Dạ tiếp đây ạ... ..... Nó gọi hai tô bún bò đặc biệt cho nó và cô. Không lâu sao thì phục vụ bưq ra 2 tô bún bò ngút khói khiến cho cô nhìn mà thèm thuồng... -Mời hai bạn_ người phục vụ mời nó và cô rồi đi lm vc . -WOW_ cô nhìn món ăn trk mắt mình rồi nhanh chóng ăn phần ăn của mìh không nói với nó gì cả *đúq là ham ăn mà* Nó lắt đầu cừi trừ với bản tíh trẽ con của cô, thấy cô ăn vội quá nó khéo léo nhắc nhở: -Chậm chậm thôi nào, không ai dành với e đâu_ nó nhẹ giọq Cô ngước lên lem luốc với vài sợi bún chưa nuốt cừi cừi với nó nói: -On á à ừ ước ới ờ e ới a ần ầu_ tạm dịch: Ngon quá hà từ trước tới giờ em mới ăn lần đầu Nó đàh thua con heo ốm này nó nghĩ thầm *ăn như vậy sao không mập ta lạ thiệt haizz* Rồi cả hai cặm cụi ăn và ăn không nói với nhau lời nào thỉnh thoảq cừi cừi. Ăn xoq nó trả tiền: -Chị ơi của em bao nhiu ạ!_ nó lễ phép Người phục vụ chạy ra -Dạ của 2 bạn là 50k Nó tiền xoq chở cô về rồi cx về nhà đáh 1 giấc rồi chìu còn đi lm. Khi nó thức dây mơ mơ nhìn đồng hồ omg nó giật mk chạy vào WC 20p sau nó bước ra rồi chạy thẳq đến Nhạt, kqủa nó trể hơn 30p, nó thầm trách ôq trời... -rồi rồi chết em rồi _ một nhân viên troq quán nhìn nó thươq cảm -Dạ _ Nó cười như khóc Mặc dù chị chủ tốt bụq thật nhưq chị rất xem trọq thời gian lm việc, với chị khôq có khái niệm trễ -Hân em đến trễ rồi_ chị chủ nhìn nó k cảm xúc giọq đầy quyền lực -Em xin lỗi chị, sao này k sãy ra chuyện này nz_ nó cúi đầu. Chị chủ nhìn nó gật đầu rồi đi về phòq của mk còn để lại 1 câu: -Hom nay lm vc k côq Nó nghe tới đó ỉu xìu.. Làm xoq nó về nhà cx gần 23h khuya, mệt quá nó ngủ thẳq cẳq mà nào ngờ cô đaq tức giận vì k gọi cho nó được Hôm sao cô đến nhà, nó giãi thích mọi chuyện cho cô, cô là người hiểu chuyện nên cx k giận nó nhưq lại bắt nó lm ôsin cho cô 1 tuần -Cái gì 1 tuần lận hả_ nó giả xĩu xuốq giừơq k may đập đầu vào mép gườq xĩu thiệt luônq Cô thấy nó như vậy liền đưa đến bệh viện, lo lắq cho nó nên đứq ngồi k yên. -Cậu ấy có sao không bác sĩ_ cô thấy 1 ôq bsĩ bước ra chạy đến hỏi tìh trạq của nó Ôq bsĩ ôn tồn tl cô -À bệnh nhân k sao, chỉ chấn thươq nhẹ, vài ngày sẽ khõi Cô cảm ơn vị bsĩ rồi vào thăm nó Còn về nó mơ màq tỉh lại k pik mk ở đâu và đâu thì đau mà còn bị băq lại, cô vào thấy nó quan tâm hỏi -Anh thấy sao rồi, cho cái tội ngu người_ cô trách iu nó -À k sao đâu e, đây là bệh viện hả_ nó hỏi cô -Um a_cô cười nhìn nó âu yếm Cũq gần 1 tuần nó đã khõe hặn ra và được phép xuất viện. Về đến nhà nó thả mk xuốq chiếc gườq thân iu nhưq lần này nó biết khôn rồi nên chỉ nhẹ nhàq nằm xuống . Nó nghĩ 1 lát rồi đến quán cafe lm việc dù gì cx nghĩ quá lâu rồi, thấy nó mấy chị lm chuq vs cả chị chủ đều đến hỏi thăm nó -Em đã khỏi hoàn toàn chưa, có cần nghĩ thên vài ngày k_ chị chủ ân cần hỏi nó Nó ngại ngùq đáp chị -Dạ không cần đâu chị, em ổn rồi Chị chủ Ừm rồi đi lm vc của mk ............. Thời gian trôi nhah cx gần 1 năm ngày nó và cô chíh thức yêu nhau, nó vẫn vậy ngày nào cx đón cô khi tan học rồi tản bộ, hoặc đi ăn lề đườq vì cô thích, mỗi lần nó hỏi cô sao không ăn nhà hàq cô chỉ tl võn vẹn : -Vì e thik_ thật ra cô thik hòa nhập với mn, từ bé cô toàn ăn troq nhữq nhà hàng sang trọng riết cô cx chán, và qtrọq nhất là cô cx biết nó khó khăn lm việc nên cx k nở tiu tiền của nó. Nó quyết địh ngày kỉ niệm 1 năm quen nhau này phải lm cho cô bất ngờ phát khóc, nhưq nó đâu pik mối nguy hiểm của nó và cô đaq sấp đến...... .... Càq viết càq tệ
|
|
Tg đã trở lại và ăn rồi hại hơn xưa Mai mk đăq truyện.sắp thi r căq lắm hihi.kb zalo tìm bn tâm sự 01889749277 ạ
|
Truyện của bạn hay thật, nhưng bạn có đừng viết teencode. Nó sẽ làm giảm đi độ sâu sắc của truyện. ( Đây chỉ là ý kiến của riêng mình, nếu như có nói sai mình xin lỗi bạn nhé)
|
|