Ngốc, Em Là Của Tôi
|
|
CHAP !0
Sau khi về lớp , cảm thấy đầu không còn đau nữa , nó liền lôi bài tập ra học. Hôm nay nó tự nhiên học nghiêm túc , không còn úp mặt xuống bàn ngủ , không còn nằm nghe nhạc hay suy nghĩ vẩn vơ như mọi ngày nữa .
" Reng ..............Reng.............Reng " - tiếng chuông báo hiệu hết giờ học vang lên , nó xu dọn sách vở , định xuống căn tin thì bỗng có 1 người con trai xuất hiện trước mặt nó
" Hello cô bé " - Yan chào nó bằng 1 nụ cười tỏa nắng làm ngây ngất bao trái tim nữa sinh , nhưng riêng nó thì không
" Anh là ............" - nó cố gắng nhớ lại
" Em làm anh tổn thương đó , anh Yan nè " - Yan làm ra bộ dạng đau lòng , tay ôm lấy trái tim
"À , anh Yan " - nó vui vẻ reo lên và bật cười trước hành động của anh
" Em đang định đi đâu vậy ?
" Em định xuống căn tin thui , anh đi không ? " - nó hỏi
" Tất nhiên là có rồi "
Nói xong anh và nó sanh bước cùng đi xuống căn tin , bỏ lại hắn với tâm trạng khó chịu từ nãy đến giờ
Sau khi đi ăn với anh xong , nó quay về lớp . Đưa ta vô ngăn bài định lấy sách , tay nó vô tình đụng phải 1 tờ giấy . Tò mò , nó liền lôi ra đọc . Đọc xong , nó khá bất ngờ nhưng sau đó lại nở nụ cười thích thú . Nó cất tờ giấy đi và bắt đầu học như chưa có chuyện gì xay ra .........
Sau khi tan học , nó rủ nhỏ đi về phía sau trường như đã hẹn . Lúc nó và nhỏ ra đến nới thì đã thấy 2 bà chị khối 12 đứng đó . 1 người cột tóc lệch còn 1 người nhuộm lai hồng
" 2 bọn bây là Trịnh Hoàng Khả Hân và Nguyễn Đoan Như? " - nữ sinh cột tóc lệch lên tiếng hỏi
" Đúng " - nhỏ hỏi
" 2 bọn tao là chị của Mĩ Uyên và Ngọc Oanh "
" À , 2 con nhỏ hỗ xược mặt đầy phấn đó sao ? , xem ra chị xinh hơn 2 con đó đấy chứ " - Nhỏ nhìn từ trên xuống dưới 32người , nói
" Cho hỏi , các người tìm tụi tôi ra đây làm gì ? - nhỏ hỏi
" Mày còn hỏi sao , mày có ngu quá không ? , Lúc trước bọn mày đánh 2 đứa em của tao , giờ chẳng nhẽ tao gọi chúng mày ra tâm sự hả ? "
" Tôi đâu có đánh , chỉ là tặng nó mấy cái tát để dạy dỗ cách ăn nói hỗn xược thôi , không những không được gì mà còn bẩn tay nữa " - nhỏ giơ tay lên nhìn rồi nói
Còn nó từ lúc ra đây không nói gì , chỉ âm thầm quan sát
2 chị khối 12 tức tối , mặt đổi màu lia lịa
" BỐP........" cô ả tóc nhộm lai màu hồng bất ngờ tiến tới tát nhỏ nhưng không kịp , bị nhỏ đá 1 phát vào bụng , văng ra đằng sau
" Bốp ...." - cùng lúc đó cũng 1 âm thanh khác vang lên , người cột tóc lệch bước tới bất ngờ tát vào mặt nó lúc nó đang mả suy nghĩ , không để ý nên lãnh trọn cái tát này . Nó ngẩng mặt lên , ánh mắt đầy ngạc nhiên nhưng rồi dần dần chuyển thành màu của sự chết chóc
" Mày có sao không ? "- nhỏ lo lắng hỏi nó
" Tao ổn " - nó nói làm 2 ả lia lạnh người
Nó tiếng đến đá thẳng vào bụng nhỏ đó khiến nhỏ văng ra xa , nó bước lại gần , ánh mắt chứa đầy sát khí
" Dám đánh lén chị đây cơ à , giỏi nhỉ ?
Nó tiến lại gàn bao nhiêu thì chị ta lại lùi về phía sau bấy nhiêu. Nó từ từ rút 1 con dao nhỏ kép trên bím tóc ra , cầm nhìn nó rồi nhìn cô ả 1 cách thích thú
" Mày ...........mày .............muốn gì ? " - Giọng chị ta run run như sắp khóc
" Gương mặt của chị đẹp đó , nếu bây giờ trên đó xuất hiện 1 vết sẹo thì chắc sẽ đẹp lắm nhỉ ? - Nó nở 1 nụ cười - nụ cười của ác ma
" Tôi xin cô .......cô tha cho tôi " - Chị ta vừa khóc vừa nói
" Đáng tiếc , quá muộn rồi ! "
Nói xong nó đưa dao lại gần , từ từ cứa lên mặt cô ta 1 vết dài
" Aaaaaaaaaaaaaaaaa"
Xong xuôi , nó nhìn lại tác phẩm của mình rồi mỉm cười , quay qua con nhỏ nhuộm tóc lai , mặt đang tái mét , nó nói lạnh lùng
" Đưa bạn cô về đi , coi như cô khôn khi không động đến tôi . Đây coi như là lời cảnh báo đó "
Con nhỏ mặt tái mét đến nỗi không còn giọt máy , liền chạy nhanh đến rồi dìu đứa bạn mình đến bệnh viện. Giải quyết xong xuôi , nó và nhỏ quay đầu nhìn gốc cây gần đó , đồng thanh nói
" Ra đi , hết kịch để xem rồi ! "
Nghe bọn nó nói thế, Kun và hắn từ từ bước ra
|
Chap 11
"Sao lại rình tôi ? "- nó không nhìn bọn hắn , cất giọng lạnh.
"Thật ra..cô là ai ? " -hắn không trả lời câuhỏi của nó mà lại hỏi ngược lại
. "Phải đó, cậu là ai ? "- cậu cũng thêm vào.
" 2 người muốn biết lắm sao ? " - nó nhếch môi quay sang nhìn hai người.
"Phải ! " - kun và Kevin đồng thanh.
"Tôi đơn giản chỉ là cô gái nghèo ,vào trường nhờ học bổng " -nó trả lời trong khi vẫn không nhìn bọn hắn , ngước mắt lên trời.
"Thật sao ?"- cậu nghi ngờ hỏi.
"Có những thứ không nên biết thì sẽ tốt hơn " - nói xong nó quay đầu bỏ đi luôn .
Phía sau hắn nhếch môi thầm nghĩ " cô ta thật thú vị".
................................Về đến nhà .............................................................................
"Mày đi đâu giờ này mới về ?" -thấy nó vừa bước vào nhà 2 nhỏ đã cất giọng tra khảo.
"Công việc " - chỉ vỏn vẹn 2 từ . Nó lên lầu để lại 2 dấu chấm hỏi to đùng ở đằng sau . Nằm vật ra giường, nó cảm thấy đầu bổng dưng đau dữ dội, mồ hôi ướt đẫm gương mặt . Không thể chịu nổi , nó liền thiếp đi trong cơn đau .
...........................Sáng..........................
Sáng tỉnh dậy , nó không hiểu sao mình lại hay bị đau đầu như vậy .Gạt chuyện đó sang 1 bên , hôm nay chủ nhật nên nó sẽ đi chơi . Đi qua phòng gọi 2 nhỏ dậy xong , nó bước xuống lầu. Chợt chuông điện thoại của nó reo lên
"Chuyện gì ? " -bật máy nó lạnh giọng hỏi.
"Tỷ , bang bạch long muốn gặp tỷ" - 1 đàn em trong bang nó nói.
"Bao giờ ? " -nó vẫn giọng điệu đó.
"Họ nói khoảng 5p nữa , tỷ không đến thì........" đang nói thì cậu ngưng.
Tắt máy , nó nói với 2 nhỏ là có việc bận nên không đi chơi được làm 2 nhỏ giận dỗi bỏ đi . Còn lại nó, đi xuống gara lấy con môtô đên bóng , nó phóng như bay đến bar ROSE BLACK .
" Rầm ..........." -âm thanh chói tai vang lên.
"Cô là ai ?" .......
|
Chap 12
"Cô là ai sao mà dám phá nơi làm ăn của chúng tôi ?" -1 đám người bước chắn ngang đường đi và tay chỉ thẳng vào mặt nó.
"C . ú . t " - nó gằn từng tiếng, vì từ bé đã ghét ai chỉ tay vào mặt mình nên mặt nó đanh lại.
"Cô bé, nhìn em trông rất xinh đấy " -1 tên bước lên trước mặt nó ,đưa bàn tay lên vuốt ve khuôn mặt tuyệt mỹ của nó.
"Aaaaaaaaaaaaaa"- tên đó hét lên , vì bị nó đá thẳng vào bụng, bay luôn ra xa và ngã vào đám người đứng sau , bọn chúng thấy vậy thì biết nó cũng không phải dạng dễ chơi nên vừa sợ vừa tức.
"Bọn bây đánh nó cho tao " - tên đầu đàn tức tối ra lệnh, được lệnh cả bọn liền xông lên .
N ó nhếch mép.
"Hừ ! được lắm đấy Rin ạ " - nói thầm xong nó liền động thủ , đưa tay đấm tên kia , chân đá vào bụng tên nọ và xoay người đá vào mặt 1 tên làm cả bọn ngã nhào . Xử lý xong bọn chúng chưa đến 5 phút , nó phủi tay rồi nhìn mấy đứa nằm la liệt dưới đất .
"Đứa nào...? đứa nào dám tới phá bar của tao ? - " Rin cầm cây súng lục bay ra la hét .
" Đứa này !" -nó nín cười , giả làm bộ mặt hình sự , lấy tay chỉ vào mặt mình.
"ực ,đại.. . đại tỷ " - Rin nuốt nước bọt , gãi đầu cười hề hề rồi vội cúi chào nó.
Mọi người trong bar bắt đầu đổ dồn ánh mắt đầy ngạc nhiên về phía nó. Đường đường là 1 quản lý lạnh lùng băng lãnh như Rin nay lại có thái độ đó , thật sự khó chấp nhận.Nó không để ý các ánh mắt nhìn mình , phủi tay rồi xoa đầu Rin.
"Không ngờ cưng chào đón tỷ như thế này ! " - nó cười cười.
"Chị à....em....." -Rin đang ấp úng giải thíchnói thì 1 tên đàn em trong số người bị nó đánh lên tiếng chen ngang.
"Đại ca,cô ta là người định phá bar chúng ta " - nói xong ,tên nó khinh bỉ nhìn nó .
" Khốn kiếp " Vừa tức lũ đàn em lại vừa sợ nó giận , Rin bèn đưa chân đạp tên kia một phát , làm cả bọn bất ngờ đứng như trời trồng.Nhạc lại được bật lên, ( vì lúc nó làm loạn đã tắt) . Nó đi đến chiếc bàn VIP trong góc khuất và ngồi xuống
" tỷ uống gì ạ ? " -Rin cười tươi nịnh nọt hỏi nó.
"Như cũ " - nó vui vẻ trả lời Rin.
"Okey tỷ chờ đệ 5p" -nói xong rin bước vào trong pha nước cho nó.
" Rượu của tỷ đến rồi "
Đặt ly rượu whisky lên bàn , rin ngồi xuống cạnh nó.
"Bọn chúng đến chưa ?" -nó cất giọng nhỏ hỏi rin.
"Đã đến" -rin chỉ tay ra cửa.
"Chào Queen" -hắn bước đến và cất giọng lạnh chào nó.
Vì nó hôm nay không hóa trang nên bọn hắn không nhận ra nó , mà chỉ cảm thấy ở nó có gì đó rất quen thuộc .
"Không biết ngọn gió nào đưa Kevin bang chủ đến đây ? " -nó đưa ly rượu lên môi , nhấp 1 ngụm hỏi hắn.
"Không giấu gì, chúng tôi là muốn hợp tác"- Kun thẳng thắn đáp .
"Hợp tác ?"- nó quay sang nhìn bọn hắn .
"Phải, là hợp tác " -hắn nhìn nó trả lời lại 1 lần nữa .
"Tại sao tôi phải làm vậy ? " - nó nhếch môi hỏi lại.
"Lợi ích của cả 2 bên nếu hợp tác, chắc Queen cũng biết " -hắn không kém nó , trả lời.
Nó bỗng dưng bật cười ha hả làm bọn hắn nhìn nhau thắc mắc điều mình nói có gì buồn cười , rồi lại nhìn nó.
" Được " -nó im lặng sau đó trả lời dứt khoát .
"Hợp tác vui vẻ" -hắn và cậu đứng dậy bắt tay nó.
Sau khi bọn hắn ra về., nó cũng về nhà mình.
"Kevin, cậu có thấy cô ta có gì đó rất quen không ?" -Kun hỏi trúng ngay điều hắn suy nghĩ nãy giờ.
" uk có gì đó rất quen thuộc " -hắn gật đầu trả lời.
....................HÔM SAU.....................
Hôm sau bọn hắn vừa đến thì cả cổng trường đã ồn ào do bọn học sinh bu quanh đó .
"Đúng là bọn hám trai"- lam nhủ thầm..
Vì đông quá nên bọn nó chen qua không được, ngay lúc đó thì... ...có 1 bàn tay nắm lấy tay nó, nó còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì
"Cô ấy là bạn gái tôi " -hắn nói lớn.
Nó ngước lên thì thấy hắn , định giật tay mình ra thì hắn lại nắm chặt hơn.
"Làm sao tin được cô ta là bạn gái anh ? " -cả bọn nữ sinh la ầm lên.
Trong lúc đó , nó thấy hắn xoay người mình lại , mặt hắn dần dần phóng đại trước mắt nó và môi chạm môi ......
" ohhhhhhhhhh" - Bọn nữ sinh oh lên ,sau đó tản ra đi hết trong sự tiếc nuối .
"Chát"
hắn vừa buông nó ra thì nhận ngay cái tát từ nó.
"Đồ biến thái, đồ lợi dụng, đồ đê tiện"- chửi 1 hồi xong nó xô hắn ra, chạy lên lớp luôn . Còn mình hắn đứng đó, cảm giác có chút gì đó hụt hẫng. Bước vào lớp, nó đã bị bọn nữ sinh lườm nguýt , chỉ chỏ rồi nói này nói nọ đủ kiểu. Quá tức giận nó đập bàn đứng dậy quát.
"Nhìn cái gì mà nhìn, còn nhìn nữa tôi móc mắt các người ra đó "
Thấy nó quát , bọn kia liền quay mặt chỗ khác , xong xuôi nó mới ngồi xuống.... cũng là lúc hắn vừa bước vào lớp....
GTNV
Rin _17t quản lý bar nó. Rất thân với nó từng được nó cứu sống. Thích nó. Nhưng vẫn im lặng trong suốt 3 năm trời.
|
CHAP 14
Nó vừa ổn định chỗ ngồi thì cũng là lúc hắn bước vào lớp . Vừa nhìn thấy hắn , cơn giận nó vừa mới áp chế xuống được giờ lại bùng phát đến đỉnh điểm , không có cách nào giải tỏa được
" Kiểu này phải về bang tòm mấy đứa để giải tỏa mới được , không thì điên mất " - nó nghĩ thầm
Nó bèn đi ra khỏi lớp cho khuất mắt thì hắncũng đi theo , đến sau trường thì hắn bỗng nói , chỉ đủ để cho nó nghe
" Xin lỗi "
Nghe hắn nói xong , nó kinh ngạc quay qua nhìn hắn . Tưởng con người lạnh lùng như hắn không bao giờ biết xin lỗi , xem ra hắn cũng không kiêu ngạo như mấy tên công tử khác nhỉ ?
" Tôi xin lỗi mà " - thấy nó không trả lời , hắn nghĩ nó vẫn còn giận nên càng ra sức xin lỗi . Hắn cũng không biết sao mình phải mất công xin lỗi nó , bình thường hắn có bao giờ đi xin lỗi ai đâu ? Nhưng hắn lại không muốn nó giận mình
Còn nó thì vẫn ngồi yên , quay mặt ra phía khác , làm như không quen biết hắn
" Này .........." - hắn khều tay nó
Nó vẫn không để ý , xem hắn như người vô hình
" Ê .........." - Hắn tiếp tục mặt dày quấy rối nó
" Trời ơi , không để cho tôi yên 1 phút được hả ? " - Nó quát nhẹ
Thấy nó quát , hắn liền xụ mặt xuống , môi mấp máy
" Cho tôi xin lỗi mà "
" Xin lỗi chuyện gì ? " - nó làm như không biết , hỏi lại nhưng trong lòng lại bừng bừng lửa giận , sát khí tỏa ra khắp người
Hắn bỗng rùng mình , thấy khí lạnh chạy dọc xương sống , nốt nước bọt cái " ực " , hắn nói
" Chuyện sáng nay ở dưới sân trường đó "
" À................."
" Trình bày tường tận mọi việc cho tôi " - nó nói với giọng lạnh băng
" Thì tại mấy con nhỏ đó bám riết tôi quá , la hét inh cả tai nên tôi đánh liều , nói rằng tôi đã có bạn gái , nhưng họ không tin , đòi gặp băng được bạn gái thì họ mới tha cho tôi . Vừa lúc đó nhìn thấy cô đi qua nên tôi ........" - hắn trình bày , giọng càng lúc càng nhỏ , đến cuối cùng thì im luôn
" Nên........" - Nó nhướng mi hỏi
" Cho tôi xin lỗi nha "- hắn chân thành nói
"Lời xin lỗi của anh có thẻ làm mọi việc như chưa từng xảy ra , có thể trả lại the first kiss cho tôi không ? - Nghĩ đến nụ hôn đầu đời của mình bị mất 1 cách lãng xẹt , nó lại thấy tức giận
Nghe thấy nó nói đó là the first kiss của nó , trong lòng hắn bỗng tràn ngập 1 cỗ vui vẻ nhưng không dám biểu hiện ra ngoài
" Đó cũng là first kiss của tôi còn gì ! " - hắn bỉu môi nói
Thấy động tác trẻ con đó của hắn , nó bỗng thấy dễ thương và bật cười , không để ý đến những gì hắn nói
" Cô cười gì vậy ? " - Hắn khó hiểu nhìn nó , bộ nó không tin hả
" Nụ hôn đầu của tôi cũng bị cô lấy mất rồi còn gì ! "
" Ai lấy , đó là tự anh làm đấy chứ " - nó cãi bướng khi nghe hắn nói vậy
Hắn bật cười khi nhìn thấy nó đỏ mặt
" Rồi , rôi , do tôi tự làm"
" Mà tha lỗi cho tôi nha ? " - hắn năn nhỉ . Đảm bảo giờ mà có ai ở đây chắc sẽ phải đi khám mắt
" Tạm thời tha cho anh lần này đó " - nói xong nó chuồn đi luôn để che dấu gương mặt đỏ ửng , bỏ lại sau lưng nụ cười của hắn
............................VỀ PHÍA CẬU..........................................................
Mấy ngày nay cậu cảm thấy trong mình có gì đó rất lạ , cứ hay ngồi ngẩn người ra ngắm nhỏ, luôn để ý những hành động dù chỉ là nhỏ nhất như ngay lúc này đây . Mỗi khi nhỏ không đi học là cậu bõng thấy nhớ, lo lắng vì sao nhỏ lại không đi . Khi nhỏ nói và cười thật tươi với cậu thì trong lòng lại tràn ngập cảm giác ngọt ngào . Nhưng khi thấy nhỏ cười nói với người con trai khác , cậu lại cảm thấy khó chịu , chỉ muốn kéo nhỏ đi thật xa
Nghĩ lại , cậu bõng cảm thấy mình như bị gì ấy , trong lòng dần dần xuất hiện 1 cảm giác mơ hồ , phải chăng cậu có tình cảm với nhỏ ?
Thấy cậu ngồi bên cạnh cứ hết lắc đầu rồi lại gật đầu , nhíu mày khó chịu rồi lại cười thật tươi , nó lấy tay huơ trước mặt cậu
: Ê , hồn ơi về diii "
" Sao vậy ? "- cậu giật mình , hỏi nhỏ
" Không tại thấy cậu ............quá nên mới gọi hồn về thôi , kẻo nó đi lạc mất thì chết " - nhỏ lém lỉnh trả lời
" Hì hì " - cậu đành cười gượng với nhỏ , úp mặt xuống bàn che dâu vẻ ngại ngùng
.........................................................................................................................................
" Reng.........reng ......" - tiếng chuông hết giờ vang lên , nhỏ và nó rủ nhau xuống canteen
Sau khi lấy xong đồ và ổn định chỗ ngồi , tụi nó bỗng thấy Mỹ Uyên và Ngọc Oanh ngồi bàn kế bên tụi nó . Không thềm để ý , tụi nó chuyện tâm vào ăn
" Đúng là cái loại đũa mốc mà lại đòi chòi mân son " - 2 cô ả ra vẻ nói nhỏ với nhau nhưng lại chẳng khác nào nói cho cả canteen nghe thấy
" Đúng rồi đó , còm bày đặt quyên rũ anh kevin nữa chữ " - Nhỏ ngọc oanh tiếp lời , nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ
" Ê , mày có nghe thấy tiếng con gì sủa quanh đây không ? " - nhỏ làm bộ hỏi nó
" Có , tao cũng nghe thấy , hình như là 2 con thì phải " - nó tiếp lời
" Hazz, nghe âm thanh này tao thấy có lỗi với tai tao quá ! "
" Mày cứ làm quen dần đi là vừa "
Nghe thấy 2 tụi nó ví mình là ......... , cô ả tức tối đứng dậy và bước về phái nó
" 2 con nhỏ kia , bọn mày nói ai đó ? " - 2 ả đồng thanh
" tôi nói mây, tôi nói gió , tôi nói ..... gì 2 cô ? " - tụi nó cũng bắt chước đồng thanh
" Bọn mày ......"
" Muốn người ta không chửi mình , thì tốt nhất đừng nên làm điều gì để người ta phải chửi " - nó nói với giọng lạnh lùng
" Mày ..........." - Mỹ Uyên vung tay định tát nó nhưng nó chặn lại , hất mạnh tay cô ta ra
" Hôm nay tâm tình tao tốt , tao không muốn đánh nhau , nhất là cái loại chỉ biết võ mèo cào như mày " - nói xong tụi nó bỏ đi , đi ngang qua ,cô ả ghé vào tai nó , nói nhỏ ]
" Có lẽ tụi tao không làm gì được mày , nhưng con bạn mới của mày thì có đấy , chẳng lẽ mày không để ý hôm nay nó không đi học sao ?
" Ngọc Lam ? " - nó nghĩ thầm . mặc dù trong lòng lo lắng nhưng nó vẫn giữ được vẻ mặt lạnh lùng , bước nhanh ra khỏi đó rồi gọi điện thoại cho Lam
" Thuê bao quý khách .........." - Nó gọi đi gọi lại không được , bực bội , nó cất luôn điện thoại vào túi
Về đến nhà nó bỗng nhận được 1 tin nhắn từ dãy số lạ
" Muốn biết bạn mày ở đâu , tối nay 10h tới nhà kho đường xxx " , sau đó là gửi kèm hình ảnh Lam đang bị trói , hình như là ngất rồi
Nó căm phẫn , tay nắm chặt như muốn bóp nát chiếc điện thoại . Đúng 10h , nó mặc bộ quần áo da màu đen bóng , đi giày NIKE cũng mày đen , tóc vấn cao , đội mũ lưỡi chai che đi nửa khuôn mặt . Xong xuôi , nó nói với nhỏ rằng có việc bận phải đi ra ngoài , nó không muốn cho nhỏ biết vì sợ nhỏ sẽ bị liên lụy . Nó đi xuống gara , lấy chiếc xe moto phân khối lớn , phóng như bay đi đến địa điểm đã hẹn
" Rầm......................." -nó không thương tiếc đá bay cánh cửa nhà kho cũ kĩ , mùi ẩm mốc lâu ngày ập vào mũi khiến nó khó chịu , khẽ nhăn mày , nó đảo mắt xung quanh tìm kiếm mục tiêu
" Khá lắm , rất đúng giờ " - 2 ả khoanh tay , đứng cùng đồng bọn , nhìn nó với ánh mắt ngạo nghễ
" Bọn bay muốn gì ?
|
Chap 14
" Tụi bay muốn gì ?" giọng nó lạnh băng.
"Tao muốn mày tránh xa Kevin của tao ra " Mỹ Uyên quát.
"Nếu không thì sao" - nó hỏi lại.
"Thì nhận xác bạn mày đi " cô ta tức giận quát.
"Nếu tao muốn cả bạn và anh ta ?"- nó cười khinh bỉ.
"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt ,tụi bay , đánh nó cho tao ! "
Mỹ Uyên vừa dứt lời thì cả bọn gần 20 đứa con trai nhào đến chỗ nó . Nó thấy vậy chỉ nhếch môi cười lạnh 1 tiếng
" Chỉ có nhiêu đây mà đòi đánh tao sao , mày coi thường tao quá rồi , nhưng trước tiên tao muốn mày thả bạn tao ra "
" Được thôi , thả con nhỏ đó ra " - cô ả ra lệnh
Ngọc Lam vừa được thả bèn chạy ngay ra chỗ nó , vẻ mặt lo lắng
" Cậu định đánh với họ thật đấy hả ? "
" ừm , cậu đứng gọn ra để mình xử tụi này " - nó nói làm bọn kia ớn lạnh cả người
"Nhưng .... cậu làm được không ? - lam hỏi , giọng chứa đầy sự lo lắng . Khuôn mặt cô bây giờ lấm tấm mồ hôi . Đừng đùa nha, bao nhiêu tên con trai thì nó đánh sao lại được ? Với lại nó là con gái nha , làm sao mà đánh lại hết đám con trai to cao lực lưỡng này được ?
" Không sao , tớ làm được " - nó nói , giọng đầy kiên định
" Nhưng cậu phải cẩn thận đó nha " -Cô dặn dò tỉ mỉ , nhỏ nghĩ nếu nó nói vậy thì chắc nó cũng biết võ nên cũng an tâm phần nào
" ok " - nó đưa tay ra dấu rồi quay sang nói với bọn kia
" nào , lên 1 lượt luôn đi "
Thấy nó nói thế , cả bọn xông lên , khí thế hừng hực , nó dãm xem thường bọn chúng vậy sao , dù gì bọn chúng cũng là côn đồ có tiếng ở đây mà
Nó khẽ mỉm cười nửa miệng rồi nhanh như chớp tung người lên , đầu gối thục thẳng vào mặt tên đi đầu làm hắn ngã bay về phía đằng sau nằm ôm mặt , máu mũi phun ra rồi ngất lịm . Mấy gã còn lại thì vẫn xông lên . Nó tung cú đá vào mé trái đầu 1 tên , lực mạnh đến mức 2 tên bên cạnh cũng dính đòn theo . Nó theo đà bật người xoay trên không trung , tung cú đá kép hạ gục mấy tên đứng đó . Khi chân vừa chạm đất , nó tung cú đấm móc vào tên đang định đánh lén phía sau . Cứ thế hàng loạt âm thanh cùng tiếng hét phát ra
..................................... 15 phút sau ...............................
Tất cả đám đó nằm gục xuống đất , máu me bê bết . Xong xuôi nó đi gàn tới chỗ cô ả đang đứng đó , mặt cắt không còn 1 giọt máu
" Dám kêu người đánh ta sao ? hãy tự lượng sức mình đi cưng ! " - nói xong nó tặng ngay cô ả 1 cái bạt tai , khiến ả ngã mạnh xuống đất , mặt mày choáng váng .
Nó lại dựng cô ả dậy , tát thêm mấy cái nhưng lực tay rất mạnh , khiến cho ả sưng vù mặt lên
" Tao nhớ không nhầm thì đã cảnh cáo mày 1 lần rồi nhỉ ? ,mày đang thử xem tao có đùa mày không à ?" - Cứ mỗi câu hỏi nó lại tặng thêm cho ả 1 cái bạt tai
" ĐÂY LÀ LẦN CUỐI CÙNG TAO CẢNH BÁO MÀY , LẦN SAU ĐỪNG CÓ ĐỤNG TỚI TAO VÀ BẠN TAO , KHÔNG THÌ ĐỪNG CÓ TRÁCH." - nó nghiến răng nói và dẫn cô đi ra .Trước khi đi nó còn tặng cho cô ả 1 phát vào bụng khiến ả khụy ngay xuống ôm bụng , mặt trắng toát
Sau khi ra ngoài , Lam khen nó
" Cậu thực sự rất lợi hại , mà cảm ơn cậu nha "
" không có gì " - nó trả lời mà không để ý có 2 người đang đứng đó nhìn nó và nhỏ
Nó vừa quay đầu định lấy xe thì thấy nhỏ đứng đó , thì ra nhỏ đã ngi ngờ từ lúc nó ra khỏi nhà và tìm cách đi theo nó . Vừa đến nơi thì thấy nó và Lam đi ra , phía sau hình như xảy ra đánh nhau . Nhỏ giận lắm , tại sao nó lại không nói cho nhỏ biết , chẳng nhẽ nó sợ nhỏ đi theo sẽ vướng chân nó sao ?
" Cậu có sao không ? " - nhỏ lạnh lùng đi qua nó , tới hỏi Lam
" Mình không sao , cậu ấy mới có sao đó " - lam chỉ nó
" Mình đưa cậu về " - nhỏ không đáp lại , dẫn cô đi
Còn lại nó đứng đó thở dài , xem ra nhỏ lại giận nữa rồi , giải thích sao giờ ? Nó vừa đi vừa suy nghĩ
Về đến nhà , thấy nhỏ đang băng bó cho lam , nó đi vào phòng làm VSCN , vừa bước ra nó nhìn nhỏ định giải thích nhưng nhỏ chỉ lạnh lùng bước qua , không để ý nó và đi về phòng
Nó chán nản ngồi xuống ghế , Lam thấy tình hình không ổn , hỏi nó
" Như làm sao vậy"
" Không có gì đâu , nhỏ giận tớ ý mà , cậu về phòng ngủ trước đi"
" Ừm , cậu cũng ngủ sớm đi "
" ngủ ngon"
................................................ SÁNG HÔM SAU..............................................
Hôm nay nhỏ đi trước với Lam , bỏ mặc nó đi sau . Đến lớp cũng không chịu nói chuyện với nó , làm mặt lạnh cả ngày . Thấy không ổn , nó bèn hẹn nhỏ ra sau trường nới chuyện
|