Ánh Mắt Người Yêu
|
|
|
Chap 8 1 tuần sau.. Kétttt...bánh xe dừng lại trước cổng trường, bốn cô bước xuống đứng đợi bốn cậu đi gữi xe rồi bốn cô khoát tay bốn cậu bước vô lớp..hàng trăm cặp mắt nhìn theo ngưỡng mộ có phần ganh tị...họ vẫn như mọi ngày..và cuối cùng tiếng chuông tan trường cũng vang lên..bôn cô lại khoát tay bốn cậu ra về.. Tại một một khách sạn : (Tg; tại vì tạo bất ngờ nên ảnh không thể làm ở nhà mình đc) - haizzz...cuối cùng thì cũng xong...cậu nhìn đồng hồ đã 6h:pm..cậu vội chộp lấy cái đt gọi cho Nguyên Nguyên nghe máy - alo cậu xong chưa? - ok rồi..bọn cậu qua đi! - ok 15p có mặt. Tụt...tụt... Nguyên đt cho Thiên và Khánh..rồi kêu 1 chiếc taxi 7 chổ để còn rước mấy cô nương kia.(tg: trong khi chờ mấy anh kia tới rước thì mình đi rình xem mấy cô nương kia đang làm gì nhé) Hôm nay Dương có nhã hứng nên rủ ba cô kia đi dạo công viên..đi đc 1 lúc thì cả bốn người cũng mõi chân nên bốn cô ngồi xuống ghế đá bắt đầu tám. - nè! Dạo này bà với ông Khánh sao rồi? (Minh hỏi Nhi) - thì cũng bình thường thôy.(Nhi đáp) - tui thấy 2 người họ đeo nhau như sam ý..(Dương nói) Nhu đỏ mặt đánh đùi Dương - cái bà này! Rồi họ cười khì khì..nãy giờ ba cô tám mà có 1 người đang sầm mặt xuống buồn hiu..Dương nhìn Bích rồi đá mắt với 2 cô kia..2 cô kia hiểu ý gật đầu cười. - ủa bà sao vậy Bích? sao im ru vậy?(Nhi hỏi) - đâu có sao..(Bích đáp giọng buồn hiu) dứt câu thì ba anh kia từ taxi chui ra đứng ngoắc ngoắc...ba cô kéo Bích đi lên taxi mà Bích cũng không biết là đi đâu,hiện giờ cô thật sự không có tâm trạng đùa giỡn,cô vừa buồn lại vừa giận Đông..vì hôm nay là birthday của cô mà Đông không nhớ. - Đông à!! anh thật vô tâm(cô nghĩ) Cô cứ sầm mặt xuống..mặt cho họ muốn đưa cô đi đâu thì đưa..cuối cùng xe cũng dừng lại một khách sạn sang trọng..tất cả xuống xe..Bích vẫn chưa biết mấy người kia định đưa cô đi đâu. - sao lại vào đây?(Bích hỏi) - đi đi thì biết! (Dương nắm tay Bích kéo đi) Mấy người kia thì chỉ đi theo sau...tới một căn phòng Dương mở cửa đẩy Bích vào đóng cửa lại. Bích quay lại...xung quanh chỉ là một màu đen..cô bắt đầu thấy sợ..cô quay lại định mở cửa nhưng không tài nào mở ra đc..bổng...từ phía sau cô phát sáng lên cô giật mình quay lại..(tg: ngạc nhiên chưa) Đông đang đứng trước mặt cô,trên tay bưng cái bánh kem. - happy birthday to you..happy birthday to you..happy birthday...happy birthday...HAPPY BIRTHDAY TO YOU!! - CHÚC MỪNG SINH NHẬT EM !! Cô nhìn Đông đôi mắt cô đầy nước...cô rất vui..rất hạnh phúc..vì anh không quên ngày sinh nhật của cô,anh âm thầm..âm thầm..tiếng của Đông cất lên làm làm cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. - em cầu nguyện đi! Cô nhìn Đông nỡ nụ cười hạnh phúc rồi chấp tay cầu nguyên..xong thổi nến Đông đặt bánh kem xuống bàn..cô nhào tới ôm chầm lấy Đông. - cám ơn anh ! - im lặng - em tưởng là anh quên mất rồi(cô siết chặt cậu hơn) Cậu nhẹ đẩy cô ra..- Ngốc quá !! - mà em ước gì vậy?(cậu tò mò) - nói anh biết sao còn là bí mật nữa. - ừm..ha!! Rồi cậu kéo cô lại đặt nhẹ nụ hôn lên môi cô..hôn nhẹ thôi ai ngờ..cô đáp trả nhiệt tình luôn...CẠCH !!...tiếng mở cửa làm giật cả hai buông nhau ra...6 người kia há hốc mồm ra.. - THÂY HẾT RỒI NHAAAA!!!..(6 người đồng thanh) Cô xấu hổ nhụi đầu vào ngườ Đông..Đông đỡ lời - thôi mấy cậu tha cho bọn tớ đi,hôm nay là birthday của cô ấy mà(cậu cười cười) - OHHH!!! CHÚC MỪNG SINH NHẬT !! (6 người kia đồng thanh rồi cả đám cười ầm lên) - thôi thôi tớ xin mấy cậu đó, nhập tiệc thôi !!! (Đông nói) Rồi tất cả nhập tiệc với vài món ăn nhẹ vài chai rượu tây...uống một lúc tất cả cũng ngà say,họ bật nhạc lên và bắt đầu khiêu vũ vui đùa tới khuya..ai nấy cũng say mềm..nên đạt phòng kế bên nghĩ ở lại luôn.. Lúc này tất cả đã ra về...trong phòng chỉ còn Đông và Bích. Họ bắt đầu với nụ hôn nòng cháy..Đông buông nụ hôn ra định nói gì đó nhưng Bích đã chặn tay lên môi cậu khẽ lắc đầu. - anh đừng nói gì hết! Rồi cố kéo cậu nối lại nụ hôn nồng cháy đó.(đến lúc này thì cô không nghĩ gì nữa,cô chỉ muốn trao hết những gì mà cô có cho người cô yêu) họ tiến về giường..những thứ vướng bận nhanh chóng đc cỡi ra..trên giường chỉ con lại 2 cơ thể bằng da thịt..họ quấn lấy nhau..cậu bắt đầu di chuyển nụ hôn từ môi xuống cổ,từ cổ xuống vai,rồi lần xuống vòng một của cô,hơi thở gấp gáp của cô làm cậu thêm kích thích..cậu dừng lại ở vòng một, cái lưỡi cậu không ngừng chuyển động,tay cậu cũng từ từ kéo xuống vùng nhạy cảm ẩm ước,tay cậu khong ngừng chọc gẹo..làm cô nhịn khôn nổi khẽ rên.. - ư... Cậu bắt đầu đưa tay vào..và dừng lại ở nơi đc bảo vệ bằng cái màng mỏng manh,cậu nhìn cô,cô nhẹ gật đầu,tay cậu từ từ đi sâu vào trog xe tan cái màng mỏng đó...cô cắn môi cố chịu đau.cậu vẫn nhẹ nhàng từng nhịp một - ư...ư...ư... - tiếp tục công việc - ư..e.m..đ.a.u... - tiếp tục công việc - Ưmmmmmmm... một dòng nước ấm ấm chảy ra cho biết cậu đã hoàn thành công việc.cậu từ từ rút tay ra..lúc này cả 2 rất mệt..cậu ôm cô vào lòng rồi chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau Cô thức dậy trước, cô nhìn thấy cậu vẫn còn ngủ say,cô hôn nhẹ lên môi cậu như lời chào buổi sáng rồi nhẹ nhàng bước xuống giường.. - AAAAA đôi chân cô khuỵ xuống Cậu nghe thấy tiếng la nên giật mình..thấy cô đang ngồi dưới sàn ôm hạ thân cậu hoảng hốt nhảy phốc xuống sàn rồi bế cô lên giường... - em không sao chứ? - cô lắc đầu mà vẫn ôm hạ thân. - anh xin lỗi...anh làm em đau rồi... Cô nhìn cậu mĩm cười hạnh phúc. - ngốc quá !(cô ngắt mũi cậu) - để anh giúp em! (Cậu mĩm cười rồi bế sốc cô lên tiến về tolet) 15p sau...2 người bước ra khi quần áo đã chỉnh tề Cóc!!!...cóc!!.. - 2 người thức chưa vậy?( Thiên hỏi) Cậu ra mở cửa..- có chuyện gì vậy? - cậu không định đi ăn sáng hả? Mọi người đang chờ ở dưới kìa!! - ừm tớ xuống ngay!! cậu quay vào phòng hôn nhẹ lên má cô - đi ăn thôi em! Cô gật đầu..rồi khoát tay cậu đi xuống. - xuống rồi kia!! (Khánh nói) 8 người họ nhanh chóng thanh toán tiền KS rồi kéo nhau đi ăn. (Tg: ban ngày thì mình đi làm, tối về mới có t.gian viết truyện,vì vừa nghĩ vừa viết.có khi viết đã đời đăng bị thất bại phải viết lại, nên mỗi ngày chỉ có thể viết đc 1 chap. Mong các bạn thôg cảm và ủng hộ)
|
|
Chap 9 họ kéo nhau đi ăn xong đến trường luôn..tại lớp: vì chưa tới giờ học nên Khánh dò bài lại..cậu đang cậm cuội xem lại bài thì có một cô gái ngồi xuống cạnh cậu( vì cậu học có mình trong lớp cũng không có Nhi canh chừng nên có rất nhìu cô gái để ý tới cậu, nhất là cô tiểu thư Họ Phạm. Tên đầy đủ là Phạm Mỹ Đình) - hôm nay sao anh Kháng nhà ta siêng vậy kìa?(Đình nói) Cậu ngước lên cười 1 cái rồi cuối xuống xem bài tiếp Đột nhiên cô choàng tay qua vai cậu Cậu tròn mắt nhìn cô Tiếng chuông của trường cũng vang lên..nên cậu không hỏi thêm,trong tiết học cô tiểu thư này cứ nhìn cậu suốt(ai mà lọt vào mắt xanh của Mỹ Đình thì khó mà thoát đc,vì cô mà thích thứ gì thì phải có cho bằng đc) Giờ nghĩ trưa : Đình cứ ngồi nhìn ngắm Khánh - Phan Khánh. Phạm Mỹ Đình này nhất định phải có đc anh(cô nghĩ) - anh Khánh.(cô nói) - hữ?? - tối nay anh có rảnh không? Em mời anh đi uống cafe Tối nay Nhi phải ở nhà ôn bài..mình đi uống cafe chắc cô ấy không nghĩ gì đâu(cậu nghĩ) - ừm cũng đc. - vậy tối nay 7h gặp anh tại quán yans nha!(cô mừng rỡ) - ok không gặp không về. - ok không gặp không vê. Nói chuyện 1 lúc thì họ tiếp tục học Rengggg...Renggg...tiếng chuông báo hiệu tới giờ ra về...tất cả ra về..Khánh về nhà tắm rữa rồi ăn tối xong. Cậu nhìn lên đồng hồ thấy đã 6h40:pm..cậu nhanh chóng vào kho đắt chiếc moto của mình ra vi vu đến quán cafe...tới nơi..cậu bước vào thấy Mỹ Đình đã chờ sẵn - em tới lâu chưa? - em mới tới. Anh ngồi đi Cậu ngồi xuống kêu ly cafe rồi 2 người bắt đầu trò chuyện rất vui vẻ..đến 10h:pm mới chịu ra về Cứ như thế họ càng ngày càng thân thiết hơn..cậu cũng quên luôn Nhi và mọi người. Nhi thì cứ cặm cuội học lâu lâu mới có thời gian nhắn tin cho cậu.. Hôm nay cũng vậy...Mỹ Đình đang cùng cậu ngồi tại quán yans...Thật trùng hợp Nguyên và Dương cũng hẹn nhau đến đây.. Khánh và Đình đang cười đùa giỡn thì cậu cảm giác như có ai đang nhìn mình nên cậu ngước lên nhìn khi tay vẫn còn cầm tay Đình Cậu giật bắn mình khi thây Nguyên với Dương đang nhìn cậu với ánh mắt cực kì đâm chiêu...cậu vội buông tay Đình chuẩn bị đứng dậy thì Nguyên ra hiệu cho cậu ngồi xuống,Nguyên và Dương cũng ngồi xuống,khánh nhanh giới thiệu : - giới thiệu với em đây là bạn thân của anh Hoàng Nguyên,còn đây là người yêu của cậu ấy,(cậu chìa tay giới thiệu) - còn đây là bạn tớ.tên Phạm Mỹ Đình. - bạn thôi à?(Dương nhìn Khánh với ánh mắt thăm dò) Khánh gật đầu rồi đánh trống lãng.. - mà mấy người kia đâu? Sao có 2 ra đây vậy? - vậy Nhi đâu? Sao cậu ngồi đây với cô gái này? Câu hỏi của Nguyên làm Khánh cứng họng ú ớ.. - à...à..thì...Nhi bận ôn bài nên tớ... - ủa Nhi là ai vậy anh?(Đình chen ngang) Khánh chưa kịp trả lời câu hỏi của Đinh thì bị Nguyên kéo đi..- cậu ra đây với tớ! Nguyên kéo Khánh ra ngoài cổng. - thật ra cậu và cô ta có quan hệ gì? - bạn - her..theo tớ thấy thì khôg phải vậy. - cậu tin hay không cũng đc. - haizz..Khánh à cậu thay đổi rồi - tớ thấy tớ chả thay đổi gì cả - cậu làm gì thì làm.nhưng nếu cậu làm Nhi tổn thương thì tớ sẽ là người đầy tiên không tha cho cậu(Nguyên nói chậm rãi từng câu 1) Khánh nỡ nụ cười khinh bỉ rồi đáp: - chuyện của tớ không cần cậu phải lo nhiều như vậy. - C.Ậ.U..(Nguyên nhào tới nắm cổ áo Khánh) - cậu định đánh tớ sao? cậu đừng quên rằng chúg ta học chug 1 môn võ(Khánh cười khinh bỉ) Nguyên buông tay ra khỏi cổ áo Khánh.rồi cười khinh bỉ đáp: - đánh cậu chỉ là bẩn tay tớ...cậu hãy nhớ kỉ những gì tớ nói nếu không thì đừng có trách.. Nguyên quay vào trong Kéo tay Dương đi ra. - về thôi em! - có chuyện gì vậy anh?(Dương ngu ngơ) - về rồi anh sẽ nói! Cô gật đầu rồi 2 người ra về..ngay lập tức cậu móc đt ra gọi cho mấy người kia - alo? (Thiên nghe máy) - cậu và mọi người ra bar gặp tớ có chuyện. - ừm tớ biết rồi.. dù vẫn chưa biết là có chuyện gì nhưng Thiên hiểu tõ tính của Nguyên.Nguyên đã hẹn gấp thì chuyện không hề đơn giản nên cậu triệu tập gấp tất cả(Nguyên cũng có dặn là không cần gọi Nhi) Khánh bước vào trong thẩn thờ suy nghĩ về những lời Nguyên nói...cậu vừa ngồi xuống thì Đình hỏi ngay. Có chuyện gì vậy anh? - à khôg có gì đâu em. - Nhi là ai vậy anh? Cậu giật mình khi nghe câu này..cậu thở dài rồi đáp: - nạn gái anh. Đình tròn mắt nhìn cậu - sao trước giờ em không nghe anh nhắc tới cổ? - à..thì...mà thôi cũng trể rồi mình về thôi em(đánh trống lãng ghê thiệt) Nghe cậu nói như vậy Đình cũng ngầm hiểu vấn đề nên không hỏi nữa..cô nhẹ gật đầu..rồi 2 người ra về. 15p sau tại Bar : - cậu gọi tớ có chuyện gì mà sao nghe giọng cậu gấp gáp quá vậy.(Thiên hỏi) Nguyên thở dài..rồi kể tất cả về Khánh cho mọi người nghe. - CÁI THẰNG NÀY TỚ PHẢI CHO NÓ 1 TRẬN MỚI ĐƯỢC.(Đông tức giận nói lớn) - cậu bình tỉnh đi(Thiên ngăn Đông lại) - tớ biết các cậu cũng rất tức giận giống tớ..nhưng trước mắt chúng ta không nên manh động..và càng không nên cho Nhi biết chuyện này. Tất cả gật đầu rồi tìm cách giải quyết chuyện này.(tg: người ta đã thay đổi rồi giải quyết cái gì nữa haizzz) 1 tuần nữa lại trôi qua..Khánh càng ngày càng thân thiết với Đình...cũng đồng nghĩa là càng ngày càng rời xa Nhi. Nhi cũng không biết chuyện gì đã xẩy ra với Khánh.nhưng không biết phải hỏi ntn..tâm trạng của Nhi lúc này rất rối bời..thời gian cô gặp Khánh càng ngày càng ít, cô cũng có hỏi Khánh,nhưng Khánh chỉ nói là bận học,vì yêu Khánh nên cô tin rất tin tưởng Khánh. Dạo gần đây cô buồn rất nhiều,cô thường xuyên đi Bar,uống cho tới say mềm mới chịu về. Hôm nay cô hẹn Dương,Minh,Bích cùng đi Bar..mấy anh kia thì bị bỏ ở nhà với lý do là Nhi buồn muốn tâm sự,mà đã tâm sự thì chỉ tâm sự riêng của con gái thôi.Nhưng mà mấy ảnh cũng tò mò đâu chịu yên phận ở nhà..3 cậu len lén đi theo.
|
Chap 10 Tại Bar : Nhi cùng ba con bạn ngồi tâm sự.(ba anh kia thì ngồi bàn trong góc quan sát tình hình) - dạo này tui thấy bà xanh xao quá.bà ổn không?(Dương hỏi) - haizzz dạo này tui thấy anh Khánh sao sao á, hình như là ảnh hết yêu tui rồi.(Nhi nói giọng sắp khóc) rồi cầm lu rượu lên uống cạn như vẻ bất cần đời. - chắc tại ảnh bận học thôi.bà đừng lo quá(Minh trấn an Nhi) Dương nghĩ : giấy thì không gói đc lữa,thế nào Nhi cũng sẽ biết chuyện của Khánh với cô gái kia,nhưng cô không biết phải nói sao với cô bạn của mình, thật sự cô cũng choáng ngộp với sự thay đổi 180•c của Khánh.cô sợ nói ra thì Nhi sẽ không chịu nổi cú sốc này,nên giờ cô chỉ biết trấn an tinh thần cô bạn thân của mình. - ừm..tui cũng nghĩ vậy, bà uống ít thôi,còn giữ sức khoẻ mà học nữa chứ!(Dương nói) Nhi nhẹ gật đầu rồi nói: - tui sẽ tìm một ngày thích hợp để làm rõ mị chuyện với ảnh Nghe tới câu này thì ba cô kia hoảng hốt đồng thanh: - KHÔNG ĐƯỢC !! Câu nói của ba người kia làm Nhi không thoát khỏi sự tò mò. - vì sao? - à...thì..nếu nà làm vậy anh Khánh nghĩ là bà nghi ngờ tình yêu của ảnh dành cho bà,không tin tưởng ảnh.(Bích cố giải thích) - nhưng mà...(Nhi nói) - không như nhị gì hết...chuyện đó để tụi tui giải quyết giúp bà.vậy đi ha!(Bích cương quyết) - ừm nếu mấy bà đã nói vậy thì tui an tâm mà học hành rồi..(Nhi cười đáp) - ừm quyết định vậy đi. - mà thôi chuyện của tui bõ qua 1 bên đi, nói chuyện của mấy bà đi.dạo này na bà với ba ông kia sao rồi?(Nhi nói) Chưa 1 ai kịp đáp câu hỏi của Nhi thì có một tớp thanh niên khoảng 6 người cầm ly rượu qua mời bốn cô. Bốn cô cầm ly rượu lên cụng rồi nhấp môi 1 ít thì tên kia liền nói: - bọn anh mời mà sao mấy em uống có tí xíu vậy? Uống cạn đi chứ! - bộ mấy anh định chuốt say tụi em hả(Dương cười đáp rồi cầm ly của cô lên uống cạn) 1 tên khác lên tiếng. - bọn anh làm gì có vé mà chuốt say đc mấy em,nhìn mấy em đây cũng là người biết uống rượu mà. Minh nhìn mấy tên kia hiểu bọn chúng có ý đồ nên cô đánh tâm lý liền: - mấy anh thông cảm! Tụi em điều la bông đã có chủ,vì vậy không thể uống nhiều rượu đc..bạn trai của tụi em mà ngữi thấy thì phiền lắm. Mấy tên kia bị đánh trúng tim đen nhưng vẫn khôg chịu buông tha. - có bạn trai thì sao chứ? Chừng nào có chồng thì bọn anh mới sợ(1 tên khác nói) Dương thấy mấy tên đó dai như đĩa Cô biết nếu ở lâu thì sẽ không ổn,nên cô đá mắt cho ba cô bạn ra hiệu lênh, vì họ thường dùng ánh mắt để nói chuyện với nhau nên ba cô ấy nhìn là hiểu ngay. Dương đứng bật dậy nói nhanh - xin lỗi mấy anh nhé! Tụi em phải về rồi..hẹn mấy anh khi khác nhé.(nói xong ba cô kia cũng đứng lên luôn)..nhưng 6 tên kia cũng đâu dể gì bõ qua mấy em hót gơ này.một tên chụp tay Dương lại lôi Dương sát vào hắn. - mấy em định đi đâu vậy? Cho bọn anh theo với(hắn nỡ nụ cười đê tiện) Dương cũng nở nụ cười khinh bỉ với hắn rồi đáp: mấy anh làm ơn tự trọng ở chốn đông người..đừng để tụi em phải la lên thì mấy anh mất mặt lắm đó. - hắn lại cười đê tiện..- ở chổ này ai dám xen vào chuyện của bọn anh thì tên đó chán sống rồi(hắn vừa nói dứt câu thì..) BỐP!!!...một cú đấm mạnh làm hắn choáng váng! (Tg: nãy giờ mấy ảnh ngồi thấy hết trơn..nhịn hết nổi ùi nên mới xong ra) - Uiii da!!..thằng chó nào vừa đánh tao?(tên đầu sỏ nói) - là tao đây! Xin tự giới thiệu..tao là bạn trai của cổ..vì từ nãy giờ thấy mày có hành động thiếu văn hoá quá nên tao nhịn không nổi lỡ đánh màu một cái. Xin lỗi nhé(Nguyên cười khinh bỉ rồi đáp) Hắn nghe mấy lời sốc óc của Nguyên tức giận vô cùng liền quay sang bảo bọn đàng em - TUI BÂY CÒN ĐỨNG ĐÓ NỮA HẢ? XÔNG LÊN!! ĐÁNH CHẾT TỤI NÓ CHO TAO!! Hắn vừa dứt lời thì mấy tên kia liền xông lên..nhưng chỉ vài phút thì 5 tên đã nằm bẹp dưới sàn...mặt hắn tái mét. Thiên trắc lưỡi nói : - với mấy thứ võ mèo qào mà đòi đánh chết tụi này à? Thiệt là không biết tự lượng sức.haizzz..( Thiên lắc đầu chê bai) Máy hắn lên tới não..nhưng hắn cũng phải nhịn(tg: không nhịn thì làm gì nhau)..hắn nhìn bọn đàng em rồi hét lớn: - TỤI BÂY DÚNG LÀ LŨ ĂN HẠI. RÚT THÔI!!! Rồi bọn chúng lờm cờm bò dậy cấm đầu chạy..lúc này Bích thắc mắc nên hỏi: - sao mấy anh lại ở đây? - thì tụi anh ra đây để bảo vệ mấy cô công chúa của tụi anh đó thôi(Đông gãi đầu rồi cười đáp) - xạo!! Mấy anh theo dõi tụi em đúng không?(Minh nói) - l.à.m.g.ì..có( bị nói trúng tim đen bên Thiên lắp bắp) - vậy tại sao lại có mặt ở đây đúng lúc vậy?(Dương nhìn Nguyên với ánh mắt thăm dò) - à..thì tại tụi anh bị bõ ở nhà một mình buồn quá nên hẹn nhau ra đây uống vài ly..ai ngờ gặp mấy em ở đây(anh Nguyên nhà ta qíu quá nên nói đại) - thôi tạm tin mấy anh đó!..giờ thì đi về thôi(Dương nói) Cuối cùng mấy bà chằng đó cũng tin..ba cậu thỡ phào nhẹ nhỗm...rồi chở mấy cô về luôn..(tg: ý còn Nhi thì sao?..dĩ nhiên là Nhi đi taxi về rồi) Kéttt..chiếc taxi dừng lại trước căn biệt thự to đùng của Nhi..à không!của bama Nhi mới đúng. Nhi bước xuống thanh toán tiền taxi tính đi vào nhà thì có hình bóng quen thuộc đang đi về phía Nhi...quả đúng là Khánh,nhưng lần này Khánh đang nắm tay người con gái nào đó đi dạo phố.mà còn cười nói vui vẻ như thể họ đang yêu nhau nữa chứ! Điều đó làm như cảm thấy tim mình như muốn vỡ nát..cô quyết định phải làm rõ việc này..cô chạy lại chổ 2 ngươi họ,cô đứng trước mặt họ,cô đưa mắt nhìn Khánh...trong chờ câu trả lời.Khánh tháy Nhi thì nụ cười cậu tắt liệm..cậu đưa mắt nhìn cô gái kia..cô gái kia nhẹ gật đầu rồi cậu bước lại chổ Nhi.chưa kịp nói lời nào thì cậu đã ăn ngay cái tát của Nhi. CHÁT...cái tát khá mạnh làm mặt câu inh 5 dấu tay,cô gái kia thấy vậy liền chạy lại nhưng cổ bị Khánh ngăn cản rồi thỏ thẽ: - để anh tự giải quyết!! Cô gái đó nghe Khánh nói vậy cổ ngoan ngoãn gật đầu rồi đứng sang một bên..lúc này thì nước mắt Nhi rơi xuống làm ước cả mặt..2 mắt nhoè đi..Khánh đứng lại trước mặt Nhi,cậu nhìn thẳng vô mắt Nhi,nói một câu không cần suy nghĩ - anh xin lỗi..chúng ta thật sự đã hết rồi..chúng ta nên dừng lại ở đây thôi!(Khánh nói nhẹ nhàng chậm rãi) Những câu nói của Khánh như sét đánh ngang tai Cô..cô không ngờ Khánh lại nói những lời đó dể dàng như vậy,cứ như đọc một bài văn thuộc lòng ý..lúc này Nhi bũng rũng tay chân..cô ngồi bệt xuống đất..đôi mắt vô hồn nhìn Khánh,nhìn một lần cuối để ngày mai sẽ cô sẽ không đc nhìn Khánh như hôm nay nữa,tim cô thực sự đã tan nát vì Khánh,nào là thề non hẹn biển, nào là hứa là thề...những lời đó chỉ toàn là dối trá!..nhưng lời ngọt ngào mà Khánh dành cho cô chỉ là muốn đoạt đc thứ Khánh muốn có,xong rồi đứng dậy phủi bõ mọi trách nhiệm,cô thật sự đã tin lầm Khánh,cô đã trao thể xác lẫn con tim cho con người xấu xa này..cô cố gắng đứng dậy để vào nhà nhưng không tài nào đứng lên nổi..cô như một người tàn phế vậy..Khánh định đưa tay đỡ cô đứng lên thì cô đẩy Khánh ra và thét lớn: ANH BIẾNG LIỀN,NGAY,VÀ LẬP TỨC CHO TÔI...TỪ NAY VỀ SAU TÔI KHÔNG MUỐN NHÌN THẤY KHUÔN MẶT CỦA MỘT KẺ XẤU XA BẠC TÌNH NHƯ AHH NỮA...HAI NGƯỜI BIẾNG ĐI!!!!!!!! Khánh đứng lên! Nhìn cô cậu cũng cảm thấy rất xót xa(tg: hạn người như anh mà cũng biết xót sao?) Cậu nhìn khỉ gương mặt của Nhi rồi nắm tay Đình bước đi để lại Nhi co ro ngồi đó mà không nói một lời từ biệt.cô ngồi đến 2,3h sáng rồi cũng đứng dậy bước vào nhà.(tg: vì bama cô thường đi công tác nên cô ở nhà có 1 mình cùng với bà vú nuôi và vài tên vệ sĩ thoy) Lúc cô đi vào nhà bà vú nuôi thấy cô như vậy bà lo lắng lên tiếng hỏi thăm nhưng cô không trả lời(tg: còn tăm trí đâu mà trả lời) Cô nằm trong phòng như người mất hồn..mà nước mắt vẫn khôg ngừng tuông.
|