Tôi đi qua chiếc xe hơi, tính gọi taxi về thì
+ Hoàng em, sao tình cờ vậy. Để anh đưa 2 đứa về. – bảy Tài vỗ vai sau lưng tôi, tôi quay lại như hiểu ý nói tiếp luôn.
+ Đây là anh họ của anh đó Ngọc, chúng ta nhờ ảnh đưa về hộ nha. – Ngọc gật đầu, 2 đứa tôi bước lên xe, xe chạy đi :
+ À, phải xưng hô anh đây là… – Ngọc nói.
+ Em cứ gọi là anh Tài là được rồi. – tôi nói.
+ Còn anh đây. – ý Ngọc nói là người cầm lái.
+ Chỉ là tài xế cho anh thôi. – bảy Tài nói và nháy mắt với tên cầm lái.
+ Dạ, phải. Chào cô. – tên cầm lái.
+ Anh Tài hình như 5 chiếc môtô sau lưng xe theo tụi mình thì phải.
+ Đó chỉ là… – Tài bí, tôi lên tiếng đỡ lời.
+ Là vệ sĩ của anh Tài đó.
Tôi đưa Ngọc về sau đó tôi cám ơn anh Tài. Về đến nhà thì không thấy hắn, phòng thì đã tắt đèn chắc hắn đã ngủ nhưng ai có ngờ đâu phòng hắn giờ đây như bãi chiến trường.
* 2 tuần sau *
Tôi và Ngọc ngày nào cũng vui vẻ đi chơi với nhau ( dĩ nhiên là làm phiền đàn em của hắn ), hắn thì không hiểu tại sao cứ làm vẻ mặt lạnh lùng, ít nói chuyện với tôi như hồi trước mặc dù tôi đã cố gắng vui vẻ, thân thiện với hắn nhưng vô ích. Mặc kệ hắn, người gì đâu mà “sáng nắng, chiều mưa, buổi trưa sấm sét “. Vào hôm nay đột nhiên Ngọc lại hẹn tôi gấp.
+ Hoàng, ở đây nèk. – Ngọc giơ tay ngoắc tôi khi nàng đang ngồi trong 1 nhà hàng.
Tôi bước tới.
+ Chào, làm gì hẹn anh gấp vậy ?
+ Anh ngồi xuống và kêu nước trước đi.
+ Cho tôi ly cam ép, please – tôi nói với bồi bàn – có chuyện gì thế ?
+ Anh bình tĩnh nghe em nó nhé. – Ngọc căng thẳng.
+ Ukm, nói đi. – tôi khuấy ly cam và hút 1 hơi.
+ Em của em bị bắt cóc rồi.
+ What ? Hồi nào ? – tôi ngạc nhiên.
+ Chiều hôm qua em lại trường rước nó thì không thấy đâu, em tìm mãi cho tới khi trời sáng thì mới nhận được 1 cuộc gọi tống tiền ?
+ Hắn nói sao ?
+ Hắn đòi 500 triệu trong vòng 3 ngày, em bí quá, mượn ai cũng không đủ nên nói cho anh nghe. Em sợ lắm, em chỉ có 1 đứa em là nó thôi – Ngọc khóc
+ Chúng ta báo cảnh sát can thiệp thôi. – tôi móc ĐT ra.
+ Đừng, họ nói khi nhận được tiền thì em của em sẽ an toàn, nếu mà nó thấy 1 thằng cảnh sát nào thì đợi mà lấy xác. – Ngọc ngăn tôi không cho tôi gọi điện mà nói trong tiếng nấc.
Tôi suy nghĩ 1 hồi lâu thì nói.
+ Anh sẽ lo, nhưng hên xui thôi. Em về mà yên tâm đi. – tôi nói nhưng lo lắm.
Tôi đưa Ngọc về nhà, thật ra Ngọc cũng rất ngạc nhiên vì tôi cũng rất nghèo mà sao lo nổi. Tôi về tới nhà thì ngồi trên ghế sofa vừa suy nghĩ vừa đợi hắn về, lòng tôi bất an lắm.
+ Anh về rồi hả. – hắn vừa bước vào nhà thì tôi đứng dậy nói nhưng hắn không thèm nhìn tôi 1 cái rồi đi te te zô tủ lạnh lấy chai nước uống.
Thấy ghét, tôi lên phòng suy nghĩ tiếp. Thật tình tôi bí quá sau 2 tiếng mà không ra cách nào nên qua phòng hắn.
+ Jackson, em có chuyện muốn nói. – tôi mở cửa bước vào thì éc éc, hắn đang thay đồ trên người chỉ còn 1 chiếc quần ship. Tôi vội đóng cửa, còn hắn thì đang cười vì thái độ của tôi mà tôi nào biết. Hắn mở cửa ra ( thay đồ rồi ).
+ Chuyện gì ? – hắn bước tới bàn vi tính mà làm việc. Tôi thì bước vào ngồi trên giường hắn ( sau lưng hắn ). Wow lần đầu tiên tôi vào phòng của hắn, phòng hắn đẹp và rộng thật nhưng hơi lộn xộn, cả căng phòng điều tràn ngập mùi cơ thể của hắn.
+ Ek, nói mau, không thì ra khỏi phòng của tôi. – hắn lên tiếng nhưng tay thì vẫn cứ gõ bàn phím.
+ Hồi nãy tôi không cố ý. – tôi giật mình nói vụ lúc nãy.
+ Chỉ vậy thôi hả, con trai nhìn con trai thì có vấn đề sao. – hắn cười khoái chí nhưng tay vẫn gõ.
+ Anh….anh có thể…. – tôi ngập ngừng, nói không được
+ Ra khỏi phòng.
+ Khoan đã, anh có thể cho tôi mượn 500 triệu không ? – tôi nói mà hắn không những không ngạc nhiên mà vẫn gõ bàn phím và thốt lên 1 từ :
+ Why ?
Tôi không trả lời, hắn nói tiếp.
+ 500 triệu không phải là ít, cậu nói lý do nếu tôi thấy hợp lý thì tôi cho cậu luôn. – tôi vẫn cứ im lặng, không biết phải nói ra sao, không lẽ nói mượn đem đi cho bạn gái.
+ Mời cậu ra khỏi phòng.
+ Tôi mượn đem đi cứu người
+ Cứu ai ? – hắn quay lại hỏi.
+ À thì đem đi cứu em của Ngọc.
+ Ngọc ? Là bạn gái cậu hả ? – hắn ngưng làm việc, lưng dựa vào ghế, nghĩ ” em dám mượn tiền tôi mà cho bạn gái sao ”
+ Uk, anh cho tôi mượn đi. Tôi hứa sẽ trả cho anh.
+ Cậu có đi làm sao mà có tiền trả tôi. – hắn đứng dậy quát làm tôi giật mình, tôi suy nghĩ dù sao cũng cứu 1 mạng người nên quyết định quỳ xuống.
+ Hồi đó tới giờ tôi chưa quỳ ai, bây giờ tôi quỳ xuống xin anh hãy cho tôi mượn.
Hắn như người điên, quăng sấp hồ sơ văng tung toé, khùng hơn nữa là hắn đấm vào màn hình vi tính, máu chảy ròng rã. Tôi cũng không hiểu tại sao. Chợt hắn quay sang quát
+ Tôi không ngờ vì 1 kẻ như vậy mà cậu lại…được chính cậu chọn lựa, tôi sẽ cho cậu mượn nhưng cậu phải làm giấy nợ. Cậu phải nghe lời tôi cho tới khi trả hết nợ.
Tôi ngước lên, người như vậy là sao nhưng thôi kệ đi tôi gật đầu chấp thuận.
Hắn ghi chi phiếu đưa cho tôi và quát.
+ Cút ra khỏi phòng tôi.
+ Có cần tôi băng cho anh không. – tôi đứng dậy, ra khỏi cửa, tôi thấy tay anh ta chảy nhiều máu quá nên mới nói.
+ Biến!!! – ánh mắt của hắn như nổi lửa. Tôi bước ra khỏi phòng hắn.
Em sẽ phải hối hận và tôi sẽ không tha cho em trong những ngày sắp tới – hắn nghĩ
Ngày hôm sau. Tôi ôm vali đựng tiền vừa mới rút ở ngân hàng ra và đi tới chỗ hẹn với Ngọc.
+ Ngọc, đem tiền này mà cứu em của đi.
+ Ở…ở đâu anh có vậy ?
+ Em không cần quan tâm. Chúng ta đi thôi. Tôi và Ngọc đi đúng chỗ tụi nó hẹn nhưng chỉ thấy 10 tên ngoài ra không còn ai
+ Tiền đâu ? – một thằng đứng ra nói.
+ Đây nhưng em của tôi đâu. – Ngọc nói.
+ Yên tâm, sau khi lấy tiền thì tụi tao sẽ thả.
+ Làm sao mà tin mày được. – tôi nói.
+ Không tin thì thôi, đợi mà lấy xác. – hắn lại nói.
Tôi đưa cặp cho hắn và tụi nó lên xe đi mất.
Chiều, Ngọc gọi tôi hẹn ở chỗ cũ.
+ Sao rồi, em của em có bị gì không ?
+ À, không sao rồi. Mà cảm ơn anh nhiều nha. – Ngọc nói. Tôi cười an tâm, bỗng tôi thấy bảy Tài ngoắc tôi ở đằng xa.
+ Anh đi tolet chút. – tôi nói với Ngọc và bước lại anh Tài
+ Có chuyện gì không anh Tài ?
Chợt Tài bịt miệng và trói tôi lại và dẫn tôi đi lại 1 chỗ ngồi mà tôi có thể nhìn thấy Ngọc nhưng Ngọc lại không thấy tôi, tôi cũng không hiểu chuyện gì xảy ra. Bỗng có 1 người bước tới bàn của Ngọc. Bảy Tài đưa cái điện thoại vào tai tôi. Tôi giật mình khi nghe và chứng kiến những gì đang xảy ra.
+ Chào chị Ngọc.
+ Em là…?
+ Em là đàn em của anh Khoa, anh Khoa kêu em lại đây nói với chị là ngày mai chúng ta xuất phát.
+ Nói với anh mày là vụ đi Singapore dời 5 ngày vì 5 ngày sau sẽ có thêm 1 thằng nữa lọt bẫy. – Ngọc
Tôi không ngờ Ngọc lại thốt ra những lời này, tên đó nói tiếp :
+ Mà chị tài thiệt, làm sao mà quen với thằng đại gia mà gạt 500 triệu vậy ?
Ngọc lấy điếu thuốc ra hút 1 hơi rồi nói.
+ Hơi, khi xưa tao yêu nó thật lòng nhưng tại vì tao gặp đại ca của mày nên chia tay với nó. Gần đây tao thấy nó đi xe hơi đi học nên tao nghĩ nó đã phất lên, tao điều tra thì tao biết anh nó là đại gia, là 1 tổng giám đốc của 1 Ct Simm…gì gì đó. Với trí tuệ và sắc đẹp của tao thì tao nói vài câu thì nó quay lại nên chơi nó 1 vố đau, vậy thôi. Haizz, nếu tao không sợ đụng tới bọn cớm thì tao gạt nó mấy tỷ luôn cho rồi, chứ 500 mà nhằm nhò gì. Mà thôi, có gì thì gạt nó thêm, mày đi đi, thằng ngu sắp ra rồi. – Ngọc cười khoái trá
+ Vậy em chào chị. – và hắn bước đi.
Tài cởi trói cho tôi và lôi tôi vào toilet nói:
+ Xin lỗi anh, vì sợ anh không kiềm nổi nên lộ chuyện. Từ ngày anh và cô ta quen nhau thì đại ca đã cho người theo dõi thì biết được cô ta chỉ lợi dụng anh, lúc nãy cũng là đàn em của em giả mạo, đồng hồ nó đang đeo là 1 máy nghe trộm. Bây giờ tới đây đại ca sẽ không chen vào nữa, để cho anh tự giải quyết. Tụi em đợi anh ngoài xe.
Tôi như người mất hồn, cứ đứng trân trong nhà vệ sinh, tình yêu của tôi đối với cô ta là thật lòng vậy mà cô ta lại lấy nó ra đùa giỡn, nó như 1 con dao cắt, xé nát
>End Chap 15<