Thiếu Gia Lạnh Lùng và Tiểu Thư Dễ Thương
|
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Tác giả: linh suri Chương 45: Tìm Đường Đi trên cái hành lang tối om òm òm nó cứ phải bám chắc vào tường để biết được bên cạnh mình vẫn còn 1 thứ gì đó để bám vào cho chắc ăn .
Đi mãi mà nó chẳng thấy chỗ nào để mà dừng chân cuối cùng nó ngồi xuống đất nghỉ 1 lúc .
'' mẹ , khốn khiếp thật , trò quái gì mà tối om thế này . Ít nhất cũng phải để lại 1 chút ánh sáng cho học sinh chứ ''
Nhăn mày nhăn mặt nó rủa .
Uỳnh uỳnh ...
Bỗng có 1 tiếng đập cửa vang lên từ đằng sau . Nghe thấy vậy nó quay lại . Đugnứ hẳn dậy .
'' ai đó ? ''
'' mình đây . ''
'' mình đây . ''
'' mình nào ? ''
'' mình Mễ ...à nhầm Tiểu Mễ nè ''
'' TIỂU MỄ HẢ ? ''
NÓ hét to 1 cách mừng rỡ . May quá đi cuối cùng cũng có người để nó nói chuyện cho đỡ sợ rồi . nhưng sao nó và Tiểu Mễ lại bị ngăn cách bởi bức tường này . Rốt cuộc là vì sao ?
'' Mễ Mễ , sao cậu lại ở bên đó ? ''
'' mình không biết nhưng bây giờ ở đây đang tối om luôn ''
'' cậu nghĩ bên mình không vậy hả ? ''
'' CẬU CŨNG.....''
'' HAIZZZ ''
2 người dựa lưng vào tường bất lực thở dài . Bây giờ mà bị bắt là phải hôn , muốn chạy mà không có đường chạy .
Còn nếu cứ ngồi đây thì bao giờ mới xong . Đường nào cũng chết , sợ bị bắt mà lại chẳn có đường để mà thoát . Ôi chúa ơi , đúng thật là quá khốn khổ . Thế này chắc năm sau nó phải cố tình giả bệnh mà nằm nhà mất .
Chơi kiểu này với nó chả phải trò chơi mà là địa ngục .
'' mình đi đây . ''
Tiếng Tiểu Mễ vang lên sau nó .
'' cậu đi đâu ? ''
Nó vội quay lại .
'' thì đi tìm đường thoát , chứ không thì ngồi đây mãi cũng chả có cái ích lợi quái gì . ''
Nói rồi tiếng bước chân của cô vang trên hành lang dần tan biến .
'' ơ .....''
Nó không nói nên lời trong lòng thầm oán trách con bạn chết tiệt . Sao lại bỏ rơi nhau trong lúc hoạn nạn này chứ , nó muốn chết rồi hay sao á .
Nhưng Tiểu Mễ nói cũng có lý , nếu giờ cứ ngồi đây chắc chả có ích gì hết . Chi bằng mình cứ chạy mà tìm đường thoát , nhỡ bị bắt thì dùng chưởng
''liên hoàn công '' như hồi nãy là được .
Nói rồi tiếng bước chân của nó vang lên rồi lại tan dần trong màn đêm u tối .
Khi đi được 1 nửa thì nó bỗng cảm thấy có thứ gì đó đằng sau mình quay lại thì chẳng thấy ai cả .
Rồi thêm 2 bước chan nữa thì ....1 bàn tay đặt lên vai nó .
'' xuân ''
''AAAAAAAAAAAAAA ''
Nó giật mình hét toáng lên , vang lên inh ỏi cả tòa tháp đó . Hét được 1 quãng định hét tiếp thì 1 nụ hôn được đặt lên môi nó kìm chạt tiếng hét của nó và làm cho trái tim nó cảm thấy thật ngọt ngào và quen thuộc .
Tới lúc này đôi môi ấy mới lưu luyến rời môi nó .
'' anh đây . ''
Nhận ra được tiếng nói của hắn nước mắt nó dường như sắp trào ra rồi .
Tất cả nỗi sợ đều tan biến , sự ấm áp này như 1 làn ánh sáng sưới ấm trái tim nó .
'' anh đến rồi ...huhu...hồi nãy ...hức ...huhuhu...anh không biết là em đã sợ tới mức nào đâu ''
'' ổn rồi , đây chỉ là 1 trò chơi thôi em bình tĩnh ''
Vuốt tóc nó hắn ôm nó vào lòng . Tay dần đưa xuống mặt nó lau đi làn nước mắt kia .
'' đi thôi ''
'' umk ''
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Tác giả: linh suri Chương 46: Kết Thúc Trò Chơi '' anh , nãy giờ em đi đến mỏi cả chân rồi , cái này như kiểu mê cung không lối rẽ vậy nhìn nó giống mê cung đi thẳng hơn . ''
'' ừ , vậy em hãy cứ cho nó là mê cung đi thẳng đi ''
Nắm chặt tay nó hắn nói .
'' nhưng em mỏi châ....''
'' suỵt ''
Hắn tỏ vẻ bí mật quay lại nhìn nó trong màn đêm u tối . Làm theo mệnh lệnh madam nó khóa chặt miệng .
Hài lòng với những gì nó làm hắn mới nhẹ nhàng kéo tay nó đi đến 1 chỗ cực kỳ tối rồi bảo.
'' đưa tay em đây . ''
'' làm gì ?''
'' cứ đưa đây ''
Nghe theo lời hắn nó chìa bàn tay ra , hắn cầm lấy tay nó đặt vào 1 cái hình tròn nào đó cạnh bức tường kia . Rồi ấn mạnh 1 cái , sau đó 1 tiếng xình xịch xuất hiện . Bức tường đó dần được mở ra .
Phụt
1 làn pháo hoa được bắn ra . Tiếng hò reo vang lên ầm ĩ .
'' CHÚC MỪNG 2 NGƯỜI NHA ! ''
'' 2 NGƯỜI LÀ CẶP ĐÔI ĐẦU TIÊN THẮNG CUỘC ĐÓ ''
những tiếng nói vang lên đầy ụự khâm phục giành tặng cho nó và hắn .
__________________
Rồi mãi cho tới 1 lúc sau đó những ứng cử viên kia mới dạt dào chạy ào ra ngoài , những tiếng thở mệt đứt hơi vang lên .
Rồi nó chợt nhận ra trong đám đó có Tiểu Mễ nhưng khi nó định chạy đến thì thấy trước mặt Tiểu
Mễ là 1 thằng con trai để tóc mào gà , nhuộm màu đỏ chói . Tay thì đang cầm lấy tay Tiểu Mễ .
'' Mễ Mễ à , anh là người đã bắt được em vậy nên....''
Nói rồi thằng tóc mào gà đó chu cái mỏ to tướng ra trước mặt Tiểu Mễ thế là ...
BỘP BỘP BỘP ....
Cô cầm dép đập mấy phát vào mặt tên kia , vừa đánh miệng vừa chửi ...
'' LÁO NÀY , NÀY THÌ LÁO NÀY . NÀY THÌ HÔN NÀY , NÀY THÌ MẤT DẠY NÀY , NÀY THÌ .....BIẾN ''
Bụp ....chiu ......
Thở hùng hục Tiểu Mễ hung hổ dơ chân lên định đá tên kia thì nó chạy đến hạ hỏa cho Mễ Tám .
'' thôi nào , chuyện có gì đâu , không hôn thì thôi chứ ''
'' ờ , cứ biết thế , thôi ...cậu ....ra với cả anh Long của cậu đi . Ảnh đang nhìn mình bằng ánh mắt không thoải mái kìa ''
'' không thoải mái ? ''
Nó vừa hỏi lại vừa liếc mắt nhìn hắn đang nhìn Tiểu Mễ bằng ánh mắt ....ghen .
'' Long , anh sao vậy ? ''
'' hả ...''
'' em hỏi anh sao lại nhìn Mễ Mễ bằng ánh mắt đó ''
'' không có gì cả ...chỉ là ...vừa mới đi cùng nhau được 1 lúc mà em đã chạy ra chỗ Tiểu Mễ bỏ anh ở đây 1 mình ..nó khiến cho anh thấy khó chịu ''
'' ha ...anh buồn cười thật đó , cô ấy là ba....''
'' bạn bè gì kệ , bây giờ phải đi mở tiệc đã ''
Khoác lấy vai nó hắn kéo nó đi .
'' nhưng ở đó chưa có ai ''
'' thằng Lãm không tham gia nên nó ở đó rồi ''
'' à mà ....sao anh lại bốc trúng em được vậy ? ''
'' thì linh cảm ''
'' linh cảm ? ''
'' ờ....mà em đừng có thắc mắc nhiều như vậy nữa ''
'' oh...''
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Tác giả: linh suri Chương 47: Chung Vui Sau cuộc chơi đó nó và hắn cùng nhau đi đến phòng mở tiệc để ăn mừng chiến thắng .
Tất cả được xếp trong 1 cái bàn dài . Ở đó có đủ các món ăn ngon đến kinh khủng .
Món mặn có , món ngọt cũng có . Nói chung bao gồm các món như là buffe ý . Còn có cả rượu vang đỏ nữa nhưng chưa khui .
Khi tất cả mọi người đã tập chung đông đủ thì tất cả đều đồng ý cho việc không khui sampanh vội mà trước tiên phải để cho nữ chính vfa nam chính của chúng ta thực hiện ...nội quy đã .
'' HÔN ĐI , HÔN ĐI , HÔN ĐI ''
Cả đám vỗ tay hô to thật to về phía nó và hắn .
Trong khi nó đang ngại gần chết thì hắn lại thản nhiên nâng cằm nó lên , đặt nhẹ 1 nụ hôn lên đôi môi đỏ mọng của nó .
'' ÔI , SAO MÀ LÃNG MẠN THÍA KHÔNG BIẾT !!!!!!! ''
CẢ ĐÁM ĐỒNG THANH .
''Tiếp theo sau đó là đến tiết mục khui sampanh cả nhà chung vui của anh Lãm nhà ta ''
Tiếng hội trưởng cầm micro vang lên .
'' Khui đi '' > Tiểu Mễ đứng bên canh giục
'' ờ ...mọi người chuẩn bị chưa ? ''
'' OK HẾT RỒI ANH HAI ''
'' RỒI ...1..2..3 ''
PHỰT .
Chai rượi đã được bật ra 1 cách nhanh chóng . Tiếp theo người phụ trách đi rót rượu là hắn .
Cầm chai rượu hắn đi đến từng chỗ 1 , tay rót 1 cách rất thuần thục , chả kém gì phục vụ lâu năm trong 1 quán rượu cả .
Ngồi trống tay lên bàn ngắm vẻ đẹp đó của hắn , nó cảm thấy rất thú vị . Ai ngờ được Long của nó có ngày như vậy . Nghĩ mà thấy đáng yêu quá đi !!!
'' em đang nghĩ cái gì vậy ? ''
Bỗng tiếng hắn vang lên sau nó khiến cho nó giật bắn mình . Thật là không hiểu nổi lúc nào cũng xuất hiện bí mật cả , toàn xuất hiện cái lúc người ta nhập tâm thôi .
'' anh rót rượu xong rồi sao ? ''
'' xong rồi ''
'' ế ...nhanh dữ vậy ? ''
'' ừ ..anh làm gì cũng nhanh vậy đó ''
'' xí ....em biết anh giỏi rồi ...khỏi khoe ''
'' anh đâu khoe , tại em hỏi thôi mà ''
'' ÂY , 2 NGƯỜI KIA , LÁT NỮA CẢ BỌN ĐI HÁT , 2 NGƯỜI ĐI KHÔNG ? ''
LÃM HÉT TO .
'' anh à ....bọn em đi được ''_nó
'' OK '' _Lãm
'' này em hỏi ý kiến ai chưa mà đã đi hả ? ''_hắn
'' ờ thì ...cần 1 mình ý kiến của em là đủ '' _nó
'' nghe mà hay gớm '' _hắn
'' hi...''
__________________________________________
Kết thúc buổi tiệc cả đám cùng nhau tới quán karaoke để hát . Nhưng đột nhiên khi đi tới cửa thì tất cả mọi người đã vào hết còn mỗi 4 người hắn , nó , Lãm và Tiểu Mễ thì đột nhiên hắn nhận được 1 tin nhắn từ ba .
- về đi ,ba có việc gấp muốn nói với con . Chuyện này liên quan đến con đó .
Đọc xong dòng tin nhắn thì hắn nói là có việc nên về nhà trước . Đón 1 chiếc ta-xi rồi leo thật nhanh lên đó mà hắn đâu để ý rằng ánh mắt nó nhìn hắn hiện giờ là 1 ánh mắt rất buồn .
Tại sao hắn lại bỏ nó lại đây 1 mình chứ ? Và rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ?
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Tác giả: linh suri Chương 48: Sự Trở Lại
Lái chiếc xe ô tô về biệt thự chính . Hắn quẹt chiếc thẻ qua cửa rồi đi xe vào trong .
Cộp Côp Cộp
Bước chân của hắn ngày 1 nhanh khi tiến vào thư phòng của ba hắn . Nếu là bình thường thì ...cho dù chuyện ở công ty có lớn đến đâu thì ba hắn cũng chả bao giờ triệu tập gấp gáp kiểu đó . Lần này chắc chắn là chuyện liên quan đến gia đình
Cạch
'' ba à , có chuyện gì vậy ? ''
'' con ngồi đó ''
'' .....''
'' thằng Lãm nói với ba là ...hôm mà mấy đứa đi ăn thì đã gặp Tuyết Phi ''
Bùm...
Trong giây phút đó trong đầu hắn như là đã bị nổ mìn . Nhớ ngày xưa khi mẹ hắn ra đi thì coi như gia đình và dòng họ nhà này đã xem mẹ hắn là thứ rác rưởi .
Li dị thì sao ? Không liên quan tới nhau thì sao nhưng....nội hận thù mà ba hắn giành cho người phụ nữ đó đã khắc sâu trong tim . Còn yêu rất nhiều nhưng...đâu thể tha thứ . Ba hắn cũng đã suy sụp rất nhiều kể từ chia tay và li dị với mẹ hắn .
Về phía Lâm Tuyết Phi ( mẹ hắn ) thì chẳng ai biết được giờ bà ấy sống ra sao . Hắn giơ chỉ biết 1 điều bà ta với hắn chỉ là 1 sự kinh tởm . Tình mẹ , sự yêu thương . huh ...toàn là giải dối .
Dù vậy , không hiểu điều gì đã khiến cho hắn cảm thấy thật sợ khi nghe ba nói về mẹ ruột của mình .
Hắn run sợ vì điều gì . Vì sợ thế lực của Trí gia sẽ hại đến Lâm Tuyết Phi . Hay sợ ba mình sẽ tự tay kết liễu mạng sống của mẹ mình .
'' ba..đã biết rồi sao ? ''
'' con sợ à ? ''
Ông nói 1 câu đánh đòn vào tâm lý của hắn .
'' dạ không ''
'' vậy thì tốt , ba gọi con đến đây chỉ là muốn cho con xem những thứ mà con đáng xem thôi ''
'' thứ con đáng xem ''
'' uk ''
Nói rồi ông liền cầm lấy 1 tập giấy ném cho hắn . Hắn không xem luôn mà chỉ lẳng lặng cầm lên .
Sau khi cảm thấy mình không còn nghĩa vụ gì ở đây thì hắn cũng tự động rút lui .
'' Long này ...con ..chia tay với con bé tên Xuân đó đi , đừng để đến lúc ba ra tay thì ...con tự biết rồi đó ''
'' ba à ...con không hiểu vì sao ba nói câu này nhưng dù cho có bất kỳ lí do gì thì con cũng sẽ không buông tay ''
'' con sẽ phải hối hận vì tất cả những gì mình nói Long à ''
'' con chấp nhận ''
1 câu ngắn gọn 3 chữ hắn đóng chiếc cửa gỗ thư phòng lại .
Giờ bên trong là 1 ánh mắt rất phẫn nộ và ghen tức .
Trí Quốc Phong_tại sao ông ấy lại không thích nó ?
Tại sao ông ấy muốn hắn chia tay nó ?
Và vì lí do gì ông ấy nói hắn sẽ phải hối hận khi quyết định mãi mãi sẽ không bao giờ buông tay nó ?
Rồi chuyện gì sẽ xảy ra giữa nó và hắn ? Liệu sợi dây giữa 2 người có thể nào sẽ bị rạn nứt thêm lần nữa không ?
Để tập hồ sơ trên xe hắn phóng xe trở lại quán karaoke thì đã không thấy 3 người kia đâu . Dù vậy thì ý định đi tìm cũng không có .
Đêm hôm đó hắn thức tới khuya , mấy lần viết mấy tin nhắn cho nó định gửi thì lại thôi vì nghĩ giờ này nó đã ngủ .
Nguyên nhân khiến cho hắn thấp thỏm như vậy cũng là vì cái bản hồ sơ đó . Trong đoa hình như còn 1 quyển nhật ký . nhưng rồi hắn cũng chỉ xem qua mà không giám đọc . Sợ khi hắn đọc rồi 1 chuyện nào đó tồi tệ sẽ xảy ra .....
Nhưng tò mò thì vẫn mãi là tò mò ...tay hắn bắt đầu mở chiếc kẹp ra rồi 1 hàng chữ xuất hiện trước mặt hắn .
Cuộc sống của Lâm Tuyết Phi
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Tác giả: linh suri Chương 49: Sự Thật Ghê Tởm
Đọc qua tất cả những dòng chữ trên trang giấy ấy hắn mới có thể biết được 1 sự thật kinh tởm về người mà trước kia hắn đã từng gọi 1 tiếng mẹ .
Trong suốt bao nhiêu năm qua bà ta đã làm 1 nghề mà tất cả chúng ta đều cho là khủng khiếp .
Nghe nói sau khi chia tay với người mà bà ta đã ngoại tình thì bà ta đã đi hết nơi này đến nơi khác để quyến rũ những ông già lắm tiền .
Bán cái thân thể của mình cho người khác vì đồng tiền .
Không 1 nơi nào bà ta sống qua 1 năm . Cứ mỗi năm lại chuyển nhà 1 lần .
Đến nơi nào cũng vậy . 1 nơi thì trong năm có tới trăm thằng .
Đã có lần vì tiền bà ta đã không buông tha cho người ta cho dù là người đó đã có vợ . . .
Đọc hết tất cả những thứ đó hắn cảm nhạn được sự ghê tởm và nhục nhã từ người đã sinh ra mình .
Sao bà ta có thể bôi nhọ danh dự của mình như thế ?
Cầm quyển nhật ký hắn tiếp tục sang quyển đó .
Trong đó hầu hết đã viết về những thứ trong cuộc đời ba ấy .
|