Số Phận Đã Cho Anh Gặp Em
|
|
Đây là câu truyện đầu tay của mình nên mong được các bạn ủng hộ nha Giới thiệu nhân vật Nó: Trần Minh Khang 14t là con gái nhưng lại có vẻ bề ngoài khá đẹp trai sinh ra trong một tập đoàn Gia Bảo nổi tiếng. Sống trong 1 gia đình rất phức tạp nhưng lại nổi tiếng ở trường và thường được các bạn nữ xưng name là king . Trần Minh Nhiên 15t chị của Khang rất xinh đẹp là một hotgirl của trường cô rất thương em mình nhưng cũng hay đưa nó vào những tình huống dở khóc dở cười Nguyễn Ngọc Thảo Vân: 14t học cực giỏi và cũng rất xinh tính cách vô cùng kì lạ, khó hiểu Nguyễn Thị Bảo Duyên: 14t thủ khoa của trường hầu hết các năm đòng thời cũng là người nó yêu Trương Ngọc Phú: 14t bạn thân từ nhỏ với nó học chỉ sau Duyên lun là người chịu những trận tra tấn bằng võ "mồm" của nó Những nhân vật phụ sẽ xuất hiện sau
|
Chap 1: Số phận -Này dậy đi định ngủ đến mấy h z hả? Tiếng chị Nhiên gọi vọng lên phá hỏng giấc ngủ ngon khiến nó cau mày bực mình. Nó giận dỗi lấy chân đạp cái mền xuống đất và quay lại....ngủ. -Trời ạ! Định ngủ đến bao h thế ? Nó giẫy giụa một chút rồi định chìm vào giấc ngủ nhưng bỗng nhiên nó cảm thấy có cái gì đó lành lạnh sau cổ AAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaa Trong khi nó đang giật mình nhảy cẩng lên thì cô chị đã ngồi cười sằng sặc bên cạnh khiến nó không khỏi đỏ mặt -Chị làm cái quái gì z hả?-Nó quát lên -Haha...Đổ chút nước ik mà-Vừa nói Nhiên vừa cười khiến nó càng bực hơn _Hai con thôi giỡn đi xuống ăn bữa sáng đi còn đi học nữa Nghe tiếng ba gọi hai chị em nó lật đật thu dọn bãi chiến trường rồi chạy thật nhanh xuống. Khỏi phải nói cũng biết ba nó là người có quyền nhất nhà nên ai trong nhà cũng sợ ba cả. Tuy vậy ông rất thương con nên cũng không mang lại cho bọn nó cảm giác gò bó qua. -Ăn mau đi con -Dạ mẹ! Tại em đó ăn mau đi. -Tại em gì chứ Nó cố gắng cãi lại cho bằng được vì không muốn thừa nhận mình sai. Bỗng cha cô bỗng nói: -2 đứa con nghe cha nói đây sắp tới cha muốn các con nối nghiệp cha 1 trong 2 đứa phải chọn con đường là làm giám đốc công ti . Sao 2 con tự quyết định đi nhé Khỏi phải nói nó cũng bt rằng cha mong chờ thế nào nhưng nó bây h cũng chưa quyết định sẽ làm gì cả, và chị nó nữa, Nhiên từng nói với nó muốn theo học nghành bác sĩ. Không khí đang căng thẳng thì nó nghe cô giúp việc nói là có bạn đến. -Bạn con đến rồi thôi con với chị đi nghe ba.....-Nói rồi nó nắm tay chị nó chạy biến -Ờ.... haizz nó lại vậy rồi Khỏi phải nói cũng bt cha nó đã quen quá cái kiểu đánh bài chuồn của nó rùi. Nó chạy ra khỏi cửa đã thấy một cô gái tóc cột đuôi gà và đang chăm chú đọc sách. Nó chạy tới giật cuốn sách ra khỏi tay cô -Thôi đưa đây cho tớ nào Khang - Hun tớ đi rùi trả cho *chỉ vào má* -................... -Chịu ko nek?*nó nháy mắt* -Được thôi. Nói rồi cô hun lên mà nó khiến nó bỡ ngỡ vì trước đây khi nó đòi hỏi như vậy thì đã phải nghe cô càm ràm rôi còn bị chủi nữa chứ -Thôi đủ rồi đấy *Chị Nhiên nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn* RREEENNNNNGGGGGG tiếng chuông vào lớp cất lên ngay khi chúng tôi vừa đến trường -Ê cu hôm nay đến trễ zay.Ngày đầu zay hả?-Nguyên đập vào vai tôi nói -Chà! mày cùng lớp với tao hả? -Ko chỉ có tao đâu mày nhìn đi*chỉ trỏ* Thì ra cả nhóm siêu quậy nổi nhất trường của nó đều học lớp này. -Ê, mày và Phú tâm tình gì với nhau hả? Khai ra mau. Thằng Nguyên cùng Quyên lôi cổ tôi ra tra hỏi -Bọn mày khùng quá đi .Hay muốn tao cướp Huyền của mày ko Nguyên*cười gian xảo* -Ê ê đừng có lôi tui ra đây chứ mấy má cả ông nữa Nguyên thấy tui bị cướp mà ko nói gì sao?-Huyền chen vào - Ơ....thằng nào?....Thằng nào cướp đâu? Thằng Nguyên giả ngu ngó lơ làm Huyền sạc cho nó trận mọi người ai cũng cười ồ lên.Lúc đó thầy giáo cũng bước tới làm ai cũng nhốn nháo tìm chỗ ngồi giương mặt lên giả dạng thanh niên nghiêm túc. -Chào các em tôi tên Hoàng giáo viên chủ nhiệm các em năm nay. Hôm nay lớp chúng ta có một học sinh chuyển trường tới.. em vào đi. Ngay khi vừa bước chân vào mọi người ai cũng nhìn cô gái khác. Mọi người đúng vậy kể cả nó. Cô gái đó nhìn không khác gì búp bê không là thiên thần với mái tóc hơi nâu đen cùng cả thân hình bé nhỏ, khuôn mặt thanh tú. Ai Ai cũng nhìn cô với đôi mắt ngưỡng mộ. -Chào các bạn mình là Nguyễn Ngọc Thảo Vân mong các bạn giúp đỡ -ah! Vậy h thầy xếp chỗ ngồi nhé Phải nói rằng cực kì khó chịu thà ngồi chung với Nguyên,Huyền,Phú hay Quyên cũng được thế mà tại sao bọn nó dc ngồi chung với nhau ở bàn trên còn nó lại ngồi chung với.........bên trái: cô nàng tôi cực kì ghét khi mới vào ngôi trường này:Bảo Duyên.....Bên phải:Thảo Vân cô bạn học sinh vừa mới chuyển tới -Số mày có phúc ghê ah nha dc ngồi chung với 2 nữ sinh xinh đẹp-thằng Nguyên nói nhỏ -Tao ko dám nhận cái phúc đó đâu tao chỉ mún...ngồi chung zoi Huyền "yêu dấu" của mày ah -hahahaahaha.....ghét của nào trời cho cái ấy mày ạ RRRRREEEEEENNNNNNNGGGGG tiếng chuông ra về cất lên Nhảy vội vàng lên chiếc môtô đời mới Ducati Streetfighter 848 cùng với ánh mắt ngưỡng mộ của các cô học sinh đang nhìn khiến tôi khẽ cười. -Đi về hả em gái "đẹp giai" của chị. Chở chị về ik-Chị tôi nhảy lên xe còn đưa ra vẻ mặt cún con đáng yêu vô cùng đảm bào ko thằng con trai nào có thể từ chối khi nhìn thấy Về đến nhà nó chạy nhanh lên phòng ôm cái gối thân yêu nghĩ về chuyện hôm nay. "Càng nghĩ càng tức"-nó nghĩ thầm. Thực ra ko phải thù oán gì cho cam nhưng nó và Duyên là kẻ thù ko đội trời chung. Nhưng sau đó nghĩ về nụ hôn ban sáng nó vội đỏ mặt như quả gấc vậy
|
|
|
Chap 2[u]gặp nhau[u] Ko phải là chuyện to tát gì nhưng không hiểu sao mỗi lần nó gặp Duyên thì như bản tính nổi nóng trong nó trỗi dậy vậy. Giống như hôm nay chỉ vì một bài văn mà nó và Duyên cãi nhau lôi ra đến tận chi tiết nhỏ đến cả cô giáo cũng không đủ lý lẽ để tham gia cuộc đấu khẩu này. - Này 2 vợ chồng xóm nhà lá này ồn ào wa nha - thằng Nguyên nhanh nhẩu nói khi tới h nghỉ giải lao - Vợ chồng gì với tên cứ ưa cãi đó- Duyên hất mặt lên nói - Tui... tui mới phải nói câu đó ah ai thèm làm bạn với đồ không thừa nhận mình sai-tôi nói lại Rốt cuộc chẳng nói chẳng rằng 2 đứa không thèm nhìn nhau suốt buổi 1 TUẦN SAU- Tại nhà Khang -Khang! Hôm nay có khách bố đến con kêu Nhiên, 2 đứa xuống đây nhanh. Nó bỗng thấy cảm giác lạ thường như một dòng điện chạy dọc sống lưng vậy. Không phải là lần đầu ba nó kêu nó xuống chào khách nhưng trong nó xuất hiện cảm giác gì đó khác mọi ngày.Bước dần xuống những bật cầu thang nó thấy 1 đôi vợ chồng già -Ah đây 2 đứa con tôi Nhiên và Khang. Chào 2 bác đi con- Ba tôi vội nói Sau khi chào hỏi nó thấy chẳng có lý do gì để ở lại nên nó vội xin phép ra ngoài chơi. Khu vườn nhà nó được thiết kế thành một không gian tuyệt đẹp với những loài hoa toát lên vẻ cao quý của ngôi nhà. Hơn một nửa khu vườn là loài hoa mẹ nó thích nhất : hoa hồng. Đang hồi tưởng những kí ức xưa thì bỗng nó thấy 1 bóng người. -Cậu đang làm gì vậy?- Nó lớn tiếng nói Cô gái giật mình vội ngã về phía sau nó vội chạy tới đỡ cô. Tuy nhiên do chạy tới hơi trễ nên nó bị quá đà rốt cuộc chính nó là người ngã đè lên cô gái. Chiếc mũ bị hất ra lộ rõ mặt của người lạ mặt xuất hiện ở vườn cậu. Chưa kịp nói thêm câu nào thì đôi mắt cậu đã bị gương mặt kia hút hồn. Quả thật cô đẹp đến bất ngờ, gương mặt như thiên thần vậy ngay cả khuôn người cô cũng nhỏ nhắn mảnh mai khiến nó như muốn dang tay che chở cô vậy. -Cậu... cậu đang làm gì VẬY HẢ? Chưa kịp tỉnh khỏi giấc mộng thì cậu bỗng thấy có tiếng nói lớn rồi có ai đó đẩy người nó ra. -Đồ...Đồ BIẾN THÁI Giờ thì nó bắt đầu nhìn kĩ lại, tình cảnh khiến nó dở khóc dở cười người đã và đang mắng nó là... Duyên -3 con sao vậy? Khang sao con ngã thế này?- ba nó đi ra nhìn thấy vội chạy đến hỏi -Dạ ko sao. Đột nhiên có "ai đó" tự nhiên lên cơn đánh con -Cậu...-Duyên tức đến nỗi nói không ra lời -3 con biết nhau rồi hả? Tốt quá! Nghe đây Khang từ nay 2 bạn này sẽ chuyển đến sống cùng con -CÁI....cái gì-Duyên và nó cùng hét to Thì ra ba mẹ Duyên là bạn của ba nó và bây giờ họ có việc bận đi xa nên gửi 2 cô con gái họ nhờ nhà nó chăm sóc. Bây giờ nó mới hiểu cảm giác bồn chồn buổi sáng bắt đầu từ đâu. Nhưng có một chuyện nó bức xúc vô cùng nhưng không thể nói với ba đó là chuyện nó và 2 cô kia sẽ phải ...cùng phòng. NGÀY THỨ 1 Nó đang bắt đầu ngày mới với một cách hết sức bình thường nếu như không gặp phải một trận đòn của Duyên. Vừa đi nó vừa ấm ức với Phú tại sao nó chỉ "lỡ" vào phòng khi Duyên đang tắm vả lại tại Duyên ko chịu khóa cửa mà. Hôm đó cũng là lúc nó sốc toàn tập khi biết cô bạn nó từng "nhìn" chăm chú khi ở vườn hoa là...Vân. NGÀY THỨ 2 Tất nhiên nó vẫn đang cố thích nghi với cuộc sống mới nếu như không có kẻ phá đám là Duyên đây. Hình như ngày nào cô không mắng nó thì cô sẽ ăn ko ngon hay sao-nó nghĩ. Cô chê từ cái tính vô phòng tắm mà không gõ cửa(Phòng nó mà) cho đến tật đi xe máy đến trường rồi tới ko chép bài đầy đủ...Tất nhiên mọi chuyện đều có giới hạn của nó NGÀY THỨ 3 Nó vẫn đang cố gắng hòa nhập vào 2 người con gái này. Tất nhiên là nó sẽ chẳng để tâm đến nhưng đằng này ba nó luôn nói nó cần cho họ cảm giác như ở nhà Nhưng đến lúc nó ko thể chịu nổi những lời càm ràm như một bà già của Duyên thì... -CẬU ĐỦ RỒI ĐẤY! ĐỪNG NÓI TỚ PHẢI LÀM GÌ. CẬU KO PHẢI MẸ TỚ-nó hét lớn -Cậu... Tôi phóng lên xe ngay lập tức khi ra về khi lại nghe câu :cậu ko nên đi xe máy đến trường đâu nó sẽ... của Duyên. Không biết có chuyện gì nhưng đêm nó nghe thấy tiếng khóc
|