Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Lừa Tình Thành Nghiện!
|
|
Chương 23:: ăn miếng trả miếng
"Lạp Minh, cô ấy là vợ của con, chính con là người chọn mà " nói xong vẻ mặt mẹ Bùi không vui đứng dậy đi trở về phòng.
"Dì Dung, rót cho tôi ly cà phê lại thêm mấy khối bánh bao sau đó đưa đến thư phòng đi, phòng khách không khí không tốt lắm, ảnh hưởng tâm tình muốn ăn của tôi." Bùi lạp Minh nhún nhún vai lạnh giọng phân phó nói, hoàn toàn đem cô thành người vô hình.
"Dạ, Đại Thiếu Gia."
Nhìn bóng lưng Bùi Lạp Minh đã thực hiện được quỷ kế, Hứa mộ Nhan thật không bcam lòng!
Cầm lấy dao nĩa trên bàn hướng bánh bao xiên tới, trong chốc nát đĩa bánh bao bị cô xiên nát thê thảm làm người ta không dám nhìn, nhìn vụn bánh ánh mắt cô lóe sáng, ngay sau đó trong đầu cô đã hiện lên kế sách làm hạ giận, trong suốt tròng mắt hiện lên nhất mạt sự giảo hoạt.
"Dì Dung, tôi tới lấy bánh bao cùng cà phê cho Lạp Minh, chờ chút dì phụ trách đưa lên là tốt rồi."
"A, vậy thì tốt, khổ cực thiếu phu nhân rồi."
"Không biết, vợ chăm sóc ăn uống cho chồng là thiên kinh địa nghĩa sao."
Nhìn dì Dung đi ra phòng bếp sau, Hứa Mộ nhan vội vàng cầm lên bánh bao trên bàn ăn một bài hai nửa, tiếp đi phòng vệ sinh lấy ra hai loại kem đánh răng mở ra, cứ mỗi một loại bóp ra 1 chút điểm ở trên bánh, lại đem muối vẩy vào cho màu sắc lộn xộn, cuối cùng đem một nửa kia bánh bao đắp lên, sau vẫn không quên hướng ly cà phê thả hai thìa muối, thế là đại công cáo thành!
Dưới mắt mọi sự đã sẵn sàng chỉ thiếu Bùi lạp Minh đạo này Đông Phong, tới thưởng thức cô tự mình chuẩn bị cho anh ta ‘ bữa ăn tình cảm’.
"Đại Thiếu Gia, đây là thiếu phu nhân tự mình làm điểm tâm cho cậu." vẻ mặt cười hiền lành dì Dung đem thức ăn bỏ vào trước mặt Bùi Lạp Minh.
Cô ta?
"Uh, dì đi ra ngoài trước đi." Bùi lạp minh thả ra trong tay tài liệu xuống hồ nghi nhìn bàn điểm tâm trước mặt này, trong mắt chợt lóe, cô đây là đang muốn làm hắn vui lòng?
Mặc dù hắn rất hoài nghi cô bỗng nhưng xảy ra ‘ tốt bụng ’, không có việc gì cô cũng chẳng làm ra được việc gì tốt đẹp cả .
Mà lúc này Hứa Mộ Nhan đang cúi lưng xuống động tác vô cùng nhẹ đem cửa thư phòng mở ra một lỗ hổng nhỏ, vẻ mặt xinh đẹp tràn đầy mong đợi nhìn Bùi lạp Minh.
Anh do dự mấy giây sau, liền cau mày cầm lên bánh bao nhỏ trước mặt cắn một miếng lớn, bắt đầu nhai nuốt. . .
Nhất thời khuôn mặt tuấn tú hiện lên một vạch đen, hai mắt trừng lớn nhìn bánh bao trong tay mình.
Chuyện này. . . Người phụ nữ này. . . Người phụ nữ này lại có can đảm ở dưới mắt hắn ra vẻ!
Giờ phút này Bùi lạp minh chỉ cảm thấy trong miệng từng trận mát mẻ cùng nồng đậm vị mặn kích thích vị giác hắn, bên trên yết hầu hạ cổn động, khuôn mặt tuấn dật vặn vẹo, bộ dáng thật là buồn cười.
Nhìn anh ta khuôn mặt từ trắng đến hồng rồi đến xanh mét vặn vẹo âm trầm, ngoài cửa Hứa Mộ Nhan đôi tay bịt chặt lấy đôi môi, liều mạng nín cười, khuôn mặt nhỏ nhắn kìm nén đến đỏ bừng.
Bùi Lạp Minh trong mắt tràn đầy lửa giận, ánh mắt này như ngàn vạn cây đao quét về phía đang cười đến vui vẻ Hứa Mộ Nhan ở ngoài cửa.
Anh vội vàng phun hết chỗ kem đánh răng đã nuốt vào, cầm lên ly cà phê trên bàn một hơi cạn sạch, này uống không cần gấp gáp, vừa uống xong thật là mặn thật muốn lấy mạng anh mà!
Thấy thế cô rốt cuộc không nhịn được nữa, bật cười, tiếng cười kia thật giống như sét đánh vào đầu của anh ta, kích thích hai mắt anh ta.
Hai mắt Bùi lạp minh trợn lên giận dữ nhìn người phụ nữ ở ngoài khe cửa đang nở nụ cười chiến thắng khi thực hiện được quỷ kế của mình, hắn lớn như vậy tới nay cũng chưa người phụ nữ nào dám làm như vậy, cũng chỉ có người phụ nữ trước mặt dám cả gan khiêu chiến hắn!
"Hứa — Mộ — Nhan!"
Thấy tình thế không ổn, Hứa Mộ Nhan vội vàng đi xuống tầng dưới, chuẩn bị đi làm.
Đang ở lúc Bùi lạp Minh đứng dậy thì trên bàn điện thoại vang lên, khuôn mặt đang đen của anh khi nhìn thây tên người trong điện thoại thì ngay sau đó thây thế bằng khuôn mặt mừng rỡ,"Thế nào. . . Cậu chắc chắn chứ? Được, chúng mình buổi tối gặp ở chỗ cũ."
|
Chương 24: Không ngoài dự đoán
Ban đêm, tiếng người huyên náo ở quầy rượu, bên trong phòng một gian VIP, tạm thời ngăn cách bên ngoài cửa bằng bản nhạc Heavy Metal, hai người đàn ông này ngồi ở một góc ghế sa lon, một người thần sắc lạnh nhạt ngưng mắt nhìn ly rượu trong màu đỏ rượu dịch trong tay, một người khác là ánh mắt mỉm cười mà nhìn trước mắt này tuấn mỹ vô song nửa mặt bên, khóe miệng còn hiện lên mấy phần đùa giỡn.
"Vật này tôi muốn đấy." Một lúc sau, Bùi lạp Minh không nhanh không chậm mở miệng, nhưng trong âm thanh lại mang theo chút nóng nảy.
Nghe vậy, người đàn ông bưng ly rượu lên ngồi vào bên cạnh anh, khẽ cúi người, đôi tay giữ chặt Bùi lạp minh sau lưng ghế sa lon dựa lưng, đôi môi mập mờ dính vào bên tai anh, "Chuyện Bùi Tổng giao phó, tôi đã lần nào không để cho anh hài lòng?"
Thấy vậy, Bùi lạp minh không biến sắc hướng bên cạnh xê dịch, "Lý Tuấn, tiểu tử cậu da lại ngứa đi, một hồi tôi khiến quản lý chỗ này cho cậu mấy cô có cấp bậc giúp cậu gãi gãi da, xoa xoa?" Hắn hai mắt sâu như biển trong mắt hiện lên nhàn nhạt cảnh cáo.
"Thôi đi, không có tí sức lực nào, mỗi lần muốn cùng cậu mở tiểu đùa giỡn, cậu đều tàn nhẫn như vậy cảnh cáo người ta, đáng ghét chết đi được, về sau nào còn dám với cậu gặp mặt a."
Lý Tuấn sảng lãng cười một tiếng, nói tiếp, "Lạp Minh, cậu thật là càng ngày càng không đáng yêu rồi."
Dứt lời, giơ tay lên chạm gương mặt của anh tiếp tục trêu đùa nói, "Vài ngày rồi sờ mặt của cậu, mình phát hiện cậu da càng ngày càng tốt rồi, không bằng chúng ta thừa dịp hôm nay tới cá ước hẹn đi."
"Tốt, tôi vừa lúc cũng muốn nhân cơ hội này trước chặt tay của cậu!" Bùi lạp minh để ly rượu xuống vươn tay muốn bắt lấy tay của anh ta đang đùa giỡn khuôn mặt anh.
Bùi lạp minh cùng Lý Tuấn là hai anh em tốt cùng lớn lên, mặc dù hướng giới tính của Lý Tuấn khác lạ, nhưng lại không có ảnh hưởng chút nào đến hai người hữu nghị, điểm quan trọng nhất là Lý Tuấn đối với mình đủ trung thành, rất nhiều chuyện bí ẩn đều là do Lý Tuấn ra mặt thay hắn hoàn thành, cho nên có này sao cá đáng tin cậy anh em tốt, Bùi lạp Minh rất thỏa mãn.
"Tốt lắm tốt lắm, không trêu cậu nữa, được, đây là tôi mấy ngày nay tốn không ít người cùng tài lực mới thu được vào tay, chỉ là có chút tôi không hiểu rõ, tài sản của Bùi thị sớm muộn gì cũng sẽ là anh em các cậu, cậu làm gì phải làm thế, hiện tại liền phải biết cha cậu trước khi chết lập di chúc làm gì?" Lý Tuấn mặt không hiểu.
"Cái này cậu khôn cần phải biết ." Bùi lạp Minh nhận lấy di chúc, nhanh chóng lật xem.
Chỉ thấy bộ mặt hắn nhu hòa đường cong đang một chút xíu căng thẳng, con ngươi dần dần phóng đại, hô hấp cũng đi theo trầm trọng, quanh thân tản mát ra hơi thở lạnh lẽo không khỏi làm Lý Tuấn tay cầm ly run lên.
"Lạp minh, cậu không sao chứ?" Cùng anh ta chung đụng lâu như vậy, Lý Tuấn tất nhiên biết giờ phút này Bùi lạp Minh đang rất tức giận!
"Hừ. . . Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi!" Bùi lạp Minh để xuống bản di chúc, cầm lên ly rượu trước mặt uống một hơi cạn sạch, sau đó đôi mắt tập trung ngưng mắt nhìn ly rượu trong tay hắn, tay chợt vừa dùng lực, liền nghe"Phanh" một tiếng, ly rượu phút chốc hóa thành mảnh vụn làm bị thương lòng bàn tay của hắn, máu đỏ tươi cực kỳ chói mắt.
"Hắc, cậu điên rồi sao, Lạp Minh!" Lý Tuấn vội vàng kêu người phục vụ, khiến cho phục vụ đi tiệm thuốc mua chút băng gạc tới.
"Cậu nói cậu đột nhiên nổi điên làm gì a, cũng chỉ là một phần di chúc mà thôi." Nhìn Bùi lạp Minh càng phát ra nồng đậm bén nhọn, Lý Tuấn vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
"Tôi không sao, đúng rồi, trước tôi để cho cậu lấy danh nghĩa của cậu thành lập công ty mới lúc nào thì đưa ra thị trường?" Bùi lạp Minh một bên lạnh giọng hỏi thăm, sâu như u đầm trong tròng mắt sắc bén ánh sáng như cây kim loại một chút ngưng tụ. . .
|
Chương 25:: Nói dễ vậy sao
"Yên tâm, ở nơi này mấy ngày, đoán chừng đến lúc đó thì cậu sẽ bận rộn rồi, tập đoàn Bùi thị cậu phải quản lý, công ty mới chuyện cậu cũng phải quản lý, tôi có thời điểm thật hoài nghi cậu có phải hay không Iron Man." đi theo Bùi lạp minh bên người lâu như vậy, năng lực của anh ta thế nào hắn hiểu rõ ràng nhất, chỉ là anh ta đến tột cùng trong hồ lô bán thuốc gì, hắn cũng không rõ ràng.
"Đó là việc của tôi, cậu không cần biết, chỉ cần thay tôi làm việc là tốt là được, ngày sau nhất định sẽ không bạc đãi cậu." Bùi lạp Minh hai tay bắt chéo thành nghiêng thập tự trước ngực, lạnh nhạt nói.
"OK, tôi còn không tin được cậu nha, chánh sự đã hồi báo xong rồi, phía dưới chúng ta có thể bắt đầu đã hẹn hò chứ?"
"Đi đi đi, tôi là yêu phụ nữ."
"Thôi đi, cô ấy đã chết, cậu cần gì phải vẫn đối với cô ấy nóng ruột nóng gan làm cho mình khó chịu? Lại nói cậu hôm nay đã thành gia lập thất, sao không an tâm hảo hảo sống qua ngày? Vậy tôi đi trước, có chuyện trong lời nói lại gọi điện thoại cho tôi."
Nói xong Lý Tuấn tiện tay cầm lên trên ghế sa lon áo khoác, tiêu sái gõ gõ ngón tay, "Hi vọng lần sau chúng ta gặp mặt thì cậu không cần tàn nhẫn như vậy cự tuyệt cùng tôi ước hẹn, nhanh."
Lúc kéo cánh cửa, Lý Tuấn không quên ngoái đầu nhìn lại .
A, người này thật đúng là càng ngày càng thích ăn đòn!
Nhìn bàn tay chảy máu, Bùi lạp Minh không hề thấy đau, không có lấy lại hết tập đoàn Bùi thị trước, muốn an tâm sống qua ngày nói dễ vậy sao?
Nhìn bình rượu trên bàn, trong đầu của hắn không khỏi hiện ra một tuyệt sắc dung nhan, trong mắt bén nhọn dần dần tiêu tán, thay thế vào đó chính là một mảnh dịu dàng. . .
Lúc này, một cô gái bộ dáng mảnh khảnh hướng phòng hắn đi tới, trong tròng mắt thoáng qua một tia giảo hoạt. . .
Mà lúc này bên ngoài phòng, âm nhạc đã đổi thành nhạc jazz êm ái , chợt một âm thanh vui mừng từ ngoài cửa truyền đến, "Lạp Minh, không ngờ thật sự là anh, em còn tưởng rằng mình nhận lầm người đấy."
Tìm âm thanh, Bùi lạp minh nheo lại mắt mắt nhìn lại, chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp cao gầy vẻ mặt đang tươi cười đi về phía hắn, hắn không có ra tiếng, thâm thúy tròng mắt nhìn chằm chằm người phụ nữ đang đi tới này.
"Làm sao cô biết ở chỗ này? Tôi không phải nói qua cho cô, nếu như không có chuyện gì quan trọng gì thì không nên tìm tôi, cũng đừng tại như vậy trường hợp cùng tôi cùng xuất hiện, tránh cho vô ý bị phóng viên bắt gặp."
"Em chính là nhớ anh, chúng ta uống một ly đi." Hạ Tình cầm lên chai rượu trước mặt rót cho anh cũng như cho mình một chén.
Tối nay vô luận như thế nào cô cũng muốn cùng Bùi lạp minh gạo nấu thành cơm, nếu không kế hoạch cô muốn làm đại thiếu phu nhân Bùi gia đều trở thành bọt nước, quan trọng hơn là dưới mắt đứa bé trong bụng của cô cần tìm một có tiền có thế làm cha, như vậy tương lai mẹ con bọn họ mới có cuộc sống có thể ăn ngủ không lo, sẽ không bị người khác nhìn không dậy nổi. . .
Nghĩ vậy, Hạ Tình càng phát ra nụ cười rực rỡ, thấy Bùi lạp Minh ly rượu rỗng vội vàng thay anh rót đầy, ngón tay trắng nõn hữu ý vô ý chạm vào cánh tay của anh, hai chân thon dài cũng không quên ma sát đầu gối của anh .
Hạ Tình là một người phụ nữ có tâm kế, cô an tĩnh ngồi ở bên cạnh Bùi lạp Minh, nhìn ly rượu hết thời điểm sẽ khéo léo rót đầy rượu cho anh, cô muốn chính là anh say khướt lúc đó!
Bùi lạp minh, anh cũng đừng trách tôi. . .
Đem Bùi lạp Minh mang về đến chỗ ở của cô sau, Hạ Tình vội vàng đem quần áo trên người anh cùng cô bỏ ra, sau đó đem trước đó đã chuẩn bị xong trang bị màu đỏ máu tươi bình nhỏ mở ra, thận trọng đem nhỏ xuống khăn trải giường trắng, chỉ chốc lát đỏ tươi máu ở trên ra giường tạo thành một chút xíu lẻ tẻ hình dáng, ở dưới ánh đèn có vẻ cực kỳ chói mắt. . .
Sau đó bộ mặt mị thái của cô nằm ở bên cạnh anh, lấy di động chụp được nhiều hình bọn họ đang thân mật, trong mắt chậm rãi hiện lên một tia hả hê.
Cứ như vậy, cô cũng không sợ đến lúc đó Bùi lạp minh sẽ không nhận trách nhiệm, có những hình này trong điện thoại di động, còn có phía dưới chỗ này, đủ để chứng minh lần đầu tiên của cô là cho anh. . . Gửi thanks
|
Chương 26:: quỷ thần xui khiến
Đem Bùi lạp Minh mang về đến chỗ ở của cô sau, Hạ Tình vội vàng đem quần áo trên người anh cùng cô bỏ ra, sau đó đem trước đó đã chuẩn bị xong trang bị màu đỏ máu tươi bình nhỏ mở ra, thận trọng đem nhỏ xuống khăn trải giường trắng, chỉ chốc lát đỏ tươi máu ở trên ra giường tạo thành một chút xíu lẻ tẻ hình dáng, ở dưới ánh đèn có vẻ cực kỳ chói mắt. . .
Sau đó bộ mặt mị thái của cô nằm ở bên cạnh anh, lấy di động chụp được nhiều hình bọn họ đang thân mật, trong mắt chậm rãi hiện lên một tia hả hê.
Cứ như vậy, cô cũng không sợ đến lúc đó Bùi lạp minh sẽ không nhận trướng, có những hình này trong điện thoại di động, còn có phía dưới chỗ này, đủ để chứng minh lần đầu tiên của cô là cho anh. . Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời nhàn nhạt xuyên thấu qua cửa sổ, hiện ra một phòng kiều diễm.
Bùi lạp Minh mỏi mệt mở mắt ra, chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung, cánh tay cũng rất đau nhức, tay giơ lên chợt chạm tới một mảnh mềm mại, trong lòng không khỏi kinh hãi, nghiêng đầu nhìn sang.
Chỉ thấy một cánh tay trắng nõn đang quấn lấy cánh tay phải của anh, Hạ Tình dựa vào bên cạnh anh ngủ được rất ngọt ngào, khuôn mặt trắng một mảnh ửng hồng.
Trong đầu Bùi lạp Minh "Oanh" một tiếng, chẳng biết tại sao, trên mặt huyết sắc lại trong nháy mắt mất hết, sau đó có chút không biết làm sao kéo ra cánh tay Hạ Tình đang quấn cánh tay của anh.
Anh vừa mới ngồi dậy, Hạ Tình liền tỉnh lại, nhưng cô ta vẫn ở chỗ cũ giả bộ ngủ, cặp mắt khép hờ, mở một chút khóe mắt nhìn Bùi lạp Minh.
Chỉ thấy vẻ mặt anh dường như có chút mê hoặc có chút thất vọng, lông mi hơi nhíu lại, đôi tay lại mặc quần áo hơi run rẩy.
Hạ Tình lòng của vừa động, mắt thấy anh mặc xong quần áo sắp đi xuống giường, cô liền khẽ giật giật, đưa ra cánh tay làm bộ như mới tỉnh lại bộ dạng, nắm lấy tay phải của anh.
Áo ngủ của cô nửa mở, lộ ra bộ ngực đầy đặn, một đôi con ngươi đen láy đắm đuối ngưng mắt đưa tình nhìn Bùi lạp Minh, hai chân thon dài giãy dụa mấy cái, một giây kế tiếp dưới người cô điểm một giọt đỏ tươi vào mi mắt anh.
Thấy thế, khuôn mặt Bùi lạp Minh cứng đờ, đầu có một chút đau, "Đừng làm rộn, cô ngủ thêm một lúc đi, tôi còn có việc ở công ty."
Nói xong liền cúi người ở cô lộn xộn khe khẽ hôn trên mặt một cái, rồi sau đó xoay người đi.
Nhìn bóng lưng Bùi lạp Minh đi, ánh mắt Hạ Tình chợt lóe âm mưu đã thực hiện được . . .
Bùi lạp minh Lái xe chỉ cảm thấy trong lòng giống như bị thứ gì ngăn chặn lại rất khó chịu.
Mà lúc này trong đầu cũng là một mảnh hỗn loạn, không nghĩ ra bất cứ manh mối nào, rượu đúng là một thứ hại người mà!
Mà từ lúc anh và Hạ Tình bắt đầu lén lút lui tới tới giờ, anh căn bản sẽ không nghĩ tới có một ngày muốn cùng cô xảy ra quan hệ, bởi vì ban đầu có chút thích cô, thuần túy là bởi vì thời điểm đó cô có hình dáng rất giống Hứa Mộ Thanh, không hơn. . .
Thật không nghĩ đến đêm qua anh và cô ta thế nhưng. . .
Đây làm hắn thật bất ngờ , nghĩ tới đây, trong lòng Bùi lạp Minh có chút nóng nảy.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bởi vì hôm nay số bệnh nhân đến khám không nhiều lắm, cho nên Hứa Mộ nhan lần đầu rời đi bệnh viện lúc 6 giờ.
Cô một đường vừa đi vừa nghỉ, lại quỷ thần xui khiến thế nào lại đi tới trước cửa tập đoàn Bùi thị. . .
Nếu như má trái má phải cách nói là thật, vậy cô phải là người tương đối lý tính, nhưng mà giờ phút này cô lại cảm giác mình hành động tuyệt không lý tính, đang êm đẹp đi như thế nào lại đến nơi của anh ta?
Cô đang định nhấc chân rời đi, nhưng hai chân lại thật giống như bị nhựa cao su trụ lại, không thể động đậy.
Rồi sau đó, Hứa Mộ Nhan như ăn trộm lén la lén lút đứng ở tầng dưới công ty Bùi lạp Minh, cô híp mắt nhìn lên trên.
Đang lúc này, điện thoại di động trong túi cô truyền đến một tiếng tin nhắn, Hứa Mộ Nhan mở ra tin nhắn, nhìn vào nội dung trong hình đột nhiên hai mắt của cô ngẩn ngơ !
|
Chương 27:: như gặp phải sét đánh
Đó là một cái tin nhắn, cho phép mộ nhan sau khi mở ra hình ảnh khiêu dâm đột nhiên hiện ngay ra trước mắt của cô.
Một khắc kia tay cô cầm điện thoại di động bắt đầu khẽ run, chỉ cảm thấy đại não như bị một đạo sét đánh giữa ban ngày, trong đầu chỉ còn dư một hồi tiếng gầm rú, mà trên mặt cô không còn một tia huyết sắc. . .
Trên tấm hình kia Bùi lạp Minh hai mắt mặc dù bị Mosaic bao trùm, khuôn mặt vẫn như cũ không mất tuấn dật, nửa người xích lỏa, mà trên ngực của hắn đang bị đôi tay trắng nõn ôm lấy, ngoài ra không còn cái khác. . .
Gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, làn váy Hứa Mộ Nhan bị gió thổi lên một cái, nhẹ nhàng im hơi lặng tiếng, tròng mắt trong suốt ánh sáng lưu chuyển, dần dần có hơi nước ngưng tụ.
Mặc dù không biết là ai phát tấm hình này, nhưng bằng trực giác của cô nói cho cô biết đồng nhất nhất định là một người phụ nữ ở bên ngoài của Bùi lạp Minh nào đó gửi đến, đơn giản nghĩ là muốn kích thích cô, muốn cho cô và Bùi lạp Minh bởi vì hình khiêu dâm này mà cãi nhau. . .
Mặc dù giờ phút này trong lòng của cô đầy đau thương, nhưng cô tuyệt sẽ không cho người phụ nữ kia mong muốn!
Bởi vì cô đang đợi, chờ Bùi lạp minh thấy được tấm chân tình của cô một ngày kia, sẽ có một ngày như vậy, đúng không?
Mà tin nhắn này Hứa Mộ Nhan không có xóa, cô không vì cái gì khác, chỉ vì muốn nhắc nhở mình phải kiên trì, chỉ vì có quá nhiều người phụ nữ đánh chủ ý với chồng cô, cô Hứa Mộ Nhan sẽ không bị những thủ đoạn nhỏ như vậy đánh bại!
Thời điểm Hứa Mộ Nhan về đến biệt thự, mẹ Bùi đang trong phòng nghỉ ngơi, mà Bùi lạp Thần đang ngồi ở trên ghế sa lon xem ti vi.
"Chị dâu, hôm nay chị sớm như vậy đã trở về." Bùi lạp thần cười chạy đến bên cạnh cô nói.
Đến sau mới phát hiện ra sắc mặt cô rất là khó coi, "Chị dâu, chị không sao chớ?"
"Không có việc gì, tôi đi trước toilet." Hứa Mộ Nhan tiện tay đưa điện thoại di động đặt ở trên khay trà, giờ phút này cô cần phải đi rửa mặt, để cho mình mau tỉnh táo lại. . .
Bùi lạp thần thấy cô trong mắt chợt lóe lên yếu ớt, chẳng lẽ có ca phẫu thuật xảy ra chuyện gì làm cô đau lòng?
Lúc này đột nhiên điện thoại di động của Hứa Mộ Nhan lần nữa truyền đến một tin nhắn, Bùi lạp thần vốn định gọi cô, nhưng anh cho là phải là tin nhắn đồ bỏ đi định nên không mở miệng, tự tiện mở ra xem tin nhắn.
Lại một hình ảnh nữa truyền tới, cùng gởi tới trước một dạng, nhất thời con ngươi Bùi lạp Thần đột nhiên co rụt lại, bị chấn kinh thân hình run lên, một hồi da đầu tê dại.
Chuyện này. . . Đây là. . .
Khuôn mặt Bùi lạp Thần khiếp sợ nhìn hình, mặc dù gương mặt không dám tin, nhưng anh xác định người đàn ông trong hình là Bùi lạp Minh, mà trên ngực anh tay kia không biết là của ai. . .
Anh không nghĩ tới người anh trai mà anh luôn luôn tôn trọng lại làm ra chuyện như vậy với chị dâu, anh trai không biết như vậy có bao nhiêu làm đau lòng chị dâu sao!
Bùi lạp Thần không nghĩ ra tại sao anh trai lại muốn như vậy tổn thương Hứa Mộ Nhan, nhưng anh tuyệt không làm cho cô chịu uất ức, nếu anh trai của anh không thương Hứa Mộ Nhan, như vậy thì cho anh đến bảo vệ cô!
Một giây kế tiếp trong mắt Bùi lạp thần chợt lóe một tia sáng, sau anh liền hình ảnh khiêu dâm từ trong điện thoại của Hứa Mộ Nhan gửi sang máy mình, rồi sau đó đem hai cái tin nhắn hình ảnh xóa đi, anh không muốn làm cho cô nhìn thấy hình mà đau lòng. . .
Sau đó đứng dậy đi tới hậu viện, bấm một cái mã số, "Này, Kim Ký sao? Buổi tối chúng ta gặp mặt, tôi có vấn đề nhờ anh."
Mà lúc này, vẻ mặt Hạ Tình hả hê vuốt ve chiếc điện thoại di động, Hứa Mộ Nhan a Hứa Mộ Nhan, tôi hiện tại chỉ hận không thể ngay lập tức nhìn nét mặt cô ta bây giờ, nghĩ tới, bên miệng cô cười lạnh phát ra càng sâu hơn.
|