Lại Đây Nào, Tiểu Công Của Em
|
|
Xin chào các bạn, hôm nay mình xin gửi đến các bạn Truyện Lại đây nào, tiểu công của em!! Những truyện về chủ đề yêu đương, hoàn cảnh để yêu nhau đã rất nhiều, nên qua bộ truyện này mình muốn xoáy sâu hơn về cuộc sống gia đình sau hôn nhân của couple mình sáng tác Đây là truyện đầu tay của mình, mong được các bạn ủng hộ để mình có động lực viết tiếp ^~^
LẠI ĐÂY NÀO, TIỂU CÔNG CỦA EM Sam Bối Bối Truyện Gay về đề tài cuộc sống trong gia đình ★ Truyện được đăng tại website kenhtruyen.com ★ Bìa truyện được thiết kế độc quyền bởi Nhóm Tác giả kenhtruyen.com
Truyện xoay quanh cuộc sống gia đình của đôi vợ chồng son: Thái Cơ Phước và Doãn Tiểu Ân... Điều đặc biệt là chàng công là một anh chàng hiền lành, khá nhút nhát luôn năm trong vòng tay bảo vệ của em Đại thụ ^^ tuy nhiên anh chàng là một người nghị lực, biết chăm lo cho gia đình bé nhỏ của mình....cùng tớ tham quan cuộc sống hạnh phúc của họ nhé~~ **************************************************** 1/ Sweet Morning Một buổi sáng thật trong trẻo, Thái Cơ Phước mở mắt khi ánh nắng nhẹ hắc vào căn phòng...xoa nhẹ đôi mắt. Anh chàng bất chợt đưa tay qua kế bên...trống rỗng. - Dậy rồi sao? - Thái Cơ Phước lồm cồm ngồi dậy, trận "chiến" hôm qua làm anh hơi mệt. - Anh yêu, dậy cùng em ăn sáng nào! - Anh nghe rồi, chờ tí nhé Tính đến nay đã gần 3 năm sau khi Thái Cơ Phước đưa tân nương Doãn Tiểu Ân đi đăng kí hết hôn, cuộc sống gia đình của hai người quả thật là khá hạnh phúc và viên mãn. Thái Cơ Phước anh là một chàng trưởng phòng tài năng và lịch thiệp, còn cậu bé kia, Doãn Tiểu Ân, một cậu sinh viên làm phục vụ trong quán Coffee Choi. Nghe sơ lược thì chúng ta ai cũng nghĩ rằng anh là một chuẩn Cường Công còn em kia là một Tiểu Mỹ Thụ, cả hai thật là một cặp đôi đáng yêu như bao hủ nữ từng mơ ước...Nhưng không, anh công này quá ư là hiền lành còn em thụ kia thì....đúng là chỉ có "mỹ" chứ không có "tiểu" ... Thái Cơ Phước nhìn vào dĩa Bít tết và ly nước trái cây trên bàn mà hai mắt tròn xoe nhìn em thụ của mình: - Là em làm sao? - Ừm, chứ ai vào đây - Anh không nghĩ là em có thể làm được những thứ này để chuẩn bị cho anh...ơ - Phước kịp khựng miệng lại khi mà thấy sắc mặt của Tiểu Ân đã dần đen xuống - À không, ý...ý anh là mọi hôm anh vẫn làm cho em ăn mà Bỏ chiếc tạp dề qua một bên, Tiểu Ân đi đến và vòng tay qua cổ của Thái Cơ Phước: - Em biết anh dạo này tăng ca làm việc rất cực khổ để chăm lo tiền điện nước, rồi học phí cho em nữa. Không phải em nên làm gì đó để anh nhẹ bớt hay sao :) Thái Cơ Phước, mặt cứng đơ, đâu đó trong lòng anh dâng lên một sự ngọt ngào, một niềm hạnh phúc len lõi trong tim. - Nào, ăn thử xem, coi chừng nguội đấy - Để anh thử tài nghệ của em xem sao - Phước nở một nụ cười tươi - Ummmm.....Yummy!!!! trời ơi, Tiểu Ân của anh, tại sao em nấu ăn ngon như vậy mà anh chưa một lần biết thế! Doãn Tiểu Ân vừa lau gian bếp vừa cười: - Hì, cũng chỉ vài món thôi anh, so với anh thì em còn kém xa - Không đâu, đây là món bít tết tình yêu ngon nhất anh từng ăn - Thiệt hông đó - Thiệt mà, anh mà nói láo anh sẽ....ư _ "chóc" - Em biết rồi, anh không cần phải như thế đâu Thái Cơ Phước lại đơ tập hai, bất chợt anh sờ lên má, vẫn còn ấm ấm. Hôm nay là một ngày thật tuyệt với anh rồi... - Lại đây, em thắt cà vạt cho nè. - Em hôm nay sao ấy, không giống mọi hôm tí nào! - Ý anh là mọi hôm em không có được nhu mì, đảm đang phải hơm? - À không không, chỉ là.....em...em trở nên dịu dàng làm anh không quen tí - Thôi nào, anh đi làm kẻo trễ. Chiều nhớ về sớm nhé! Thái Cơ Phước bước ra khỏi nhà, mà hàng xóm xung quanh đua nhau lụm trái tim bay bay khắp đường. Hôm nay anh hạnh phúc quá! Ngồi trên xe, anh mỉm cười nhớ lại thời mới quen nhau... Đúng là thật không dễ dàng gì để mà anh thốt lên lời tỏ tình với Doãn Tiểu Ân. Lần đầu gặp Tiểu Ân trong Coffee Choi, anh đã bị hớp hồn bởi cậu sinh viên với mái tóc đen óng mượt và làn môi căng đỏ. Hôm ấy, anh đi bàn công việc với đối tác mà ôi thôi, anh cho cô đối tác đi về sau khi ngồi chơi xơi nước 30', còn anh thì mãi mê ngắm nhìn bé tiểu thụ của mình, "ước gì em ấy là vợ của mình nhỉ!"..ngay lúc ấy, ánh mắt của Tiểu Ân bỗng hướng về phía anh làm anh giật mình. Cậu và anh nhìn nhau 5s, rồi cậu bỗng nở một nụ cười với anh. Chính nụ cười đó là động lực để sau hai tháng lăn lộn mòn ghế tại Coffee Choi, anh là dùng hết dũng khí và nói với Tiểu Ân tại quầy Staff của quán: - "Em hãy hẹn hò với anh nhé" Cậu thì như đứng im bất động, anh thì nói xong bất chợt nhìn lại: cả đám nhân viên cùng với chị quản lí tròn xoe mắt nhìn hai người, rồi tung vang ầm ĩ: - Nhận lời đi, nhận lời đi!!! Nhưng Tiểu Ân thì lại khác, hình như cậu bị đứng hình quá lâu, chỉ biết mở to thiệt to đôi mắt nhìn chầm chầm Thái Cơ Phước...Những tưởng bị Tiểu Ân từ chối, đôi mắt anh thoáng chút buồn tính nói điều gì... -Ư..ư Tiểu Ân hai tay nắm cà vạt kéo anh lại và hôn vào môi anh một nụ hôn thật sâu...bây giờ thì con ngươi to nhất chắc là của Thái Cơ Phước. - Em đồng ý! - cậu thì thầm vào tay anh, rồi kéo anh bước ra khỏi quán trong sự tung hô của mọi người Hai người bước ra khỏi quán thì chị quản lí mới nói với cô bạn thân: - Mèn ơi, tao để ý anh văn phòng đó hổm rày, thấy vô quán mình quài, tưởng ảnh thíc tao, ai dè...ảnh đã theo tiếng gọi của con trai buồn quá xá - Thôi đi má, bây giờ trai nó cong vòng hà, bà muốn bẻ thẳng là gãy luôn, thôi ráng kím bà nào sồn sồn yêu mẹ đi ^^
|
2/ Kỉ niệm tuyệt vời 22h30', Thái Cơ Phước mệt mỏi bước vào nhà, hôm nay anh bận bù đầu với mớ công việc hỗn độn. Căn nhà tối om - ngủ rồi hả hả ta? Loay hoay bấm mở đèn, một bàn tay nhẹ nhàng len lõi vào áo anh: - Áy....!!!? Đèn vừa sáng lên, hình ảnh làm anh hết hồn là Tiểu Ân Ân đang trong một bộ áo ngủ cực khiêu gợi, chiếc áo sơ mi trắng hở một bên vai, chiếc quần đùi cụt ngũn lộ làn da trắng ngần đầy bắt mắt, xém chút nữa thì Thái Cơ Phước anh phụt máu mũi: - Tiểu Ân Ân em làm gì vậy??? Nở một nụ cười đầy mê hoặc, cậu khoác tay anh: - Em đang chờ anh yêu về nè, hôm nay anh mệt lắm phải không? - Ừm...hơi mệt tí - anh thở nhẹ - Để em pha nước nóng cho anh tắm nhé! - Cũng được Dìu chồng ngồi xuống sô pha, Tiểu Ân Ân cởi chiếc vest đen ra hộ anh, rồi nhẹ nhàng vào phòng tắm: - Đợi em tí nhé! Chờ Tiểu Ân vào phòng tắm, Thái Cơ Phước mới thở hắc một hơi: "ngày hôm nay Tiểu Ân lạ vậy nhỉ", phải công nhận rằng hôm nay Tiểu Ân dịu dàng hơn mọi hôm rất nhiều, phải chăng em ấy đang phấn đấu theo hình mẫu "Người Vợ đảm đang" ôi anh hạnh phúc quá... - Anh yêu à, nước nóng có rồi nè, vào đây đi - Đợi anh tí Mở cửa phòng tắm, Thái Cơ Phước xuýt bật ngửa: - Em....em...!!? Tiểu Ân Ân đang không một mãnh vãi che thân, ngồi trong bồn tắm đưa tay ngoe nguẩy: - Lại đây, em giúp anh tắm nhé! Thái Cơ Phước chỉ biết "ngậm ngùi" cởi quần áo rồi đến bên cậu: - Hôm nay công việc nhiều lắm sao mà anh về trễ vậy? - Ừ, nhiều hợp đồng bị trục trặc, anh phải ở lại sửa cho phù hợp, như vậy mới có tiền mỗi tuần dắt em đi chơi - ^~^ chồng yêu của em là nhất - Hì, mà sao....hôm nay em làm anh bất ngờ hơi nhiều đấy, không giống với tính cách em mọi khi Cậu khoác cổ anh từ đằng sau, nhẹ nhàng hôn tai anh: - Em thấy nếu cứ mãi ngây ngô như thế thì làm sao làm bà xã đảm đang của anh được, lấy nhau bao lâu rồi mà em còn phải bắt anh làm đủ thứ cho em, em thật là có lỗi - Ầy, sao lại lỗi chứ, thương em, yêu em, chiều em, chăm sóc em là nhiệm vụ của anh mà, em quên ngày xưa anh hứa gì với mẹ em không? ***Chúng ta cùng quay ngược về 3 năm trước, ngày hai anh đám cưới nhé Trên bàn đầy đủ sính lễ, trà song hỉ, hai bên là mẹ của Doãn Tiểu Ân và ba mẹ Thái Cơ Phước, cầm tách trà trên tay, anh quỳ xuống trước mẹ của Tiểu Ân: - Dạ thưa mẹ, con mong rằng sau khi mẹ uống tách trà này, mẹ có thể giao Tiểu Ân Ân cho con, con hứa sẽ dành cả cuộc đời này để chăm lo cho em ấy, không để một ngày nào Tiểu Ân Ân phải buồn! Bà rơm rớm nước mắt, cầm đôi tay của Thái Cơ Phước: - Đứa con này của mẹ, không giỏi giang gì, nấu ăn cũng chỉ biết vài món, ăn lâu ngày con sẽ thấy ngán, lâu lâu cũng hay hậu đậu, ngồi buồn lại hay suy nghĩ vu vơ, tính tình cũng không được nhu mì, dịu dàng như những đứa con gái khác, con có thật sự muốn lấy nó không? Thái Cơ Phước nhìn Tiểu Ân triu mến: - Dạ con biết, nhưng con yêu con người và tâm hồn ấy của Tiểu Ân mẹ ạ - Như vậy mẹ có thể yên tâm giao đứa ngốc ngếch này cho con rồi! - bà cười mãn nguyện *** - Đó nhớ chưa? Tiểu Ân khẽ ôm anh từ phía sau: - Em nhớ chứ, đó là câu nói mà em luôn khắc ghi trong trái tim mình, nhưng hai đứa mình là vợ chồng, nếu anh vác lên người nhiều gánh nặng, em có vui được không, hãy để em là nơi anh tìm về sau những mệt mỏi anh nhé! Thoáng đỏ mặt, Thái Cơ Phước ôm lấy Tiểu Ân và nhắm mắt cười hạnh phúc - Ý...tắm lâu quá sẽ bị cảm lạnh đó, lại đây em "kì cọ" cho - Này em cẩn thận, đừng có kì chỗ nhạy cảm đó....ư Tiểu Ân cảm nhận có vật gì đó đang từ từ trương lên mặt nước, cậu đỏ mặt rồi cười một cái - Anh hư quá, đang tắm mà cũng....vậy được - Anh..anh có làm gì đâu, ai biểu em quyến rũ anh - Xí...hồi nào chứ - Dám dụ dỗ anh thì em chuẩn bị tinh thần đi hehehe - Á buông em raaaaaa
|
hay đó nhưng bn đừng xử dụng mặt hình nhìu quá nhìn spam phản cảm lắm ấy
|
3/ Điều bất ngờ Sáng sớm thức dậy, Thái Cơ Phước vươn vai nhìn xung quanh nhà không thấy Tiểu Ân Ân đâu, chỉ thấy trên bàn có dĩa trứng chiên, ly sữa và một tấm giấy: - Anh yêu ngủ dậy nhớ ăn sáng nhé, hôm nay em có tiết học đến chiều lận ^~^ yêu anh Anh mỉm cười nhẹ, rồi ngồi xuống đánh chén bữa ăn ngọt ngào của Tiểu Ân Ân, bất chợt: - Hơ..hôm nay là chủ nhật, Tiểu Ân cũng phải học sao? Thật ra thì đúng là hôm nay không có tiết để học, nhưng Tiểu Ân Ân đã đăng kí một lớp học nữ công gia chánh trong thành phố, cậu bé đang hướng tới mục tiêu "Người vợ đảm đang" cho chàng công Thái Cơ Phước của mình. Học đến 12h thì cậu qua Coffee Choi làm tăng ca, với mong muốn được đồng nào hay đồng nấy, cậu chăc chắn phải chia sẽ gánh nặng với Thái Cơ Phước Anh thay bộ đồ street style rồi nhanh chóng khoác balo ra khỏi nhà, trên chiếc moto của mình, trông anh chàng thật chất nam tính hoàn toàn khác với vẻ lịch thiệp khi mặc Vest - Đáng lẽ hôm nay mình dẫn Tiểu Ân Ân đi chơi, thành ra lại đi một mình, buồn thật - anh ngẫm nghĩ Lái một vòng quanh thành phố với vẻ chán nản, anh ghé vào Coffee Choi tính mua một ly cafe mang về thì anh giật mình: Qua lớp kính thủy tinh trước quán, anh nhìn thấy cậu đang loay hoay lau bàn và ghi món cho khách - Sao Tiểu Ân Ân lại ở đây, không phải em ấy đi học sao? Lấy khẩu trang bịt mặt lại, anh bước vào quán chọn cho mình một góc khuất nhất: - Dạ quý khách cần dùng gì ạ - Sam Bối bối hỏi anh (là mình đấy ^~^) - Cho tôi một cafe đen - Dạ xin quý khách đợi một lát, sẽ có ngay... ~~ của quý khách đây ạ - Cám ơn - Dạ thưa, quán chúng tôi hôm nay có khuyến mãi nếu mua một trà sữa đôi sẽ được tặng một cây kẹo mút hình trái tim siêu đẹp ạ, nếu quý khách có bạn gái....có - Sam Bối bối khẽ nhìn anh, hình như Thái Cơ Phước chỉ lo ngắm nhìn Tiểu Ân Ân mà không để ý cô đang huyên thuyên T.T - A....Anh Cơ Phước...sao anh...ư ưm - anh nhanh chóng bịt miệng cô lại kéo xuống chỗ ngồi rồi thì thầm vào tai - Tôi đến đây Tiểu Ân không biết - Cô gật đầu, anh khẽ buông tay ra - Tiểu Ân nó mới xin tăng ca, hôm nay là ngày đầu tiên ấy, bộ nó không có nói cho anh biết sao? - Tôi không biết, tình cờ đi ngang qua mới phát hiện, sao em ấy lại làm vậy nhỉ? lương hàng tháng của tôi không đủ cho em ấy chi tiêu sao? - Không đâu anh, tiền anh đưa nó mỗi tháng nó đều cất giữ rất cẩn thận, ngay cả đi chơi với em nó chỉ dùng tiền nó thôi - Vậy sao phải tăng ca? - Nó không muốn là gánh nặng của anh, nó nói với em nó muốn cùng anh xây dựng một gia đình hoàn hảo chứ không để một tay anh gánh được -..... - Nó đã bắt đầu biết suy nghĩ rồi, anh cứ để nó làm đi hi,....ấy chết em phải đi đây, không là chị quản lí la mất - Ừm, em đi đi, cám ơn em nhé ~~ Thái Cơ Phước ngồi lặng thing hồi lâu, rồi anh lại tiếp tục ngắm nhìn Tiểu Ân Ân của mình rồi mỉm cười, cậu chạy tới chạy lui mồ hồi lấm tấm, anh thật sự rất xót - Sao em lại ngốc vậy chứ 16h55 - Tiểu Ân này! - Dạ sao chị Ê đa - Ê đa chính là cô quản lí mập mạp của Coffee Choi, rất hay mơ mộng và ảo tưởng Thái Cơ Phước thích mình - Em lại bàn số 5 lau bàn rồi hỏi khách có dùng gì thêm không, chị thấy anh ta ngồi từ sáng đến giờ đó - Dạ được chị để em Cậu bước đến mang theo một ly trà đặt xuống rồi nhẹ nhàng lau bàn: - Thưa quý khách, cà phê của quý...ư.- mặt cậu tự nhiên trắng bệch - Cậu cho tôi một bánh kem phô mai đôi - Anh nở một nụ cười, rồi quay xuống đọc tiếp tờ báo trên tay - Dạ....dạ được - cậu quay đi chạy một mạch vào nhà bếp - Một...một bánh....kem phô mai....ây da Chị Ê đa cốc đầu cậu một cái đau điếng: - Em bị sao dậy, ra khỏi khách xong bị cà lâm luôn hả - Dạ đâu....đâu có - Không có, nhìn lại em đi, mặt nó trắng không còn giọt máu, miệng thì lắp bắp, đừng nói ra thấy trai đẹp rồi xỉu nha - Đúng là trai đẹp đó chị - Sam Bối Bối đặt khay xuống bàn cười nói - một anh chàng rất đẹp! - Á thiệt hả, hai đứa lo làm việc đi, chị ra làm công việc tí hí hí....trai đẹp là trai đẹp là lá la - Vậy là mày biết anh ấy tới lâu rồi hả? - Ừm, tao hỏi ảnh dùng gì mà sao không biết...mày bị bắt quả tang rồi con, lo mà về dỗ chồng đi, không là tối tét mông ha ha - Cái con bánh béo này - cậu ngắt cô một cái đau điếng ( sao lại hành hạ tui zậy chời T.T) - Nhưng mà....anh ấy đã rất lo cho mày đó, chuyện mày đi làm thêm, không nói anh ấy biết làm ảnh bất ngờ, cũng may là Thái Cơ Phước là mẫu công quá hiền lành, không làm gì mày thôi ~~~~ - Bánh kem của quý khách đây, chúc ngon miệng - cậu nhẹ nhàng đặt xuống rồi nhanh chóng quay đi - Doãn Tiểu Ân, đứng lại đó Anh đặt tờ báo xuống bàn, cầm chiếc thìa cắt bánh - Em tính giấu anh đến bao giờ? - .... - Em nghĩ việc em hôm nay bỏ anh ở nhà một mình rồi ra quán làm thêm như vậy là cùng anh xây dựng gia đình hạnh phúc sao?
|
4/ Yêu thương - Cả ngày hôm nay anh không được cùng em đi chơi, không được em đút ăn bánh, không được em massage. Em nghĩ như vậy có phải đang giúp đỡ anh không, hay là em đang bỏ anh cù bơ cù bất - Em...em... Nắm lấy đôi tay cậu, anh nhẹ nhàng kéo cậu ngồi lên đùi mình: - Anh thật sự không muốn em đi làm thêm như vậy đâu, việc của em bây giờ là học thật tốt để ra trường và làm một người vợ biết chăm lo cho gia đình. -.... - Những gì em thay đổi, anh thật sự rất vui. Nhưng anh lại buồn hơn khi em phải lao động cực khổ như vậy, em cứ tăng ca rồi không có thời gian bên anh, học hành sa sút anh còn lo hơn, nghe lời anh, về nhà nhé - Em xin lỗi.... cả ngày hôm nay đã để anh một mình...em thật vô tâm quá phải không anh? - Ngốc, lần sau không được như vậy nữa nghe chưa? - Dạ - một giọt nước lăn trên gương mặt mỉm cười của cậu - Bây giờ, anh muốn được đi chơi, muốn được đút bánh kem ăn, muốn được đấm bóp - anh chu mỏ ( Ôi thần linh ơi, mình dám cá là gương mặt đẹp trai ấy mà làm nũng chắc chớt >.<) - Nhưng mà....còn trong giờ làm việc mà anh - Anh không chịu, em phải đi chơi với anh - Ưm, không được đâu, đây là chỗ công cộng á - Kệ, anh muốn hôn em thì cứ hôn, ai cản ta hôn vợ ta chứ - %^@#$$%%%^&^&%$#@!@%%##@ Trong gian bếp, chị Ê đa thì khóc ròng, còn Sam Bối bối và chị Nguyệt Phụng thì cùng mừng cho đôi "trai" trẻ (PS: Thái Nguyệt Phụng là cô bạn thân của Ê đa, cô phụ trách gian làm thức uống, tính tình nhu mì, đôi lúc cũng rất bựa) - Cầu mong năm sau họ chia tay, để chị Ê đa này còn làm vợ hiền dâu thảo nữa - Thôi bớt đi má, ảo tưởng tượng vừa thôi con "bít" Thái Cơ Phước nắm tay Doãn Tiểu Ân bước ra khỏi Coffee Choi. Ngồi sau moto anh, được ôm anh, cậu cảm thấy niềm hạnh phúc thật bất tận - Phước ca, em ước gì được như thế này mãi - Có phải em muốn anh chở em cả đêm nay trên phố phải không? - Ưm...ưm ^~^ - Với điều kiện là phải ôm anh thật chặt đó Rồi anh tăng tốc, khung cảnh xung quanh những ánh đèn đỏ vàng khắp phố, không khí se lạnh nhưng vòng tay cậu ấm áp, anh thấy mình như đang chở trên người cả thế giới, họ cứ như vậy cho đến 3h đêm... Anh ẵm cậu vào nhà, làm việc cả đêm nay khiến cậu mệt mõi và chìm vào giấc ngủ một cách nhanh chóng. Đặt Tiểu Ân nằm trên giường, anh khẽ vuốt mái tóc, xoa đôi má hồng hào, bầu bĩnh của cậu: - "Tiểu Ân ngốc nghếch của anh, anh thật sự rất vui khi em đã biết quan tâm tới anh nhiều hơn, trong tim anh mãi mãi chỉ có một mình em thôi, em chính là tất cả những gì anh có, đừng bao giờ rời xa anh, cục cưng nhé" Hôn nhẹ trán cậu, anh mỉm cười rồi bước vào phòng tắm - " Oa...trong mơ mình thấy anh yêu hôn trán mình và nói những lời ngọt ngào bên tai, thật là sung sướng quá đi"
|