Làm Vợ Tui Nha!
|
|
-Quý khách muốn dùng gì ạ ? Khôi cẩn thận ghi lại những gì mà khách hàng yêu cầu, đem vào cho nhà bếp chuẩn bị, sau đó lại phục vụ những bàn khác. Phải, cậu là nhân viên ở đây, nhưng chỉ bán thời gian thôi, và đây cũng ko phải chỗ làm thêm duy nhất của cậu, cậu chỉ làm ở đây từ thứ 2 đến thứ 5 thui, còn những ngày còn lại thì làm ở quán cafe gần trường. Khôi đã 20 tuổi, đang là sinh viên năm nhất của trường Hutech, một trường khá nổi tiếng đấy. Nhắc đến sinh viên năm nhất lại khiến cậu đau lòng, vừa tốt nghiệp THPT, khi cậu định đăng kí thi ĐH thì...gia đình cậu phải chuyển sang định cư bên Mỹ để tiện cho công việc của ba. Hai năm trôi qua Khôi nhớ quê hương da diết nên cậu đã xin phép về lại VN. Thật ra gia đình cậu cũng thuộc dạng khá giả. Nhưng Khôi lại thik tiêu xài những đồng tiền do đích thân mình kiếm được hơn, vì vậy cậu mới làm thêm. Chứ về mặt tài chính thì cậu khá giàu có đấy, 200triệu VNĐ, đó chính là số dư tài khoản của cậu, và nó sẽ tăng đều sau mỗi tháng vì Khôi hầu như chẳng đá động vào số tiền này ngoài chuyện mua đồ ăn hằng ngày. -Cháu về đây ạ. Bây giờ là 5h chiều, Khôi trở về kí túc xá để hoàn thành bài luận văn của mình. Cậu đã quyết tâm giành suất học bổng của năm, như vậy sẽ ko còn lo việc bị ba cằn nhằng nữa.
|
(là lần đầu viết mong được mn chỉ bảo ^^) Khôi bước nhanh vào phòng, mở đèn và bắt đầu cặm cụi vào những cuốn sách và bài luận văn, hoàn toàn quên hết những thứ bên ngoài. Căn phòng này chỉ có mình Khôi ở, thật ra là còn một người bạn cùng phòng, hình như tên là Đông thì phải. Nhưng ngoài cái tên đó ra mọi thứ về người này cậu đều ko biết. Đã là tuần thứ 5 của học kì đầu tiên nhưng người này chưa một lần đến lớp, có chúa mới biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng Khôi không muốn quan tâm nhiều, nhiệm vụ của cậu bây giờ là học, học và học, chỉ có vậy thôi. Về nhan sắc, nói thế nào nhỉ. Bên ngoài cửa sổ thường có mấy cô bạn cứ rình mò chụp hình Khôi, hình như lập thành cả một Fanclub thì phải. Sở hữu một làn da trắng bóc (do hai năm ở bên mỹ) cùng một khuôn mặt cô cùng đẹp trai ( dễ thương thì đúng hơn), cậu là một trong top hot bot của trường. Chỉ tại cái tội hơi gầy, có lẽ là do tính kén ăn của khôi, cậu chỉ ăn những món do chính tay mình nấu, đồ ăn bên ngoài à, never, pizza à, never, ngay cả nước uống Khôi cũng chỉ dùng nước bình đã đun sôi. Nhưng có lẽ nhờ vậy mà khuôn mặt của cậu không bao giờ có một mụn nhỏ nào, dù là mụn cám cũng ko có. Nó luôn trong tình trạng mịn màng. Đến nỗi những đúa trẻ còn phải ganh tị với làn da này của Khôi, thật hoàn hảo.
|
"Cách" Vậy là xong một bài luân văn vô cùng hoàn hảo. Khôi ngước nhìn đồng hồ, đã hơn 9 giờ tối rồi sao, cậu đứng dậy, vươn mình vài cái sau đó liền lao vào bếp trổ tài nấu nướng, chỉ vài phút sau là đã có một bàn thức ăn. Ngay lúc này một người hàng xóm chạy qua, là bạn của cậu, mặc dù cậu cũng chẳng nhớ đã quen biết Luân như thế nào. Luân mỗi lần cậu nấu xong món gì đều chạy qua ăn ké. Nhưng có người khen món ăn của mình, ăn cùng mình dù sao cũng vui hơn nên Khôi không phàn nàn gì, ngược lại luôn chuẩn bị một phần cho Luân đem về -Rửa tay trước đã- Vừa nói Khôi vừa xấp thức ăn ra bàn -Ok 30s sau Luân đã ngồi trước mặt Khôi khiến cậu thở dài -Rửa tay gì mà nhanh vậy, thôi, ăn nào.
|
Hai người bắt đầu càn quét bàn thức ăn, chỉ 10 phút, thật ra là chưa đầy 10 phút trên bàn đã không còn gì, sự thật là Khôi chẳng ăn bao nhiêu, Hơn 80% đều vô bụng tên Luân kia, ngã người ra nền phòng, Luân vui vẻ chép miệng -Đồ ăn củ cậu nấu là nhất, ủa mà hôm nay cậu nấu món gì dạ Khôi trầm mặt, ăn no ễnh bụng mới hỏi, nếu sau này có cho tên này ăn mì gói chắc cũng không hay biết gì -Là vịt xào cải, bò hầm đậu cùng xà lách thập cẩm Khôi vừa nói vừa loay hoay thu dọn đống chén đĩa -Phần của cậu tớ để trên bàn học ấy -Cậu là nhất Nói rồi Luân chạy lại cầm lấy hộp đồ ăn và chạy về phòng Khôi thở dài, đúng là cái đồ ăn cháo đá bát, ít nhất cũng phải phụ rửa chén chứ, đằng này... Nhưng Khôi tuy là một người khá khép kín nhưng lại rất rông lượng, không chấp nhất mấy chuyện nhỏ nhặt này. Và đặt biệt giờ giấc của Khôi cô cùng nghiêm ngặt. Sau khi dọn dẹp, tắm rửa, đúng 10h Khôi đã nằm dài trên giừơng
|
Khi mặt trời còn chưa ló dạng Khôi đã dậy tự lúc nào, cậu loay hoay chuẩn bị bữa sáng, là quần áo,...cuối cùng là tập thể dục 30phút, sau đó tắm rửa sạch sẽ, ăn sáng và xách balô lên vai tiến vào trường học đúng 6h30, quả là một con người khắc khe về thời gian. Hình như hôm nay có gì đó là lạ thì phải, tại sao trước cửa lớp cậu lại túm tụm nhiều học sinh thế kia, đa số là con gái. Khó khăn lắm Khôi mới chen qua được đám học sinh này, thở không ra hơi, cậu ngồi vào bàn không quan tâm đến bất kì chuyện gì xung quanh, bắt đầu chìm vào biển luận đề tham khảo trong cuốn sách cậu mới mượn của thư viện hôm qua.
|