Vương Trì Thủy cảm thấy dục vọng ngày càng tăng, tay nắm lấy drap giường, miệng không ngừng rên rĩ .
"Nhanh hơn ...... ...... ...... sâu quá ah ah ah ah ......"
Tuyên Đại Vũ đối đầu với kích thích thế này không có xu hướng giảm, anh buông mắt cá chân cậu để cậu tự kẹp hai chân thật chặt eo của mình. Sau đó cúi xuống và ôm chầm lấy Vương Trì Thủy , đầu chôn ở cổ áo của cậu, tiếp tục va chạm.
Thật khó để chơi một bài hát đặc biệt với tiếng thở hổn hển,tiếng rên rĩ và tiếng va chạm ẩm ướt.
Vương Trì Thủy sung sướng nối tiếp, tay vòng qua cổ nắm lấy tóc Tuyên Đại Vũ mà kéo. Tóc bị kéo đứt rơi xuống giường tựa như lông vũ.
"Này! bớt tăng động một chút..." Tuyên Đại Vũ không thể không nhắc nhở "cậu muốn tôi ba mươi tuổi liền biến thành một lão hói đầu à?"
Vương Trì Thủy lộ ra nụ cười xấu hổ " cậu không phải là B. bò"
Tuyên Đại Vũ ngay lập tức đóng cửa, kéo Vương Trì Thủy lại, vô cùng thỏa mãn đè cậu xuống.
thấy hắn không ngừng hôn - cắn mình, Vương Trì Thủy hạnh phúc không kể xiết, trái tim cậu đột nhiên cảm thấy như thắt lại
"Đại Vũ, cậu thực sự thích tôi sao?"
Tuyên Đại Vũ đang ngậm lấy núm vú nhỏ xinh của cậu, ngẩng đầu:"cậu không thấy câu hỏi đó vô nghĩa sao?"
"Không phải cậu thương hại tôi?"
"Cậu nghĩ cậu xứng đáng được tôi thương hại à?"Tuyên Đại Vũ không chút thương tiếc, phũ phàng nói
Vương Trì Thủy cảm thấy cơ thể nóng lên, ngay lập tức, cảm giác thiếu vắng khiến cậu khó chịu. Cánh tay quàng qua cổ Tuyên Đại Vũ trưc tiếp đem vật nóng vào trong cơ thể "Làm tôi, nhanh lên ah ah ah ........ nhiều hơn nữa"
ánh mắt Tuyên Đại Vũ gần như lóe sáng lời nhắc nhở "đừng làm cho tôi cười ah"
Tuy nhiên sau đó cũng say sưa nhắc nhỡ kéo đi ra ngoài.
"Ông ở đây chôn gần mười phút
Tuyên Đại Vũ nghiêng đầu sang 1 bên áp mặt vào ngực Vương Trì Thủy, chậm rãi nói vs cậu "do thời gian "
Vương Trì Thủy bị hắn gọi là tiểu nhị B thật ko bik xấu hổ .
Vương Trì Thủy" nhưng bản thân tôi ko thễ cưỡng lại..." nói xong nhéo cằm cậu
Vương Trì Thủy lẩm bẩm : "cậu dễ thương thật a"
Tuyên Đại Vũ vờ như không nghe mở miệng nói " thời diểm chiến đấu nên tập trung vào thực tế " nói xong càng đưa đẩy nhanh hơn
"Này, cho tôi đi. Ngay bây giờ, cho tôi đi ư "Vương Trì Thủy yêu cầu trực tiếp
"Cơ thể tôi ko phải rất đáp ứng cậu sao ?? Nào, kêu lên đi " Tuyên Đại Vũ càng làm kịch liệt hơn đến mức Vương Trì Thủy kêu la "Tôi xin lỗi, xin lỗi mà " nhưng ko tự chủ hướng về Tuyên Đại Vũ, Tuyên Đại Vũ làm sao dễ dàng buông tha được
Vương Trì Thủy ngược lại không sợ mông nở hoa mà nói "nhìn xem nơi này toàn là nước "
Tuyên Đại Vũ ánh mắt ngày càng đen thẫm, rên nhẹ , cổ họng như bị kích thích "không ngờ cậu không biết mùi vị xấu hổ như vậy"
Nụ cười bất lực hiện ra cực kì hiếm
Cậu nhe răng cắ nhẹ lên gực Tuyên Đại Vũ " Nếu nói về da mặt dày thì tôi là thiên tài "
Bằng cách này 2 người day dưa thỏa thích, thõa niềm đam mê cuối cùng cũng kết thúc một hiệp. Trong 2 ng vẫn còn kiên trì một người thì kiên quyết chạy trốn. Cuối cùng Tuyên Đại Vũ cũng bắn ra, ánh mắt thỏa mãn nhẹ thở ra. Vương Trì Thủy cả người ướt đẫm, vài sợi tóc dính bết vào nhau trong vô cùng mị hoặc. Ngay lúc này Tuyên Đại Vũ hôn nhẹ vào trá cậu. Trái tim Vương Trì Thủy hỗn loạn đập mạnh
Cứng miệng nở nụ cười nhạo báng " người ta thường nói cậu nên viết về nó. Chủ động yêu cầu , sau đó xin lỗi tôi . Cuối cùng tôi chỉ có thể thỏa hiệp "
" không phải đi rất nhiều bước sao " hắn xoa xoa tay "cậu sẵn sàng để bước trên nó (an nhuận)
Vương Trì Thủy chỉ có thể câm nín "..."
Nhìn Tuyên Đại Vũ đi thẳng vào phòng tắm, cậu cắn răng, thấp giọng nguyền rủa. Cuối cùng cũng ngoan ngoãn chấp nhận số phận nhìn xuyên qua khe hở" ng ta tìm dc cách giảm sưng nơi đó bằng thuốc mỡ " cặp mắt long lanh ươn ướt một cầm tuýt kem dùng tay xoa ra phía sau "đợi 1 lát, tay không với tới đâu "
Cậu quay đầu lại nhìn, thấy Tuyên Đại Vũ cầm một chiếc khăn ướt ngồi bên giường
"không biết đường để lau ?
Tuyên Đại Vũ nhìn chòng chọc vào mông người kia, dùng 1 chiếc khăn thấm nước ấm cẩn thận lau chung quanh chỉ thấy thứ nước trắng đục kèm theo chất bôi trơn chảy ra lau sạch
Tâm tình Vương Trì Thủy như nở hoa, an tĩnh nằm trên giường như chết
"Này Đại Vũ. Cậu tính giải quyết An Nhuận như thế nào ?"
Ngoài ra làm sao nhận đón ? Tuyên Đại Vũ không đầy đủ chăm sóc mà nói :" anh ta là một trong những người nghệ sĩ đã kí tên với công ty. Cách duy nhất để làm sạch là giữ mình không sẽ, không để bị giám sát
Vương Trì Thủy lo lắng " cậu không thể giao việc này cho cảnh sát à ?" "Công ty hiện đang trong giai đoạn phát triển, nghệ sĩ mà dính tới pháp luật sẽ cực kì phiền toát lớn chuyện. Còn cậu, tuyệt đối cấm báo cảnh sát đấy" "Cậu làm gì để kiếm được tiền"
Tôi đến làm chỉ để cho vui, nghĩ cũng biết số tiền tôi cũng giữ
Vương Trì Thủy có chút xinh đẹp cười nhịnh bợ mông ngựa "biết rồi mà a"
"Cậu thật cheap quá mức" Tuyên Đại Vũ có chút bó tay với sự vỗ mông ngựa Vương Trì Thủy
"Này Tuyên Đại Vũ, cậu làm vậy là ý gì ?" Vương Trì Thủy hỏi Tuyên Đại Vũ không để ý đến đưa tay mở tủ trong ngăn kéo đầu giường lấy thuốc
" ah cậu nói sau này tôi phản bội lại cậu đúng không ?" Vương Trì Thủy tiếp tục la hét
Tuyên Đại Vũ im lặng quay trở lại giường hai tay bắt lấy tay Vương Trì Thủy treo lên giường không vội vã dưới đất leo lên giường cưỡi lên trên cơ thể Vương Trì Thủy. Không đợi Vương Trì Thủy kịp chuẩn bị đã ôm lấy eo Vương Trì Thủy đâm vào
"tôi nói ... ah.."Vương Trì Thủy sợ hãi
" Rõ ràng cậu nói rằng tôi phản bội cậu nữa à ... ah ...ah"
Tuyên Đại Vũ không nhanh không chậm ra vào "cậu không cón cơ hội đó. Cậu cho rằng tôi không nhận ra ?"
Vương Trì Thủy hít vào một hơi " chờ một chút. Này tôi thực sự có một ý tưởng cho cậu nhưng tôi phải từ từ suy nghĩ đã"
" ý tưởng gì?"
Vương Trì Thủy "để tôi trở thành người môi giới"(bầu show á)
"tham vọng của cậu cũng không nhỏ nhỉ?" Tuyên Đại Vũ có chút dở khóc dở cười
"sao lại không, tôi giúp cậu kiếm tiền " Vương Trì Thủy nhíu nhíu cặp lông cậu
Tuyên Đại Vũ không nói gì nữa
Vương Trì Thủy lại mở miệng nói " tôi làm việc dưới trướng của cậu, thế nào cũng vẫn thấy thoải mái yên tâm hơn "
"tôi không tin tưởng cậu"
"đợi đã" Vương Trì Thủy ra lệnh cho Tuyên Đại Vũ ngừng lại 1 chút
Cậu chỉ không đến thuốc chứ gì. Cay đắng nghĩ đến 1 khầu "súng"
Tuyên Đại Vũ thẳng thừng nói "yên tâm đi, tiếp tục kêu ra tiếng "
"ah...ah ah...ah..."
[END]
|