Anh Chồng Tôi Là Gay, Thì Sao?
|
|
Anh Chồng Tôi Là Gay, Thì Sao?
By Lana_Ami_1998
Truyện của mình, nhân vật cũng của mình. Mình chỉ là muốn viết về chàng trai tiểu mĩ thụ đáng yêu ấy thôi!
|
Chỉ là Em thích!!!! Anh ngã người ra chiếc ghế xoay, mệt mỏi nhấm nháp ly cà phê đã nhạt nhẽo từ lâu. Cuối cùng cũng hoàn thành xong bài hát mới lần này. Thực sự đợt Comeback này đã rút cạn mọi sức lực của anh. Vừa chuẩn bị bài hát Solo trong Album, thu bản Mixtape Agust D 2.0, tập luyện cho Concert Seoul 2 tuần tới rồi còn cả bài hát hứa tặng cho thằng bé 4D Kim Taehyung nữa. Cũng chẳng phải "yêu thương" gì, chỉ là sinh nhật lần trước anh lỡ phát ngôn muốn tặng cho "Daegu em" một bản nhạc có cả hát và Rap rồi anh kiêm luôn thầy dạy Rap cho ẻm. Thế là "Daegu em" bị phấn khích nên suốt ngày lẽo đẽo đòi "Daegu anh" trả nợ. Thằng nhỏ phiền nhưng đáng yêu nên thôi không nỡ mắng mỏ mà tâm huyết viết cho nó một bản thật "chất" như " Cypher theo phong cách V" chẳng hạn. "Thật là mệt chết mất!" - Anh than thở, mắt nhắm hờ mơ màng. "Reng... Reng..." Tiếng chuông điện thoại đổ dồn kéo anh về hiện tại. - Mẹ à! Con nghe đây. - Con vẫn đang làm việc hả YoonGi ? - Vâng! Nhưng có chuyện gì thế ạ? - Cuối tuần này con sắp xếp về nhà nhé! Bố có chuyện muốn nói với con! - Bà Min thở hắt mệt mỏi, giọng pha chút nghẹn ngào. - Bố sao? Có chuyện gì quan trọng lắm hả Mẹ? Con sắp Comeback nên hơi bận Mẹ ạ! Chắc không được ... - Anh do dự. Bỗng từ đầu dây bên kia cơ chút ồn ào, rồi giọng một người đàn ông đầy quyền lực vang lên. - Không có lý do gì cả! Con về Bố có chuyện cần hỏi! Không thể để mọi chuyện như thế được nữa! - Bố ạ? Con vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng Bố có thể nói luôn qua điện thoại không ạ? Con về Daegu có hơi bất tiện tại ... - Bố không nói nhiều! Con không về thì đừng về nữa! Nói rồi ông cúp máy để lại ngàn câu hỏi vì sao trong đầu YoonGi. YoonGi bốc máy lên gọi lại thì chỉ nghe được những tiếng tút tút dài ngoằng đầy thách thức. Muốn anh phát điên sao????? Anh gọi cho YoonKi (xin lỗi em không biết tên Anh Hai thật ngoài đời nhe) thì chỉ nhận được câu nói cộc lốc : " Em tự lên mạng mà xem đi..." Mấy hôm nay, anh vì bận quá cũng chẳng lên mạng cập nhật thông tin nhưng cư dân mạng viết gì thế này????? "Thành viên Suga's BTS đang hẹn hò cùng một thành viên cùng nhóm" "Suga's BTS công khai sống thật với giới tính" "Nhân vật nổi tiếng nhất cộng đồng LGBT - Min Suga's BTS" "Tiểu mĩ thụ tài năng nổi tiếng Min Suga" WHAT'S THE FLOWER????
Viết gì thế này?? Kèm theo đó là hàng loạt tấm ảnh anh cùng các thành viên trong nhóm thân mật. Gì chứ chuyện Fan girl yêu mến Ship các cặp thần tượng là bình thường nhưng những tấm ảnh đó chẳng hiểu chụp ở góc độ nào mà ... thật hết nói nổi! Hèn gì Bố anh đùng đùng nổi giận. Anh vốn là kiểu người ngoài lạnh trong nóng nên luôn muốn quan tâm chăm sóc mấy thành viên trong nhóm thôi nhưng lại bị bóp méo ra như vậy đấy! Riết quen chẳng buồn giải thích ... -_-
* Cuối tuần đó, tại nhà họ Min * - Gì ạ? Bố muốn con lấy vợ? - Ừ! Bố đã chọn hết cả rồi! Con nhà đàng hoàng tử tế lại không chấp nhặt chuyện con ... haiz ... Con yên tâm! - Trời ạ! Con phát điên mất! Con là đàn ông! ... Con phải giải thích với Bố bao nhiêu lần Bố mới hiểu đây? - Mẹ biết làm như vậy là ép uổng con - Bà Min sụt sùi, dù con là đàn ông hay không thì cũng đã lớn rồi! Bố mẹ chỉ muốn con sớm lấy vợ ổn định thôi! - Nhưng con đang là Idol đó mẹ ạ! Con mà lấy vợ ngay lúc này thì các Fan con sẽ như thế nào đây? Huống hồ cô gái đó con cũng không quen biết, cũng không yêu thương gì? "Xoảng" Hai mẹ con YoonGi hốt hoảng nhìn những mảnh vỡ bình hoa vỡ vụn. - Vậy con muốn kết hôn với thằng nhóc Kim Taehyung đúng ko? Hay Jung Hoseok??? Bố mẹ không chấp nhận được một đứa con ... BỊ GAY, con hiểu chưa?????? Thứ ái nam ái nữ chẳng ra sao cả? Thật kinh tởm! (Em xin lỗi
|
Hiểu lầm Một tuần sau, anh và cô vẫn không liên lạc gì với nhau đúng nghĩa người dưng. *Tại phòng tập* Cả nhóm đang nằm ườn ra sa sau hơn nhiều giờ đồng hồ tập luyện với cường độ cao. "Reng...Reng" Suga nheo mày khi nhìn thấy số điện thoại gọi đến. - Alo! Cho hỏi ai vậy? - Phải số điện thoại của Min Yoongi không ạ? Anh khó chịu. Ai lại dám kêu tên cúng cơm của anh như thế chứ? Anh hạ giọng sắc lạnh: - Tôi đây! Cô là ai? - Uầy! Lại cái giọng hung dữ đó! Anh chồng tương lai dễ nổi giận quá đấy! Anh thở dài rồi lẻn ra ngoài. - Khi không gọi tôi làm gì? - Nhớ anh gọi không được à? - Cô điên rồi! Tôi đang bận, đừng phiền. Tôi cúp đây! - Anh nhạt nhẽo quá đi! Anh ra cửa sau công ty một chút được không? Tôi bị chặn ở đây rồi! Hiu hiu ... - Cô không có chuyện làm đến đây làm gì? - Mẹ tôi bảo không thể để con rể ốm yếu gầy gò nên tôi thay mẹ đưa ít đồ ăn thôi! Anh xuống mau đi, tôi mỏi chân lắm! - Cô đưa bảo vệ rồi về đi! Lát tôi xuống lấy! Anh căn bản là không muốn gặp cô. Cô quá phiền lại thích trêu chọc anh. Điều đó khiến Min Yoongi anh đây hoàn toàn mất kiên nhẫn để mở rộng tấm lòng với cô. - Ok! Cơ mà anh có không muốn ăn thì cũng đưa mấy anh nhà chồng tôi ăn nhé! Tôi nấu cũng vất vả mà đổ thì phí! hihi ...Tôi về đây! - Khoan! Cô có muốn cùng tôi đi gặp phía công ty quản lý? - Làm gì? - Chuyện chúng ta kết hôn kiểu gì cũng lọt ra ngoài nên tôi phải nói với họ và họ cũng muốn gặp cô. - Ờ! Vậy khi nào? - Giờ tôi xuống nên cô cứ ở yên đấy! - Anh bảo bận mà? - Nói nhiều! Anh cúp máy, vào thông báo quản lý rồi nhanh chân chạy xuống. Đập vào mắt anh lúc này là một cô gái mặc chiếc áo oversize màu xám tro (kiểu giấu quần í), mang đôi giày thể thao năng động, mái tóc cột lệch tinh nghịch, mặt bịt khẩu trang đang đi qua đi lại. Trông kì lạ chết được! Chắc bạn gái nổi tiếng của idol nào đấy đến tìm. Anh cúi đầu né tránh dòm ngó, loay hoay kiếm tìm "vị hôn thê bất đắc dĩ". - *beep* đã bảo đứng yên đấy mà trốn đi đâu không biết? Anh lầm bầm. - Anh chửi ai đấy? Anh quay đầu lại nhìn cô bé kì lạ lúc nãy. - Là cô hả? Cô mở khẩu trang, cười tít mắt. - Anh nghĩ là ai hả? kkkkk - Ăn mặc kiểu gì đấy? Làm như trẻ trung lắm! Nhìn chẳng ra sao cả! - Anh lại lên cơn khó ở đấy à? Tôi mặc sao kệ tôi! Nhiều chuyện! - Lại trả treo! Cô thật là ... - Sao cơ? Cô nhìn anh như đang chờ đợi câu nói tiếp theo để đáp trả. Anh thấy thế thì chẳng muốn nói nữa. Anh căn bản lười đôi co mà có muốn cũng không lại cô gái bướng bỉnh trước mặt anh. Anh quay lưng bước đi , cô cũng lon ton theo sau. Họ lại chìm trong không khí lặng đầy ngại ngùng. Lúc vào thang máy, chợt cô lên tiếng: - Tôi đến phòng tập của anh được không? - Làm gì? - Tôi mang nhiều đồ ăn lắm! Tính mời anh em nhà chồng ăn lấy lòng. hehe ... Anh thở dài: - Không biết cô phải con gái không nữa? Chúng ta đã kết hôn rồi hay sao mà anh với chả em chồng? - Sớm muộn thôi mà! Cô lại trưng ra nụ cười cầu tài. Anh thực sự không hiểu bố mẹ anh cuối cùng đã chấm cô con dâu này ở điểm nào. Ngoại trừ hôm đầu tiên gặp nhau cô ăn mặc như thục nữ ra còn lại đều là những thứ anh không thích. Nói quá nhiều, trêu chọc anh, mặt dày, phiền phức. Đó là tất cả. Thế mà mẹ anh cứ khen lấy khen để, nói nhất định cưới về cho anh. Chắc cũng loại giả tạo hòng lấy lòng phụ huynh chứ chẳng tốt đẹp gì. Càng nghĩ anh lại càng thêm chán ghét cô gái trước mặt. - Nghĩ gì đấy, Min YoonGi?- Cô phá tan bầu không khí. - Haiz... Thôi bỏ đi! Anh thở dài bất lực. Anh dắt cô đến phòng tập. Mọi người vẫn đang nghỉ ngơi. - Ủa? YoonGi hyung dắt ai tới vậy?- Jimin nhìn cô mỉm cười. - Cô gái này là ... - Chào anh, Jiminie! Em tên Nayeon, Kim Nayeon, là vợ sắp cưới của YoonGi-ssi tức là chị dâu tương lai của anh đấy! hihi ... Anh chưa kịp nói hết câu đã bị cô cướp lời. *Bùm* Vừa nghe qua như sét đánh ngang tai. Vợ? Chị dâu? 6 thanh niên cùng 2 vị quản lý và thầy dạy nhảy há hốc mồm. Chuyện gì vậy nè? Đường đường một hòn đá Min YoonGi lười hẹn hò, ghét ràng buộc, đùng một phát đi lấy vợ sao? Tin được không đây? - Em đang đùa hả, YoonGi? - Jin nghi ngờ. Anh chỉ còn biết nhìn cô mà cười khổ. - Chuyện phức tạp lắm nhưng cơ bản là vậy! *Bùm* Lời khẳng định của anh làm mọi người càng thêm một phen sốc tới tận óc. - Em nhỏ hơn Kookie oppa 1 tuổi nên chắc ở đây em nhỏ nhất rồi nhỉ? hihi... Em có nấu chút đồ ăn mang đến cho mọi người xem như ra mắt nhà trai đây nè! Wow... mạnh dữ! Cô gái này nói chuyện như đúng rồi lại còn kiểu ăn mặc đó nữa, rõ không phải gu con gái chất ngầu của YoonGi. Tại sao? Tất cả như chưa thấm được hết thông tin, vẫn đang ngơ ngác thì Namjoon lại kéo tay YoonGi hỏi nhỏ: - Cô ấy ... vợ anh? Khi nào vậy? Mọi người đều chằm chằm nhìn anh chờ đợi câu trả lời. - Ừmmmm... Tầm 1 tháng! Cả bầy xúm lại một góc xì xầm : - Anh ấy bảo là thật luôn kìa! - Jungkook ngây thơ. - Thằng này ghê thật! - Jin cười tủm tỉm. - Mà sao cưới nhanh vậy? - Hoseok nghi ngờ. - Chắc bác sĩ bảo. - Taehyung suy nghĩ một hồi đáp tỉnh rụi. - Hả? - Cả bầy té ngửa. Không hẹn trước nhưng cả 6 cái đầu cùng chụm lại rồi nhìn cặp đôi mới nổi một lượt dò xét. Anh mệt mỏi ngồi xuống sàn, cô cũng ngồi xuống, nhanh tay bày thức ăn ra. - Dám lắm đó! Nhìn YoonGi hyung không có gì là mong muốn cuộc hôn nhân này cả còn cô gái kia ăn mặc cũng ... giống bà bầu lắm! - Hoseok phân tích. - Haiz... Tính ra ông này ghê nhất! Lù đù vác lu chạy. - Namjoon nhìn lên trần nhà thở dài. - Đáng lẽ hyung ấy nên cẩn thận hơn, tại sao lại để ... - International Playboy ỉu xìu. - Em nói gì vậy Jungkook? Có con là phước phần do ông bà để lại, không thể nói muốn hay không được. Hyung ấy dám làm thì cũng phải dám chịu trách nhiệm chứ! Taehyung nghe nói đến trẻ con thì cáu. Anh nhìn Yoongi hyung của mình ngưỡng mộ tiếp lời: - Hyung ấy thật may mắn! Có người muốn sinh con cho hyung ấy kìa! Có thể đây là nhân duyên trời định! Hyung ấy nên nắm bắt thật tốt. Tình cảm cũng có thể từ từ vun đắp mà ... - Vậy chúng ta phải đối xử với họ như nào đây? - Jimin hỏi. - Còn thế nào nữa. Trước sau gì cũng là người một nhà, em dâu lại đang mang thai, không phải chúng ta nên quan tâm, chăm sóc về cả vật chất lẫn tinh thần cho em nó sao? - Jin đáp. - Đúng rồi! Em nghe nói sản phụ tinh thần bất ổn lắm nhưng mà YoonGi hyung vô tâm như thế, kiểu gì cũng tổn thương con người ta - Taehyung khẳng định. - Vậy đi! Coi như giúp đỡ cháu của chúng ta! kkkk - Hoseok cười gian. Bàn xong cả đám ùa lại phía hai người. Anh mắt "đắm đuối" lúc nãy của Taehyung vô tình lọt vào mắt làm cô khúc khích cười nãy giờ vì câu chuyện đam mĩ đang diễn ra trong đầu: Vợ hợp pháp tương lai - nam nhân tình của chồng. Anh liếc nhìn: - Lại bị gì nữa? - Không sao! Hôm nay ... "thiệt là thú dzị"! - Hai người đang nói gì vậy? - Taehyung mặt dày sà vào chỗ anh, đẩy anh xích lại gần cô. Nhưng xui thay, cô chỉ thấy mùi đam mĩ thêm nồng nặc thôi.
|
Công khai Anh dắt cô đến trước một cánh cửa có vẻ quyền lực và "nguy hiểm". Nãy giờ cứ nghĩ chuyện đam mĩ nên cô không để ý rằng mình sắp phải đối mặt với con người quyền lực nhất K-biz hiện tại. Anh đứng lại hít một hơi thật sâu như chuẩn bị tinh thần rồi nhẹ nhàng gõ cửa. Bên trong, một tông giọng trầm ấm vang lên: - YoonGi hả? - Vâng, thưa Bố Bang! - Vào đi con! Anh toan mở cửa bước vào thì cô đã nắm gấu anh kéo lại, mặt rõ căng thẳng. - Là Bang Shihyuk PD - nim, đúng chứ? - Ừ! - Eo ơi! Tôi tưởng anh bảo gặp quản lý thôi chứ chú này ... - Sao? - Chú chẳng phải đang là PD đình đám nhất sao? Tỷ phú âm nhạc có quyền sinh sát trong K-biz đó! - Cô sợ sao? - Anh phì cười trước bộ dạng co rúm của cô. Nhìn cũng đáng thương nên anh thở dài rồi quay người cô lại nắm hai vai cô: - Này cô bé! Cô cũng biết tôi là Min Suga's BTS, thành viên nhóm nhạc hàng đầu thế giới, PD-nim sáng giá nhất K-biz, là nghệ sĩ được hàng vạn người săn đón. Cô sẽ kết hôn với tôi đấy! Ngay đến tôi cô còn không sợ, lại còn dám trêu chọc nữa là ... Quen dần đi! - Tôi ... Không kịp để cô nói hết câu, anh nắm tay cô, mở cửa vào phòng. Anh cúi đầu lễ phép chào vị PD-nim quyền lực đang ngồi trên ghế. Cô thì như cứng đờ chẳng biết phải làm sao. Bố Bang ngẩng đầu lên: - Tâm sự gì mà lâu thế không chịu vào? - Cô ấy hơi lo lắng thôi Bố! Anh cười nhăn nhó. Quay sang thấy cô đang căng thẳng cúi gằm mặt thì bất giác buồn cười. Bình thường hùng hổ, lém lỉnh bao nhiêu thì bậy giờ lại đáng thương bấy nhiêu. - Đây là cô gái con đã nói đấy ạ! Cô ấy là Nayeon! Còn đây là Bang PD-nim. Vì gần gũi và thương yêu tụi anh như con cái trong nhà nên tụi anh gọi là Bố Bang. Em chào Bố đi! - Xin ... chào ... chú ... Con ... là ... là ... Na ... yeon ạ! Vị chủ tịch mặt đang nghiêm túc bỗng phá lên cười: - Ta không có bắt cóc hay ăn thịt con đâu! Đừng có sợ hãi ta như vậy chứ! Hai đứa ngồi đi! Cô ngại ngùng đến đỏ mặt. Anh thấy vậy thì nhấn vai cho cô ngồi xuống. Cô mềm nhũn, ngoan ngoan như con mèo con, tay chân thì lúng túng, hai tay đan chặt như để bảo bản thân "phải mạnh mẽ lên". Buồn cười chết mất! Cô gái này quả là mỗi lần gặp một vẻ. Kì lạ! Anh mềm lòng, đưa tay vỗ lên đôi bàn tay nhỏ bé của cô: - Không sao cả! Anh nở nụ cười ấm áp và ngọt ngào đúng thương hiệu Đường Đường. Cô cũng ngẩng mặt lên, cơ mặt dần dãn ra, nhìn anh cười tít mắt. Anh tự nhiên cũng thấy vui vui. Cô gái này cũng có lúc ngoan ngoãn như vậy! Có lẽ phải thường xuyên dắt đến gặp Bố để rèn luyện lại. - E hèm! Có vẻ cũng không giống là ghét nhau như con nói, Yoongi nhỉ? Bang PD cố giữ vẻ nghiêm túc sau nụ cười đầy hàm ý. Hai nhân chính ngại đến đỏ mặt. Anh bỏ tay cô ra, quay mắt lãng tránh. - Trở lại vấn đề chính nào! Hai đứa tiến triển tới đâu rồi? - Tới đâu là sao ạ? - Anh nheo mắt nghi ngờ. - Khi nào hai đứa sẽ kết hôn? - Con cũng không rõ nhưng chắc bố con sẽ muốn càng nhanh càng tốt thôi ạ! - Vậy hai đứa nhanh chóng công khai với mọi người đi! Ít nhất cũng phải xây dựng hình tượng gia đình hạnh phúc cho đẹp mặt chứ, đúng không? Ta cũng lên kế hoạch công khai êm đẹp nhất cho hai đứa hết cả rồi! Nhưng người ta lo nhất vẫn là cháu đấy, Nayeon à! Cô nãy giờ chỉ biết gật gù, nghe đến tên mình thì ngẩng đầu lên, tròn mắt nhìn vị chủ tịch đáng kính: -Cháu ạ? - Ừ! Cháu vốn không phải là người nổi tiếng nên ta e rằng cháu sẽ không thể chịu được áp lực và sự soi mói của dư luận đâu. Mặc dù chúng ta đã tính hết đường đi nước bước cho việc công bố thuận lợi và tự nhiên nhất nhưng chuyện chúng ta không thể đoán được nhất đó chính là phản ứng của ARMYs ra sao. Cháu biết cũng nhờ họ mà BTS mới có ngày hôm nay. Mấy đứa nhóc và ARMYs coi nhau như gia đình. Nhưng cháu cũng biết Fan Girl sẽ khó chịu như thế nào nếu Bias của họ có người yêu mà! Huống hồ lại còn đùng một phát kết hôn. Ta chỉ lo trường hợp xấu nhất là họ sẽ tấn công cháu, thậm chí muốn ám sát cháu nữa đấy! Trái với suy nghĩ của Bang PD, cô nghe đến đây thì cơ mặt dãn ra, mỉm cười tự tin trả lời: - Cháu biết chứ ạ! Nhưng cháu sẵn sàng rồi! Mọi người không cần lo cho cháu đâu! Cô lại cười tít mắt. Đến đây thì anh lại muốn thở dài vì cuộc sống dở khóc dở cười của mình hiện tại. Vốn dĩ, anh không muốn bố mẹ phải bận tâm thêm nữa! Từ ngày chàng trai 17 tuổi rời khỏi mái ấm gia đình một mình lên Seoul theo đuổi ước mơ thì anh đã luôn nói với bản thân đây là lần cuối cùng anh làm bố mẹ mình phải đau lòng. Mặc dù anh đã thành công sau bao nhiêu máu, mồ hôi và nước mắt nhưng nỗi ám ảnh dường như chưa khi nào ngủ yên, nỗi ám ảnh của đứa con thậm chí không dám về chính ngôi nhà của mình vào mỗi dịp lễ tết, chỉ biết nhốt mình trong studio làm việc quần quật hay thỉnh thoảng khóc một mình trong phòng tối để vơi đi nỗi nhớ gia đình. Có lẽ cũng vì vậy mà anh đem bản thân mình dễ dãi đánh cược với cuộc hôn nhân những tưởng không bao giờ xảy ra ở thời đại này. Dù sao anh cũng không có gì thiệt thòi cả. Vừa dập tắt tin đồn "giới tính", vừa làm hài lòng bố mẹ. Nhưng cô gái này cuối cùng thì vì cái gì mà dám hy sinh cả hạnh phúc và tính mạng mình như vậy chứ? - Vậy thì tốt! Nhưng cháu yên tâm, mọi chuyện chắc không tệ đến như thế đâu. Đây là "câu chuyện thanh mai trúc mã" được các biên kịch hàng đầu dày công xây dựng cho hai đứa. Ráng học thuộc và diễn như thật nhé! Bang BD đưa ra một sấp kịch bản có vẻ đầu tư rất kĩ lưỡng. Cô ngó nghiêng một đoạn rồi khẽ cười: - Wow! Cứ như diễn viên í ạ! - Ừ! Vậy cháu hãy làm tốt vai diễn này nhé! Bang PD vươn tay xoa nhẹ mái tóc cột lệch đáng yêu của cô gái nhỏ. Thực sự là có thêm "đứa con gái đáng yêu" như thế này cũng thích lắm chứ. Sau những tháng ngày đối mặt với cái động 7 thằng đực rựa quậy như quỷ thì dường như sự xuất hiện của cô bé này lại làm Bang PD cảm thấy bình yên và tươi tắn biết bao. - Dạ vâng ạ! Cháu biết anh YoonGi diễn dở lắm nên cháu phải cố gắng thêm phần anh ấy thôi ạ! Cô bĩu môi. - Đúng rồi! Cô thích thú vậy thì ráng đốt uống hết đi! Anh gật gù. - Lại cãi nhau rồi! Ta còn sống nha hai đứa! - Dạ cháu/con xin lỗi! - cả hai đồng thanh. Bang PD cười sáng khoái: - Hai đứa nhạt nhẽo quá! Ta chỉ đùa thôi! Mà Nayeon gọi ta là Bố Bang luôn đi con! Sắp thành người một nhà rồi còn gì? - Con tưởng chỉ có tụi con mới được gọi thân mật thế thôi ạ? Anh lầm bầm. - Vâng thưa Bố! hihi ... Con dâu Min mong bố chiếu cố ạ! Cô liếc nhìn anh khiêu khích. - Ngoan! haha ... Vậy thôi hai đứa về đi! Ta còn chút việc. Mà này, tối nay YoonGi con hãy dắt con dâu Min của ta đi dạo đi! Ta muốn có vài tấm ảnh "chụp lén"! Anh cười như hiểu ý Bố. Showbiz vốn dĩ là vậy, không gì là định mệnh cả. - Con biết rồi ạ! Tụi con xin phép! Con chào Bố! Trong khi cô còn ngơ ngác thì anh vội kéo cô ra ngoài, cô chỉ kịp cúi đầu. Ra khỏi cửa, anh thả tay cô ra, lạnh lùng bước đi trước. Cô thấy vậy liền chạy theo: - Ya, Min YoonGi! Ý Bố Bang là sao thế? - Tối nay, cô có làm gì không? - Anh nói với tông giọng trầm, không tí cảm xúc. - Chưa biết nữa! Lát tôi phải đến công ty! Chắc tối phải tăng ca vì sáng nay nghỉ nấu cơm cho anh rồi còn gì! Cô nhún vai suy nghĩ không để ý anh bất ngờ quay lại làm cô đâm sầm vào người anh. Vẫn tông giọng ấy, anh tiếp lời: - Vậy nghỉ làm gì? Tôi cần cô đến đây ư? - Ừ! Nhưng tôi thích vậy! Cô ngoan cố chống chế, một câu cũng hơn thua với anh cho bằng được. - Tôi cho cô đến 21h phải hoàn thành hết công việc và tôi sẽ đến đón cô đi ăn khuya rồi đưa cô về nhà. Nhắn địa chỉ công ty cho tôi. Còn giờ thì thu dọn và về đi! - Ai cho anh quyền tự quyết định như thế hả? - Ừ! Tôi cũng thích thế đấy! Không chịu được thì thôi, huỷ hôn đi! Cô vẫn còn cơ hội. Đôi mắt cô chợt thoáng chút buồn nhưng thật nhanh và thật khẽ đến mức anh không tài nào hiểu được con người đối diện đang nghĩ gì. - Đâu dễ dàng như vậy! Được, cứ chốt vấn đề vậy đi! Nói rồi cô thản nhiên bước qua anh tiến anh nhanh đến phòng tập. Anh nhìn theo bóng lưng cô gái đáng ghét mà tự hỏi: Là cô ngây thơ thật hay đang suy tính điều gì đây? Mọi chuyện đang dần tiến ra ánh sáng. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra đây? End Chap 3.
|
Lên báo Tối hôm đó, sau khi hoàn thành buổi tập, anh nhanh chóng thu xếp đến địa chỉ công ty cô gửi cho mình. Thì ra cũng là một cô gái có học thức, được làm hẳn trong một công ty có tầm cỡ như MW - một công ty có tiếng trong ngành thời trang. Anh ngồi trong xe, gửi tin nhắn cho cô xong thì tranh thủ chợp mắt một chút. *Reng reng* Anh mơ màng vớ lấy chiếc điện thoại, tông giọng trở nên khó chịu vì bị phá vỡ giấc ngủ. - Alo! - Yoongi à! Mẹ đây! Con có bên Nayeonie không? - Dạ không! Có chuyện gì vậy mẹ? - Chị thông gia nói là con đi với con bé mà! Sao lại như vậy? Anh thở dài nhìn lên đồng hồ điểm 21h32. - Con với cô ấy có hẹn nhưng con đợi cũng hơn 30 phút rồi mà cô ấy trên công ty chưa xuống nữa. - Nguy rồi! Chị thông gia nói con bé bị tim bẩm sinh, hôm nay lại vội đi làm không mang theo thuốc. Giờ lại không liên lạc được! Mẹ sợ con bé có chuyện gì mất thôi! - Mẹ anh bắt đầu sụt sùi. - Được rồi được rồi! Để con tìm thấy cô ta sẽ gọi cho mẹ! - Con nhanh lên nhé! - Vâng! Nói rồi, anh tắt máy, hàng lông mày cũng chau suy tư. Anh nhấc máy gọi cô, số máy thuê bao. Toà nhà to như vậy, biết cô ở đâu mà tìm chứ? Nghĩ là vậy nhưng anh cũng đánh liều đi vào. Vừa đến cửa thì anh gặp một nhóm nhân viên đứng nói chuyện rôm rả. Anh từ tốn tiến lại gần: - Cho hỏi anh chị có biết cô Kim Nayeon - phòng ... phòng gì ấy nhỉ? Chết tiệt, mình quên hỏi rồi. Anh cười ngại ngùng, đưa tay gãi gãi đầu bối rối. Nụ cười ấy rõ là tàn sát hết đám nhân viên nữ ở đây làm họ một phen nhốn nháo. - Phòng thiết kế, đúng chứ? - Một giọng nói quen thuộc có phần đanh đá vang lên. Số là cô vừa ra thang máy thì anh bước vào, nào ngờ phía xa thấy anh thả thính dàn nhân viên, chung quy cũng có chút khó chịu đành lên tiếng chấn chỉnh. Anh thấy cô khoẻ mạnh đứng đó còn leo lẻo cái miệng khích bác thì thở phào nhẹ nhõm. "Thật may là cô ta vẫn khoẻ mạnh! Cô ta bị gì chắc mình mang tiếng sát thê mất!" Cô tiến lại gần, lịch sự cúi chào đồng nghiệp. - Anh này là gì của em thế Nayeon? Trông đẹp trai quá! - Một chị đỏ mặt lên tiếng. - Uầy! Trông vậy thôi chứ cũng ... - Cô nháy mắt đầy hàm ý với chị nhân viên. - Thật sao? - Cả đám nhìn anh dò xét. Anh là ai mà không hiểu họ đang nói gì chứ? - Nói đủ chưa? Nói đủ rồi thì đi! - Anh cúi chào qua loa rồi nhanh chóng quay lưng đi một mạch. "Uổng công lo cho cô ta!" Cô thấy vậy cũng cúi chào mọi người mà chạy theo anh. - Nè nè! Đi gì mà nhanh thế? Đợi tôi một chút! Cô vừa chạy theo vừa lúi húi cất thẻ nhân viên vào túi, không để ý anh quay người lại nên lần nữa đâm sầm vào người anh. Đôi giày gót làm cô mất thăng bằng, loạng choạng và đương nhiên là bị một phen ngã sấp mặt. - Đang đi khi không dừng lại làm gì hả? - Cô thét vào mặt anh. Anh khoanh tay trước ngực nhìn cô cười khinh bỉ. - Bảo cô bớt nói nhiều đi! - Anh bảo ai nói nhiều hả? - Cô tức giận. - Cô còn không gọi về cho mẹ cô đi! Để bà ấy gọi mẹ tôi khóc lóc sợ cô chết đấy! Phiền phức! - Anh lạnh lùng bỏ mặc cô, đi vào xe. Cô nghe vậy thì vội vàng lấy điện thoại ra kiểm tra. Rõ là hết pin từ hồi chiều mà cô mãi làm quên mất. Thật đãng trí! Cô lồm cồm toan đứng dậy thì cổ chân lại lần nữa nhói lên, đau đến chảy cả nước mắt. Tên mặt lạnh kia vẫn ung dung đi về phía chiếc xe của hắn, bỏ mặc cô. Đáng ghét! Min Yoongi lúc này đã lên xe ngồi yên vị mới phát hiện có cô gái cứ ngồi bệt tại chỗ, không có ý định đứng dậy, đầu tóc còn rũ rượi đến không thấy rõ mặt rốt cuộc đang có ý đồ gì. Anh thở dài, lần nữa bước ra khỏi xe đi về phía cô. - Không đói à? - Đau! - Cô nhìn anh bằng đôi mắt rưng rưng có phần nũng nịu, môi bặm lại tỏ vẻ đau đớn, tay kiên quyết ôm chặt chân anh. Lần đầu anh thấy bộ dạng cô như vậy. Có chút đáng yêu cũng đáng thương nữa! Như kiểu trẻ con bị lạc mẹ sẽ khóc lóc bấu víu vào bất kì thứ gì nó cho là an toàn vậy! Anh khẽ nuốt nước bọt trấn tĩnh bản thân sau nhưng suy nghĩ kì lạ vừa rồi! Anh quay mặt đi: - Đứng dậy rồi còn đi ăn! - Tôi nói là đau mà! Không đi được! Oà oà ... - Cô mếu máo. - Thì sao? - Cõng tôi vào xe đi! Không tôi ở đây luôn! - Cô nhìn anh đe doạ. - Tuỳ cô! Anh hất tay cô ra, đi thẳng. Cô ỉu xìu gục mặt xuống, miệng không ngừng chửi rủa: - Đồ máu lạnh vô tâm, vô tình, vô nhân tính, vô đạo đức, vô ... sinh! Vừa dứt lời, cô đã nằm gọn trong vòng tay anh. Cô ngỡ ngàng, tròn mắt nhìn người đàn ông đang đỏ mặt bồng mình về phía xe. - Ya! Sau mặt anh đỏ thế? - Cô chọt chọt tay vào cái má trắng bóc, phúng phính đáng yêu của anh. Anh liếc nhìn cô: - Cô thử khiêng một bao gạo xem có đỏ mặt không? Chẳng hiểu con gái gì mà nặng khiếp! - Thật là ... ! Tôi chỉ có 50kg thôi nhá! Con gái như tôi là hàng chuẩn đấy! - Cô vênh mặt. - Hèn gì! Có khác nào bao gạo đâu! Cô không biết con gái lùn như cô chỉ nên nặng 43kg thôi ư? - Anh đùa à! Tôi những 1m58 mà nặng 43kg chẳng khác nào cây tăm tre à? À không thành Min Yoongi phiên bản nữ. haha ... - Cô nói gì? - Anh dừng lại, nhìn thẳng mặt cô cảnh cáo. - Tôi nói anh là tiểu thụ xinh đẹp ... haha ... Anh nghe đến hai chữ "tiểu thụ" thì mặt mày đen lại, phũ phàng buông hai tay cho cô lần nữa mông tiếp đất. - YA! Đau lắm đấy! - Bớt nói lại! - Anh trừng mắt nhìn cô. - Biết rồi! Biết rồi! Xin lỗi anh, đại cường công ... - Cô tủm tỉm cười. Anh nhắm mắt, khẽ hít thở điều chỉnh lại sự tức giận hiện thời của mình. - Yoongi à! - Cô đưa hai tay về phía anh, trở aegyo nồng độ cao. - Chết tiệt! Vậy là chàng trai của chúng ta cũng lần nữa động lòng phàm mà khiêng con heo béo lắm lời ấy lên. - Còn nói nhiều tôi cho cô ở đây đến sáng! - Anh cảnh cáo. - Được rồi mà! Anh đi mau đi! Tôi đói lắm! - Cô ôm chặt cổ anh. - Mà sao mặt anh càng ngày càng đỏ vậy? Bộ tôi nặng đến vậy hả? - Cô kề sát mặt anh, ngây thơ hỏi. - Cô cũng biết ư? - Anh quay mặt đi né tránh khoảng cách quá gần gũi. "Cô gái này, không biết là thể loại vô lo thật hay đang cố tình quyến rũ mình nữa? Nhưng cảm giác này ... cũng không tệ!" - Anh cười cái gì? - Tới rồi, mừng quá nên cười. Anh đặt nhẹ cô xuống, mở cửa xe rồi thô bạo đẩy cô vào. Con người này lúc nóng lúc lạnh, rõ khó đoán! Sau đó, họ đến một nhà hàng Hàn Quốc ăn cơm đúng như sắp đặt của Bố Bang. - Anh cũng nên gắp cho tôi gì đó chứ nhỉ? - Cô nhìn anh cười "tình cảm". - Không quen! - Anh lạnh lùng đáp. - Anh xem chú ấy chụp toàn cảnh anh với tôi ăn uống như hai thằng đàn ông như thế thì yêu đương kiểu gì? - Cô nháy mắt về hướng phóng viên. Anh chau mày, nhẹ gắp miếng thịt vào dĩa của cô. - Chau mày như vậy chụp hình sẽ không đẹp đâu! - ... - Anh ăn chậm thôi, quan tâm cả tôi nữa chứ! - ... - Tôi rót nước cho anh như vầy đủ tình cảm chưa nè? hí hí ... - ... - Anh cũng nên cười hưởng ứng đi chứ! - ... - Anh cắm mặt như vậy sao chụp được mặt anh chứ? Anh dừng đũa, mắt nhắm lại hít thở một hơi thật sâu, định bụng khi ngước mặt lên sẽ cho cô một tràng chửi nhưng vừa mở mắt ra thì đã thấy cánh tay cô vươn ra lau đi vết kim chi trên miệng anh. Kết thúc hành động, cô còn bonus cho anh một nụ cười ngọt ngào. Tim ai đó lại vì ai kia mà hẫng mất một nhịp mất rồi. - Xem anh ăn uống cứ như ... mấy cụ già ấy nhỉ! "Cứ tưởng sẽ lãng mạn lắm!" Bầu trời màu hường của Min Yoongi là vì câu nói xanh rờn của cô mà sụp đổ. Đúng là cái thứ con gái dở hơi! - Nhiều chuyện! - Anh lạnh lùng cầm đũa lên từ tốn ăn tiếp. - Chúng ta đến đây chỉ để ăn à? Bố Bang bảo phải có ảnh đẹp mà! - Cô khoanh tay liếc nhìn anh trách móc. - Đúng là nghiệp dư! Cô nghĩ diễn như cô qua mắt được netizen à? Ấu trĩ! - Chứ anh muốn sao? - Cứ bình thường thôi! - Anh nhún vai thản nhiên ăn tiếp. Cô vẫn là ôm cục tức vì bị anh bảo nghiệp dư, đâm ra uỷ khuất đến nghẹn lời. Bực bội quay lưng về phía anh, dỗi không thèm ăn nữa. Còn anh cứ ăn như không có chuyện gì xảy ra làm cô càng thêm bực bội. - Đưa điện thoại cho tôi mượn chút! - Cô chìa tay về phía anh, mặt tuyệt nhiên không thèm nhìn. "Trẻ con!" - Làm gì? - Nhắn tin cho mẹ! Anh không đáp, lẳng lặng đưa điện thoại cho cô. - Pass? - 0903. - Thế kỉ 21 rồi còn để ngày sinh. Dốt! - Ai cũng nghĩ như cô nên nó mới là bảo mật nhất. Dốt! - Anh cũng chua ngoa đáp. Cô nhìn anh, lửa giận lại phừng phừng làm anh nhịn không được tủm tỉm cười.
Cô thấy thế lại giận càng thêm giận, quay phắt đi bấm bấm điện thoại của anh. - Trả! Cảm ơn. - Cô nhắn tin xong đưa điện thoại cho anh, vẫn nhất quyết không nhìn anh một cái. - Không ăn à? - Anh bật cười, nổi hứng muốn trêu. - Không! - Cô khoanh tay trước ngực, nhắm mắt biểu tình đang rất giận. - Vậy tính tiền! Nhưng xui thay, anh vẫn là thích phũ trên mọi mặt trận. Quả này tính ra là cô thiệt nhất còn gì. Vậy là đành ôm cái bụng đói meo về nhà. Theo đúng kế hoạch, địa điểm tiếp theo là sông Hàn. Anh cho đỗ xe rồi dịu dàng bế cô ra chiếc ghế đá gần đó. Suốt quãng đường, cô tuyệt nhiên không nói gì với anh làm anh có tí buồn cười. - Không đóng kịch nữa à? - Anh hích nhẹ tay cô khi cả hai đã yên vị trên ghế và im lặng hồi lâu. - Không! - Cô nhắm mắt, quyết liệt tỏ rõ bản thân bị tổn thương. - Không phải cô bảo chú đó chưa chụp đủ sao? - Anh cười châm chọc. - Anh bảo tôi nghiệp dư thì tự đi mà làm! - ... Tất cả chìm lại trong im lặng hồi lâu. Cô tò mò quay sang xem anh đang làm gì mà im thế nhưng tên Yoongi chết tiệt ấy đã đi đâu mất và để cô ngồi một mình nãy giờ. Thật là muốn người ta tủi thân đến chết mà! - Đồ chết tiệt nhà anh! Uổng công tôi hy sinh cả đời con gái giúp anh giải vây. Giờ anh ... oà oà oà ... - Hy sinh gì cơ? Cô mở mắt ra đã thấy chàng trai trước mặt với túi gà trên tay cùng hai chai bia lạnh, nhìn cô cười đáng yêu. - Gì đây? - Tôi không quen người ta đi ăn với tôi lại ôm bụng đói về. Xem như cảm ơn bữa trưa của cô. - Cũng xem như anh có trái tim. Vậy là hai người lại có một buổi nhậu nhẹ bên bờ sông. - Mẹ tôi mà biết anh cho con gái bà uống bia thì anh tới số rồi! haha ... - Cô vừa ăn nhồm nhoàm vừa cười ha hả vào mặt anh. - Mẹ cô quản cô nghiêm lắm à? - Không hẳn nhưng bà không cho tôi đụng vào mấy chất kích thích. Sợ tôi hư hỏng! - Bà ấy lo cho cô thôi! Cô bị bệnh mà! - Vậy là anh không lo cho tôi à? Tôi chết, anh mang tiếng sát thê đấy! - Cô liếc anh. - ... - Anh chỉ cười, không đáp. - ... - Cô tiếp tục ăn. - Tại sao cô muốn cưới tôi? - Anh đưa mắt lơ đễnh nhìn xa xăm. - Tôi nói rồi mà! Tôi thích vậy! - Cô cười hì hì rồi tiếp tục cho miếng gà to vào miệng. - Dù có thể cả đời này tôi vẫn không thích cô? - Anh nhìn cô nghiêm túc. - ... - Rồi chúng ta cũng sẽ ly dị và cô sẽ mang tiếng có một đời chồng. Cô thấy vậy đáng không? - ... - Chuyện giao ước, nếu cô nói không thì tôi tin mẹ cô cũng không muốn ép cô. Chúng ta có quyền kết hôn với người mình thích mà. - Tôi thích anh! - Cô ngẩng mặt lên nhìn thẳng mắt anh, nghiêm túc trả lời. - HẢ? - Tôi sẽ kết hôn với người mình thích mà. Chỉ là anh ấy cả đời cũng không, à không cần phải thích tôi. - ... - Cho đến khi tình yêu của anh ấy được bố mẹ và xã hội chấp nhận thì tôi vẫn sẽ bảo vệ anh ấy! Nhất định là vậy! - Cô biết mình đang nói gì không? - Anh nheo mắt nhìn cô nghi ngờ. - Biết chứ! Tôi còn biết chú kia cần gì! Nói rồi cố nháy mắt tinh nghịch và ôm chầm lấy anh. - Cho đến khi anh có thể đường đường chính chính cùng Taehyung oppa công khai yêu nhau. Tôi không gây khó dễ cho hai người đâu. Trái lại còn ủng hộ nữa. Chỉ cần anh thấy hạnh phúc là được rồi! Cô buông anh ra, nở nụ cười không thấy Tổ Quốc quen thuộc. Anh không phản ứng, hay đúng hơn là không biết phải phản ứng ra sao. Chỉ biết sau đó cả hai về nhà sau khi bao tử cô được lấp đầy. *Sáng hôm sau*
- Min Yoongi! Anh đọc tin tức chưa? - Cô gọi tôi vào giờ này chỉ để nói ba điều xàm xí đó thôi à? - Anh biết mấy giờ rồi không? 12h rồi đó! Anh còn ngủ à? - Ừ! - Anh đọc đi! Tôi gửi Link rồi! Rất đặc sắc đến bất ngờ luôn! Tôi sắp không nhận ra mình nữa rồi! - Được rồi! Cô đừng phiền tôi nữa!
- OK! Cuối tuần qua nhà tôi ăn cơm nha! Bố mẹ anh cũng sang đấy! - Sao tôi không biết? - Con dâu nên biết trước chứ! haha ... Vậy nha! Cô cúp máy, anh bực bội vùi đầu vào gối. Cô gái phiền phức đó, tại sao không biết anh phải viết nhạc nguyên đêm, mới ngủ được 2 tiếng đã bị cô gọi hồn. Quá đáng! Anh mệt mỏi nhấp vô link cô gửi cùng con mắt mở to hết cỡ: "TIN HOT: Phát hiện thành viên BTS's Suga hẹn hò cùng cô gái lạ mặt phá bỏ tin đồn giới tính trước đó. Tối qua, vào lúc 20h30, chúng tôi bắt gặp Suga lén lút rời khỏi trụ sở Big Hit bằng xe riêng và đến trước công ty thời trang nổi tiếng MW. Sau một tiếng trong xe, anh ấy tiến vào toà nhà để đón cô gái mà theo chúng tôi phỏng đoán là bạn gái của anh chàng. Lát sau, họ trở ra, có vẻ như họ đang cãi nhau và cô gái bất chợt bị ngã còn Suga thì tức giận bỏ vào xe. Nhưng suy cho cùng, có lẽ con tim anh ấy đã thắng thế. Anh quay trở lại, nói với cô gì đó rồi bỗng nhiên nhấc bổng cô lên và họ lãng mạn tiến vào xe. Lúc đi, họ vẫn cãi nhau, cô gái trông như tức giận đòi xuống, anh cũng cho cô xuống nhưng rốt cuộc vẫn lại là chính tay anh bồng cô lên. Họ ăn tối tại một nhà hàng Hàn Quốc nhỏ. Lúc ăn, không khí giữa họ vẫn rất gượng gạo. Có vẻ cô gái đang ghen Suga với ai đó nên sau đó đã lấy điện thoại anh chàng kiểm tra, còn lộ rõ vẻ giận dỗi rất trẻ con. Cả hai ăn uống nhanh chóng rồi rời đi và cô gái có vẻ vẫn rất giận. Địa điểm tiếp theo của họ là sông Hàn. Suga liên tục nở nụ cười ngọt ngào nhìn cô gái của mình giận dỗi đáng yêu. Họ nói vài câu thì anh ấy đột nhiên đi đâu đó và trở về với rất nhiều đồ ăn, chắc là để dỗ dành cô gái. Họ ăn uống vui vẻ hơn hẳn ở nhà hàng, cô gái còn cười nói rất nhiều. Tâm sự với nhau một chút thì cô gái đột nhiên ôm lấy thành viên BTS một cách tình cảm, còn nhẹ vuốt lưng anh chàng. Trông họ rất hạnh phúc và tôi chắc chắn rằng họ đang yêu nhau, còn rất mặn nồng. Nhìn biểu hiện Suga lúc đó có vẻ khá bất ngờ, cũng rất ngại ngùng không khác gì một người đàn ông đang tràn ngập trong tình yêu. Khi đó chắc mọi hiểu lầm của họ đã được hoá giải. Vào 12h hơn, Suga đưa bạn gái về và tận tay anh bế cô vào nhà. 5 phút sau anh trở ra, lễ phép chào một người phụ nữ lớn tuổi, trông như mẹ cô gái rồi về nhà. Mẹ cô gái rất quý anh. Có vẻ mối quan hệ của họ đã đi đến phụ huynh, một mối quan hệ nghiêm túc và sâu đậm. Chúng ta đang cần lời xác minh từ phía Suga cũng như Big Hit! Cảm ơn các bạn đã đón xem!" END Chap 4.
|