"Tôi nhẹ nhàng cúi xuống, dần
dần cảm nhận được sự ấm áp từ
hơi thở của Yunho …
Hôn lên bờ môi cậu … thật nhẹ
nhàng ….
Ánh nắng dịu dàng hắt vào từ
cửa sổ, trải đều lên khuôn mặt
của Yunho… làm hàng mi của cậu
đổ bóng xuống hai gò má …
trong sự ngọt ngào mà chúng tôi
đang trao lại cho nhau …
…tôi thoáng thấy đường viền
cong cong của bờ mi đen rợp
ấy…
… khẽ động đậy …."
Đc đoạn này xog tôi cảm nhận đc yunho tỉnh dậy thì phải? M.n có cảm nhận như thế k nhi?
Tôi đc đến khúc đối thoại giữa hai bsĩ thì "ý nghĩ mới liền đè chết ý nghĩ vừa rồi của tôi"
Thiết nghĩ nhiều lúc không cần viết một kết thúc truyện thật rõ ràng, tường minh, nhưng nếu viết theo cách "gợi mở" thì nên mở nên gợi làm sao cho người đọc thấy đc rành mạch tươg lai phía trc mặc dù k ns ra thì ngđọc vẫn biết. Xin đừng áp dụng "tảng băng trôi" để rồi chính "tảng băng trôi" ấx "trôi đi luôn" để ngđọc "k tìm ra"
cái dụng ý chính.
Xin đắc tội! *cúi đầu*