Mafia Học Đường ( Sói )
|
|
- Cô mún xem phim gì?- đứng trước quầy bán vé cậu hỏi.
- Ưm...Công chú sói. Tôi chỉ mới đọc thôi chớ chưa được xem.- Quỷ Quỷ phụn phịu.
- Cho 2 vé.- Lãnh Tuyệt nói với cô bán vé. Cô ta đưa 2 vé cho cậu rồi quay qua cô gái bên cạnh thì thầm nhưng làm sao qua được tai sói của cậu. Nghe xong cậu quay sang như mún nuốt tươi Quỷ vào bụng.
- Sao anh nhìn tôi như vậy. Họ khen anh đẹp trai, lạnh lùng cuống hút, lại thích xem phim hoạt hình. Ô...thật dễ thương nga..!!! Anh còn mún gì nữa?- Quỷ Quỷ tường thuật lại những gì 2 cô nhân viên nói với nhau kèm theo gương mặt đầy biểu cảm. Ô..trông chị ấy thật biến thái nga.
Ko thèm đôi co cãi vã với cô, cậu vẫn giữ chặt kéo vào trong, được mấy bước thì bị cô kéo ngược lại.
- A..coi phim thì ko thể thiếu bắp ran, nước ngọt nga.!- Cô chớp chớp 2 con ngươi vô cùng đáng yêu nhìn cậu.
- đi mua!- Lãnh Tuyệt thở mạnh ra, kéo cô đi mua. Ko biết lát nữa nhỡ cậu ko kìm chế được sẽ nhào vô bóp cổ cho cô chết. Tự trách mình sau lại rước rắc rối vào người.
Vào rạp, ngồi ở hàng ghế đầu tiên gần với màn ảnh. Cô cười hả hê trong lòng khi thấy vẻ mặt cau có của Lãnh Tuyệt. Nhìn chung quanh thì phát hiện ra, 1 bộ phim lúc đầu chỉ có lưa thưa vài người xem nhưng từ khi Cậu bước vào thì người xem ào ạt kéo vào. Họ vào ko phải coi phim mà là ngắm trai đẹp. Nhìn vẻ mặt cậu cô ko nhịn được bật cười ha hả.
- Con bị vậy lâu chưa.- Tìm được cơ hội Tuyệt liền đá đểu cô cùng với hành động ngồi xa cô ra.
Quỷ Quỷ ngượng chín người, nhìn cậu vẻ uỷ khuất, tay bóc bắp ran đưa về phía cậu.
- A...A nào!- Quỷ tinh nghịch làm Tuyệt thoáng đỏ mặt.
- Cô tự ăn đi!- Tuyệt hướng mắt về phía màn hình ko thèm để ý tới cô.
Binh! Quỷ Quỷ đưa tay đánh sau gáy cậu nhưng đứa trẻ hư bị mẹ đánh đòn. Lần này thì máu nóng của Lãnh Tuyệt lên 1 mạch tới lun não. 1 người cao cao tại thượng như cậu mà bị đánh như vậy ko điên tiết mới lạ. Cậu quay sang cô nổi sung thiên, quát:
- Cô điên....
Miệng vừa mở ra thì ngay lập tức bị cô chặn lại bằng...thức ăn khiến cậu ko thể tiếp tục nói.
- Ngon phải ko? Mời nhẹ nhàng thì ko chịu ngoan ngoãn đâu, phải bị đòn mới chịu. - Cô vênh miệng trách vấn. Chỉ vì bắt cậu ăn mà cô hạ bẹp lun cả danh dự uy phong của cậu cho 1 cú ngay đầu. Cô thật ra là nghĩ cái gì vậy?
Cô mỉm cười ngây ngô nhìn cậu, sau đò quay lại xem phim. 1 lúc sau, tới đoạn phim.
- Vẫn giống như trong truyện tôi đã đọc. Cuối cùng Công Chúa sói cũng chết. Sao thấy đau lòng quá.
Trong lòng Quỷ Quỷ dâng lên 1 cổ đau lòng. Cảm thấy cô và nữ chính trong phim có gì đó rất giống nhau.
- Chỉ là phim thôi. Ở ngoài..ko hẳn là như vậy.- Lãnh Tuyệt lên tiếng.
- Ko coi nữa đi chơi thôi. Tôi mún đi xem xung quanh.- Cô mỉm cười vui vẻ rồi rời khỏi rạp. Lãnh Tuyệt nhìn theo lắc đầu thuể não. Cô gái này thật ra là sao? Buồn đó vui đó, thật tốn công cậu an ủi mà.
Quỷ Quỷ tung tăng đi trên phố với 2 cây kem ở 2 tay.
- Tuyệt à, có người tổ chức sinh nhật kìa.- Cô reo lên khi thấy có 1 nhóm người tổ chức sinh nhật, kéo tay cậu.
Cậu nãy giờ vì cái tiếng kêu "Tuyệt à" của cô mà đơ người. Sinh nhật? Cậu chợt nhớ ra gì đó.
- Sinh nhật cô...qua rồi chứ- Cậu nhìn cô hi vọng chờ đợi 1 cái gật đầu.
- Vẫn chưa nga. Vào ngày noen sắp tới. Ô..nôn nao chết mất thôi.- Cô vừa nói vừa hí hửng. Sinh nhật cô chính là vào ngày noel 24-12. Vào mùa giáng sinh năm nay sẽ xảy ra chuyện gì đây?
- đây tới đó chưa tới 1 tháng nữa.- Lãnh Tuyệt lầm bầm bần thần 1 mình.
- này, anh bị ấm đầu à. Nói chuyện 1 mình?- Cô tiến tới đặt tay lên trán cậu thăm dò nhiệt độ, nếu nóng quá thì biết đường mà chuồn lẹ.
Hành động này của cô khiến mặt cậu đỏ bừng lên giống người đang bị sốt cao. Cô là công chúa sói thì sao? đó ko là lí do khiến cậu...ngừng...thích...cô được. Dù cho độc trong người cậu là do gia tộc cô gây ra.
- Mặt anh thật khó coi nga.- Cô nheo 2 mài thanh tú lại nhìn cậu.
- Tôi sốt rồi. Tôi điên thật rồi.- Lãnh Tuyệt nhẹ nhàng nói.
- Tôi cũng nghĩ vậy!- Cô tinh nghịch chọc phá cậu rồi bỏ đi.
- Thích cô...thật là tôi điên rồi.- Lạnh Tuyệt thở dài đi sau cô.
Từ đây tới sinh nhật cô chỉ còn chưa tới 1 tháng. Cậu phải lun theo cô để quan sát tình trạng của cô. Thậm chí cậu còn xem những quyển sách cổ để tìm cách giúp cô. Cậu mún thay đổi số phận của công chúa sói...
|
chậc chap ms... mik đoán quá chuẩn!
|
CHAP 12:
Quỷ Quỷ đang ngồi ở sân sau trường Sùng Dương, ánh mắt vô thần, vẻ mặt trông rất lạ.
- Quỷ Quỷ của tôi, bao ngày ko gặp tôi nhớ em quá.- Tỉnh Bách Nhiên từ xa tiến lại gần cô. Vẫn cái giọng điệu đáng ghét đó của hắn khiến cô trước giờ lun cảm thấy khó chịu.
- Hì..- Quỷ mỉm cười nhìn hắn. đây là chuyện lạ lùng nhất hắn từng gặp. Mổi lần trong thấy hắn cô ko chửi bới om sòm thì cũng co giò bỏ chạy. Sao hôm nay lại...
- Em hôm nay thật lạ. Có phải đồng ý đón nhận tôi rồi phải ko?- Tỉnh Bách Nhiên là tên siêu ảo tưởng mà.
- Hì...- Cô vẫn cười ko hề nói năng gì.
- Vậy tôi coi như em đã đồng ý. Chúng ta đi hẹn hò nào!- Tỉnh Bách Nhiên kéo cô đi dĩ nhiên là cô ko hề có chút phản kháng. Hắn ta thật là kẻ biết thừa cơ hội mà.
- Khoan đã!- Giọng nói của Lâm Phi Phi vang lên. Cô ta nhuếch miệng cười sau đó tiến lại phía Tỉnh Bách Nhiên và Quỷ Quỷ.
- Cô đang cản trở buổi hẹn hò của tôi đấy!- Tỉnh Bách Nhiên khó chịu lên tiếng.
- Hôm nay cô ta ko được đi đâu hết. Tôi còn nợ mún đòi cô ta!- Lâm Phi Phi ném ánh nhìn khinh khi sang phía Quỷ Quỷ.
- Nực cười.- Tỉnh Bách Nhiên nhuếch miệng sau đó kéo Quỷ Quỷ rời đi.
- Tôi đã bảo là ko được rồi mà.- Lâm Phi Phi ngang ngược chạy theo nắm 1 bên cánh tay Quỷ thô bạo kéo mạnh.
- Lâm Phi Phi!- Tỉnh Bách Nhiên giận dữ hét lớn.
- Tôi làm sao nào?- Phi Phi mở to mắt trừng về phía hắn ta. 2 người đứng đấu võ mắt với nhau, chỉ có mỗi Quỷ Quỷ là mặt vẫn cười ngây ngô.
- đuôi... đuôi...- Quỷ Quỷ xoay người qua lại tay loay hoay đưa ra sau tìm kím gì đó nhưng ko thấy. Cô nhìn Lâm Phi Phi sau đó lại mỉm cười...Và sau đó....
- Á...con nhỏ chết tiệt, mau buông tao ra ngay!- Tiếng hét của Phi Phi vang lên.
- đuôi... đuôi của tôi..- Quỷ Quỷ tay giữ chặt đuôi tóc của Lâm Phi Phi mà giật mạnh khiến ả la hét ko ngừng. Cô ko ngừng vuốt tóc của ả miệng lại gọi là đuôi của mình. Là cô bị trúng tà hay là uống nhầm thuốc?
- Tỉnh Bách Nhiên, anh mau kêu con điên này buông tóc tôi ra!- Lâm Phi Phi quay sang Tỉnh Bách Nhiên cầu cứu.
- Quỷ Quỷ, mau buông cô ta ra đi!- Hắn tiếng lại đưa tay nhè nhẹ tách tay cô ra khỏi tóc Phi Phi.
- Dám cướp đuôi của ta. Giết!- Quỷ Quỷ ngâm dài từ cuối làm 2 người kia sởn hết cả người. Chuyện đáng sợ hơn là ánh mắt cô hiện tại đang là 1 màu đỏ rực của sự khát máu.
Tỉnh Bách Nhiên cũng vì sợ hãi mà lui về sau vài bước. Ko dám nói gì giúp cho Lâm Phi Phi.
- Con điên này!- Lâm Phi Phi liều mạng dùng sức đá vào bụng Quỷ Quỷ 1 cái sau đó vùng thoát thân. Cũng chính vì cú đá đó mà vô tình ả ta lại khơi dậy thú tính trong ngừời Quỷ. 1 con sói chỉ cần bị đánh đau thì nó sẽ quay lại cắn người...
- Khốn kiếp!- Quỷ Quỷ gầm nhẹ lên, sau đó lao về phía Phi Phi với tốc độ kinh hoàng. Bàn tay cô tóm gọn lấy cổ ả như bắt lấy 1 con thỏ. Quỷ Quỷ ra sức siết chặt cổ ả, lực càng lúc càng mạnh khiến Phi Phi mặt trắng bệch ko nói thêm được câu nào.
|
Tỉnh Bách Nhiên tận mắt chứng kiến cảnh đó, sắc mặt biểu cảm liên hồi, tựa hồ đứng ko vững.
Ánh mắt Quỷ Quỷ vẫn chứa đựng đầy sự tàn ác, nhìn Lâm Phi Phi càng ra sức giãy giụa cô càng hung ác siết chặt tay hơn, cho tới khi ả ta ko còn sức chống cự.
May cho Lâm Phi Phi ngay thời khắc đang ở cận kề ranh giới giữa sự sống và cái chết thì 3 chàng Tuyệt-Thần-Phàm xuất hiện. Như nắm rõ được mọi tình hình họ lao tới kéo Quỷ Quỷ ra khỏi Phi Phi nhưng ko thể được.
- Dùng thử xem sau vậy?- Nguỵ Thần đưa ra 1 ống tiêm bên trong có 1 chất dịch màu xanh. đó là thuốc mà cậu hay dùng để khống chế độc Sói trong người Lãnh Tuyệt. Cậu hy vọng là nó sẽ có ích.
Nguỵ Thần tiêm thuốc ngay vào phía sau gáy Quỷ Quỷ. Chỉ trong nháy mắt Quỷ Quỷ liền quay phắt lại, 1 tay vẫn siết chặt cổ Phi Phi, tay còn lại cho Nguỵ Thần 1 đấm ngay ngực trái văng ra xa.
Diệc Phàm nhanh chóng chạy lại đỡ Nguỵ Thần. Lãnh Tuyệt tiến lại phía Quỷ Quỷ, dùng tay mình giữ chặt tay cô. Cậu nhìn thẳng vào mắt cô, trong lòng xót xa khi nhìn trong mắt cô hiện tại ko hề có cậu tồn tại.
Quỷ Quỷ thần trí rối loạn, tay liên tục đánh vào người Lãnh Tuyệt, cậu ko hề né tránh cú đánh của cô, cậu cam tâm hứng chịu tất cả.
Diệc Phàm thấy tình cảnh bây giờ còn khó hơn cả chuyện Lãnh tuyệt biến hình, ko biết giải quyết sau. Cậu đưa tay toan đánh cho Quỷ Quỷ bất tỉnh. Nhưng tay chưa kịp hạ xuống thì đã bị 1 cú tương tự như Nguỵ Thần, khác ở chỗ là ko phải Quỷ Quỷ ra tay mà là Lãnh Tuyệt.
- đừng làm cô ấy bị thương!- Lãnh Tuyệt lạnh giọng lên tiếng. Cậu vẫn nhìn sâu vào đôi mắt đỏ rực của cô để tìm kím sự ngây thơ hồn nhiên bị chôn lắp.
- Cô có mún cùng tôi đi xem phim ko? Phim cô thích nhất: công chúa sói. Tôi sẽ mua bắp ran, nước ngọt cho cô... Giáng sinh sắp tới rồi, tôi mún cùng cô mừng sinh nhật...Có được ko? Quỷ Quỷ?- Từ lơi từng chữ của cậu như liều thuốc tốt nhất cho Quỷ Quỷ. Tay cô thôi đánh vào ngực cậu, tay siết chặt Lâm Phi Phi cũng dần nới lỏng ra...
1 lúc sau, Quỷ Quỷ ngã xuống, Lãnh Tuyệt nhẹ nhàng đón lấy cô ôm chặt vào lòng. Ánh mặt cô đã trở lại bình thường. Trong vòng tay của Lãnh Tuyệt, cô thuề thào lên tiếng:
- Anh đã hứa rồi đấy! Mừng sinh nhật cùng tôi.
Nói xong cô liền ngất đi, trên môi vẫn hiện nụ cười hồn nhiên...
|
CHAP 13:
Quỷ Quỷ nằm hôn mê liên tiếp 3 ngày liền. Bởi khi tỉnh dậy cô cảm thấy toàn thân nặng trĩu, rã rời cảm giác như mình đã ngủ rất lâu rồi. Vừa mở mắt ra, cô nhận ra đây là căn nhà của 4 chàng mĩ nam.Chỉ khác là người cô nhìn thấy đầu tiên ko phải Nguỵ Thần, mà là Lãnh Tuyệt.
- Chịu dậy rồi sao? Cô chiếm dụng phòng tôi 72 tiếng rồi ko định trả hay sao?- Lãnh Tuyệt ngồi trên ghế sofa, 2 chân bắt chéo, tay vòng trước ngực nhìn cô trầm bỗng nói.
Quỷ Quỷ miệng xì nhẹ, lúc nào cũng đối xử như vậy với cô. Mà hắn ta nói cô chiếm dụng phòng hắn là sao? đây ko phải là phòng của Nguỵ Thần hay sao?
- Phòng anh?- Cô tròn mắt nhìn cậu.
- đồ ngốc!- Lãnh Tuyệt bỏ lại chữ đó ở lại rồi quay người rời khỏi phòng. Ở lại cho cô tóm được đuôi thì khốn.
Ko phải cậu ko lo lắng cho cô mà ko hỏi han sức khoẻ cô đâu. Cậu biết cơ thể cô khác hẳn người bình thường chỉ cần cô tỉnh lại là tốc độ hồi phục sức khoẻ nhanh ko sao diễn tả được. Vì vậy cậu có thể an tâm rời đi, đã 3 ngày cậu ko ngủ để canh chừng cô rồi. Nếu để cô nhìn thấy đôi mắt gấu trúc vì ko ngủ của cậu, Lãnh Tuyệt cậu nhất định sẽ bị Quỷ Quỷ trêu chọc cho tới chết mới thôi.
Ở dưới nhà là tiếng trò chuyện vui vẻ phát ra từ phòng khách.
- Lãnh Tuyệt thối tha, trọng sắc khinh bạn. Bữa có cần ra tay mạnh như vậy ko?- Diệc Phàm thù dai việc hôm trước bị xơi 1 đấm của Lãnh Tuyệt mà ai oán tới hôm nay.
- ko thể trách Tuyệt được, nấm đấm của mày mấy ai chịu được, Tuyệt nó chỉ vì lo lắng thôi.- Nguỵ Thần lên tiếng.
- Nó trước giờ có lo lắng cho ai đâu?- Diệc Phàm nói có chút mùi ganh tị.
Kíng koong! Chuông cửa reo lên. Thật lạ, nơi đây chỉ cho 4 chàng ở, 4 người bọn họ ai cũng có chìa khoá. Ko biết kẻ nào chán sống dám tới đây làm phiền.
Nguỵ Thần miễn cưỡng ra mở cửa. Cánh cửa vừa hé ra đã thấy bóng dáng của 1 người lao nhanh vào. Hình ảnh sau đó là...Ngụy Thần bị kẻ đó ôm chặt tới mức ngột thở.
- Nhớ người quá đi. Tiểu Thần Thần.- Kẻ đó ríu rít.
- Phong Vy, mau buông anh ra, anh sắp chết ngạt rồi.- Nguỵ Thần dịu dàng lên tiếng ca thán.
Cô gái tên Phong Vy đó chính là em gái của Phong Hạo. Cô rất thân với các chàng trai ở đây nên đối với cô họ rất dịu dàng và thân thiết.
- Xì..gọi em là gì?- Phong Vy phùng 2 bên má chỉ trích.
- Phong...à Vy Vy.- Nguỵ Thần cười khổ với cô gái nhỏ. Rõ ràng thích ai kia nhưng lại đem cậu ra làm bia chắn.
- E hèm...ở đây còn người thứ 3. Tôi chưa chết mà.- Diệc Phàm hắn giọng, mùi giấm chua bốc lên nồng nặc.
- Cứ xem như người chết rồi đi.- Phủ phàng, tàn nhẫn Phong Vy lên tiếng ko thèm nhìn anh chàng lấy 1 cái.
- ko phải Phong Hạo sang Sin (Singapore) thăm em sao? Nó đâu.- Nguỵ Thần ôn nhu hỏi.
- Mố! Lão ca sang Sin tìm em ăk. Áaaa...lần này em chết chắc rồi.- Phong Vy la hét điên cuồng.
- Ồn ào quá. Nhà có người bệnh.- Lãnh Tuyệt từ trên cầu thang đi xuống, ngồi xuống sofa, đeo cặp kính râm màu nâu làm mọi người khó hiểu.
- Tuyệt ca ca, lần này anh phải giúp Vy Vy nga- Phong Vy làm nủng.
- Chuyện gì?- Lãnh Tuyệt hỏi. Lãng lãng né tránh ánh mắt của 2 thằng bạn đang nhìn chăm chăm vào kính mình chờ đợi cậu giải thích về sự hiện diện của nó.
- Ờ..thì...em giấu Lão ca nói mình ở Sin, thật ra là...- Phong Vy uỷ khuất.
- Là sang Hàn xem K-pop.- Diệc Phàm chen ngang. Ô...sao anh chàng lại biết thế nhỉ??
- Lần này sang Sin ko thấy em. Anh ấy nhất định sẽ bẽ xương em ra từng khúc từng khúc cho xem...hưhư- Phong Vy làm vạ.
- Thật là chỉ như vậy thôi sao?- Nguỵ Thần lên tiếng. Cùng lúc đó, cánh cửa bên ngoài bị ai đó đạp mạnh vào. Gương mặt Phong Hạo đằng đằng sát khí tiến vào. Cảm nhận sự nguy hiểm đang cận kề, Phong Vy lật đật chạy nhanh núp phía sau Lãnh Tuyệt.
- Con nha đầu Phong Vy em bước ra đây.- Phong Hạo lớn tiếng quát vừa lúc Quỷ Quỷ đang từ cầu thang đi xuống, nge tiếng cậu cô đứng im lun. Quỷ Quỷ như thoát tim ra ngoài, đó có phải là Phong Hạo ga lăng mà cô quen biết ko?
- Anh, em biết sai rồi!- Phong Vy run rẩy như con mèo mắc mưa níu lấy vạt áo của Lãnh Tuyệt.
- Sai? Em biết mình sai gì sao? Hả?- Phong Hạo nhấn mạnh từ cuối. Nhìn anh chàng bây giờ thật ra dáng 1 người anh cả nha.
- Em biết sai rồi.- Phong Vy suýt nữa bị anh chàng làm cho bật khóc.
- Hạo, Vy chỉ là lén sang Hàn thôi. Ko cần phải giận vậy đâu?- Nguỵ Thần lên tiếng năn nỉ giúp.
- Sao mày ko hỏi nó đã làm gì ở Sin. Bỏ học hơn nửa năm, phá họp đêm người ta. Lại còn đua đòi đánh bạc. 1 tháng trước chạy xe quá tốc độ bị bắt giam cả người lẩn xe...Tới nổi bị trục xuất khỏi Sin.- Phong Hạo giận tới đỏ mặt tía tai nói. (Eo...Cáo tự dìm hàng mình lun. Thôi kệ, Cáo thích như vậy^^).
- thành tích huy hoàng đó nhóc.- Lãnh Tuyệt xoay ra sau cốc nhẹ vào đầu Phong Vy, phát hiện ra Quỷ Quỷ đã đứng ở cầu thang từ lúc nào. Cậu cất giọng- đứng đó làm gì? Xuống ngồi xuống đi"
- Ờ...- Quỷ Quỷ gật đầu ngoan ngoãn đi xuống ngồi vào ghế sofa đưa mắt nhìn Phong Vy. Cô đang thắc mắc ko biết cô gái đó là ai sao lại cứ níu lấy Lãnh Tuyệt. Thoáng khó chịu! (Chài chài, dám nói Cáo bám Tuyệt ca kìa..)
- Vậy thì cứ để Vy ở lại với chúng ta. Dù sao ở gần vẫn tiện quản đứa trẻ hư hỏng này hơn.- Diệc Phàm mặc dù trong lời nói có khó nghe nhưng cậu là đang nói giúp cô.
- Phàm ca,...- Phong Vy cảm động nhìn Diệc Phàm mắt cay cay.
- Ko được!- Phong Hạo cố chấp.
- Bản tính hư hỏng khó đổi. Mày mún đưa nhỏ sang nơi khác cũng giống như mua cho nhỏ món đồ chơi mới, ko bao lâu cũng đội sổ đen rồi bị tống cổ về đây thôi.- Diệc Phàm từ khi nào tài ăn nói trở nên lợi hại tới như vậy nhưng vẫn có chút khó nghe. Ko sao, vẫn là cậu có ý tốt.
- Phàm nó nói đúng. Cứ để Phong Vy ở đây.- Nguỵ Thần góp ý nhưng thái độ của Phong Hạo vẫn ko thay đổi.
- Hay mày đem nhỏ lên mặt trăng là tốt nhất- Diệc Phàm nêu sáng kiến, kẻ gây sóng gió cung đình kia lại lén lút bụm miệng cười.
- Giỡn quài. đem con nhóc này lên mặt trăng mày nghĩ liệu cây đa của chú cuội có còn đủ gốc rễ hay ko?- Lãnh Tuyệt lên tiếng cười cười. Cả bọn nge xong cũng bật cười.
- Tuyệt ca..- Phong Vy lên tiếng ca thán.
- Quyết định vậy đi!- Lãnh Tuyệt lên tiếng rồi thì thật ko ai dám ko nghe. Phong Hạo nét mặt dịu đi phần nào
- Quỷ Quỷ, Phong Vy hai người làm quen đi dạo đi.- Nguỵ Thần lên tiếng "đuổi khéo"
- Sao vậy? Lâu rồi chưa gặp Quỷ Quỷ của tôi mà- Phong Hạo dùng tay véo nhẹ 2 bên má của Quỷ kéo qua lại.
- Phong Hạo- Quỷ Quỷ ngượng ngùng đẩy tay Phong Hạo ra, 2 mặt đỏ bừng bừng, đứng nhanh dậy nói tiếp - Tôi đi trước đây.
Quỷ Quỷ luống cuống xoay người đi, mới tới cửa đã nghe được giọng băng lãnh cất lên như ra lệnh:
- phải quay trở lại!-Giọng nói đó chính là của Lãnh Tuyệt, câu nói của cậu khiến mọi người ở đây bất ngờ. Lãnh Tuyệt xung quanh bốc mùi giấm chua nồng nặc trong đầu xuất hiện 1 câu hỏi: "tại sao cô ta lại thích đỏ mặt trước con trai vậy"
- Ờ...- Quỷ Quỷ trả lời qua loa sau đó rời đi.
- Còn ở lì đó?- Lãnh Tuyệt nhìn Phong Vy.
- Xì, biết rồi, đi ngay. Bàn chuyện đàn ông mấy người chớ gì..- Phong Vy còn đang càm ràm,nhìn thấy ánh mắt sắc nhọn của Phong Hạo liền co giò bỏ chạy.
|