Kết Hôn Tha cho Ta Đi
|
|
Nữ nhân này như thế nào biến sắc mặt so với máy bay còn nhanh hơn a? ? ?
"Chờ. . Chờ. Quần áo đâu?"
"Ta sáng hôm nay đã cất kỹ hai kiện quần áo ở bên trong rồi ~" ... . . . . Này có ý gì a?
"Ha?"
"Đừng nháo~ chúng ta tiến phòng tắm nói sau nga •• "
Đi vào trong phòng tắm. Phòng tắm của ta như thế nào thay đổi .
Vách tường màu trắng lúc trước. Tất cả đều thành gương. .
Ngay cả trên mặt đất cũng đều là gương ! ? ! ?
Lúc đầu đơn thuần là bình nước ấm để tắm. . Biến thành một bồn mát xa lớn. . Mà ngay cả bóng đèn cũng thay đổi thành màu hồng.
... . . Đây là cái gì . Ta quay đầu lại.
"Thế nào ~ đây là phòng tắm nhà ngươi~! !"
Ta hoài nghi quay đầu nhìn về phía nàng.
"Ta chỉ sửa lại một chút thôi a. . ." Lần thứ hai nàng vô tội đô miệng nhìn về phía ta.
Cái này gọi là sửa một chút. . . ?
"Một chút. . . . ?" Nhíu mày nhìn về phía nàng.
"Không thích •••?" Hốc mắt nàng lần thứ hai rưng rưng.
"Ta chưa nói ta không thích a. . ." Lúc nàng khóc ta thật không sức chống cự. Mỹ nữ rơi lệ . . Chính là làm người ta đau lòng.
"Vậy là tốt rồi ~ ha hả ~" Nàng không biết tại sao lại vỗ tay
Đột nhiên. Một mặt gương mở ra . Một cái máy không biết vì sao giúp ta cởi quần áo. Sau đó lấy tóc giả của ta đi. Chậu rửa tay từ trên rơi xuống.
"Oa! ! !" Đây là cái gì ! !"
Mà gương ở gần nàng cũng đột nhiên mở ra . Cũng đem y phục của nàng đều cởi ra.
Không kịp kinh ngạc . Nhìn nàng khoả thân. Cùng với gương mặt tiên nữ. Đột nhiên trong mũi có chất lỏng chảy ra.
"Ngươi như thế nào chảy máu mũi rồi đó. . . Nóng quá sao •••" nàng đưa tay sờ hai má ta, gương mặt nàng phóng đại ở trước mắt ta. Nàng lau máu mũi của ta.
Máu ngừng chảy.
Ta chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng làm việc này
Như thế nào. . . Như thế nào càng ngày càng cảm thấy được. . . Tình cảnh như vậy giống cảnh nóng trong phim điện ảnh a. . .
Nàng thấy khôngta ngừng chảy máu mũi. Tiếu a a đem ta kéo vào trong bồn tắm lớn.
Ngồi vào đi. .
Khí nóng.
Trong bồn tắm lớn nội đều là bọt xà phòng . Mùi Huân Y Thảo. Mùi của nàng. .
Bồn tắm mát xa đặc biệt thoải mái. Nằm ở trong. Nàng ở đối diện ta.
Ta nhắm mắt lại. Hưởng thụ thời khắc thư thái như vậy . . .
Đột nhiên. Cảm giác được có cái gì đè ở trên người của ta. Mở to mắt. Là gương mặt của nàng xuất hiện trước mắt ta.
"Lão bà. . . Tóc ngươi rất dài nga. ." Vuốt đầu của ta một cái. Đột nhiên hôn lên môi ta. Không chờ ta trả lời.
Tại chỗ trình diễn nụ hôn ẩm ướt.
Nàng trêu chọc ta.
Ta đẩy nàng ra. Thở gấp.
"Hô. . Hô. . Lão bà đại nhân. . Tắm . . Tắm ôi chao. ."
Có vẻ như nàng nhìn ta một chút . Sau đó nhíu mày một chút. Sau đó mỉm cười đáp.
"Ân lạc. . Tắm tắm thôi. Ha hả. ." Sau đó ở cảnh bên ta nằm xuống.
Tựa vào trên vai ta tiếp tục ngâm nước.
Thời gian tắm rất bình yên trôi qua.
Mặc dục bào (áo choàng tắm). Chạy thẳng về phía giường nằm lên. Mệt mỏi quá a a. . .
Nàng ở ngay phía sau ta. Mặc dục bào. Tóc như tơ lụa vậy. Có gió thổi nhẹ qua.
Nhìn nàng như vậy. Cho dù mệt. . Tim cũng sẽ đập nhanh.
Nàng ngồi bên giường. 【sát bên cạnh ta】
"Lão bà. . Ta giúp ngươi mát xa được không?" Nàng nở nụ cười ngọt ngào.
"Ân. . ." Ta xấu hổ quay đầu đi.
Nàng liền ngồi ở trên lưng ta.
"Urgh!" Đột nhiên bị sức nặng của một người đè xuống. Là người đều đã từng như vậy. Chính là. Eo của ta vừa mới được đè xuống. Rất thoải mái.
"Lão bà. . ." Ở trên thắt lưng. Lại ở bên tai ta thổi khí.
"Là thế này phải không. ." Nàng kéo đầu ta ra, hôn cổ ta.
Càng hôn càng rơi xuống.
Chờ. . . Từ từ ==. Đây không phải là mát xa
"Lão bà. . Ngươi chờ một chút." Ta dùng hai tay đem mình nâng lên. Tính cả sức nặng của nàng . Tay không tránh khỏi phát run. Nàng lại rất phối hợp "A. ." một tiếng. Đem dục bào của ta kéo ra .
Sau đó ngồi ở chân ta . Ta chảy mồ hôi lạnh. Dục bào của ta bị nàng kéo ra phân nửa.
"Lão bà. . Cái này không phải mát xa. ." Nàng ngồi xuống rất có khí chất . .
"Ta nói . . Ở trên giường gọi ta lão công. ." Liền đem ta áp đảo.
@#$%^&*()_
Sau đó. . Chuyện đã xảy ra. . 21 cấm.
Ngày hôm sau. Mở to mắt.
Nhìn bên ngoài cửa sổ. . Đột nhiên cảm thấy. . .
Trời ạ. . . Ta có phải hay không đắc tội với ngươi . . . Ngươi nói ngươi muốn cái gì. . Ta cho ngươi. . Van cầu ngươi đừng đùa ta như vậy . . . Ô ô. .
Gương mặt vô thường chảy xuống một giọt nước mắt lóng lánh .
Ngồi dậy.
Khăn giường chảy theo xuống.
Tay mất cảm giác. Không phải là vì tối hôm qua. .
Mà vì nàng đem cánh tay của ta lần thứ hai làm gối đầu.
Trên người nhiều vết đỏ. Đừng kinh ngạc. Đây không phải là bệnh ngoài da. .
Mà là dấu hôn. .
Mà đầu sỏ gây nên. Vẫn còn ngọt ngào ngủ cạnh ta.
Đầu tiên xoay người muốn lấy dục bào.
"A!" Đau! ! ! Đều là tối hôm qua. . Không khỏi trừng mắt liếc nhìn Vận Luyến một cái . Đều là nàng nói "Lão bà. . Người đẹp quá. . Ngươi thật sự đẹp quá. . Ta rất thích vẻ mặt ngươi lúc cao trào. . Làm cho ta xem vài lần. . Được không . ." Mà người kia vẻ mặt cũng khiêu gợi. . . .
Cũng là tự trách mình mềm lòng, vô cùng miễn cưỡng nhặt dục bào lên . Mặc vào.
Đi vào WC. Hôm nay còn muốn đi làm. Hôm nay là thứ Hai. . . Ta hận ngươi. .
Tiến vào WC. Thế nhưng phát hiện cổ của ta đều là dấu hôn.
Đầu đen lại.
Hôm nay đi làm như thế nào a? ?
May mắn còn hơn hai tiếng.
Mau mau quần áo đi ra ngoài tìm mua khăn quàng cổ.
"Lão công. Ngươi xem nữ nhân kia, cổ đều là dấu hôn . . Còn dám ra đây ôi chao. ." Một nữ nhân nào đó chỉ về phía ta nhỏ giọng nói
"Không biết liêm sỉ." Chồng của nữ nhân đó tự nhiên nói.
Toàn gương mặt ta đều đỏ bừng giống như táo vậy. Đi đến chỗ mua khăn quàng cổ chỉ cần 5 phút đi bộ lại vô cùng nặng nề. Rất lâu.
Dọc đường đi bị người ta không ngừng chỉ chỏ.
Mặt quả thực là như máu vậy. Hồng không thể hồng hơn.
"Hoan Vận Luyến. . . Tất cả đều nhờ ngươi." Trong lòng không nhịn được nghĩ đến.
Đi vào. Nhân viên cửa hàng nhìn thấy. Đều cười trộm ta.
Ta đỏ mặt nhíu mày. Thật nhớ những ngày gió yên sóng lặng của ta.
"Ta muốn khăn quàng cổ."
Các nàng cũng phát hiện không ổn. Ngượng ngùng cười hắc hắc một chút.
"Xin hỏi tiểu thư muốn màu sắc, kiểu dáng như thế nào?" Một cái người bán hàng cố nén cười hỏi.
Đột nhiên cảm thấy gân xanh của mình hình như đang hiện ra.
"Cho ta màu trắng. Kiểu dáng bình thường." Người bán hàng nín cười cầm khăn quàng cổ đưa cho ta.
"Bao nhiêu tiền." Ta rút ví ra. Đột nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn ngọc bích ở ngón áp út tay phải . . Cũng có một tia ngọt ngào.
"Tổng cộng là 130 nhân dân tệ." Sau khi trả tiền. Ta liền quàng vào cổ mình. Đi trở về nhà
Mùa hè mang khăn quàng cổ. . . .
Vẫn khiến cho rất nhiều ánh mắt kì lạ.
Cố gắng cúi đầu mà đi .
Rốt cục về đến nhà. Ta quả thực giống như cá gặp nước vậy.
Hô to cảm tạ chúa đại ân đại đức. Để cho ta có tay có chân có thể mở cửa đi vào trong phòng.
Hôn vách tường bảo bối. Đột nhiên phát hiện Vận Luyến tựa vào cửa phòng ánh mắt nhìn ta tràn ngập ý cười cùng với không muốn rời xa.
Làm sao ta gặp được nàng cũng chưa từng có chuyện gì tốt a. . Nàng đi tới. Giật khăn quàng cổ của ta ra .
Tiếp tục hôn môi. Cảm giác điện giật tùy theo mà đến.
"Ân. . Chờ. . Lão công. . Ngươi. ." Hoàn toàn không có ý dừng lại.
Tối hôm qua kêu lão công biến thành thói quen như bây giờ kêu nàng là lão công.
"Ta muốn nhìn biểu tình kia của ngươi một chút . . . ."
$%^&*(&^%$#
Lại lần nữa 21 cấm.
Thở gấp đổi trang phục công sở.
Đi trở về phòng khách.
Ngậm oan nhìn nàng trước mắt đang cười ăn sáng ngọt ngào.
Chỉ có thể yên lặng ăn sáng. Ăn no sau đó uống ly cà phê. Liền ra ngoài.
"Lão bà ~~~ đợi một chút. ." Nàng ở sau cửa. Cầm cái khăn quàng cổ đi ra.
"Lão bà. . . Ta đi trễ, vẻ mặt =. =" orz .
"Ta quàng cho ngươi a. ." Nàng giúp ta đeo khăn quàng cổ.
Sau đó ôn nhu ôm cổ ta. Hôn lên môi ta.
"Cố lên. Lão bà. ."
Ta đỏ mặt một chút. Không nhìn ánh mắt tò mò xung quanh.
"Ân. Cám ơn lão bà "
Nàng điểm mũi ta . Liền quay lại tiến vào nhà.
Sau đó ta lại sờ môi của mình. Chậm rãi đi về phía công ty.
Tiến đến vào chi nhánh. Đã bị rất nhiều người vây quanh hỏi cùng một chủ đề.
"Ôi chao ôi chao, nữ nhân hôm đó là ai a. Giới thiệu cho ta biết với~~ "
"Này nha. Người kia thật là thiên kim chủ tịch ? Nàng vì cái gì đến tìm ngươi?"
"Này nha. . . ."
"Này nha. . ."
Rất nhiều gương mặt xa lạ vây ở bên cạnh ta tới lui. Nhìn ta mơ mơ màng màng.
Nghe giống như ta có tới 8 cái lỗ tai. Bọn họ làm sao giống paparazzi như vậy?
Lúc sau may mà có giám đốc đến . Bằng không ta thật sự vì thiếu oxi mà chết bất đắc kỳ tử.
Sau khi giám đốc đến. Toàn bộ ngoan ngoãn quay về chỗ. Giám đốc gọi ta vào văn phòng hắn. Nói là có chuyện quan trọng muốn nói với ta.
Ai ngờ. . .
"Nhu Ninh tiểu thư, xin hỏi có thể giới thiệu thiên kim chủ tịch cho ta quen biết không? Ta thăng chức cho ngươi." Vẻ mặt sắc lang.
Ta giận.
Mở ra cửa phòng giám đốc. Nói rất lớn.
"Hoan Vận Luyến là người của ta! ! ! ! ! ! Đừng hỏi ta về chuyện của nàng! ! ! ! Ta không muốn trả lời! ! !"
Xem toàn bộ mọi người ngơ ngác nhìn ta. Gật đầu.
Sau đó quay về cương vị công tác của chính mình. Ta không quan tâm.
Đến chỗ thang máy.
Chỉ thấy Vận Luyến cười như không cười đang ngồi trên ghế sa lon nhìn ta.
"Lão bà. . Ngươi như thế nào ở đây. ." Thực kinh hãi. Có chút khẩn trương.
"Cho ngươi ngạc nhiên a. . Không nghĩ tới ngươi cho ta ngạc nhiên lớn hơn nữa. . Lão bà. ." Nàng mỉm cười nhìn ta.
Sau đó kéo tay của ta. Đi vào.
Các đồng nghiệp đều mở to mắt nhìn chúng ta. Vận Luyến đối với bọn họ dịu dàng cười.
Trong lòng bình giấm chua bị nghiêng. Nhíu mày.
Sau đó Vận Luyến ở trước mặt mọi người đem ta quay lại mặt đối mặt với nàng.
Ôm thắt lưng ta. Hôn lên môi ta . .
"Đừng! ! !"
Tôi mở to hai mắt nhìn nàng.
Nơi này là công ty của ba nàng ! ! ! ! ! ! !
Chính là hương vị đến. Ta cũng không kịp nghĩ nhiều như vậy. Trực tiếp dùng một tay để lên cổ của nàng. Một tay để bên hông của nàng.
Làm cho hai người càng thêm chặt chẽ.
Nhắm mắt lại mặc sức hưởng thụ nụ hôn điên cuồng này. . .
Đến khi hai người đều không thể thở. Mới cam nguyện buông nhau ra . Lặng ngắt như tờ. . . .
Mặt liền đỏ dắt tay nàng rời khỏi nơi thị phi này.
Rời công ty. Đến quán trà gần đó ngồi xuống.
Sau khi uống chút trà. Ta liền đem nghi vấn trong lòng nói ra
"Lão bà. Ngươi làm sao vừa mới ở công ty hôn. . . Hôn ta như vậy a. ."
Nàng đối diện rất nhàn nhã uống cà phê.
"Vì cái gì không được ? Ngươi đem câu ta là của ngươi nói cho toàn bộ thế giới a. Chỉ thiếu hành động thôi. . Ha hả" Nàng điểm mũi ta.
Ta mặt đỏ. Ta hoài nghi ta ở cùng nàng lâu, có khả năng rất lớn bị cao huyết áp. . . .
"Đó là công ty của ba ngươi. ." Không khỏi hoài nghi hỏi nàng .
"Lão bà. . Đêm nay ta mang ngươi đi gặp ba mẹ ta được không?" Nàng không đáp hỏi lại.
"Phốc! ! ! ! ! !"
Ngụm ca phê ta đang ngậm trong miệng. Đột nhiên đều phun ra.
"Cái gì! ? ? ? ? ? ? ?"
|
Chương 4 Đến nhà một người.
Vì cái gì ? Bởi vì lão bà đại nhân về nhà. Nói cái gì. . Phải chuẩn bị một chút. .
Về phần chuẩn bị cái gì. Ta cũng không biết.
Ta trở về ngôi nhà thân yêu.
"Thất nghiệp ..." Nằm trên sô pha. Cảm thấy thật nhỏ bé.
Đứng lên
Vào nhà bếp pha ly cà phê.
Mở máy tính. Miệng uống cà phê. Đem cà phê đặt lên bàn
Hô oa. . . Máy tính thân mến. Hai ngày ta không chạm vào ngươi ~ rất nhớ ngươi a ~ ta ôm máy tính thân mến.
Không biết Âu Ba Tang và Hoà Hát ra sao?
Âu Ba Tang và Hoà Hát đều là bạn trên mạng của ta.
Lúc trước có buồn phiền gì đều có bọn họ làm bạn với ta.
Các nàng cũng là người ở trong vòng luẩn quẩn. Năm năm trước quen biết họ thông qua một trang web kết bạn.
Trước kia các nàng đều từng tan vỡ.
Vì chuyện tình yêu . . Mà tan vỡ rất nhiều lần. .
Chính là. . Hiện tại các nàng cũng có người bầu bạn. Rất hạnh phúc.
Bọn họ khắc cốt ghi tâm quá trình đau khổ. Ta biết. . . Hạnh phúc của các nàng. . Thật sự là không dễ dàng mà có. .
Tuy rằng mọi người vĩnh viễn đối với đồng tính luyến ái đều phản cảm. Lại cũng không chịu hiểu nỗi khổ của các nàng.
Đồng tính luyến ái so với khác phái luyến ái rất gian nan.
Hạnh phúc tới vô cùng quý trọng. . . .
Đây chính là nguyên nhân ta không phản cảm đối với đồng tính luyến ái.
Thời gian bọn họ ở cùng nhau. Rất vui vẻ. Rất nhẹ nhàng.
Có đôi khi nhìn các nàng thân mật. Vậy mà có chút hâm mộ và yêu thích.
Rất xứng đôi. . So với nam nữ cùng một chỗ còn xứng đôi và ngọt ngào hơn.
Cẩn thận suy nghĩ một chút. . . Ta không có gien đồng tính luyến ái đi ⊙. ⊙
Lên mạng sau. Mở MSN. Tín hiệu MSN vang không ngừng.
"Ha hả. . Tất cả mọi người vẫn khoẻ~ "
A. . Mị mị vẫn là cao thủ xã giao. Rất nhiều người biết nàng.
Wase. . Gọi lão công nga.
Ha ha
Đánh vài chữ vào
Ninh 【 Yêu. Mị mị tiểu thư. Có lão công nga? 】
Mị mị: 【(*^__^*) hì hì... Đúng vậy ~ ôi. Ninh! Đã lâu không gặp ngươi ! Đi đâu 】
Ninh: 【 Ta thất nghiệp . . Hơn nữa. . Còn có một chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra với ta. ( khóc thét )】
Mị mị: 【 Nga? Thực xin lỗi. . Làm sao vậy? 】
Rất quan tâm. . .
Ninh: 【 Ta. . Ta. . Vậy mà yêu một nữ nhân. . 】
Mị mị: 【 Gì cơ! ? 】
Đột nhiên Âu Ba Tang cùng Hoà Hát xông vào.
Âu Ba Tang 【 Fuiyoh? Ngươi yêu một nữ nhân a? Thế giới sắp tàn? Hay mặt trời mọc phía tây 】
Ta đổ mồ hôi. Âu Ba Tang thối có ý gì a.
Hoà Hát【 Đúng đúng. Ngươi yêu nữ nhân. Bạn trai ngươi làm sao bây giờ? 】
Hoà Hát ~~~~~~~ cũng là ngươi trưởng thành.
Ninh 【 Ta cũng không biết. . Có thể sẽ chia tay đi. . 】
Hoà Hát【 Vậy là tốt rồi. . Sớm giải quyết nga. 】
Thật sự là phải giải quyết . .
Mị mị 【 Nói thật ra. Lúc trước lần đầu tiên cùng ngươi nói chuyện phiếm đã cảm thấy là ngươi có gien đồng tính luyến ái 】
Rõ ràng như vậy. Lại không nói cho ta biết. . = = "
Ninh 【 Ờ. . 】
Âu Ba Tang 【 Chừng nào giới thiệu cho chúng ta quen biết a? 】
Ninh 【 Người ta chính là thiên kim đại tiểu thư. . 】
Mị mị 【 Y. . . Vậy ngươi cũng không có cơ hội ? 】
Ta im lặng một chút. . . Không dám nói là ta hôn nàng. Sau đó không hiểu tại sao cướp lần đầu của người ta . Sau đó chụp hình cưới. Thậm chí khi kết hôn. Đêm nay còn muốn ta đi gặp cha mẹ nàng. . orz. . (Tất cả đều do lão công của em nó tính toán trong một tuần trước khi gặp em, đừng hiểu cứ hưởng thụ thôi )
Ninh 【 A. Ta bận nhiều việc. Lần sau tán gẫu. 】
Giả bộ bận nhiều việc.
Không muốn trả lời vấn đề này. .
Bọn họ tiếp tục nói. Còn thảo luận. .
Chết.
Đột nhiên. Cửa sổ tán gẫu hiện ra là nam tử lúc trước vẫn hi vọng ta làn bạn gái hắn.
Nam tử nhàm chán【 Này. Ninh. Ta sẽ không thay lòng. Ta đây 2 ngày không thấy ngươi. Rất nhớ ngươi. Quả thực muốn chết. Đồng ý. . Làm bạn gái ta được chứ. 】
Phiền phức. Lúc trước đưa hắn vào sổ đen. Hắn liền đổi tài khoản thêm bạn ta. Quả thực là ban đầu không biết là hắn . Hôm nay phải quyết liệt từ chối một lần .
Ninh 【 Ta nói rất nhiều lần. Ta có bạn trai, ta đối với ngươi không có hứng thú. 】
Nam tử nhàm chán【 Ta nói . Nếu ngươi chứng minh ngươi có bạn trai. Xin cho ta nhìn ngươi cùng hắn a. Làm sao đến hiện tại đều không nhìn thấy? Ta không nhìn thấy sẽ không từ bỏ! 】
A a! ! Nam tử này tâm lý biến thái sao? ? ?
Vừa định gõ bàn phím.
Phía sau đột nhiên vươn ra một cái tay. Bắt lấy chuột (mouse-chuột máy tính-không phải Jerry) của ta. Yêu cầu xem WC.
Hương thơm Huân Y Thảo quen thuộc.
"Hô oa! ! !" Thật là doạ ta.
"Ha hả. . . Lão bà. . Dọa ngươi nga. . Uống nga. ." Nàng chìa tay ở trước ngực ta. Cầm trong tay một chén nước. .
Quả nhiên. . Không cần quay đầu lại ta cũng biết là Vận Luyến.
"Ta van người. . Ngươi vào cũng không lên tiếng. ." Ta bất đắc dĩ thở dài. Ngoan ngoãn uống xong chén nước kia . .
Làm sao. . Nước có mùi vị là lạ.
"Ta vội thôi. . Người nam nhân này là ai a. ." Khẩu khí lười biếng. Khoé miệng cười gian tà.
"Nam tử biến thái." Liền trả lời. A. Nam tử nhàm chán nhấn đồng ý rồi
Nam tử nhàm chán【 Ta muốn nhìn bạn trai của ngươi! 】
"Rống? Vậy ngươi còn cùng hắn nói chuyện phiếm nga. . ." Vận Luyến vuốt ve ta.
"Nhàm chán thôi. ." Bắt lại tay nàng.
A. . Kết nối.
Y. Dù sao cũng là nam tử biến thái
Cả người nàng đột nhiên ngồi trên người ta. Thực hưởng thụ chỉnh WC. Nhìn thấy rõ ràng. Chân nàng hoàn toàn vô lực. Chính là đôi tay còn ở trước ngực ta. . . Sau đó cả người hướng về trước. Toàn bộ đều như xác chết vậy.
Nhưng thật ra chưa từng thấy xác chết đẹp như vậy. . . . == "
"Lão bà. . ." Ở bên cổ ta. Nhẹ nhàng nói chuyện.
Nàng muốn làm chi . Kỳ quái. . Làm sao cảm thấy được khí nóng. .
"Ân. ." . Cẩn thận nhìn chăm chú vào WC . Nàng quá xinh đẹp. . Ta quá bình thường . .
Tự ti dâng lên.
【 Hô oa. . . Tỷ muội ngươi thật khá. . . Có thể giới thiệu cho ta quen không . . 】 Nam tử nhàm chán
Vận Luyến rõ ràng thấy được. Sau đó cười cười.
Nàng gõ bàn phím.
【 Ta không phải tỷ muội của nàng . Nàng cũng không phải tỷ muội của ta . . Chúng ta là thê thê. . 】
Ta kinh ngạc nhìn nàng. Trong lòng thậm chí có chút cảm giác trống không.
Nam tử nhàm chán【 Ngươi lừa ai a. Ngươi nói cho ta biết các ngươi là đồng tính luyến ái? Hay nói giỡn. Mỹ nữ. Theo ta đi. Ninh này. Một chút cũng không xứng với ngươi. Ta còn tương đối ,so sánh xứng với ngươi hơn sao 】
"Ha hả. . ." Vận Luyến cười cười. Hơn nữa. . Có chút tức giận.
Ta ở trong lòng nàng ,ngực rất rõ ràng chảy mồ hôi lạnh.
【 Xứng không xứng. . Không phải do ngươi quyết định. . Hơn nữa. . Nàng là của ta. . Ngươi rất xấu . Ta không cần 】
Gõ bàn phím xong. Nàng đem đầu của ta về phía nàng.
Hôn ta.
Ta phản kháng . Lấy tay kéo tay nàng
Có người nhìn a! ! ! ! !
"Ngô! !"
Nữ nhân này làm sao lực mạnh như vậy a! ! ! ! ? ? ? ? ? ?
Khóe mắt nhìn thấy nam tử biến thái kia hình như mở to hai mắt nhìn chúng ta.
Dục vọng. . Đột nhiên ta thậm chí có dục vọng. .
Không nhìn tới nam tử biến thái kia.
Ta tương kế tựu kế. Đứng lên xoay người chủ động cùng nàng hôn môi.
Đợi cho ta thật sự chịu không nổi . Mới cam nguyện buông ra.
Quay người về phía sau đem WC tắt đi.
Ha ha. . Thật sự hoàn toàn ngây người.
Đem nàng ôm lấy . Nàng ngụ ở cổ ta.
"Ôi. . . Lão bà. . Có phải hay không tới lúc đổi giọng gọi ngươi lão công đây? Ha hả. ." Vận Luyến tới gần lổ tai ta nói.
Ta máu lên não. Ta hiểu được ý của nàng. . .
Đúng vậy lạc. . Hắc hắc. ." Theo nàng đi.
Đem nàng đặt trên giường. Cởi quần áo.
Sắc lang ép nàng. . .
Cởi hết quần áo của nàng. .
"Lão công thật sự là dã man nga. . ." Vuốt ve ta nàng vẫn là ha hả cười. . Làm sao. . . Nhiệt độ thân thể không ngừng bay lên. . .
Thân thể hoàn toàn không chịu do mình khống chế. . Nghĩ muốn nàng.
====
21 cấm
|
Toàn thân. . Cổ như muốn rớt ra. Trên cánh tay có hắc thanh.
Trên vai có dấu răng.
Còn trên lưng ta rõ ràng có thể thấy được vết cào. .
Trời ạ ...
Đột nhiên cảm thấy trời sập. Nữ nhân cạnh ta cũng như vậy. Toàn thân dấu hôn.
Tay chống đầu nằm, cười như không cười nhìn ta.
Y a. . . .
Như thế nào cảm thấy được trong máu trong cơ thể đều đang chảy.
"Bảo bối. . . Chúng ta phải đi gặp cha mẹ nga. . . Đi tắm được không?"
Đầu ta tối sầm ại. Ta hoàn toàn quên a! ! !
Lúc sau hoàn toàn yên ổn. . . ( kỳ thật ta cũng rất xấu hổ. Nhưng thật ra Vận Luyến khắp nơi đều nhìn ta. Giúp ta lâu chùi cái kia. )
Nàng mặc chiếc váy tơ lụa cao cấp hở lưng màu xanh biển do chính nàng mang tới. Tóc đen buộc nổi trên đầu nàng
Còn đeo vòng cổ kim cương .
Không uổng công nhìn nàng đã lâu.
Chính là. . .
Ở trên người nàng còn lưu lại dấu hôn của ta. .
Rất rõ ràng. .
Thế nhưng thật sự rất khá rất khá. . . .
Khá lắm đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành . . . .
Nàng bắt tay ở trước mặt ta lắc lắc.
Ta mới khôi phục ý thức.
"Lão bà. . Thật đẹp. ."
Nàng mỉm cười ngọt ngào .
Đi đến phòng khách. Cầm một bộ kiểu quân phục Tây Âu đưa cho ta.
"Quần áo ông nội ta mặc để lại cho con dâu . ."
Ta không nói gì. Vì cái gì là con dâu a? ? ?
"Nga. . ." Trầm mặc đem tâm sự nuốt vào trong bụng. . Chính là ta. .
Ô ô... . . Khóc không ra nước mắt a. . .
Một lát sau xuống dưới lầu.
Oa! ! !
Này . . Cái xe này. . .
Không phải là xe thể thao quý nhất thế giới . . Bugatti Wei Long sao! ? ! ?
Tuy rằng nói ta đối với xe thể thao không có hứng thú. Chính là. . Chính là nói ta có một chút kiến thức về nó đi
Ta cả người ngây ngốc. Là vui đùa thôi phải không! ?
"Lão bà. . . Làm sao vậy ?" Mà Vận Luyến ở bên cạnh thì ngược lại.
Giống như bình thường không có việc gì ôm lấy cánh tay của ta.
Người xung quanh đều nhìn xe thể thao kia, còn chảy nước miếng. Thậm chí còn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.
Xe như vậy . Hiện tại xuất hiện tại nhà trọ bình dân. Không kinh ngạc mới là lạ.
Lúc này. Ta càng ý thức được. Thân phận Đại tiểu thư của Vận Luyến.
Lái xe toàn thân màu trắng đi xuống mở cửa xe.
"Tiểu thư, thiếu gia, mời lên xe."
Ta còn ngây người ở nơi nao.
"Lão bà ~~" ngạo! Khuỷu tay có cơn đau truyền đến.
Hình như là nàng nhéo ta.
Ta rưng rưng vô tội nhìn nàng. Đây không phải là người thường có thể tiếp nhận sự kinh ngạc này
Đi.
"Ta van ngươi. ."
"Ninh! ?" Âm thanh trầm ổn quen thuộc.
A? ? ? Phong! ? Hắn tay ôm hoa hồng đỏ. Cùng với kia một thân âu phục thẳng tắp.
Sao lại thế này.
"Phong! ?" Ta hoàn toàn ngây ngốc . Hôm nay là ngày mấy? ? ?
Vận Luyến kế bên càng dùng sức kéo tay ta.
Đau.
Ánh mắt Phong nặng nề nhìn về phía ta. Sau đó nhìn về phía Vận Luyến kế bên. Nhíu mày
Thoáng sau.
"Ninh. . Ngươi sao lại ăn mặc thế này. Còn có người kế bên kia là ai." Tiếng bước chân Phong thật rõ ràng. Giày da ma xát xuống đường. Tháp. Là âm thanh. Một bước một bước tiến tới gần ta.
Ta khẩn trương. Ta sợ hãi. Làm sao . Không phải quyết định tốt lắm sao. Cảm giác này là cái gì. Ta cúi đầu không dám đối mặt.
"Ta là thê tử của nàng ." Vận Luyến đột nhiên buông tay. Đi ra trước mặt ta
Chặn hắn.
Ta kinh ngạc nhìn bóng dáng Vận Luyến . Nhưng cũng nhìn thấy Phong tức giận
Ánh mắt. Hắn còn nắm tay ----【 ba 】
Ta ngã ở trên mặt đất lạnh lùng . Còn có hoa hồng trước mắt một màu đỏ tươi.
Má phải nóng cùng đau. Cùng với miệng có mùi máu tươi.
Lấy lại tinh thần. Mới phát hiện. Ta vô ý thức đem Vận Luyến kéo ra sau lưng ta
Một quyền này.
"Ninh! !"
"Lão bà! !"
Hai thanh âm thanh vang lên cùng lúc ở trên đầu ta.
Ta nhíu nhíu mày. Miệng hướng bên cạnh phun ra máu .
( khô: động tác không nho nhã. - -)
Đứng lên. Hai người cùng lúc đi tới muốn đỡ ta.
Ta lại cùng lúc cự tuyệt hai người. Đứng ở chính giữa. Để làm chi nga. Kịch cẩu huyết a.
"Ta không sao."
"Lão bà. Ngươi xem. Hai nam nhân ở vì một nữ nhân cãi nhau."
Nam nhân gần đó nói.
Trong lòng ta xấu hổ.
"Không phải đâu. Xem tình huống này. Có điều, giống một người nam một người nữ tranh một người nam. Người đứng ở giữa kia là người bị tranh giành."
"Không thể nào. Người nam kia nhìn nhã nhặn như vậy . Làm sao là lưỡng tính?"
Tôi quay đầu lại trừng mắt hai vợ chồng kia. Bọn họ kinh ngạc. Liền trốn .
Nhìn về phía Vận Luyến. Như có điều đang suy nghĩ. Khóe miệng gợi lên nụ cười gian tà . Nữ nhân này ...
"Ninh. ." Ta theo âm thanh nhìn lại. Kia ánh mắt Phong đau lòng . Ta biết
Nam nhân này. Thật sự yêu ta. Hắn quý trọng ta như thế nào . Tôi đều biết
Khổ sở biết.
Trong lòng cũng không muốn. Ba năm tình cảm. Nói bỏ là bỏ sao. .
Chính là -----
Ta dùng tay lau đi vết máu ở khóe miệng.
"Hồng Lí Phong." Đã lâu không kêu đầy đủ tên hắn . Đã lâu. Thế nhưng
Là dùng cách này gọi sao.
Hắn chau mày. Rất tức giận. Cùng với sợ hãi.
Hắn lui hai bước.
"Ninh. Ta. . Ngươi có biết hôm nay là ngày kỷ niệm chúng ta quen ba năm không.."
Hắn nhặt lên hoa hồng ở dưới đất.
Ta chỉ có thể không nhìn trong lòng vẫn đau. Vẫn hoa hồng đã thay đổi.
"Hồng Lí Phong. . Chúng ta. . Ta. ." Ta thế nhưng nói không nên lời.
"Không có quan hệ. Hết thảy đều là ngươi nhất thời mê hoặc đúng hay không. Không quan hệ."
"Đúng. Chúng ta tiếp tục kết giao. Chuyện gì cũng chưa phát sinh được không?"
Hắn tiến lên nắm chặt hai tay của ta.
Đôi tay thô ráp. Đôi tay ấm áp.
Sống lưng lạnh lên. Là ánh mắt của Vận Luyến. Chết ta.
Ngẩng đầu.
Chống lại ánh mắt ôn như cùng sợ hãi của hắn.
Trong lòng ta cảm giác áy náy không ngừng dâng lên.
Rút tay hắn ra. Lui ra phía sau vài bước.
"Thực xin lỗi." Ta hít một hơi.
"Phong. Ta thực xin lỗi ngươi. Ngươi tốt lắm. Ngươi thật sự tốt lắm. Ngươi hoàn hảo."
"Một nam nhân. Một bạn trai hoàn hảo lại có trách nhiệm. Ta nghĩ. . Trong ba năm này. Ta chỉ là xem ngươi giống như ba ba của ta như vậy. Tôn kính. Không muốn xa rời. Chính là.. Đó là thân tình, không phải tình yêu ---- "
"Đủ rồi!" Còn chưa nói hết. Phong nắm chặt tay. Nước mắt.
Trong ba năm. Ta lần đầu tiên nhìn thấy hắn rơi lệ.
Ta lần đầu tiên làm cho một đại nam nhân vì ta mà rơi lệ.
Tim nhảy lên.
Hắn đem hoa hồng quăng trên mặt đất.
"Ha ha ha ha! ! Thực buồn cười! ! Hồng Lí Phong ta lần đầu tiên yêu nữ nhân
Người đó ! Lại đồng tính luyến ái!" Hắn hướng lên trời cười to.
Ta biết. Tim của hắn đang đau mãnh liệt.
"Phong. ."
"Không quan hệ. Chúng ta làm huynh đệ đi! ! Ha ha ha ha! !" Hắn nói
Nước mắt vẫn là không ngừng chảy.
Hắn vỗ bả vai ta một cái. Nhìn về phía đôi mắt ta. Phức tạp. Ta nói chẳng nhiều
Loại cảm giác này. .
"Uy! Đàn bà! Tuy rằng ta không biết ngươi tên là gì! Chính là phải hảo hảo đối tốt với huynh đệ của ta!" Nói xong hắn liền rời khỏi nơi này.
Ta yên lặng nhìn về phía bóng dáng của hắn chạy đi.
Trong lòng lộ vẻ áy náy khôn cùng.
Phía sau truyền đến một mảnh ấm áp. Còn có mùi Huân Y Thảo.
Thắt lưng bị đôi tay trắng ngần ôm. Mếm yếu như vậy . Chính là. Ta lại thích
Đôi tay này. Làm cho ta say mê.
Đôi tay.
Mũi nàng liên tục di chuyển bên bả vai ta rồi đến cổ.
"Hắn không phải nói ta là huynh đệ của hắn sao. . Khác nào nói Vận Luyến là huynh đệ lão bà ..."
Ta cười như không cười quay đầu nhìn về phía nữ nhân này.
Nữ nhân này cũng hàm chứa ý cười nhìn ta
"Hay nói giỡn thôi--" Nhìn môi hồng của nàng đóng mở. Hấp dẫn dụ hoặc. Đừng trách ta. Là nàng hấp dẫn ta.
Không chờ nàng nói xong. Ta liền hôn lên môi của nàng. Cảm giác được nàng bị doạ
Từng chút. Tùy theo khóe môi cũng câu dẫn. Tay sờ thắt lưng ta
Biểu cảm.
Sự thật đã chứng minh rồi. Tư thế hôn môi này. Mệt chết đi. Khuyên các vị không cần dùng này
Loại tư thế hôn thấp. Bị rút gân. Nhất là lùn hơn so với người phía sau ngươi. Càng mệt.
|
Chương 5 Ngồi xe thể thao Bugatti Wei Long đệ nhất đi vào khu nhà cao cấp xoa hoa.
Quá đáng. Hơi quá đáng. Không công bằng. Vì cái gì ở Đài Loan có khu nhà cấp cao lớn như vậy. Nói thẳng ra gọi là toà thành cũng chưa đủ.
#$%^&*()
Hơn mười hoa viên. Đều là Huân Y Thảo. Đừng hỏi ta vì sao Đài Loan có Huân Y Thảo! ! !
Ta cũng không biết! !
Xe chạy đến cửa lớn. Ngừng. Một nữ phục vụ giống như miêu nữ mở cửa. Là người máy. . Toàn bộ đều mặc trang phục Bạch Lão Hổ gợi cảm.
"Meo meo~ hoan nghênh đi vào."
Ta chảy mồ hôi lạnh . Đây là thế giới gì .
Ta nghi hoặc nhìn về phía Vận Luyến cạnh bên.
Vận Luyến chỉ mỉm cười trả lời ta
"Thú vui của mẹ ta."
Ta mở to hai mắt nhìn nàng.
Loại thú vui này hình như chỉ nam tử mới có mà mụ mụ nàng lại có! ?
Nàng nhéo mũi ta.
"Xuống xe." Ta hoang mang không biết tại sao lại xuống xe. Quay đầu nhìn lại nàng đưa tay mời nàng xuống xe. Tất cả đều vô cùng tự nhiên.
Không khỏi nghi ngờ ta lần trước tuyên thệ có phải đã muốn vô dụng hay không.
Nàng vừa lòng đích đặt tay lên tay của ta. Giống quý tiểu thư đứng lên. Loại khí chất này
Quả nhiên là phi phàm.
"Tiểu thư, thiếu gia. Lão gia cùng phu nhân ở trên phòng đợi đã lâu. Meo meo~
"Người hầu miêu nữ làm động tác thực【 gợi cảm 】 .
Khí lạnh trên người ta chỉ tăng không giảm.
"Tốt" Kéo tay của ta. Trực tiếp đi về phía cửa chính. Cửa tự động mở ra.
Một mảnh xa hoa. Ta cũng lười biếng miêu tả.
Tóm lại chính là xa hoa. Quái dị là ở chỗ. . Người hầu ở nơi này. Đều là người máy.
"Hoan nghênh trở về ~ meo meo~ tiểu thư ~ meo meo~ thiếu gia ~ meo meo~ "
Khóe miệng ta chợt giật.
Gân xanh hiện lên.
Vận Luyến thật tự nhiên nói một câu "Ta đã trở về."
Liền đem ta kéo đến một gian phòng bằng thủy tinh.
"Đi lầu ba" Vận Luyến không nói lý do.
"A?"
"Đã biết ~ meo meo~" Đột nhiên kính thuỷ tinh phát ra âm thanh.
"Oa! ! !" Ta kinh hãi lui lại vài bước.
Vận Luyến cười như không cười nhìn ta.
"Lão bà. Nơi này là thang máy. Nhìn không ra sao?" Ta mồ hôi lạnh nhìn nàng. Ở cùng nàng. Sớm muộn ta cũng bị bệnh tim.
"Phần nào giống thang máy ?" Cười như không cười nhìn nàng. Huồng hồ . Làm sao nơi ở của một người lại có thang máy . Ta chưa từng thấy qua.
"Ôi. Lão bà của ta biết chọc ta rồi. ." Nàng cười tủm tỉm nhìn ta. Ta thật sự khóc không ra nước mắt a. . .
"Meo meo~ tầng ba đã đến ~" Đột nhiên lúc này lại là âm thanh meo meo.
Ta lại bị dọa một chút.
Cửa mở. Nơi này có mấy trăm cánh cửa. Giống như là khách sạn ! ! !
Nàng kéo ta về phía cửa đầu tiên.
Một cái bảng rất không phù hợp ở trên cửa viết【 Phòng hảo hạng 】
Đột nhiên lúc này một tia laser quét lại đây.
【 Xác định khách đến thăm. Tiểu thư Hoan Vận Luyến cùng với con dâu Thái Nhu Ninh. 】
Két . Cửa mở ra. Gì con dâu? ? ?
Dường như ta có sự miễn dịch với sự hoảng sợ . Đi theo nàng vào cửa.
Trong lòng thật khẩn trương. Lần đầu tiên gặp cha mẹ!
Vừa vào trong.
Là chủ tịch. Toàn thân mặc trang phục Hawaii đang ăn nho kế bên là một cô nàng thỏ.
Ta không có nói sai. Nàng toàn thân đều giả dạng cô nàng thỏ khiêu gợi.
Gương mặt cùng với Vận Luyến có vài phần giống nhau. Chính là hơn vài phần dấu vết năm tháng .
"Daddy ~~~ mommy ~~~ đã lâu không gặp ~~" Vận Luyến bỏ tay ta ra liền ôm hai người kia.
". . . ."
"Ôi. Bảo bối của ta Vận Luyến ~~ mommy nhớ ngươi muốn chết ~" Cô nàng thỏ dùng bộ ngực ma xát đầu Vận Luyến.
". . . . ."
Chủ tịch dùng chòm râu ma xát tay Vận Luyến.
"Bảo bối của ta ~~ có nhớ chòm râu của daddy không~~?"
"..." Chòm râu?
"Đương nhiên là có rồi ~~ nhớ hai người muốn chết~ "
"... ."
"Ôi ~ ngươi xem trên người của ngươi toàn là dấu hôn ~ tối hôm qua rất kịch liệt đi ~ thật là ! Để cho ta đếm ~1, 2. . Ôi ~ thiệt nhiều ~ đếm không hết ~" cô nàng thỏ nói.
". . . ." Đếm dấu hôn?
"Oa ~ nữ nhi của chúng ta đã trưởng thành! Honey à~ ngươi xem ngươi xem! Nơi nà cũng có dấu hôn a!" Chủ tịch vui mừng giống như phát hiện ra châu lục mới nói.
". . . . ." Honey à?
"Darling ~ thật là ~ oa oa ~~ chúng ta đêm nay cũng thử ở vị trí này thôi."
". ." Darling? Vị trí này?
"Tốt ~ Honey huynh cũng thật là ~ nữ nhân ở trong này a!" Cô nàng thỏ vỗ vỗ bả vai của chủ tịch.
". . . ." Hiện tại mới xấu hổ cũng đã quá muộn đi .
"Mommy~daddy~ Người tạo ra dấu hôn đang ở cửa a ~ Hai người nói muốn nhìn thấy con dâu a!" Vận Luyến chu miệng làm nũng nói.
". . . ."
Hiện tại hai người đều nhìn sang ta 囧.
Hình tượng chủ tịch nghiêm khắc trong lòng ta Hình tượng dịu dàng của chủ tịch phu nhân. . . . .
"Y. . Chủ tịch. . Chủ tịch phu nhân hai người khoẻ. . Cháu. . Cháu là Thái Nhu Ninh."
"Lão bà ~ lại đây ." Vận Luyến hướng ta ngoắc.
Ta gian nan bước lại. Đi về phía người một nhà bọn họ .
"Oa ~~ thật đẹp trai ôi chao~" cô nàng thỏ . . Không. Nhạc mẫu đại nhân sờ gương mặt của ta
Còn thuận tay nhéo mũi của ta .
"Ti. ." Nữ nhân Hoan gia đều thích nhéo mũi?
"Ừ. Không tồi. Hoàn toàn có thể làm con dâu Hoan gia ta " chủ tịch ở bên cạnh gật đầu
"Đúng vậy ~~ hắc hắc." Vận Luyến cười gian ta nhìn ta. Đột nhiên kéo ta. Ta đứng không vững ngã trên người nàng. Không. Nói cho đúng là bộ ngực.
Ta đỏ mặt đứng lên. Rồi lại bị nhạc mẫu đại nhân ôm lấy đầu ma xát ở trước bộ ngực nàng.
"Thật đáng yêu thật đáng yêu ~~~ "
Ô oa! ! Không có biện pháp hô hấp! !
Ta 囧! ! Mặt đỏ.
"Mommy ~~ nàng là của ta rồi!" Cánh tay lại bị kéo về phía Vận Luyến.
"Thiết ~ ôm một chút cũng không được! Darling ~~~ ô ô ~~" nhạc mẫu đại nhân dựa vào chủ tịch. Còn khóc.
Chủ tịch đau lòng sờ đầu nhạc mẫu đại nhân .
"Ôi. Ngươi có ta rồi. Người nhỏ chơi với người nhỏ thôi ~ "
Nhạc mẫu đại nhân hừ một tiếng. Lập tức ngừng khóc.
". . . ."
Tốt lắm. Ta đã biết kỹ xảo khóc ba giây của Vận Luyến từ đâu ra.
"Lão bà ~~ ngươi làm sao vậy? Như thế nào mặt vo thành một nắm " Vận Luyến hôn mi ta .
Hai tay ôm thắt lưng ta.
Trời ạ! ! ! Ai có thể nói cho ta biết. . Ta đi vào nơi nào a! ! ! !
"Tâm can bảo bối ~ các ngươi kết hôn bao lâu rồi?"
"Chúng ta kết hôn . Nhạc mẫu đại nhân." Ta lập tức đứng lên. Bọn họ lại muốn làm gì
"A rồi ~ ha hả ~ đừng gọi ta nhạc mẫu đại nhân rồi. Gọi ta Catherine là tốt rồi ~ đều là người một nhà ~" nhạc mẫu đại nhân thực ‘ xấu hổ’ vỗ bả vai ta một cái.
Trong lòng ta 囧. Trên mặt cũng là cười nhưng trong lòng không cười.
"Mommy, daddy~ chúng ta lại còn chưa đăng kí. Lại còn không có buổi lễ kết hôn. Ô ô. . Người ta không muốn. ." Cổ ta cứng ngắc. Thực gian khổ nhìn về phía Vận Luyến.
"Đương nhiên không được. Nữ nhi của Hoan Đức Hưng ta kết hôn đương nhiên phải oanh oanh liệt liệt! Nổi tiểng. Toàn bộ thế giới đều phải biết !" Chủ tịch đập bàn. Thực hung ác nhìn về phía ta. Loại ánh mắt sắc bén này. .
...
|
"Được. . được" Ta run rẩy nói.
Được cái gì. Chuyện này không phải là chuyện nói đùa được.
"Ngươi chính là Thái Nhu Ninh đúng không? Ta muốn ngươi chăm sóc tốt nữ nhi của ta ! Không được phụ nàng! Ngươi đã hiểu chưa! ?" Khẩu khí so với cọp còn ác hơn.
Ta bị dọa mồ hôi lạnh đều chảy ra .
Vâng. . Đã hiểu ." Ta mặc quân phục. Đứng thẳng nhìn về phía chủ tịch. Còn khom lưng.
Rốt cuộc ta hiểu được vì sao phải mặc quân phục. .
"Tốt lắm. Hôn lễ ta sẽ thay các ngươi an bài. Ngày mai ngươi cùng tâm can bảo bối đi đăng kí cho ta ! Đã hiểu chưa! ?"
Vâng. . Đã hiểu ." Lại kết hôn. . . Tha ta đi. . . 囧
"Hiểu là tốt rồi!"
"Darling ~ ngươi dọa con dâu của người ta rồi ~" Nhạc mẫu đại nhân lắc lắc cánh tay chủ tịch.
Ta liếc về phía Vận Luyến. Miệng cười.
. . .
Ai. . . Đời này ta bị nữ nhân này ăn đến chết sao. .
Đột nhiên chủ tịch lại rống.
"Các ngươi hiện tại đi động phòng cho ta!"
Gì ! ! ? ? Động phòng gì ! ?
Ta bị kinh hãi quá độ.
Đột nhiên bị kéo đi vào một gian phòng.
Đi vào. Bị quăng trên giường.
"Ngao!" Lưng của ta. . . Còn có dấu tay a . Người máy tiểu thư!
Sau đó người máy rời đi . Ta mới cởi tóc giả. Ngồi dậy. Xoa xoa tóc. Mở ra hai cúc áo. Nóng muốn chết.
Nhìn chiếc giường. Bức tranh phượng hoàng màu hoàng kim thật to ở trên khăn trải giường.
Hơn nữa khăn trải giường còn là màu hồng phấn.
Bắt đầu phát hiện không ổn ta mới bắt đầu quan sát gian phòng kia.
... . . . . .
Từ thứ nhất hình dung - rộng lớn khủng bố.
Từ thứ hai hình dung - hồng đến dọa người.
Từ thứ ba hình dung - cảnh tượng khủng bố.
Vì cái gì nói nó rộng lớn khủng bố? Bởi vì diện tích phòng này lớn gấp 3 lần tiểu phòng trọ của ta. Đi đến cửa cũng phải mất đến 5 phút đi bộ. Nhìn phía trái, một cái cửa sổ sát đất thật to. Tấm màn bị kéo ra một nửa. Nhìn ra bên ngoài. Có thể thấy rõ một phần lớn thành phố. Cùng với khoảng không trung mênh mông vô bờ.
Vì cái gì nói nó hồng đến dọa người?
Bởi vì. . . . Vách tường được sơn màu hồng. Kia cũng coi như . . Chữ viết ‘囍’ (song hỷ) trên tường cũng màu hồng. Thật sự làm cho ta không biết nói gì
Vật phẩm trang sức trong phòng toàn bộ đều dành cho người đã kế hôn dùng.
Ví dụ như -- dán chữ ‘囍’ , thảm trải trên sàn cũng có chữ ‘囍’ rất to.
Tiếp đó ánh đèn cũng là màu hồng. Đều là đèn treo tường. Đèn vắt tại trên vách tường . Đều là hình trái tim. . .
Sau đó. . Vì cái gì nói cảnh tượng khủng bố?
Trên tường ra một bộ tranh. Rất lớn . Chiếm 1/5 căn phòng.
Là bức tranh gì a? 13 bộ đông cung đồ. Đông cung đồ a cũng coi như xong .
Toàn bộ đều là nữ nữ . Ta cũng không hiểu chủ tịch đưa ta tới nơi này làm gì.
Nhìn xem trên mặt ta một mảnh nóng.
Bởi vì. . . 13 bộ đông cung đồ bên trong . . 10 tư thế ta cùng Vận Luyến đều thử qua.
Thử hỏi. . Các ngươi có thể thông cảm loại cảm giác này sao 囧! ?
... .
Thật là.
Gian phòng kia liền với phòng tắm. Cái gọi là phòng tắm.
Chiếm vị trí ba phần căn phòng. Tiếp đó. . . Hoàn toàn là kính thủy tinh trong suốt . Giống như nhà của ta vậy. Trong phòng tắm 3 mặt đều là gương. Tiếp theo. . bồn rửa tay, bồn cầu, bồn tắm lớn. Toàn bộ đều là hình trái tim. .
Ta không nói gì quay về nằm trên giường. Đột nhiên trên giường có vật gì giống như cái còng tay vươn đến. Ta hoảng sợ nhìn về phía cái ‘ cái còng ’ kia. Này cái gì vậy. Ta sử dụng tư thế chiến đấu ( cơ bản là che ngực ).
Hình như cái còng kia cũng nhích tới nhích lui. Rất giống một con rắn.
"Ngươi định làm gì." Ta sợ sệt nhìn về phía nó.
"Khóa ngươi lại sau đó ăn ngươi a ~?" Đột nhiên tiếng Vận Luyến từ phía cái còng truyền đến.
"Oa!" Ta dọa liên tục lui về phía sau. Sau đó mông tự nhiên ngã ở trên thảm. Tuy rằng nói là thảm. Nhưng từ độ cao trên giường té xuống . Cũng thật đau. . .
"Ngao! ! Tê. . . . Đau. ." Ngồi dậy sờ sờ mông.
Căn phòng độ nhiên mở ra một cánh cửa. Ta đề phòng nhìn về phía kia. Bên trong rõ ràng là ánh sáng của máy tính.
Phòng tối. . .
Vận Luyến rất khẩn trương từ bên trong chạy ra.
"Lão bà! !" Là Vận Luyến. Vẫn mặc chiếc váy khêu gợi màu đen kia a ~
Nhíu mày chu môi. Làm sao biểu cảm của Vận Luyến đều xinh đẹp đáng yêu như vậy ?
"Ân?" Nàng ngồi trước ta.
"Ngươi không sao chứ?" Nàng ‘ đau lòng ’ kéo trước kéo sau, nhìn trên nhìn dưới.
Đong đưa ta đến chóng mặt.
"Không. . Không có việc gì."
Nàng đột nhiên ôm lấy ta. Đem cổ chôn ở cổ ta.
"Lão bà... Lão bà..." Nàng di chuyển đầu. Giống như tiểu hài tử hướng cha mẹ làm nũng. . .
Đột nhiên không có thói quen bị nàng ôm như vậy . Rất lo lắng cho nàng có phải sinh bệnh hay không . Hay là chứng u buồn trước khi cưới a? Chính là. . Người mắc bệnh này phải là ta mới đúng. .
"Ân? Ta ở trong đây~" Ta sờ sờ tóc đen của nàng mềm mại như tơ.
Nàng ngẩng đầu lên. Hai mắt đẫm lệ nhìn ta.
"Lão bà! ? Ngươi tại sao lại khóc? ?"
Nàng ôn nhu sờ mặt của ta. Lạnh . Mềm mại
"Lão bà... Ta sợ ngươi biến mất. Sau khi ngươi biến mất. Ta không biết ta phải tiếp tục sống như thế nào ..."
Ta cúi đầu hôn nước mắt của nàng. Sau đó sờ sờ đầu nàng. Về cơ bản động tác buồn nôn như vậy ta căn bản sẽ không làm. Nhưng đối tượng là nàng. . Ta không khống chế được chính mình. Tiềm thức cứ như vậy làm.
"Đứa ngốc. Làm sao ta lại biến mất ? Vĩnh vĩnh đều ở trước mắt ngươi. Không phải sao?"
Nàng ôm ta thật chắt. Đầu lại chôn ở ngực ta. Ngực cảm giác khó chịu.
"Ngươi nhớ không... Lúc chúng ta lần đầu tiên gặp mặt ..."
"Ân. Ta nhớ rõ..." Ừ. Làm sao quên được đây? Quyết định lần đó là may mắn hay là vận mệnh a? Chỉ biết là. Hiện tại ta rất hạnh phúc. Cho tới bây giờ ta chưa từng hối hận, đã gặp Vận Luyến. Bây giờ Vận Luyến là tất cả của ta... Không. Không phải chỉ là bây giờ. Về sau. Vĩnh viễn. Lâu hơn vĩnh viễn. Hoan Vận Luyến đều là tất cả của ta.
"Lúc đó. . . Người nam nhân chạy đi ngươi cũng nhìn thấy?"
"Ừ." Ta không tập trung nhớ lại lúc đó.
"Người kia là bạn trai cũ của ta." Đột nhiên bị ba chữ ‘ bạn trai cũ ’ làm cho hoàn hồn. Phản ứng đầu tiên chính là nhíu mày cùng cảm giác chán ghét. Mới phát hiện Vận Luyến nhìn ta. Cười như không cười.
|