Thật Sự Chú Rất Yêu Ba
|
|
Tui đang chạy xe thì có điện thoại, vội móc ra nghe trong khi vẫn chạy trên đường. Là số của Dì 6 giúp việc
-- con nghe dì 6 ơi -- long ơi con dề chưa con -- dạ con đang về...có gì ko dì 6? -- ờ..bị dì định đi chợ...tính nhờ con coi thằng đạt dùm dì 1 chút ớ mà -- dì mua gì con mua luôn cho..con cũng vừa qua khỏi chợ 1 chút thôi -- con về đi...để dì mua cho tiện
Tui nghĩ là dì 6 định đi chợ mua thêm gì đó cho buổi cơm chiều, hoặc là 1 công đôi việc cho gia đình dì nên dì ngại nhờ tui. Hoặc 1 phần dì sợ tui ko biết việc chợ búa nên tự dì đi cho tiện. Nếu vậy thì dì nhận định sai về tui rồi. Dì không biết tui cũng từng 1 tay nấu nướng , lo bữa cơm cho anh P khi 2 vợ chồng còn sống chung trong rẫy mì. Xa xôi hơn nữa là tui cũng từng chăm chút cho anh P những bữa ăn khi tui còn sống ở Sài Gòn hoặc ở trọ. Có lẽ. Vì những điều này tui chỉ chia sẽ nhiều trên diễn đàn hơn là tâm sự cho những người xung quanh nghe. Nói gì thì nói , tay nghề của tui còn kém lắm. Và ko phải trong nhà ai cũng dễ cảm thông cho tui như anh P. nhớ sao những bữa cơm tui nấu vụng về mà anh P tóm tắt khen ngon, khi tui nấu dở ảnh cười túm tím và động viên an ủi. Rồi 2 vợ chồng đua nhau ăn . Hình ảnh đó luôn khắc sâu trong trái tim tui. Mặc dù bây giờ niềm hạnh phúc đã sang 1 cung bậc mới
Nghe dì 6 nói thế thì tui " dạ" 1 cái, cúp máy và chạy vội về
Dì 6 ôm thằng Đ trong lòng, đong đưa trên chiếc sít đu trc nhà. Tui bước lên thềm hỏi
-- nó thức lâu chưa 6? -- cũng mới hà -- đây...con ẵm cho...6 có đi đâu 6 đi đi
Tui bước đến , chìa 2 tay ra. Thằng đạt nhốn người chìa tay . Nó cũng muốn qua vòng tay tui nên chả trách sao tui vừa chìa tay là nó cũng nhốn người
Tui bồng nó trước ngực , nó bá vào cổ và kề cận đầu bên vai tui. Thương con quá! Đôi mắt còn vương lệ. Tui xoay mặt hỏi dì 6
-- bộ khóc dữ lắm hả 6? -- khóc...la ré lên om xòm...6 ẵm ra xích đu dỗ mới chịu nín
-- nhớ chú Long hông? Tui vỗ về lưng nó, bồng đi vào nhà. Thằng Đ im ỉm ko kêu ca nhún nhỉnh gì cả. Tui sực nhớ bịch khoai lang đang máng ngoài xe nên ngoáy đầu giặn dì 6
-- 6 lấy bịch khoai lang trên xe dô rữa dùm con...lát đi chợ cũng đc....còn sớm mà
Dì 6 rời khỏi chiếc xích đu sắt, ra xe rút bịch khoai lang mang ra nhà bếp kì cọ cho sạch đất. Tui bồng thằng Đạt đi vòng vòng vừa vỗ về lưng vừa nói chuyện trách hờn diễn giả
-- cha nó.....đi hết bỏ con dậy ớ...ngủ dậy hổng thấy ai hết....quính xăn dịch hết nga. Thấy ghét quá! Tui hun thằng Đạt 1 cái chóc. Thằng Đạt mếu mếu định khóc. Tui liền dỗ
-- ui...ui....thương....ai cũng thương...ba đi làm , chú đi công chuyện mà....quính dì 6 giờ nghen...chết nè
Tui quính dì 6 1 cái cho nó coi. Dì 6 hiểu ý la " á" thật to. Quính cái nhẹ nữa. Bả la " á" . Thằng Đạt khoái cười vui vẽ. Nhà này toàn dổ con kiểu vậy ko ớ. Ko quính tui thì quính anh P. tại ko có anh P ở nhà , chứ có tui cũng quính ổng dổ nó. Dạy vậy liệu có ổn ko ta? Có khi nào đây là nguyên nhân khiến thằng Đạt quính người này quính người kia hông????? Nhiều lúc tui ẵm nó nó tát ngang muốn xiễn niễn luôn
#472 | Tác giả : hotboyhathanh - kenhtruyen.com
Dạo này ve sầu kêu ngân nga miết. Nhà cũ của tui cũng vậy. Mà nhà của anh P cũng vậy. Tui viết như vậy cho dễ hiểu. Chứ thật ra nhà nào tui cũng xem là nhà của mình. " nơi ta ở chỉ là nơi đất ở. Nơi ta ko ở . Đất cũng hóa tâm hồn" ba mẹ chồng cũng là ba mẹ mình mà thôi. Ba nằm trên cái ghế xếp . Má nhấc ghế ngồi cạnh , cầm cây nhíp nhỏ tóc sâu cho ba. Tui thấy má còn lấy rái tai cho ba nữa, vuốt ve mái tóc ba. Mỗi lần chăm chút cho ba , má đều đi kiếm cặp mắt kiếng để đeo cho nhìn rõ. Đọc báo cũng vậy. Ko có kiếng má bảo má bảo chữ nghĩa nó rất nhòe, má đọc ko đc. Hình như má bị viễn thị tuổi già. Má thường chìa tờ báo ra rất xa và nheo mắt lại khi ko có kiếng. Tuy vậy má bảo cũng rất nhức mắt. Tui thấy má rất yêu ba nha. Chắc nữa tui cao tuổi cũng thương anh P như vậy. Thằng Đạt cứ tập tễnh đi lại vòi vĩnh nắm kéo má. Sợ móc phạm vào lỗ tai ba nên má gọi tui ẵm nó ra xích đu chơi. Nồi khoai lang thì tui đang luộc. Nên dù ẵm con , trong đầu còn lưu ý. Cỡ 5 phút tui ẵm theo thằng Đ ra bếp vặn nhỏ lửa, để cho nước sôi vừa phải cho bọt ko trào ra bếp. Luộc khoai, lúc cho nước vào nên thêm muỗng muối ăn cho có vị mằm mặn sẽ ngon hơn. Chừng nào lấy đũa xăm vào 1 cũ khoai thấy mềm đều là chính. Lúc này khoai cũng thơm, chắc hết nước rồi bỏ lại lên bếp nun lửa liu riu cho khô ráo củ khoai. Như vậy ăn mới bột và ngon hơn
Tui nghe má vừa chăm chút mái tóc ba vừa nói chuyện rất ngọt
-- ông sao hổng đăng ký đi chơi với hội đi...ở nhà quài hông chán sao?
-- già cả rồi bà ơi...tới lui nó mõi cái dò...bộ bà hông thích tui ở nhà với bà sao?
-- thích chớ...nhưng ông cũng nên đi chơi cho khoay khõa....thăm chiến khu này nọ...
Hông phãi tự nhiên tui xen vào cuộc nói chuyện của ba má mà là tui nghe má nhắc tới cái hội và chiến khu gì đó nên bồng thằng Đạt vào hỏi
-- phải...lễ này hội cựu chiến binh tổ chức đi thăm di tích Tầm Vu hông má?
Ba thay má trả lời
-- Tầm Vu gần xịt mà nói cái gì...đi tuốt trung ương cục ở Tây Ninh....ba làm biếng đi
-- dà....con tưởng ba đi trong hội cựu chiến binh chung với ba con
Lần này má trả lời
-- hông...chắc ba con đi bên hội cha 10 Đô trưởng nhóm ớ
-- dạ....hay ba đi Tầm Vu đi cho gần...ngồi xe ba mệt con chở ba đi bằng xe máy...chạy theo xe mấy ổng cũng đc
-- để tao suy nghĩ...bộ bay ko đi chơi hay sao mà chở tao?
-- anh P cũng nói là chở con đi Cần Thơ thăm trường cảnh sát với bạn bè cũ...ba đi gần thì con dành 1 buổi con chở ba đi...con xắp sếp thời gian đc mà
-- thôi con đi chơi với nó đi...đừng lo cho ba
-- dạ
Tui lẳng lặng bồng thằng Đạt xoay đi để trả lại không gian cho ba má. Đi đc vài bước thì nghe tiếng ba hỏi nên xoay lại
-- con Lan hỗm rày còn kiếm chuyện với con nữa hông Long -- dạ...hông đâu ba -- có thì chia sẽ ra nha hông? Để trong lòng 1 mình cho nó lợi dụng đi -- dạ...ko có đâu ba -- ừa -- bay coi nồi khoai coi chín chưa...chắc nước đi -- dạ..còn cứng lắm ba -- đọt lang trồng như vậy rồi có đủ trang trải hông? Kêu thằng P nó trồng thêm ớt, cà gì cho con nữa đi -- dạ...hôm nào rảnh con sẽ dô trồng -- ko ở...rồi có ai ăn cắp ăn trộm phá phách gì hông? -- dạ...hông có ba ơi -- ừ...đừng ỷ y quá...mấy cái đồ gỗ coi chừng ớ...nó biết nó chôm hết giờ
Má nói
-- chôm cái đó sao vác nổi ông? Có nước mang xe tải dô á
Ba ngoáy mắt nhìn má
-- tui vác cái bàn ko nổi thì tui vác cái ghế đc hông?
Tui nói
-- trong đó ít có người ta lắm ba ơi
-- chính vì ko có người ta nên mới dễ bị ăn trộm, nói cho bay chịu khó dòm chừng nhà thôi
-- dạ
Má nói
-- hay tối 2 đứa dô trõng ngủ 1 bữa đi con, để má coi con cho
-- dạ
Tui bồng thằng Đạt lại coi nồi khoai mà cười túm tím mình ên. Cái tin này mà điện nói cho anh P biết hông biết ảnh nói sao ta?
#473 | Tác giả : hotboyhathanh - kenhtruyen.com
Tui ngồi trên mép giường, thả 2 chân xuống đất. Anh p bước tới , đứng vào khoảng giữ 2 đùi tui. Anh p vuốt ve mái tóc , tui vội ôm lấy eo ảnh. Anh p nói giọng ngọt ngào
-- long...em biết tại sao ngày hôm nay anh dành cho em nhiều thời gian gần gũi anh hơn hông?
-- sao vậy anh? Tui ngước mặt nhìn lên khuông mặt ảnh
Anh p chuyển 1 tay xuống vuốt vào gò má tui
-- chắc ngày mai anh đi em nhớ anh lắm
-- anh đi đâu chứ?
-- cơ quan cử anh đi viện pháp y tỉnh...chiều tối anh mới về đc
Hôm nay tui sẽ chia sẽ 1 ít công việc của chồng cho mấy bạn nghe. Pháp y là 1 ngành đặc thù trong việc giám định thương tích cũng như nguyên nhân tử vong . Bộ công an có pháp y thuộc viện khoa học hình sự, còn tỉnh, thành phố trực thuộc có pháp y thuộc phòng kỹ thuật hình sự. Đó là pháp y của lực lượng công an nhân dân, phục vụ cho công tác điều tra. Cơ quan cử anh p đi làm việc với bên pháp y cũng là chuyện thỉnh thoảng thôi, dẫu biết là xa ảnh ko lâu nhưng sau mà nghe tin tui thấy buồn, lại càng thấy thêm yêu ảnh hơn khi anh p nói sợ mai tui buồn nên giờ chiều chuộng tui tới những 3 lần ân ái. Tui ôm chầm lấy eo ảnh và áp mặt vào bụng ảnh
-- em ở nhà giúp anh coi con nha long...anh sẽ tranh thủ về sớm với em...đừng có buồn anh nhiều nhe
Tui lắc đầu trên bụng anh p
-- coi như hôm nay anh bù cho em...mai ko có anh em đừng buồn nha long
Tui rươm rướm nước mắt, gật gật cái đầu, hờn cưng
-- sao giờ anh mới nói? -- tại anh thấy hôm nay em rất vui nên ko nỡ nói
Anh p lấy đầu tui ra, cúi xuống hôn ngay trán tui 1 cái, thấy tui rươm rướm nước mắt ảnh càng nói ngọt hơn nữa
-- anh ko đi lâu đâu mà
Đáng lý ra tui ko bật khóc đâu, tại tui xúc động quá nên ko kiềm đc nước mắt. Thấy anh p quá chiều tui ngày hôm nay nữa. Lại thêm những lời ảnh nói nữa, tui nghĩ người vợ nào nghe chồng mình nói như vậy cũng cảm động chứ ko riêng gì tui, thảo nào trong ngày hôm nay anh p đưa tui về nhà cũ tới 3 lần, ở đây tui thấy giống như thế giới này chỉ dành riêng cho tui và ảnh
Anh p lấy tay quẹt nước mắt cho tui
-- nín đi mà em....
Rồi anh p tự tuột quần tà lỏn xuống đùi, kéo theo cả cái quần lót, khoe cơ quan sinh dục ra trc mặt tui
-- em bú đi...đừng khóc nữa
Tui ngã lưng ra nệm, tủi tủi rất khó tả. Anh p hỏi
-- sao vậy em? Chê cu anh rồi hả?
Tui co chân đạp nhẹ ngay đùi ảnh 1 cái. Anh p nhoẽn miệng cười
-- tối mai mới đc gần gũi anh đó nha..ko bé kéo quần lên à
Tui sọt 1 cái chân vào giữa 2 chân anh p để chặn cái quần lại
-- anh để đó đi, em nói hông bú hồi nào...anh kì quá hà
Anh p cười khắc khắc, nằm sà xuống ôm tui
-- nhũng nhẽo quá ơi -- mệt anh quá!
Tui lấy chân anh p ra khỏi cái đùi mình rồi ngồi bật dậy, bước xuống giường
-- để em đi làm vệ sinh trc cái
Anh p cười ha hả. Vì ảnh hiểu nguyên nhân tui đi làm vệ sinh để cho sạch sẽ rồi cho ảnh đụ.
Anh p ko nằm chở mà vội đi theo tui. Tui tưởng anh p sẽ chờ tui ở ngoài toilet, nào ngờ ảnh theo dô luôn. Nên tui đùn đẩy ảnh
-- hôi...anh ờ ngoài đi -- cho anh dô dới -- anh thấy kì lắm...em làm sạch hậu môn mà -- thì kệ...anh đợi em làm xong rồi đụ luôn -- hôi. Tui héc lên và đẩy ảnh ra khi ảnh cố theo tui -- anh muốn đụ em trong toilet mà -- thì anh ra ngoài đi...xong rồi em kêu anh dô...nhìn ghê thấy mồ
|
Tui đẩy anh p ra và đóng cửa 1 cái rầm. Cha nội kỳ cục ghê. Tui ngồi bồn cầu để ráng xã hết bẩn ra mà cũng đòi dô, cũng chưa chắc là có gì để xã nữa, có khi ngồi hoài mà nó ko có gì nữa, lấy cây vòi bắn nước vào trong để rữa hoặc kích thích nó ra , cũng ko mất nhiều thời gian mà nó thông thoáng, anh p đụ thoải mái, cặc ảnh có dô sâu cũng ko chạm phải bẩn, thấy ko mắc vậy chứ nó nằm sâu ở trong ớ, ko kích thích cho nó ra hết lúc ảnh đụ lút cán chạm vào nó thì làm ảnh mất hứng , cặc ảnh ngắn tui chẳng phải lo lắng vậy đâu, ảnh đang nắc hay say mà tui có cảm giác đi vệ sinh thì 2 vợ chồng mất hứng. Dù sao thì con cặc cũng là vậy gây kích thích, ko những kích thích gây sướng hậu môn mà còn gây ra cảm giác rặn cho người đc đụ nữa, nếu có phân ở chỗ sâu thì nó sẽ trào xuống, chi bằng dành 1 ít thời gian tự rặn trc hay hơn
Giải quyết xong xuôi thì tui mở cửa, thò đầu ra, ko thấy anh p nên kêu
-- anh đâu rồi?....anh ơi
Anh p nấp bên bếp, bất ngờ nhảy ra, hù lớn
-- ơiiiiii -- hứ -- dô nè -- hôi...hông thích nữa. Anh p hất cái mặt về phía bàn nói tiếp -- lại bàn đó đi em...chơi trên bàn ăn cơm đi
Tui lọt tọt bước ra khỏi nhà vệ sinh, giả bộ cằn nhằn
-- anh nhiều chuyện quáaaaa
Mặc dù nói vậy nhưng tui cũng đi theo anh p lại bàn. Anh p tót lên bàn ngồi, mở đùi ra cho tui ngồi trên cái ghế, cầm cu ảnh bú say sưa, hôn lông, liếm trứng dái, rồi bú, lập đi lập lại những bộ phận nóng bỏng đó
Anh p chống tay xuống bàn, lưng hơi nghiêng ra sau, rên hờ hợ ko ngớt....
Tui bú cu ảnh 1 hồi lâu thì ảnh mới ra hiệu cho tui đổi vị trí, lần này ảnh ngồi dưới ghế, cầm cu tui bú, bàn tay còn lại thì thọt ngoáy hậu môn tui, anh p thụt bằng ngón tay 1 hồi rồi chuyển miệng xuống hôn hậu môn tui chụt chụt, quét lưỡi liếm và đẩy lưỡi vào lỗ đánh lăn tăn. Tui bấu chặt 2 vai ảnh rên nấc, cảm giác vừa nhột vừa tê tê đã đã làm sao. Anh p làm cho hậu môn tui ướt nhẹp, và khi liếm vừa cố tình nhổ thêm rất nhiều nước bọt vào nên nó rất trơn. Lúc này anh p mới đứng dậy chuẩn bị đút cặc vào. Tui thấy vậy nên ngã hẳn lưng ra bàn. 1 chân thì co lên đạp vào bàn, 1 chân thì đạp lên cái ghế gỗ. Đó là 1 bộ bán ghế gỗ mặt tròn mà tui và anh p thường dọn cơm ra ăn. Ở những trang trc tui có post minh họa với các món ăn. Là cái bàn đó. Tối nay anh p ôm 2 chân tui và nắc phầm phập. Cái bàn bằng váng hương nên độ nặng và bền rất lớn , ko thể lúc lắc canh cách như những cái bàn thông thường đc, mặc dù ảnh nắc rất mạnh nhưng chỉ có người tui là rung rinh hầp hập mà thôi. Tui rên rĩ rã , 2 tay vịnh vào cạnh bàn , nằm ngục ngoặc thở hồng hộc. Anh p nắc toát mồ hôi hột, body bóng nhẵn
Tui chồm dậy, đu 2 tay lên cổ ảnh, 2 chân kẹp lấy eo ảnh và móc 2 cổ chân vào nhau. Anh p ôm lưng tui rồi nắc tiếp. Đồng thời chồm đầu tới núc lưỡi tui chóch chách. Tui núc lưỡi ảnh nên tiếng rên lúc này chỉ nghe ưm ửm trong họng
Nắc khá lâu. Đột nhiên anh p bưng mông tui ẵm đi vào phòng, thả tui xuống nệm rồi chồm người nắc tiếp. Lần này anh p cầm 2 cổ chân tui đẩy gập lên phía trước, tư thế này làm 2 đầu gối tui co lên tới tầm ngang ngực mình. Anh p mặc sức cong đít nắc vào mông tui phành phạch. Tui ngục ngặt trên nệm, rên rĩ ỉ ôi nghe rất não nùng. Bàn tay bấu vào bắp tay ảnh, sau đó chuyển xuống tấm ra. Cặc tui cứng như thỏi thép, đánh bần bật theo cái rung rinh của toàn thân, nước nhờn rĩ ra, kéo sợi chảy xuống bụng. Dường như nó bị cặc anh p dồn ép kích tiết sinh dục gần vùng chậu . Mặc sức tui la in ỏi, anh p nắc càng phấn kích hơn. Rồi ảnh tăng tốc , nắc hối hả vừa hét phả lên, rút cặc ra bắn tinh dịch tung tóe. Những giọt đầu bắn cao đến độ xịt lên tới mặt tui, và khoảng cách giảm xuống dần, tới cổ, ngực bụng. Anh p cầm cặc rên hờ hợ. Tui nhìn thấy tinh dịch trào ra nhầy nhụa tay ảnh. Anh p bóp con cặc mình nặn hết tinh đọng trong ống ra. Tui lấy ngón tay quẹt tinh dịch của ảnh chay trét ra khắp mặt. Lúc này anh p mới thả hoàn toàn 2 chân tui xuống nền rồi ngồi xuống bú cặc cho tui đến khi xuất tinh mới thôi. Anh p ngậm hết tinh dịch của tui trong miệng rồi chồm lên giường, đóng môi tui và nhã bớt tinh cho tui phụ nuốt. Tui với anh p núc lưỡi nhau 1 lúc thì mới kết thúc cuộc làm tình trong tư thế 2 đứa ôm dính vào nhau. Tui mĩm cười thõa mãng. Và đêm nay tui đã uống tinh dịch của mình từ miệng anh p, đc ảnh chia cho 1 ít. Giống như tình nghĩa vợ chồng chia sẽ ngọt bùi cho nhau. Giờ mới hiểu cái câu của người xưa
" nhất nhật đồng sàn chung dạ ái, nhất dạ phu thê bách dạ ân"
1 đêm chăn gối, trăm năm còn yêu anh p
Mưa đầu mùa bất chợt đổ rì rào. Trong căn nhà vắng vẻ nằm hoang vắng nơi những vườn cây. Có anh p ôm ấp cho tui, gọn gió lạnh ngắt cũng trở nên ấm áp. Nhìn những cảnh phục treo trên tường , tui thấy mình thêm yêu người chiến sĩ công an nhân dân. Dẫu biết rằng ngày mai, bộ quần áo này sẽ theo anh đi suốt 1 ngày dài. 1 ngày mà tui sẽ nhớ anh p nhiều lắm. Ngày mà bữa cơm sẽ nhạt nhẽo . Bất chợt tui muốn đc là bộ cảnh phục , để đc theo anh p ngay cả khi ảnh đi làm và đi công tác xa....giọng ngọt ngào của anh p cất lên
-- ngủ đi em
#475 | Tác giả : hotboyhathanh - kenhtruyen.com
Tui ẵm thằng Đạt đi vào trong nhà bác tư. Thấy ổng đang ngồi trầm ngâm trên bàn với điếu thuốc hero kẹp trong ngón tay. Tui nói với thằng Đạt
-- khoanh tay ạ ông đi con
Thằng đ tròn xoe đôi mắt nhìn bác tư lạ lẫm
-- dạ...ông đi con
Thằng đạt biết khoanh tay nói tiếng "ạ" nhưng cũng bất chợt lắm. Có lúc chỉ nhắc 1 lần là nó làm. Ko hiểu sao sáng nay tui nhắc ba lần mà nó vẫn dửng dưng. Mà xoay mặt bá chặt cổ tui. Thấy vậy tui ko ép con nữa. Dừng như nó cảm nhận gương mặt của bác tư ko thân thiện với nó. Hoặc là nó e dè một điều gì đó ở 1 người lạ mà nó mới biết mặt thì phải.
-- thằng này con thằng p phải hông? Bác tư hõi
-- dạ.. Lụa có nhà ko bác tư
-- trong buồng. Bác tư hất đầu 1 cái. Bác ko nói ko rằng mà bỏ tui lại 1 mình trong gian nhà trống trãi. Bác lụi thụi đi ra ngoài. Tui ko bất ngờ gì về sự lạnh nhạt của bác đối với tui đâu. Tui ko trách bác. Vì bác có nhiều tâm tư khiến bác ko cảm thấy thoải mái khi gặp tui. Từ ngày con Lụa ở nhà trọ trốn tránh miệng đời. Cho đến khi thai hành ko có ai chăm sóc, Bác buột lòng phải đưa con mình về nhà mình. Lụa lại ko đi đâu ra khỏi nhà. Nó cu rú ở trong phòng. Kể từ đó ba nó cũng buồn buồn tủi tủi. Bác cũng ít nói . Trầm lắng khó hiểu
Tui ẵm thằng Đạt vào buồng. Con Lụa ko lẽ nào ko nghe tiếng tui nảy giờ. Vậy mà nó vẫn im ỉm. Nằm nghiêng xoay mặt vào tường. Vì tui nhìn thấy mắt nó còn mở trao tráo chứ ko hề ngủ. Lẽ nào nó ko 1 chút nao núng khi nghe tiếng bước chân ai vào buồng mình hay sau?
Tui nhẹ nhàng gồi xuống mép giường. Dùng thằng đạt để đánh động nó
-- ạ cô Lụa đi con
Lụa ko quay mặt lại mà nói với vẽ hờn trách
-- anh tới có chuyện gì ko anh Long? -- dì 5 nói em ko muốn lấy tiền của anh...sao vậy Lụa? -- tía em ko cho lấy, anh đừng kêu ai mang tới nữa...em biết lúc này anh rất bận rộn, anh để tiền đó lo cho 2 đứa con của anh p đi
Tui biết lụa đã hiểu lầm tui từ những tháng nay. Và cũng hiểu lầm luôn cái câu vừa nói. Anh p ko hề để tui phải lo cho cuộc sống của 2 con anh p. Anh ấy là trụ cột trong gia đình. Ngay cả tui còn nương tựa vào ảnh thì nói gì tui lo đc cho ai. Mọi người trong gia đình con lụa đã và đang tõ ra lạnh lùng với tui rất rõ rệt. Nên việc tui có nói xin cho con đc làm con nuôi của anh p để hưởng những ưu ái của chính phủ dành cho con em của sỹ quan công an trong lúc này chắc là sẽ ko thích hợp nữa. Điều tui cần làm là sao cho mọi người cảm thông cho tui. Tui ko bỏ rơi cốt nhục của mình. Ko vô tâm với con lụa. Mà vì sự hình thành của đứa con ko như những người bình thường. Đó là 1 sự cho đi tinh trùng 1 cách ko suy nghĩ thấu đáo. Giờ có nói vì lụa muốn có em bé, vì lụa cầu khẩn xin xõ tinh trùng cũng như mình đang chối bỏ 1 cốt nhục mà chỉ vài tháng nữa thôi sẽ chào đời. Chúng ta thường đc hiểu 1 bào thai chỉ hình thành khi dương vật đưa vào trong âm đạo và phóng thích ra tinh trùng, hoặc 1 sự can thiệp của y học. Nhưng có ai ngở đc 1 ít tinh dịch tui cho mà lụa tự đưa vào âm đạo qua 1 ống bơm đc chế tạo từ 1 cái ống chích chỉ 3 lần mà gây thụ thai. Có nói gì đi nữa cũng vô dụng. Con cũng đã tượng hình người rồi. Có thể để lại 1 gen di truyền của chính mình khi lường trc mình ko có cơ hội hoặc ko muốn lập gia đình cũng là mong muốn tự phát của tui. Điều đó cũng đã từng gây sốc cho anh p rồi. Nhưng ảnh có bao giờ thành kiến với việc tui chu cấp tiền cho lụa đâu. Ba má cũng đc biết chuyện này . Anh p dư biết những đọt lang tui gửi ra chợ bán nhằm mục đích gì mà. Nói ảnh tính toán xẽn xo đồng tiền nên khiến tui phải làm như vậy là tội lắm. Ko có ảnh tui cũng ko có những khoảnh thu nhập này. Đồng tiền đc sinh ra, dù là ý tưởng trồng đọt lang là của tui. Nhưng các bạn hãy thử 1 lần nhìn ngắm anh p cầm cây cuốt xới từng thớ đất phụ tui cặm từng cọng khoai , hay tưới từng dòng nước rồi mới biết anh p tốt bụng như thế nào. Tui ko muốn sử dụng đồng tiền mà ảnh bão là tui gìn giữ thủ thân khi ảnh ko còn lo lắng cho tui đc. Đồng tiền ấy ko thể vơi đi vì chuyện riêng của tui đc. Có lẽ chỉ có anh p là hiểu rõ lòng tui nhất. Ảnh cũng quặn ghánh lo toan cho cuộc sống nhiều rồi. Dù có bạc tỷ mà ko tìm cách cho sinh ra những thu nhập mới mà chi tiêu đi hàng ngày thì núi cũng lỡ. 1 tay tui ko làm đc gì ra trò đâu. Nhưng dường như những điều này chỉ trên diễn đàn mới hiểu. Những con người sờ sờ đang sống trc mặt lại hờn tủi trách cứ. Tui cảm thấy gia đình lụa lạnh nhạt với tui. Tiền cho cũng dè chừng ko lấy, lúc thì lại nhận nhưng ko tỏ vẽ vui gì cả. Tui phải làm sao ? Hôm nay tui chỉ đến để thăm lụa. Vì cũng cả tháng rồi tui ko đến. Họ giận vì chuyện này chăng? Tui rào đón
-- con lan nó bắt anh phải đưa tiền cho nó theo yêu cầu để đổi lấy sự êm ấm bên anh p, bao nhiêu tiền anh thu mua mì đều ko đủ đưa cho nó, nó quạnh hẹ hăm dọa anh , anh chịu ko nổi nữa nên phải nói ra cho anh p biết, anh thật sự rất bận
Nghe tới đây con lụa mới chịu ngồi dậy
-- tại sao anh ko nói với em sớm hả anh long? Con quỹ đó nó tưởng nó là mẹ của thiên hạ hả?
-- bỏ đi em à, anh mất 20 mấy triệu nhưng làm nó mất đường quay trở về...ba má anh p cũng vì chuyện này mà rất cảm thương anh...thật ra đó cũng là 1 cái bẫy mà kẽ ngu si đã tự sập phải...20 mấy triệu đối với anh ko mua đc hạnh phúc...có điều làm anh tiếc nuối là anh đã bao công sức lẽ ra số tiền đó mẹ con em đc hưởng mới đúng
-- vậy giờ anh còn đi thu mua mì nữa ko?
-- hông. Tui lắc đầu
|
Có bao giờ các bạn nghĩ sẽ giúp 1 tay cho tác giả vun đắp hạnh phúc gia đình ko nhỉ? Thật sự L rất rối rắm mỗi khi tra thông tin nấu nướng trên mạng. Qua sự việc cái bánh khoai mỡ cũng tra cách thức trên mạng nhưng L thực hiện quá kém cõi, dẫn đến cái bánh cứng ngắt cứng còng như ko mềm dẻo phần khoai, ngon giòn phần bột bên ngoài như L mua ăn của người ta làm bán ngoài đường. L nhận ra mình thiếu kinh nghiệm thực hành và những gì chỉ trên mạng quá xúc tích ngắn gọn và chưa đủ , thiếu nhiều sự chỉ dẫn của người đã làm rất thành công.
Tình hình là L muốn nướng 1 con gà cho ông xã ăn. Và L chỉ tra đc cách làm gia vị như thế này. Mong các bạn giúp L những chỉ dẫn dặn dò bổ ích để L làm đc món gà nướng 1 cách ngon hơn. L sẽ xõ con gà và quay nó bằng than ớ
1 con gà khoảng 1,4 kg làm sạch.
1 muỗng canh bột ngũ vị hương.
1 muỗng canh mật ong ( không có thì thay bằng đường vàng )
1 muỗng cà phê đường.
1 muỗng cà phê muối.
1 muỗng canh tỏi ép nhuyễn.
1 muỗng canh dầu ăn.
Tiêu, phẩm màu nếu thích. ( dùng màu đỏ pha với vàng sẽ ra màu cam ).
Vài cái hoa hồi và quế nhét vào bụng gà cho thơm.
Trong một tô nhỏ trộn tất cả nguyên liệu ướp gà quậy cho tan.
Cho gà ra rổ nấu nước sôi pha cùng chút muối chế lên mình gà cho da săn lại.
Cho hoa hồi, quế vào bụng gà. Thoa đều hỗn hợp ướp gà lên mình, vào bụng cánh cho đều.
Để cho gà thấm khoảng 30 phút hoặc qua đêm.
#477 | Tác giả : hotboyhathanh - kenhtruyen.com
Tui ẵm thằng đạt đi dạo cùng con Lụa trên 1 cánh đồng sau nhà. Mặt trời hôm nay chiếu rất yếu ớt. Nó bị lẫn khuất bởi những ánh mây. Thỉnh thoảnh chỉ ló ra 1 lút rồi chui vào đám mây khác. Lụa buồn tủi tâm sự
-- anh biết ko anh long...ngay cả việc đi dạo với cánh đồng vắng như thế này em còn rất dè dặt...trong mắt mọi người em chỉ là 1 cô gái hư thân mất nết...tía buồn đến độ ko dám gặp ai...tía buồn đến độ ko muốn nói chuyện với ai...em sẽ cố chịu đựng cho đến khi con chào đời...giờ em mới biết cái gì gọi là tủi hổ..mỗi lần nhắc đến anh tía đều cáo gắt...cho đến bây giờ tía còn bán tín bán nghi...tía cho rằng em đã che dấu cho anh mặc dù em có nói mọi chuyện đều là lỗi của em...những gì em muốn biết chỉ là anh sống có hạnh phúc hay ko..anh p có đối xử tốt với anh hay ko mà thôi...em có ra sao cũng ko quan trọng...tía dặn sẽ ko cho anh nhận con...nhưng thâm tâm em sẽ cho con biết sự thật khi nó khôn lớn....mỗi lần khám thai 1 mình...em nhìn vợ chồng người ta mà ko cầm đc nước mắt..bệnh viện gần cũng ko dám đi...em sợ những câu hỏi của người quen...anh nói...có phãi thà em nói với tía em có thai với 1 người đàn ông quen trên mạng có phải bây giờ gia đình em và anh sẽ ko phải đối mặt với mâu thuẫn ko nhìn nhau như bây giờ ko?
-- có phải tía em trách ba má anh nhiều lắm ko Lụa?
Con Lụa ko trả lời thẳn ra. Tui cũng ngầm hiểu là có
-- nhà anh bây giờ sắp tan hoang rồi...có lẽ sẽ bán nhà Lụa à
-- sao vậy anh?
-- do con cái trong nhà gây ra thôi...anh bây giờ đã là người thuộc về gia đình anh p rồi...dù có thương ba má cũng ko giúp đỡ đc...khi anh còn có tiếng nói trong gia đình thì ko ai thèm nghe ý kiến của anh..ngược lại anh còn bị xua đuổi...có cầu khẩn anh bây giờ cũng vô ích thôi
-- đừng hận gia đình như vậy anh à
-- anh ko hận..nhưng bảo anh giúp đỡ cho những sai lầm của gia đình là ko thể..em cũng biết anh P cũng có ai coi trọng đâu...xa cơ rồi cầu khẩn ảnh là anh ko chấp nhận đc
-- anh định bỏ mặc ba má anh luôn sao anh?
-- anh ko bỏ mặc đâu..anh sẽ cho ba má về 1 căn nhà anh P sỡ hữu để an dưỡng tủi già...có khi như vậy ba anh mới ngộ ra ai mới là người tốt thật sự..nhưng phải để ba má nếm trải cái bộ mặt thật của dâu rễ 1 thời gian...có lẽ khi ko còn vật chất nữa con người ta mới nếm trải tình đời...ngày xưa cũng vì châm chít đâm thọt nên anh mới bị coi rẽ
-- anh ko cần dấu em nữa, trong lòng anh đang hận
-- em nghĩ sao cũng đc....lúc anh đi theo anh P , ba đã nói theo 1 câu nói " tao sẽ ko cho mày cái thứ gì" , cũng ko ai quan tâm anh sống ra sao, ở trọ ở đâu, ngay cả khi anh đã có 1 nơi ở ổn định ba cũng chưa bao giờ đặt chân đến 1 lần...thử hỏi có người con nào bị đối xử như thế mà ko biết giận?
-- anh thương ba anh p hơn phải ko anh long?
-- ừm...ba là người rất hiểu lý lẽ...cũng vì anh muốn có 1 khoảng thời gian để vung đắp tình cảm với ba má anh P mà anh phải đánh đổi bằng 1 sức lao động cực nhọc để cung cấp tiền theo yêu cầu của con Lan, anh cho nó hả hê ẩn tích 1 thời gian , vui sướng với những đồng tiền ko nhọc công mà dễ có, để ba má nhìn nó với 1 kẽ mê tiền bỏ lẳng cả con cái, để vạch trần cái thâm úy mỗi lần trở về nhà anh P của nó...chỉ là đồng tiền....ai cũng nói anh ngu...ko sao cã...khi tình cảm anh vung đắp trong 2 tháng qua đã đủ lớn mạnh để đẩy lùi nó thì 1 cắt anh cũng ko đưa...nó ko còn 1 chỗ đứng nào nữa trong lòng gia đình anh P
-- vậy rồi khi anh cho mọi biết sự thật thì phản ứng của con Lan ra sao?
-- nó trở về ...và mọi câu nói của nó ko còn giá trị gì nữa...ngay cả việc nó nói nó chỉ về chăm sóc 2 con
-- anh kể em nghe đầu đuôi đc ko anh?
Tui trầm tư kể lại. Bắt đầu từ 1 cuộc điện thoại với cái chanh chua đao búa của con Lan
-- thằng chó...mày đã nói gì với ba má chồng tao?
-- anh ko nói gì cả
-- ko nói gì à? Mày đã nói cái gì với tao? Giờ mày trở mặt hả?
Tui đã nói nếu nó ko quay về thăm con tui sẽ đưa tiền cho nó xài vô thời hạng đấy. Nhưng sức lao động của tui cũng có giới hạng. Cũng ko trách đc tui. Có trách là trách nó là con bò coi đồng tiền bằng bánh xe người. Vì tiền mà rũ bỏ luôn cả tình mẫu tử. Trái ngược với cái giọng điệu mà nó hay kêu ca là về chăm sóc con. Thật ra là muốn vòi tiền, cản trở hạnh phúc của tui. Nếu nó thương con cái thật sự thì nó ko mù quán mà nhận tiền và đóng vai kẽ biệt tăm lâu đến như vậy. Vậy nên khi nó trở về với lí do thăm con đã nhận đc câu hỏi cắc cớ của ba anh P " vậy chứ mấy tháng nay mày ở đâu?" ở đời đừng vội đánh giá ai ngu. Ai là vợ khờ nha bạn huongdua. Vỏ quít dầy có móng tay nhọn. 2 tháng bình yên qua đủ để L thể hiện vai trò của 1 con dâu thảo. Đủ để L chứng minh mọi thứ mà ko bằng lời nói tung hê bép xép. Những việc làm mà ai nhìn dô cũng hiểu tấm lòng mình mà trc đó L ko có nhiều khoảng cách gần gũi để thể hiện. Để sau này cho dù L và gia đình anh P bị 1 áp lực to lớn nào đó buộc mình phải ra đi thì vẫn để lại 1 niềm cảm thương 1 người " con dâu" đã làm hết sức mình vì gia đình chồng. L có buộc trở về ngôi nhà cũ, sống xa ba má và các con L vẫn có đc những nhung nhớ cảm thương. Con đường trở lại luôn rộng mở. L cóc sợ nó quậy nữa. Đã đến lúc L phải thoát vai nhượng bộ rồi. L thấy mình ko cần phải nể sợ nữa
-- anh vốn luôn tìm cách kiếm tiền đưa cho em, nhưng giờ anh hết khả năng rồi, em quạnh hẹ riếc anh ko còn cách nào, anh chỉ nói cho anh P biết để ảnh giúp em số tiền nhiều hơn thôi, anh cũng ko ngờ ảnh lại có phản ứng như vậy
-- thằng chó...mày chờ xem..mày đừng hòng yên ổn
Tui nói với con Lụa
|
-- rồi con Lan cúp máy ngang xương..nó tức giận lắm
-- rồi sau đó như thế nào nữa anh Long? Nó có về quậy hông?
-- 2 ngày sau nó trở về, ba anh P dần nó 1 trận, bao nhiêu lời lẽ chính đáng mà nó nói ra đều bị phản bát...trong ngày hôm đó nó buộc phải ra đi...dù nó bảo ở nhà lo cho con cũng ko đc tiếp nhận
-- lúc đó anh ở đâu?
-- anh có ra mặt đôi co, nhưng ba bảo anh tránh mặt lên phòng đi, ba điện cho anh P về gấp...ba còn nói nếu nó lớn tiếng ba điện cho 113 tới
-- rồi sau nữa anh?
-- anh ko còn nghe nó quát tháo nữa, hé cửa ra coi tình hình, anh thấy nó ngồi với ba má ở bàn...định xuống mà ba ra hiệu kêu anh quay dô phòng lại
-- rồi anh P có về ko anh?
-- có...anh P về nhanh lắm
-- anh nói sao?
-- ảnh cứng rắn và cương quyết lắm...ảnh còn thách thức sẽ đưa con Lan ra tòa , điếc rồi ko sợ súng nữa...lúc con Lan đòi bắt thằng Đ đi vì tòa quyết định hồi đó ...anh P nói trc mắt là trả lại toàn bộ số tiền hỗm nay , ngay cả số tiền của anh...tiền mượn gì đó mà má nó mượn của anh P nữa, rồi ảnh khởi kiện nếu tòa giải quyết trả thằng Đ về mẹ thì ảnh sẽ đưa
-- vậy hả anh? mà lỡ con Lan trả tiền mà kiện bị thua rồi mất đứa con trai sao anh?
-- ko đâu, từ lâu anh đã tìm hiểu cuộc sống của con bên đó giúp anh P, tại ảnh ko muốn rùm beng lên tòa án ảnh hưởng đến công việc nên tìm cách khác giải quyết để nhận con về nuôi, cái này em cũng biết rồi mà, con Lan ko bảo đãm đc cuộc sống của con, đầy đủ chứng cứ hợp lý tòa xử lại chứ em...ảnh rành luật mà
-- mà sao bây giờ ảnh lại dùng luật luôn vậy?
-- bởi ảnh nhượng bộ nên con Lan nó làm tới , ép ảnh quá giờ ảnh phải làm sao?
Tui xoay mặt nựng thằng Đ 1 cái rồi nói
-- con biết ba với chú khó lắm mới đem con về đc hông con? Lớn lên thương ba nhiều hơn nha hông?
Con Lụa mỉm cười. Tui với nó bước dần đến cuối đường đê, ngay chổ có những cây cà na . Đột nhiên con Lụa đứng sựng và ôm bụng la " a" 1 tiếng
-- sao vậy em? -- em đau quá! -- con đạp hả em? -- em ko biết...thấy lói lói chỗ này quá. Con Lụa ấn ngón tay vào -- giờ sao đây?
Con Lụa khua tay 1 cái
-- ko sao đâu...chắc lâu rồi em ko đi bộ -- vậy lại bóng cây đó ngồi nghỉ xíu đi em. Tui chỉ về chổ cây cà na
#479 | Tác giả : hotboyhathanh - kenhtruyen.com
Tui chọn 1 bóng cây trâm bầu, lót lá sen ngồi, trong lòng vẫn ôm lấy thằng Đạt. Con Lụa ngồi kế bên với dáng dấp bầu bì nặng nề.
Thằng Đ có vẻ ko thích ngồi 1 chỗ nên cứ lòi chòi đòi thoát ra khỏi vòng tay tui
-- con...ngồi im nè..cô Lụa quính giờ kìa
Tui quay sang xi cua với con Lụa
-- em la nó 1 tiếng coi Lụa -- im...quánh à. Con Lụa chỉ thằng Đạt -- đó...thấy chưa? Cô la kìa
Thằng Đ bớt lòi chòi, bá vào cổ tui. Con lụa đưa tay nựng gò má nó 1 cái. Thằng Đ ko thích nên xoay mặt vào tui
-- khó tánh lắm...người lạ bồng hổng chịu đâu nha
-- thường mấy giờ nó mới ngủ anh Long?
-- hôm nào có ba ở nhà thì ngủ trễ, hông có ba ngủ sớm lắm..8 giờ ngủ ồi
-- 8 h sớm gì nữa?
-- ừ..8h đối với nhà anh là sớm... thường 9 giờ mới ngủ...giờ này là giờ quậy của nó nè
-- bộ ko có ai coi phụ anh hả anh long?
-- có..tại khoái ẵm đi theo chơi vậy đó.. Để ở nhà sợ nó khóc
-- dì 6 đâu?
-- thì cũng thay phiên nhau ẵm...dắt đi chơi cho bã rảnh tay làm chuyện nhà ớ mà
-- anh dô đây anh P biết hông dợ?
-- biết chớ...sáng ảnh đi công tác anh có nói
-- ủa? Đi công tác hả
-- ừm...nảy điện ổng nói ổng đang giám xác mổ tử thi
-- hảaaaaaa??? Con Lụa xanh lét mặt mày
-- có gì đâu sợ trời?
-- ai mỗ?
-- pháp y mỗ chứ ảnh mà mỗ cái gì?
-- ai chết dị?
-- ai biết đâu...nghe nói xe đụng gì ớ
-- em mà thấy xác chết chắc em xĩu trc quá
Tui nhoẽn miệng cười
-- thấy vậy chứ công an nhìn xác chết cũng quen..biết sợ gì đâu
Đột nhiên con Lụa giật bẵn người, la " í" lên 1 tiếng và ngoáy mặt về sau lưng
-- cái gì vậy? Tui hỏi
Con Lụa ko biết cái gì hết. Nhưng tui đã nhận ra
-- trái cà na rụng làm gì sợ dữ dị chời?
-- ủa anh long...
-- hở
-- tính hỏi gì quên mẹ nó rồi
-- đang nói chuyện xác chết
-- ờ ờ...hỗm anh nói nhà trong rẫy có ma thiệt hông?
-- có đâu ra...gạt anh P thôi
-- trờiiiiiiiii
-- gạt cho ảnh ko bỏ anh 1 mình đó mà...lỡ gạt rồi gạt cho tới bến luôn...ai cũng tưởng thiệt hỏi han này nọ .. Mắc cười muốn bể bụng
-- hứ...vậy mà giờ chả mới khai với mình
Thật ra là có ma, nhưng tui nói vậy cho con Lụa bình thản. Thấy trái cà na rụng mà nó hết hồn hông ? Rồi đây bầu bì hay nằm ở nhà 1 mình suy nghĩ lung tung cũng mệt
|
Thằng Đ lại lòi chòi
-- con...ngồi yên he -- có khi nào nó đói bụng hông? -- đói gì nó...trc khi dô đây anh đã cho uống 1 ly sữa ồi...mà sửa Mỹ ko ớ..1 hộp 4, 5 năm ngàn...ờ Lụa...anh định nói cái này mà nảy giờ anh quên -- sao anh? -- cho anh P nhận con em là con nuôi trên giấy tờ luôn nheng -- em ko biết...mà chi vậy anh? -- bị anh biết có nghị định ưu đãi cho con cái của người làm công an, sau này giúp ích cho tương lai của con lắm ớ -- chỉ sợ tía ko chịu thôi, ngay cả anh tía còn ko cho nhận nữa thì đừng nói anh P -- anh biết tía em giận anh, nhưng vì tương lai của con , em cố gắng phân tích cho tía hiểu đi -- để hôm nào tía vui rồi nói anh à, nhắc tới anh bây giờ là tía ko muốn nói chuyện với em nữa rồi -- có phải vì anh vô trách nhiệm hông Lụa
Từ cái vụ tui bàn tính đưa con lụa sang phnompenh mà ko đi chung, cho tới vụ nó về VN tui sắp xếp cho nó " trốn" trong nhà trọ , ổng thấy con lụa cù bơ cù bất. Thương con, đành giằn tiếng miệng đời mang con về nhà cưu mang thì ổng tỏ ra bức bách và trách hờn tui dữ lắm. Mà ko phải riêng tui, giờ ổng còn ko đoái quài đến ba má tui nữa kìa. Tui phải làm sao? Tui đã có gia đình rồi mà. Tui thuộc về người của anh P chứ bộ. Tui có lui tới cũng chỉ có giới hạng thôi
-- lát nữa anh sẽ ghé nhà thằng Chuột..anh sẽ mướn nó 1 buổi sáng hái đọt lang 30 ngàn cho nó hái dùm anh giao cho dì 5...bả cứ than , đọt lang ko giao buổi sáng quài...mà anh lại ko có thời gian nữa
-- 30 biết nó chịu hông anh?
-- sao hông chịu? hái có nửa tiếng chứ nhiêu..ỡ ko bây giờ làm gì nửa tiếng có 30?
-- tùy anh thôi
-- nha...em đừng giận anh nha.. Để cho anh đc lo cho em phần nào, chỉ khi nào em là anh thì em sẽ hiểu hết anh... Khó khăn lắm anh mới đc yêu anh p đúng nghĩa, thông cảm cho anh
Tui nựng thằng Đ 1 cái rồi nói thêm
-- cha con anh p là tất cả cuộc sống của anh, hạnh phúc này giống như 1 giấc mơ mà khi anh chia sẻ ra có rất nhiều người còn hồ nghi
-- ai hồ nghi vậy anh?
tui nhặt 1 cục đá chọi xuống vũng sình bên dưới ruộng
-- họ giống như mấy làn sóng và bóng gợn dưới nước, anh nhìn thấy nhưng ko rõ về họ, giống như sóng vậy đó
-- anh nói gì em ko hiểu?
-- em làm sao hiểu đc thế giới của anh chứ
-- hổng lẽ anh đang nói các vong xung quanh?
-- hổng phải. Tui bật cười
-- chứ sao?
-- là giống như họ biết chuyện của anh, nhưng anh ko biết họ là ai vậy thôi
-- hổng lẽ nhà ngoại cảm?
-- hông phải. Tui mỉm cười
-- vậy thì là ai mà có thần thông nhìn thấu người khác như vậy? Phật - Bồ Tát hả?
-- ko, người tốt có, người xấu có, người lì lợm cũng có, nói chung là 1 thế giới rất phức tạp, thế giới ko có những người con gái như em
-- pó tay
|