Sát Thủ Băng Giá (Nữ Hoàng Của Bóng Đêm)
|
|
Cơ thể Cherry không ngừng co giật, giờ phút này mọi ý thức của cô đã không còn nữa, đầu óc trở nên mông lung phiêu dạt về nơi nào. Vết thương bị JB vắt sâu đến tận xương, máu và da thịt không ngừng hòa nhịp lại thành một. Cảnh tượng này làm người khác không khỏi ớn lạnh, viên đạn đã được thấy đầu, hắn dùng dụng cụ gấp cái vật bằng sắt ghê tởm đó ra khỏi cơ thể cô.
Nhẹ nhàng băng bó vết thương lại, khi làm xong tất cả mọi thứ, hắn ngã người ra sau chiếc ghế dài. Từ trước đến nay hắn chưa lần nào căng thẳng như thế, cái cảm giác sắp mất đi người con gái quan trọng nhất quả thật rất đau, đau vô cùng. Hắn từng nói sẽ dùng tính mạng của mình để bảo vệ cô, nhưng hắn chưa lần nào thực hiện nó, bây giờ tại thời khắc này, hắn quyết không cho bất cứ người  ;nào dụng vào Cherry, dù chỉ một cọng tóc.
Kế hoạch của hắn đã kéo dài suốt bao nhiêu năm qua, hắn đã để Cherry chịu không ít tủi nhục. Từ ngày lần đầu tiên gặp mặt hắn đã lựa chọn cô là người cùng đi với mình đến suốt hết cuộc đời, có thể nói đó là tiếng sét ái tình. Hắn mà một loài động vật máu lạnh, hắn thừa nhận bản thân mình không có tính người, có thể giết chết bất cứ ai, chỉ cần người đó làm cản trở kế hoạch c ủa hắn.
Hắn âm thầm dạy võ thuật cho cô, từ một người con trai với chiếc mặt nạ thần bí đến người đàn ông không có khả năng nói chuyện. Hắn chứng kiến tất cả những vết thương lớn nhỏ do tập luyện gây ra cho cô, hắn rất muốn ôm cô vào lòng, đưa cô ra khỏi cái nơi quỷ quái này. Nhưng hắn không làm được, lòng thù hận của hắn đối với tình cảm giành cho cô còn sâu nặng hơn rất nhiều. Không ai biết&nb sp;được sự thật phía sau sự quyền quy của hắn.
Máu, nước mắt, thù hận đã đẩy người con gái hắn yêu đến mức đường này.
JB ngồi dậy ngắm nhìn gương mặt đang ngủ say của cô, vào cái đêm mà cô ngầm thừa nhận tiếp cận hắn có mục đích. Hắn đã biết điều cô muốn đó chính là giết chết Mina, nhưng cô không hề hay biết rằng, dù cô không tiếp cận hắn, hắn cũng từ mình tiễn bà ta đi đến suối vàng. Mina, người đàn bà này tuy độc ác, nhưng so với Minda, người được xưng là mẹ hắn thì còn thua kém hơn rất nhiều. Suốt mười mấy năm hai người đàn bà quyết đấu với nhau nhưng người luôn có lợi thế hơn là Minda, Mina độc ác nhưng chưa đủ nhẫn tâm, bà ta không nỡ giết chết Cherry, nhưng Minda thì khác, bà ta có thể giết chết hắn để đạt được mục đích của mình.
—
Jody thoát ra khỏi mật thất, xung quanh mọi thứ đều được ngập bởi mùi máu tanh nồng. Bàn tay run rẩy cầm chiếc điện thoại được cất giữ cẩn thận trong cạp quần, cô rất muốn biết tình hình hiện nay của Cherry, đứa em gái duy nhất cuộc đời cô.
“Reng … Reng”.
Sau hai hồi chuông JB bắt máy: -Alô.
-Con bé thế nào rồi, anh đang ở đâu? Làm ơn nói cho tôi biết đi. -Jody không thể khống chế được tâm trạng kích động hiện tại của mình, đầu óc cô rối bời, đôi chân trong vô thức khụy xuống nền đất lạnh giá.
-Biệt thự.
-Được, tôi đến ngay.
“Rụp”.
Jody tức tốc chạy lại ngôi nhà hoang bên kia đường lấy xe chạy nhanh về phía ngôi biệt thự, ngoài đường gió lạnh đến thấu xương, nhưng cô không có một chút cảm giác nào. Mọi chú ý và suy nghĩ đều tập trung về một người con gái, gương mặt Cherry lúc đó cô trông thấy rất rõ. Đau đớn, vui mừng, không thể tin được. Cô không ngờ đến lần gặp mặt này lại tàn khốc như thế, ha ha, mọi thứ đều được&nbs p;người đàn bà đó ban lại. Là bà ta đã bắt cô chính tay giết chết đi đứa em gái của mình, thì ra trong bao nhiêu năm nay, cái ơn mà cô đối với bà ta là sai lầm.
Tung tích của Cherry bà ta đã nắm rõ trong lòng bàn tay, còn JB, thì ra hắn cũng chỉ là con cờ của Minda. Ngay từ đầu cô không hề nghi ngờ và phát hiện ra một chuyện, JB giao nhiệm vụ cho cô đều được ghi rõ ràng qua mail tránh bị người khác phát hiện, nhưng lần này cô nhận nhiệm vụ từ chính miệng của Minda.
“Cạch”
Cánh cửa phòng được mở ra mang theo một mùi tanh khát máu, Jody bước từng bước chân đến bên cạnh Cherry, hắn thấy sắc mặt cô lộ rõ sự kích động nên xoay người đi ra ngoài, để lại không gian yên tĩnh cho hai người. Hiện tại điều duy nhất hắn có thể làm cho Cherry đó chính là để hai chị em họ nhận nhau, vì sự chậm trễ của hắn đã đẩy Cherry rơi vào hiểm cảnh. Từ nay có Jody bên cạnh chắc hẳn& nbsp;cô không còn đau khổ như thế này nữa.
Còn phần Minda, nước cờ này bà ta đã quá sai lầm. Bà ta không ngờ trên người Cherry và cả Jody có vật định thân từ nhỏ của họ, nếu không nhờ có sợi dây chuyền đó, e rằng người nằm trên chiếc giường này chỉ còn lại một cái xác lạnh hiu.
-Yến Nguyệt, em nghe chị hai nói gì không?
Jody nắm chặt lấy bàn tay gầy gò của Cherry, nước mắt trên khóe mi không ngừng rơi xuống nơi hai tay tiếp xúc. Cô vùi mặt vào tay Cherry, giọng nói khàn khàn. Mọi thứ đang diễn ra, cơ thể em gái cô trở nên như thế này đều do cô gây ra, nếu ngày đó cô chạy ra ôm chặt lấy đứa em đáng thương đang nằm đây thì thảm cảnh ngày hôm nay sẽ không xảy ra, người đàn bà độc ác kia sẽ không có cơ hội& nbsp;cướp đi sinh mệnh quý giá của Cherry.
Bao nhiêu năm trời, không chỉ riêng Jody bị người khác biến thành công cụ giết người, mà ngay cả Cherry cũng như thế. Thì ra người con gái mang danh hiệu “Sát thủ băng giá” là Yến Nguyệt, gương mặt ngây thơ ngày nào của nó đã không còn nữa, lúc trước cái miệng nhỏ nhắn đó không ngừng gọi hai tiếng “chị hai”, nghe rất ngọt, rất êm tai. Lâu rồi cô không được nghe giọng nói quen thuộc đó nữa, nhưng đêm nay,& nbsp;suốt bao nhiêu năm qua cuối cùng cô cũng chờ được đến lúc nghe em gái mình gọi “chị hai” nhưng mà là trước khi nhắm mắt. Cô biết Cherry sẽ không hận và oán trách cô, nhưng cô không thể không tự trách bản thân mình được. Thù này cô nhất định sẽ trả, em gái cô đã tìm lại được, cô không còn bất cứ lí do gì để tiếp tục ở bên cạnh làm công cụ cho Minda. Dù cho bà ta có đuổi cùng giết tận, Jody này tuyệt đối sẽ không phục tùng.
-Nguyệt à, chị hai về rồi nè. Em nghe chị nói thì tỉnh lại đi, chị xin lỗi em nhiều lắm. Hu hu, bao nhiêu năm qua hai chị em mình xa cách, chị từng tưởng tượng đến ngày này, ngày được gặp em, nghe em gọi hai tiếng chị hai. Nhưng chị không ngờ. -Jody đưa tay lau nhanh nước mắt, môi thoáng hiện ra nụ cười thê lương. -Em không được có chuyện gì đâu đó biết chưa, chị nhớ em lắm, em mau mở mắt ra nhìn chị đi, Yến Nguyệt…
-Cô ấy mất máu quá nhiều không thể tỉnh lại ngay được, cô nên biết kiềm chế đi.
JB ngồi xuống chiếc ghế dài, ánh mắt xa xăm nhìn chằm chằm vào gương mặt tái nhợt của Cherry. Từ trước đến nay cô chưa từng thấy nét mặt này của hắn, nghĩ thế Jody cúi xuống nhìn Cherry, thì ra tình cảm của hắn giành cho em gái cô sâu đậm đến như thế.
-Tại sao ngay từ đầu anh không nói cho tôi biết Cherry chính là Yến Nguyệt?
Nếu ngay từ đầu hắn chịu nói, khả năng dẫn đến ngày hôm nay chắc chắn rất ít.
-Thời cơ chưa đến, tôi không ngờ Minda lại chơi trước tôi một bước. Nhưng cô yên tâm, mọi thứ rồi sẽ nhanh chống kết thúc thôi. Jody nhíu mày:
-Anh nói thế là có ý gì?
Không lẽ JB vì Cherry mà ngay cả mẹ ruột của mình cũng không buông tha. Khả năng này không lớn, trong những năm qua cô quan sát, JB rất tôn trọng bà ta, mọi kế hoạch hình như đều có mặt Minda, chẳng lẽ bên trong cái vỏ bọc hòa thuận đó lại là một cuộc chiến tranh không ai biết được.
-Cô chỉ cần biết thế là đủ. -JB cười lạnh, nhắm đôi mắt sắc bén lại, không để ý đến gương mặt đầy nét nghi ngờ của Jody.
|
Đêm trôi qua trong tiếng thở nặng nề của Cherry, Jody ngồi bên giường không rời bước khỏi em gái, còn JB vẫn ngồi yên vị trên chiếc ghế, chẳng ai nói chuyện với ai. Devil thì vẫn giữ nguyên trọng trách canh giữ phía dưới nhà, từ đầu câu chuyện đến giờ JB chưa hề nói cho hai trợ thủ đắc lực nhất của mình biết sự thật, hắn còn biết Devil có tình cảm với Cherry, nhưng thế thì đã sao, hắn sẽ không nhườ ng cô cho Devil, Cherry định sẵn thuộc quyền sở hữu của hắn.
Trong ấn tượng của Devil, Cherry là một cô gái có vẻ ngoài trong sáng, cô chưa từng to tiếng hay có bất cứ hành động nào khiến anh hoài nghi thân phận thật. Nhưng lúc nãy khi nhìn thấy gương mặt đầy máu của cô gái đang nằm trong vòng tay JB, anh có một sự cảm không được mấy tốt đẹp, có cái gì đó níu kéo khiến anh muốn chạy lại vén mái tóc đang che khuất gương mặt kia, xem rốt cuộc người con gái  ;đó là ai?
Khi nhìn thấy gương mặt căng thẳng có chút hoảng loạn của JB, anh đoán được rằng người con gái này có thân phận hoàn toàn không đơn giản. Anh làm việc dưới tay của hắn cũng được một thời gian tương đối dài, với tính tình của ông chủ tất nhiên anh phải nắm rõ trong lòng bàn tay. Devil từng nhìn thấy JB giết người, ánh mắt hắn chỉ lộ ra tia lạnh lẽo đầy sát khí, hắn chưa từng có biểu hiện lo lắng&nbs p;lộ liễu như thế.
Anh cúi đầu, chống hai khủy tay lên gối, ánh mắt ủ rũ. Thức cả đêm tuy không khiến anh mệt mỏi nhưng thần sắc lại không được tốt cho lắm, anh muốn biết người nằm bên trong có cứu được hay không?
Trong phòng lúc này.
Cherry đã thoát khỏi cơn nguy hiểm nhưng chưa thể tỉnh lại, bộ đồ đen đêm qua đã được Jody thay bằng bộ đồ ngủ ở nhà màu xanh nước biển, cô cũng khá bất ngờ khi JB chỉ ra ngoài khoảng 10 phút lại có thể đem bộ đồ mới tinh này trở vào, ý nghĩ đầu tiên thoáng qua đó chính là trong ngôi nhà này có phụ nữ ở.
Nhưng xét cho cùng lại không có khả năng, tuy hắn có vẻ ngoài yêu nghiệt, lại nổi bật trước đám đông nhưng Jody chưa từng thấy bên cạnh hắn có người phụ nữ nào kể từ 10 năm trước. Mặc khác nhìn biểu hiện của hắn đối với Cherry dù có ngu ngốc đến mấy cô cũng nhận ra được hắn đối với đứa em gái này của cô rất quan tâm.
Đồ nữ, lại còn là đồ ngủ mặc ở nhà. Jody tự cười giễu, cô không nên tìm hiểu quá nhiều về những bí mật của hắn, con người này tốt nhất biết càng ít càng tốt, cô có thể sẽ cảm thấy sợ hãi khi biết được toàn bộ những gì hắn cố tình giấu giếm.
“Ưhm”.
Không khí yên lặng bỗng vang lên âm thanh, Jody mở choàng mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi vừa phát ra tiếng động kia. Cơ thể Cherry vẫn còn đau rất ê ẩm, đầu óc không được tỉnh táo, tay chân lại không còn sức lực để nhất lên. Lúc này Cherry biết mình đang trong trạng thái nữa tỉnh nữa mê, cô không ngờ cũng có ngày mình rơi vào tình trạng chết dở sống dở như thế này.
Thấy khóe môi Cherry hiện ra nụ cười thê lương, bàn tay Jody trở nên run rẩy.
-Yến Nguyệt, Yến Nguyệt.
Cherry mơ hồ nghe thấy có một giọng nói nhẹ nhàng đang gọi tên mình, giọng nói này rất quen nhưng cũng rất xa lạ. Xa vì rất lâu rồi cô không được nghe thấy người đó gọi cô như thế, quen vì cô biết người đang gọi cô là ai. Cô rất muốn mở đôi mắt đang nhắm chặt của mình ra, nhìn người con gái đang không ngừng nắm lấy đôi bàn tay đã sớm trở nên lạnh giá của cô, cô cũng muốn đáp lại lời nói của Jody, nhưng cô không còn sức lực nữa.
JB mở mắt ra nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, hắn chưa từng thấy bộ dáng này của Jody, đau lòng, khổ sở, chìm trong nước mắt. Hắn đã từng nghĩ đến cảnh tượng hai người bọn họ gặp nhau, Cherry sẽ mỉm cười hạnh phúc khi tìm được người chị mà mình tốn công tìm bấy lâu. Nhưng hắn không ngờ sự giấu giếm của mình đã khiến Minda có cơ hội trả đũa, người đàn bà đó hắn đã nhịn quá lâu&n bsp;rồi, lần này hắn tuyệt đối không để Cherry bị thương oan uổng.
JB đứng lên tiến lại phía chiếc giường nơi Cherry đang nằm, trên tay hắn đang cầm một cứu thương. Jody nghe thấy tiếng động liền quay đầu nhìn người đàn ông đang bước gần, cô từng rất hận hắn, từng muốn giết chết hắn, nhưng nếu bây giờ hắn chết người có lợi là Minda chứ không phải là cô, với lại cô không phải là đối thủ của hắn.
Biết hắn định làm gì Jody vương tay ra định lấy hộp cứu thương, nhưng JB xem như không thấy, phớt lờ bàn tay đang đưa ra giữa không trung, trực tiếp ngồi lên mép giường kéo áo Cherry ra. Jody sửng sốt khi thấy hành động tự nhiên thuần phục của hắn, mọi động tác đều rất nhẹ nhàng, cứ như sợ làm thân thể bên dưới bị vỡ tan. Trực giác cho Jody biết hai người đã từng có quan hệ xác thịt, chỉ có ngư ời phụ nữ thuộc về mình mới khiến người đàn ông không ngần ngại cởi quần áo của họ không một cái chớp mắt.
-Tôi có thể tự làm. -Jody bực tức khi hắn hoàn toàn không coi cô ra gì, dù sao người con gái hắn đang chạm vào cũng là em gái cô. JB vẫn tiếp tục làm công việc của mình, không thèm để ý tới Jody. Thấy thế cô cũng ngậm miệng không làm phiền, cô biết dù giờ có nói cũng chẳng thể khiến hắn nhường vị trí lại cho cô. Người đàn ông bá đạo này luôn khiến người khác khó chịu.
Trong đầu JB lúc này chỉ nghĩ duy nhất đó chính là muốn tự tay chăm sóc cho Cherry, dù Jody là chị hai của cô cũng thế, hắn không cho phép giây phút này trở về sau có bất cứ người nào làm tổn hại đến cô nữa. Vết thương của Cherry tương đối nặng là sâu, chỉ có người trực tiếp khâu vá mới có thể băng bó được, tráng việc gây nhiễm trùng bên trong.
Băng gạt được hắn tháo ra, khi mới được quấn lên người Cherry nó có màu trắng, nhưng khi tháo ra lại mang bên mình sắc thẵm đỏ tươi. Miệng vết thương tuy được xử lí kĩ càng nhưng không tráng khỏi tình trạng sưng đỏ, máu đặc vẫn còn động khiến nó trở thành một hình thù kì quái, trên làn da trắng mịn lưu lại vết tích này thật sự khiến người khác rất đau lòng.
Thấy lỗ sâu đang nằm trên người Cherry, Jody đưa tay che miệng, tiếng nấc không ngừng vang lên. Giọt nước mắt nhanh chống chảy xuống ga giường, vương lên bàn tay trắng bệch của Cherry. Ngón tay giữa cảm nhận được hơi nóng của nước mắt nên khẽ động đậy, Jody tinh mắt nhìn thấy lớn tiếng gọi:
-Cherry.
Nhưng trả lời cô vẫn là bộ dáng đang ngủ say của Cherry, đôi mắt Jody hiện lên vẻ thất vọng.
|
CHƯƠNG 20: TỈNH LẠI VÀ TRẢ THÙ
Năm ngày sau.
-Ưhm.
Jody ngồi trên sofa xem xét tình hình chung của tổ chức thì chợt nghe thấy tiếng động phát ra từ giường Cherry, cô bỏ Ipad xuống, chạy ngay lại phía em gái mình. Lúc này mắt Cherry đã hơi hé mở, gương mặt nhợt nhạt trắng bệch khiến người khác thương xót.
-Yến Nguyệt – Jody khẽ gọi, cô sợ mình quá lớn tiếng sẽ khiến những chuyện đang xảy ra trước mắt sẽ tan theo làn khói.
-Nước -Cherry cố gắng gượng nói.
Nước mắt Jody nhanh chống tràn ra khóe mi, cô mỉm cười liên tục gật đầu chạy lại chiếc bàn thủy tinh, bàn tay run rẩy rót nước.
-Nước đây, em uống đi… Từ từ thôi.
-Chị là… -Cherry cố nhớ lại gương mặt của cô gái này, nhưng chẳng thể nào nhận ra đây là ai? Cô ta đối xử với cô như một người chị, làm Cherry cảm thấy trong lòng nôn nao đến lạ thường. Cảm giác thân quen này làm tim cô như nghẹn lại, vừa hạnh phúc, vừa bi thương.
Kí ức Cherry dừng lại sau đôi mắt được dấu dưới lớp mặt nạ sáng bóng, sợi dây chuyền có một không hai, cơn đau xé ngực khi có một viên đạn bay thẳng về phía cô. Mọi chuyện là như thế nào? Cherry cần phải biết rõ.
-Chị là Yến Nguyên, chị hai của em đây.
-Chị… Chị. -Cherry như không thể tin vào tai mình, giọng nói yếu ớt.
Jody gật đầu -Là chị hai có lỗi, chị không thể chăm sóc cho em trong khoảng thời gian qua. Em gái của chị, từng đêm, chị nhớ em biết nhường nào. Chị mong đến ngày chúng ta trùng phùng như thế này, chị không thể để ai làm hại em nữa. Hãy tin chị.
Cherry lấp bấp -Cô thật sự đúng là chị gái tôi sao?
Jody gật đầu.
Cơ thể Cherry bỗng cứng đờ, nước mắt nhanh chống lan dài trên mặt. Cô không thể nào ngờ được chị hai mình vẫn còn sống trên thế gian này. Không ngờ được. Nhận ra sự kích động của cô, Jody ôm chặt Cherry vào lòng, cả hai dùng khóc lớn.
——-
Trong năm ngày này, mọi thứ đều thay đổi. JB chiếm được toàn bộ giới hắc đạo, kéo Minda từ vị trí đang đứng xuống đến vị trí thấp nhất. Bà ta không thể nào ngờ bí mật giấu bao nhiêu năm qua cũng không qua mặt được JB, thật ra Minda thực sự đã chết cách đây 10 năm, còn người đàn bà đang bị giam trong căn phòng kín kia là Thủy, vệ sĩ thân cận lúc còn sống của Minda.
Không ngại đau đớn, Thủy làm phẫu thuật chỉnh hình để có gương mặt giống hệt Minda. Bà ta muốn cả giới hắc đạo nằm gọn trong tay mình, cách đây 6 năm, sự thật đã bị JB phát hiện ra khi trong một lần hắn nhìn thấy vết sẹo trên cánh tay bà ta, vết sẹo đó là do năm xưa Thủy nhận một phát đạn thay hắn.
Kể từ lúc đó hắn âm thầm điều tra, hắn không nói với Cherry về chuyện này và cũng không cho cô biết thân phận thật sự của hắn vì hắn sợ cọ sẽ bị liên lụy và cuốn vào vòng xoáy này. Nhưng thế thì đã sao, cuối cùng cô cũng bị bà ta hại đến chỉ còn nửa cái mạng. JB định chờ thời cơ thích hợp hơn, nhưng hiện tại, Jody đã chính thức rời khỏi tổ chức, hắn cũng kô cần nương tay. Vì thế, chỉ trong vòng 4 ngày, người dưới tay bà ta đã bị JB khống chế toàn bộ, còn Thủy được JB bắt sống và giam tại một căn phòng, chuyên dùng để hành hình.
Minda cười lớn nhìn Mina hiện đang bị nhốt chung một căn phòng với mình. Mina là do chính tay Jody tóm lấy, gương mặt Cherry và Jody có nhiều nét tương đồng nhau, nên chỉ cần Jody hóa trang một chút, vệ sĩ canh gác bên ngoài mật thất sẽ không phòng bị.
Cô thuận tiện đi vào bên trong, dùng tốc độ cực nhanh phóng đến người Mina. Bà ta đã ngồi trên vị trí này tất nhiên không phải nhân vật dễ đối phó, nhưng nếu không may hít phải khói độc, không mùi, không vị thì cùng chỉ có con đường chết.
JB đã đặc biệt đưa cho Jody một óng khói nhỏ, hắn nói chỉ cần trong lúc giao đấu, thả khói này ra thì bà ta nhất định sẽ ngất ngay tại chỗ. Vì loại khói này rất đặc biệt, chỉ có tác dụng khi con người ta đang kích động.
-Thì ra cũng có lúc, hai người đàn bà các ngươi cũng rơi vào hoàn cảnh này. -Giọng lạnh tanh của JB truyền tới, hắn ngồi trên cao, nhìn xuống hai người đàn bà đang không ngừng mắng nhiếg nhau trong chiếc lồng sắt giá lạnh.
-Tên khốn khiếp, mày mau thả tao ra.- Minda mất đi vẻ trầm tĩnh hằng ngày, bà ta không ngừng hét lên.
JB mỉm cười, búng tay. Ngũ quỷ nhanh chống xuất hiện, còn có cả Nhị quái và Jody. chỉ thiếu một mình Cherry. Mina nhìn thấy cảnh này, gương mặt lập tức biến sắc.
-Tại sao cách người lại…
-Lại ở đây sao? Chủ nhân… À không, phải gọi là Mina mới đúng -Sarly mỉm cười giễu cợt, bước đến bên lồng sắc, mỉa mai nói.
-Thì ra các người… Các người.
Mina không ngờ nhóm người do mình đào tạo ra lại chính là những kẻ bán thông tin cho JB, ban đầu bà ta không hiểu nguyên nhân vì sao Jody lại biết các mật mã khi vào mật thất, thì ra phía sau lại có đám người chết tiệt này cung cấp thông tin.
-Bà không cần bất ngờ… Chúng tôi trước nay chưa từng là người của bà, chiếc đĩa CD đó tôi cũng đã đưa lại cho lão đại, còn bà, người phụ nữ ngu ngốc sẽ nhanh chống cùng xuống địa phủ, hầu hạ Diêm Vương thôi.
Thật ra ngay từ đầu đây chính là vở kịch do JB làm đạo diễn, hắn âm thầm luyện tập cho Ngũ quỷ cùng Nhị quái, Ngũ quỷ chỉ nghĩ rằng người đàn ông đó là người của Mina phái đến, nhưng đến khi Cherry bị bắn, bọn họ mới biết được ai mới chính là chủ nhân của mình. Trong nhóm, người biết sự thật duy nhất chỉ có Jun, người đàn ông luôn có nhiều bí mật.
Sao khi biết được thân phận thật của mình, họ cùng JB bàn luận về kế hoạch thu tóm lực lượng của tổ chức. Jun hiện tại là người thay thể chức vụ của Mina, còn JB trở thành kẻ đứng đầu tổ chức. Hai người đàn bà có dã tâm ác độc, muốn chiếm trọn bóng đêm chỉ qua một ngày không còn bất cứ tin tức gì. Cả giới hắc đạo đều hiểu rõ, đây chính là thời gian thay đổi, từ chủ nhân đến quyền quản lí.
-Mina à Mina, ngày mà bà giết chết cha mẹ tôi, bà không phải đã nghĩ đến kết cục này sao? -Jody lên tiếng, giọng nói mang theo oán hận.
-Mày chính là đứa trẻ kia. Tại sao mày biết cha mẹ mày là do tao giết.
Mina càng không ngờ rằng mình lại thua dưới tay con gái người tình cũ, thật nực cười. Ban đầu khi Long Sẹo báo cáo cả gia đình họ đã chết, bà ta liền thở dài, cho người đem chôn họ nơi an nhàn nhất. Vì dù sao, tình yêu bà ta giành cho Quan Tường chưa bao giờ thay đổi.
Nhưng khi đem xác đến, bọn họ phát hiện thiếu mất một người, liền kiểm tra ra và biết được, kẻ không thấy xác kia chính là chị gái của Cherry.
-Là tôi đã tình cờ nghe được bà nói chuyện cùng Long Sẹo, mà không ngờ, phải không Mina. -Cherry được Linda đẩy xe lăn từ bên trong cánh cửa ra. Ánh mắt mọi người dừng lên người cô, ai nấy đều kinh ngạc… Còn JB, hắn mừng đến mức bàn tay run rẩy, nhưng nhanh chống kiềm cảm xúc lại.
-Mày… Mày.
-Đã đến lúc dùng máu bà tế cha mẹ tôi rồi… Tạm biết… Mina. -Nói xong, không đợi mọi ngừoi hết kinh ngạc, cô liền cầm Thủy Băng, báo vật bị thất lạc bao nhiêu năm, nhắm thẳng vào tim và đầu Mina.
“Pằng Pằng.”
-Tất cả đã kết thúc rồi… -Jody chưa nói hết câu thì…
“Pằng pằng.”
Thủy cũng nhanh chống được cô đưa đến miền cực lạc.
P/s: hai chị em họ gặp nhau là gần kết thúc rồi, hai kẻ thù này đã chết. Bây giờ chương sau sẽ là giây phút ngọt ngào của JB và Cherry. Hehe. Xin lỗi mọi người vì đã chậm trễ, chỉ còn một chương cuối cùng thôi nhé. Khi nào rảnh mình sẽ viết ngoại truyện.
|
Devil nằm trên giường, gối đầu lên cánh tay, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Cuối cùng anh cũng biết được thân phận thật sự của cô gái trên người toàn là máu đó, anh không ngờ, cô gái ấy lại là Cherry – thiên thần lương thiện trong lòng anh. Cả Wind cũng thế, anh ta cũng khá sốc trước tình huống này.
Khi tận mắt chứng kiến cảnh Cherry lạnh lùng bắn chết Minda cùng Mina, anh đã biết, người con gái lạnh lùng này mãi mãi không thuộc về anh ta.
-Cậu sao thế, còn bất ngờ về chuyện đêm qua à? -Wind tiến lại, ngồi xuống cạnh Devil.
-Ừ, thật bất ngờ.
-Thì ra con người ta có thể diễn kịch một cách hay đến vậy, một nhân vật nguy hiểm luôn bên cạnh chúng ta trong suốt gần một năm trời vậy mà không có một chút sơ hở nào. Có thể nói cô gái này quá điêu luyện hay khả năng quan sát của chúng ta quá kém. -Wind nheo mày nhìn Devil.
Devil mỉm cười: -Chúng ta thua vì Cherry có gương mặt thánh thiện, khiến người khác không nỡ làm tổn thương.
Wind cười: -Ừ, thật sự rất lương thiện.
Lương thiện đến mức độ giết người không chớp mắt, lương thiện đến mức độ chiếm luôn cái vị trí Đặng phu nhân.
o0o
-Anh làm gì thế hả? -Cherry bị JB bế từ chiếc xe lăn lên tận giường, nụ cười nguy hiểm trên môi hắn làm tim Cherry như ngừng đập.
-Em biết anh chính là Duy khi nào? -Giọng hắn có chút lạnh lùng, ánh mắt nhìn xuống ngực Cherry. Ý như muốn nói “Em có ngon không nói sự thật, xem tôi đêm nay có ăn chết em không?”
Hiện tại Cherry đang bị thương, vẫn chưa thể cử động nhiều được, nếu đêm nay bị hắn ăn thịt thì chỉ có con đường là “mệt chết”
-Từ cái ngày mà anh tiếp xúc thân mật với em. -Từ ngày đó, Cherry đã phát hiện ra người đàn ông không ngừng quấy nhiễu mình là ai. Anh mất tích bao nhiêu năm, trong sự tìm kiếm của cô. Không ngờ hai người lại có ngày gặp lại, mà lần gặp lại phải chịu biết bao nhiêu sóng gió.
Cô mặc cho anh đùa cợt mình, mặc cho anh dùng những từ thô thiển nói với mình. Cô biết trong lòng anh nhất định có cô, vì thế cô không trách anh.
JB nheo mắt: -Em cũng thật xảo quyệt.
Cherry cười thành tiếng: -Là do em có một sư phụ quá tuyệt vời mà thôi.
-Em… Được lắm…
-Mina là do chính tay em giết, nên em không cần phải lấy thân mình ra trao đổi với anh.
-Không cần phải giao dịch, dựa vào khả năng hiện giờ của em. Dù anh có ăn chết em, em cũng chỉ có thể nức nở rên rỉ mà không thốt được lời nào.
-Anh… -Cherry tức giận, đập mạnh vào đầu JB. TRên trán hắn nhanh chống xuất hiện một cục đỏ, xinh xắn.
O0o
-Cuối cùng cũng đã kết thúc -Sarly cầm điếu thuốc trên tay, mỉm cười nhìn ba người còn lại.
-Thì ra cuộc sống tự do là như thế này? -Sunny mỉm cười, ngắm khung cảnh tuyệt đẹp trên tầng cao nhất của khách sạn.
Hiện tại họ đã được hoàn toàn tự do, nên không cần phải hi sinh mạng sống của mình nữa. Tất cả đã kết thúc, màn kịch trong suốt nhiều năm qua đã vỡ. Những kẻ gây ra tội ác cũng bị trừng trị thích đáng, nhưng rất tiếc một điều. Họ không thể tìm gặp được cha mẹ mình, vì cha mẹ đã bị giết ngay từ cái ngày mà bọn họ bị bắt đến địa ngục đen tối này.
-Các cậu định làm gì? -Ren hỏi.
Jun lắc đầu -Chưa biết, chúng ta đều là những kẽ có tài. Không sợ không có công việc làm, nuôi sống bản thân mình.
-Ừ, anh nói cũng phải.
-Thôi, đi bar xả xì trét đi. -Sunny đứng lên lấy áo khoác.
Mọi người cũng giống cô đứng lên, mỉm cười: -Đi, xả ga.
Thế là mọi chuyện đã xong, cuộc đời họ sẽ được tươi sáng, không còn hận thù che lấp, không còn bị màn đêm bao phủ. Con người, ai cũng có quyền được sống, sống vì chính mình, sống vì người thân…
O0o
-Chị hai. -Cherry tiến lại phía Jody, mỉm cười gọi.
-Em đến rồi à? -Jody ngồi trước mộ cha mẹ, quay sang nói với cô.
-Vâng.
-Chân em sao rồi?
-Khỏe hẳn rồi, chị không cần lo cho em.
-Ừ. Vậy là tốt rồi.
-Thì ra chân em đã khỏe hẳn rồi, cũng tại anh quá lo lắng. -Giọng nói có chút ám muội của JB vang lên phía sau. Nghe thấy hắn nói vậy, mặt Cherry thoáng tái xanh.
-A… Vết thương của em thật ra vẫn còn đau.
Jody mỉm cười nhìn cô giở trò, kể từ cái ngày giết chết được Mina, nét mặt lạnh lùng của Cherry hoàn toàn tan biến. Cô như chuyển thành một đứa bé, chỉ biết cười vui vẻ. Cô nói, khoảng thời gian 10 năm quá dài, nó dài đến mức cô quên mất đi nụ cười của mình. Vvì thế hiện tại cô cần phải cười, cười để nhớ, nhớ đến những ngày tháng vui vẻ khi còn bé.
-Tối em… -JB ngập ngừng, thích thú nhìn Cherry.
Cherry xua tay, nắm lấy Jody:
-Anh xem, vẫn còn băng gạt đây này.
JB cười ma mị.
-Vậy để tối nay anh tháo ra giúp em.
-Hai người thôi cái trò đó đi cho tôi nhờ, đứng trước mộ cha mẹ mà nói chuyện không biết giữ miệng -Jody mỉm cười, trách yêu hai người.
-Tại anh đấy.
-Ừ. Tại anh, tại anh bị người ta cho ăn chay quá lâu nên mới thế này.
-Anh.
-Thôi… -Jody lên tiếng can.
-… – JB và Cherry lập tức im miệng.
-Hoàn-
P/s: Một cái kết đơn giản, khoảng thời gian qua quá dài rồi phải không mọi người. Hì hì. Chúc mọi người vui vẻ. Tạm biệt đây. Đón đọc truyện mới của mình nhé “Dạ khúc đêm đầu tiên.” Hehe… Truyện này 1 tuần 1 chương nên không có chuyện không ra chap nữa nhé. M.n sợ lâu thì chờ hoàn rồi hãy đọc. Quả thật truyện này của mình khiến các bạn khó chịu, nhưng tại gia đình mình có chút chuyện nên không thể viết tiếp được, nay mình đã hoàn luôn truyện này. Mong các bạn vẫn tiếp tục ủng hộ mình. Thanks mọi người nhiều lắm! *~*~*~*~*~*~END~*~*~*~*~*~*~*
Toàn bộ bản gốc thuộc Đọc Truyện 360 và được đăng tải lại trên Kenhtruyen.com Cuối cùng cảm ơn các bạn đã dành thời gian theo dõi truyện này. Thân ái!
|
Bh moi dang ngoai truyen z tg
|