Thiếu Gia Lạnh Lùng và Tiểu Thư Dễ Thương
|
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Chương 36 : Hủy Hôn 3 ngày trôi qua
Không điện thoại , không tin nhắn , không facebook , không gặp mặt , không nghĩ về hạnh phúc . cả 2 người 1 tâm trạng . cả 2 người 1 nỗi nhớ và 1 nỗi đau . Dù yêu nhau nhưng không thể tha thứ . Dù yêu nhau nhưng không có can đảm để nói lời xin lỗi . Dù cả 2 cùng yêu nhưng 1 trong 2 không 1 ai chịu là người chấp nhận xuống nước mà chỉ ngậm ngùi cay đắng chịu nỗi đau .
Vì họ _ai cũng cố chấp .
Vì họ _ai cũng quá yêu
Và vì họ _ai cũng không thể chấp nhận .
biệt thự của hắn
ping pong .
Lãm đứng đó , tay liên tục ấn chuông cửa không ngừng . Không thấy hắn ra Lãm gửi tin nhắn ( mẹ , 2 người này giống nhau vãi _ý chỉ Lãm và Tiểu Mễ )
- thằng kia mày có xuống mở cửa tao vào không ?
- về đi
- hả , vậy là mày không muốn biết về thông tin hôm trước mày giao tao .
Kết thúc tin nhắn thì bỗng nhiên cái cánh cổng to kềnh kia mở ra .
'' he he , biết ngay mà , việc gì liên quan đến mình mà mắt chả sáng ''
Cười gian sảo Lãm bđi vào trong cổng lại tự đóng.
Đi vào nhà hắn Lãm thấy lạnh hết cả người . Cứ như kiểu để điều hòa 15 độ trong vòng 1 ngày vậy . Đã thế đèn còn chẳng chịu bật . Mà mấy con người hầu đi đâu hết rồi ? Lạ thật đó ?
'' Nhìn ngó gì ? ''
Hắn đứng trên cầu thang giọng lãnh khốc .
'' mày định hù chết tao à thằng kia , bạn bè lâu năm như vậy mày cũng phải tôn trọng tí chứ . Người chứ ma đâu mà cứ thích chơi trò thây ma ''
'' nói đủ chưa ? ''
'' gần đủ ''
'' mày thấy tao điên chưa ? ''
'' gần gần , mà nếu mày dám điên thì đừng hòng có bản bá cáo . ''
'' đưa đây ''
'' ứ ''
'' đưa không ''
'' bảo không mà ''
'' mày thích ra ngoài hay ở trong này ? ''
'' BỰC MÀY QUÁ , CẦM LẤY ''
Phi bản báo cáo từ chỗ bàn ghế lên chỗ hắn Lãm bực dọc chạy tới cầu thang .
'' lên đây làm gì ? ''
'' Ơ cái thằng này , tao là bạn mày mà không được lên phòng mày hả ? ''
'' ai mượn mày lên ''
'' tao mượn tao lên ''
'' ...........''
Hắn không nói mặc kệ cho cái thằng lí sự cùn đó muốn làm gì thì làm .Bực hét sức á .
'' mày nói tóm tắt nội dung đi tao không muốn đọc ''
hắn ném cho Lãm
'' ờ thì đọc ''
'' tóm tắt ''
'' Long này , hôm ở bệnh viện , ngoài giờ cần tới thăm Xuân và đưa cơm , đến chơi thì không ai trong chúng ta phạm luật . Nhưng vào buổi sáng của 4 tuần trước ...vào giờ mà không 1 ai cần tới để đưa cơm , chơi hay gì gì đó thì lúc đó có 1 cô y tá tới để đưa 1 bưu phẩm cho Xuân ''
'' của ai ? '' Hắn hỏi về bưu phẩm .
'' của Thanh Thanh ''
Trong giây phút đó mắt hắn ánh lên 1 tia lạnh lùng đến lạnh giá . Lại là Thanh Thanh con nhỏ này lần trước bị vậy còn chưa chừa ? Lần này thì đừng mong có đường để sống .
'' cô ta hiện giờ ở đâu ? ''
'' à thì ....cô ta ở ....
Con hẻm 19 đường MaRon Sara
Hắn và 1 nhóm người mặc áo đen đứng trước 1 căn nhà khá nghèo nàn rách nát . từ trong những con đường gần đó bốc lên 1 mùi hôi thối đến rợn người .
cốc cốc .
1 tên vệ sĩ đến đập đập vào cánh cửa kia .
'' ai vậy ? ''
Bên trong vang đến 1 giọng nữa . Rồi cô ta chạy ra mở cửa .
Cạch
Sự ngỡ ngàng mà cô ta nhìn thấy là hắn . Tại sao hắn lại ở đây ? Không lẽ hắn tới để xin lỗi cô sao ? Nhưng không phải kéo theo 1 nhóm người như vậy chắc chẳng có gì tốt đẹp cả .
'' Anh Long , anh tới có ....''
'' Thanh Thanh , cô còn muốn sống không ? ''
Bước gần tới phía Thanh Thanh hắn ngả người về phía cô ta tay đưa lên nâng nâng vài lọn tóc .
'' Anh đang nói gì vậy Long ? ''
'' thích giả nai hả ? ''
'' Anh ...em không hiểu ? ''
Cách
Bỗng 1 họng súng được chĩa vào giữa đầu cô ta . Sự sợ hãi đã dần hiện lên gương mặt xinh đẹp kia . Khuôn mặt đã dần tím tái đi vì thót tim
'' anh ...anh ''
'' nói đi , có phải cô là người đã đưa những bức ảnh cưới trước kia của tôi và cô cho Xuân không ? ''
'' Long à , em chỉ ....em chỉ muốn . em chỉ muốn có được anh thôi mà . ''
'' CÂM MIỆNG ''
Họng súng bị dó ngày 1 mạnh . Mắt hắn ngày 1 lãnh khốc .
'' ký vào ''
1 tờ giấy được vứt ra trước mặt của Thanh Thanh . Trên đó ghi .
- Giấy hủy hôn
'' Long à , em không lý đâu ''
Lần này hắn quay người Thanh Thanh lại , súng được chĩa vào lưng cô ta .
'' ký hay chết ''
Mồ hôi lạnh tuôn ra từ lòng bàn tay và trán . Thanh Thanh bây giờ đang rất sợ . Phải làm gì bây giờ . Biết thế ngay từ ban đầu cô đã không làm chuyện này . Tự nhiên chui vào hang cọp chi cho khổ vậy ? Nhưng đồng thời cô cũng không muốn chia tay Long , hỷ hôn là cả 1 yếu thế giành cho cô . Nghĩ thử xem , cô đã mất công yêu hắn nhiều như vậy mà chỉ nhận được ngần này . Thật không xứng đáng .
Lắc nhẹ đầu , những giọt nước mắt dần rơi xuống , rơi cả vào tờ giấy hủy hôn . Ngậm ngùi từng cay đắng , bàn tay cô ta run run ký vào giấy .
giựt mạnh lấy giấy hắn buông súng .
'' từ nay chúng ta coi như đã hết ''
Nói rồi bước đi thật nhanh mà không cần đoái hoài đến chiếc cử đang bị mở toang đó . Không hề quan tâm đến những nấc lên vì khóc của người con gáo đã từng làm vợ chưa cưới của mình .
1 thời gian sau đó những tin tức mới nhất trên báo đã xuất hiện chuyện hắn và Thanh Thanh _con gái của tập đoàn Nhạc Thị hủy hôn . Do Thanh Thanh đã gây nhiều áp lực cho hắn bằng cách ngoại tình .( điều quá tời quá tất lun )
Nhưng dù sao điều này cũng khiến hắn cảm thấy dễ chịu hơn . và cũng có thể có đủ nghị lực để quay lại bên nó.
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Chương 37 : Quay Lại - Lời Xin Lỗi Tận Đáy Lòng Anh Trao Em 2 tuần trôi qua rồi , thời gian sao mà đối với hắn lại chậm như vậy ? 2 tuần thoi mà hắn cứ cho rằng đã trôi qua đến hàng tháng vậy . Hôm nay hắn đã quay trở lại trường học để còn hoàn thành nốt mấy khóa học cuối cấp vậy mà nó vẫn chưa đi . Hắn lo không biết liệu có chuyện gì xảy ra không nữa ?
Câu lạc bộ karate
Hắn ở đó , tập luyện điên cuồng . Không biết là nãy giờ hắn đã đứng mà tập karate bao lâu rồi . Mồ hôi bắt đầu tuôn ra , mặc dù rất mệt nhưng có lẽ giừ hắn không cảm thấy điều đó .
Bỗng có 1 tiếng bước chân vang lên . Hắn quay ra .
'' mày tới đây làm gì ? ''
'' Long này tao biết mày yêu Xuân , nhưng nếu đã nói lời chia...''
'' thôi đi ''
'' Tao chỉ muốn nói là , nếu cô ấy không chịu tha thứ thì mày hãy xin cô ấy tha thứ đi ''
''mày nghĩ việc đó đơn giản ? ''
'' không chỉ là tao thấy chắc chắn trong thời gian này Xuân cũng đã đau khổ và cô ấy có lẽ vẫn còn yêu mày vì thế mày hãy coi như đây là 1 cơ hội để nói lời xin lỗi đi Long à , nếu cả 2 cứ đau khổ thế thì tốt nhất là quay lại cho xong ''
Lắng nghe những lời Lãm nói mà có thể hắn cũng không biết phải làm gì nữa . Nếu bây giờ xin lỗi nó liệu rằng nó có chấp nhận tha thứ cho hắn không ?
Sự chần chừ đã khiến cho hắn không thể nào chọn được 1 quyết định đúng đắn .
Yêu nhau mà phải xa nhau thì thật sự rất khó .
Chiều hôm nay nó đã xuống nhà và làm đồ ăn . Xem trong tủ lạnh chẳng còn lấy 1 quả trứng để tráng , điên thật . Chẳng lẽ phải ra ngoài mua sao ? Giờ nó rất sợ phải ra ngoài . Chạy lên phòng thay đồ thật nhanh nó đi ra ngoài cửa tiệm gần đó mua mấy quả trứng .
Mấy hôm nay thời tiết ẩm mục , ra ngoài đi đến đâu cũng chỉ thấy 1 vũng đầy nước . May mà nó đi dày cao cổ chứ không thì chết . Mới lại ăn mặc như vậy có ai nói được đâu bởi bây giờ sắp bước sang mùa đông rồi . Đầu mùa chắc sẽ có tuyết rơi . Nhưng không phải bây giờ mà chắc là phải hơn 2 tuần nữa .
Cửa hàng HunJa
'' bác ơi , cho cháu 2 quả trứng ạ . ''
'' a ...Xuân đó hả cháu . Dạo này bác không thấy cháu ra mua hàng nữa , có gì bận hả cháu ? ''
'' dạ không chỉ là cháu bận chút chuyện thôi ạ ''
'' à ra vậy ....của cháu đây . ''
'' Cảm ơn bác ''
Nó đi rồi mà bà chủ cửa hàng cứ nhì nó miệng thầm nói .
'' trời ơi, người đâu mà đẹp cả người lẫn nết thế kia . Thật là ....''
Người dân sống xung quanh đây chẳng có 1 ai biết về lai lịch của nó . Chỉ biết là vào mấy năm trước từng có 1 cô bé tên Xuân tới đây ở .
Về đến nhà nó cho trứng vào nấu mì ý . Đột nhiên tim lại nhói , lòng lại nhớ . Ký ức ùa về . Tắt bếp thật nhanh nó khuỵu xuống ngay trong gian bếp . Nó nghĩ nó đã quên rồi chứ ? nhưng tại sao tới giờ vẫn chưa thể quên được ? Chả lẽ nó lại là 1 người khó quên đến vậy sao ?
Chiều hôm đó trời mang đến cho nó 1 vẻ u buồn bằng cách khiến cho ánh sáng kia không trụ được lâu mà mang đến 1 màu đen tối .
Lúc đó nó đang ngồi hoàn thành nốt mấy tiết học để bù cho hôm nó vắng mặt thì từ ngoài cửa vang đến tiếng chuông cửa . Nó chạy ra thì thấy hắn đứng đó , không giám đối mặt với sự thật nó chạy vào trong thì nghe thấy tiếng hắn .
'' Xuân , mở cửa cho anh đi ''
'' .........''
Nó không đáp chỉ chạy thật nhanh lên phòng .
'' Xuân ''
Tiếng hắn vẫn vang lên không ngớt . Khi đã hoàn toàn mất đi hi vọng về việc gọi nó hắn đã gửi 1 tin nhắn .
'' anh xin lỗi , em không thể nghe anh giải thích 1 lần được hay sao ? ''
''............''
Không nhận được phản hồi của nó hắn tiếp tục .
'' Thực sự trước kia khi chưa gặp em anh đã không muốn yêu bất kỳ 1 ai nên việc đính hôn giữa anh và Thanh Thanh chỉ là sự sắp đặt của gia đình . Còn bây giờ trong tim anh chỉ có 1 mình em thôi ''
''..............''
5 phút sau đó trồi qua .
'' Nếu em không chịu tha thứ cho anh thì anh sẽ đứng đây suốt đêm nay ''
Sau khi tin nhắn này được gửi thì tim nó như thắt lại . Làm sao nó có thể để cho hắn đứng đó suốt đêm . Làm sao bây giờ .
Mặc dù là không muốn nhưng giờ nó làm sao mà chấp nhận hạ mình như thế được . Hắn đã làm tổn thương nó mà nó vẫn có thể mềm lòng ? Liệu đó có phải là sự vị tha trong tình yêu hay không ? Và liệu rốt cuộc nó sẽ tính sao nếu hắn thực sự đứng đó hết đêm nay ?
Lắc mạnh cái đầu nó đang rất rối trí . Hắn luôn làm nó phải đau đầu từ trước đến nay .
Nó đứng bên cửa sổ . Nhìn hắn qua rèm cửa mỏng manh . Như cảm nhận được ánh mắt nó hắn hướng mắt lên tấm rèm nhugnw thật không may vì nó phản xạ kịp mà quay mạnh vào bên trong .
Thời gian đã trôi qua hơn 6 tiếng . Hắn quỳ ở đó . Khuôn mặt vẫn không hề thay đổi . Nhìn đồng hồ đã điểm hơn 11 giờ mà lòng nó đau đến độ đã không thể chịu được . Hắn còn muốn gì ở nó đây ? Đa chia tay nhau rồi sao còn phải làm như vậy để hành hạ nó ? Phải chi trước kia nó yêu 1 ai khác không phải hắn . Phải chi trước kia nó không chọn hắn thì mọi việc đau như vậy .
'' em còn định để anh phải đợi em đến bao giờ ? ''
1 tin nhắn nữa được gửi tới .
Nó đọc xong thì bỗng 1 '' ẦM '' vang lên . Ngoài trời đã vang lên tiếng sét đánh inh tai , nó giật mình làm rơi luôn chiếc điện thoại xuống mặt đất .
Rồi từ ngoài kia 1 cơn mua to như lúc trước đổ ào xuống mặt đất khiến cho sự lo lắng của nó càng tăng .
Đứng đó suy nghĩ 1 lúc lâu nó mới đưa ra quyết định .
Giờ thì nó đã không còn chần chừ nữa rồi . Được thôi , nó sẽ không để mọi chuyện xảy ra như vậy . Phóng lao thì phải theo lao thôi .
Tình yêu chân chính thì sợ gì không tiến tới .
Nhớ nhung nhau trong bao lâu như vậy là quá đủ.
Đau vì nhau nhiều như vậy là quá đủ .
Bây giờ tất cả nỗi đau kia phải dẹp hết đi và hướng về 1 tương lai đầy ánh mặt trời .
Bước nhanh xuống nhà nó cầm lấy chiếc ô rồi đi ra khỏi nhà , mở cổng rồi bước chầm chậm đến chỗ hắn đang quỳ ở đó . Dơ chiếc ô trên đầu hắn .
Cảm nhận được nước mưa không còn rơi . Cảm nhận được hơi ấm trong cái giá lạnh hắn khẽ ngẩng đầu lên .
'' chẳng phải anh muốn em tha thứ cho anh sao ? ''
Nó nói xong thì trên khóe môi hắn nở thành 1 nụ cười rạng rỡ . Đưa đôi tay ra ôm lấy nó vào lòng hắn ngọt ngào trao đến nó 1 nụ hôn nồng cháy.
Đầu lưỡi nóng bỏng kia đã bắt đầu xâm chiếm lấy nó . Luồn chiếc lưỡi ẩm ướt vào trong hắn vô tư lướt qua mọi ngõ ngách mà không hề để ý đến nó .
Cơ thể nó lúc này như dần tan ra thành 1 vũng nước . Mãi tới 1 lúc lâu sau hắn chịu nhả môi , buông tha cho nó .
'' vào nhà thôi ''
Nó vừa thở vừa nói .
Trong nhà .
Nó lấy ra 1 chiếc khăn bông trắng đưa cho hắn để lau đầu mà không để ý cả người mình cũng đang bị ướt .
'' quần áo em ướt rồi kìa .''
'' à , lát em thay ''
'' còn anh ? ''
Hắn đề cập đến bộ quần áo của mình thì nó mới chợt nhớ .
'' nhưng ....em không có đồ cho anh mặc ''
'' Vậy tính sao giờ khi anh không có đồ để mặc ? ''
'' ơ , cái đó sao hỏi em ''
'' chứ không lẽ hỏi anh ''
'' thì giờ biết mặc gì ''
'' không gì cả ''
'' ANH ĐIÊN À ? ''
'' vậy chẳng lẽ mặc đồ ngủ của em ? ''
'' yên để em xem có cái váy nào rộng rộng để cho anh mặc ''
Vừa nghe nó nói xong thì hắn đã sợ hết cả hồn . Trời ơi ! đàn ông con trai mà đi mặc váy . Khùng không ? thà thoát y mà chui vào chăn ngủ còn hơn .
'' ây . thôi thôi . Anh sẽ cởi đồ để ngủ . Nhà em còn phòng nào không ? ''
'' không . có mỗi cái phòng em ngủ rồi . ''
'' hả ?!! ''
|
Cuối cùng nó không thể làm gì đành nhường hắn cái giường để hắn ngủ . Thương người không đồ 1 chút không sao . Ngủ ở ghế 1 hôm không sao .
'' hay em lên đây ngủ luôn đi , cái giường này tuy không rộng lắm nhưng đủ cho 2 người nằm là cái chắc .''
Hắn nói với giọng đầy quyến rũ
'' ANH THÔI ĐI , ANH MUỐN CHẾT HẢ ? MUỐN CHẾT PHẢI KHÔNG ? ANH ....''
nÓ tiến lại gần chỗ hắn định đánh cho hắn 1 trận vì tội ăn nói bậy bạ thì ....đúng lúc đó nó bị vấp phải chân giường và ....
RẦM
nó bổ nhào về phía hắn khiến cho cả 2 cùng ngã lăn ra giường . Người nó lúc này đang ngồi lên bụng hắn khiến cho nó cảm thấy rất ngại .
'' thôi đi , đi ngủ ''
Nó toan bước xuống giường thì lại bị hắn kéo lại ôm vào lòng .
'' 1 chút thôi ''
''............''
Hắn nói xong thì nó không đáp chỉ lặng yên nằm trong vòng tay hắn.
Nhưng 1 lúc sau đó thì 2 đứa nó đã ngủ rồi .
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Chương 38 : Bại Lộ_Ngượng Quay lại với nhau rồi thì nó mới biết là hắn đã hủy hôn với Thanh Thanh .Cái tên này thật không thể hiểu nổi . Hủy hôn với Thanh Thanh mà không nói với nó 1 tiếng có phải là không phải quỳ không ? Nhung nói vậy khác nào nó mong hắn hủy hôn đi để mình quay lại . Không được , tâm địa độc ác quá tời luôn .
Nhưng cũng chỉ vì hắn quỳ mà tối qua nó phải cho hắn ở lại nhà vì lúc đó trời đang mưa , xe thì lại đi xe mui trần . Thế quái nào mà lại trùng hợp thế ?
Rõ ràng hắn phải biết trước là thời tiết sẽ mưa nhưng sao còn cố tình đi xe mui trần , rõ ràng là đã có chủ ý . Hại nó sáng nay dậy ngại gần chết . Đầu mình thì nằm trên tay người khác . Mặt kề mặt . Thậm trí lúc dậy nó chưa tỉnh hẳn thì còn dúc luôn cả vào ngực hắn . Xong lúc dậy thì mới mặt đỏ tía tai , mãi đến lúc đi vào nhà vệ sinh rồi nó vẫn còn nghe thấy tiếng cười của hắn . Thật tức chết mà .
____________Can-tin trường vào buổi sáng
'' 2 người làm lành rùi hả ? ''
> Tiểu Mễ vẻ mặt rất vui mừng nói với nó .
'' umk ''
'' à mà Long này , hôm qua tầm tối tối hơn 11 giờ tao đến nhà mày nhưng mà không có tín hiệu chủ nhân ở nhà , vậy mày đã đi đâu vào đêm qua ? ''
Lãm nhắc đến đây thì nó giật thót , trời ơi nói sao giờ . Chết cha , Long rất là bậy bạ và chẳng sợ cái gì nên chắc chắn hắn sẽ nói ra mà không ngại . Thôi chết con mẹ , phải tìm cách ngăn cản tên này mới được .
Hắn mà nhổ toẹt mọi thứ ra là nó ê mặt . Ai lại di công khai việc qua đêm nhà bạn gái , nói là qua đêm cũng không phải nhưng mà ngủ kiểu đó thì cũng gọi là qua đêm nếu gọi theo cách thông thường .
'' nói đi rốt cuộc là mày đã ở đâu ? ''
'' mày thật sự muốn biết ? ''
'' đương nhiên ''
'' vậy được ''
Hắn nói xong thì quay ra phía nó . Ánh mắt như kiểu khiêu khích trong khi nó nhìn hắn bằng ánh mắt không biết là cầu xin hay tức giận nữa .
Rồi đột nhiên hắn choàng tay qua vai nó rồi bình thản nói vơi tất cả mọi người ( mọi người ý chỉ LÃm Và Tiểu Tám )
'' hôm qua tao đã ngủ nhà bạn gái tao . ''
'' HẢ ''
Lãm và Tiểu Tám ngạc nhiên > Họ ngủ nhà nhau thật sao trời ? Có chuyenj này thật hả trời . Chúa ơi không thể tin được .
Tiểu Mễ hướng ánh mắt về chỗ nó thì chỉ thấy 1 bộ mặt tuyệt vọng đến đáng thương .
'' vậy 2 người đã có gì chưa ? '' > tiểu mễ
Đúng lúc này nó ngẩng mặt lên , giật thót nhìn Tiểu Mễ trả lời nhanh bằng 1 câu hỏi khác .
'' có gì là có cái gì cơ ? ''
'' thì đã làm việc gì giống như là ....đó đó ''
Giọng đầy mờ ám .
'' tất nhiên ....''
'' tất nhiên là phải có 1 chút chút rồi ''
Nó đang định nói thì tiếng hắn cắt lời
'' anh nói cái gì vậy Long '' > nó gắt
'' anh nói sai ? ''
'' vậy tóm lại là 2 người đã có chút ít '' < LÃm kết thúc ngắn gọn bằng 1 câu . Tiểu Mễ gật đầu vẻ đồng tình .
'' đúng / sai '' > Nó và hắn
'' vậy rốt cuộc là thế nào ? '' Lãm và Tiểu Mễ gắt .
'' nói tóm lại là có nhưng chỉ là ít '' > hắn kết thúc mọi thứ bằng câu nói đó rồi kéo nó đi . Kệ mịa Thằng bạn thân và con Tiểu Tám ngồi đó chả hiểu chuyện gì đang diễn ra . Ức vì lại đi chơi cùng 2 đứa bạn lúc nào cũng cứ thích úp úp mở mở . Ức trên từng cen-ti-mét tim luôn .
_______________Tầng thượng
'' chẳng lẽ lúc đó em lại đấm cho anh 1 phát vêu mồm để anh không nói chuyện hôm qua ? ''
'' có sao đâu , thì vốn dĩ những chuyện đó anh làm đầy đó có sao đâu . ''
'' cái gì , ý anh nói là trước kia anh hay qua đêm với nhiều cô gái sao ? ''
'' thì vốn dĩ là vậy , anh có tìm được ai gọi là thích hợp đâu nên cứ lăng nhăng mãi thôi .''
'' ha...haha , hay thật đấy , nghe cứ như kiểu là lúc đó anh không có đàn bà thì không nhịn được vậy .''
'' dục vọng đàn ông thì có bao giờ hết được đâu .''
'' .................''
Nghe tới đây thì mặt nó đỏ ửng cả lên , chẳng lẽ đêm qua cũng là như thế nhưng do hắn kiềm chế nên mới không xảy ra chuyện gì đáng tiếc cho đời con gái của nó .
'' nghĩ cái gì vậy ? đừng nói là em đang nghĩ bậy bạ về chuyện hôm qua nha?''
Giọng hắn mang đầy vẻ mờ ám chết người .
'' xin lỗi đi , không ao giờ em nghĩ về những thứ như thế nên anh đừng có mà tưởng tượng những cái dở hơi đó .''
'' thật là đằng ấy không có nghĩ ? ''
'' không có mà ''
'' thật không có ''
Lúc này nó đã thực sự phát hỏa với những câu nói của hắn nên bực dọc hét to .
'' có thì cũng chỉ là ít .''
'' đó thấy chưa , anh dã nói là em đang nghĩ tới chuyện tối qua mà ''
'' MẶC KỆ ANH VỀ LỚP ''
Trong lúc nó đang định bước ra khỏi cửa sân thượng thì liền ị hắn kéo tay lại áp sát vào bức tường đằng sau . Lúc này khuôn mặt 2 người chỉ còn cách nhau 2 cm ngắn ngủi .
'' ơ...anh ....''
Nó chưa kịp nói xong thì đã có 1 đôi môi ngọt ngào điên cuồng khóa lấy miệng nó . Đôi môi ẩm ướt kia như đang điên cuồng mút từng thứ bên trong miệng nó . Sự ngọt ngào mãnh liệt đó như đang xâm chiếm lấy toàn bộ cơ thể người con gái kia . Mới chỉ là hôn như vậy mà toàn thân của nó đã nóng bừng lên , Nóng như lửa đốt. Từng tiếng thở dốc vang nhẹ lên trong không gian yên tĩnh .
Bỗng nhiên lúc đó bàn tay ma quái của hắn luồn nhẹ vào trong áo nó khiến cho nó giật thót , định đẩy hắn ra nhưng vẫn không thể vì nụ hôn hồi nãy của hắn đã làm cho nó mềm nhũn .
Hắn vén chiếc áo của nó lên . Đôi môi kia lại 1 lần nữa hôn lên những nơi mẫn cảm khiến cho nó không kìm được mà phải phát ra những tiêng rên .
'' Long...đừng ...đây là trường học ''
'' thế thì đã sao ? ''
Hắn vẫn tiếp tục công việc với nó . Đến khi nó đã không thể chịu nổi thì mới kịp nói .
'' em không thể việc này còn quá sớm với em ''
Nghe thế thì hắn nhẹ nhàng buông nó ra , ánh mắt lại trở nên lạnh đến đáng sợ . Nó không dám nhìn thẳng vào ánh mắt hắn , miệng lí nhí .
'' em xin lỗi ''
'' về thôi '' > Hắn nói
'' ơ .....''
'' còn không đi ? ''
'' vâng ''
Nó bước nhanh tới chỗ hắn . 2 người cầm tay nhau đi xuống cầu thang . Băng qua các dãy hành lang , cuối cùng dừng lại tại lớp của nó .Hắn đưa nó về lớp kiểu này khiến ai cũng phải chú ý .
'' anh về đi , nhân lúc chủ nhiệm lớp em chưa đến ''
'' vậy anh về đây ''
Sau câu nói đó của hắn thì bỗng nhiên 1 nụ hôn được đặt lên má nó khiến cho cả lớp học 11a1 ồ lên .
1 ...2...3
'' OMG '' > Cả lớp nói
'' cục cưng , anh về nhé ! ''
Nó không nói mà mặt đã đỏ như lửa đốt rồi . Trời ơi , sao hắn có thể làm những việc xấu mặt như thế với nó
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Chương 39 : Trang Trí) Ngày 31 tháng 10 đã gàn tới nên dạo này nó và Tiểu Mẽ khá bận rộn cho việc chuẩn bị trang trí lớp hocnj nên chẳng có thời gian đâu mà bạn trai với chẳng bạn chiếc . Hắn có gọi cũng kệ , Lãm có nhắn tin cũng nghỉ . 2 ngàng công chúa lúc nào cung phải chạy đi chạy lại . ởi theo cô chỉ nhiệm phổ iến vào tuần trước thì năm nào lớp 11a1 cũng là lớp có ý tưởng halloween tuyệt vời nhất trường nên nhất định năm nay phải đạy giải nhất bằng mọi giá . Vì thế nên ngay cả trong giờ học nó cũng phải chạy đi chạy lại để kiếm đồ cho lớp . Nhiều lúc nó còn phải chạy qua lớp hắn để đến phòng kế toán lấy tiền , chi phí cho buổi lễ halloween .
Giờ ra chơi nào Tiểu Mễ tay vừa làm việc mồm vừa than phiền với nó .
'' trời ơi . cái mụ chủ nhiệm này tự nhiên lại chọn ra bọn mình đẻ mà giao cái việc nặng nhọc này , thật không thể nào chịu được mà ''
'' thôi cố đi , nốt hôm nay thôi , cố gắng mà ở lại cuối buổi như thế này thì lo gì chậm trễ ''
'' vẫn biết là thế nhưng mình còn chưa chuẩn bị đồ gì cho ngày hallo nè ''
'' thì mình cũng có hơn gì đâu ''
'' haizzz '' Cả 2 đồng thanh thở dài
'' có cần bọn anh giúp gì không ?''
Bỗng nhiên lúc đó tiếng nói của Lãm vang lên đằng sau Tiểu Mễ . Nó cũng ngạc nhiên quay ra thì thấy hắn . điều này khiến cho nó giật mình vì hắn đứng ngay sau và đứng thế nào mà chiếc ghế bỗng nhiên đung đưa khiến cho nó không giữ được thăng bằng và ....
Rầm 1 cái
'' Ơ , Xuân cậu có sao ......'' > Tiểu Mễ đang định nói gì đó nhưng nhìn thấy cảnh tượng của nó lại thôi .
Ngẩng cái đầu lên nó cứ tưởng là mình bị vỡ sọ hay gì gì đó rồi chứ . ai ngờ là không sao hết . Thật là may mắn quá đi mất hahahaha .
Nó quay ra phía Tiểu Mễ , dơ tay lên .
'' nè , cậu thấy hông , mình hông sao ùi ''
'' Xuân à , cậu không sao là bởi vì ........''
Nó nhìn theo hướng tay chỉ của Lãm và Tiểu Mễ thì .........
'' HAH ..... ANH LONG ''
'' em xuống khỏi người anh đi ''
'' ơ ....ơ...ơ em xin lỗi ''
Nó bước xuống thật nhanh . Hắn ngồi dậy .
'' sao 2 người chưa về ? ''
Hắn hỏi nó , nhưng nó còn chưa kịp nói đã bị Tiểu Tám cướp lời .
'' tại bọn em phải ở lại cuối giờ để trang trí lớp học ''
Nghe Tiểu Mễ nói thế thì Lãm và hắn cùng nhìn nhau gật đầu rồi Lãm nhanh chóng bảo nó và Tiểu Mễ ra ngoài để hắn và Lãm trong này có việc cần nói .
'' chuyện gì mà mờ ám vậy ? '' > Tiểu Mễ
'' à thì ......có việc . ''
Nói rồi đóng hết rèm cửa lại , rồi đến các cánh cửa tránh không cho nó và Tiểu Mễ nhìn thấy .
Ở bên ngoài 2 đứa nó cứ nghe thấy tiếng lạch cạch và '' xịt ...xịt '' gì đó phát ra từ bên trong .
'' họ làm gì vậy nhỉ ? '' > nó
'' chịu ''
???????????????????????
_______________________________________________30' sau
Cạch .
Lãm mở cửa bước ra .
'' mời 2 cô nương đi vào ''
Nó và Tiểu Mễ cùng nhau bước vào thì xương sống lưng lạnh lên vì căn phòng này giờ chẳng còn giống phòng học chút nào . Đèn phòng hcj bị tắt đi và thay vào đó là những ánh đèn màu cam được thắp trong những cái đầu lâu xương sọ canh chân bàn .
Những chiếc bàn học được trải lên bởi những tấm khăn trải bàn hình tròn màu đen . Xếp trên chính giữa mặt bàn 1 quả bí ngô . mỗi bàn là 1 quả bí ngô có hình dạng khác nhau . Trên các cánh cửa được treo hình người đã chết có hiệu ứng tự di chuyển trên cánh cửa sổ . Ở những bức tường là hình ảnh những con nhện đang bò lên đó và ăn 1 cái cánh tay dính máu bị chặt . Ở trên đó còn được dùng sơn phun màu máu đỏ tươi cộng thêm là mạng nhện dính trên cửa lớp . Trên bảng là dòng chữ được viết bằng thứ gì đó màu đỏ , trên đó ghi là :
____________CHÀO MỪNG NGÀY HỘI HALLOWEEN KINH HOÀNG_______
KHÔNG CHỈ THẾ mà còn nhiều thứ khác nhưng mình chỉ tả tới đó thôi . Các món ăn thì là do 1 bộ phận khác trong lớp lo nên nó cũng chả cần phải lo .
'' các anh làm sao ? '' > nó hỏi .
'' em thích chứ ? '' > hắn hỏi ngược lại
'' umk , tuy hơi rợn người nhưng nó rất đẹp ''
'' vậy kiểu này chắc lớp mình lại giành giải nhất rùi .''
'' um , cậu nói đúng Tiểu Mễ ''
'' này đừng quên công của anh chứ .'' Lãm chen ngang
'' đương nhiên rồi ''
'' xí , anh thì có gì kể công ''
'' có mà , công vận chuyển đồ từ đường cửa sổ vào ''
'' cái đó là chuyện nhỏ ''
'' em thử làm coi .''
'' anh thách tôi hả ? ''
....
Lãm và Tiểu cãi nhau còn nó đứng đó cười , nụ cười tỏa ánh âấng trong màn đêm u tối . bỗng nhiên ánh mắt nó và hắn giao nhau trên cùng 1 giây phút . 2 người nhìn nhau đầy sự yêu thương . Trong đôi mắt ai cũng là sự trìu mến và dịu dàng .
|