(HunHan) Cậu Là Của Tôi, Nghe Rõ Chưa!
|
|
Chap 15 Tiết 5 đã bắt đầu, đó là tiết Anh Văn của GVCN - Cô Kyunghyun.
Luhan định đánh thức Sehun dậy thì cô ngăn lại " Luhan, không cần gọi Sehun dậy đâu, em ấy đang bệnh chắc đang mệt lắm" - Dạ em biết rồi. Tay của Sehun vẫn đang nắm chặt tay Luhan. Tay cậu nhỏ như tay mèo vậy, chưa gì đã nằm gọn trong tay Sehun...
Thấy Sehun ngủ ngon nên Luhan cũng an tâm, nhưng vẫn chưa thấy Baekhyun với Chanyeol quay lại lớp, cậu bắt đầu tò mò...
Cuối cùng cũng hết giờ học, Sey vẫn chưa dậy, Luhan lây người Sehun nhưng vẫn không có động tĩnh gì, tưởng cậu ngất, Cậu áp mặt tới gần nghe tiếng thở của Sehun...
Sehune hé mắt ra, nắm lấy đầu con nai nhỏ ấy, hôn một cái nhẹ lên má, Con nai ấy bủn rủn tay chân, ngại ngùng còn chú hổ kia thích...
-*Ngáp* ngủ ngon thật đấy, tay cậu ấm thiệt đấy nai nhỏ - Hở? Nai nhỏ sao?
Sehun đứng dậy khoác vai Luhan " Vậy mới dễ thương, đi về thôi, tớ đưa cậu về, mà cho tớ hồn nhẹ cậu thêm cái nữa được không? " - Cậu đi mà hôn đầu gối ấy, cậu nên nhớ hồi bữa trong kho cậu làm gì tớ đến nỗi tớ đi thôi cũng khó khăn nữa *hờn*
- Haizzz, sao nhớ kĩ thế...
- Biến thái!
Cả hai cười khúc khích, Sehun quay ra sau mới để ý " Ủa Chanyeol với Baekhyun chơi về lớp nữa hở? - Để tớ mang balo hai cậu ấy về, tại bọn tớ ở chung phòng trong KTX mà... - Ừm...
Trong tiết 5 lúc đấy, Chanyeol và Baekhyun đã Tại phòng chứa dụng cụ thể dục..
- Hự, đau đấy
Chanyeol đẩy Baekhyun vào bức tường không lối thoát, từ từ tiến đến, cởi từng cút áo sơ mi của mình ra, lộ cả cơ bụng 6 múi. Lúc đấy, Chanyeol chỉ còn có cái quần....
- Cậu... Cậu... Làm gì mà cởi áo ra thế? - Xa cậu 1 năm như 1 thế kỉ vậy...
Chanyeol tiến đến gần, nắm nịch quần của Baekhyun kéo lại gần
- Đôi môi của em đang thu hút anh đấy, cái này là do em đấy nha, đừng trách anh...
Đôi môi hai người đã chạm vào nhau, Baekhyun kháng cự lại quyết tâm không cho lưỡi Chanyeol vào.... Chanyeol ngừng việc hôn lại " Em cứng đầu thật đấy, nhưng anh không là anh không làm em mở ra được...
Chanyeol đưa tay cởi từng nút áo của Baekhyun ra, Cậu cố giựt tay Chanyeol ra nhưng không thể, tay cậu đã bị hắn giữ vào tường rồi.... Chanyeol gở dây nịch quần và lột quần cậu ra, lộ cái dài dài thon thon ấy ra " Sao nó nhỏ nhỏ xinh xinh thế nhỉ " - Im miệng!*
Tay Chanyeol thò xuống, xoa bóp tiểu tử ấy dần to to ra còn bị vuốt cho dựng đứng lên nữa chứ -Ư.... Ư... A. A...... Baekhyun rên lên làm kích dục tên kia
*Phụt* nó đã ra, Chanyeol cười khi thấy dịch ấy đã phun ra từ nơi đó của Baekhyun, nhưng khi cậu nhìn xuống:" Cái của anh dựng lên nhanh thế"
Chanyeol nhìn xuống cười trừ
- Do em đó...
Chớp cơ hội, Chanyeol hôn Baekhyun một cái rõ sâu, lưỡi đã chạm vào nhau, Chanyeol nhanh như một chú báo vậy, làm cho cậu chưa kịp đề phòng gì hết.....
Tinh thần ổn định chưa nàoooo...Iuuuuuu
|
Chap 16 Miệng thì cứ hôn tay thù cứ giật lên giật xuống cậu tiểu tử nhỏ của Baekhyun
- Ư... Ư... Ư...
- Em mà cứ phát ra tiếng động đó mãi thì anh không biết em sẽ còn nguyên vẹn không đấy
Baekhyun lấy tay che miệng lại, vì sợ Chanyeol quá... Chanyeol nhấc bổng cậu lên, đặt xuống thùng gỗ phía sau, cậu giữ người cậu lại, đưa đầu xuống, dùng miệng mà mút...
Baekhyun đang chìm trong khoái lạc, Cậu đang lấn sâu quá rồi, không thoát ra được....
Một lần nữa nó lại phình to ra, lần này Baekhyun quyết không phun thêm làn nào nữa bởi cái thứ đó đang trong miệng Baekhyun... Cậu rên rỉ " A... Ư... Nóng.... Nóng quá đấy Chanyeol à"
Chanyeol bỗng đứng dậy, lật ngược người của Baekhyun, đè cậu xuống chiếc thùng gỗ ấy
- Mình làm thôi
- Khoan, tớ tớ muốn nằm tên cơ, nằm thế này khó chịu... Khó chịu lắm...
- Cơ thể đang yếu dậy thì để hôm sau đi
Baekhyun chưa kịp đáp lại thì nó đã vào trong rồi, trơn trượt làm sao, nó đã nàm gọn bên trong cậu....
Chanyeol khoái chí đẩy mạnh và nhanh hơn, Baekhyun thì chỉ biết rên và rên, sợ làm đau bảo bối nên Chanyeol đã nhẹ nhàng lại
Cứ đẩy vậy liên tục, cuối cùng Chanyeol cũng chịu rút ra... Quay người Baekhyun lại, Chanyeol ôm lấy cậu, da thịt hai người cọ sát vào nhau, thật mãng nguyện, cả hai đứng dậy thây đồ, Chanyeol quay sang Baekhyun
- Vẫn còn sức à
- Tất nhiên nhưng.... Nhưng có hơi đau mông
- Anh xin lỗi lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn
- Còn có lần sau?
- Tất nhiên...
Lau dọn sạch sẽ lại bãi dịch mà hai người đã bắn, họ cùng nhau về KTX....
Về chuyện của Sehun và Luhan thì: - Cậu đợi tôi tí
Sehun dừng lại trước tiệm tạo hóa gần KTX mà Luhan ở, Sehun mua cho cậu hộp sữa
- Uống đi, lấy sức mà học
-Cảm ơn cậu nhé *cười*
Sehune xoa xoa đầu cậu
- Tớ đưa mèo con về tới cổng KTX rồi tớ về.
- Thôi tới đây được rồi
Se khoác vai Luhan " Không có nói nhiều, đi mau"
Tiễn Sehun về, Luhan cũng lên KTX, cậu tắm rửa thây đồ và ngồi vào bàn học, chờ Chanyeol và Baekhyun về.....
Lâu lắm mới gặp lại nheeeeeeee!!!!!
|
Chap 17 *Cốc cốc* Tiếng gõ cửa từ bên ngoài, Luhan chạy đến mửa cửa
- Hai cậu làm gì giờ mới về, vô đi mau lên - Ôi bạn thân của tôi ơi, hôm nay .. Hức.... Cậu đẹp thế *Baekhyun ôm chầm lấy Luhan* Luhan vỗ vỗ lưng Baekhyun mặt hiện rõ chữ "KHÔNG HIỂU GÌ"
- Ưm ưm, tớ không chịu nổi nữa rồi *Chanyeol nói xong chạy nhanh vào toilet*
-Hai cậu... Hai cậu đi uống rượu sao???
- Luhan ơi, cậu ta làm tôi đau đấy, xử cậu ta đi???
Cậu khiêng Baekhyun vào giường, đợi Chanyeol ra:" Sao hai cậu đi uống rượu vậy, có chuyện gì? "
- Tớ mệt rồi.... Mai nói.... Tớ đi ngủ....
Luhan thở dài, bưng chậu nước ra lau người cho Baekhyun...
Lau xong cậu tắt đèn đi ngủ...
Hên sao hôm nay chủ nhật, Luhan vừa mở mắt ra thì có ai gọi đến
- A lô, Luhan xin nghe...
- Dậy rồi hả Nai con, hôm nay đi chơi bóng rổ với tôi đi
- Để coi (Cậu ấy tiến gần đến cửa sổ, mở rèm cửa), Awwww hôm nay trời nắng kia, cậu tới đi, đợi mình dưới cổng KTX nha, mình xuống liền...
Thay đồ thật nhanh rồi chạy xuống dưới sợ Sehun phải chờ lâu...
Vừa xuống tới nơi thì Sehun cũng vừa đến
-Xin.... Chào.... leo lên tớ chở đi ăn gì đó rồi đi chơi bóng
Luhan tiến lại gần yên sau xe, bóng lưng của Sehune làm cậu vừa ngại vừa ngưỡng mộ, cậu ngồi xuống nhưng lưng cậu dựa vào lưng Sehun
- Sao thế? Sao xoay lưng lại?
- Làm vậy đỡ ngại, cậu cứ chạy đi.
-Ngại gì không biết
Hôm qua có tuyết nên đường hôm nay vẫn còn hơi trơn, Sehun cố lại chậm chậm cho an toàn, đến quán bánh bao bên đường, Sehun dừng lại, chạy vào mua hai cái
- Còn nóng ăn đi... Mà công nhận cái bánh bao này giống cậu ghê vừa lùn vừa đáng yêu
- Gì chứ?
Sehun cười trêu cậu
- Mà nè Luhan, tớ đổi ý rồi, hay tụi mình đi coi phim đi, hồi nãy mình đi ngang qua rạp chiếu phim thấy có nhiều phim hay lắm..
- Tùy cậu thôi
Đứng trước phòng mua vé, Luhan rụt rè, lo sợ vì trước mặt chỉ toàn là phim ma, phim hành động, phim kinh dị... Sehune hớn hở đưa Luhan cái vé " Train to Busan", Khoan cái tên ấy quen quen
Sehun kéo tay Luhan " Đi thôi, gần chiếu rồi"
Cánh tay be bé ấy đang níu Sehun lại:" Sehun ơi, hôm khác rồi đi được chứ, mình... Mình... Không có dám coi"
- Cậu sợ sao?
*Gật đầu*
Ôm Luhan vào lòng dỗ dành " Đừng lo, có tớ đây mà"
Mặc dù ko muốn nhưng vì Sehun nên Luhan đành vào vậy....
Các tình yêu oiiiii :*** Chúc Mừng Năm Mới nhaaaaaaaa
|
Chap 18 Bước từng bước một vào chỗ ngồi trong rap, Sehun vỗ nhẹ vào lưng Luhan
- Cậu mà không khóc khi coi tôi sẽ cho cậu nằm trên
- Gì cơ?
- Hiểu rồi còn hỏi
- Tôi không hiểu cậu nói gì luôn ấy
Sehun thở dài, quay sang lấy ngón cái chạm nhẹ lên môi Luhan, cậu đang dần dần nhớ lại, mặt bỗng đỏ dừng...
- Ơ, cậu muốn nữa hả
-Tất nhiên, Nai Con dễ thương thế ai chịu được
Luhan suy nghĩ trong lòng " Cậu ấy như thú dữ vậy, đã nói là sẽ làm, mà mình không muốn chịu đau đâu, huhu" Quay sang nhìn mặt Sehun hớn hở làm sao, Luhan lườm cậu ta một cái
- Không khóc nhưng la được không
- Cậu nghĩ được không
- Chắc là không
- Chính xác, không được la và khóc
- Ác thế, vậy tớ đi ra nhé
Sehun quay sang liếc Luhan một cái, cậu ngồi xuống vô điều kiện luôn...
Phim bắt đầu chiếu....
Khúc đầu thì chẳng sao, khi có cảnh thú vị ly kì xảy ra, đó là một dịch bệnh biến con người thành zombie, Luhan rơm rớm nước mắt, muốn khóc lắm nhưng sợ đau hơn... Cậu nhịn...
Khi cảnh máu me, cả rạp ai nấy hét lên, Sehun thì cứ để ý khuôn mặt củ Luhan, cậu đang cố nhịn mặc dù sợ lắm, cậu nắm chặt quần
- Chết rồi, mắc vệ sinh quá, sao giờ ta ( điều Luhan đang nghĩ trong đầu)
Luhan quay sang
- Tớ đi WC được không Sehun???
Sehun cười nham hiểm " Cậu sợ rồi sao, cậu mà đi thì đồng nghĩa với việc cậu đã thua,chịu không"
- Không, tôi sẽ nhịn, cậu được lắm...
Xoa đầu Luhan, Sehun giỗ dành
- Sợ thì cứ nói, tôi sẽ nhẹ tay, không mạnh như lúc trước nữa đâu, toii đã có kinh nghiệm rồi...
- Nằm mơ nhé
- Được, coi cậu ngoan cố đến khi nào...
Phim đang cao trào, cái cơn buồn tiểu của Luhan cũng dâng cao... Vì muốn được nằm trên nên cậu đã ráng..
Cuối cùng giây phút Luhan muốn cũng đã tới, phim đã hết... Cậu níu tay Sehun chạy một mạch đến phòng Vệ sinh
- Cậu kéo tôi theo làm gì, tôi ra ngoài kia đợi nha
- *Níu lại* Đừng mà, tôi sợ đi vệ sinh một mình lắm, cậu vào với tôi đi
- Gì cơ *cười một trận no*
- Khoan, tí hồi nói, cậu vào với tôi đi, ko thôi tôi ra quần giờ, nhanh lên coi
- Okay okay
Luhan tuột quần để lộ tiểu Lu ra ngoài, cậu xả lũ xong quay sang Sehun định nói cảm ơn thì Sehun cứ nhìn chằm chằm vào "của quý" của cậu... Luhan lấy tay che lại
- Nhìn cái gì?
- Cậu đang kích thích tôi đấy à
- Cậu điên à, tôi trốn còn không kịp chớ ở đó mà kích với chả thích
Tiến tới, đẩy Luhan vào tường, nâng cầm cậu lên
- Cậu dám thách tôi sao
- Tôi thách gì chứ
- Thôi đi về nào
- Về đâu?
- Nhà tôi
- Gì chứ, cậu muốn tới vậy sao, nhưng đừng quên tôi đã thắng cậu, tôi được nằm trên
- Được thôi... _________________________________________ Chúc Mừng Năm Mới tiếp nàoooooo
|
Chap 19 Sehun lấy xe đưa Luhan về nhà cậu ấy, Luhan cố căng mắt ra mà nhớ đường, mà nhà Sehun xa quá, cậu buồn ngủ nên đã thiếp đi, Sehun sợ cậu bị ngã nếu như cứ lưng đối lưng như zậy mà ngủ, Sehun dừng xe, quay Luhan lại, cho mặt cậu dựa vào lưng mình.. Đến nhà, Sehun gọi Luhan dậy, cậu tỉnh giấc nhìn xung quanh ngơ ngác, Luhan trố mắt - Quào quào quào, nhà cậu đây sao? - Ừm - To thế, gọi là biệt thự thì đúng hơn đấy Sehun cười. Cánh cổng mở ra, Luhan nhìn trầm trồ, đứng cứng đờ, Sehun quay lại nhìn cậu " Cậu không vào à? " - Ơ... À... Vào chứ Luhan được một phen mở rộng tầm mắt, mới bước vào sân thôi đã thấy được sự đẹp đẽ vô bến bờ rồi... Ôi, ở giữa sân là đài phun nước sao, Luhan thích thú chạy đến, bước lên thềm của đài phun nước... - Cậu là ai?-Giọng nói ai đó la lớn Luhan giật mình, ngả ra sau... *tủm* thế là ướt như chuột lột... Sehun chạy đến - Cậu còn đứng ngơ ra đó, lấy khăn nhanh *quát lớn* - Khăn đây thưa cậu chủ... Đưa tay kéo Luhan lên, Sehun lấy khăn choàng vào người cậu, giọng tức giận mắng - Đồ ngốc! Luhan chỉ cười đáp lại lời mắng ấy... Sehun dẫn cậu vào nhà. Ôi, căn nhà rộng thật, như mê cung vậy, nếu lạc là chỉ có chết - Con về rồi sao?-Giọng của một ngườu phụ nữ trẻ đang từ cầu thang xuống - Tôi về hay không là việc của tôi không liên quan đến bà... Luhan bối rối, ngập ngùng " Dạ.... Dạ cháu chào Bác" - Cậu là bạn của Sehun à? - Bà hỏi làm gì, từ khi nào mà bà tra hỏi cả bạn tôi thế, bà đang đợi lấy tài sản của ba tôi rồi cao chạy xa bay chứ gì? *Sehun cười khinh bà ta* - Con nói gì kì vậy? - Kì sao!? Kì chỗ nào? Tôi nói đúng chớ ko sai? Bà ấy im, khóe mắt rưng rưng - Tôi không muốn thấy giọt nước mắt giả dối... - Con.... Sehun nắm tay Luhan định dắt cậu lên phòng thì ngoài cửa, một cô gái tuyệt đẹp đi vào, cô ấy là con lai, Luhan nhìn cô ta thấy quen quen nhưng ko nhớ ra được... - Anh về rồi đấy à? Giọng nói hay làm sao, con lai sao nói sỏi tiếng Hàn vậy nè? - Lắm mồm, im hết đi! - Khó chịu nhỉ?-Cô ấy chỉ cười và đáp lại" Người phụ nữ ấy tiến gần đến chỗ Luhan, sợ vào má cậu- "cậu đẹp thật đấy" Luhan đang cảm thấy ngượng, Sehun hất mạnh tay cô ta ra - Người của tôi, đừng tùy tiện đụng vào. - Người của anh sao? Em là người trong gia đình mà, vị hôn thê của anh đấy. Luhan trố mắt to, mặt bỗng xìu xuống, Sehun nhìn thấy cậu trầm đi càng tức hơn " Ồ thế sao, tôi tưởng cô là người ăn bám gia đình tôi chứ? " - Ừm tùy anh vậy, còn cậu đẹp trai này là gì của anh? - Muốn biết sao? - Đúng vậy - Cậu ấy là máu là tim của tôi đấy, mấy người mà tìm cách làm hại cậu ấy đồng nghĩa với việc đụng đến tôi thù các người coi chừng tôi đấy Sehun lôi nhanh Luhan vào phòng tránh sự rắc rối bên ngoài, chốt cửa phòng lại, bầu không khí lúc ấy thật ngột ngạt - Luhan nghe tớ giải thích Cậu xoay lại nhìn Sehun, xô cậu ta vào cánh cửa " Tôi đang nghe, nói đi" - Bà ta là mẹ kế của tớ, tên bà ấy là YuJin, bà ấy có âm mưu chiếm đoạt tài sản của ba tớ. Còn cô gái ấy tên Kaity, cô ấy làm vị hôn thê của tớ là do bà mẹ kế ấy sắp đặt, cậu tin tớ đi.... Không trả lời lại, giọt nước mắt của Hwi đã chảy, Sehun bối rối " Cậu... Cậu... Không tin sao? " Luhan ôm chầm lấy Sehun-" Em tin anh và em yêu anh" Sehun cười hạnh phúc-" Anh cũng yêu em, yêu em hơn tất cả"
Chuyên mục truyện đêm khuya
|