Mĩ về nên mong mọi ng giúp đỡ. Lớp 1 lần nữa lại nhốn nháo:
-Wow 2 anh đẹp trai quá-NS1
-Như thiên thần ý!-NS2
-Làm sao bằng Việt Anh của mk đc chớ!-Tố Uyên vênh mặt (nhoe này ngộ nhận quá)
Mi và Trâm thj đang cãi nhau chí chóe:
-Minh đẹp trai hơn-Mi vừa nói vừa khẽ liếc nhìn minh.
-ko phải. Huy đẹp trai hơn mà-Trâm cãi lại
-ko, Minh!
-Ko, Huy!
-Minh!
-Huy!
-Stop here!-Nó bực bội lên tiếng rùi nói típ:
-2 thằng đó đang tiến về chỗ chúng mày kìa!
-Đâu đâu-2 đứa kia đồng thanh lên tiếng rùi quay qua quay lại tìm hoàng tử. Nhân cơ hội đó nó cốc cho mỗi đứa 1 cái rùi nói:
-Đúng là 2 con hám trai!
-Ko chết đc là đc- 2 đứa đồng thanh tập 2
-Có cần tao mời bác sĩ chữa cái căn bệnh thế kỉ đấy cho 2 chúng mày ko hả. Bệnh nặng lém rùi đó-Nó nói vs giộng trêu đùa và lắc đầu vẻ tiếc nuối.
-Mầy mún chít ko hả- Đồng thanh tập 3
2 Đứa đó đang định quay xuống cốc cho nó phát nhưng lại pị tiếng của cô giáo ngăn lại.
-Hừ... coi như mày may mắn- Đồng thanh tập 4
Cô giáo típ tục:
-Để tiện cho việc giữ trật tự trong h học cũng nhưng việc học của Linh và Việt Anh thj cô sẽ xếp chỗ như sau: Việt anh và LInh ngồi bàn cuối, trên là Mi và Minh típ theo là Trâm và Duy. Bây h các em chuyển chỗ đi!
Trong khi 2 con bn đang sướng như điên thj nó lại hét toáng lên:
-What! Why?
-Có việc j ak Linh?- Cô thắc mắc
-Em ko ngồi vs hắn đâu!-Nó nói thẳng
- Em có pít là bao nhiu bn đang mơ ước ko hả?
-Em ko cần pít!
-Nhưng đây cũng là mún tốt cho em nên ko cải nhải nhìu!
Nó ko cãi đc nên đành vùng vằng bỏ cặp xuống ghế rùi ra sau trường ngắm nhìn những bông hoa hướng dương. Tiết này là tiết tự học nên nó ko lên lớp nữa.
|
Chương 6
Tố Uyên sau khi nghe cô giáo xếp chỗ xong thj tức lắm. Nhỏ gọi cho Bảo Vi rồi dẫn thêm chục tên con trai ra sau trường định cho nó 1 bài học nhớ đời. Nó nghe có tiếng bước chân đến gần thj đứng dậy, nhìn mấy tên cao to đen hôi kia cười nhạt. Nhưng chính nụ cười nhạt nhẽo đấy lại như hoa như nắng làm mấy tên kia đổ rạp, bất tỉnh nhân sự lun.”Haizz mới có thế mà lại đổ rùi sao” nó nghĩ thầm
-Mày được lắm, tưởng có chút nhan sắc là ra oai z sao. Tao sẽ cho mày pít tay!-Tố Uyên tức lắm nhưng vẫn bình tĩnh nói rùi ra lệnh:
-Bảo Vi ak! Gọi FC Việt Anh đến đây cho chị!
-Dạ-Vi răm rắp nghe theo.
Chục đứa con gái từ can-teen bước ra sân sau. Hắn thấy lạ nên đi theo. Bọn chúng vừa đến thj Tố Uyên ra lệnh:
-Lên cho tao!
-Nhưng… Nhưng.. Đây là…-Bọn kia ngập ngừng ko dám động đến nó vì bít nó là công chúa.
-Chúng mày có lên ko hay để tao xử tụi bay đây!-Tố Uyên hét lên
Cả bọn xông lên nhưng lại pị 1 tiếng nói lạnh như băng chặn lại:
-Mấy người đang làm trò j ở đây hả!
Theo phản xạ, tất cả đều quay lại phía tiếng nói đó(trừ nó). Nó lại nghĩ:”Đang zui mà sao lại ngăn lại làm j chớ, tức chết mất”
Tụi nhỏ kia thj đang run sợ trước đống lữa phập phùng. Quá dễ dàng nhận ra hắn đang tức đến mức nào.
-Cút hết cho tôi!-Giọng nói đó lại vang lên. Tất cả xếp hàng dài dòng dòng đi ra, ngay cả mấy tên vừa ngất vừa mơ mộng lúc nãy. Riêng nó thj vẫn cái thái độ ấy, dửng dưng như chưa có chuyện j xảy ra. Hắn thấy ngạc nhiên kinh khủng vì nếu có ai đc hoàng tử như hắn cứu thj phải cảm ơn ríu rít chớ đâu như nó. Hắn bực dọc lên tiếng:
-Cô ko định nói j vs tui sao?
-Nói j là nói j?-Nó thản nhiên
-Thj nói cảm ơn tui.
-Sao? Tôi phải cảm ơn anh ak?- Nó cười nhạt rùi nói típ:
-Ko bao h! Mơ đi nha!-Nó nhấn mạnh từng chữ.
Hắn bị nó làm đơ hết ng rùi lấy lại tinh thần hỏi típ:
-Tôi cứu cô mà!
-Tôi cần anh cứu ak?-Nó vẫn z
-Nếu cô ko đc tui cứu thj cô tan xác rùi!
-Woo kinh z cơ ak. Hốt ghê nhỉ- Nó giả vờ run sợ rùi cười nhạt:
-Anh nghĩ tôi là ai z. Mấy chục con đó thj nhằm nhè j!
Hắn thực sự shock.”cô ta vừa nói đùa ak? Mà ko phải đâu, điều này cug có thể lắm chứ, hum trước cô ta đạp mình đau z mà”-Cuộc độc thoại của hắn kết thúc thj cũng ko thấy nó đâu nữa. Nó trở về phòng Vip của mình và thả mình lên chiếc giường trắng êm ái rùi chìm vào giấc ngủ. Rùi nó gọi cho hiệu trưởng xin nghỉ học hum nay.
Sau khi ko đánh đc nó mà còn pị hắn phát hiện, chị em nhà Tố Uyên tức phòi cả máu và chờ thời cơ hại nó.
|
Chương 7
Trong khi nó đang ngủ ngon lành thì trên lớp học:
-Ủa, Linh đâu rùi mày?-Mi quay xuống thì thầm vs Trâm.
-Mày ko phải lo. Nó call cho tao rùi, bảo là thấy mệt nên cúp học lun.-Trâm thản nhiên
-Cái j?-Mi hét nhỏ-Con láo loét nó nữa! Cúp học mà ko rủ bạn rủ bè j cả! Đúng là tức chết mà!-Mi nói to hơn làm Minh đang ngủ thj gật mình tỉnh giấc.(Anh này chăm ngủ gớm!). Minh tức giận quát Mi:
-Cô có pít là cô đã phá giấc ngủ ngàn vàng của tôi ko hảaaaaaaaaaaa !
Mi hơi đơ ng vì thái độ của cậu lúc này hoàn toàn trái ngược vs khi chào hỏi. Nhỏ ko ngần ngại mà đáp trả:
-Ngủ từ tiết sinh hoạt đến h vẫn còn ngủ! Bộ anh là con người hay là con heo or heo tiến hóa lên người. J mà giấc ngủ ngàn vàng chứ anh có tin tôi cho anh giấc ngủ ngàn thu ko hả!-Mi tuôn 1 tràng làm Minh cứng họng:
-Cô… cô…. Cô…
-Cô j mà cô. Cháu h mới bít đánh vần ak?-Mi đc thế càng chọc tức Minh. Minh tức quá ko làm j đc bèn đập bàn đạp ghế (ui khổ thân cái bàn ghế quá!). Duy lần đầu thấy minh cãi thua ai(trừ hắn) thj lấy làm khoái chí lắm rùi cùng Trâm cười ha hả. Vô tình 2 ánh mắt chạm nhau, 2 khuôn mặt đỏ ửng, 2 ng quay 2 phía khác nhau cười thầm ( Hình như hơi nhìu 2 nhỉ ).
Nhỏ Tố Uyên ko thấy nó đâu thj vác cặp ra chỗ hắn ngồi, nhưng chưa kịp đặt cặp xuống thj :
-Cút-ngay-lập-tức!-Giọng nói hắn vang lên cùng vs sự lạnh lùng. Tố Uyên lần đầu tiên thấy hắn như z thj hơi run sợ quay bước đi, tay nắm thật chặt.
Hắn cúng ko hiểu sao hắn lại như z nữa. Hắn cảm thấy khó chịu khi nó ko thèm để ý đến hắn. “Ko lẽ mink thick Khánh Linh! Ko thể nào ! Việt Anh mày bị điên rùi!Suy nghĩ vớ vẩn j z”-Suy nghĩ trong đầu hắn lóe lên rùi lại tự chấn an bản thân mink.
|
Chương 8
Tại 1 căn biệt thự to lớn, đồ sộ, nguy nga (ko pít tả bằng tính từ nào đc nữa), nhìn cũng ko kém j sao vs nhà nó cả, hắn từ trên lầu bước xuống gian bếp ấm cúng ôm chầm lấy 1 ng phụ nữa trung niên (mẹ hắn-bà Cao Thanh Hiền, chủ tịch tập đoàn V&A). Bà quay lại ngườm yêu đứa con trai rùi mắng:
-Con 2 tuổi hay sao mà vẫn nhõng nhẽo như z hả?
Hắn lắc đầu nói nhỏ:
-Con iu mẹ mà! Con 2 tuổi càng tốt, càng đc ôm mẹ lâu! Hjhj!
Mẹ hắn nghe xong bật cười kí đầu hắn 1 cái:
-Chỉ đc cái lẻo mép ak! Lại có chuyện j đây ông tướng.
-Mẹ chỉ có hỉu con ak!-Hắn nhe nhẻn
-Tui ko hỉu ông thì sao làm mẹ ông.-Mẹ hắn trêu
-Hum nay 2 thằng bn con ở bên Mĩ về, mẹ cho con đi chơi chút xíu nha!
-Ukm đi đi. Bảo 2 thằng là nếu rảnh thj về nhà mk chơi nha con!-Mẹ hắn dặn
-Dạ con pít òi. Bye mẹ ạ! Con yêu mẹ lắm lắm lun!-Hắn vẫy tay chào tạm biệt bà. Mẹ hắn mỉm cười rùi típ tục nấu cơm ( vì hum nay ng làm xin nghỉ phép )
3 bọn hắn lâu ngày mới gặp nên đi chơi rất zui zẻ, quậy tưng bừng cả cái quán bar Night lên. (Đó là bar mà mẹ hắn dựng lên cho hắn có chỗ zui chơi *đúng là nhà thừa tiền mà* )
Tại nhà nó:
-Sao hum nay thấy con mệt thế?Có pị sao ko để mama gọi bác sĩ cho!- Mama nó lo lắng hỏi.
-Dạ con hông có sao đâu ạ, mama cứ yên tâm đi!-Nó nói vs giọng mệt mỏi, nó ôm mama nó 1 cái rùi “đuổi” bà ra khỏi phòng (dùng từ có quá đáng quá ko nhỉ?). Nó lấy điện thoại gọi cho 2 con bn thân nhưng ko phải giọng mệt mỏi lúc nãy mà là cái giọng hách dịch:
-Tao cho chúng bây 5ph để đến nhà tao!-Chưa kịp nghe câu trả lời nó đã vụt tắt.
2 con bn bực mk lém nhưng cũng phải tức tốc chạy đến nhà nó. Chỉ kịp chào mama nó 1 câu, 2 con chạy thằng vào phong nó thở dốc:
-Có cần gấp z ko hả?
-4ph38s26, chúng mày cũng nhanh nhỉ!
-Mày còn nói nữa hả?-Tuy vẫn mệt nhưng Mi vẫn hét đc vs volum mạnh nhất. Nó bịt tai nhăn mặt:
-Thủng mạc nhĩ tao đến nơi. Ở nhà chán quá nên gọi tụi bay đến chơi thui mà làm j dữ z!
Trâm chỉ pít cười xua xua tay ngăn 2 con bn:
-T mới là người thủng mạc nhĩ đó. 2 chúng mày vặn nhỏ loa lại giùm!
-Mà sao hum nay m nghỉ học ko rủ bọn tao!-Mi tò mò hỏi
-T bị bọn Tố Uyên định đánh!-Nó thản nhiên trả lời
-Mày có pị sao ko?-2 con đồng thanh rùi sờ khắp chân tay nó
-T ko có sao, chúng m nghĩ t là ai mà lại bị đánh đc cơ chớ-Nó vênh mặt (eo ơi xạo quá đc hắn giúp còn j)-Mà ở lớp có chuyện j zui ko z-Nó hí hửng. Mi thì thầm vào tai nó ko cho Trâm nghe rùi 2 đứa cười tùm lum làm Trâm đơ ra ko hỉu chuyện j. Nó hét to:’
-Duy và Trâm 2 môi cười 2 mắt nhìn nhau rùi quay 2 phía, 2 mặt đỏ ửng là sao đây ta? – Mặt nó nhìn gian kinh khủng
-Chúng m…-Trâm đỏ mặt ko pít làm j lấy gối đập 2 con bn tứ tung. Tiếng cười vang lên khắp phong. 2 con bn thân làm nó khỏe hẳn ra.
10h30’:
-Bye cưng nha, bọn t về. Hum nay m hành hạ bọn này hơi bị ác đó.-Mi và Trâm cười típ cả mắt rùi vẫy tay phóng về nhà. Nó cười cười rùi lên phòng ngủ.
|
Chương 9
6h55’, tại căn biệt thự nhà họ Nguyễn:
-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa….-Nó hét toáng lên vì bây h đã sắp muộn học.
-Bà quản gia, bà quản gia sao ko gọi cháu dậy z. Huuuuuuu, sặp muộn học đến nơi òi!
Sau 2 ph làm VSCN nó phòng như bay đến trường trong vòng 1’30s. Vừa đến cổng trường thì nó thấy bao nhiu là học sinh tụ tập ở đó. Tưởng là có chuyện lớn vừa sảy ra nhưng ai ngờ…
-A! A! A! Chị Khánh Linh đến rùi kìa mọi người ơi!-1Hs hét to
-Khánh Linh! Khánh Linh! Công chúa đã đến!-Tất cả mọi người đồng thanh hò hét làm nó ngớ người. “Mình nổi tiếng đến z sao?”Nó thầm nghĩ. Nó bước xuống xe vs chiếc váy xòe đến đầu gối màu xanh nõn chuối , mái tóc buông thả nhẹ nhàng. Vệ sĩ đi theo nó dẹp đường và cất xe. Nó bước đi mà cứ như ngôi sao Hàn chẳng bằng. Nó đi qua Tố Uyên, nhỏ đang định giẫm lên chân nó làm nó ngã cho mất mặt trc trường. Nhưng vs 12 năm học võ như nó thj đâu có dễ dàng như z. Ngoài mưu kế của nhỏ, ko những ko làm nó bị sao mà nhỏ còn bị nó làm cho ngã ngửa trc mặt bao nhiu người.
-Thật đáng đời!-Hs1
-Dám chọc chị Linh của tui sao?-Hs2 vs giọng khinh bỉ
-Đúng là đồ mặt đã dày lại còn chát thêm 10 lớp phấn chắc như z cũng ko đau nhỉ!-Hs3
_______bla bla__________
Tố Uyên tức tím mặt, máu sôi đến 1000 độ, ko nói đc câu nào chỉ pít vùng vằng bỏ ra sau trường. Nhỏ hét to vs 2 hàng nước mắt chảy dài:
-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Bảo Vi thấy chị mình z thj vỗ vai an ủi:
-Em sẽ cùng vs chị đánh bại 3 con nhỏ đó. Mối thù này em sẽ thanh toán cùng vs chị.-Bảo vi cười gian xảo
*Tại lớp 12A1:
-Anh có pít là anh đã sang chỗ của tôi ko hảaaaaaaaaaaaaaa ! –Mi hét vào mặt Minh
-Cô zô zuyên vừa, con gái con nứa mà hét thủng mạc nhĩ ng ta rùi đó – Minh hét lại
-Thôi thôi con xin 2 bố mẹ-Trâm và Duy đồng thanh giảng hòa. 2 đứa bàn trên quay ngoắt xuống:
-Á ạ 2 ông bà này hợp ghê ta! Haaaaaaaa-Mi nói cười gian gian. Minh vỗ tay hưởng ứng.
Ở bàn nó thj im phăng phắc ko ai nói vs ai câu nào cả cho đến khi:
-Aaaaaaaaa!Gián! Gián! Có..có …con gián-Nó nữa hé lên vừa ôm cổ và nhảy lên đùa hắn, 2 hàng nước mắt chảy dài rùi nó ngất lịm. Hắn khó hỉu “Cô ta mà lại sợ gián sao.Ngạc nhiên nhỉ!” rùi mỉm cười và đưa nó xuống phòng y tế trc ánh mắt mơ ước của bao ng. Mi, Trâm hốt hoảng chạy theo. Minh,Duy thấy z cũng đi luôn. Nhỏ phù thủy thấy z thj cười gian xảo nhẩm bẩm:
-Tôi đã pít điểm yếu của cô rùi. Từ nay trở đi, ngày nào tui cũng sẽ tặng cô một món quà đặc biệt. Haaaaaaaaaa!
|