Tiểu Thư Bụi Đời
|
|
Tác giả k phải Les nên diễn tả có nhiều sai sót mong mọi người thông cảm. Mình chỉ có hứng nên viết vì vậy thời gian k cố định. Truyện TIỂU THƯ BỤI ĐỜI được đăng bản gốc trên Wattpad. *GTNV: HOÀNG MIN: 'cậu' - 20t - là đứa trẻ mồ côi từ nhỏ được một người bị tâm thần nhặt và nhận nuôi, do bệnh nên ba nuôi của cậu đăng kí khai sinh nhầm nên trong giấy tờ cậu là con trai nhưng thật chất là con gái. Cậu chấp nhận sống như vậy và bây giờ là hotboy k ai biết cậu là con trai. Đến năm 15t thì ba nuôi của cậu mất. Tuy nhà khó khăn nhưng cậu học rất giỏi. Hiện tại là sinh viên ĐH Ngoại thương, ở nhà trọ nhưng rất ngăn nắp hàng ngày đi làm thêm và mỗi tháng được nhận 3 triệu tiền trợ cấp. Cao 1m68, ốm nhưng body 6 múi do tập thể dục mỗi ngày, chưa yêu ai mặc dù rất nhiều người yêu cậu, ít bạn bè, hơi ít nói nhưng rất quan tâm người khác, chu đáo và ấm áp* *GTNV: NGUYỄN KHÁNH VY: cô - 19t - thiên kim thiểu thư của tập đoàn xây dựng lớn. Tính tình vui vẻ lạc quan luôn hiếu động. Được ba mẹ nuông chiều từ nhỏ nhưng k thích sống phụ thuộc vào ba mẹ nên vừa vào ĐH Thương mại đã dọn ra sống riêng, tiền thì ba mẹ chu cấp nhưng k nhiều như trước. Chị của cô - NGUYỄN KHÁNH LINH, 25t - hiện là giám đốc tập đoàn, cô rất thương chị mình nhưng ngược lại Khánh Linh rất k thích em mình luôn tìm mọi cách để chiếm đoạt tài sản. Cô cao 1m63 body chuẩn, rất sexy.* Và còn một số nhân vật sẽ giới thiệu sau. ****~~~~~~~ START ~~~~~~~~**** Trước cổng trường ĐH Thương mại đang có 1 cô nàng xinh đẹp, mặc quần jeans bạc màu, hơi rách, áo phong trắng mỏng dài, đeo dây chuyền cá tính đeo balô nâu, hearphone. Cô đứng đó như chờ bạn, bất chợt... *RẦM* 1 cậu thanh niên chạy xe đạp đâm thẳng vào cô. Nét mặt cô từ bất ngờ trở nên nóng và đỏ lên, cô quát to - chạy xe đạp cũng đụng người ta nữa, có bị đuôi k hả? Đi khám bệnh đi đồ tâm thầnnnnnnnnnnnn K ai khách chính là Khánh Vy, cậu con trai là Min. Cậu đứng đó trầm lặng, đợi cô la xong cậu nhẹ nhàng nói - tôi xin lỗi cô, cô có sao k? - trăng sao gì giờ này? Bồi thường đi. - nhưng... - cậu ấp úng, thấy mình có lỗi nên cũng chấp nhận - tôi thành thật xin lỗi, cô muốn bồi thường như thế nào? Cô suy nghĩ, mới có giữa tháng mà cô đã xài hết tiền rồi nên bây giờ k có tiền, thấy cậu hiền dễ bắt nạt cô lớn giọng nói - đền tôi 1 triệu - SAO? Cậu ngơ ngác nhìn cô, đối với cô 1 triệu có thể xài trong 1 ngày, nhưng với cậu là gần 1 tháng. Cậu còn đang suy nghĩ thì cô lên tiếng - bây giờ sao, đụng tôi rồi bỏ à? Nhìn chiếc xe cà tàn là biết chủ sao rồi * cười khinh bỉ* Cậu vốn đã quen với những lời này nên vẫn trầm lặng nói - vâng, xe tôi đứt thắng, lúc nãy tránh đứa bé nên đụng trúng cô. Tôi sẽ bồi thường cho cô, đây là số điện thoại tôi, tôi sẽ cố gắng để đưa 1 triệu cho cô. - khi nào đưa? - 2 ngày - được 2 ngày sau tôi đợi anh tại chổ này - vâng tôi đi trước, cô băng bó coi chừng nhiễm trùng. Chào cô. Cậu nói rồi dắt chiếc xe bị cong vành đi, trong đầu thầm than thân k biết tháng này lấy tiền đâu mà ăn. Còn cô vừa ghẹo được cậu vừa sắp có tiền xài, cô lưu số điện thoại nó rồi hí hửng lên xe bạn về nhà trọ. - dạ... anh cho em ứng trước 1 triệu được k anh? - em gấp k, cỡ 10 ngày nữa lãnh lương rồi - dạ em biết nhưng em có chuyện cần gấp - ừ vậy nào làm xong anh đưa tiền Cậu xoa xoa thái dương, tháng này cậu phải sống như thế nào? May là anh chủ quán thương cho hoàn cảnh cậu nên k khắc khe. - phục vụ Đang suy nghĩ thì có khách nên cậu chạy ra, dẹp đi cái suy nghĩ lúc nãy - cho hỏi quý khách dùng gì ạ? - wow đẹp trai quá đi, anh làm phục vụ uổng quá - 1 cô gái nói - dẹp đi má, nhìn anh quen quen Cô ngồi cạnh nhìn cậu rồi thắc mắc. Khánh Vy đăm chiêu để nhớ cậu thấy vậy lên tiếng - tôi là người đụng trúng cô hôm qua. Cho hỏi 2 cô dùng gì? - à ra là anh, lấy tôi 1 cam sữa - cô - ủa mày biết anh đẹp trai này hả Vy, làm mai tao đi - Linh Anh, bạn cô nói - mày uống gì kêu đi người ta đợi - cô - hi anh đẹp trai lấy em 1 sữa tươi - Linh Anh - vâng - cậu nói rồi bước vô *GTNV: PHAN LINH ANH 19t bạn thân của cô. Tính vui vẻ hòa đồng, nói nhiều nhưng rất hiểu chuyện và biết điều. Cao 1.65 body đầy đặn, chuẩn theo châu Á* Hôm nay cậu về nhà rất trễ vì quán có người xin nghỉ nên mọi người làm việc tất bật. Ra khỏi quán đã hơn 11h cậu đi bộ về nhà vì chiến mã của cậu vẫn đang trong tiệm sửa xe. Về tới nhà trọ, cậu thấy đám đông các sinh viên hàng xóm đang bu lại 1 chổ. K quan tâm, cậu nhẹ lách người lên lầu nhưng trước mắt cậu là cô, Khánh Vy, cô nằm bất động trên đất. Cậu vội chạy lại hỏi mọi người - có chuyện gì vậy? - cô gái này ngất trước hẻm, thằng Phúc nó bế vào - 1 người trong đó trả lời - cậu biết cô ấy k? Ở đây k ai quen cô ấy hết, cũng k có gì liên lạc, chắc bị cướp - 1 người kế bên phòng cậu nói Suy nghĩ 1 lúc cậu bế cô trên tay nói với mọi người rồi lên phòng - cô ấy là bạn tôi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy. Cám ơn mọi người, trễ rồi mọi người nghỉ ngơi đi Vì cậu vốn nổi tiếng là ngoan hiền, học giỏi lại tốt bụng nên mọi người k ai phản đối gì. Lên đến phòng đặt cô lên giường, lấy khăn lau mặt cho cô rồi cậu ôm gối xuống đất ngủ. Gần 7h sáng, cậu đang tắm thì cô tỉnh, nhìn xung quanh k có thứ gì quen thuộc. Đầu đau như búa bổ, loạng choạng đi lại WC. Vừa mở cửa ra cô hét toán lên vì cậu trần truồng như nhộng. Cậu cũng vậy vội đóng cửa lại. 5' sau cậu bước ra với khuôn mặt đỏ như ớt, cô cũng vậy. Đột nhiên cô kêu cậu - anh là con gái sao? Cậu bất ngờ, giật thót tim, chắc cô đã thấy hết, cậu 'ừm' 1 tiếng rồi đi vào bếp. Cô im lặng. Lát sau cậu bước ra với 2 bát cháo, đưa cho cô rồi cậu im lặng ăn phần thức ăn của mình. Cả 2 đều im lặng làm cô rất khó chịu. Chợt, cậu chạy lại balô lấy ra 1 phông bì trắng đưa cho cô - đây là tiền tôi bồi thường cho cô
|
https://m.facebook.com/home.php?_rdr#!/home.php?soft=bookmarks Đây là fb của mình. Mn muốn kp lm quen nha
|
Cô nhìn cậu ngạc nhiên, cậu là sinh viên, làm thuê, ở nhà trọ. Tuy nhà trọ ngăn nắp nhưng rất cũ kĩ đơn sơ. Như vậy thì tiền đâu cậu trả cô? Tuy cô thích đùa cợt nhưng k phải k biết đúng sai. Cô nhìn cậu nói - anh có thời gian k? Tôi muốn nói chuyện với anh - cô biết tôi là con gái sao còn kêu anh? - nhìn anh vậy... *nhìn cậu* k lẽ tôi lại kêu là chị được sao? Cô vừa nói vừa chu môi phồng má nhìn đáng yêu lắm. Cậu nhìn cô cười nhẹ - sao cũng được - anh có thể cho tôi biết tại sao anh là con gái mà ... như vầy k? Nhìn body 6 múi là biết anh như vầy từ nhỏ rồi Cậu nhìn cô, nhìn sâu vào đôi mắt to trong sáng đó. Cậu k biết vì sao lại muốn tâm sự với cô. Cậu kể tất cả cho cô nghe. Cô chăm chú như học sjnh nghe giảng. Khi cậu kết thúc 'bài giảng' cũng là lúc nước mắt cô rơi. Cô sót thương cho số phận quá bi ai của cậu. Cậu lấy tay lau nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp của cô. Cậu lại cười ấm áp. Chợt cậu hỏi - tối qua cô bị sao vậy? - đừng nhắc Đang cảm xúc dâng trào nghe đến 2 chứ 'tối qua' cô đã giận đùng đùng nhưng cũng kể tiếp @@ - tôi đi chơi về tính về nhà trọ nhanh nên đi đường này. Ai ngờ gặp mấy thằng cướp đạp cái té luôn, dậy thì... anh biết rồi - ừ, tôi đi kàm về thấy cô bị mọi người bu lại nên tôi xem rồi đưa tôi lên đây. Cô cười cám ơn anh rồi chợt la lên - chết tôi rồi áaaaaaaa - gì gì vậy? - cậu lo lắng hỏi - nhà trọ tôi có quy định k được đi qua đêm mà lần trước tôi đi 1 lần rồi lần này nữa chắc ngủ ngoài đường quá Nhìn mặt cô rầu rỉ mà cậu cười lắc đầu - cô ăn xong tôi mượn xe chở cô về - xe anh đâu? - hôm đụng trúng cô nó hư rồi tôi chưa lấy - ờ Cô ngồi ăn tô cháo trắng có ít rau thầm khen sao cậu nấu ăn ngon quá. Ăn xong cậu chở cô về, vừa tới nhà trọ vali đồ của cô đã ở ngay trước phòng. Cô trố mắt nhìn bà chủ nhà trọ nhận được 1 câu vô cùng 'tình nghĩa' - Khánh Vy con đi kím nhà trọ khác đi Chưa kịp trả lời hay giải thích thì bà chủ trọ đã đóng cửa cái rầm. Cô im như tờ quay qua nhìn cậu - anh làm ơn cho trót đi Cậu lại trố mắt nhìn vẻ mặt ngây thơ của cô k hiểu gì cả. Thấy vậy cô ôm tay cậu nói tiếp - dù sao tôi với anh đều là con gái anh cho tôi ở chung đi mà. Tối sẽ phụ tiền nhà trọ với anh nhaaaaaaa Cậu bất ngờ trước lời đề nghị của cô, thấy cô vậy mà cậu k giúp thì quá đáng lắm còn giúp thì... cậu k thích ở chung với ai hết. Cậu đang ừm ờ thì cô nói tiếp - lúc nãy tôi để tiền lại trên gối rồi. Tôi k lấy đâu. Tôi chỉ đùa k ngờ anh làm thật. Anh k thích thì tôi nhờ người khác, cám ơn anh về tối qua Cô nói rồi kệ nệ kéo vali và túi đồ đi. Nhìn cô cậu hơi xót, cô nói đúng dù sao cậu cũng là con gái, đâu có sao, có bạn thì vui hơn thôi - được rồi, tôi chở cô về Cô vừa nghe xong mừng đến nổi nhảy lên chạy lại ôm chằm lấy cậu. Cậu đứng đó ngớ người ra k biết làm gì. Để cô ôm nào buông thì thôi. Xong cậu chở cô về lại nhà trọ. - anh tên gì vậy? - Hoàng Min - hả? Tên gì kì vậy? Biệt danh hả? - k, tên đó ba tôi đặt, đúng ra tôi tên Minh mà bị viết sai. Tôi cũng k muốn đổi - ờ anh là sinh viên trường nào? - tôi học ĐH Ngoại thương - ờ - còn cô? - tôi tên Khánh Vy, Nguyễn Khánh Vy, tôi học năm nhất ĐH Thương mại - ừ cô 19t hả? - ừ - cô kêu tôi là anh phải rồi, tôi 20 rồi - ờ, ê tôi nói nghe nè - cô cứ nói Cô ngồi sát bên anh nhẹ nhàng mặt cún con - anh Min đẹp trai tôi k biết nấu ăn đâu, anh nấu cho tôi ăn ké với anh nha Cậu nhìn cô cười, nhẹ nhàn và ấm áp xoa nhẹ đầu cô nói ừ rồi lấy balô - giờ tôi đi làm thêm cô ở nhà có đi đau thì khóa cửa nha - ê khoan anh làm gì ở đâu á? - tôi đi làm phục vụ ở quán ăn - ủa hôm qua tôi thấy anh lamgmf ở quán caffe mà Cậu cười nhẹ lại xoa đầu cô - tôi làm thêm nhiều chổ lắm. Cô nhìn cậu đăm chiêu 1 lúc. Dù sao cô cũng đang k có tiền, ở nhà hoài cũng buồn nên cô kêu - anh cho tôi làm với tôi đang k có tiền, ở nhà chán lắm, tôi k phá cok đâu hứa đó Cậu lại cười, cô nhìn cậu mà k hiểu gì, sao cậu thích cườu vậy? - ừ, nhưng hơi mệt nha - k sao, tôi chịu được mà Cô nhảy lên ôm tay cậu, chậy lấy túi rồi đi cùng cậu. Đến chổ làm ai cũng nhìn 2 người, có người còn trêu cô cậu đang cặp bồ với nhau. Cậu chỉ cười, giải thích rồi dẫn cô đi gặp quản lí - chị cho bạn em xin làm thêm được k chị? - cậu nói - em tên gì? - chị quản lí - dạ Khánh Vy ạ - cô - em là sinh viên hả? Em rảnh vào giờ nào? Quán chị chỉ thiếu nhân viên buổi tối thôi - chị quản lí - dạ em học năm nhất. Buổi tối là từ mấy giờ chị? - cô - ừm từ 5h chiều đến 10h tối, phụ dọn quán khoảng 10h30 là về, 1 tuần 6 buổi. Nếu được em có thể làm ngay hôm nay. Mỗi tháng 2 triệu, tiền bo thì em có thể lấy. - chị quản lí - anh làm giờ nào vậy? - cô quay sang hỏi cậu - tôi làm ca chiều tôi học sáng mà - cậu - anh đổi làm ca tối với tôi đi - cô - em làm ca tối với Vy đi Min, buổi sáng dư người rồi - chị quản lí - dạ - cậu - vậy tối 2 đứa vô làm nha, giờ chị đi công việc Chị quản lí nói rồi đi ra ngoài. Cậu chở cô về, bất chợt hỏi - cô k có xe sao? - ờ... xe tôi đi nghỉ dưỡng rồi cuối tháng có tiền tôi đi lấy sau - ừm - anh chở tôi lại đường XXX đi - chi vậy? - đi đi mà - ừ Cậu thả cô trước đường vào. Cô kêu cậu về rồi đi vào nhà. Vừa bước vào ba cô đã la lên - Khánh Vy con đi đâu mà để bị đuổi vậy hả? - dạ...con... - rồi điện thoại con đâu? - con bị cướp, ngất ngoài đường may mà có người giúp - rồi giờ con ở đâu? - con ở chung với người cứu con đó - trai hay gái, nhà trọ nào, ở đâu, bao nhiêu người 1 phòng? - dạaaaa con g... trai, nhà trọ ở xxx gần nhà trọ cũ, chỉ có con với anh ta chung phòng thôi. - CÁI GÌ? - anh ta k phải như ba nghĩ đâu, ba gặp đi rồi biết, con về nói với ba thôi, con đi đây
|
|
Cô nói rồi đi thẳng ra cửa. Về nhà chưa được 15' mà đã đi. Cô nhớ ra gì đó đi vào nói với ba cô bằng giọng ngọt ngào - dạo này ba có uống thuốc k? Ba mà bỏ thuốc con bỏ ba đó Ba cô đang tức sôi máu với đứa công chúa bướng bỉnh của ông, nghe cô hỏi ông liền diệu lại, vui vẻ như k có gì (ông cưng Khánh Vy nhất nhà mà) - con thương ba thì đừng hư nữa, làm ba lo là hay - ông kí nhẹ lên trán cô - hihi con biết mà - chuyện lúc nãy, con nói rõ hơn đi. Sao con ở chung với cậu ta? Cậu ta là bạn trai con hả? - KHÔNGG ba à, k phải *xua xua tay*. Ờ anh ta tên Hoàng Min, mồ côi từ nhỏ, đang là sinh viên ĐH Ngoại thương. Lớn hơn con 1t, tốt lắm mà cũng khờ khờ, ít nói. K có mê gái đâu, con của ba có võ mà hihi - cậu ta gay hay sao mà k mê gái? - ba cô ghẹo - k phải, anh ta... ý con là... k có... nói sao giờ... - k có dê xồm đúng k? - dạ đúng rồi - ừ vậy được. Con thích thì ba chiều con. Con mất điện thoại rồi phải k? - dạ - ừ, chút ba mua cho con cái khác rồi phục hồi sim cho con. Giờ ngoan ở lại ăn trưa với ba nha. Mẹ với chị con đi công việc mai mới về - nhưng... - sao đây tiểu thư? - ăn trưa rồi con về nha. - rồi. Con còn tiền xài k? - thôi ba, từ hôm nay con gái ba sẽ đi làm thêm. Ba cản con k được đâu. Tới đầu tháng hả đưa tiền con sau hihi - thôi được, nhưng phải giữ sức khỏe nghe k? Giờ ăn nào. Ăn uống đừa giỡn với ba cô gần chiều ông dẫn cô đi mua đồ, chiếc oppoR5 mới mất chưa được 24h mà bây giờ iphone 6plus nằm gọn trong tay (tiểu thư có khác). Đưa cho cô chiếc điện thoại, dẫn cô đi phục hồi sim rồi ông đưa cô tờ 500k - cầm đi, hết tiền tiền đâu ăn. Ba k cho con mà là ứng trước, đầu tháng ba trừ lại. Giờ về đi ba đi ăn với đối tác Cô ôm hôn tạm biệt ba cô rồi đi xe bus về nhà trọ. Cũng gần 6h rồi mà chưa thấy cậu về, bụng thì đói meo. Cô ngồi ôm điện thoại chơi, lúc sau cậu chạy hớt hãi về - sao cô k đi làm? - chết tôi quên Cô nhảy bật xuống ghế, cầm tay cậu lắc lắc - rồi giờ sao, bị đuổi rồi sao? - tôi nói cô bệnh nên xin nghỉ hôm nay rồi. Cô làm tôi hết hồn - cậu mệt mỏi lấy tay lâu mồ hôi - sorry nha, mà vậy là anh k đi làm luôn hả? - ừ. Mà cô ăn gì chưa? - chưa tui đợi anh về nè. Ahhh hay từ nay anh nấu ăn tui ăn ké đi, anh nấu ăn ngon lắm luôn - hì. Được rồi. Cô tắm đi rồi đợi tui tí Cô hí hửng lấy đồ đi tắm. Cậu đi vào bếp xoắn tay áo lên nấu cơm cho cô. Bước ra với bộ đồ ngủ bằng ren mỏng te khoe làn da trắng mịn của mình. Cô chạy vô bếp đứng sau lưng cậu hít hà mùi thức ăn thơm bát ngát. Cậu chỉ cười mỉm rồi loay hoay nấu ăn. Đi ra lấy điện thoại, đứng sau lưng cậu, cô câu cổ cậu bảo - chụp 1 tấm hình nè Cậu nhìn vào ống kính cười nhẹ nhưng khoe cái đồng tiền sâu hút. Cô hí hửng khoe với cậu - này anh thấy tôi dễ thương hông? Haha khoe nguyên chảo thức ăn nhìn mà thèm haha - ừm cô chuẩn bị ăn nè - cậu cười nhẹ với cô - Face của anh là gì tôi add - ừm Hoàng Min - nè Face này phải k? Tôi add nha - ừ, ăn nè chơi điện thoại hoài - anh nấu nhìn là muốn ăn rồi haha Cô nói sang chảnh vậy thôi chứ cậu chỉ nấu cơm trắng, cải xào và trứng chiên thôi. Cô ăn nhanh thật nhanh. Cậu thấy vậy cười mỉm trêu cô - sặc đó - ặc ặc anh ác quá sặc rồi nè - cô sặc sụi lấy nước uống vô Lát sau ăn xong cậu đi rửa chén cô lấy cái nokia vũ mèm của cậu bật 3G lên đồng ý kết bạn. Cô quay qua với cái iphone của mình đăng tấm hình lên "Có ai bị kích thích hônggg??? PR tí nha bạn @Hoàng Min nấu ăn cực ngon nhá Đang cảm thấy hạnh phúc cùng Hoàng Min" Bài đăng của cô vừa post 2' điện thoại cô đã reo ầm ĩ - "alô" - "em ra mở cửa ngay cho anh" *tút...* Cô ngơ ngác, chỉ có ba biết cô ở đây thôi sao anh ta lại biết??? Rồi cô đập tay vô trán, lúc nãy cô có mở định vị mà. Lo huơ tay múa chân mà cô k nghe tiếng đập cửa, cậu chạy ra, vừa mới mở cửa k biết chuyện gì cậu đã ngã rầm ra sàn do cú đánh vào mặt. Vừa gượng dậy đã bị tên đó đè xuống mà đánh. - thằng chó. Thằng khốn nạn dám giành bồ tao hả Càng nói hắn càng đánh mạnh hơn, cô hốt hoảng chạy lại can - anh Long, buông ra coi, anh làm gì vậy hả? *GTNV: ĐỖ AN LONG 22t. Thiếu gia của một công ti bất động sản. Cao 1m82 body chuẩn men. Khuôn mặt quen thuộc với nụ cười nhết mép của những cậu ấm. Tính tình ngang tàn, cậy thế cậy quyền mà đi quậy phá, nham hiểm nhưng yêu cô, trăng hoa số 1* Tên Long đó đạp cậu 1 cái ngay bụng rồi chạy lại nắm chặt vai cô mà hét - sao em ở chung với nó? Em định bỏ anh sao? Cái hạng nghèo hèn như nó k xứng với em đâu. Khánh Vy, anh có lỗi gì em cứ nói đừng theo thằng nghèo mạc ấy mà Hắn ta vừa nói vừa ôm lấy cô. Cô thấy tay hắn chảy máu thì giật mình lo lắng - tay anh chảy máu rồi, đợi em chút Cô chạy vô lấy bông băng cầm máu cho hắn. Ở đây hắn cười khinh bỉ cậu, cậu thì đau quá k để ý làm gì, đi vô WC rửa vết thương. Cô chạy ra vừa cầm máu vừa trách - anh bị làm sao vậy? Tự nhiên lại đây gấy sự - Khánh Vy. Em với hắn ta sao ở chung hả? - chủ nhà trọ mới đuổi em nên em ở nhờ - em có coi anh là bạn trai em k? Có chuyện gì cũng phải nói với anh chứ - có sao đâu - nhưng anh k đồng ý, hắn là con trai, em ở chung k an toàn Vừa đó cậu bước ra, cô chợt lóe ra sáng kiến, k muốn nói cậu là con gái chỉ còn 1 cách - anh ta là gay Cô nói rồi quay qua nhìn cậu như hi vọng cái gật đầu từ cậu. Cậu thì quá sốc với câu nói đó, ngây ra 2s rồi nói - nếu anh k thích thì cứ dẫn bạn gái của anh về, tôi với cô ấy k có quan hệ gì cả, cũng k phải bạn bè. Anh đừng hiểu lầm. Khánh Vy, tôi nghĩ cô nên về đi, ở đây k tốt đâu. Cậu nói rồi quay lại bàn học. Chăm chú vào cuốn sách. Cô thì k muốn ở cùng An Long nên nói khéo cho anh ta về, mặc dù rất tức giận nhưng cô đã mở lời thì anh cũng phải nghe theo. Ra ngoài với tâm trạng bực tức, anh gọi cho ai đó và nở nụ cười nham hiểm. Cô biết tất cả về anh nhưng vẫn luôn bên anh vì cô biết anh yêu cô, nhiều lần cô tự hỏi mình yêu anh k nhưng sau đó lại gạc đi vì lí do đơn giản "anh vui là được". Đi lại bàn học, cô nhìn vết thương trên mặt cậu, có chút tội lỗi trong cô - anh có sao k? Xin lỗi - k, cô k đi sao? - cậu k nhìn cô, vẫn chăm chú đọc sách - nè tôi xin lỗi rồi anh còn muốn gì nữa - *im lặng* - anh đủ rồi nha, tôi đã xin lỗi rồi anh làm gì kệ anh Cô tức giân, đường đường là đại tiểu thư danh giá hạ giọng xin lỗi mà cậu coi k ra gì. Còn cậu, từ nhỏ đã quen với cảnh này rồi, lăn lộn ngoài xã hội bao năm nên cũng chay sạn. Nhưng k hiểu sau hôm nay cậu lại buồn, rất buồn...
|