Phong Mang (Sài Kê Đản)
|
|
Chương 244: Lợi dụng sơ hở
Liên hoan phim mỗi năm một lần tại Thượng Hải mời dự hội. Bởi vì đủ loại nguyên nhân, Hàn Đông không đích thân tới hiện trường, chỉ có thể ngồi ở trong nhà xem TV trực tiếp. Lý Thượng gần đây luôn luôn điệu thấp rốt cuộc đã tới hồi nổi bật, camera sư đặc biệt cấp cho hắn thêm mấy cảnh. Hàn Đông lúc ấy đang cắn hạt dưa, nhìn thấy Lý Thượng xuất hiện, ngón tay đột nhiên dừng lại. Như thế nào lần này bỗng nhiên đẹp trai như vậy? Chẳng lẽ là do mấy ngày gần đây không nhìn thấy sao? Hàn Đông cảm giác Lý Thượng từ trên xuống dưới tựa như thay da đổi thịt, người gầy cơ bắp lại săn chắc, dáng người có vẻ càng thêm khí khái rắn rỏi, tinh thần diện mạo cao gấp nhiều lần. Quan trọng nhất là mặt của hắn, giống như lại chỉnh sửa. Hàn Đông nghĩ không ra, người lập kế hoạch chế định chỉnh dung cho Lý Thượng không phải Phùng Mục sao? Hiện tại Lý Thượng đã tách khỏi cùng Phùng Mục Chi rồi, còn có thể tiếp tục thực hiện kế hoạch này? Hơn nữa, Lý Thượng bị Phùng Mục Chi nắm được nhiều nhược điểm như vậy, hắn làm sao dám nói đến cậy nhờ Chu Lê liền đến cậy nhờ Chu Lê? Không sợ Phùng Mục Chi ác ý trả thù sao? Đang nghĩ ngợi, Chu Lê áp trục xuất tràng rồi. (áp trục: xuất hiện sau cùng, là vị trí được chú ý nhất trên thảm đỏ) Hàn Đông nhìn lên thấy nàng liền nhịn không được nhớ tới cảnh tượng chia tay năm đó, cười đến vỏ hạt dưa phun tung tóe. Hiện tại còn xinh đẹp động lòng người như vậy, huống chi thời điểm mười bảy mười tám tuổi a! Vương Trung Đỉnh quá lãng phí ... Bất quá người này quả thật phóng đãng, Hàn Đông cảm giác toàn thân Chu Lê đều lộ ra một mùi vị dâm dục. Phỏng chừng chỉ có thể phối với cái loại súc sinh Thái Bằng này ... Nghĩ vậy, Hàn Đông đột nhiên giật mình. Vương Trung Đỉnh sẽ không phải cũng nghĩ như vậy đi? Chẳng lẽ y mời Chu Lê đi theo, là vì giúp nàng làm mối? Cứ như vậy, Vương Trung Đỉnh không chỉ có giải quyết được một tình địch. Còn có thể lợi dụng Lý Thượng ở giữa giật dây bắc cầu, tiến thêm một bước khống chế công ty Thái Bằng. Quá âm hiểm rồi... Hàn Đông oán thầm. Sau nghi thức thảm đỏ, tiến vào lễ trao giải. Hàn Đông lại tìm đến một hộp sầu riêng, uể oải uốn trên sô pha, vừa xem vừa ăn. Loại liên hoan phim cấp quốc gia này, phim nhựa giành được giải vẫn là công ty điện ảnh quốc doanh chiếm đa số. Loại công ty điện ảnh tư nhân như tập đoàn Trung Đỉnh cũng không chiếm ưu thế. Nhưng vẫn có thể có không ít phim nhựa và diễn viên tranh giải, giành được giải thưởng lớn nhất.
|
Ví như Quan Tuyết. Chính là nữ chính diễn 《 Phong Mang 》, nàng chỉ bằng vào một bộ phim nghệ thuật trước đó không lâu, mang lên vòng nguyện quế "Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất". Khi lên lĩnh thưởng Quan Tuyết mặc một chiếc váy dài xanh biếc, tựa như tiên tử trong rừng sâu, đại khí tươi mát. Thật đẹp ~~ Hàn Đông nhịn không được cảm khái, khi quay phim như thế nào không phát hiện ra đây? Kế tiếp chính là nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Liên hoan phim này, có thể nói là chuyên nghiệp cao quý nhất của nền điện ảnh nôi địa Trung Quốc. Chính là giành được "nam diễn viên chính xuất sắc nhất" ở đây, trong giới có thể được xưng tụng là "Ảnh đế" chân chính. Giấc mộng cuối cùng của Hàn Đông, chính là bằng vào 《 Phong Mang 》 lấy được giải thưởng này. Trên màn hình lớn bắt đầu quét qua những diễn viên tranh giải, trong đó liền bao gồm vai diễn Diêu Nhị của Lý Thượng trong 《 Hắc Độc 》. Hàn Đông mơ hồ có dự cảm bất thường, loại dự cảm này theo thời gian công bố kết quả tới gần mà càng mãnh liệt. "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất là —— Lý Thiên Bang trong vai Diêu Nhị của 《 Hắc Độc 》!" Hàn Đông hơi kém trượt từ trên ghế salon xuống. Ngôi vị ảnh đế thần thánh của ta a... Làm sao lại để tiểu tử này nhanh chân đến trước đây? Năm trước đó, Lý Thượng bằng vào 《 Xé Rách 》 nhận được nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Năm nay càng liên hoan phim càng lớn hơn, Lý Thượng lại bằng vào 《 Hắc Độc 》 nhận được nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Thời gian hai năm ngắn ngủi, trong khi Hàn Đông còn là kẻ vô tích sự, Lý Thượng lại thành ảnh đế hai lớp quốc nội, chỉ kém bôn lên phát triển ở quốc tế rồi. Người quay phim cho tổ phim 《 Hắc Độc 》 một màn đặc tả, thời điểm Lý Thượng đứng dậy, tất cả mọi người hoan hô. Chỉ riêng Thái Bằng. Ánh mắt gã nhìn vào Lý Thượng không hề có nét chúc mừng, chỉ có địch ý cùng không cam lòng. Cứ việc từ phương diện Hàn Đông mà nhìn, giải thưởng này của Lý Thượng đều là thực lực. Hắn bạch nhãn lang, không chủ kiến, chỉnh dung vân vân cũng khó mà che giấu thực lực cùng với tinh thần nhiệt huyết của hắn. Nhưng ở trong lòng Thái Bằng, vị trí xinh đẹp này chỉ thuộc về Hàn Đông. Một đạo diễn nổi tiếng trong nước làm khách quý trao giải cho Lý Thượng. "Trong lòng tôi Lý Thiên Bang là nam diễn viên trẻ xuất sắc nhất của Trung Quốc, không ai có thể vượt qua." Phía dưới tiếng vỗ tay sấm dậy. Lý Thượng hiển nhiên khác xa so với lĩnh thưởng năm trước, tuy rằng kích động nhưng tuyệt sẽ không nói năng lộn xộn. Cảm nghĩ nhận thưởng lại càng hạ bút thành văn, ngắn gọn vài câu đã đem khí chất của diễn viên trẻ Trung Quốc bày ra. Giờ này khắc này, đắc ý nhất không ai có thể vượt mặt Chu Lê rồi. Cái này giống như là Phùng Mục Chi trồng hoa, mời nàng hái quả, có thể không hảo hảo mà kiêu ngạo một phen sao? Tiếp theo công bố "Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất", cũng là giải thưởng tương đối giá trị. Nghe tới tên "Hạ Dương Trác" được đề xướng thì Hàn Đông có loại xúc động muốn đổi kênh. Chờ khách quý tuyên đọc kết quả cuối cùng xong, hắn lập tức đem đồ ăn vặt đặt xuống, yên lặng đi viết kịch bản. Vương Trung Đỉnh trở về, chứng kiến cảnh Hàn Đông điên cuồng múa bút thành văn, liền biết hàng này bị đả kích rồi. Vì thế tiến lên an ủi: "Loại giải thưởng quốc nội này tôi không lạ gì nữa, phải bắt được giải quốc tế." Hàn Đông lắc lắc đầu, "Quốc nội còn lấy không được, còn trông cậy vào quốc tế ?" Vương Trung Đỉnh thản nhiên nói: "《 Bảy Ngày 》 trúng cử tranh giải ở liên hoan phim Venice, đây chính là bộ phim nhựa duy nhất của Trung Quốc ta tranh giải ở đây, nói không chừng thực sự có kinh hỉ." Khóe miệng Hàn Đông giật giật, "Anh cũng thật ảo tưởng." "《 Trộm Ảnh 》 năm trước không phải còn nhận được một cái kịch bản xuất sắc nhất sao?" "Cái giải kia không đến nơi đến chốn, có thể so với nam diễn viên xuất sắc nhất sao? Nam diễn viên xuất sắc nhất năm nào mà chẳng thuộc về siêu sao Hollywood? Em một cái nhân vật bệnh chó dại có khả năng tranh giải ở loại lễ diện ảnh quốc tế này sao?" "Vậy cũng không nhất định, không chừng năm nay giám khảo lại thích lập dị." Con ngươi Hàn Đông sáng lên, "Cũng có thể a, em đây có phải nên chuẩn bị một chút hay không, đến lễ trao giải lớn a?" Rốt cục bắt được một cơ hội, gần đây ở nhà muốn chết ngạt rồi. Vương Trung Đỉnh vốn là muốn khuyên nhủ Hàn Đông, không nghĩ tới khuyên quá, thế nhưng khiến cho hắn chui vào hố rồi. "Đến hiện trường... Hẳn là không cần đâu?" Hàn Đông lập tức mắng: "Như thế nào lại không cần? Anh không phải nói em có hi vọng lấy được thưởng sao? Có phải anh nói lời này chỉ là cố ý an ủi em hay không ?" Vương Trung Đỉnh nghẹn lời, "Được rồi, em muốn đi thì đi đi." Hàn Đông vừa nhìn lịch, "Chỉ còn vài ngày nữa, em bây giờ phải bắt đầu thu dọn, chậm liền không kịp nữa." "Kịch bản em viết xong chưa?" Vương Trung Đỉnh hỏi. Hàn Đông nói: "Còn thiếu cái cái kết thôi, không cần nóng nảy, trở về tiếp tục viết." Vương Trung Đỉnh oán thầm: ngươi không nóng nảy lão tử sốt ruột. Còn thiếu một điều bí ẩn cuối cùng không giải đáp, hiện tại đi không phải muốn phá khẩu vị của ta sao? "Viết xong rồi đi!" Vương Trung Đỉnh nói. Tâm Hàn Đông đã sớm bay ra nước ngoài rồi, thế nào còn ngăn đón được trở về? "Em không dại gì ném dưa hấu đổi hạt vừng, lại bởi vì một cái kịch bản, chậm trễ việc lĩnh thưởng a!" Vương Trung Đỉnh giận, "Lĩnh cái gì? Đều là chuyện vớ vẩn..." Hàn Đông liền bày ra một biểu cảm tổn thương, "Vậy anh mới vừa nói cái gì kia đều là gạt em sao?" Vương Trung Đỉnh buồn bựcphất phất tay, "Bỏ đi, không muốn viết trở về rồi nói sau."
|
Chương 245: Mr.King
Ba ngày sau, Hàn Đông trên hành trình đến Italy.
Vương Trung Đỉnh cũng không còn nhàn rỗi, Hàn Đông mới vừa đi, y liền sai người đi điều tra chi tiết về cha mẹ Hàn Đông. Kết quả tin tức truyền về ngoài sở liệu. "Căn bản không có người này." Vương Trung Đỉnh lắp bắp kinh hãi, "Có ý gì?" "Căn bản không có một người họ Hàn sinh ra một nhi đồng sáu ngóc tay, cũng không có người gọi là Nhị đại gia, càng không nghe nói qua có lão nhân nào làm thầy tướng số." "Vậy cậu ấy là từ đâu ra ? Nứt ra từ tảng đá sao?" Vương Trung Đỉnh nháy mắt cảm thấy Hàn Đông này so với 《 Trộm Ảnh 》 còn kinh dị hơn. "Vậy cha mẹ nuôi thì sao?" Vương Trung Đỉnh lại hỏi. "Cha mẹ nuôi xác nhận là có, nhưng mà nhà đó ngụ ở một nơi rất hẻo lánh, không hề qua lại với người cùng thôn. Sau đó bọn họ dọn đi rồi, không ai biết đi nơi nào nữa." Vương Trung Đỉnh chau mày, "Xem ra muốn tra được thân thế của hàng này cũng không phải dễ dàng." Nhị Lôi có chút hoài nghi, "Lúc trước Hàn Đông nói cái gì 6 ngón tay bị ném bỏ, cho làm con thừa tự đến nhà nhị đại gia linh tinh, có khi nào là chính tự cậu ấy bịa ra ?" "Không có khả năng." Ngữ khí Vương Trung Đỉnh rất kiên định, "Cậu ấy mỗi lần nhắc tới hầu như đều ở lúc mộng du, hơn nữa ngữ khí cũng rất đáng tin." Nhị Lôi cân nhắc chốc lát, lại nói: "Lúc đó sẽ không phải là cha mẹ nuôi của cậu ấy bịa ra chứ? Dù sao khi cậu ấy bị vứt bỏ tuổi cũng không lớn, cũng có thể cha mẹ nuôi nhân cơ hội tẩy não." Vương Trung Đỉnh vẫn là lắc đầu, "Cha mẹ nuôi đáp ứng nhận nuôi cậu ấy, bất quá là vì muốn một đứa con chăm sóc trước lúc lâm chung. Cơ bản không làm tận nghĩa vụ nuôi nấng, lại càng không cần phải dẫn đường về mặt tư tưởng, toàn bộ ký ức đó của cậu ấy đều là ở trước khi được nhận nuôi rồi." Nhị Lôi lần này không còn gì để nói. Vương Trung Đỉnh nói: "Tiếp tục điều tra nơi ở của nhà cha mẹ nuôi đó, bọn họ coi như không có cảm tình với Hàn Đông, ít nhất vẫn là biết rõ nội tình của cậu ấy đi?" "Hảo, tôi đã biết." ... Bên này Hàn Đông còn đang vui vẻ xem náo nhiệt tại liên hoan phim Venice. So sánh với liên hoan phim Cannes, Berlin, liên hoan phim Venice có thể nói điệu thấp hơn rất nhiều. Nơi này cơ hồ là thiên hạ của phim nghệ thuật, hơn nữa càng ngày càng có xu hướng tiểu chúng, thân ảnh người Hoa xuất hiện ở đây cũng càng ngày càng ít. (tiểu chúng: ít phổ biến, chỉ hướng tới sở thích của bộ phận nhỏ) Khiến Hàn Đông càng khó tưởng tượng chính là, nghi thức thảm đỏ, thậm chí có không ít fan Âu Mĩ lại xin chữ ký của hắn. Nói thẳng là bị đoạn phim quảng cáo thời trang xuân hạ của hắn làm cho mê mệt, cũng lại một lần nữa đưa ra nghi ngờ đối với thân thế.
|
"Anh là người Trung Quốc?" Hàn Đông cười gật đầu. "Không có huyết thống Âu Mĩ gì sao?" Hàn Đông dùng một ngụm tiếng phổ thông trả lời: "Sinh trưởng tại địa phương." Trước lễ trao giải, Hàn Đông gặp được Calne xa cách lâu ngày, lần này gã đảm nhiệm chủ tịch hội giám khảo của lễ trao giải. Hai người ôm nhau thật lâu, nếu không phải tiểu Lương cầm di động lên, Hàn Đông còn không chịu buông tay. Calne nói: "Tôi xem cậu diễn 《 bảy ngày 》 rồi, phi thường cảm động, nhìn ra được hy sinh rất lớn của cậu." Hàn Đông nháy mắt lâng lâng, "Có những lời này của anh, tôi không lấy được thưởng cũng không sao nữa." Calne cười cười, không nói gì. Hai người lại hàn huyên thêm một lát, bởi vì thân phận Calne quá rõ ràng, vừa dừng lại liền đưa tới rất nhiều vòng vây phóng viên, chỉ có thể nói chuyện qua loa. Thẩm sơ Hoa u u thở dài, "Xem ra anh lần này thật sự là không giành được giải." Hàn Đông buồn bực, "Như thế nào?" "Anh nghĩ a, Calne đạo diễn là chủ tịch hội giám khảo, người ta một chút ám chỉ cũng không cho anh, khẳng định vô vọng rồi." Hàn Đông lại cười, "Cô còn ôm hi vọng sao?" "Không phải anh suốt ngày nhắc tới muốn tranh thưởng sao?" "Tôi chỉ là tìm cớ ra ngoài hóng gió thôi." Hàn Đông nói xong liền chạy vội theo một minh tinh Hollywood siêu cấp mê luyến, mặt dày theo sát người ta xin kí tên. Thẩm Sơ Hoa xấu hổ, quá nhiên là muốn xưng vương phong thần còn qua sớm. ... Buổi tối 19 giờ, nghi thức bế mạc chính thức bắt đầu. Hàn Đông mặc lễ phục màu đen của Armani vô cùng nổi bật trên thảm đỏ, triệt để phô bày phong thái lịch lãm mê người, so với bộ dạng cà lơ phất phơ ngày thường thật giống như hai người khác nhau. Trước khi trao giải, trên màn hình lớn phát những cảnh giá trị trong phim nhựa dự thi, trong đó diễn xuất cực đỉnh của Hàn Đông trong 《 Bảy ngày 》 đưa tới một mảnh tiếng thổn thức. Ngay cả bản thân Hàn Đông cũng không đành lòng nhìn thẳng, hình tượng cao đại thượng kia, khốc soái kia a, cứ như vậy bị hủy đến cặn cũng không thừa. Từng mục từng mục giải thưởng bắt đầu công bố. Do toàn bộ là tiếng Anh, hơn nữa qua xong còn không có đảo lại, Hàn Đông nghe một chút liền mệt. Cho đến nữ diễn viên xuất sắc nhất, Hàn Đông đột nhiên giật mình một cái tỉnh lại, ánh mắt nhấp nháy. "Tôi có một loại dự cảm, tôi có thể lấy được giải." Thẩm Sơ Hoa đặc biệt lấy tay gảy mí mắt Hàn Đông một cái, "Đây không phải đang tỉnh sao? Như thế nào còn nói mớ?" Hàn Đông không để ý tới nàng, tiếp tục tự mình phấn khởi. Không đầy một lát, chủ tịch hội giám khảo Calne lên sân đấu, gã chuẩn bị công bố chính là "Nam diễn viên xuất sắc nhất".
|
Trên màn hình lớn bắt đầu lướt qua danh sách diễn viên tranh giải. Thẩm Sơ Hoa cố ý chọc Hàn Đông, "Thần tượng anh cũng tranh giải, anh nỡ đoạt danh vị ảnh đế của người ta sao?" Người nàng gọi là thần tượng chính là cái vị trước khi vào bàn bị Hàn Đông mặt dày xin kí tên kia. Hàn Đông thở dài, "Tôi cũng rất ngại." Thẩm Sơ Hoa nhìn biểu tình sát có chuyện lạ kia của Hàn Đông, nhịn không được oán thầm: có phải không tranh được thưởng mãi liền điên rồi? Đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe được Calne rành mạch đọc lên tên Hàn Đông. Đồng thời, Hàn Đông từ chỗ ngồi đứng lên. Thẩm Sơ Hoa lúc ấy liền choáng váng. Vài thành viên cũng không kịp phản ứng, thẳng đến vỗ tay nổi lên bốn phía bọn họ mới phát ra tiếng kinh hô. Phương diện này bình tĩnh nhất lại là Hàn Đông. Hắn giống như đã sớm đoán ra mình sẽ lấy được thưởng, lúc đi lên khán đài mặt không đổi sắc tim không nhảy, ung dung mỉm cười. So sánh với vị đạo diễn trao giải cho Lý Thượng kia, lời chúc mừng của Calne càng thêm rung động mạnh mẽ. "Diễn xuất hoàn hảo, vị vua tương lai của nền điện ảnh Hoa ngữ." Trong nháy mắt tiếng vỗ tay sấm dậy. Calne cho Hàn Đông một nụ hôn thâm tình. Giờ này khắc này ngón tay cầm thuốc lá của Vương Trung Đỉnh đã run một trận, tuy vậy chỉ có 1% là kích động, còn lại 99% đều là con mẹ nó tức giận! Nhưng Hàn Đông như trước rất bình ổn, hắn giơ giải thưởng lên, tinh giản mạnh mẽ, chậm rãi nói: "Cảm tạ mọi người, hơn nữa cảm tạ người bạn đời của tôi M.King." Loại đại khí phong phạm bình tĩnh này của Hàn Đông lại đưa tới một mảnh tiếng tung hô. Chỉ có Vương Trung Đỉnh không hiểu sao bật cười, cười đến bất đắc dĩ như vậy, lại ôn nhu như vậy. Sau khi Hàn Đông xuống dưới, Thẩm Sơ Hoa lúc trước vẫn luôn chê bai cũng không thể không ném cho hắn ánh mắt sùng bái. "Đại thần, anh không phải không có chuẩn bị gì, sao có thể đem cảm nghĩ lĩnh thưởng nói được đến khéo như vậy?" Hàn Đông ý vị thâm sâu nói: "Từ lúc tôi làm diễn viên quần chúng đã bắt đầu luyện rồi." Thẩm Sơ Hoa, "..." Kinh hỉ lớn hơn nữa còn ở phía sau. Đạo diễn 《 Bảy Ngày 》 Cung Tiểu Thi bằng vào bộ phim nhựa này giành được giải thưởng cao nhất trong lễ trao giải lần này —— giải kim sư. Hiện giờ đạo diễn lấy được thưởng ở lễ trao giải quốc tế, mặc dù không giống những năm 90 có thể danh chấn quốc tế, nhưng là đại biểu cho một cái thời đại biến hóa của điện ảnh nghệ thuật. Nếu như nói Lý Thượng là thần thoại phòng vé, Hàn Đông đây tuyệt đối là cánh tay đắc lực của đạo diễn. Một năm trước Lỗ đạo diễn bằng vào 《 Trộm Ảnh 》 nhảy lên một đường địa vị, hiện tại Cung đạo diễn không có tiếng tăm gì lại vừa hay bằng vào bộ phim này thành danh.
|