[GĐCP] Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
|
|
Chương 345: Một Chút Tin Tức Cũng Không Có Edit : Oanh Love
Paris
Nổi tiếng là một đất nước đầy tình yêu và lãng mạng.
Khắp nơi đều có thể nhìn thấy những khoảng khắc lãng mạng nhiệt tình của nhiều đôi lứa.
Người nơi đây không giấu diếm bất kỳ hành động âu yếm thân mật nào đối với tình yêu đích thực của họ, quốc gia không bị ràng buộc bởi những nghi thức phiền phức, chỉ cần hai người yêu nhau, họ sẽ oanh oanh liệt liệt thể hiện tình yêu của mình.
Dọc theo đường đi, Mặc Thiếu Thiên nhìn thấy những cặp đôi ôm nhau, không bị trói buộc.
Thậm chí, làm cho người ta có cảm giác thật buông lỏng.
Vừa xuống máy bay, Mặc Thiếu Thiên có một cảm giác vô cùng mãnh liệt.
Lâm Tử Lam nhất định đang ở quốc gia này.
Loại cảm giác ấy, hết sức mãnh liệt, chạm sâu vào nội tâm anh.
Vô luận như thế nào, anh nhất định sẽ tìm cho bằng được Lâm Tử Lam.
Hi Hi cũng có cảm thụ về đất nước này giống Mặc Thiếu Thiên, không biết vì điều gì, bé cứ có cảm giác thiếu hụt một thứ gì đó, nhưng mãi không nghĩ ra.
Hoa Hồng đưa mắt nhìn ngoài cửa kính, thưởng thức cảnh đẹp rất nên thơ, lãng mạng của nước Pháp.
Khi đi ngang qua nhà thờ Đức Bà, rất dễ nhìn thấy cảnh rất nhiều chim bồ câu từ trên mặt đất bay đi, bắt gặp một màn kia, khiến tinh thần mọi người đều rất thư thái, thả lỏng, khóe miệng Hoa Hồng không khỏi nhếch lên một chút.
Thật ra, với thân phận là một đặc công, cơ hội thưởng thức những quang cảnh như thế này thực sự rất ít, hoặc là nói, thời gian rảnh rỗi để ngắm nhìn những cảnh đẹp như vậy không nhiều lắm.
Cũng may, Hợp Tung không giống với Mafia, tồn tại những quy củ cực kỳ tàn ác, ở Hợp Tung chỉ có duy nhất một nữ đặc công chính là cô, Tạp Ni cũng tương đối phóng túng với cô, cho nên cũng không có nhiều quy cũ như vậy.
Chẳng biết tại sao, Hoa Hồng cảm thấy thỏa mãn với cuộc sống hiện tại.
Ba người đến Paris ôm ấp ba loại tâm tư tình cảm khác biệt.
Xe dừng lại ngay khách sạn Văn Hoa Đông Phương.
Nằm trên con phố nổi tiếng, cảnh đẹp bậc nhất.
Bọn họ xuống xe, liền trực tiếp cầm thẻ mở cửa vào phòng.
Một căn phòng sang trọng.
Ba người mang theo hành lý rất ít.
Hơn nữa, trong khách sạn này, cần đồ gì đều có.
Một chuyến đi dài mệt mõi, sau khi Hoa Hồng bước vào phòng, cô lặp tức đi tắm.
Hi Hi cũng đi tắm, Mặc Thiếu Thiên tiến đến chiếc bàn, mở máy tình lên.
Lúc này, điện thoại di động Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên vang lên, anh lặp tức nhận cuộc gọi.
“ Căn bản không có bất kỳ tin tức nào liên quan đến Lâm Tử Lam !” Vân Dục nói thẳng.
“ Có phải cậu tiếp nhận tin tức nhầm lẫn không ?” Vân Dục hỏi.
Ba tháng qua, Mặc Thiếu Thiên thu được không ít tin tức, thâm chí nghe được chút tin nào liên quan đến Lâm Tử Lam là anh ngay lặp tức gạt hết công việc trong tay qua môt bên tập trung tìm kiếm cô, nhưng lần nào cũng khiến anh thất vọng.
Cho nên, lần này cũng có khả năng giống những lần trước đây.
“ Không thể nào, tin tức lần này tuyệt đối không sai !”Mặc Thiếu Thiên nói hết sức khẳng định.
Không phải vấn đề liên quan đến tin tức mà Lưu Ly đã cho anh biết.
Bởi vì từ lúc anh xuống máy bay cho tới hiện tại, trong lòng anh luôn có một loại cảm giác rất đặc biệt, anh có thể cảm nhận được Lâm Tử Lam hiện tại đang ở đây.
Nhất định là thế !
“Nhưng, tôi căn bản không tra ra bất kỳ tin tức nào liên quan đến Lâm Tử Lam, nếu như cô ấy thật sự ở Paris, trừ phi có người đã đem tin tức liên quan đến cô ấy giấu đi, nếu không, tại sao tôi không thể tra ra được chút gì !” Vân Dục nói thông qua điện thoại.
Nhắc đến chuyện này, Mặc Thiếu Thiên nhíu nhíu mày.
Rốt cuộc vấn đề nào ở chổ nào ?
“ Tôi sẽ cho người tiếp tục thăm dò, nếu có bất kỳ tin tức nào, tôi sẽ báo cho cậu !” Vân Dục nói.
Mặc Thiếu Thiên gật đầu.
“ Ân , tốt !” Nói xong, anh cũng kết thúc cuộc gọi.
Cầm điện thoại di động trông tay, đôi mắt tĩnh mịch khẽ nheo lại, anh thầm nghĩ vấn đề hiện tại ở chổ nào ?
Rốt cuộc anh đã bỏ sót điều gì ?
Có người đem tin tức của Tử Lam giấu đi ?
Sẽ là ai ?
Tư Tuyệt sao ?
Nhưng Tư Tuyệt đã chết, cho nên tuyệt đối không phải do hắn làm.
Mặc Thiếu Thiên sống chết vẫn không nghĩ ra, loại cảm giác này, rất tệ, khiến anh rất khó chịu.
Ngay vào lúc này, Hi Hi từ trong nhà tắm đi ra, liếc mắt nhìn thấy cha có vẽ cực kỳ khó chịu.
“ Thế nào cha ?” Hi Hi tiến tới hỏi.
Mặc Thiếu Thiên ngước mắt nhìn Hi Hi, “ Vân Dục nói, căn bản không tra ra được bất kỳ tin tức nào liên quan đến mẹ con !”
Nghe thế, sắc mặt Hi Hi cũng sa sầm một chút, ngay sau đó, bé ngước mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ Cha, con biết cha nóng ruột, con cũng vậy, rất muốn có thể nhanh chóng tìm được mẹ, nhưng con cũng hiểu, chúng ta mới tới nơi này, hiện tại chưa được nghỉ ngơi, mẹ biến mất ba tháng nay, muốn tìm được, khẳng định rất khó khăn, chúng ta phải làm tốt chuẩn bị lâu dài!”
Những lời Hi Hi nói, Mặc Thiếu Thiên cũng hiểu.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến Lâm Tử Lam hiện đang ở nơi này, anh cũng đã tới đây, lại không tìm được cô, loại cảm giác như vậy để cho anh nhớ lại khoảng thời gian ba tháng trước, anh cảm thấy bản thân rất vô dụng.
Nghĩ tới đây, anh cảm thấy rất đau đầu, khẽ vươn tay, từ từ xoa bóp giữa mi tâm.
Vấn đề tốt cuộc nằm ở chổ nào ?
Tại sao, anh cứ có cảm giác bản thân đã bỏ quên cái gì ?
Nhưng bây giờ, không cách nào nhớ nổi.
Nhin vẻ căng thẳng của cha mình, Hi Hi cũng hết sức đau lòng, bé biết cha sốt ruột tìm kiếm mẹ, nhưng bé cũng không hi vọng cha phải chịu nhiều áp lực.
“ Cha, đi tắm rữa một chút đi, tắm có thể khiến người ta buông lỏng rất nhiều !” Hi Hi ở một bên khuyên nhủ.
Mặc Thiếu Thiên đứng dậy, hướng về phía phòng tắm đi tới.
Thấy cha chịu đi, lúc này, Hi Hi tắm xong bé thay một bộ quần áo, lặp tức tiến đến ngồi trước máy vi tính.
Lập tức truy cập vào hệ thống Hợp Tung.
Tạp Ni đang online, thấy Hi Hi login, “ Bảo bối, cậu chịu online rồi ư ?”
“ Ân !” Hi Hi nhang chóng đáp một tiếng.
“ Cậu và Hoa Hồng đều đi Pháp ?” Tạp Ni hỏi.
“ Ân !” Hi Hi đáp một tiếng, sao đó nhớ tới cái gì, “ Tại sao anh biết ?”
“ Hoa Hồng bảo ta tra giúp về tin tức của mẹ cậu, cậu ại biến mất mười mấy tiếng không login, tôi biết ngay là cậu đã đi Pháp !” Tạp Ni nói.
Nghe vậy, Hi Hi hiểu rõ và bé chợt nhớ tới điều ì, ngòn tay trên bàn phím nhanh chóng gõ chữ, “ Như thế nào? Tra được chưa ?”
“ Không có, không thu hoạch được gì !” Tạp Ni cũng nói thẳng.
“ Ở Pháp, tôi đã cho người dùng toàn lực truy tìm lục soát khắp nơi, đều không có tin tức của mẹ cậu !” Tạp Ni nói.
Cửa Ngục không có tin tức, Hợp Tung cũng vậy.
Xem ra, bọn họ gặp phải một vấn đề khó giải quyết.
“ Tin tức có thể bị nhầm lần không ?” Tạp Ni hỏi.
“ Sẽ không, tin tức này từ nội bộ Quốc Tế Chống Khủng Bố truyền tới, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề!” Hi Hi nói hết sức khẳng định.
“ Quốc Tế Chống Khủng Bố ?” Tạp Ni hỏi lại.
“ ÂN !” Hi Hi gật đầu.
“ Cậu xâm nhập vào hệ thống Chống Khủng Bố hả ?” Tạp Ni lại hỏi.
“ Thủ hạ dưới trướng Thiếu tá Tĩnh Nham chính là cô nhỏ của tôi !” Hi Hi nói gằn từng chữ, “ Là cô nhỏ nói cho tôi biết !”
Nghe thế, Tạp Ni hoảng sợ mấy giây.
Mặc Tử đang bận nhưng khi nhìn thấy tin tức này anh cũng sửng sốt không kém Tạp Ni.
Bao gồm cả Thẩm Dạ Thiên.
Quốc tế chống khủng bố, thuộc hạ của Thiếu tá Tĩnh Nham lại là cô nhỏ của Hi Hi, em gái của Mặc Thiếu Thiên????
Chuyện sao lại có thể cẩu huyết đến mức này??
Ứơc chừng khoảng mấy phút sau, Tạp Ni cùng Mặc Tử và Thẩm Dạ Thiên trong nháy mắt bộc phát.
“ Con bà nó !”
“ Chuyện này tại sau cậu không sớm nói cho chúng tôi biết !” Tạp Ni hỏi.
“ Mọi người không biết ?” Hi Hi hỏi ngược lại.
“ Chết tiệt, cậu không nói, chúng ta làm sao biết ?” Tạp Ni lúc nào cũng thân sĩ nay lại buông ra những lời thô tục, cũng không thể trách anh, chỉ có thể trách tin tức này, quá quá kinh người.
Mẹ nó, trước kia chuyện Mặc Thiếu Thiên là cha bé còn chưa tính !
Hiện tại Quốc tế chống khủng bố, thế lực đối đầu số 1 của Hợp Tung, thuộc hạ của Thiếu tá Tĩnh Nham lại là cô nhỏ của bé, thử hỏi, trên thế giới này còn có chuyện cẩu huyết nào hơn thế không ? Đáng sợ hơn chuyện này không ?
Hi Hi vẫn cảm thấy chuyện này không có chút kịch tính nào hết, trực tiếp mở miệng, “ Tôi tưởng Hoa Hồng đã nói cho mọi người biết chuyện này!” Hi Hi nói hết sức tùy ý, tất cả mọi chuyện vô tình đẩy hết sang người Hoa Hồng.
Nhưng Hoa Hồng không phải là người nhiều chuyện, nên cô đối với chuyện riêng của Hi Hi, chưa từng tiết lộ nữa lời.
Cô đối với Hi hi rất hứng thú, những người khác chỉ là phù vân.
Cho nên, kết quả, Hoa Hồng chưa nói.
Bọn Tạp Ni dĩ nhiên không biết.
Mà Hi Hi lại cứ tưởng bọn họ đã biết.
Chuyện chính là như vậy !
“ Mẹ kiếp!” Tạp Ni mắng to.
“ Trời, Hi Hi, cậu phải thành thật khai báo, cậu còn có tin tức giật gân nào gạt bọn tôi nữa không ?” Mặc Tử cũng hỏi.
Trái tim bé bỏng yếu ớt của bọn họ đều bị Hi Hi dọa hỏng !
Hi Hi thao tác rất nhanh trên máy tính, lặp tức trả lời, “ Không có !”
“ Cậu chắc chắn chứ ?” Mặc Tử lại hỏi thêm.
“ Xác định, mọi người nên tin tưởng nhân phẩm của tôi !” Hi Hi nói.
“ Cậu cảm thấy cậu có thứ đó sao ?” Mặc Tử đáp trực tiếp trở về một câu.
Hi Hi “……………..”
“ Sau chuyện của cha cậu, cậu cũng từng nói không còn chuyện gì gạt chúng tôi, hiện tại, cậu cảm thấy bản thân còn tồn tại loại nhân phẩm cậu nói sao ?” Mặc Tử nói không chừa một chút mặt mũi cho Hi Hi.
“ Chuyện về cô nhỏ, gần đây tôi mới biết được, cũng không phải là chuyện gì trọng đại!” Hi Hi thẳng thắn.
“ Cậu nên sớm một chút nói cho bọn tôi biết !”
“ Tôi tưởng mọi người đã biết, tôi cũng thật sự không ngờ Hoa Hồng lại chưa nói gì ?” Hi Hi nói.
“ Mẹ nó, hiện tại Hoa Hồng đang đứng về phía người bên đấy !” Mặc Tử hô to, ba tháng này, Hoa Hồng trở lại gây không ít chuyện cùng với cậu, nhưng chỉ cần nhắc đến Hi Hi, cô ta lặp tức sẽ thay đổi nghiêm chỉnh lại.
Mặc Tử rất hoài nghi về điều này, chẳng lẽ, Hoa Hồng thực sự yêu Hi Hi ?
Điểm mấu chốt đó là, Hoa Hồng cũng đã thừa nhận.
Hiện tại là đạo lý chó má gì đây !!!
Điểm này, Hi Hi cũng chưa tùng phủ nhận, xác thực, Hoa Hồng đối xử rất tốt đối với bé.
“ Vậy cho tôi xin lỗi !” Hi Hi nói, “ Nhưng hiện giờ tôi nói cho mọi người biết cũng không muộn mà !”
“ Mẹ nó, lần trước thiếu chút nữa lão tử chết trong tay thiếu tá Tĩnh Nham, cô nhỏ của cậu biết chuyện này không ?”
“ Ân, cô nhỏ có từng nói qua với tôi về việc này !” Hi Hi nói.
Tạp Ni, “…………………”
Vậy thì không có gì hay để nói nữa rồi !
Vốn Tạp Ni vẫn còn một chút chuyện muốn hỏi, nhưng khi nghe Hi Hi trả lời như thế, trong nháy mắt, Tạp Ni cảm giác mình có thể câm miệng !
Mặc Tử thấy Tạp Ni không nói gì, cậu cũng đang lúc rãnh rỗi, ngược lại hỏi Hi Hi mấy câu, “ Sao cậu không nói sớm, biết vậy, mời chô nhỏ của cậu ăn một bữa cơm, như vậy sau này có thể nhận được rất nhiều tin tức….!”
Tạp Ni, “……………..”
Hi Hi, “……………..”
“ Nếu cậu không sợ thiếu tá Tĩnh Nham, thì cứ việc hẹn gặp mặt nhé !” Hi Hi nói, vừa trò chuyện, đồng thời vừa trên máy tính mở ra xem một chút tin tức, chuyện này đối với bé, thực sự không vấn đề gì!
|
Haizz. Hồng nhan họa thuỷ a
|
Chương 346: Thế Giới Xung Quanh Đều Là Người Thân Editor: thanh huyền
“Nếu anh không sợ Thiếu tá Tỉnh Nham, cứ việc đi hẹn cô ấy!" Hi Hi nói, một bên trò chuyện, một bên ở trên máy tính mở ra cái gì, một lúc làm hai việc, đối Hi Hi mà nói, thật sự không có vấn đề gì !
"Tôi sợ cái gì, người Thiếu tá Tỉnh Nham muốn giết chết nhất không phải tôi, là Tạp Ni. . . . . ." Mặc Tử không sợ chết nói.
"Câm miệng!" Tạp Ni rống giận.
"Ha ha. . . . . ." Mặc Tử khoa trương nở nụ cười vài tiếng, sau đó cũng thập phần buồn bực vấn đề này, "Tôi thật sự không hiểu, Thiếu tá Tỉnh Nham vì sao hận Tạp Ni như vậy? Đối với Tạp Ni theo đuổi không tha, Tạp Ni, sẽ không phải kiếp trước cậu phụ người ta chứ!?” Mặc Tử lúc này, bỗng nhiên nói sang chuyện khác hỏi.
Tạp Ni nhìn đến, bỗng nhiên nổi giận một tiếng, "Cút ——"
"Ha ha ha ha!" Tạp Ni thanh nổi giận, Mặc Tử một bên cười to một tiếng.
Sau một trận cười to, Mặc Tử bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề!
"Tạp Ni, cậu nói, Thiếu tá Tỉnh Nham nhìn chằm chằm Hợp Tung không buông ra, có phải hay không bởi vì cậu?" Mặc Tử hỏi.
Khả năng này là vô cùng lớn.
Hận Tạp Ni như vậy, cho nên, cũng cắn chết Hợp Tung không buông ra, hiện tại nghĩ lại, càng nghĩ càng có khả năng!
"Cho dù là như vậy, cậu cũng chỉ có thể chấp nhận!” Tạp Ni hung hăng nói.
Kỳ thật khả năng này, hắn cũng nghĩ tới, chẳng qua, còn chưa có chứng cứ xác thực.
"Ha ha, tôi rất muốn biết, Thiếu tá Tỉnh Nham rốt cuộc hận cậu nhiều như thế nào!" Mặc Tử nói.
Anh là tận mắt chứng kiến quá trính Thiếu tá Tỉnh Nham tập kích, đối với Tạp Ni, đều là ra tay vô cùng tàn độc !
Thật không biết hai người đó rốt cuộc có ân oán gì.
Hỏi qua Tạp Ni, Tạp Ni không nhớ rõ trong ấn tượng có nhân vật nào như vậy!
Cho nên, Mặc Tử rất ngạc nhiên.
Chung quy có chuyện gì, làm cho Thiếu tá Tỉnh Nham hận Tạp Ni như vậy đâu?
Nếu chỉ cần là thân phận đối địch , tương đối mà nói, Thiếu tá Tỉnh Nham đối với bọn họ cũng không làm như vậy theo đuổi không bỏ, cho nên, nhất định có nguyên nhân.
Ngay tại thời điểm Mặc Tử lầm bầm lầu bầu, suy nghĩ nhiều như vậy, nói nhiều như vậy, nhưng là Hi Hi bên kia lại không phản ứng chút nào.
Nửa ngày, Mặc Tử hỏi, "Hi Hi, cậu đang nghe sao?"
Hi Hi nghe thấy Mặc Tử nói, lập tức trả lời một câu, "Ở đây!"
"Cậu tại sao không nói nói?"
“ Bận!" Hi Hi đều là gián đoạn hồi phục.
"Mẹ kiếp, cậu không thấy tôi dốc hết tâm huyết ra để nói sao!” Mặc Tử nói xong, lại nghĩ tới cái gì, vội hỏi,” Cậu bận việc gì?”
Hi Hi còn không có trả lời, lúc này, Mặc Tử mở miệng, “ Cậu đăng ký hệ thống làm gì? !" Mặc Tử hỏi.
"Kiểm tra một chuyện!" Hi Hi rất nhanh trả lời.
"Tra cái gì, tôi giúp cậu!" Mặc Tử nói.
"Xâm nhập hệ thống các hàng không , xem danh sách xuất nhập cảnh nước Pháp ba tháng nay!” Hi Hi nói.
Nếu mẹ thật sự đến đây, nếu như có người mang đến, nhất định sẽ lưu lại dấu vết.
Lúc này, Tạp Ni mở miệng, "Cậu là muốn mượn dùng cái này, xem ai mang mẹ cậu đến nước Pháp!?” Tạp Ni hỏi.
"Ừ!" Hi Hi lên tiếng.
Nghe được ý tưởng Hi Hi, khóe miệng Tạp Ni ngoéo một cái, cái này có thể xem là một biện pháp tốt.
Xem ra, người không phải không có cơ hội, mà nếu không suy nghĩ, thì sẽ không tìm ra mà thôi.
Biện pháp này của Hi Hi, không tệ.
"Chính là, nếu bọn họ dùng không gian số thì làm thế nào?” Mặc Tử hỏi.
"Cái này tự nhiên muốn giao cho anh đi tra xét!" Hi Hi nói.
Chỉ cần xác định người nào, có thể truy xét đi xuống, Hi Hi không tin, tìm không thấy!
Nghe thế cái, Mặc Tử nhíu mày, "Thì ra cậu chính là đào hố sâu để tôi nhảy vào!”
"Là chính anh nói sẽ giúp tôi, cũng không phải là tôi mở miệng!” Hi Hi nói.
Phương diện này bé giống Mặc Thiếu Thiên , ngoài miệng không nhờ người , cho dù người giúp ta, cũng không niệm tình.
"Thật không có lương tâm!" Mặc Tử phẫn nộ nói, tuy rằng nói như vậy, nhưng là cũng ngoan ngoãn giúp Hi Hi tra.
" Tôi đã tìm được danh sách nhập cảnh ba tháng nay, tôi chuyển cho anh, anh tìm xem giúp tôi xem có người nào thích hợp!” Hi Hi nói.
"Ừ!" Mặc Tử lên tiếng.
Vì thế Hi Hi trực tiếp truyền tới.
"Mẹ kiếp, nhiều như vậy! ?" Mặc Tử nhìn hỏi, nhìn kia một đám danh sách nhân viên, anh chưa bắt đầu đã thấy mệt rã rời.
"Đây chẳng qua là một nửa trong đó, mặt khác một nửa tôi còn lưu trữ!" Hi Hi nói.
"Hiện tại mới phát hiện, hàng không cũng kiếm tiền không ít, quay đầu chúng ta cũng thành lập hãng hàng không kiếm tiền !" Mặc Tử nói.
". . . . . ."
"Tôi sợ cậu làm cho không ai dám làm!" Tạp Ni nhịn không được trêu chọc nói.
Quay đầu lại nói tiếp, phần tử khủng bố thành lập hãng hàng không, ai còn dám làm?
"Này, cần quốc gia chứng thực, quốc tế chứng thực, anh cảm thấy Thiếu tá Tỉnh Nham, anh có thể thông qua sao?" Hi Hi nhịn không được hỏi, tuy rằng bề bộn nhiều việc, nhìn đến những lời này, cũng nhịn không được chặn cho trở về.
"Không được sẽ đem giao Tạp Ni ra, chúng ta từ nay về sau đi về chính đạo, vì sao không cho chứng thực! ?"
"Nếu không làm được, tôi trực tiếp nổ quốc tế!" Mặc Tử nói.
". . . . . ."
Phần tử khủng bố chính là phần tử khủng bố, vĩnh viễn không đi vào chính đạo!
"Câm miệng cậu đi, mau giúp bảo bối tìm!" Tạp Ni nói.
"Tốt lắm, đang nhìn!" Mặc Tử nói.
Vì thế, rốt cục im lặng trong chốc lát.
Hi Hi cùng Mặc Tử đều chăm chú nhìn, nhiều danh sách nhân viên như vậy, xác thực, Hi Hi cũng không nhận ra.
Cũng không có một điểm quen thuộc .
Mặc Tử đã xem, nhìn đã lâu, cũng không còn phát hiện có cái gì không thích hợp .
"Bảo bối, giống như không có gì không thích hợp !" Mặc Tử nói.
Hi Hi cũng bình tĩnh , ánh mắt ở trên danh sách kia quét,” Tôi bên này cũng vậy.”
"Nếu như không tra được , cũng không có người quen thuộc, đến tột cùng là ai mang mẹ cậu đến Pháp?”
"Hoặc là, chuyện mẹ cậu ở Pháp, là một lời nói dối!" Mặc Tử đoán.
"Không, tuyệt đối là thật sự!" Hi Hi thập phần tin tưởng vững chắc.
Bé cũng luôn luôn một loại cảm giác rất mãnh liệt, mẹ nhất định tại... quốc gia này !
Nhất định ở!
Hơn nữa, mẹ đang đợi bọn họ đi tìm.
Nếu như Lưu Ly nói lúc lơ đãng cho bọn họ tin tức sai lầm, như vậy bé cũng tin tưởng trực giác cùng cảm giác của chính mình!
Cảm giác chắc là không biết gạt người !
Nhìn bộ dáng Hi Hi thập phần kiên định, Mặc Tử cũng không có nói cái gì.
Ba tháng này, Hi Hi tuy rằng trước sau như một, nhưng là bọn họ đều cảm giác được, Hi Hi cũng không vui vẻ, cho dù theo chân bọn họ nói chuyện phiếm cũng sẽ là như thế, không có bao nhiêu hăng hái, chuyện gì cũng hạ lệnh xuống, làm cho bọn họ rất là đau lòng.
Bé còn nhỏ như vậy, trên lưng đeo quá nhiều chuyện.
Lúc này, Hi Hi tiếp tục xem xét danh sách nhập cảnh, bé sẽ không tin tưởng, không có tin tức của mẹ !
Mà thì Tạp Ni tựa hồ nghĩ tới điều gì, "Cậu điều tra máy bay tư nhân có không ! ?"
Một câu, giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, nháy mắt đánh thức Hi Hi, "Không có, đúng rồi, còn có máy bay tư nhân máy!" Hi Hi nói.
Nói xong, Hi Hi tiếp tục điều tra máy bay tư nhân sở hữu ba tháng nay.
Có thể nói, trên thế giới này người có tiền không ít, nhưng là có thể có được tư nhân máy bay , cũng rất nhiều.
Vì thế, Hi Hi rất nhanh liền điều tra ra danh sách nhập cảnh ba tháng nay.
Không phải rất nhiều, Hi Hi rất nhanh lật xem , nhưng mà, thời điểm đang nhìn đến một cái tên , Hi Hi nháy mắt ngây ngẩn cả người.
Một khắc kia, trong lòng Hi Hi , cảm giác nói không ra lời, cũng cảm giác tất cả mọi chuyện, đều toàn bộ ngưng lại.
Đây là, Tạp Ni còn tại bên kia nói, "Theo tôi được biết, người có được máy bay tư nhân không phải rất nhiều, mà có thể trùng hợp từ Italya đến Pháp, cũng không có khả năng có nhiều như vậy!"
"Đúng, nếu ngay cả máy baytư nhân xuất nhập cảnh ghi lại đều không có, như vậy chuyện này sẽ phải điềutratốt một phen!” Mặc Tử nói, có lẽ, là Thiếu tá Tỉnh Nham cố ý thiết bẫy nói không chừng đâu!
Nhưng là lúc này, hai người bọn họ một người nói thiệt nhiều, Hi Hi bên kia, cũng không tiếng động.
Lúc này, Tạp Ni hỏi, "Hi Hi, tra được sao?"
Hi Hi bên này, không tiếng động!
Mặc Tử cũng hỏi, "Thế nào, tìm được rồi sao?"
Vẫn là không tiếng động.
Mặc Tử nhíu mày.
"Tra được sao? ! ? !"
"Nói chuyện!"
"Nói chuyện!"
"Cậu sẽ không bị người bắt cóc chứ?” Mặc Tử ở bên kia lo lắng nói.
. . . . . .
Rốt cục, ở nửa phút sau, Hi Hi thoảng qua thần trí, ngón tay ở trên bàn phím rất nhanh đánh, "Tôi ở đây!"
"Cậu đang làm gì sao không nói lời nào!?”Mặc Tử nổi giận hỏi.
Còn tưởng rằng hắn thật sự nói trúng rồi, Thiếu tá Tỉnh Nham đem bọn họ lừa đi, bắt cóc bọn họ đi!
May mắn là không phải.
"Tôi tìm được rồi!" Hi Hi cứng ngắc nói, cái kia tên, làm cho trong lòng bé cực kỳ không thoải mái.
"Thế nào? Có thể lấy tên sao?" Tạp Ni bình tĩnh hỏi.
"Có sao?" Mặc Tử cũng hỏi.
"Có một!" Hi Hi nói.
Trên danh sách, chỉ có một là Hi Hi biết, khác, hắn cũng không biết.
"Ai? !" Tạp Ni hỏi.
Trực giác nói cho hắn biết, người này cùng Hi Hi có quan hệ.
"Tiêu Dật!" ngón tay Hi Hi ở trên mặt đánh chữ, nhưng là ở thời điểm đánh ra hai chữ này, lại cảm giác được ngàn cân nặng.
Tiêu Dật? ? ?
Tên này, làm cho Mặc Tử sửng sốt.
Lập tức lập tức hỏi, "Cậu biết Tiêu Dật? !"
"Ừ!" Hi Hi rất nhanh đánh chữ, "Thời điểm tôi cùng mẹ ở Mỹ, chính là Tiêu Dậtchiếu cố chúng ta, có thể nói, hắn nhìn tôi từ nhỏ lớn lên!”Hi Hi nói.
Thời gian, yên tĩnh vài giây.
Tạp Ni cùng Mặc Tử bên kia, không tiếng động vài giây.
Lúc này, Hi Hi nhíu mày, "Các người tại sao không nói ?"
"Mẹ kiếp!" Đầu tiên, Mặc Tử không thân sĩ mắng ra lời thô tục, nguyên nhân, anh cũng không chú trọng thân sĩ này này nọ.
"Cậu cùng Tiêu Dậtđều biết? Hay là hắn nhìn ngươi lớn lên ! ?" Mặc Tử hỏi.
"Ừ!"
"Mẹ nó, cậu không phải vừa nói không có chuyện gì gạt chúng ta sao?” Mặc Tử hỏi.
Hi Hi, ". . . . . ."
Rất muốn nói, đây không phải là trọng điểm được không!
Nhưng là Hi Hi thật sự không nói cho hắn biết bé cùng Tiêu Dật có quan hệ sao?
Giống như, thật đúng là không có!
Dựa vào, Mặc Tử cùng Tạp Ni không nói gì.
Đường chủ Cửa Ngục, cha cậu , quốc tế chống khủng bố cô của cậu, hiện tại ngay cả thủ lĩnh Đồng Minh cũng có quan hệ, Hi Hi một người tồn tại, đem toàn bộ quan hệ hắc đạo kéo phức tạp!
Đứa nhỏ này, rốt cuộc là đứa nhỏ như thế nào!
Như thế nào thế giới chung quanh đều là người thân!
"Tôi chưa nói sao?" Hi Hi nhìn hỏi.
Này bé thật không là có ý giấu diếm .
"Đừng giả bộ, có hay không cậu còn không biết ! ?" Mặc Tử hỏi.
"A!" Hi Hi thản nhiên lên tiếng, "Khả năng thật không có nói, tôi không phải cố ý, nhiều chuyện xảy ra, tôi cơ hồ quên mất!”
|
Chương 347: Chuyện Không Thể Tưởng Tượng Nổi Editor: thanh huyền
Mặc Tử cùng Tạp Ni trong lòng rất mất cân bằng!
Lý do này, cũng quá gượng ép rồi !
"Mẹ nó, vừa rồi cậu mới nói không có chuyện gì gạt chúng ta , nháy mắt ra đến một cái!" Mặc Tử tức giận nói.
Thật sự đối với mấy tin tức này, quá kinh người.
Phải biết rằng, trên người bé kéo theo một tầng quan hệ, đều làm cho bọn họ bất đắc dĩ lại đau đầu !
Một cái Cửa Ngục còn chưa tính, quốc tế còn chưa tính, hiện tại lại một cái ngay cả Đồng Minh, rốt cuộc trên người Hi Hi còn có chuyện gì là bọn hắn không biết ! ?
"Tôi đã nói, chuyện này, ngay cả chính tôi cũng quên!" Hi Hi nói.
Ba tháng này, bé chỉ cùng Tiêu Dật thông qua chiếc điện thoại, là Tiêu Dật chủ động gọi tới , cũng chỉ có một lần mà thôi.
Cho nên, Hi Hi chỉ lo đắm chìm trong chuyện mất đi mẹ, căn bản là không nghĩ nhiều như vậy.
"Hi Hi, đơn giản, cậu trực tiếp thẳng thắn đi, còn có quan hệ gì, cậu cứ việc nói ra đi!" Tạp Ni nói.
Rất có một bộ, để cho bọn họ có một cái chết sảng khoái.
Như một cái bom quăng lại đây, bọn họ ứng phó không nổi, trở tay không kịp !
"Không có!" Hi Hi nói.
"Cậu xác định! ?" Tạp Ni hỏi, có điểm không tin.
"Tôi thề!" Hi Hi nói.
"Nói thật ra , cậu thề tôi cũng không tin !" Mặc Tử nói, trải qua vài lần lắng đọng lại, tin tức này cuối cùng chậm rãi tiêu hóa .
Hi Hi, ". . . . . ."
"Được rồi, toàn thân trở về!" Mặc Tử nói.
Biết Hi Hi còn tại lo lắng chuyện xuất nhập cảnh.
"Ừ!" Hi Hi lên tiếng.
"Cậu nói trên danh sách xuất nhập cảnh nhìn thấy tên Tiêu Dật, cậu cảm giác là hắn đem mẹ cậu đi nước Pháp?” Mặc Tử hỏi .
"Tôi không biết, nhưng là thời điểm đang nhìn đến tên này, có cảm giác là như vậy, hơn nữa, này không phải từ Italya đến Pháp , mà là đến Mĩ!" Hi Hi nói.
Đến Mĩ?
"Thời gian! ?" Mặc Tử hỏi.
"Hai tháng trước!" Hi Hi nói.
Lúc này, Mặc Tử cùng Tạp Ni đều đắm chìm , lúc này, Tạp Ni mở miệng, "Hi Hi, cậu tra xuất nhập cảnh từ Italya đến Mĩ sẽ biết!”Tạp Ni nói.
Nếu có từ Italya đến Mĩ , như vậy tin tức này liền giải thích được .
Trải qua đề cập điểm, Hi Hi nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ, "Tốt!"
Vì thế, ngón tay ở bàn phím thao tác như bay, đem trong vòng bốn tháng, Italya đến Mĩ ghi lại toàn bộ mang ra.
Cũng không phải rất nhiều, chỉ có mười mấy cái.
Thậm chí, có thể vừa xem hiểu ngay.
Nhưng là, nhưng không có Tiêu Dật!
Hi Hi nhíu mày, chẳng lẽ là cậu đa nghi ?
Chuyện này cùng Tiêu Dật thúc thúc không có vấn đề gì?
Nếu như là như vậy, như vậy Hi Hi cũng thật cao hứng, nhưng là vì sao, bé có cảm giác không thích hợp ở đâu!?
Lúc này, bé nhớ tới hai tháng trước, Tiêu Dật gọi điện thoại cho bé một lần, hắn chính là đơn giản dặn bé sống tốt , chẳng lẽ nói, chuyện này cùng Tiêu Dật thúc thúc có quan hệ?
Hiện tại, Hi Hi có chút không rõ ràng lắm .
Nhưng là căn bản máy bay tư nhân xuất nhập cảnh không có tên Tiêu Dật!!
"Hi Hi, thế nào?" Lúc này, Tạp Ni hỏi.
"Không có, không có tên Tiêu Dật!" Hi Hi nói.
"Chẳng lẽ không phải Tiêu Dật?" Tạp Ni cũng đoán, dựa theo Hi Hi nói , Tiêu Dật khẳng chiếu cố bọn họ, khẳng định là có ý tứ đối với Lâm Tử Lam, bằng không , không một người nam nhân nào vô duyên vô cớ chiếu cố hai mẹ con bọn họ, anh là nam nhân, anh cũng hiểu được chuyện đó.
Nếu không phải thích Lâm Tử Lam, làm sao có thể làm những chuyện như vậy, đây là nam nhân, bản tính nam nhân!
"Tôi không biết, nhưng là tôi có cảm giác có cái gì đó không thích hợp, nhưng mà không biết ở chỗ nào!” Hi Hi buồn rầu nói.
Lúc này, Tạp Ni nghĩ nghĩ, mở miệng, "Đem danh sách cho tôi xem!"
Vì thế, Hi Hi không nói hai lời trực tiếp truyền tới.
Bé truyền danh sách qua, Tạp Ni cùng Mặc Tử đều có thể nhìn .
Thời điểm Tạp Ni đang xem, Mặc Tử chợt phát hiện cái gì, "Có vấn đề!"
Hi Hi nhìn máy tính người, nghe được những lời nói này của Mặc Tử, lập tức hỏi, "Vấn đề gì! ?"
Tạp Ni cũng tò mò, lập tức nói, "Làm sao có vấn đề! ?"
"Các ngươi nhìn này tên ở phía trên, có cái tên kêu là Lorenzo, Tạp Ni còn nhớ rõ không ? Ba tháng trước, đã chết!" Mặc Tử nói.
Mặc Tử vừa nói như vậy , Tạp Ni mới chú ý đi lên.
Lorenzo!
Suy nghĩ một chút, trong đầu giống như có chuyện này.
"Hắn là một bác sĩ, căn cứ ngay lúc đó khám nghiệm tử thi báo cáo, là gặp khủng bố đuổi giết!" Mặc Tử nói.
Nói tới đây, Tạp Ni bỗng nhiên nghĩ tới, "Đúng, hình như là có chuyện như vậy!
Mặc Tử thích đến chỗ bới tin tức xem, sau mấy ngày Tạp Ni gặp chuyện không may, còn có một tin tức như vậy, Mặc Tử lúc ấy còn chê cười cùng Tạp Ni nói.
Chuyện này như vậy liền đổ lên bọn họ trên đầu !
Hiện tại chỉ cần người chết, tra không ra nguyên nhân, chỉ biết đổ lên trên người phần tử khủng bố bọn họ!
Bọn họ oan nhiều lắm!
Bất quá trên đầu áp bọn họ áp nhiều chuyện quá, bọn họ cũng không còn để ý, chính là không nghĩ tới, hiện tại thấy tên của hắn trong danh sách xuất nhập cảnh.
Nhắc tới, Hi Hi nhíu mày, "Ba tháng trước đã chết?" Hi Hi hỏi.
"Đúng vậy!" Mặc Tử nói, "Lúc ấy còn có tin tức, bởi vì là một bác sĩ Italya, cho nên một trận oanh động!” Mặc Tử nói.
Nói thế này, Hi Hi càng thêm nhíu mày!
Bác sĩ?
Chuyện này, không thích hợp!
May mắn Mặc Tử nhìn ra manh mối .
Lúc này, Hi Hi mở miệng, "Mặc Tử, giúp tôi tra gia đình bác sĩ này như thế nào, tôi muốn biết!”Hi Hi nói.
"Được, bất quá cần một chút thời gian!" Mặc Tử nói.
"Ừ, tôi chờ anh!" Hi Hi nói.
Tiếp tục sẽ rõ ràng, bé sẽ không sợ chờ!
"Hi Hi, cậu cảm thấy lạ là ở chỗ nào vậy!?” Tạp Ni hỏi.
"Ừ!" Hi Hi gật đầu, "Dựa theo nói, một bác sĩ, không có khả năng có máy bay tư nhân, hơn nữa, nếu thật sự có tiền, sẽ không phải chỉ làm bác sĩ đâu!?”Hi Hi nói.
Này chính là khả nghi lớn nhất.
“Cậu nói đúng, đây chính là điều khả nghi!”
"Cậu yên tâm, chỉ cần có rõ ràng , rất nhanh sẽ tra được !" Tạp Ni nói, lời này chính là nói cho Hi Hi, làm cho bé có kiên nhẫn một chút.
Hi Hi gật đầu, "Tôi biết!"
Đúng lúc này, Mặc Thiếu Thiên từ trong phòng tắm đi ra, tắm xong, thay quần áo mới, mới vừa đi ra, nhìn thấy hi hi ngồi ở trước máy tính, tựa hồ lo lắng chờ đợi cái gì.
"Con đang làm gì đó! ?" Mặc Thiếu Thiên đi qua , nhìn Hi Hi hỏi.
Hi Hi nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Mặc Thiếu Thiên đi ra, cũng không giấu diếm, trực tiếp mở miệng, "con ở đây tra danh sách xuất nhập cảnh nước pháp ba tháng qua!" Hi Hi nói.
Mặc Thiếu Thiên đi tới, lập tức nhíu mày, cái này có thể xem là một biện pháp tốt, lúc này, Mặc Thiếu Thiên lập tức đi qua đi, "Thế nào? Tra không được cái gì sao?"
Hi Hi nghĩ nghĩ, "Ở xuất nhập cảnh không có tìm được, chỉ là ——"
"Chỉ là cái gì?" Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi hỏi, bé rất ít khi nói lấp lửng .
Lúc này, Hi Hi mở máy tính ra, đem danh sách điều tra xuất nhập cảnh máy bay tư nhân ra,” Ở phi cơ tư nhân tìm được cái này!” Hi Hi nói.
Nhưng mà, Hi Hi mở danh sách, Mặc Thiếu Thiên cũng là liếc mắt một cái thấy được tên Tiêu Dật!
Tiêu Dật! ?
Mặc Thiếu Thiên cau mày.
Nháy mắt, cảm giác có đồ vật gì đó ở trong cơ thể anh hóa giải.
Là hắn! ?
Trách không được, anh vẫn cảm thấy là lạ ở chỗ nào, nhưng là chính là nghĩ không ra, thì ra là Tiêu Dật!
Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, biết cha lo lắng, hoài nghi là giống nhau, vì thế Hi Hi mở miệng, "Chỉ là, tuyến này, là từ Mĩ tới nước Pháp, hơn nữa chỉ là một ngày liền rời đi!”!" Hi Hi giải thích nói.
Ý tứ chính là, cũng không phải trực tiếp đến Italya .
Nghe thế cái, Mặc Thiếu Thiên thế này mới thoảng qua thần trí, cúi đầu, nhìn Hi Hi, "Có ý tứ gì?"
"Vì thế, con lại điều tra trong vòng bốn tháng, xuất nhập cảnh từ Italya đến Mỹ, lại không có tên Tiêu Dật!”Hi Hi nói.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày.
Cái này lí giải, có lẽ, Tiêu Dật đến nước Pháp, chỉ là một trùng hợp.
"Tuy nhiên, con tra được một chuyện lì lạ!” Hi Hi nói.
"Chuyện gì?"
Vì thế, Hi Hi mở danh sách ghi lại xuất nhập cảnh máy bay tư nhân từ Italya đến Mĩ, sau đó chỉ ngón tay nói,"Chính là người này!"
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, "Hắn thế nào? !"
"Mặc Tử nói, người này từ ba tháng trước đã chết!" Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, sắc mặt bình tĩnh, một chữ một nói, tựa hồ, đang nói chuyện quốc gia đại sự rất nghiêm túc.
"Đã chết?" Mặc Thiếu Thiên nhìn bé.
"Dạ!" Hi Hi gật đầu, "Hơn nữa, chức vị của hắn là một bác sĩ, hắn xuất nhập cảnh vào buổi tối mẹ gặp chuyện không may, mà quay trở về một ngày sau đó, sau khi trở về thì chết! “Hi Hi nói.
Như vậy nghe qua, mọi chuyện cũng không đơn giản như trong tưởng tượng như vậy!
"Con muốn nói cái gì?" Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi hỏi.
Nhìn Hi Hi nghiêm túc tìm kiếm tư liệu, bình tĩnh, Mặc Thiếu Thiên cũng đã dần dần bình tĩnh xuống, nhìn Hi Hi hỏi.
"Là có điểm quan trọng nhất, con cảm thấy, tuy rằng trên danh sách xuất nhập cảnh là tên của hắn, nhưng là người này bị lợi dụng!” ánh mắt Hi Hi nhìn thẳng máy tính, nhìn tên người kia, từng chữ một nói.
"Một bác sĩ, làm sao có thể có được máy bay tư nhân, nếu thật sự có tiền như vậy, hắn làm gì đi làm một bác sĩ! ?" Hi Hi nói.
Đây là điểm làm người ta hoài nghi nhất.
Nghe lời Hi Hi nói, Mặc Thiếu Thiên tự hỏi.
Xác thực, Hi Hi nói đúng.
Chuyện này, nhất định còn có nguyên nhân.
" Cha đi điều tra thân phận người này!”Mặc Thiếu Thiên nói.
Đối với chuyện chờ đợi, anh rất không bình tĩnh, không bằng tìm cách tự mình đi làm..
"Không cần, Mặc Tử đi thăm dò, tin tưởng rất nhanh sẽ có tin tức!" Hi Hi nói.
Đúng lúc này, Hi Hi vừa nói xong, lúc này, máy tính phát ra âm thanh tích tích, Hi Hi lập tức mở ra, mặc thiếu thiên cũng đi tới.
"Tra được . . . . . ."
|
Chương 348: Tìm Được Câu Trả Lời Editor: thanh huyền
Chứng kiến những lời này, Hi Hi ở trên máy tính gõ,” Như thế nào?”
"Người này có một người vợ, hai đứa con, một trai một gái, trong nhà điều kiện cũng không phải đặc biệt tốt, nhưng mà sau khi hắn chết ba ngày, có người chuyển vào tài khoản của hắn một trăm vạn!”
"Hiện tại cuộc sống của vợ hắn và hai đứa con thật giàu có!” Mặc Tử nói.
Một trăm vạn. . . . . .
Hi Hi sửng sốt một chút, đây không phải là một số tiền nhỏ!
Nhưng là kết quả đã thực rõ ràng , hắn thật sự là bị người khác lợi dụng !
Có người lợi dụng bác sĩ này, nhưng mà khi trở về hắn ngồi máy bay, rõ ràng, hắn bị lợi dụng.
Như vậy Hi Hi cũng không thể không hoài nghi được, là có người mang mẹ đi, hơn nữa, mẹ bị thương, mới có thể mang theo bác sĩ này ?
Nghĩ đến đây, Hi Hi giật mình, loại khả năng này, vô cùng lớn.
Lúc này, Hi Hi ngẩng đầu nhìn Mặc Thiếu Thiên, giống nhau, ánh mắt Mặc Thiếu Thiên cũng thâm trầm, hình như hai người đều nghĩ giống nhau.
Chính là hiện tại, còn không có đáp án xác định.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn máy tính, sau đó nhìn Hi Hi, "Truy vấn tài khoản gửi tiền xem là ai!"
Hi Hi gật gật đầu, lập tức ở trên bàn phím đánh nhanh mấy chữ, "Có thể tra được người gửi tiền không ?"
Mặc Tử, "Tôi đã tra xét, là ngân hàng Thụy Sĩ gửi tới, không có tên, cho nên, không tra được !”
Tương đương với nói.
Tin tức đến nơi đây, lại đứt.
Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên cũng im lặng , không nghĩ tới, thật vất vả tìm được tin tức, lại bị chặt đứt.
Lúc này, Hi Hi ngẩng đầu nhìn Mặc Thiếu Thiên, con ngươi Mặc Thiếu Thiên nhìn chằm chằm máy tính, mặc dù là nhìn, nhưng giống như đang suy tư cái gì.
"Để cho cha nhìn xem!" Mặc Thiếu Thiên nói.
Hi Hi gật đầu, lập tức đứng dậy, để cho Mặc Thiếu Thiên ngồi ở chỗ đó.
Nhìn tư liệu Hi Hi tìm được, Mặc Thiếu Thiên lật xem .
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên chợt nhớ tới cái gì, " Con tra là xuất nhập cảnh ghi chép lại phải không ?”
Hi Hi nghĩ nghĩ, gật đầu.
"Tra nhập cảnh ghi chép!" Mặc Thiếu Thiên nói.
"Con tra xét, không có!" Hi Hi lắc đầu.
Mặc Thiếu Thiên trầm tư, không có khả năng!
Trực giác nói cho hắn biết, Tiêu Dật tuyệt đối có quan hệ với chuyện này.
Nhưng là hiện tại, một chút tin tức cũng không có, duy nhất chứng minh là, Tiêu Dật đã tới nước Pháp, nhưng lại không có ghi lại Tiêu Dật ở Italya.
Nghĩ đến đây, Mặc Thiếu Thiên chau mày lại, nhìn máy tính.
Cứ có cảm giác có chỗ nào không đúng, nhưng chính là nghĩ không ra là chỗ nào.
Hi Hi cũng ngồi ở một bên, nghĩ, nghĩ đến Tiêu Dật, còn có một loại cảm giác kì quái nói không ra lời.
Đúng lúc này, Mặc Tử mở miệng, "Tôi sẽ cho người đi điều tra người nhà của bác sĩ kia, xem có chỗ nào kì lại không !” Vừa mới dứt lời, máy tính truyền đến âm thanh tích tích.
Mặc Thiếu Thiên nhìn, Mặc Tử.
Bon họ từng là kẻ thù của nhau, hiện tại lại bởi vì Hi Hi, hắn lại ở đây hỗ trợ tìm Lâm Tử Lam .
Thế giới này, thật đúng là không có chuyện gì là không có khả năng !
Thật lâu sau, Mặc Thiếu Thiên ở trên mặt chữ đánh, "Không cần, bên kia căn bản không tra được tin tức!"
Mặc Tử cũng lặng đi một chút, sau đó hỏi một câu, "Cậu không phải Hi Hi?"
Mặc Thiếu Thiên nhìn, cũng không giả bộ, lên tiếng, "Ừ!"
"Vậy cậu là?"
"Mặc Thiếu Thiên!"
"Mẹ kiếp!" Mặc Tử vô cùng không thân sĩ thốt ra.
Mặc Tử như thế nào cũng không còn nghĩ đến có một ngày, anh cùng Mặc Thiếu Thiên ở trên mạng nói chuyện phiếm.
Vì giúp hắn tìm nữ nhân!
Làm cho anh thật mất mặt !
Chuyện này, nếu không phải bởi vì Hi Hi, Mặc Tử đánh chết cũng sẽ không làm .
"Mẹ kiếp cái gì ! ?"
"Mẹ kiếp ngươi!" Mặc Tử nói.
Nhớ tới Mặc Thiếu Thiên lúc trước, Mặc Tử vẫn có cảm giác chịu không được .
Mặc Thiếu Thiên nhìn, đánh một câu đến, "Cút!"
"Mẹ kiếp, ai mới phải là người cút đây?" Mặc Tử hỏi.
Ý không vui , nổi đóa!
"Là cậu!" Mặc Thiếu Thiên nói.
Vốn là tâm tình không tốt, hai người vừa nói,càng không thể vãn hồi .
"Mẹ kiếp, Mặc Thiếu Thiên, cậu đừng có được một tấc lại muốn một thước! “Mặc Tử kêu.
"Tôi liền được voi đòi tiên như thế nào?”
"Mẹ kiếp, cậu đừng quá ngông cuồng!"
"Đây chính là bản tính của tôi!"
"Tự luyến!" Mặc Tử nhịn không được.
Tạp Ni ở bên kia nhìn, không nghĩ tới, Mặc Thiếu Thiên thế nhưng dùng số của Hi Hi, cùng Mặc Tử nói chuyện.
Tuy rằng Tạp Ni đối với Mặc Thiếu Thiên bất mãn, nhưng là tốt xấu cũng đi Italya cứu bọn họ một lần.
Nhưng là Mặc Thiếu Thiên cùng Mặc Tử, thật sự là oan gia ngõ hẹp.
Bao nhiêu lần chạm mặt, tính tình hai người đều là cương quyết bướng bỉnh, không ai phục ai, cho nên hai người như sao hỏa đụng địa cầu, vừa đụng liền bốc cháy.
“ Mẹ kiếp, Mặc Thiếu Thiên, nếu không phải nể mặt Hi Hi, cậu nghĩ rằng tôi sẽ giúp sao? “ Mặc Tử hô to.
"Không cho cậu, cậu còn trông nom , xem ra, cậu còn rất có hứng thú !" Mặc Thiếu Thiên cũng nói.
Dù sao tâm tình không tốt, cùng Mặc Tử hai người cùng nói.
"Khốn khiếp!" Mặc Tử tức giận muốn lật bàn .
Hi Hi thấy thế, nhìn không thích hợp, lập tức đi tới, lại nhìn đến cha cùng Mặc Tử.
"Cha , cha !" Hi Hi lập tức hô hai tiếng, nhìn Hi Hi ngăn trở hành động của mình.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên cũng đã mắng không sai biệt lắm , phát tiết không sai biệt lắm , quay đầu nhìn Hi Hi, thế này mới tránh ra .
Vì thế, Hi Hi chạy nhanh ngồi vào máy tính trước mặt.
"Mặc Thiếu Thiên, có giỏi một đấu một!" Mặc Tử ở bên trong tức giận hô to.
Hi Hi vừa ngồi xuống, liền nhìn đến những lời này.
Quay đầu nhìn Mặc Thiếu Thiên, lại nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên đã đi ra ngoài.
Hi Hi thế này mới thả lỏng một hơi.
May mắn cha không thấy được.
Bằng không cha mà thấy được , Mặc Tử cũng là một người tính tình nóng nảy, hai người gặp mặt, không đánh nhau mới lạ.
Vì thế Hi Hi lập tức mở miệng, "Là tôi, Hi Hi!"
Lúc này, Mặc Tử ngẩn người, “ Mẹ nó, Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên đâu, tôi muốn một mình đấu với hắn!" Mặc Tử nói.
Hi Hi ngẩn người, "Tôi sợ anh không phải đối thủ của cha!"
Mặc Tử, ". . . . . ."
Tạp Ni ở bên kia nhìn, cũng nhịn không được bật cười.
Quả nhiên, nhịn vài giây đồng hồ, Mặc Tử bùng nổ, "Hi Hi! ! !"
"Được, cậu làm cho hắn đi ra, tôi không chết thì hắn chết!"
Nhìn ra, Mặc Tử thật sự tức giận rồi.
Hi Hi nhìn, sau đó vội vàng dụ dỗ, "Tốt lắm, tôi hay nói giỡn , anh thực theo cha đánh nhau , anh xem tôi nên đứng về bên nào?”
" Chuyện của tôi và hắn cùng cậu không có quan hệ!”Mặc Tử kêu.
"Nhưng là, làm sao có thể không liên quan gì tới tôi, có tôi ở đây, các người không có khả năng đánh nhau!” Hi Hi nói.
Mặc Tử giận!
"Tôi cùng hắn, không đội trời chung!"
Hi Hi, ". . . . . ."
Vì thế, Mặc Tử tiếp tục mắng.
"%¥%¥. . . . . . ¥%. . . . . ."
Hi Hi một câu cũng không nói, tùy ý Mặc Tử ở nơi nào hô to, khiêu khích.
Chỉ cần cha không nhìn đến, Hi Hi không sao cả.
Vì thế, một thời gian sau, Mặc Tử hết giận không ít, ở bên kia kêu, "Cậu còn ở đó không ?"
Hi Hi sửng sốt một chút, sau đó mở miệng, "Ở đây!"
"Cậu tại sao không nói?"
"Tôi đang nghe anh nói!"
Mặc Tử, ". . . . . ."
Được rồi, sau một trận phát tiết, tâm tình Mặc tốt lên rất nhiều.
Hơn nữa còn gặp phải người như Hi Hi vậy, vào lúc này Mặc Tử nghĩ tức cũng không tức được bao lâu.
Sau đó lại trở về chủ đề chính cùng Hi Hi hàn huyên vài câu.
Lúc này, Hi Hi bỗng nhiên cảm thấy, năng lực chịu đựng của Mặc Tử rất tốt, hơn nữa biến hóa cũng rất nhanh!
…. …….. …………..
Mà Mặc Thiếu Thiên bên này, cùng Mặc Tử vừa mắng xong, trong lòng thế nhưng ngoài ý muốn tốt hơn.
Không giống lúc trước tích góp từng tí một tức giận.
Ngay vào lúc này, điện thoại Mặc Thiếu Thiên vang lên.
Là điện thoại của Mạc Lương, sau khi Mặc Thiếu Thiên nhìn thấy, trực tiếp nhận.
"Làm sao vậy?"
"Mặc tổng, về dự án cùng Hongkong hùn vốn, có muốn thực hiện hay không ?” Mạc Lương hỏi.
Đây là một case lớn, anh vẫn là nhất định phải hỏi Mặc Thiếu Thiên.
"Ừ, thực hiện đi!" Mặc Thiếu Thiên nói.
Hiện tại tâm tư cũng không đặt trên cái này.
"Ừ, tốt lắm, tôi liền thực hiện !" Mạc Lương nói.
"Ừ!" Mặc Thiếu Thiêng ật đầu.
"Đúng rồi, tôi một chốc sẽ không thể trở về, về phần hội nghị cùng Hongkong, cũng toàn quyền giao cho cậu !" Mặc Thiếu Thiên đối với điện thoại lạnh nhạt nói.
"Được, chỉ là lúc trước đại biểu Hongkong nói sẽ tới đây, mấy ngày nữa trở lại, đến lúc tư liệu sửa sang xong, tôi sẽ chuyển đến hòm thư của ngài!”Mạc Lương nói.
Nói thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày.
Lúc trước?
Cái từ này, kích thích đến Mặc Thiếu Thiên.
Anh chợt nhớ tới cái gì, đối với điện thoại, có một tia không xác nhận, "Cậu nói cái gì?"
Mạc Lương sửng sốt, "Cái gì?"
"Cậu mới vừa nói cái gì?"
" Đầu tư Hongkong, dự tính tháng chín khởi công, Hongkong nói phái đại biểu đến, mấy ngày nữa đến !" Mạc Lương giải thích nói.
Nghe thế cái, Mặc Thiếu Thiên giật mình nhớ tới cái gì, lập tức nói, "Mọi chuyện liền giao cho cậu đi làm!”
"Ách, dạ!"
Vì thế, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp cúp điện thoại.
Hi Hi còn đang ở cùng Mặc Tử trò chuyện, thương lượng sự tình thế nào, lúc này, Mặc Thiếu Thiên đi tới.
"Bảo bối, một lần nữa tra một chút xuất nhập cảnh ghi lại, trước mấy ngày mẹ con gặp chuyện không may!”Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi hết sức kích động nói.
Hi Hi ngồi ở chỗ kia, nhìn bộ dáng cha kích động, ngẩn người, nhưng mà, chờ Mặc Thiếu Thiên sau khi nói xong, Hi Hi lập tức hiểu biết tình huống, gật gật đầu.
Vì thế, lại mở ra hệ thống, xâm nhập xuất nhập cảnh ghi lại từ Mĩ đến Italya, lúc này đây, phạm vi lớn một chút.
Đem ghi chép một tháng trước, tất cả một bên tìm tòi .
Mặc Thiếu Thiên ở một bên nhìn.
Hiện tại cảm thấy, có một đứa con giỏi máy tính, là một chuyện vô cùng may mắn.
Nhìn ngón tay Hi Hi ở trên bàn phím thao tác, Mặc Thiếu Thiên nhìn chằm chằm máy tính, nhìn không chuyển mắt.
Sau vài giây, danh sách đi ra.
"Đi ra !" Mặc Thiếu Thiên nói.
Như trước, không phải rất nhiều.
Chỉ có vài cái.
Nhưng mà, thời điểm đang nhìn đến cái tên kia, Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên, đồng thời ngây ngẩn cả người.
Nói không nên lời là vui sướng, vẫn là không rõ là cảm giác gì, chỉ biết là một khắc kia, bọn họ tìm được rồi đáp án.
|