Tôi Yêu Em ! Cô Bé Hai Tính Cách
|
|
"" anh thề là anh không có làm gì hết. Anh vô tội là cô ta cứ bám theo anh" hắn giải thích. Dù gì mất hết thể diện rồi thì chơi luôn cô TGĐ trợn mắt nhìn hắn không ngờ hắn lại nói như vậy. còn nó, Nó nhìn cô ta rồi đưa tay bảo quản gia đỡ nó đứng dậy. Nó đi từng bước tới chỗ cô ta, rút trong người con dao đưa ra trước mặt cô ta cảnh cáo " một lần nữa tôi thấy cô đeo bám chồng tôi thì tôi sẽ thử độ bén của con dao này trên chính khuôn mặt của cô đó" rồi nó ghé sát tai cô ta nói nhỏ " tôi phó bang blackvampire, nếu không tin lên mạng tìm kiếm tên ác quỷ khát máu đi" Nó nói câu cuối làm cô ta sợ mặt xanh lè cắt không còn giọt máu. Xong cô ta bỏ đi không dám ngoảnh mặt lại." tôi sẽ không để yên cho anh đâu, joo" " hình như công ty trả lương cho mấy người không phải để mấy người đứng đây nhiều chuyện" nó nhìn một lượt, mọi người nhanh chóng ai vào việc náy không dám đứng đó. Mất việc là như chới. Xong nó quay qua hắn " về nhà tôi sẽ tính chuyện với anh, về" nó ra lệnh Hắn đành lủi thủi theo sau nó, không dám hé nửa lời. Tại nhà nó " ăn cơm chưa" nó hỏi hắn Hắn vui khi nó không nhắc lại chuyện đó mag còn quan tâm hắn nữa. "Chưa, đói chết mất" hắn làm vẻ mặt thảm thương nhìn nó " tưởng ăn cô ta no rồi chứ" nó nói câu này xong như tảng đá 1000 kg rơi xuống đầu hắn. hắn xụ mặt xuống nhìn đáng yêu vô cùng. nó muốn cười lắm nhưng cố nhịn " em bỏ qua cho anh đi"- hắn dùng ánh mắt cún con nhìn hắn. "không, dọn dẹp nhà cửa một tháng, bắt đầu từ ngày mai"-nó. Hắn đành phải chấp nhận, lỡ nó giận nữa thì khổ. Buổi tối có đầy đủ mọi người trong nhà. " cô ấy tỉnh dậy hồi nào sao mọi người lại không cho em biết" hắn nghiêm mặt hỏi " hahahaha, bọn tớ đâu biết lúc đi hưởng tuần trăng mật về là thấy cậu ấy đang ngồi xe lăn đọc báo lúc đó bọn này cũng bất ngờ lắm chứ có gì cậu cứ hỏi chị cậu ấy" joon chỉ qua myung hee " sau khi em đi công tác vài ngày thì em ấy tỉnh lại, vì em ấy nói đừng có nói cho em biết nên m.n trong nhà mới giấu. Định cho em bất ngờ. Ai ngờ chính em mới làm bọn chị bất ngờ về tinh đồn đó" chị hắn liếc hắn " thôi mọi người đừng làm khó joo nữa" nó giải vây " ghê chưa bênh nhau nữa kìa" mọi người " em đi ngủ đây" nó ngượng ngùng. Khi nó đi, bọn kia ra dấu cho hắn bảo hắn đi theo nó đi, hắn ngu ngơ không hiểu gì, chị hắn tức quá đánh vào đầu hắn một cái rồi nói “ đi lên với con bé đi” Chị hắn nói xong hắn mới hiểu được ý đồ của mọi người, rồi hắn cũng lên phòng của nó. …………….. End chap 36
|
Chap 38 rắc rối “cốc…cốc….cốc” “anh vào được chứ”-hắn “uhm, anh vào đi”-nó “em còn giận anh”hắn thăm dò biểu hiện của nó “uhm”nó giả bộ “ thôi đừng giận anh nữa, thật sự anh với cô ta không có gì hết, lúc ở Mỹ do cô ta uống say nên anh mới đưa cô ta về nhà thôi, với lại bên đó sẽ là đối tác tương lai của tập đoàn ta, nên anh mới vậy thôi”-hắn ôm nó từ phía sau rồi giải thích cho nó hiểu. “thật”-nó nghi ngờ nhìn hắn. Hắn gật đầu khẳng định điều đó đúng 100%, nó cũng không muốn làm khó hắn, nên đồng ý bỏ qua cho hắn nhưng vẫn phải chịu hình phạt. hắn vui mừng vì nó đã không còn giận hắn nữa, hắn hôn vào má nó một cái làm nó đỏ cả mặt. Rồi cả hai trò chuyện vui vẻ với nhau, đã năm năm nó không được nhìn thấy hắn, bây giờ nó nhìn kĩ hắn thấy hắn đẹp trai hơn rất nhiều, chững chạc, và lịch lãm hơn, nhưng giờ hắn còn có cái tính trẻ con nữa. thật sự năm năm trôi qua có quá nhiều thay đổi. Ngồi được một lát thì nó bảo buồn ngủ, hắn bế nó lên giường đắp chăn cho nó, đợi nó ngủ rồi hắn nhẹ nhàng đi ra và trở về phòng của mình. Sáng Nó dậy nhưng không thấy hắn đâu, hỏi quản gia thì mới biết thư kí của hắn gọi bảo là công ty có việc gấp nên hắn tới công ty sớm. Ở nhà giờ chẳng còn ai ngoài quản gia và một cô người làm thôi. Anh nó(Bin) và chị hắn thì từ khi nó tỉnh lại là hai người về Việt Nam thăm ba mẹ nó, nó đòi đi nhưng hai người không cho. Ji với soo thì đi du lịch ở Pháp, joon và snow cũng về Việt Nam thăm ba mẹ snow. Anh kin của nó thì đi công tác ở Anh, nó ở nhà một mình thiệt chán. nên nó quyết định ăn sáng xong là tới công ty hắn chơi Quản gia đòi đi theo nó nhưng nó không chịu, nó muốn đi một mình. Nên quản gia chỉ gọi cho tài xế xe đưa nó tới công ty hắn. Trước công ty hắn “lát khỏi rước, tôi sẽ về cùng joo”-nó “vâng, cô chủ”-tên tài xế Xong nó lăn xe vào trong công ty, vì chuyện hôm qua xảy ra công ty giữa hắn nó với cô TGĐ kia, nên ai trong công ty không biết nó là vợ của hắn ( mọi người nghe hắn nói nó là vợ hắn nên ai cũng nghĩ nó là vợ hắn chứ hai người đã đám cưới đâu). nó cứ thản nhiên đẩy xe lăn vào thang máy và lên phòng của nó. Trong phòng làm việc của hắn “chủ tịch, ngài không thể vì chuyện này mà ảnh hưởng tới công việc của chúng ta”- hắn nghiêm túc nói “ cậu nghĩ tôi có thể hợp tác với cậu khi cậu làm cho con gái tôi bị bẽ mặt trước mọi người ah”-chủ tich Angel “sao ngài có thể để chuyện tình cảm xen vào công việc như vậy chứ”-hắn khó chịu nói. “nếu như ông ta không muốn hợp tác với công ty chúng ta thì anh không cần nói nhiều với ông ta”nó đẩy cửa vào lạnh lùng nhìn ông chủ tịch Angel nói “cô là ai?”-ông ta “ba, cô ta chính là người mà con nói với ba hôm qua đó”-cô TGĐ hất mặt nhìn nó “đến đây thôi, chúng tôi xin phép”-ông ta tức giận bỏ đi Khi hai cha con họ đi không quên ném lại ánh mắt khinh bỉ nhìn nó. nó không thèm để ý đến hai người họ quay sang hỏi hắn “chuyện gì sao”- nó “uhm, vì chuyện hôm qua nên ông ta không đồng ý kí hợp đồng này”-hắn day day thái dương nói “rất quan trọng sao”-nó “uhm”-hắn Rồi nó không nói gì nửa đi tới chỗ hắn ngồi ôm hắn vào lòng, hắn cảm thấy hôm nay nó lạ sao ấy, nó thật nhẹ nhàng, dụi dàng nói không lạnh nữa thay vào đó là ấm áp. “đừng lo sẽ không sao”-nó an ủi hắn Nó ngồi trong phòng hắn chơi suốt buổi, đến giờ ăn cơm trưa hắn dẫn nó đi ắn. hắn muốn dẫn nó đi ăn nhà hàng nhưng nó không chịu, nó nhất quyết muốn ăn tại canteen của công ty, hắn đành phải đồng ý. Khi hai người vừa bước vào công ty là mọi ánh mắt đều dồn vào hai người, nó và hắn không quan tâm chọn cho mình cái bàn, rồi hắn vào lấy thức ăn. Trong lúc hắn lấy thức ăn, nó lấy điện thoại ra chơi game, bỗng “ào”-một ly nước đổ lên người nó, mọi người trong canteen bắt đầu đổ mồ hôi hột “tôi xin lỗi, tôi không cố ý”-cô gái đó nói xin lỗi nhưng trong lời nói đó chứa sự khinh bỉ “ủa, mà công ty chúng ta có tuyển người què sao, hahaha”- cô gái bên cạnh Nó không nói gì, đứng dậy cầm ly nước đi về phía cô ta, vì vẫn còn yếu nên bước đi của nó còn khó khăn. khi tới gần cô ta nó hất nguyên ly nước vào mặt cô ta. Cô ta tức giận đẩy nó một cái làm nó ngã xuống đât, do lúc ngã cái ly nó đang cầm cũng vỡ nên tay nó bị thủy tinh cắt một đường. Trong lúc này Kin tới tìm hắn có việc, vào văn phòng của hắn nghe thư kí nói hắn xuống cantee ăn cơm cùng với nó nên anh đi xuống. nhưng vừa vào cantee đã nghe ồn ào, anh tò mò đi lại xem thì thấy nó nằm dưới đất, tay máu me. Anh hoảng hốt chạy lại phía nó “bảo bối, em có sao không”-Kin lo lắng “không”-nó nói lạnh tanh “ai làm chuyện này, là cô sao”-Kin quát, rồi quay sang hai cô gái đứng gần đó,mấy người này to gan dám làm bảo bối của anh bị thương.
|
“tôi…..tôi”-cô ta lắp bấp “Hai thôi đi, không sao, chỉ vết thương nhẹ thôi mà”-nó Lúc này hắn đi tới, thấy tay nó bị thương thì vất đồ ăn sang một bên chạy lại phía nó, hắn chưa kịp nói gì tới nó đã bị Kin hét vào mặt “nè cái tên kia, sao dám để em gái tôi bị người ta ăn hiếp hả, có tin tôi xử đẹp cậu không hả” Khi kin nói hai từ “em gái” thì hai cô gái hồi nãy mặt xanh lè cắt không còn giọt máu, lại thấy hắn quan tâm nó vậy chắc nó không phải hạng vừa. “ai làm?_hắn lạnh lùng “là hai cô ta, hừ”-kin chỉ thẳng vào mặt của hai cô gái kia “hai cô từ hôm nay bị đuổi viêc”-hắn lạnh lùng nói. Xong bế nó lên, đưa no vào phòng y tế để rửa vết thương. Nãy giờ lo cái vết thương của nó mà kin quen mất lý do mà anh tới tìm hắn. “ nghe nói bên Angel không đòng ý kí hợp đồng”-kin nghiêm túc “uhm, sao anh biết”-hắn nói xong nhìn qua nó, nó nhúng vai kiểu mình vô tội “tôi se kí hợp đồng với cậu, dù sao sau này tôi cũng là anh vợ cậu, nên giúp em rễ tương lai là điều đương nhiên”-kin ra vẻ anh vợ lên mặt nói “anh nói thật”-hắn nghi ngờ nhìn kin dò xét “uhm”-kin Vậy mấy hôm sau, bên công ty hắn và kin tổ chức buổi tiệc nhân ngày kí hợp đồng của hai bên. Đồng thời hắn công khai nó là vợ sắp cưới của hắn, còn kin thì công khai nó là em gái của kin. Trong buổi lễ này có cả ben (anh ruột nó) tham gia, khi nghe kin nói nó là em gái của Kin thì Ben tức lắm. chính Ben mới là anh hai của nó mà. May là chị hắn ngăn lại không thì sẽ có chiến tranh, tranh giành em gái mất. Sau buổi tiệc đó, báo chí đăng tin rầm rộ, hai cha con chủ tịch Angel đọc báo thấy tin này thì tức điên người. hắn làm con gái ông ta bẽ mặt , ông ta cố ý không đồng ý kí hợp đồng nhằm muốn hắn sẽ cầu xin, nhưng ông ta không ngờ vợ sắp cưới của hắn lại là em gái chủ tịch A&D. ông ta không tức mới lạ vừa mất một hợp đồng lớn vừa bị bẽ mặt nữa. End chap38
|
Chap 39 buổi hẹn hò đầu tiên-cầu hôn Việc ở công ty hắn cũng đã ổn thỏa, soo cũng đã trở về sau thời gian dài đi du lịch cùng vợ (Ji). Hắn giao hết lại toàn bộ công việc cho soo, còn hắn sẽ nghỉ ngơi và đưa nó đi chơi, nói chính xác hơn là đi hẹn hò. Còn nó, sau thời gian hai tháng chân nó cũng đã đi lại bình thường rồi, sức khỏe tốt hơn nhiều. Nó đòi đi học lại để lấy cái bằng nhưng hắn không đồng ý. Nếu nó muốn học thì hắn sẽ mướn thầy về dạy cho nó. Cũng vì cái chuyện nó đòi đi học mà hắn với nó giận nhau suốt mấy ngày. Và hắn lúc nào cũng là người xin lỗi trước. Hôm nay hắn và nó sẽ hẹn hò với nhau, là buổi hẹn hò đầu tiên của hắn và nó. Hiện tại cả hai đang có mặt tại khu vui chơi Darkness, nó rất hào hứng. Bây giờ trước mặt hắn là một cô gái vui vẻ hồn nhiên, không giống lúc ở nhà khi nào cũng lạnh lùng trầm tính hết. Hắn thật sự rất đau đầu không biết lúc nào nó sẽ hồn nhiên lúc nào nó sẽ lạnh nữa. Hắn với nó bước vào công viên biết bao nhiêu ánh mắt hâm mộ có ghen tỵ có. Hắn bực mình khi có biết bao ánh mắt thèm thuồng của mấy thằng con trai nhìn Cnó, ngoài ra hắn còn khó chịu khi mấy đứa hám trai nhìn hắn. còn nó thì vẫn ngây thơ hồn nhiên, hắn nhìn nó chỉ biết lắc đầu. Trò chơi hai người chơi đầu tiên là bắn súng vì giải thưởng của cuộc chơi này là một con gấu bông, nó nhìn con gấu đó là thích rồi. Hắn muốn lấy lòng nó nên ra tay, nhưng ai ngờ hắn có bắn trúng mục tiêu đâu toàn trật ra ngoài. Cứ thua rồi lại mua đạn chơi tiếp, nó bực mình quát hắn: “đã không biết chơi mà còn tỏ vẻ anh hùng, đưa đây em bắn cho nè”- xong nó giật cây súng trong tay của hắn. “có được không”-hắn nghi ngờ nhìn nó “nếu được thì sao, anh cho em về Việt Nam nha”-nó gian gian nhìn hắn ra điều kiện Hắn lưỡng lự một chập rồi hắn ngật đầu Nó nhận đạn từ chủ cửa hàng, bỏ vào súng, rồi đưa súng kên ngắm “1…2…3” “bằng” “bằng” “bằng” ba phát đạn liên tiếp đều trúng mục tiêu. Hắn, ông chủ cửa hàng và mọi người há hóc miệng không tin vào mắt mình. Có người còn lấy tay dụi dụi mắt nữa kìa. Sau khi nhận con gấu từ ông chủ cửa hàng nó đi tới chỗ hắn, đập vào vai hắn, giờ hắn mới tỉnh. “em…em giỏi quá vậy”hắn “anh nghĩ em là ai, phó bang BlackVampire đó nha”-nó cười đểu nhìn hắn Hắn giờ mới nhớ nó là phó bang B.V mà, hắn thật ngốc mà. Giờ hắn khóc không ra nước mắt, hiazzzz, đành phải đưa nó về Việt Nam thôi, chứ hắn biết sao giờ. Trò thứ hai là trò nhà ma, mặc dù hắn sợ nhưng buộc phải chiều nó, hắn đi trong nhà ma mà cứ ôm chặt tay nó không buôn, đến nỗi mà tay nó hằng dấu tay của hắn luôn. Cuối cùng cũng ra ngoài, hắn thở phào nhẹ nhõm. Giờ nó mới nhìn kĩ khuôn mặt hắn đầy mồ hôi, mặt tai mét, nhìn hắn nó cười to: “hahahaha. Cái tính sợ ma của anh vẫn còn ah” “em có thôi cười không thật mất mặt quá mà”-hắn cằn nhằn “thôi, thôi em xin lỗi được chưa, giờ chúng ta đi ăn cái gì đi em đói quá”- nó “uhm, anh cũng thấy đói”-hắn xoa xoa cái bụng. Rồi cả hai dắt tay nhau đi ăn, sau khi ăn xong nó và hắn đi đến khu mua sắm sầm uất nhất của seoul: Dongdeamun, một khu chợ nổi tiếng nhất nhì ở hàn quốc. Đến đó nó mua rất nhiều thứ: mua áo đồ cho bame nó, mua nhân sâm hàn quốc nè, mua đồ lưu niệm, đặt biệt hơn hết là đến cửa hàng bán album, và poster của các sao hàn quốc. Đến cửa hàng đó nó không thèm quan tâm hắn nữa, nó cứ ngắm ngía mấy sao hàn, lại còn khen đẹp trai nữa. Hắn thấy vậy chỉ muốn bay tới xé cái poster đó mà. Chẵng lẽ hắn không đẹp bằng mấy tên đó. Hắc bực mình lôi nó đi, nó ngu ngơ chẳng biết lý do sao mà hắn như vậy “anh làm gì vậy, không thấy em đang mua đồ sao”- nó cằn nhằn “ anh cũng rất là đẹp trai nè, sao em không lấy máy ảnh chụp anh lại rồi ngắm, ngắm mấy tên đó làm gì”-hắn bức xúc “hahahah, thì ra anh đang ghen ah”-nó cười đau bụng “ừ, anh ghen đấy, sau này em không được nhìn tên nào ngoài anh đâu”-hắn dặn dò “ok, ok em chỉ nhìn mình anh thôi, trong tim em chỉ có mình anh thôi được chưa”-nó buồn cười trước tính trẻ con của hắn Khi nghe nó nói trong tim nó chỉ có mình hắn, hắn vui lắm, hắn ôm chặt nó vào lòng giống như hắn sợ nó sẽ biến mất vậy. đến khi nó nói khó thở hắn mới thả nó ra. Hai người vui chơi đến chiều thì hắn nói muốn dẫn nó đến một nới. hắn lấy khăn che mắt nó lại, nó tò mò không biết hắn đang giở trò gì nữa. Đến nới hắn dắt nó xuống xe, theo nó cảm nhận thì nơi hắn đưa nó đến rất yên tĩnh có một chút lạnh, có mùi hương của các loại hoa dại, tiếng côn trùng, nó chưa thấy nhưng nó rất thích nơi này thật yên bình. Sau khi cho nó ngồi xuống ghế an toàn thì hắn bỏ đi đâu đó, khoảng năm phút sau hắn trở lại. hắn đi ra đằng sau nó, mở khắn ra. “oa” nó ngạc nhiên la lên, trước mặt nó giờ là một cánh đồng hoa bồ công anh thật đẹp, hoàng hôn vừa xuống hòa quyện với màu trắng của hoa bồ công anh tạo lên bức tranh thật lãng mạn. Bỗng hắn quỳ xuống trước mặt nó, lấy trong túi ra một cái hộp, trong cái hộp là chiếc nhẫn. “ Hàn Băng, em cho anh gọi em như vậy nha, vì thật sự anh không biết nên gọi em là ice hay sun nữa, chúng ta đã trãi qua biết bao nhiêu khó khăn hôm nay chúng ta đã thật sự được ở bên nhau. Lúc đầu anh không nghĩ là mình yêu em, anh chỉ cảm giác là khi em cười nói với joon hay soo thì anh cảm thấy khó chịu lắm, rồi lúc em xảy ra chuyện anh cũng đau. Và nhờ soo anh mới nhận ra là anh thích em. bây giờ anh không còn thích em nữa mà no chuyển sang yêu em rồi, dù em có là sun hay ice, dù em là một cô bé hồn nhiên ngây thơ, luôn vui vẻ hay một người lạnh lùng, ít nói tàn ác đi chăng nữa thì anh vẫn có một câu muốn nói với em. “ANH YÊU EM, CÔ BÉ HAI TÍNH CÁCH”-hắn nói ra hết tâm tư tình cảm của mình Nó không biết làm gì, nó không nói nên lời, nó thật sự rất bất ngờ va xúc động. nó chỉ biết đứng khóc. Nó khóc vì nó thật hạnh phúc “ Hàn Băng, em lấy anh nha”-hắn cầu hôn nó “hix…hix em ….hix….đồng…hix….hix ý”-nó nói trong tiếng nấc. Khi nghe được câu “em đồng ý” của nó hắn nhảy cẩn lên ôm nó xoay một vồng, rồi đeo nhẫn vô cho nó. Xong hắn trao cho nó nụ hôn ngột ngào, hạnh phúc. Rồi hai người ngồi nắm tay nhau cùng ngắm mặt trời lặn, thật là lãng mạn. end chap 39
|
chương 40 The End
Chap 40 The End Sau khi kết thúc buổi hẹn hò của hắn và nó. Thì ngay hôm sau nó và hắn lên máy bay bay sang Việt Nam. Nó rất háo hức vì sắp được gặp lại ba mẹ của mình, hắn thấy nó vui vẻ như vậy thì cũng vui lây. Tại sân bay Tân Sân Nhất. Nó và hắn hiện tại đang có mặt tại sân bay, hai người nhanh chóng đón taxi về nhà. vì nó muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ nó nên nó không nói cho hai người biết. Trước cổng nhà nó “king..coong….king…coong” “đợi một tý”-mẹ nó vọng ra Khoảng hai phút sau, mẹ nó ra mở cửa, mẹ nó vừa thấy nó là vui mừng ôm chầm lấy nó “ông ơi con bé sun nó về nè”-khi nghe mẹ nó nói vọng vào thì ba nó lật đật chạy ra, cũng ôm chầm lấy nó. cả ba người cứ ôm nhau khóc bỏ rơi mình hắn bơ vơ, cô đơn. “hai người không nhớ con sao, chỉ nhớ mình sun”-hắn nũng nịu, giận dỗi ( hắn nói tiếng việt nha, lúc nó còn hôn mê hắn đã đi học tiếng việt) Giờ ba mẹ nó mới sực nhớ là còn có hắn, thấy hắn vẻ trẻ con hai người cười trêu hắn “ôi dào, xem ai đây, con rể tương lai đẹp trai của tôi đây mà, tới đây mẹ coi con có ốm đi không”mẹ nó cứ xoay hắn vòng vòng làm hắn chóng mặt luôn “con mập lên đấy chứ”-hắn cười “thôi chúng ta vào nhà đã nói tiếp”-ba nó lên tiếng Trong nhà của nó “hai đứa định về đây chới báo lâu”-ba nó hỏi “con không về chới con về ở lại với ba mẹ luôn”-nó tinh nghịch nói. “Không được, anh không muốn”-hắn hét lên làm ba mẹ nó với nó hết hồn “đó…đó thấy chưa, mẹ chưa gã con cho người ta mà giờ người ta muốn độc chiếm con rồi, hix”- mẹ nó giã vờ giận dỗi “hihi, tại con không muốn xa cô ấy mà”-hắn gãi đầu ngượng ngùng nói “nhưng ta nghĩ hai đứa về đây chơi là còn mục đích khác”-ba hắn nghiêm túc nói “dạ, con về đây xin phép ba mẹ cho cón được đám cưới với Hàn Băng (sun hay ice)-hắn nói. “uhm, dù sao hai đứa cũng lớn rồi, đám cưới là chuyện đương nhiên, vậy con định khi nào tổ chức”-ba nó “dạ càng nhanh càng tốt”-mặt hắn hiện lên hai chữ gian Nó này giờ không lên tiếng khuôn mặt đỏ phừng vì ngượng, không ngờ hắn lại nói như vậy. còn ba mẹ nó thấy nó với hắn như vậy thì vui mừng. Sau khi nói hắn nói chuyện với ba mẹ nó xong, thì nó và hắn quyết định đi dạo một vòng thành phố. Nếu tính ra đã năm năm nó chưa về lại đây, nơi này thay đổi nhiều quá. Hắn thấy nó cứ suy tư hắn hỏi “em sao vậy?” “không có gì chỉ suy nghĩ vài thứ”-nó lơ đãng nói “vài thứ gì?”-hắn tò mò “không ngờ em sang hàn đã gần tám năm rồi (từ lúc nó qua hàn), thời gian trôi nhanh thật, trong thời gian ấy có biết bao chuyện xảy ra”-nó “em đừng nghĩ nhiều, đó đã là quá khứ, hãy xoa bỏ những kí ức buồn đó đi và hãy sống vì hiện tại vì tương lai và vì anh nữa chứ”-hắn ôm nó vào lòng an ủi. “uhm”-nó Rồi hai người rơi vào trạng thái tĩnh lặng vừa uống nước (nước mía vỉa hè), cùng ngắm dòng người đông đúc tấp nập qua lại. bây giờ nó nghĩ không biết jun với emma sao rồi, nó không dám hỏi hắn vì sợ hắn giận. mặc dù nó giận jun với emma lắm, nhưng do lòng đó kỵ đã chiếm lấy tâm hồn của hai người họ. Ngồi một lát thì nó và hắn trở về nhà và ngủ Sang hôm sau, như lời hắn nói, bà hắn sẽ mang sánh lễ sang bỏ trầu (theo phong tục ở việt nam), cả hai bên ngồi nói chuyện vui vẻ, và quyết định ngày này hai tháng sau sẽ tổ chức đám cưới cho nó và hắn. Hai bên định tổ chức đám cưới cho chị hắn và anh nó(Ben)cùng ngày với nó và hắn nhưng hai người không chịu, hai người quyết định sau khi đám cưới nó kết thúc sẽ trở lại Mỹ tiếp tục học lấy bằng tiến sĩ. Hai tuần trước ngày cưới “ hôm nay anh bận việc công ty, không cùng em đi thử áo cưới được, em đi cùng ji với snow nha”-hắn vẻ mặt hối lỗi nhìn nó nói “em biết rồi, anh cứ lo công việc đi”-nó mỉm cười nói Sau khi hắn đến công ty, nó lôi diện thoại ra gọi cho ji và snow. Nửa tiếng sau ji và Snow có mặt tại nhà nó. Rồi cả ba kéo nhau tới tiệm studio lớn nhất nước, để chọn váy cưới. Nó thực sự muốn chết đi vì hai con bạn của mình, bắt nó thử hết bộ này đến bộ khác. Nào là bộ này không đẹp, bộ này nhìn quê quá, bộ này không quyến rũ. Nó không biết nó là cô dâu hay hai người họ là cô dâu nữa. Suốt ba tiếng đồng hồ cả ba mới chọn được một bộ váy cưới vừa ý. Nó mừng ra mặt vì thoát khỏi sự tra tấn của hai con nhỏ bạn. Rồi cái ngày quan trọng nhất của đời nó cũng tới. đám cưới của nó với hắn có nhiều khách lắm nha, bà con bên nhà nó nè, bà con nhà hắn, bạn bè làm ăn của hắn, của Kin, của myung hee, rồi bạn anh nó, còn có bạn học của nó nữa thật là náo nhiệt và vui. Ai cũng vui vì nó đã tìm được hạnh phút cho mình. Hôm nay nó thật sự rất quyến rũ nha, nhìn nó như một thiên thần gián trần vậy . Hell khi thấy nó vậy thì khóc hết nước mắt, bảo bối của anh đã lấy chồng, người ta nhìn anh ai cũng tưởng anh đang đưa con đi lấy chồng vậy, thật mất mặt mà. Trong buổi lễ “kim myung joo con có đồng ya lấy Lãnh Hàn Băng làm vợ không, dù có giàu có hay nghèo khổ, dù ốm đâu bệnh tật thì con mãi ở bên cô ấy”-cha sứ “con đồng ý”-hắn “Lãnh Hàn Băng con có đồng ý lấy Kim Myung Joo làm chồng dù giàu có hay nghèo sang, ốm đâu hay bênh tật đều ở bên cậu ấy”-cha sứ “con đồng ý”-nó ngượng ngùng “ta tuyên bố hai con là vợ chồng”-cha sứ Sau lời tuyên bố, nó với hắn đeo nhẫn cho nhau, rồi quăng bông, không ngờ người chụp được nó lại là Myung Hee, mọi người nhìn chị hắn bằng ánh mắt gian gian, làm cho chị hắn ngượng chín mặt. Mẹ nó cầm lòng không được, và mẹ nó đã khóc, khóc trong hạnh phúc, trong vui mừng. vì suốt năm năm qua mẹ nó cũng khóc nhưng nó là khoc trong nỗi đau. Bấy giờ thấy nó yên bề gia thất bà vui lắm. sau đám cưới nó và hắn sẽ đi hưởng tuần trăng mật, nơi mà nó và hắn đến chính là paris, thành phố tình yêu, thành phố lãng nạm. THE END.
|