Cậu kể lại cho Linh Anh nghe, cô mặc dù rất tức giận nhưng cũng nghe cậu nói. Bây giờ cô mới để ý vết bầm trên mặt cậu, lúc nãy cô tát cậu k quá mạnh đến nổi như vậy. Chẳng lẽ... cậu nói thật. Cô nhìn cậu, từ lúc quen biết tới giờ cậu luôn nhã nhặn, dù là con gái, nhưng cậu cũng k đụng chạm gì cô. Tính cậu như vậy sao có thể đánh người khác, mà An Long đâu phải hiền lành gì để cậu đánh. Cảm giác tội lỗi trỗi dậy trong cô, cô muốn xin lỗi cậu nhưng sỉ diện nên thôi lấy đồ đi tắm. - anh đừng trách nó, nó nóng tính lắm. Nó biết lỗi rồi đó, anh đừng giận nó nha - Linh Anh nói đỡ cho cô - tôi quen rồi, k sao - cậu cười nhẹ với Linh Anh - lúc nãy... thật ra An Long k phải người tốt, anh nên cẩn thận đó. Em k hiểu sao Vy nó lại bên hắn ta hoài, mặc dù nó yêu đâu. - Linh Anh nói rồi vào bếp luộc trứng gà. Cậu ngồi đó, lấy sách mới mượn của thư viện đọc. Linh Anh đi ra kêu cậu - anh Min, xoay qua em lăn trứng cho - tôi tự làm được - cậu - có sao đâu. Coi như em vì con Vy K đợi cậu cho phép, Linh Anh nhẹ nhàng lăn trứng trên má cậu. Đôi lúc cậu nhăn mặt vì đau, nhưng tiệt nhiên k kêu la tiếng nào - ủa anh có đọc sách này hả? Em kím hoài k thấy - Linh Anh hớn hỡ nhìn cuốn sách của cậu - tôi mượn của thư viện trường - anh đọc xong cho em mượn nha. Em thích sách này lắm - ừ - cậu lại cười làm Linh Anh vui hẵn Cô bước ra thấy Linh Anh lăn trứng cho cậu, có chút gì đó trong cô. Nhỏ lắm và rồi biến mất. Linh Anh kéo cô và cậu lại bàn ăn cơm. Cậu ăn xong lấy đồ đi tắm. Ra thì Linh Anh đã về, cô thì ôm tài liệu ghi ghi chép chép. Cậu lấy chăn gối ra chuẩn bị ngủ. Đêm nay mua to quá... Cô nhìn cậu co rúm lại vì lạnh, cô biết cậu chưa ngủ (ngủ gì nổi, lạnh chết) cô hỏi nhưng vẫn nhìn tài liệu - lúc ở quán anh k cố ý phải k? - ừ - tôi nói sai sao anh k giải thích ngốc thật - k ai tin đâu - giờ anh nói đi - pla...pla.. - tôi xin lỗi - cô quay lại nhìn cậu. Cậu vẫn nhắm mắt cười - k gì Cô đóng tài liệu, tắt đèn. Ôm chăn gối xuống nằm kế cậu - cô làm gì vậy? - cậu bất ngờ - lạnh chết, ngủ chung cho ấm - cô nhăn răng ra cười làm cậu cũng cười theo - trẻ con quá. Lên giường đi, k lạnh đó - anh ngủ với tôi đi, con gái mà - thôi - ừ vậy ngủ - cô nói rồi nhắm mắt lại. Cậu nhìn cô lắc đầu nói nhỏ - cô ngủ đây, tôi lên giường Vừa đặt lưng xuống, cậu mới nhắm mắt đã nghe cái đùng. Cô ôm chăn gối chạy lên nằm kế cậu - k được chạy nữa. Ngủ. Cô nói rồi quay qua ôm ngang eo cậu - buông, tôi k thích - con gái mà Cô vẫn nhắm mắt, cậu thì nhăn mặt nhưng đành chịu. Cả 2 nhắm mắt ngủ. 1 ngày lại trôi qua... 3 tuần từ ngày cô với cậu ở chung, cả 2 thân nhau hơn, cùng đi làm, cùng ăn chung, ngủ chung, chơi giỡn. Cậu dành thời gian nói chuyện với cô nhiều hơn thay vì đọc sách. Cô cũng ít đi chơi, đi học hay đi làm về là chạy về nhà với cậu. Cùng nấu ăn. Linh Anh thì tùy hứng mà ghé qua ăn ké, cậu xem Linh Anh như em gái, cũng xưng hô 'anh-em', nhưng với cô thì xưng bình thường (giờ kêu tui cho thân hơn, k kêu tôi nữa). Tần suất 'ghé thăm' của Linh Anh ngày càng nhiều, lúc đầu cô vui lắm vì con bạn thân đến dễ nói chuyện, nhưng càng lúc cô càng k thích mà k biết tại sao nên cũng im luôn. - "alô Vy mày nói với anh Min nay tao đi mua đồ k đem sách qua được nha" - Linh Anh nói giọng buồn hiu - "ờ để tao nói" - cô thì vui vui trong lòng - "bye mai tao qua, đi ăn sáng luôn" - Linh Anh - "Ok, hay mày mua qua đi, làm biếng đi lắm, đi ăn anh ta k đi đâu" - "ừ, bye" Tắt điện thoại cô quay qua nói với cậu - Linh Anh nó bận nên nay k trả sách cho anh được, mà sao 2 người thích đọc sách quá vậy? - thói quen thôi. Cô đói chưa? - rồi, nay tui nấu cho, canh chua há. Bửa anh chỉ tui còn nhớ nè. - ừ, đi tui phụ cô 2 cô cậu tình tính tang đi làm đồ ăn. Cậu thấy cô cứ tíu tít nên hỏi - Vy nay cô sao vậy? Anh Long tặng quà hả? *cười* - k có. Tui cũng k biết nữa tự nhiên thấy vui haha Cô đang thái khóm (thơm) vừa cười tít mắt. - áaaaaa Lo cười mà cô cắt trúng tay, máu chảy ra quá trời làm cậu cuống lên (máu cô loãng nên khó cầm máu) - k cẩn thận gì hết, cô ra ngoài ngồi đi tui kím bông băng Cậu rối tung lên, sao máu cô chảy nhiều vậy, cắt trúng có tí mà. Chợt trong lòng cậu hơi nhói lên. Cô thấy cậu như gà mắc tóc mà vui vui k nhớ cái tay đang chảy máu nữa. Cậu cầm bông băng ra lau vết thương cho cô, nét mặt cậu nhăn nhó, chăm chút sợ cô đau - ui đau - có sao k? Xin lỗi, sao máu ra hoài vậy? - máu tui loãng lắm Cậu nhìn cô lo lắng. Nhẹ nhàng, cậu đưa tay cô lên miệng mà mút. - anh làm gì vậy? Cô nhăn mặt khó hiểu nhìn cậu. cậu lấy tay để lên môi như kêu cô im lặng. Cô nghe lời, k hỏi nữa. Nhưng cảm giác lúc này, lạ quá, ấm áp, vui nữa... Lúc sau cậu đưa tay cô ra, máu vẫn chảy nhưng ít hơn, lấy bông băng lau cho sạch tay cô rồi băng lại. - hết đau chưa? - cậu ân cần nhìn cô - ừ hết rồi mà sao nãy anh mút tay tôi? - lúc nhỏ tui thấy mấy đứa trong xóm làm vậy. Hồi nhỏ tui hay bị chảy máu lắm - anh quậy quá chứ gì haha - ờ nhỏ tui đi chơi nhiều lắm *cười* - ê tui nói anh nghe này nè - hủm? - anh chổ nào quê quê có sông, có đồng ruộng hông? - chi? - nhỏ lớn tui k được đi *mặt buồn* - ừ nào rảnh tui dẫn cô đi *cười* - thật hả? Haha vui quá đi Cô vui đến nổi nhảy đứng lên ôm cổ cậu. Cậu cũng cười nhìn cô rồi xoa xoa đầu cô. Giỡn với nhau xong cậu vô nấu 2 tô mì. Ăn uống học hành xong cả 2 ôm nhau đi ngủ, như 1 thói quen... - nay mày đi chơi với ông Long hả Vy? - Linh Anh vừa hỏi vừa nhìn cuốn sách - ờ, tự nhiên kêu tao đi dự tiệc gì với ổng chán chết - cô vừa soạn cặp vừa trả lời. Quay qua cậu - nay anh ăn cơm mình nha, tối tui mới về - ừ - cậu cũng cấm đầu vô sách - vậy tối em ở lại ăn với anh nha - Linh Anh bỏ sách xuống mắt long lanh nhìn cậu - sao cũng được *đọc sách tiếp* - cậu - ê tui nói nghe nè - cô - gì vậy? - cậu - tối nay tui về sớm ăn cơm - ủa sao... Cậu chưa nói hết câu cô đã nhảy vô - tui thích, tui đi học à, anh xin chị chủ quán cho tui nghỉ bửa nay nha Cô nói rồi lấy balô đi, Linh Anh nhìn cô. Cô lạ lắm, khó hiểu. Nhưng bạn thân của cô mà, sao Linh Anh lại k hiểu chứ. Cô quay qua cậu cười "em tôn trọng anh" rồi đọc sách tiếp. 1h cậu đi làm, Linh Anh cũng cũng đi học. Chiều cô học xong thì An Long đã đứng đó đợi, phóng cái vèo về nhà thay đồ. Cô chạy lên thay cái đầm body cúp ngực màu đỏ. Tôn lên 3 vòng siêu chuẩn của mình và làn da trắng muốt. Make up chút đỉnh, búi tóc cao lên, lấy cái bóp rồi đi xuống nhà. Long nhìn cô k chớp mắt, đi lại ôm eo cô, mở cửa xe cho cô vào. Hôm nay anh mặc áo sơmi xanh dương đậm, áo vest kem bên ngoài, xoắn tay áo, quần cùng màu. Nhìn họ cũng thật xứng đôi. Bước vào 1 nhà hàng sang trọng, anh ôm eo cô đi giới thiệu với từng người rằng "Đây là người yêu của tôi". Cô vẫn cười với mọi người. - Vy em đói chưa - anh ân cần hỏi cô - chưa nhưng em hơi mệt Cô viện lí do để đi về, k biết sao cô thấy nhớ nhớ cậu. Cô thích lúc nấu ăn với cậu, những món ăn bình thường, k sang trọng nhưng nó ngon hơn ở đây. Ở với cậu cảm giác bình yên và ấm áp ngự trị còn ở đây toàn là giả dối. Cô với cậu hay gây nhau nhưng thoải mái nói chuyện còn ở đây chỉ có 2 từ 'gò bó'... - em thấy sao? Hay anh kêu bác sĩ nha - anh lo lắng - thôi anh, em muốn về - cô vờ xoa xoa thái dương - nhưng... thôi được anh kêu tài xế chở em về, anh phải tiếp khách. Em nhớ nghỉ ngơi nha. Tới nhà nói anh biết - ừm bye anh Cô nói rồi đi ra cửa về nhà trọ. Vừa về tới cô đã lăn đùng nằm trên giường. - mày sao vậy? - Linh Anh hỏi - k sao? Ủa ông Min đâu? - cô - anh Min đi mua đồ - Linh Anh tiếp tục đọc sách - tao tắm cái Cô đi vô nhà tắm, Linh Anh vẫm cứ chăm chú vô cuốn sách. Lát sau cậu về Linh Anh vừa thấy cậu đã nói ngay, dẹp luôn cuốn sách - anh đi đâu lâu vậy? - anh mua chút đồ, Vy về hả? - Cậu nhìn cái bóp trên giường nói - anh về rồi hả? Có gì ăn hông tui đói quá - cô từ trong nhà tắm bước ra mặc áo sơ mi trắng của cậu quần short trắng làm cậu ngại đỏ mặt (con gái mà cũng ngại) - mày mặc kì vậy? - Linh Anh - có gì đâu - cô thản nhiên trả lời - thay đồ khác đi. Tối nay lạnh đó - cậu vừa nói vừa đem đồ ăn ra bàn - anh ôm tui mà sợ gì haha - cô - gì? 2 người ngủ chung hả? - Linh Anh - mày làm gì ghê vậy? - cô - à k gì, ăn đi đợi mày mà bụng tao biểu tình rồi nè - Linh Anh Ăn xong Linh Anh về, mặc cho cậu kêu cô thay đồ cô cũng k thay. Cậu đang đọc sách thì cô phóng lên ngồi trên chân cậu - nhìn nè Cô giơ điện thoại lên, chụp 1 tấm hình xong quay qua nhéo má cậu - chụp hình với anh là thích nhất. Anh đọc nhanh đi rồi đi ngủ với tui Cô nói rồi up hình lên Facebook, cậu cũng cất sách, tắt đèn đi lại giường - cô thích chụp hình quá - k, chỉ có hứng thôi - lúc nãy cô có chụp hình k? - hông, tui ghét mấy vụ tiệc tùng, khó chịu chết, tui thích ở nhà với anh haha - cô ngủ đi, mệt rồi Cô nghe lời, bỏ điện thoại qua 1 bên, ôm lấy cậu ngắm mắt ngủ. Cậu nhìn cô cười nhẹ rồi cũng ngủ...
- nè, cô dậy đi Cậu đi tập thể dục về thấy cô vẫn còn ngủ nên lay lay người cô. Bình thường khi cậu về cô đã ngồi sẵn đợi cậu ăn sáng, sao hôm nay lại mê ngủ vậy. Cậu cười vì tính lười biếng của cô rồi đi nấu cháo, buổi sáng cô rất thích ăn cháo. Nấu xong cậu vẫn chưa thấy cô thức, trong lòng có chút gì đó lo lắng. Đặt tay lên trán cô, nóng là cảm giác đầu tiên cậu cảm nhận được - nước... tui muốn uống nước... Cô chau mày nói từng tiếng nặng nhọc - được, nằm yên ở đây tôi lấy nước cho Cậu đứng dậy luống cuống đi lấy nước. Đây là lần đầu cậu mất tự chủ như vậy, trong lòng còn nóng hơn so với thân nhiệt của cô. Cầm cốc nước mà tay cứ run run. Đỡ cô dậy cậu đút từng ngụm nước cho cô, lâu lâu cô lại chau mày nói gì đó nhưng rất nhỏ. Cậu lấy cháo đút cho cô, từng muỗng cho đến gần hết cô lại nhõng nhẽo k chịu ăn nữa - ngoan đi, ăn hết rồi uống thuốc - cậu dỗ dành cô - k ăn đâu, no lắm - cô lại lắc đầu ngoay ngoạy - Vy ngoan, ăn đi cho mau hết bệnh rồi đi chơi Câu nói của cậu có tác dụng thật. Vừa nghe đi chơi cô đã cười tít mắt, cô ăn hết tô cháo rồi ngoan ngoãn uống thuốc. Cậu đt xin nghỉ rồi chăm sóc cô - lạnh quá Cô nói giọng run run, cậu chạy lại đắp mền cho cô, nhưng cô vẫn còn run. Cậu cứ cuống lên k biết làm gì chạy đi lấy khăn ẩm đắp lên trán cô rồi lên giường ôm cô thật chặc. Cậu vừa choàng tay qua eo cô thôi cô đã chui rút vô người cậu nhắm mắt ngủ. Lát sau điện thoại cô reo, Linh Anh gọi - "alô" - cậu nghe máy - "ủa anh k đi học hả? Vy đâu?" - Linh Anh -"Vy sốt nên anh ở nhà lo cho cô ấy" -"hả, anh đợi chút em qua liền" -"mua dùm anh 4 liều thuốc với miếng hạ sốt luôn" -"ok anh" 30' sau Linh Anh qua, trước mắt Linh Anh là cảnh tượng có thể nói là 18+. Cậu thì nằm ôm cô, cô nằm nửa người trên cậu, áo sơmi của cô trễ xuống qua vai, còn bị đứt vài nút nữa. Linh Anh tá hỏa "bệnh mà vậy hat Vyyyyy" Linh Anh mặt hầm hầm - nè 2 người dậy coi, đóng film gì vậy? - ưm...aaaaaaaaaaaaaaaa Cậu nghe tiếng ồn thì mở mắt, cô thì dụi dụi mặt vài hổm cổ cậu. Vừa thấy cảnh tượng hiện tại cậu hét toán lên làm cô giật mình - ơ...aaaaa sorry sorry, tui tui - cô ấp úng bật dậy - k sao k sao, ngoan nằm xuống. Cô đang bệnh mà Cậu diệu dàng đỡ cô xuống, đắp mền cho cô rồi đi xuống giường - anh dán lên trán con Vy đi còn lạnh nè - Linh Anh - ừ, cám ơn - cậu cầm miếng dán rồi quay qua xoa đầu cô - nằm ngủ đi, ngoan Linh Anh thấy cậu như vậy trong lòng buồn lắm, nhưng vẫn cố tươi cười - anh qua ăn chút đi, em mua cơm cho anh nè - em ăn đi, anh k đói Đến trưa Linh Anh ăn cháo rồi đi học, cô kêu cậu đi làm. Mặc dù k muốn nhưng cậu vẫn phải đi
|