Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ
|
|
Tên truyện: Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ
Tác giả: SaYan
Thể loại: Teen
Nội dung:
Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ truyện thuộc loại truyện teen của tác giả SaYan sẽ cho bạn đọc cùng trải nghiệm với câu chuyện tình yêu đầy những trắc trở.
Hắn là một chàng ca sĩ nổi tiếng với sự đẹp trai, một chất giọng đặc biệt àm mưa làm bão trong thế giới showbiz nhưng trong mắt cô hắn chỉ là tên biến thái.
Xung quanh hắn có biết bao cô nàng theo đổi nhưng hắn lại đi thích cô, có lẽ hắn cũng làm rung động một chút rồi, nhưng yêu hắn thì sẽ có chuyện rắc rối xảy ra với cô...
Tóm tắt truyện: Đây không phải câu truyện mà mình ấp ủ nhiều .
Mình viết để tặng cái biz trên zing của mình .
Tuy rằng vậy nhưng có lẽ đây sẽ là câu chuyện đầu tiên mà mình thực sự cố gắng để hoàn thiện .
Mình viết vì ý tưởng ngẫu hứng tuôn ra và cũng tùy tiện viết .
Câu chuyện này mình khẳng định còn nhiều thiếu sót và không hấp dẫn cho lắm ^^ nhưng mà dù gì cũng là '' con '' của mình , mình vẫn sẽ viết cho dù có bị ném đá .
Tóm tắt : <3
1 ca sĩ nổi tiếng , được nhiều người hâm mộ với 1 gia thế bí ấn : )) Khuôn mặt đẹp trai với chất giọng đặc biệt hút hồn bao nhiêu người . Lãng tử như vậy , hào hoa như vậy mà trong mắt thím nữ chính thì chính là 1 tên đại biến thái : )))
ác ma thâm độc , mưu kế thâm sâu , giới showbiz Việt đầy gian nan và khốn khổ : )))
Có người nói '' 1 ca sĩ và 1 quản lý không được phép có gian tình , nên đừng yêu Vũ Lâm ''
Có người nói '' Mày biết không Nga , thích một người chính là như vậy . Thích là thích , đâu nhất thiết phải có lý do . Mày rung động rồi ... Thừa nhận đi . ''
Có người nói '' Em không tức giận , em đang ghen . ''
Tôi nói '' Tôi không yêu hắn ''
Hắn '' ... Cô nói lại xem . ''
Hải Phong '' Đúng , hãy yêu anh , anh sẽ cho em hạnh phúc ''
Hắn mặt tối sầm lại .
An '' Đừng chém gió ... ''
Tôi '' ... ''
Hắn '' Yêu tôi khó lắm à ? ''
Tôi '' Đúng ''
Hắn '' Và cô từ bỏ ? ''
Tôi '' Không . '' Ngước ánh mắt kiên định nhìn hắn , tôi khẽ mỉm cười '' Yêu vốn không phải là chuyện dễ dàng ... Nhưng tôi yêu anh mất rồi . ''
|
Chương 1: Khời đầu (1) - Thanh Nga , dậy thôi em , đã quá 7 giờ sáng rồi , nếu không dậy mau chúng ta sẽ muộn đám cưới mất ...
Nghe thấy tiếng anh tôi hơi he hé mắt ... Đập vào mắt tôi lúc bấy giờ là bóng dáng cao lớn cùng khuôn mặt đẹp không tì vết của anh
. Anh đang cười , tôi nhìn không muốn chớp mắt , ôi , sao mà lại có thể hoàn mĩ đến nhường vậy cơ chứ !
- Anh nói : chúng ta sẽ bị muộn đám cưới nếu bây giờ em không dậy. - anh nhéo hai má tôi cưng nựng
- Sao ?? ặc @@ xin ... xin lỗi anh , em dậy liền mà .
Lúc này tôi mới hoàn hồn trở lại , vội bật dậy khỏi giường , chạy một mạch vào phòng vệ sinh đóng cửa cái sầm . Haizzz , đến ngày cưới của mình mà tôi còn không nhớ , tệ thật .
Tôi bắt đầu làm công việc vệ sinh cá nhân mà thường ngày tôi vẫn làm , cùng lúc đó , tiếng gõ cửa vang lên kèm theo 1 giọng nói pha chút đùa cợt :
- Cứ từ từ thôi em ! chúng ta có 2 tiếng đồng hồ để chuẩn bị trước khi chính thức bước vào lễ đường .
- E ... bí ... uồi ... e ... ang .... án ... răn...g ( em biết rồi , em đang đánh răng ) - tôi vừa cọ cọ bàn chải vào hai hàm răng vừa cố gắng trả lời .
- Ừ , anh biết , anh hiểu .
- ...
Giữa hai chúng tôi chìm vào im lặng , tôi thì tiếp tục làm nốt việc vệ sinh đang còn dang dở , còn anh thì làm gì đó ngoài cửa , tôi biết anh vẫn còn ở đó , tôi linh cảm thấy thế . chợt , anh nói :
- Cứ nghĩ đến việc chỉ 2 tiếng nữa , em sẽ chính thức là của anh là anh đã muốn thời gian trôi đi thật nhanh .
- Em cũng vậy - Tôi vừa lau mặt vừa nói , lòng ngập tràn hạnh phúc . - Em đã nghĩ đến ngày hôm nay suốt đêm qua ...
- Thật không thế ? Sao anh thấy em ngủ ngon quá vậy , còn ngáy nữa ... haha - anh phá lên cười
.
- Em không đùa >.
- Ừ , rồi rồi ^^ xong chưa em ?
- sắp . Anh chờ em một chút .
- Một chút có là gì , anh có thể chờ em suốt cuộc đời .
- Anh có nghĩ rằng em vệ sinh cá nhân mất cả cuộc đời không ? - Tôi vừa đẩy cửa ra vừa mỉm cười nhìn anh
Anh nhào đến ôm trọn tôi vào lòng
- Có , dù em làm gì , đi đâu lâu đến mấy , anh vẫn sẽ đợi em , thật đấy !!!
- ừ , em hiểu mà .
Tôi cũng ôm lại anh , ông chồng chưa cưới đáng iêu của tôi ^^
|
Chương 2: Khởi đầu (2) - Hôm nay , em thật xinh đẹp .
Anh khen ngay khi vừa thấy tôi bước ra từ phòng chờ dành cho cô dâu .
- Cái váy cưới này ... đắt hơn cái trước ... anh không cần phải làm vậy .
- Không phải cái trước em làm đổ coca loang lổ một mảng sao ???
- Em biết , nhưng anh có thể mua một cái váy rẻ hơn mà , cái váy này 3 tỷ rưỡi đó , đắt gấp đôi cái trước .
- Vậy thì sao ?
- Anh quả là công tử lãng phí . >''
- Tiền không quan trọng , anh muốn em phải thật xinh đẹp trong ngày hôm nay , đắt mấy cũng không là vấn đề .
- Anh thật là ....
Tôi cười tươi , khẽ đấm yêu anh một cái vào ngực :
- Anh ra ngoài trước đi , em muốn tâm sự với An thêm một lát rồi sẽ ra .
- Ừ , anh sẽ chiều theo ý em , vợ yêu - vưa nói , anh vừa tặng tôi một nụ hôn chớp nhoáng vào môi rồi vụt chạy
Tôi đỏ mặt , đứng đơ ra một lúc rồi bước vào phòng chờ . Vừa thấy tôi , An nói :
- 2 người tâm sự gì mà lâu thế ?
- ah ... không có gì ~^^~
- bí mật quá nha =))) không phải vừa làm gì mờ ám đấy chứ ?
- Mày thật tình .... - nói đến đây , mặt tôi bỗng nóng bừng .
- Không có gì mà mặt đỏ như vậy hả ? haha - An phá lên cười
- ...
- Cơ mà mới đó đã 3 năm rồi nhỉ ? Thời gian trôi qua nhanh thật ~ Tao nhớ hồi tịu mình còn là sinh viên quá !
- Ừ , tao cũng vậy . - nghe An nói , kí ức như ùa về trong tôi như một thuớc phim quay chậm
- Mà cũng ghê , giờ mày đã là ca sĩ nổi tiếng rồi , lại còn là phu nhân chủ tịch tập đoàn XPY nữa chớ ~
- Thì mày cũng là người mẫu quốc tế rồi còn gì ~
- Haizzzz , tao ước mơ làm ca sĩ mà vào cái học viện âm nhạc đó , tao chịu hổng nổi nên mới đành phải đi sang Mĩ học một khóa đào tạo người mẫu do bố mẹ sắp xếp ~à cái nghề này không đến nỗi , đứng uốn éo vài cái là được tiền , ha ha .
- ừ , mà mày biết hôm nay ai làm phù rể không ?
- Ai ?
- Phong , là Phong đó , cô phù dâu si tình à ~
- Ôh , thật hả ? - Vừa nghe đến tên '' Phong '' , An bật dậy nhanh như chớp .
- Thật , Có lẽ là đến rồi đấy ... - Tôi còn chưa kịp nói xong thì An đã vụt chạy một mạch đi mất dạng , tôi lắc đầu cười ngao ngán .
Và giờ chỉ còn một mình tôi bơ vơ trong căn phòng trống trải . 3 năm ... đã 3 năm rồi trôi qua sao mà nhanh quá ! Bất giác , tôi nhìn xuống đôi tay mình , chiếc nhẫn kim cương léo lên lấp lánh , thứ biểu tượng cho tình yêu của tôi và anh .
Ba năm , anh thay đổi nhiều quá ! Nhớ ngày xưa anh lạnh lùng , bá đạo và có phần nghịch ngợm thì bây giờ , anh dịu dàng , nhẹ nhàng và ấm áp như gió mùa thu ... Ôi chao ~ Sao mà tôi nhớ đến thế cái ngày đầu tiên tôi và anh gặp nhau , cái khoảnh khắc ấy ... là chuyện của 3 năm về trước ...
|
Chương 3 3 năm trước ........
- Trò kia , trò có rảnh không ? lại đây thầy nhờ một tí . - Vừa mới ăn cơm trưa xong , còn đang hí hứng định về kí túc xá nghỉ ngơi thì bỗng nghe thầy giám thị gọi phắt lại , tôi như đứng cả hồn .
- Dạ ...... có . - Tôi gãi đầu , cười khô khan nhìn thầy .
- Tốt , bê cho thầy thùng vở này sang kí túc xá nam nhé ~ Trên mỗi quyển vở đều có ghi tên và số phòng đấy - Vừa nói thầy vừa chỉ tay vào cái thùng giấy chất đầy vở đằng sau .
- Nhưng ...... em ...
- Trò tính cãi lời tôi ? - thầy quắc mắt nhìn tôi đe doạ , sặc mùi nguy hiểm - Hay là cả tháng rồi tôi chưa phạt ai đi dọn bồn cầu ? Trò có muốn ...
- THƯA THẦY , EM ĐI LIỀN .
Tôi vội cầm cái thùng chạy đi một mạch , không để thầy nói hết câu nguy hiểm ấy . Á ! Thật là tức quá đi ! Vì còn mải làm nốt bài nên tôi là người xuống ăn muộn nhất trường , tính ăn xong lên làm một giấc thì trời xui quỷ khiến nào lại gặp đúng thầy giám thị mới đau chớ ~ Bực muốn điên lên mất >.
*****************
* cốc cốc *
- ai vậy ?
- Mình trả vở cho bạn a phòng 100 - tôi nói
* cốc cốc *
- ai vậy ?
- Mình trả vở cho bạn b phòng 101 - tôi nói
* cốc cốc *
- ai vậy ?
- mình trả vở cho bạn c phòng 102 ....
.........
* Cốc ... cốc *
Tôi mệt muốn chết nhưng vẫn cố đưa tay lên gõ cửa , ôi trời , tôi còn chẳng nhớ nãy giờ mình đã đi bao nhiêu phòng rồi nữa >''
- Ai đấy ? - 1 bạn nam xuất hiện với khuôn mặt không mấy vui vì bị phá bĩnh giấc ngủ trưa .
- Mình .. mình trả vở cho ...
- ok , cảm ơn .
* Rầm *
Tôi đơ người luôn , người đâu mà bất lịch sự thế , không để người ta nói nốt câu mà đã giựt vở rồi đóng cửa cái rầm =.= Tôi thở dài nhìn xuống thùng caton , ồ , còn đúng 1 quyển vở cưới cùng , tôi cười nham nhở và thở phào 1 cách nhẹ nhõm , tuyệt , vậy là sắp được đi ngủ rồi .
Tôi vứt luôn cái thùng giấy ở phòng đấy rồi cầm quyển vở đi tiếp .
À , nói mới nhớ , phòng 201 là phòng vip của kí túc xá nam , là kẻ may mắn nào đây ta .......
Tôi tò mò nhìn xuống nhãn vở :
Vũ Lâm - năm 4
|
Chương 4 * Cốc cốc *
Tôi vừa gõ cửa vừa nhìn ngang nhìn dọc , ấy chà , quả nhiên vip thiệt nha (⊙o⊙) Trước cửa trồng 2 chậu cây cảnh trông rất xinh , tường mới và trắng tinh chứ không có ố vàng hay màu cháo lòng như các phòng khác (~o~) Ây dà , đặc biệt là phòng 201 tách hẳn với kí túc xá chung , nằm tận cuối dãy nhưng coi bộ nguy nga hơn nhiều
Cơ mà , nhìn chán chê cũng chưa thấy chủ nhận ló mặt ra nhận vở >.
* Cốc cốc *
Tôi gõ lại
im lặng ................
* CỐC CỐC *
Tôi gõ tiếp và to hơn .
im lặng nữa ..........................
* CỐC CỐC ... RẦM RẦM ... *
Tôi đập như muốn phá nát cái của này luôn >.
Lúc tôi giơ tay lên tính đập tiếp thì chợt nghe có tiếng đằng sau :
- Nếu cô còn tiếp tục đập thì chả mấy chốc cửa phòng tôi gãy vụn
Tôi quay ra thì bắt gặp 1 người nam dáng hình cao to , đeo kính râm , khẩu trang , diện nguyên 1 bộ màu đen , trùm mũ kín mít . Tôi hỏi :
- Bạn là chủ nhân phòng này ?
- Thì sao ?
- Bạn ở 1 mình ?
- Thì sao ?
- Tên bạn là Vũ Lâm ?
- Thì sao ?
- Đây là vở của bạn ?
- Thì sao ?
- ....
- ....
- Bạn không tính lấy lại vở hả ?
- Có .
- Vậy thì lấy đi còn chờ gì nữa ? Bạn làm tôi hơi bị ... mất kiên nhẫn >''
- Thì sao ? - Hắn lấy quyển vở từ tay tôi , tiếp tục nói 1 cách hờ hững .
- ...
- ...
-...
- Sao còn chưa đi ?
- Không muốn đi .
- Cô là fans của tôi ?
- Tôi không nhớ tôi có thần tượng là anh
- Vậy sao còn không đi .
- Không thích .
- Vì sao không thích ?
- >''
- Tôi làm gì bạn ?
- Làm tôi khó chịu .
- chỉ thế ?
- Phải .
- Bị rảnh hả ?
- Có lẽ ... đằng nào cũng chẳng còn thời gian để ngủ , tôi đứng đây làm tên điên là anh tức chơi .
- Tên điên ? Cô biết tôi là ai không ?
- Không biết và cũng không cần biết .
- ......
- .......
- Bực mình , đi ra =''=
Nói rồi hắn bước tới dùng 1 tay đẩy tôi sang bên , tiến tới rút chìa khóa mở của phòng rồi đóng sầm 1 cái .
|