Bí Mật Phù Thủy
|
|
Chương 69: THA THỨ
– Dĩ nhiên là phải tiêu diệt ta rồi.
Nó vừa mới lê tiếng hỏi mẹ nó thì một giọng nói đã chen vào. Cả nó và mẹ mình đồng loạt quay mắt về phía cửa chính, nơi tiếng nói ấy phát ra.
Sau một thoáng ngỡ ngàng, đôi chân mày nó nhíu lại, vẻ mặt lẫn hành động đều mang sự đề phòng cao độ. Mẹ nó cũng chẳng khá hơn nó là bao, bà nhìn trân trân về người vừa mới lên tiếng, ánh mắt đầy sự lo lắng, sợ hãi nhưng vẫn có vẻ gì đó xót xa.
Người vừa mới lên tiếng không ai khác chính là chị gái ruột của mẹ nó, người đã ra tay tàn độc tiêu diệt cả hoàng tộc của nó và muốn nó phải chết. Và đó chính là Gurena.
Gurena thảng nhiên đứng trước cửa, dáng vẻ rất bình thản tựa như không. Nhìn về phía nó và mẹ nó, Gurena nở nụ cười quỷ dị mang phần độc ác. Hôm nay, mái tóc đỏ rực của Gurena được búi lên cao, bà ta diện trên mình một bộ trang phục phù thủy đen từ đầu đến chân, rất đúng chất của một phù thủy hắc ám.
Thấy dáng vẻ đầy sự đề phòng của nó, Gurena bật cười lớn đầy thích thú:
– Mẹ con lâu ngày gặp nhau cảm động quá nhỉ.
Trước sự châm chọc của Gurena, nước mắt mẹ nó tuông rơi, còn nó, nó tỏ ra vô cùng lạnh lùng, đáp lời Gurena:
– Hãy nói đi, làm thế nào thì bà mới chịu thả mẹ tôi ra, buông tha cho mẹ con tôi, để chúng tôi sống yên ổn???
Gurena càng cười lớn hơn, tiếng cười man rợ vang vọng khắp căn phòng:
– Buông tha sao??? Không bao giờ.
Gurena gần như gắt lên, giọng nói đầy đáng sợ:
– Mẹ con mày đã cướp đi hạnh phúc của tao, tụi mày phải trả giá. Tao sẽ không buông tha cho mày và mẹ mày, đến khi nào hai người chúng mày đi đến tột cùng đau khổ, đến khi nào các người chết trong tay ta thì ta mới từ bỏ.
Mẹ nó nghe những lời nói từ Gurena, nước mắt không ngừng rơi lả chả, bà liên tục lắc đầu đầy đau khổ:
– Chị à… Đến bao giờ chị mới hiểu ra rằng không ai cướp đi bất cứ thứ gì từ chỉ cả. Tất cả là do chị không tự mình nắm bắt, không chịu mở rộng lòng mình ra để đón nhận hạnh phúc cho bản thân mà thôi.
Gurena hét lên, đầy phẫn nộ:
– Mày còn dám nói vậy sao??? Nếu không có sự tồn tại của mày thì anh ấy đã là của tao. Tao mới xứng là vợ của anh ấy, tao mới là người xứng với danh hiệu hoàng hậu chứ không phải mày, mày không xứng.
Rồi, Gurena chỉ tay vào nó, sự phẫn nộ càng tăng lên:
– Nếu không vì con nhãi này được sinh ra thì tao đã có cơ hội giành lại anh ấy, giành lại thứ thuộc về tao rồi. Vì sự xuất hiện của con nhãi này trên cõi đời mà tao đã không còn tia hy vọng nào để có được hạnh phúc cho mình nữa.
Gurena càng lúc càng thêm kích động:
– Anh ấy yêu thương con nhãi đó, yêu thương hết mực, yêu hơn hết thảy mọi thứ. Cho đến cuối cùng, vì bảo vệ nó mà anh ấy không tiếc hy sinh mạng sống của mình, để bị ta thẳng tay giết chết. Tất cả… tất cả là tại nó.
Trước những lời nói của Gurena, nó bàng hoàng, xúc động, nước mắt tuông rơi.
Phải, nó vẫn còn nhớ rất rõ, lúc còn được ở cạnh cha mẹ, không chỉ có mẹ mà cha nó cũng hết mực thương yêu nó. Cha luôn dành cho nó tất cả những thứ tốt đẹp nhất, luôn luôn cho nó mọi thứ mà nó muốn, mọi thứ mà nó thích. Bất kể nó muốn làm gì, cha nó cũng luôn đồng ý. Và, dù nó phạm sai lầm gì, cha nó cũng luôn luôn bỏ qua, tha thứ cho nó.
Cha nó thực sự rất yêu thương nó, yêu thương nó hơn hết thảy mọi thứ mà ông có. Với nó, cha là cả một bầu trời đầy to lớn. Nhưng, với cha nó, nó chính là sinh mạng, là nguồn sống, là món quà vô giá, quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Kurina nhìn chị gái mình đang trong tình trạng kích động lại nhìn sang con gái mình đang không ngừng rơi nước mắt vì nhớ đến cha của mình, trái tim Kurin nhói đau. Nhìn về chị gái của mình, bà lên tiếng:
– Tình yêu không thể ép buộc được, chị cũng hiểu rõ mà. Em biết chi yêu anh ấy đến nhường nào, nhưng chị cũng phải biết tình yêu em dành cho anh ấy không thua kém gì chị. Chị cũng biết anh ấy yêu thương Ryu đến nhường nào. Vậy… tại sao chị không thể yêu thương Ryu giống như anh ấy kia chứ???
Gurena nhìn về phía mẹ nó, quát lên:
– Không bao giờ.
Gurena đang rất kích động, đôi mắt hằn lên những tia máu đỏ đầy giận dữ và phần nộ:
– Ta không chấp nhận điều đó. Ta chỉ muốn anh ấy là của riêng ta nhưng hết lần này đến lần khác, anh ấy chọn mày, bỏ rơi ta. Rồi sau đó, anh ấy lại chọn con nhãi kia và chấp nhận hy sinh để cứu sống nó. Ta không cam tâm.
Kurina bất lực trước chị gái mình:
– Em xin chị đấy, hãy trở lại đi. Tuy mọi việc đã không thể thay đổi nhưng chị vẫn có thể quay lại. Em và Ryu là người thân, là gia đình của chị. Em sẽ tha thứ tất cả mọi lỗi lầm của chị, xem như tất cả những việc ấy chưa từng xảy ra. Chỉ cần chị quay lại, ba người chúng ta sẽ hạnh phúc sống với nhau, yêu thương nhau.
Rồi, mẹ nó đưa mắt nhìn nó, ánh mắt đầy hy vọng. Nó cũng nhìn mẹ mình, hiểu rằng mẹ mình yêu thương Gurena và mong muốn Gurena từ bỏ con đường hắc ám này đến nhường nào. Nó gạt đi những giọt nước mắt, hít thở một hơi thật sâu rồi quay sang nhìn Gurena với ánh mắt đầy mong chờ, nói:
– Dì à… Hãy trở lại đi. Tuy rằng trước giờ dì chưa từng thương yêu con, ghét bỏ con, thậm chí là hận con, muốn giết con nhưng trong thực tâm, con vẫn rất mong dì thay đổi. Tất cả mọi người đều đã chết rồi, chỉ còn lại ba chúng ta. Chỉ cần dì đồng ý quay đầu, con sẽ quên đi tất cả hận thù để chúng ta cùng chung sống hạnh phúc.
Ngừng một lúc, nó quay sang nhìn mẹ mình rồi nhìn lại Gurena, nói tiếp:
– Con đến đây vì nhận lời thách đấu của dì và để cứu mẹ của con. Nhưng… trong thực tâm… con không muốn phải chiến đấu với dì, không muốn tiêu diệt dì bởi vì… dù sao… chúng ta cũng là… người một nhà.
Nó thốt ra những lời nói từ trong chính trái tim của mình. Khi nói đến ba chữ “người một nhà”, lòng nó cảm thấy vui vẻ, ấm áp đến kì lạ.
Phải, Gurena đã giết chết hoàng tộc nó, đã cướp đi mọi thứ của nó và cũng muốn giết chết nó. Nhưng… như vậy thì đã sao chứ??? Dù sao thì đó cũng chính là chị gái của mẹ nó, chính là dì của nó và là người thân thứ 2 của nó còn sót lại trừ mẹ nó. Dù gì thì nó và Gurena cũng có quan hệ họ hàng, quan hệ huyết thống với nhau, thử hỏi, làm sao nó có thể không có chút tình cảm thân thiết nào với Gurena???
Trước lời nói của nó và mẹ nó, tâm tình Gurena chùng xuống, không còn kích động, phẫn nộ như ban đầu nữa mà thay vào đó và một vẻ trầm tư, có phần gì đó khó hiểu, phân vân. Bà ta lên tiếng, giọng rất nhẹ:
– Quay đầu ư? Ba người chúng ta sẽ cùng chung sống vui vẻ và hạnh phúc với nhau? Chúng ta là người một nhà???
Gurena đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía nó và mẹ nó. Mẹ nó gạt đi những giọt nước mắt, mỉm cười gật đầu với Gurena. Nó không nói gì, không lên tiếng mà chỉ nhìn Gurena đầy hy vọng và đầy sự mong chờ.
Trước thái độ của mẹ con nó, Gurena bất ngờ thay đổi thái độ. Bà ta không còn dáng vẻ trầm ngâm, nghĩ ngợi nữa mà thay vào đó là ánh mắt đầy nguy hiểm, nụ cười tàn độc vang lên, bao trùm khắp cả căn phòng:
– Ngu ngốc.
Nó và mẹ nó còn đang ngỡ ngàng trước thái độ và lời nói của Gurena thì bà ta lại nhìn về phía hai người, nói tiếp:
– Mẹ con các ngươi thật là giống nhau, sự ngu ngốc của các ngươi hệt như nhau. Thay đổi ư??? Các người đừng hòng làm cho ta thay đổi. Sống vui vẻ hạnh phúc??? Ta không cần!!! Ta đây chẳng thể nào vui vẻ hay hạnh phúc nỗi khi nhìn thấy các ngươi. Chỉ có khiến các người đau khổ ta mới hạnh phúc mà thôi. Rồi còn cái gì người một nhà??? Ta không cần, từ lâu ta đã chẳng cần cái thứ ràng buộc vớ vẩn đó rồi.
Gurena như gằn lên thành từng tiếng:
– Để có được sức mạnh tiêu diệt hoàng tộc, ta đã bán đi linh hồn mình. Và… ngay từ cái khoảnh khắc chính tay ta kết liễu mạng sống của người mà ta yêu nhất thì… trái tim ta cũng đã tan nát rồi, ta cũng đã bán đi chính trái tim mình rồi. Ta giờ đây không có linh hồn, không có trái tim. Ta chẳng còn gì cả và cũng chẳng cần gì cả. Thứ duy nhất ta muốn là làm cho các người chết đi trong sự đau đớn tột cùng để bù đắp vào phần linh hồn và phần trái tim đã mất đi của ta. Ta chỉ cần vậy thôi, biết chưa hả lũ ngu ngốc!!!
Trước lời nói của Gurena, mẹ nó hoàn toàn bất lực, ngồi phệch xuống đất. Nó sững người, cảm giác đứng không vững, tựa tay vào tường. Nó nhìn Gurena bằng ánh mắt đầy xót xa và đầy sự cảm thông chân thành:
– Dì à… Những nỗi đau của dì… con… có thể cảm nhận được… có thể… hiểu được. Con không muốn chiến đấu với dì… con không muốn giết chết dì chút nào cả. Con nói thật đấy… Dì à… hãy quay lại đi. Chưa muộn đâu.
Gurena như vừa nghe được một câu chuyện cười rất hay, bật cười thành tiếng, không ngừng vỗ tay tán thưởng:
– Nói hay lắm. Không muốn giết chết ta.
Rồi, Gurena gắt lên:
– Ngươi nghĩ mình có khả năng giết ta sao???
Gurena nhếch miệng cười nhìn nó:
– Người đến được tận đây chẳng qua là do ngươi đem theo lũ ngu ngốc kia tới mở đường cho ngươi mà thôi, nếu không, ngươi đã chết từ lâu rồi. Nhưng dù sao, người cũng biết chọn người đấy. Lũ đó không tệ chút nào, nhưng mà…
Gurena liếc nhìn nó, cười nửa miệng:
– Ta sẽ cho chúng chết sớm thôi. Nhưng là… chết… ngay trước mặt ngươi.
Gurena cố tình nhấn mạnh câu nói cuối của mình.
Cả người nó run rẩy, trong đầu nó bất giác nhớ đến giấc mơ lúc trước của mình. Không. Nhất định nó sẽ không để chuyện đó xảy ra.
Nó buồn bã nhìn mẹ rồi quay sang nhìn Gurena, ánh mắt cùng dáng vẻ lúc này đã trở nên vô cùng lạnh lẽo:
– Nếu vậy thì… không còn cách nào khác, vì cứu mẹ và không để bất kì ai phải hy sinh, cháu sẽ tiêu diệt dì.
=================================================================
Trở về với tình hình những người khác.
Nhờ sự xuất hiện và giúp đỡ kịp thời của nhóm Gin, Kai, Leon, Haku và Monika, anh và Saphia đã đánh bại được tứ đại hộ pháp. Tuy nhiên, trong trận chiến với tứ đại hộ pháp, Saphia đã bị Ito và Kimi đánh trúng, bị thương tương đối nặng.
Cũng vì nguyên nhân này mà Saphia đi lại tương đối khó khăn và được anh cõng đi tiếp.
Trận chiến của hắn và cha hắn diễn ra không kém phần quyết liệt. Tất cả mọi thứ ở tầng này đều vì trận chiến của hai người mà bị hủy hoại hoàn toàn. Đến cuối cùng, phần thắng thuộc về hắn.
Trước khi bị hắn ra tay kết liễu, cha hắn vô cùng hoàng sợ, nhìn hắn bằng ánh mắt cầu khẩn:
– Con trai… ta là cha của con… con giết chết cha mình thì đâu phải đạo???
Hắn đưa lưỡi kiếm phép thuật ngay sát cổ cha mình, cười nửa miệng:
– Từ lâu tôi đã không có cha rồi. Tôi không thể tha thứ cho những việc xấu xa của ông. Nhất là… vì ông muốn giết chết cô ấy nên tôi… càng không thể tha chết cho ông. Vì cô ấy, tôi có thể làm tất cả mọi thứ, kể cả chết.
Nói rồi, hắn không chút do dự kết liễu con người độc ác kia.
Không để mất thêm thời gian, hiện tại hắn đang rất lo lắng cho tình hình của nó nên ngay lập tức bước đi tiếp, lên phía trên để tìm nó.
Anh cõng Saphia trên lưng, cùng mọi người đi tiếp. Khi nhìn thấy xác chết của cha hắn, tất cả đều vô cùng kinh ngạc. Thế nhưng, họ đều nhanh chóng đi tiếp vì lo cho sự an nguy của nó. Riêng Haki và Leon, anh lệnh cho hai người ra ngoài cung điện và giúp đỡ bé Pi. Còn lại, anh, Saphia, Gin, Kai và Monika. Năm người họ tiếp tục đi lên, nhanh chóng đến tiếp ứng, giúp đỡ cho nó.
|
làm sao là làm sao
|
Chương 70: TRẬN CHIẾN ĐỊNH MỆNH Trận chiến sinh tử hay nói đúng hơn là trận chiến định mệnh của nó và Gurena chính thức bắt đầu.
Mẹ nó bị nhốt bên trong căn phòng của Gurena không ngừng rơi nước mắt, cố gắng ngăn cản nhưng vô vọng. Nó xót xa nhìn mẹ mình. Nó cũng không hề muốn như vậy chút nào cả nhưng sự thật là, nó không thể không làm vậy. Đây là định mệnh của nó, là do số phận đã an bài nó nhất định phải đương đầu.
Gurena tỏ ra khó chịu vì sự ngăn cản của Kurina. Bà ta nhíu mày, phất tay áo làm cho căn phòng giam giữ mẹ nó hoàn toàn cách âm với bên ngoài, làm nó không còn nghe thấy mẹ mình đang nói gì nữa mà chỉ thấy bà đang đau khổ rơi nước mắt không ngừng, đập tay liên hồi vào bức tường vô hình, miệng lẩm bẩm gì đó không thể nghe rõ được.
Nó nhìn mẹ mình mà trong lòng xót xa vô cùng. Nó gạt đi giọt nước mắt đang rơi trên khuôn mặt mình. Nó bước đi, tiến đến gần với Gurena hơn bằng những bước đi vô cùng chắc chắn và kiên định. Chuyện đã đến nước này, Gurena nhất quyết không chịu quay đầu, đã vậy thì nó không thể làm gì hơn ngoài tuân theo số mệnh, chiến đấu với bà ta bằng hết sức mình, bằng tất cả khả năng mà nó đang sỡ hữu.
Gurena dáng vẻ vô cùng thích thú. Thấy nó đang tiến lại gần, bà ta nở nụ cười mị hoặc đồng thời lên tiếng:
– Đến với ta nào! Hôm nay ta nhất định sẽ cho ngươi cảm nhận được mùi vị của cái chết thật ra là thế nào.
Ngừng một lúc, Gurena nói tiếp:
– Lần này sẽ không đơn giản chỉ là vui đùa như lúc trước đâu. Cánh cửa tử thần đã mở ra để đón chào ngươi rồi đấy.
Nó không chút run sợ, hoang mang trước những lời nói của Gurena mà chỉ bình thản và lạnh lùng đáp lời:
– Con không muốn chuyện này xảy ra chút nào cả nhưng… đúng như dì nói, cánh cửa tử thần đã mở ra rồi.
Nó buồn bã quay đầu nhìn mẹ nó rồi ngay lập tức lấy lại dáng vẻ lạnh lùng, đối mặt với Gurena đang vô cùng hưng phấn:
– Nhất định một trong hai ta sẽ phải chết. Con nhất định… không phải là người phải chết vào ngày hôm nay.
Gurena bật cười thành tiếng:
– Rất nực cười đấy, cháu gái. Cứ giữ lấy lời khoác lác đó của ngươi rồi cùng nó xuống địa ngục đi. Khi đó, ngươi sẽ biết được đâu mới là định mệnh của ngươi, đâu mới thực sự là nơi xứng đáng dành cho ngươi.
Nó không nói gì thêm, trên tay lúc này đã là hai thanh kiếm, một thanh kiếm ánh sáng và một thanh kiếm bóng tối.
Và ngay lúc này đây, cuộc chiến đã chính thức bắt đầu.
Gurena cười nhếch mép nhìn nó. Bà ta đưa cánh tay trái về phía trước, xòe bàn tay ra. Đột nhiên, từ lòng bàn tay của Gurena xuất hiện vô số những cây kim nhỏ li ti phóng về phía nó. Tất cả chúng đều là những cây kim độc, thứ độc được tẩm vào là chất kịch độc, không hề có thuốc giải và sẽ chết ngay lập tức chỉ cần bị một cây kim làm bị thương.
Khuôn mặt nó lúc này không chút biểu cảm cũng chẳng có vẻ gì là nao núng trước sức mạnh của Gurena. Nó đưa hai thanh kiếm ra trước mặt mình, đặt chúng tạo thành hình chữ thập. Một tia sáng lóe lên từ hai thanh kiếm một ánh sáng, một bóng tối rồi ngay sau đó, một rào chắn bảo vệ tuyệt đối hình thành.
Lớp rào chắn này vô cùng vững chãi vì nó được tạo nên từ cả ánh sáng và bóng tối, hai sức mạnh khai sinh ra vạn vật.
Gurena không hề ngạc nhiên hay hoảng loạn trước sức mạnh vừa rồi của nó mà trong ánh mắt lẫn nét mặt vẫn chỉ có duy nhất một biểu cảm là thích thú tột độ, hệt như đây là những điều mà bà ta hằng mong chờ được chứng kiến.
Nhìn thấy từng mũi kim độc của mình khi vừa chạm vào lớp rào chắn tuyệt đối của nó thì ngay lập tức tan biến thành tro bụi, Gurena thích thú ra mặt, ý cười ẩn hiện trên đôi mắt, đôi môi khẽ nhếch lên tạo một đường cong.
Mẹ nó chứng kiến cảnh vừa rồi vừa mừng, vừa lo. Mừng vì nó có sức mạnh phép thuật rất cao lại an toàn thoát được đòn tấn công vừa rồi nhưng lo vì Gurena. Bà biết Gurena không hề tầm thường, vừa rồi chỉ mới là thử sức nó thôi, cuộc chiến thực sự và sức mạnh thực sự của Gurena vẫn đang chờ ở phía trước.
Quả đúng như những gì mẹ nó nghĩ.
Những mũi kim độc chưa hết thì ngay lập tức, từ phía sau nó, lại thêm một loạt kim độc nữa lao tới rất nhanh.
Nó khẽ nhíu mày nhìn Gurena đầy khó hiểu.
Rõ ràng bà ta đang đứng trước mặt tấn công nó, tại sao lại có thể tấn công từ phía sau lưng nó nữa được cơ chứ???
Dẹp nỗi khó hiểu qua một bên, nó phải nhanh chóng giải quyết tình hình này.
Lớp rào chắn tuyệt đối vừa rồi của nó rất mạnh nhưng có điều, chỉ có thể bảo vệ cho nó từ một phía, còn sau lưng nó hoàn toàn không được bảo vệ.
Trận chiến chỉ mới vừa bắt đầu, không thể kết thúc nhanh đến vậy được. Nó nhanh chóng dùng phép thuật ở tay trái, điều khiển đồng thời hai thanh kiếm ánh sáng và bóng tối duy trì rào chắn bảo vệ trước mặt. Còn lại tay phải, nó đưa ra phía sau, quay đầu nhìn về những cây kim độc đang sắp sửa kết liễu nó, miệng nó khẽ mở ra, lẩm nhẩm gì đó.
Vừa dứt lời, một lỗ hổng nhỏ màu đen xuất hiện sau lưng nó, hút lấy tất cả những cây kim đang sắp sửa đâm thẳng vào nó. Nó mỉm cười, hạ tay phải xuống rồi quay mặt lại phía Gurena, đưa lòng bàn tay phải hướng về phía Gurena.
Lập tức, lỗ hổng vừa rồi xuất hiện nhưng không phải sau lưng nó mà là sau lưng Gurena. Từ lỗ hổng đó, những mũi kim tẩm độc lúc này còn suýt chút làm nguy hiểm đến tính mạng nó giờ đây được đẩy ra khỏi lỗ hổng, hướng thẳng về phía Gurena.
Gurena khá bất ngờ nhưng chỉ là trong một khoảnh khắc rất ngắn thôi. Bà ta ngay lập tức phất bàn tay phải, những mũi kim kia lập tức tan biến trong không khí như chưa hề tồn tại.
Gurena lúc này nở một nụ cười, vẻ thích thú ngày càng rõ rệt hơn, nhìn về phía nó:
– Ta rất ấn tượng đấy. Những phép thuật này thực sự rất lạ mắt và độc đáo. Ta thấy rất thích thú với ngươi rồi đấy.
Nó im lặng, thu hồi lại rào chắn bảo vệ. Gurena tiếp lời:
– Phần mở màn, kiểm tra năng lực của ngươi vậy là xong. Bắt đầu vào màng chính thôi, cánh cửa địa ngục đã hoàn toàn rộng mở với ngươi rồi đấy. Để ta xem… ngươi… có thể chống đỡ được tới lúc nào đây.
Nó khẽ nhún vai:
– Thử rồi mới biết.
Gurena bật cười thích thú. Không để mất thêm thời gian, Gurena lập tức ra tay, chiếm lấy thế chủ động cho mình.
Trên tay Gurena xuất hiện một cây quyền trượng màu đen, chính xác nó là quyền trượng hắc ám, mang đầy sức mạnh hắc ám.
Nó nhìn cây quyền trượng vừa mới xuất hiện trên tay Gurena khẽ nhíu mày. Nó có thể cảm nhận rõ rệt sức mạnh hắc ám từ cây quyền trượng đó, rất mạnh, mạnh hơn hẳn những gì nó tưởng tượng. Thế nhưng, nó vẫn tin rằng nó có thể dành được chiến thắng, chỉ cần nó thực sự cố gắng và làm hết sức mình.
Gurena chỉ cây quyền trượng về phía nó. Sấm sét không biết từ đâu lao tới, nhằm đến chỗ nó. Nó vung kiếm đỡ nhưng sấm sét quá mạnh, hai thanh kiếm của nó khó lòng chống đỡ. Ngay khi thanh kiếm sắp gãy, nó nhanh chóng né tránh sang một bên, sấm sét hướng thẳng xuống nền.
Gurena mỉm cười thích thú, sấm sét càng lúc càng nhiều hơn, dày đặc khắp cả khu vực nó đang đứng. Nó nhất thời chưa biết ứng phó thế nào, luân phiên né tránh. Những đợt sấm sét này thật sự rất mạnh và rất nguy hiểm.
Nó không có cách nào giải quyết đám sấm sét này. Nếu đã vậy, đành phải tấn công người dùng phép thuật để buộc người đó ngừng lại thôi.
Nghĩ vậy, nó lập tức thực hiện phép thuật của mình.
Căn phòng đang yên bình bỗng chốc xuất hiện một đợt gió lốc cực lớn và cực mạnh lao thẳng về phía Gurena. Gurena vẫn rất bình thản, một tay vẫn hướng quyền trượng về phía nó để tấn công, tay còn lại hướng về phía gió lốc để ngăn cản lại.
Nó biết Gurena nhất định sẽ cản đợt gió lốc này và nó biết bà ta cũng không ngờ được rằng, nó sử dụng một lúc đến hai phép thuật tấn công chứ không phải một. Gió lốc chỉ là mồi nhử để Gurena bận rộn cả hai tay không dùng được phép thuật còn thứ nó thật sự dùng để tấn công chính là sấm sét của Gurena.
Nó đã dùng phép dịch chuyển không gian như lúc nãy, đưa một phần tia sét của Gurena qua lỗ hổng và tấn công trở lại Gurena.
Gurena thật sự không ngờ đến điều này. Khi bà ta đang dùng phép thuật để ngăn cản cơn gió lốc khổng lồ của nó thì tia sấm sét thông qua lỗ hổng không gian ngay trên đầu bà ta tấn công vào bà ta. Gurena không kịp né tránh tất cả nên bị một tia sét đánh trúng vào cánh tay đang cầm quyền trượng. Thêm vào đó, việc này làm Gurena mất tập trung cao độ khiến cho bà ta không những không ngăn cản được cơn gió lốc vừa rồi của nó mà còn bị cơn gió lốc tấn công.
Kế hoạch đã thành công hoàn toàn, nó thoát khỏi phép thuật của Gurena, không còn bị sấm sét tấn công nữa. Thế nhưng, nói không sao cũng không đúng. Vì vùng sấm sét quá dày đặc nên dù có né tránh được thì nó cũng bị vài tia sét đánh sượt qua làm bị thương. Nhưng may mắn là vết thương không nặng, nó hoàn toàn dư khả năng chiến đấu được.
Gurena đã dẹp tan được cơn gió lốc của nó, dáng vẻ khá tức giận. Bà ta không thể ngờ rằng có thể bị trúng đòn tấn công của nó như vậy. Có thể thấy, tuy bị trúng đòn nhưng Gurena chỉ bị xây xát nhẹ, không có hao tổn gì lớn.
Nó tuy vừa tấn công được vào Gurena nhưng nó không hề lơ là, mất cảnh giác mà còn cảnh giác cao độ hơn. Bởi lẽ, nó dám khẳng định rằng, Gurena nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nó về việc vừa rồi.
Gurena đập mạnh cây quyền trượng xuống sàn. Ngay lập tức, cả căn phòng chấn động, hệt như đang có một trận động đất đang xảy ra. Nó cố gắng lắm mới giữ được thăng bằng thì ngay lập tức nhìn thấy Gurena đang lao đến. Cây quyền trượng lúc nãy đã biến thành một thanh kiếm hắc ám vô cùng sắc bén.
Nó ngay lập tức tạo ra một thanh kiếm đối đầu với Gurena. Hai thanh kiếm chạm nhau, âm thanh nghe đến nhói tai. Gurena có vẻ như đang trút cơn giận vừa nãy của mình, tấn công vô cùng mạnh mẽ và thâm hiểm. Nó vẫn tiếp tục đỡ đòn bởi lẽ nó không hề có chút cơ hội nào để trở tay tấn công lại Gurena.
Lưỡi kiếm sắc bén của Gurena liên tiếp tấn công vào nó. Nó cố gắng hết sức mình nhưng cuối cùng, vẫn để cho lưỡi kiếm đó làm bị thương. Lưỡi kiếm đã chém trung vào cánh tay trái của nó, máu tuông ra không ngừng, mùi mau tanh bắt đầu lan ra.
Gurena vô cùng thích thú, tiếp tục tấn công. Nó nhìn cánh tay đang chảy máu của mình, quyết tâm chiến thắng càng nâng lên. Mặt cho cánh tay trái chảy máu không ngừng, nó nhẩm thần chú, tạo ra thêm một thanh kiếm mới.
Bỏ qua cơn đau nhói từ cánh tay truyền tới, nó tấn công vào Gurena bằng hết sức lực của mình. Lúc này đây, sức mạnh hai bên ngang bằng nhau khiến cả nó và Gurena đều bị đánh bật về phía sau, lảo đảo.
|
Chương 71: TRẬN CHIẾN ĐỊNH MỆNH (2)
Nó lảo đảo, chống thanh kiếm xuống nền đất để giữ thăng bằng đứng vững. Gurena cũng phải làm hành động y hệt như nó để giữ thăng bằng.
Nó nhìn cánh tay đang chảy máu ngày một nhiều của mình, cảm giác đau nhói ngày càng nhiều hơn. Hơi thở của nó trở nên nặng nề và khó nhọc hơn, mồ hôi cũng tuông rơi. Cánh tay bị thương khiến nó thực sự gặp nhiều khó khăn.
Nếu cứ tiếp tục cận chiến như vừa rồi, chắc chắn nó sẽ khó lòng cầm cự và sẽ để bản thân mình bị thương nhiều hơn.
Nó xóa bỏ phép thuật, làm hai thanh kiếm biến mất. Ngay lập tức, nó lập một vòng tròn bảo vệ và chuẩn bị thực hiện chiêu thức phép thuật mà lúc trước nó đã dùng để đáng bại Monika.
Vòng tròn bảo vệ đã hoàn tất, nó yên tâm chữa trị tạm thời cho cánh tay đang bị thương của mình, giúp cánh tay cầm máu lại. Rồi, nó hít thở thật sâu, bắt đầu tấn công về phía Gurena.
Vòng tròn phép thuật của nó phát sáng lên những tia sáng lấp lánh. Rồi từ đây, hàng ngàn hàng vạn tia sáng nhỏ li ti có khả năng xuyên qua mọi vật và hấp thụ lấy năng lượng phép thuật từ những vật thể mà chúng xuyên qua bắt đầu phóng ra bên ngoài. Cảnh sắc lúc này rất đẹp mắt, hệt như đang chứng kiến những ánh hào quang tỏa sáng.
Gurena cười nhếch mép nhìn những tia sáng đang lao vun vút về phía mình. Không chút hoảng loạn hay bối rối, biểu cảm duy nhất của Gurena lúc này là vẻ mặt hào hứng, có phần thích thú vô cùng.
Gurena xoay tròn cây quyền trượng trước mặt mình. Ngay sau đó, một cơn lốc bóng tối được tạo ra, vô cùng mạnh mẽ. Ngay sau cơn lốc đó, một lỗ hổng lớn được mở ra cuốn tất cả những tia sáng của nó vào bên trong và ngay lập tức đóng lỗ hổng vừa rồi lại.
Nó sững sờ, vô cùng kinh ngạc trước những việc mình vừa chứng kiến. Gurena nhìn biểu cảm của nó, không khỏi mỉm cười:
– Thế nào, thấy hay chứ?
Nó hoàn toàn ngỡ ngàng, không thốt nên lời. Gurena hài lòng nói tiếp:
– Vừa rồi ta đã dùng chính chiêu thức của ngươi để chặn đòn tấn công của ngươi. Tuy nhiên… ta chưa biết được phải làm cách nào để đẩy những thứ bên trong lỗ hổng ra ngoài giống như ngươi đã làm cả.
Gurena ngừng một lúc:
– Nhưng không sao. Sau khi giết chết ngươi rồi ta sẽ tìm hiểu phải làm gì tiếp theo sau. Nhưng dù sao thì… ta cũng rất thích những phép thuật mới của ngươi đấy. Không hoàn toàn vô dụng nhỉ.
Nó siết chặt bàn tay. Thật không ngờ Gurena lại tài giỏi đến thế, chỉ mới xem nó dùng phép thuật vài lần mà đã có thể sao chép lại phép thuật nó tốn rất nhiều thời gian mới nghĩ ra được. Tuy không hoàn toàn hoàn hảo nhưng như vậy cũng đã là ghê gớm lắm rồi.
Thế nhưng, nó hoàn toàn không ngờ rằng khi nó đang mãi mê đắm chìm trong dòng suy nghĩ của mình thì Gurena đã lập tức phản đòn.
Gurena di chuyển nhanh như một tia chớp, thoát cái đã đứng ngay sau lưng nó khiến nó không kịp phản ứng. Rồi, từ cây quyền trượng của Gurena, một quả cầu năng lượng được tạo ra, làm từ những tia sét đen, bóng tối và ma thuật hắc ám. Nó hoàn toàn không kịp trở tay trước hành động bất ngờ này.
Quả cầu năng lượng đó được phóng trực diện vào nó. Nó cố gắng duy trì vòng tròn bảo vệ xung quanh mình nhưng vô ích, quả cầu năng lượng của Gurena quá mạnh. Vòng tròn bảo vệ của nó cố gắng chống cự lại sức mạnh hắc ám mạnh mẽ này nhưng cuối cùng cũng đạt hết giới hạn, vỡ ra thành những mảnh nhỏ rồi tan biến. Và ngay sau đó, quả cầu lao thẳng đến nó đang không thể chống đỡ cũng như không có bất cứ thứ gì bảo vệ.
Quả cầu phóng ngay vào người nó, đánh nó bật ra xa, đập mạnh vào bức tường. Nó đã hoàn toàn trúng đòn tấn công. Miệng nó phun ra máu, máu đỏ ngòm. Dáng vẻ nó lúc này vô cùng chật vật và khổ sở vì bị đánh trực diện bởi một đòn tấn công phép thuật quá mạnh mẽ.
Gurena nhìn thấy miệng nó dính đầy máu đỏ tươi, cánh tay trái vừa rồi mới được cầm máu vì va chạm mạnh vào tường nên tiếp tục bật máu, còn toàn thân nó xây xác, đầy vết thương thì không khỏi bật cười khói chí, hả hê vô cùng.
Nhìn thấy con gái mình chịu sự đau đớn như vậy, mẹ nó không ngừng rơi nước mắt, quỳ sụp xuống nền, miệng không ngừng lẩm bẩm gọi tên nó và cầu xin Gurena hãy buông tha cho nó.
Gurena vẫn mỉm cười khoái chí, hả hê nhìn thành quả của mình vừa rồi.
Nó đưa tay lau đi những giọt máu trên miệng mình, cánh tay trái của nó hiện giờ rất đau, không thể cử động nổi nữa. Thế nhưng, nó không bỏ cuộc, nó nhất quyết không thể chết ở đây được, nó không thể chết dễ dàng như vậy được.
Cánh tay trái bị thương đã hoàn toàn bất lực, nó dùng tay phải chống xuống nền, cố gắng đứng dậy. Thế nhưng, tay phải của nó cũng đã bị xây xác, sức lực của nó cũng đã vì quả cầu năng lượng vừa rồi làm cho hao tổn, thương tích đầy mình nên nó có cố gắng cách mấy cũng không gượng dậy nổi.
Thấy dáng vẻ chật vật, đáng thương của nó, Gurena càng thêm phần thích thú. Bà ta không tấn công mà đứng yên tại chỗ, quan sát những hành động của nó. Thấy nó như vậy, lòng bà ta thấy rất thoải mái. Bà ta sẽ không để nó chết dễ dàng mà phải dày vò nó, khiến nó sống không bằng chết thì mới có thể hài lòng được.
Tình hình đã đến nước này, nó không thể không dùng sức mạnh đó.
Nghĩ vậy, nó không chút chần chừ, lập tức thực hiện việc mà nó nên làm lúc này. Việc đó không phải gì khác mà chính là gỡ bỏ phong ấn sức mạnh, giải phóng hoàn toàn năng lực phép thuật của nó.
Nó cố kiềm chế cơn đau nhói khắp cơ thể và cánh tay trái. Nó nhoài người về phía trước, chống cả hai tay xuống đất, miệng lẩm nhẩm câu thần chú gì đó rất kì lạ.
Gurena khó hiểu quan sát hành động của nó, thật sự lúc này đây, bà ta không biết nó đang định làm gì. Thế nhưng, Gurena vẫn lặng yên quan sát nó bởi lẽ bà ta tin chắc rằng với tình trạng hiện giờ của nó, dù cho nó có cố gắng thế nào đi nữa thì phần thắng cũng vĩnh viễn không thuộc về nó.
Câu thần chú của nó vừa dứt, một vòng tròn phép thuật màu tím xuất hiện ngay dưới chân nó. Vòng tròn càng lúc càng sáng hơn, càng lúc càng rức rỡ hơn. Ánh sáng tím bao lấy toàn bộ cơ thể nó, mái tóc tím của nó bị một làn gió kì lạ thổi bay lên, đôi mắt tím của nó lúc này sáng hơn bao giờ hết.
Thế rồi, từ người nó phát ra một loạt ánh sáng huyền ảo và rực rỡ vô cùng. Ánh sáng này khiến cho Gurena chói mắt, buộc phải đưa tay lên che mắt trong sự ngỡ ngàng và khó hiểu. Mẹ nó từ lúc thấy vòng tròn phép thuật thì lập tức lau đi nước mắt, chăm chú nhìn nó.
Ánh mắt mẹ nó long lanh, đầy sự tin tưởng và niềm vui. Ngay từ khi thấy vòng tròn đó, bà đã chắc chắn đây chính là phép thuật hóa giải phong ấn sức mạnh. Vậy là Ryu của bà đã thực sự là một phù thủy giỏi, đã thực sự có khả năng hóa giải phong ấn cấp cao của hoàng tộc huyền bí.
Thế nhưng, bên trong niềm vui ấy còn có cả sự lo lắng và sợ hãi. Mẹ nó rất lo cho nó bởi lẽ ai trong hoàng tộc của vương quốc huyền bí cũng biết rõ một điều rằng nó có một sức mạnh rất đáng kinh ngạc, mạnh mẽ hơn hết thảy một phù thủy vĩ đại và quyền năng nào.
Thế nhưng, đi kèm với sức mạnh chính là một gánh nặng. Sức mạnh của nó quá lớn, chính vì vậy, để điều khiển được sức mạnh phép thuật này không hề dễ dàng chút nào. Nếu như nó không thể điều khiển được phép thuật mà ngược lại bị chính sức mạnh của mình khống chế thì nó nhất định sẽ đánh mất bản thân mình và nhận lấy kết cuộc là cái chết.
Không phải nó không biết điều này. Ngay từ lần đầu giải được phong ấn sức mạnh, nó đã có thể cảm nhận rõ hai mặt của sức mạnh này rồi. Nhưng trong tình hình hiện giờ, nếu không dùng đến sức mạnh này, mọi thứ sẽ kết thúc. Không chỉ có nó chết mà cả thế giới phép thuật cũng lầm nguy.
Ánh sáng rực rỡ bao vây lây nó, từ từ nâng nó lên trên không trung, vượt khỏi mặt đất. Lúc này đây, nó có thể cảm nhận rõ rệt phép thuật đang chảy trong người nó, nó có thể cảm nhận rõ rệt sự mạnh mẽ của phép thuật của chính mình. Không những vậy, nó còn có thể cảm nhận được cả sức mạnh hắc ám từ cây quyền trượng của Gurena, đầy rẫy sự căm thù và oán hận.
Ánh sáng cứ thế, tiếp tục bao vây lấy nó, tỏa ánh sáng lung linh đẹp mắt đến nhất ngây. Phép thuật đang dần được giải phóng, phong ấn được dần được gỡ ra. Theo từng dòng chảy phép thuật trong người nó, các vết thương cũng dần dần được chữa trị. Với năng lượng phép thuật bị phong ấn này, nó có khả năng tự trị thương rất đáng nể, cánh táy trái bị thương lúc này đã không còn chảy máy nửa, miệng vết thương cũng liền lại. Các vết xước, xây xát trên người cũng hồi phục nhanh chóng.
Ánh sáng đang rất lung linh thì bất chợt ngừng lại và tắt hẳn, nó từ từ hạ xuống từ trên không. Vòng tròn phép thuật màu tím dưới chân nó cũng biến mất. Nó lúc này đã hoàn toàn bình phục, không chút thương tích hệt như từ đầu đến giờ nó chưa hề chiến đấu và bị thương.
Gurena sững người nhìn nó. Lúc này, bà ta đã hoàn toàn biết được việc nó vừa làm. Đó chính là gỡ bỏ phong ấn. Ánh mắt Gurena lúc này càng thêm thích thú. Nếu nó đã gỡ bỏ phong ấn rồi thì cuộc chiến sẽ trở nên gay cấn hơn hẳn và lúc đó, chiến thắng của bà ta càng vinh quang hơn.
Thế nhưng, có một điều mà tất cả mọi người đều không biết là nó chỉ gỡ bỏ một nửa phong ấn mà thôi. Nó cũng rất muốn dùng hết sức mình nhưng trong thời gian luyện tập, dù cố gắng thế nào nó cũng không điều khiển được lượng sức mạnh lớn như nó đang sỡ hữu. Khả năng của nó chỉ có thể điều khiển được một nửa. Chính vì vậy, lúc này đây, nó chỉ có thể gỡ bỏ một nửa phong ấn để chiến đấu và cầu mong rằng một nửa sức mạnh này sẽ đủ để đánh bại Gurena.
Chứng kiến nó đã hoàn toàn lột xác, Gurena hưng phấn đến nổi không thể chờ đợi thêm mà lập tức tấn công về phía nó.
Quyền trượng trên tay Gurena bắt đầu tạo ra những quả cầu năng lượng cực mạnh như vừa rồi đã tấn công nó và phóng ra với số lượng và tốc độ cực lớn. Nó không hề nao núng trước sự tấn công của Gurena.
Nó đưa cánh tay phải về phía trước. Một chiếc quyền trượng lập tức xuất hiện và nằm gọn trong bàn tay nó. Trái ngược hoàn toàn với Gurena, đây là một cây quyền trượng mang sức mạnh tinh khiết, không vẩn đục bởi sự hắc ám và hận thù. Cây quyền trượng của nó lung linh thứ ánh sáng rực rỡ như ánh sáng đã bao bọc lấy nó vừa rồi.
Và hệt như quyền trượng của Gurena, quyền trượng của nó cũng tạo ra những quả cầu năng lượng bằng cách dung hợp hai sức mạnh ánh sáng và bóng tối. Hàng loạt quả cầu năng lượng từ quyền trượng của nó lao về phía những quả cầu của Gurena với lượng sức mạnh và tốc độ ngang bằng.
Cầu năng lượng của hai bên va chạm vào nhau. Tiếp theo đó, những tiếng nổ lớn và dữ dội vang lên, cả căn phòng rung chuyển hệt như đang có động đất, khỏi bụi mù mịt khắp cả căn phòng.
|
Chương 72: GURENA BIẾN MẤT Tiếng nổ chưa kịp dứt hết, khói bụi mù mịt vẫn còn bao vây khắp xung quanh, cả hai người, nó và Gurena đã không chờ thêm giây phút nào nữa mà lao vút về phía đối phương với tốc độ cực nhanh.
Không ai nói với ai một lời nào nhưng đều đồng loạt chuyển hóa quyền trượng trên tay mình thành thanh kiếm sắc bén. Tiếng hai thanh kiếm va chạm nhau liên tiếp vang lên, nghe đến nhói tai. Cả hai ra đòn rất nhanh và dứt khoác, khó lòng có thể nhìn rõ được tốc độ của họ.
Nó chiến đấu rất mạnh mẽ và kiên cường, không chút sợ sệt hay chùn bước. Nó chặn lưỡi kiếm của Gurena và phản đòn thoăn thoắt. Ánh mắt nó lúc này vô cùng sắc bén, khuôn mặt cũng lạnh như băng, không một chút biểu cảm. Lúc này, nó không còn biết gì nữa ngoài việc phải tập trung chiến đấu bằng toàn lực, chiến đầu bằng tất cả sức lực của bản thân mình.
Cả hai đều tung toàn bộ thực lực và sức mạnh của bản thân ra đấu với đối thủ. Thế nhưng, kết quả giữa họ không ai hơn ai mà phải nói là ngang tài ngang sức. Cuộc đấu kiếm cứ kéo dài mãi, không ai bị thương, tất cả chiêu thức tấn công và đỡ đòn đều vô cùng đẹp mắt. Tình hình hiện tại đang nằm ở thế cân bằng, bất phân thắng bại.
Không thể tiếp tục trận chiến không có hồi kết này nữa. Đó chính là suy nghĩ chung của nó và Gurena. Cả hai không hẹn mà đồng loạt giữ thế phòng thủ, lùi về phía sau, kết thúc trận đấu kiếm.
Quyền trượng trên tay cả hai trở về hình dáng ban đầu.
Mẹ nó ở bên ngoài nhìn trận đấu cam go giữa nó và Gurena mà không khỏi thót tim liên hồi. Trong lòng mẹ nó lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, sợ nó không khống chế được sức mạnh mới được giải phóng mà mất kiểm soát, nguy hiểm đến tính mạng. Mẹ nó cũng rất sợ, sợ nó bị chị gái của bà là Gurena làm cho bị thương và cũng sợ nó bị Gurena ra tay tiêu diệt.
Nó làm phép thuật, giữ quyền trượng của mình lơ lửng ở trước mặt. Rồi, nó lẩm nhẩm câu chú, quyền trượng của nó xoay tròn ngay trước mặt nó. Gurena cũng đưa quyền trượng ra trước mặt, miệng cũng lẩm nhẩm những câu thần chú kì lạ làm cây quyền trượng hắc ám ánh lên màu đen.
Quyền trượng của nó xoay tròn trong không khí. Một làn ánh sáng màu xanh dương dịu nhẹ bắt đầu tỏa ra từ cây quyền trượng. Nó vẫn tiếp tục lẩm nhẩm thần chú không ngừng.
Bất ngờ, từ trong quyền trượng của Gurena xuất hiện một ngọn lửa đen ngòm, lao về phía nó. Ngọn lửa đen thiêu rụi hết thảy mọi thứ trên đường nó đi, khiến cho nền căn phòng trở nên tan hoang.
Nó vẫn rất bình thản, câu thần chú cũng vừa dứt. Từ trong quyền trượng của nó, ánh sáng màu xanh ngày càng rực rỡ hơn. Theo làn ánh sáng đó, một lớp băng tuyết dày đặc được phát ra ngoài, chặn ngọn lửa đen của Gurena. Gurena tăng cường sức mạnh phép thuật làm ngọn lửa đen thiêu rụi lớp băng của nó để tiếp tục lao về phía nó, nuốt trọn lấy nó.
Trước tình hình này, nó không hề nao núng. Nó cũng không chịu kém cạnh, tăng thêm sức mạnh cho băng tuyết của mình. Băng của nó không hề thua kém lửa của Gurena, lớp băng tuyết của nó đã đóng băng một phần lửa của Gurena lại, tiếp tục ngăn cản ngọn lửa đen đầy sức mạnh hắc ám.
Hai nguồn sức mạnh to lớn cứ thế lao vào nhau.
Và rồi, một tiếng nổ lớn vang lên. Cả nó và Gurena đều đồng loạt bật lùi về sau, lảo đảo một lúc mới giữ lại được thăng bằng.
Hai sức mạnh mãnh liệt đều đã vỡ tung, băng có nó nổ thành những hạt li ti màu xanh lấp lánh vô cùng đẹp mắt, tung bay khắp cả căn phòng. Căn phòng hiện giờ đã cực kì tan hoang. Nơi vụ nổ vừa rồi xảy ra, cũng chính là trung tâm căn phòng đã bị vụ nổ làm cho sụp đi lớp nền, xuất hiện một lỗ hổng vô cùng lớn.
Gurena không còn vẻ thú vị như ban đầu nữa mà lúc này đã cực kì tức giận. Bà ta thực sự không thể ngờ rằng một con nhỏ tầm thường như nó lại có thể đấu ngang sức với bà ta, ép buộc bà ta phải dốc toàn lực đối phó.
Thế nhưng, một người như Gurena không thể chấp nhận thua cuộc trước nó được. Chính vì vậy, bằng mọi giá, bà ta phải dành được chiến thắng. Cho dù phải trả giá đắc như thế nào thì chiến thắng vẫn phải nằm trọn trong tầm tay của bà ta, không thể rơi vào tay nó được.
Gurena đưa quyền trượng lên trời, một màu đen đầy hắc ám bao phủ khắp cả căn phòng. Nó nhìn những đám mây màu đen ngay trên đỉnh đầu mình, tay nắm quyền trượng càng thêm chắc chắn rồi đưa mắt nhìn sang phía Gurena, dáng vẻ nó lúc này vô cùng cảnh giác và đề phòng.
Những bóng đèn trong căn phòng sáng tắt liên hồi do ảnh hưởng bởi phép thuật của Gurena. Nó nhíu mày, hiện tại nó đang rất khó chịu. Rồi, tất cả bóng đèn lần lượt vỡ vụn ra, những mảnh vỡ rơi hết xuống sàn. Trong căn phòng lúc này, ánh sáng đã hoàn toàn tắt hẳn.
Nó sợ bóng tối. Thực sự rất sợ.
Nó cầm quyền trượng bằng hai tay, để trước ngực, hai mắt nhắm lại. Quyền trượng của nó bắt đầu phát sáng, ánh sáng chiếu rọi xung quanh nó. Nó giơ cao quyền trượng lên trời, một tia sáng phát ra từ quyền trượng của nó, phóng thẳng lên trên. Ánh sáng của nó dần xua tan đi những đám mây đen của Gurena, đem lại ánh sáng cho căn phòng.
Nó ngầm thở phào, nhìn ngó xung quanh.
Lúc này đây, nó phát hiện ra Gurena đã biến đi đâu mất, chỉ còn có nó trong căn phòng này.
Không lẽ… Gurena lỡi dụng đám mây đen đó để bỏ trốn???
Suy nghĩ vừa lóe lên nó lập tức lắc đầu phủ định. Gurena muốn giết nó như vậy, chắc chắn việc bỏ trốn là không thể. Chắc chắn bà ta đang ẩn nấp ở đâu đó, đợi chờ thời cơ, ngay khi nó sơ hở sẽ nhắm vào tấn công, kết thúc trận chiến này và tiêu diệt nó hoàn toàn.
Nó nhìn khắp căn phòng bằng ánh mắt vô cùng cảnh giác. Nó bước về phía trước từng bước thật chậm và đầy cẩn trọng. Tay nó vẫn nắm chặt quyền trượng của mình, sẵn sàng tấn công ngay khi phát hiện ra Gurena.
Một mũi tên sắc bén lao về phía nó. Nó lập tức đưa quyền trượng về phía mũi tên, quyền trượng lóe sáng lên, mũi tên tan biến vào trong không khí như chưa hề xuất hiện. Rồi, từ sau lưng nó, lại một mũi tên nữa lao đến. Nó tiếp tục hướng quyền trượng về phía đó, một lần nữa, mũi tên tan biến trong không trung.
Không dừng ở đó, hàng loạt mũi tên lại tiếp tục lao đến. Nó giở cao quyền trượng lên trời, quyền trượng của nó lóe sáng và hàng loạt mũi tên lửa lao vút ra, bắn về những mũi tên đang lao đến xung quanh nó và thui rụi toàn bộ chung.
Nó thu lại quyền trượng, nắm chặt trên tay. Lúc này, nó đang cảm thấy rất khó hiểu. Nó không thấy Gurena đâu cả nhưng nó chắc chắn vừa rồi là do bà ta tấn công. Thế nhưng, nó rất tò mò, vừa rồi nó quan sát rất rõ, các mũi tên bắn ra từ tứ phía của căn phòng. Liệu Gurena có thể ở ẩn nấp vị trí nào để dùng phép thuật tấn công từ khắp căn phòng được như thế???
Nó tiếp tục đề cao cảnh giác.
Bất ngờ, cánh cửa phòng từ đầu đến giờ đã bị đóng kín đột ngột mở toang ra. Nó sững sờ nhìn về phía cửa. Bàn tay nó khẽ run lên khi nhìn thấy người vừa mới xuất hiện. Đó… chính là hắn.
Hắn đẩy mạnh cửa. Nhìn thấy nó đang đứng ở bên trong, hắn lập tức không chút suy nghĩ chạy nhanh đến bên cạnh nó.
Hắn nhìn nó chằm chằm, nhìn khắp người nó rồi mới thở phào nhẹ nhõm khi thấy nó chỉ bị xây xát nhẹ chứ không bị thương gì. Nó vẫn sững người nhìn hắn bước vào, một cảm giác kì lạ dâng trào trong lòng khiến tim nó nhói lên, đập liên hồi, nó không thể nói một lời nào.
Hắn nhận ra dáng vẻ lo lắng của mình vừa rồi là không nên bởi lẽ nó đã nói rất rõ nó và hắn hãy xem nhau như… người xa lạ. Hắn lập tức thu hồi lại dáng vẻ vừa rồi, đứng xa nó một chút rồi nói:
– Em có sao không??? Gurena có ở đây không?
Nó ngẩng người một lúc rồi nhanh chóng tìm lại dáng vẻ bình tĩnh của mình. Nó hít một hơi thật sâu, dáng vẻ trở về lại với sự lạnh lùng như vừa rồi, không quên đề phòng xung quanh:
– Em không sao cả. Gurena và em vừa mới chiến đấu với nhau nhưng bà ấy đột nhiên biến mất, không thấy đâu nữa cả.
Hắn im lặng, không nói gì. Một lúc sau, hắn mới lên tiếng:
– Chắc chắn bà ta ở gần đây thôi.
Nó gật đầu, đồng tình với hắn.
Hai người không hề hay biết rằng trong lúc mình đang nói chuyện với nhau thì cánh cửa phòng đã bị đóng lại từ lúc nào.
Nó và hắn chia ra tìm kiếm Gurena, cả hai đều hết sức thận trọng đề phòng.
Nó bất chợt có cảm giác gì đó không ổn, lập tức quay đầu nhìn hắn và hét lên:
– Cẩn thận phía trên.
Hắn nghe tiếng hét của nó liền nhìn lên phía trên. Ngay trên đỉnh đầu của hắn, một quả cầu hắc ám đang lao đến. Hắn phản ứng rất nhanh, lập tức đưa tay lên trên, tạo một lá chắn bằng tuyết.
Quả cầu hắc ám này quả thực rất mạnh, lá chắn của hắn tuy được tạo ra nhưng vẫn bị quả cầu năng lượng làm cho rạn nứt. Hắn tằng cường sức mạnh, tăng thêm độ dày cho lớp lá chắn.
Nó không chút chần chừ, đưa quyền trượng về phía hắn, tạo một quả cầu năng lượng ánh sáng đánh trực diện vào quả cầu kia.
Hắn đã an toàn.
Nó hối hả chạy về phía hắn, dáng vẻ vô cùng lo lắng:
– Anh có sao không???
Hắn hơi sững sờ nhưng rồi cũng nhanh chóng lắc đầu.
Lúc này đây nó mới nhận ra rằng vừa rồi trong lúc hỏi hắn có sao không, nó đã nắm chặt lấy bàn tay hắn. Nhận ra điều này, nó lập tức buông bàn tay hắn ra, quay mặt về hứng khác. Trái tim nó đang đập liên hồi, nó cố giữ lấy bình tĩnh, che đậy đi cảm xúc trong lòng mình.
Không chỉ có nó, cả hắn cũng hệt như vậy. Không gian trong căn phòng lúc này thật yên lặng, yên lặng đến đang sợ.
Bất ngờ, hàng loạt tia sét hắc ám tấn công về phía nó và hắn. Nó ngay lập tức phản ứng, đập mạnh tay xuống đất tạo nên một lớp rào chắn bảo vệ cho nó và hắn. Nó dùng phép thuật, tiếp tục gia tăng độ kiên cố cho lớp bảo vệ. Trong khi đó, hắn cũng dùng phép thuật của mình, tạo ra những tia điện từ mặt đất, phóng thẳng lên đối kháng với những tia sét vừa rồi.
Khói bụi mù mịt lại tiếp tục bao vây lấy căn phòng rộng lớn.
Tất cả sấm sét đã biến mất, bụi cũng đã tan đi. Trong căn phòng lúc này xuất hiện vô số phù thủy hắc ám.
Nó xóa bỏ phép thuật bảo vệ, đứng thẳng người nhìn về phía bọn phù thủy vừa mới xuất hiện. Hắn lạnh giọng lên tiếng:
– Gurena đâu rồi?
Một trong số bọn chúng lên tiếng:
– Đến lúc cần thiết Nữ hoàng sẽ xuất hiện, Nữ hoàng bảo chúng ta đến đây để tiếp đón khách quý của người.
Cả nó và hắn đều nhíu mày. Hắn nói đủ cho nó và hắn cùng nghe:
– Chắc chắn Gurena đang chờ cơ hội thích hợp để ra tay. Thế nhưng, chúng ta vẫn phải tiêu diệt lũ này trước đã. Dù thế nào cũng không được lơ là cảnh giác, Gurena chắc chắn ở gần đây.
Nó gật đầu. Ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng nó cũng quyết định lên tiếng:
– Anh… cũng cẩn thận.
Hắn hơi ngẩng người những rồi nhanh chóng bình tĩnh, mỉm cười dịu dàng. Không biết đã bao lâu rồi hắn không nở nụ cười như vậy:
– Em cũng vậy.
Và ngay lập tức, nó và hắn không nói thêm gì nữa mà đồng loạt lao lên tấn công, tiêu diệt lũ phù thủy hắc ám của Gurena.
|