Một Câu Chuyện (Gay)
|
|
Nó vừa vào nhà vừa nói :
-" Mai đi chơi, vui ghê. "
-" Ờ. "
-" Mày không vui à ? " Nó hỏi.
-" Sắp hết gặp nhau rồi, tụi mình học mỗi đứa một nơi, vui gì nổi chứ . "
Tôi thở dài. Nó nhìn tôi :
-" Mày đang nói ai ? "
-" Tao nói lớp tụi mình chứ nói ai ?" Tôi gườm nó với vẻ mặt hăm dọa, tôi tưởng nó lại giả ngây để chọc tôi.
-" Ai thì tao không biết, nhưng tao với mày thì cùng trường . "
Hả ? Nó vừa nói gì ? Nhà nó khá giả hơn nhà tôi, lại con một, tôi nghĩ nó không thi tuyển thì sẽ học trường Tư hay nội trú gì đó, sao lại xét tuyển vào trường của quận.
-" Giỡn quài, lớp mình có ai xét tuyển ngoài tao đâu. " Tôi nửa tin, nửa không tin, vì bản thân tôi cũng mong nó đang nói thật.
-" Ơ , tao nói thật, tao không chịu ở nội trú, ba mẹ tao đi làm cả ngày, đi thường xuyên nữa, tao biết mày xét tuyển lúc cuối năm nên tao cũng xét luôn .Tao với mày học chung trường nên tao cũng không có gì phải suy nghĩ. "
TUYỆT ! Tôi không cần nó giải thích thêm, tôi tin nó 100% rồi, tôi vui khủng khiếp. Tôi cũng cảm nhận được miệng mình cười nhoẻng lên rõ to , giấu cảm xúc tôi hỏi :
-" Xạo xạo quài, sao lúc tao nói có 1 mình tao xét tuyển, tụi kia cũng có nói là mày cũng xét đâu ?"
-" Có ai hỏi tao đâu mà tao nói ? "
Ôi, tuyệt quá đi mất. Tôi quay mặt đi, giấu đôi mắt rực rỡ niềm vui và cái miệng cười 1 cách hạnh phúc đi chỗ khác. Tôi không muốn nó biết cảm giác của tôi lúc này.
-" Chung trường, khác lớp, cũng thế thôi. "
Tôi vừa nghĩ ra điều đó và nói ngay.
-" Không lo, xin mấy hồi . " nó phẫy tay cười tít mắt.
-" Mày tưởng mày là cha hả ? Lớp người ta xếp thế nào, mày vào thế đó . "
-" Nếu ba mẹ tao lên xin thì sao ? " Nó lườm tôi rồi cười.
-" Nói nhãm " Tôi gạt phắc đi. Làm quái gì có chuyện, lên xin cho nó học chung với tôi. Trong thâm tâm tôi luôn nghĩ nó đang đùa với tôi. TÔi không màn tới chuyện đó nữa, vì tôi biết là, dù khác lớp, tôi và nó vẫn luôn ở gần nhau. Tôi không nghĩ xa lắm về việc - Học khác lớp sẽ có bạn khác - Không biết tại sao lúc đó tôi không nghĩ đến, có lẽ, dưới vòm trời này, người tôi thấy chỉ là nó mà thôi.
|
Nó vào phòng tôi, nằm phẹp xuống giường.
-" Ủa, cái giường này có gì khác nhà mày hả, sao lần nào qua cũng nằm lên vậy."
Tôi hỏi. Nó rướng đầu xuống tìm tôi để trả lời :
-" Đây là nơi, tao đã bị cưỡng bức . Tao nằm lên đây để không quên điều đó mày ạ. "
Tôi ... cảm giác bị đau họng, nuốt nước miếng không trôi. Nó lại ... đâm thọt tôi . !
Tôi đánh trống lãng, ngồi vào máy tính để nó nằm đó với nụ cười đắc chí.
-( Tôi nhớ lại chuyện cách đây hơn nữa tháng, nhớ lại lúc coi xxx nữa. ) --- ( NÓI thật : Nhok lúc đó chưa hề biết thủ dâm là gì, không biết nó biết thủ dâm chưa nữa ... ) --- ( Khoảng thời gian từ hôm ấy, tôi chỉ nghĩ về nó, cũng không hề có tâm trạng coi thêm xxx 1 lần nào cả. )
-" Lát tao với mày đi siêu thị. " Nó lăn qua lăn lại trên giường tôi rồi nói.
-" Chi ? " Tôi hỏi lại ngay.
-" Ơ, mua đồ ăn thức uống dụng cụ , vân vân và vân vân. " Nó nói.
-" Cái đệt gì thế, tụi con gái sao không làm ? "
-" Ồ không, tụi nó có mua nhưng mua đồ nhẹ, tao có danh sách và tiền quỹ đây rồi, nó giao tao tìm thêm vài đứa mua đồ nặng . "
...
Một lát sau :
-" Nam thái giám, ra ngoài cho Trẫm thay Long Bào. " Tôi ra lệnh . ( Nhok thích làm Hoàng Thượng =]] , nên trong lớp cũng nhiễm."
-" Thần xin được ở lại thay y phục cho người. " Nó nhại giọng eo éo.
Tôi cười nói.
-" Trẫm nói mi cút ra , mi muốn gì ? "
-" Thần ... Thần muốn được hầu hạ Hoàng thượng. "
Mẹ kiếp, nó lại chọt chuyện hôm nọ.
-" Ngươi là thái giám, không có tư cách, phắng nhanh. "
Tôi kéo tay nó dậy, đẩy nó ra khỏi phòng rồi khóa cửa lại, mặc cho nó cười rồi gõ cửa cộc cộc.
Tôi đỏ mặt. Chưa đến 90 giây, tôi cởi nhanh áo ngủ rồi mặc áo thun, quần jean ngắn . Vừa mở cửa phòng tôi thấy nó đứng ở ngoài hành lang của phòng trước.
-" Đàn ông con trai với nhau mà cũng ngại. " Nó khinh khỉnh.
-" Mày có ngại không ? " nó làm tôi hơi quê.
-" Không ? " Nó to mồm.
-" Kệ mày, đi thôi. " Tôi không muốn nói tới chuyện này. ( Từ năm lớp 3, Nhok đã ngại khi ở truồng rồy, huống chi bây h ~____~ )
|
Từ nhà tôi đến Coopmart không xa lắm. Nên đạp xe đạp hơn 10' là đến. Nó chở tôi, tôi ngồi sau mà lòng rối bời vì nhiều dòng suy nghĩ chạy ngang dọc. Có một cảm giác có vẻ là thỏa mãn thì phải, vì tôi tự nghĩ là, nó đang làm tôi vui lòng. Tôi tự nghĩ thế thôi.
Vào siêu thị, tôi cố không cười quá nhiều, không nói quá nhiều. Không biết tại sao tôi lại dằn mình như thế, nhưng không thể tránh né lý do tôi sợ nó biết rằng tôi muốn thân mật với nó quá như vậy.
Mua đủ đồ trong danh sách tụi con gái đưa nó hỏi :
-" Muốn mua gì ăn không ? "
-" Tao mua hết, mày trả tiền nha ?" Tôi nhìn với ánh mắt dâm dâm.
-" Muốn mua gì cũng được. Tao ăn chùa nhà mày, giờ tao coi như đền ơn đáp nghĩa ."
-" Tao thường cho 1 , đòi 10 lận mày ạ. "
Nó cười. Dù theo như cách nói của nó rằng nó trả nợ cho tôi nên tôi không thích lắm, nhưng nó có lòng, tôi cũng không hẹp hỏi gì mà không thành toàn cho nó.
Tôi mua khá nhiều sôcôla ( Nhok thích thứ này ^___^ ! ) , Một ít kẹo dẻo và đậu thập cẩm của Tân Tân (^____^!) ..v....v... nó cũng mua 2 cây súng nước nữa, cho tôi và nó.
Ra tính tiền, tôi hỏi :
-" Đủ tiền trả không đó ? Không thì tao trả phần tao, tao cho mày nợ đó. " Tôi liếc 1 cách gian xảo - Tôi không ngại gì , chỉ sợ nó không đủ tiền thôi.
-" Hố hố, mày nghĩ tao là ai vậy ? " Nó tự tin, tôi nghĩ thầm :" cũng tốt thôi, ai đời chê ngôi báu, ai thuở nghèo chê tiền ".
Xong rồi, chúng tôi ra lấy xe, Chiếc xe đạp này, làm sao chở được 3 túi đồ này đây, vậy là tôi đành xách 2 túi , một túi nhỏ tôi để trước người. Đúng là, muốn ăn thì phải lăn vào bếp.
Tôi xách nặng, có lẻ nó đạp còn nặng hơn. Quãng đường đi từ nhà đến siêu thị sao nhẹ nhàng đến thế, còn đi về sao như vượt núi lội sông. Về đến nhà, 2 thằng mệt lã cả người, nó cúi người xuống cây quạt trong phòng tôi. Tôi cười khẩy :
-" Thằng điên. "
Tôi đóng cửa sổ, mở máy lạnh lên lại. Hơi lạnh phà ra, tôi đứng trước gió mà hưởng thụ. Tôi nghe mùi mồ hôi , hóa ra nó nhảy lên giường đứng cạnh tôi.
-" Đã quá, mệt vãi, khát nước nữa ... " Nó hát một câu dài. Tôi cười, mùi mồ hôi từ người nó tỏa ra , không những tôi không thấy khó chịu mà còn cảm thấy thích thích nữa. ( Tôi biến thái thật rồi ... nhĩ ... ?)
|
Tôi mở chai nước ngọt với lấy ít đá viên cho nó uống. Nó cười khà khà. Lát lâu sau, nó về có việc gì đó cũng không nói rõ, tôi cũng không tiện hỏi.
Đồ đạt của lớp tôi để ở góc phòng, còn bọc đồ nó mua cho riêng tôi, tôi từ từ đổ ra giường. Thật là đã, những thứ này bình thường tôi tự mua , mẹ tôi mua cho tôi không thiếu gì. Nhưng mà, cảm giác được Nam mua thật là khác. Tôi không muốn ăn, mà chỉ muốn để khắp giường đó. Để nghĩ về nó mà thôi.
Nó đã cho tôi những niềm vui nhẹ nhàng mà tôi chưa bao giờ có được, những cảm giác kỳ lạ mà tôi chưa bao giờ nhận được ... tôi tự hỏi : Còn gì nữa không Nam ? Mày còn gì để đem đến cho tao nữa không ? ...
Tôi mĩm cười và nghĩ về ngày mai, ngày tôi đi chơi với lớp , ấy mà tôi cứ ngỡ chuyến đi chơi này chỉ có tôi và nó.
Bật dậy, tôi chuẩn bị đồ cho ngày mai ... không biết nên mang quần bơi ( màu gì) đây :]] haha ...
...
Tối đến :
Tôi online yahoo, cả lớp mời nhau vào chat room, tôi vừa vào :
[..A.. ] : Chó con vào
[..Tôi.. ] : Chó ông nội mày, chó riết, không thích rồi đó.
[.. Nam .. ] : kêu nó quài mà nó vẫn chưa quen tai :))
[..Tôi..] : Ngày mai đi mấy giờ ? Đi như thế nào ấy ?
...v....v.... Zz....z....z..zZ
Ngày mai, chúng tôi đi tầm 14 đứa, tôi không hiểu vì sao không đi được nửa lớp nữa. Cũng buồn nhưng nghĩ lại cũng phải, lớp tôi cấp 2 ngày đó cũng chia 5 sẻ 7 lắm , được 14 cũng là hay rồi. Quan trọng có Nam ... tôi chỉ biết vậy thôi.
Chúng tôi được giao tiền quỹ để thực hiện chuyến đi chơi cuối này, những ai không đi là mất quyền lợi, thế thôi. Thật ra tiền taxi từ chỗ chúng tôi đến Đầm Sen không xa lắm, 2 chiếc taxi và vé vào cổng, tiền quỹ chi ra chỉ mới gần 1 nữa. Chúng tôi bỏ tiền túi ra hầu như là ít và có lẽ là không có. Đúng là , đứa nào không đi thì tiếc lắm.
Những năm trước, chúng tôi cũng có đi với trường, nhưng là đi Củ Chi, Bến nhà rồng, đi dã ngoại ở khu sinh thái ... lần này tôi đi với lớp nhưng trong bản thân tôi đã có những thay đổi kỳ lạ. Nghĩ đến đây, tôi bỏ qua chuyện đi đầm sen, tôi lại nghĩ về nó.
Có phải tôi đã thích nó rồi không ? Những lúc gần nó tôi không nghĩ gì, có lẽ vì tôi đã chìm vào niềm vui đang có , niềm vui mà nó đem lại cho tôi. Rồi lúc một mình, tôi lại băn khoăng với những diều đã và đang diễn ra. Tôi mong, niềm vui tồn tại mãi mãi, tôi và nó sẽ như hình với bóng, vui buồn có nhau. Tôi không mong chờ điều gì, vì bản thân tôi cũng không chấp nhận cái chuyện " Đồng tính " ...
( Nhưng : Đời ai biết đâu chữ ngờ , phải không ? ^____^ ! )
|
[ Unbreak my heart ... say you love me again ... ] Nhạc chuông báo thức của tôi. 5 giờ rồi. Tôi vừa tắc chuông, tôi cảm thấy mình tỉnh táo lắm.
Ngộ thật, nếu là ngày thường, 7 giờ kêu tôi dậy tôi đã cho ăn gối ngay rồi, đằng này mới nghe tiếng chuông tôi đã tỉnh như sáo, một sức sống mãnh liệt đang ào ạt trong cơ thể :]] . Vừa bước xuống giường, giọng hát của Celine Dion vang lên , tôi trườn dài lên nệm với lấy cái điện thoại nằm ở đầu giường :
-" Chó con, dậy đê anh iu ... " , giọng của vợ bé của tôi, bé đó tên là Thư. Khá dễ thương í và chịu chơi nữa. Chuyện gì cũng thường tâm sự với tôi. ( Thôi, dù gì đây không phải là nơi tôi nói về tình bạn của tôi và em í .)
-" Dậy ùi mà mèo . "
-" 6 giờ 30 tụi em qua đó nha. "
Tiếng cười dứt cũng là 3 tiếng tút vang lên . Tôi đang suy nghĩ có nên gọi cho Nam không thì điện thoại trên tay tôi lại run lên lần nữa. Là Nam , tôi kéo dòng touch nghe máy ngay :
-" Gâu gâu gâu gâu, ẵng à ẵng ." Nó nói , à không, nó "sũa" ... tôi cười ngay khi nghe tiếng gâu đầu tiên của nó. Nó biết cách đem đến niềm vui lắm.
-" Ẵng cha mày, đồ điên. "
-" Ủa, dậy rồi à, vậy thôi, lát tao qua, tốn tiền điện thoại tao. "
-" Phắng >_<" . Nó cúp máy ngay , không luyến tiếc, còn tôi miệng đuổi nhưng lòng tôi muốn nghe nó nói thêm vài câu biết bao. Mà nó đâu biết chứ.
Tôi làm vệ sinh cá nhân xong, tôi tắm một cái. Trời sáng lạnh phết, nhưng tôi lại cảm thấy vui và ấm vô cùng khi nghĩ đến ngày hôm nay, sẽ tràn ngập nắng và nụ cười.
Tôi chọn một quần kaki màu xám nhạt với chiếc áo trắng vải mỏng có hình cậu bé quẫy cặp sau lưng - màu đen. Tôi quẫy lên mình một chiếc cặp xách màu đen nhẹ. Hehe, hình trong áo và tôi như là 1. Tôi thích những thứ TÔNG-xẹt-TÔNG như vậy. Tôi mang một đôi giày J.P sọc ca rô xanh. Nhét vội đôi dép lê có hình con cá mập vào túi, tui hài lòng rồi đi xuống nhà dưới.
Mẹ tôi đã dậy, mẹ cho tôi tiền rồi dặn :
-" Đi chơi cẩn thận, đừng đùa giỡn, chạy nhảy, ở đó nước trơn trượt, cái gì con chơi không được thì đừng bắt chước. Mẹ không cho chơi trò chơi ở trên cao. Con biết con bị gì không ? "
Tôi nghe mẹ tôi nói nhiều lắm , nhưng cụ thể là có những ý đó. Tôi xách 2 túi đồ hôm qua đi siêu thị với Nam ra. Lấy hai hộp sữa bỏ vào túi xách của mình. Mẹ tôi lên giọng :
-" Con nghe mẹ nói gì không ? "
-" Dạ nghe." -( Nhók bị yếu tim, chạy mệt cái là mặt mày tái mét, nặng hơn 1 tí thì tay chân co lại, thở dốc ... Nhỏ đến giờ bị có 3,4 lần gì thôi, nhưng mẹ Nhok sợ lắm ... Đôi khi bị cấm nhiều quá, cũng bực lắm. Nhưng đổi lại, Nhok rất thương mẹ Nhok ... nên có khó chịu cũng im hay nhăn nhó thế thôi )
-" Tối nay ba mẹ qua nhà Bác chắc không về, con về rồi mua gì về ăn. Mẹ dặn anh 2 đi học rồi về. Anh con đi chơi thì lặp tức điện cho mẹ. ..... "
Mẹ tôi vẫn nói và cứ nói. Tôi kết thúc bản tình cả của mẹ bằng :
-" Dạaaaa... " Một chữ Dạ dài và to. Chạy nhanh ra cổng.
Một chốc sau, Nam đến, nó mặc quần jean đen dài, một cái áo sơ mi trắng sọc hồng nhạt và đôi giày converse màu xanh sọc nhạt ( Ít khi nào thấy nó mặc quần dài lắm, tôi cũng vậy, có lẽ vì tôi và nó nhỏ con, mặc đồ người lớn trông dị dị thế nào ấy ) - Tôi nhìn nó vài giây, vì trông nó men làm sao ấy, tôi không còn nhận ra mình nữa rồi, tôi cứ nguyền rủa mình là biến thái, vậy mà lúc gặp nó tôi mặc cho 2 chữ biến thái dồn dập vào mặt mình, để tôi được nhìn nó cho đã mắt ...
|