Chuyện Tình Siêu Sao
|
|
truyện được viết theo cốt truyện của Minh Hiểu Khê
BaekHo và Ren, một người là ngôi sao nổi tiếng có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim mềm yếu, vì những bóng đen từ thời niên thiếu nên anh luôn luôn tìm cách trốn tránh các phóng viên và giới truyền thông; một người là nhà báo có tài với vẻ ngoài trong sáng và nội tâm mạnh mẽ, có thể không từ thủ đoạn để moi móc các vụ scandal và tin giật gân. Trong một lần tình cờ, hai con người vốn dĩ không thể gần gũi nhau ấy bỗng chốc trở thành bạn bè. BaekHo ngây thơ cho rằng Ren không nhận ra thân phận ngôi sao của mình, trong khi đó Ren lại tương kế tựu kế tiếp tục trở thành bạn tốt của BaekHo... Nhưng khi mối quan hệ của hai người ngày càng trở nên sâu sắc, Ren bắt đầu dao động. Nó khiến cho một người bướng bỉnh và luôn trong tâm thế phòng bị yêu nó sâu sắc... Lời nói dối tốt nhất là tìm cách biến lời nói dối ấy thành hiện thực. Khi đã đặt mình vào những lời nói dối ấy, thông thường đều không thể phân biệt đâu là giả, đâu là thật. Khi sự thật được phơi bày, khi BaekHo đau đớn quay lưng bỏ đi, Ren sẽ phải làm gì để níu kéo hạnh phúc sắp biến mất?
|
Giới thiệu nhân vật:
Kang Dong Ho (BaekHo)
cao 179cm nặng 65kg
Choi Min Ki (Ren)
cao 179cm Nặng 58kg
BaekRen
|
Chương 1
Chương 1-1
Buổi họp báo ra mắt album mới nhất “Người bước đi trong đêm” của BaekHo.
Những quả bong bóng màu hồng màu xanh lam và những chiếc nơ bướm lấp lánh khiến cả hội trường trở nên diễm lệ như trong mộng ảo, giống hệt cảnh thần tiên trong truyện cổ Alice vậy.
Một bức ảnh cực lớn.
Ánh mắt lạnh lẽo, khóe môi băng giá, tất cả tạo nên một vẻ mặt nếu bảo là đang cười thì chi bằng nói là đang giễu cợt thì đúng hơn, sóng mũi vừa cao vừa thẳng, khiến người ta nhìn thấy sẽ không nén được thở dài “A!” một tiếng.
Đó chính là siêu sao thần tượng lúc ấy đang nổi tiếng đến độ nhà nhà hay biết người người hâm mộ – “ảnh ngọc” _ BaekHo.
Phóng viên nhà báo chen chúc chật ních cả căn phòng lớn, họ giương cao “súng ống đạn dược” trong tay (máy ảnh, máy quay phim, máy ảnh kỹ thuật số, micro, bút ghi âm…) chĩa thẳng về phía BakHo đang đứng trên sân khấu, chỉ sợ một phút lơ là sẽ để lọt mất một câu nói, một biểu cảm của anh. Phải biết là, mỗi một tin tức mới, một bức ảnh mới của BaekHo đều là cây hái ra tiền, quyết định trực tiếp đến số lượng tiêu thụ báo và tạp chí các loại. Thế nên, các nhà đài, nhà báo, tạp chí đều phái vua nhà báo năng động mạnh mẽ nhất của họ đến để hoàn thành nhiệm vụ phỏng vấn “khó khăn” lần này!
Nói rằng “khó khăn”, là vì BaekHo trước giờ luôn thờ ơ hờ hững, không chịu hợp tác với cánh nhà báo phóng viên, muốn moi tin gì “sốt dẻo nóng bỏng” gì từ miệng anh, chính là sự khiêu chiến cao nhất đối với họ.
Giống như bây giờ, nhà sản xuất Pledis của “Người bước đi trong đêm” đang thao thao bất tuyệt giới thiệu những bài hát trong album, mày mắt hớn hở, hứng chí vung vẩy hai tay, BaekHo lại lạnh lẽo như người băng, gương mặt tuấn tú đeo đôi kính râm màu xanh đen lấp lánh không hề lộ ra chút biểu cảm gì để cánh nhà báo phát huy năng lực của mình.
“Anh ta nhất định là đang ngủ gục!”
Ren cố kiễng chân lên cao, nói với MinHuyn đứng cạnh mình với vẻ dương dương đắc ý.
|
MinHuyn đẩy đẩy máy quay phim trên vai, phản bác lại: “Đúng rồi, người ta mang kính râm mà Cậucũng thấy được, chắc cậu có siêu năng lực thật!”
Ren cau mày lại, nhìn chằm chằm BaekHo với vẻ bất mãn: “Anh đang nghi ngờ trực giác của em à? Anh hoài nghi trực giác của em chính là hoài nghi nhân cách của em, trực giác của em có bao giờ…”
“Suỵt!” MinHuyn nhìn lên phía trước, “Thời gian phỏng vấn bắt đầu rồi, cẩn thận không giành hỏi được câu nào bây giờ!”
Thật không hiểu nổi, sếp vốn sáng suốt giỏi giang sao lại thích cái con bé còn cả lông tơ vàng thế này! Không, sai rồi, phải là con nhóc lông bạch kim mới đúng. Mái bạch kim của cậu thật bắt mắt, đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm khiến người khác há hốc mồm, trợn tròn mắt.
Ren liếc mắt nhìn về phía gương mặt nhìn nghiêng vẻ thờ ơ của anh chàng, trong lòng thầm nhủ: “Khinh thường tôi hả, dám khinh thường Ren – thiên hoàng phóng viên giải trí nhật báo mạnh nhất, tiềm lực to nhất của ‘JoongAng Ilbo’( báo lớn nhất Hàn Quốc) hả? Xem ra, không để anh biết được thực lực của tôi, thì anh sẽ không cam tâm tình nguyện hợp tác với tôi đây mà.”
Được…
nó hít thở thật sâu, điều chỉnh lại tâm trạng của mình, giây phút chuẩn bị…
Chiêu khổ nhục kế !
“Bây giờ có thể bắt đầu phỏng vấn được rồi. Người thứ nhất…”
aron đứng dậy, ánh mắt lướt một vòng tứ phía, nhìn xuống một rừng cánh tay đưa lên biểu thị ý muốn được phỏng vấn, vẻ mặt đầy mong mỏi chờ đợi được ngón tay của anh ta chỉ vào của đám đông bên dưới.
Lựa chọn để ai được phỏng vấn là chuyện rất quan trọng. Phải chọn những phóng viên chính thức của báo đài có danh tiếng nổi như cồn, địa vị cao ngất, chẳng hạn "Korea Herald", những câu hỏi được họ nêu ra thường là đều đúng trọng tâm, không phát sinh ra những lộn xộn rắc rối; tuyệt đối tuyệt đối không thể để phóng viên các báo như “abc” hoặc “xyz” "JoongAng Ilbo" có được cơ hội để phỏng vấn, bọn họ thường xuyên không kiêng nể gì ai, sắc bén chua cay, toàn hỏi những chuyện kinh thiên động địa mà lại còn hỏi dai, nếu chọc giận BaekHo vốn nóng tính cộc cằn, e rằng nơi này sẽ biến thành bình địa mất.
aron nhanh chóng đảo mắt tìm kiếm phóng viên mang biểu tượng của "Korea Herald" trong đám phóng viên nhà báo bên dưới, nhưng phải tìm cho được họ trong đám người chen chúc ken đặc dưới kia, hình như là nhiệm vụ bất khả thi.
Trong lúc tìm kiếm…
|
Đột nhiên, một mái đầu màu bạch kim đập vào mắt anh!
Nóng bỏng như mặc trời, một mái tóc màu bạch kim lấp lánh tươi rói chói mắt! Những người nhuộm tóc dưới đó rất nhiều, màu nào cũng có, kẻ lăn lộn trong ngành giải trí như anh đã thấy nhiều rồi. Nhưng, màu bạch kim đẹp như thế, ánh lên lấp lánh như thế, thì lại là lần đầu tiên được nhìn thấy.
Aron ngẩn ra, ánh mắt trượt theo mái tóc ấy nhìn xuống…
Một khuôn mặt nhỏ thanh khiết, cùng một đôi mắt to lấp lánh tinh nhanh, tròng mắt đen trắng rõ ràng như thủy tinh.
Điện, quang, thạch, hỏa!
Đôi mắt ấy khẽ chớp.
Với nét đẹp của cánh bướm lay động, với sự nhẹ nhàng của chuồn chuồn đậu mặt nước, với tốc độ mỗi giây hai mươi lần – đôi mắt hướng về anh khẽ chớp nhẹ!
Thêm vào đó là nụ cười rạng rỡ như ánh nắng mùa hạ!
|