Nếu Được Làm Lại Một Lần Nữa, Tôi Vẫn Quyết Định Hận Anh
|
|
Chương Gặp Lại Nhau
3 1 năm sau đó
Cốc...Cốc...Cốc - Tiểu Băng anh vào nhé - Phong mở của phòng nó - Sao bừa bộn thế này - Phòng nhìn vào căn phòng, quàn áo vứt lung tung, vỏ bánh kẹo bim bim ở đâu cũng có, ngay cả hò sơ tài liệu của công ty 1 nơi 1 ít còn có cả đồ nhỏ của nó nửa - Mau dậy đi Tiểu Băng mấy ngày na em lằm nì trong phòng thế này em làm anh lo lắng lắm biết ko - Phong kéo chăn của nó ra tìm con sâu ngủ trong chăn - Mau dậy đi - Phong nói vô vọng khi ko lôi đc nó ra khỏi chăn - Haizzz sao rồi có chuyện gì kể anh nghe - Phong ngồi xuống bên cạnh đống chăn - Em mệt thôi chẳng có gì cả - nó nói - Thật ko - Phong hỏi - Thật - nó nói - Dậy đi anh thấy da em trắng quá rồi đó nó mà trắng nữa có khi em bệnh đó, ít nhất cũng phải đi ra ngoài hưởng thụ ít ánh nắng mắt trới chứ cứ ở trong phòng tối thui thế này ko tốt cho sức khỏe - Phong nói - EM sẽ ra ngoài khi đã ổn định tinh thần - Nó nói - Khóc đi, ngày mẹ em mất em chẳng khóc gì cả - Phong nói - Em sẽ ko bao giờ khóc nữa, vì trái tim em đã đóng băng rồi - nó nói - Vậy à, tối nay em có đến Bang nữa ko - Phong hỏi - Có chứ em phải tập giết người mà - nó nói - Anh nghĩ em giết nhiêu đó là đủ rồi anh cũng sợ khi nhìn thấy em như vậy đó - Phong nói - Anh yên tâm, em sẽ ko giết người tùy tiện nữa đâu, nhưng kẻ đáng giết em sẽ giết - nó nói - Em phút chốc từ thiên thần đã trở thành ác quỷ rồi đó - Phong nói - Hừ em cũng nghĩ thế - Nó nói - Vậy lát em có ra ngoài ko anh đãi em ăn KFC - Phong nói - Có chứ riêng KFC em ủng hổ hai chân hai tay - Nó nói thò cái đầu ra vui sướng nhìn Phong - Hahaha nhìn em kìa cứ như con Rùa ý - Phong cười rồi chạy ra khỏi phòng - Bực quá đi mất - Nó nói rồi vào trong nhà tắm làm VSCN
Tại nhà hắn - Thưa cậu chủ bữa sáng đã chuẩn bị - bà quản gia nói - Đc bà xuống trước đi - hắn nói
Từ ngày nó ko còn ở đây tới giờ, hắn buồn chán, hắn ko còn cái sở thích sát gái như ngày nào mà chỉ có ưu phiền, môi đêm hắn lại sang phong nó, nằm lên giương của nó và nghĩ về nó, thật sự hắn nhớ hình bóng của nó lắm, từ khi nó đi, ko còn ai ngày ngày mang cơm trưa đến cho hắn, ko còn ai hay cười với hắn và cũng ko còn ai Chào hắn mỗi buổi sáng nữa, thật sự hắn nhớ nó lắm nhớ tất cả những gì về nó và sau khi nó đi hắn mới thực sự hiểu bản thân mình đã yêu nó mất rồi.....Nhưng đã quá muộn để có thể bù đắp lại tất cả
- Cậu chủ người sao vậy, thức ăn ko vừa miệng sao - bà quản gia hỏi - Ko ta ko muốn ăn, ta đi dạo một chút - Hắn nói rồi phóng xe đi - hừ giờ mới biết hối hận sao - Ba hắn quan sát mấy ngày nay mới biết
Tại quán ăn - Anh ta ăn gì - nó hỏi - Em ăn gì gọi đi - Phong nói
Dường như tất cả mọi ánh mắt đều tập chung vào nó và Phong, nó mặc 1 cái áo phông trắng ngắn làm hở ra vòng 2 cực đẹp, cùng chiếc quần sóc bò trắng ngắn đế đùi, đi đôi giày thể thao trắng nốt, trên cổ nó có 1 cái tai nghe màu đen cá tính, nó đội mũ lưỡi trái trắng nốt nói chúng là tập đoàn trắng, trái ngược với nó, phong mặc tập đoàn đen, có mỗi cái là màu trắng áo sơ mi trắng.
- Các vị ăn gì - 1 cô phục vụ đi tới với đôi mắt hình trái tim nhìn Phong - Cho tôi một cốc cafe ko đường - Phong nói - Cho em 20 phần KFC cỡ lớn cùng 2 lon pesi ạ - nó nói - Vâng quý khách đợi một chút - cô phục vụ sửng sốt nhìn nó rồi rời đi - Có ít quá ko - Phong hỏi - Ko đâu em ăn thế thôi lát còn ăn kem - nó nói - Ừ vậy hả - Phong nói - Sao anh ko ăn mà lại uống cafe - nó hỏi - Anh ko thích ăn KFC nói đúng ra KFC ko phải sở thích của anh - Phog nói - Ăn đi rồi nói xem có phải sở thích của anh ko - nó cười nói - Của quý khách đây ạ - Cô phục vụ cùng 1 hàng nhân viên khác mang 20 phần KFC lên - Cảm ơn - nó nói - Xem em kìa ăn còn để dính rên mặt là sao trẻ con quá - Phong nói rồi lấy giấy lâu bên má của nó - Vậy sao anh ăn thấy ngon ko - nó hỏi - Tạm thôi - Phong nói - Tạm thôi á - nó nói - Ừ ngon nhất là em - Phong nói - Thịt em ko ngon đâu mà ăn - Nó nói - Vâng vâng - Phong cười nhìn nó
Bỗng nó quay lại vì có cảm giác có ánh mắt nóng rực nào đó đang nhìn mình - Sao vậy - Phong hỏi - Ko sao chỉ là thấy nhớ Tiểu Mao của em - Nó nói - À con mèo log trắng ý á em để nó ở đâu rồi - Phong hỏi - Vẫn còn ở chỗ đó hôm đó dọn hành lí đi vàn còn để lại ở đó - Nó nói - Thế thì anh sẽ cho người tới lấy đc ko - Phong hỏi - Đc - nó nói - Em ăn tiếp đi ko nguội hệt bây giờ - Phong nói - Vâng - nó cười rồi cắm đầu vào ăn
|
Ở một góc khuất của quán - Em hạnh phục nhỉ Tiểu Băng - hắn nhìn nó nói - Sao nhìn em hạnh phúc bên người khác tim tôi lại đau đến thế - hắn nhìn đó đầy đăm chiêu - Tôi nhất định sẽ dành lại em dù có thế nào đi chăng nữa - hắn nói rồi bỏ đi
Về phần nó sau khi ăn xong, nó tiếp tục tơi quán kem chiếm thêm lần nữa rồi mới về nhà
Tai nhà Phong - Anh này, anh nói anh đang khôi phục lại nhà của em tiến hành tới đâu rồi - nó hỏi Phòng - 1 nửa vì cái biệt thự to quá, mà năm đó cháy dường như thiêu rụi tất cả nên cũng phải mất khá nhiều thời gian - Phong nói - Vậy ạ - nó hơi buồn nói - Vui lên ở với anh ko vui sao - Phong hỏi - Có vui lắm - nó nói - Thưa thiếu gia nhà họ Nhật bảo phải đính thân tiểu thư đến lấy ạ - 1 người làm chạy tới nói với Phong - Sao cơ - Phong nói - Anh để em - nó nói - Haizzz để anh đi cùng em - Phong nói - Thôi một mình em đi đc rồi - nó nói - Vây thì đc rồi - Phong nói - Vậy em đi đây - nó nói - Em định mặc vậy đi sao - Phong hỏi - Quên lên thay đồ đã - nó nói rồi phóng lên tầng thay đồ
30' sau nó mặc 1 cái váy màu vàng chanh ngắn tới đùi đi đôi giày thể thao màu tắng rồi lên chiếc BWM mà nó yêu phong tới nhà hắn - Cốc...Cốc...Cốc - nó gõ cửa - Mời tiểu thư vào, thiếu gia đang đợi ở trên tầng thượng - 1 người hầu nói - Đc rồi - nó nói rồi phóng lên tầng thượng
Tại tầng thượng - Em tới rồi - hắn nhìn thất nó nói - Đúng vậy, đưa cho tôi tiểu mao - nó nói - A anh làm gì vậy thả tôi ra - nó hốt hoảng khi hắn ôm nó - Anh nhớ em nhiều lắm - hắn càng siết chặt vòng tay tại eo nó - Bỏ ra khó thở - nó hét lên khi mặt đã đỏ vì ko thở nổi - Anh xin lỗi - hắn nói rồi nhu thuận hôn nó - Ưm...ah..ưm * Chát * - nó tát hắn làm cho 1 vệt máu đỏ tươi chảy từ khóe miệng hắn - Anh đồ vô liêm sỉ - nó nói - hừ em nói anh thế nào cũng đc nhưng anh yêu em - hắn nói - Vô sỉ...anh đúng là ko bằng cầm thú - nó cười nửa miệng - Tiểu Mao của tôi đâu - nó hỏi - Ý em nói là con mèo đó ư - hắn nói - ĐÚng vậy em ấy đâu rồi - - Ở đây - hắn chỉ vào 1 con mèo tròn trĩnh mập mạp đang nằm trên ghế - Tiểu mao em gầy đi nhiều quá - nó chạy đến rồi bé con mèo đó lên - Gầy á, em đùa tôi à - hắn sock khi nghe vậy - ko gầy thì là gì hả - nó nói rồi dơ con mèo lên - Meo meo meo - con mèo kêu meo meo vài tiếng - Chị sẽ đưa em về ngoan nhé - nó nói rồi định bỏ đi - Em định về ko khi ko trả ơn người đã nuôi meo cho em trong suốt thời gian qua sao - hắn cầm lấy tay nó nói - Bao nhiêu tiền - nó hỏi - Tô ko cần tiền - hắn nói - Vậy anh cần gì - nó hỏi - Làm người hầu cho tôi 1 tháng - hắn nói - Ko đc tôi còn chuyện công ty ko thể - nó nói - vậy làm vợ tôi - hắn nói - Càng ko đc tôi ko yêu anh - nó nói - phải ko - hắn hỏi nó - Em chắc mình ko yêu tôi - hắn hỏi - Đúng - nó nói - vậy à - hắn cười nói - Tôi đi đây - nói rồi nó chạy đi xuống dưới rồi phóng xe đi
|
Chương Luật Sư Kim
3 Sáng hôm sau - Dậy đi - hắn nói - Cho em ngủ thêm chút đi anh kẹt sỉ quá - nó nói - Dậy ko - hắn véo má nó - Anh Phong tối qua em làm việc khuya mới ngủ anh ko cho em ngủ hả - nó bực mình hét lên - Ơ sao...- NÓ thấy hắn thì giất mình - Bất ngờ hả - hắn nói - Ừ...khoan AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA - nó hét lên - Cút ra khỏi phòng tôi nhanh - nó thuận tay lém mấy cái gối về phía hắn - Nếu em mà ko mặc quần áo hẳn hỏi lại tôi sẽ ăn em đó - hắn nói - Hả - nó ngơ rồi nhìn xuống - Anh đồ biến thái - nó nói rồi chạy tọt vào nhà tắm
15' sau - Sao anh ở đây - nó lạnh lùng hỏi - Bình thường thôi - hắn trả lời - Em mặc như vừa rồi tôi thích hơn sexy cực kì - hắn nói rồi cười - Trả lời mau - nó gằn giọng trên mặt thoáng đỏ - Thì em thấy đấy tôi đến bằng cửa chính anh của em ko cho tôi vào thì tôi đi đường cửa sổ em cũng bất cẩn thật cửa sổ ko đóng đã đi ngủ đc - hắn nói - Hả anh chèo tường hahhahaah thế mấy con becgie của anh tôi có vấn đề rồi - nó lăn ra cười - Haha tôi vào đây cũng ko mất công lắm chỉ là tôi bị cắt vài chỗ trong khi leo tường có thuốc ko tôi muộn - Hắn nói - Thôi anh về đi - nó nói - Sao lại về tôi tới đây là muốn cầu hôn em - hắn nói - Tôi xin lỗi, tôi ko thể - nó nói - Tại sao trước kia em yêu tôi mà đúng chứ - hắn nói - Có thể nhưng giờ lại khác - nó nói - Vậy hãy làm lại một lần nữa - hắn nói - Xin lỗi, tôi ko muốn tốn thời gian với người như anh - nó nói - Vậy à - hắn nhìn nó chằm chằm - Anh đi đi trước khi tôi gọi cảnh sát - nó nói - Vậy hãy cho tôi biêt em còn yêu tôi ko - hắn nhìn nó - Ko và cũng chưa bao giờ yêu cả - nó nhìn hắn lạnh lùng - vậy à nhưng tôi tin em vẫn còn yêu tôi - hắn nói rồi nhảy ra cửa sổ đi mất - Haizz mệt người - nó nói rồi đi xuống tầng
Xuống dưới tầng - Ơ dậy sớm nhỉ - Phong thấy nó thoáng bất ngờ - Vâng ko ngủ đc ạ - nó nói rồi cầm miếng bánh mì lên ăn - Anh nè có thông tin gì về vụ án của mẹ em chưa - nó hỏi Phong - Chưa -Phong lắc đầu nói - Ừ - mặt nó buồn tỉu ngiu
King...Kong...King...Kong - Ai vậy - Phong ra mở cửa nói - Tôi là luật sư Kim của bà My ( mẹ nó ) - ông Kim nói - Vâng mới ông vào - Phong lễ phép - Vâng cảm ơn - Ông Kim nói - Ông đến đây có việc gì - nó hỏi - Tôi thực ra đến đây là để đưa cho cô các tư liệu về vụ án của mẹ cô - ông Kim nói - Sao - Phong và nó đồng thanh
|
Chương Sự Thật
3 - Tôi đến về việc của bà My - luật sư kim nói - Ông có thể nói rõ hơn ko - Phong nói - Đc - luật sư kim nói - Thực ra, năm đó, vụ cháy đó là do công ty của nhật gia làm ra, về việc của ba con nữ cũng là do công ty của nhật gia làm - luật sư Kim nói - Sao cơ - nó hét lên - Em bình tình - Phong nói - Đây là tất cả bằng chứng tôi đã điều tra 1 năm qua, coi như nhiemj vụ của tôi đã hoàn thành với bà My - luât sư Kim nói
Nó cầm bằng chứng lên dở xem từng trang, nó sock lém, nó ko ngờ người nó yêu lại làm thế với nó - Em à - Phong ôm nó - huhuhhuhu anh....ơi..huhuhuhuhuh - nó khóc như chưa bao giờ đc khóc - Ngoan nào, anh bik em đau lém, đừng buồn nữa, khóc hết đi cho nhẹ lòng - Phong xoa đầu nó - HUhhhuhhuhuhuhuhuh - nó khóc
Một lát sau khi nín hẳn nó bắt đầu bình tĩnh lại - Anh à em muốn trả thù cho mẹ cho ba - nó lạnh lùng nói - Ừ anh bik nhưng em phải điều hành công ty cho tốt đã rùi mới nghĩ đến việc trả thù - Phong nói - Em muốn đi dạo một lát - nó nói - Ừ, mà bằng chứng này có giai cho cảnh sát ko - Phong hỏi - Ko đợi đến khi nào thời cơ chín muồi chúng ta sẽ đòi cả gốc lẫn lãi - nó nói rồi đi thẳng luôn - haizzzzz - Phong thở dài
Nó phóng xe đi đến 1 quan rượu dành cho giới thượng lưu, nó tiến vào phòng VIP gọi hàng loạt rượu mạnh đâm đầu vào uống - Tại sao chứ! tại sao lại làm như thế - nó nói trong lúc say * Bịch* Nó nằm ra ghế vì uống quá nhiều rượu
- Sao em lại ở dây - 1 bong người nói rồi tiến gần tới chỗ nó
|
Chương 1 Buổi Sáng Chẳng Lành
3 Sáng hôm sau - A đầu mình - nó kêu lên - Đây là đau, ko phải phòng mình - nó cố gắng ngồi dậy nói - ưm...AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA - nó hét lên - Sao zậy - hắn nằm bên cạnh nói - Anh,sao anh...tôi....sao....lại...tối hôm qua.....chuyện gì thế này - nó lắp bắp nói lấy chăn che thân - Em hỏi gì vậy...tôi quá...em tuyệt lắm em biết ko - hắn nói rồi hôn vào má nó - KOOOOOOOOOOOOO - nó nói rồi ôm lấy đầu - Anh bồn ngủ ngủ tiếp đi - hắn nói rồi đè nó xuống - Bỏ ra - Nó hét lên - Sao vậy - hắn hỏi, tay vẫn nhu thuận ôm nó trong lòng - Hôm qua rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra kể cho tôi - nó nói - Ukm để xem nào hôm qua em uống say ở bar - hắn cười nói - Sao nữa - nó gấp - Ukm, rồi khi em ra về thì xay khướt đó, - hắn nói nhàn nhã - Rồi sao nữa - nó gấp - Ukm em gọi cho tôi, bảo đến đón, rồi khi tôi tới đón thì em bám lấy tôi, dụ dỗ tôi, tôi là ko kiềm chế đc lên đưa em về đây "Ăn" - hắn nói cười tà mị - Sao - nó đen mặt - Chuyện thế đó là em mời tôi, mà cơ thê em cũng tuyệt lắm đó - hắn nói rồi liếm mép - KO thể nào - nó ôm đầu vén chăn lên thì thấy 1 vệt đỏ hồng - Ukm em có thể coi như là tác phẩm hôm qua - hắn thấy nó như vậy nói - Anh...- nó ko nói lên lời - Hihi, em phải chịu trách nhiệm với tôi - hắn nói rồi dang tay ôm nó " Chát " NÓ đánh vào tay hắn - Đừng có đụng vào tôi, dơ bẩn - nó lạnh lùng - Em sao vậy - hắn hỏi - Hừ sao ư, việc đó anh biết rõ nhất - nó nói lạnh thấu xương
"Ring...Ring...Ring" - Alo anh Phong hả - nó nói trong đt thoại -....... - Vâng em về ngay - nó nói -........ - Anh ko phải đón đâu ạ - nó nói -........... - Em sẽ cẩn thận - nó nói rồi cúp máy
- Chuyện hôm nay, coi như chưa có gì xảy ra - nó nói rồi thay quần áo, mặc thật chỉnh tề - Tôi ko muốn - hắn chống ta nói - Vậy sao....tùy anh - nó nói rồi đi ra ngoài - Đừng đi - hắn chạy ra vòng tay qua eo nó - Bỏ ra - nó bực mình gạt tay hắn - Tôi muốn em - hắn siết chặt vòng tay mình hơn - Tôi ko muốn day dưa nhiều với loại người như anh - Nó lạnh lùng gạt phắt tay hắn ra - Tại sao chứ tôi cái gì cũng tốt em chê ở điểm nào chứ - hắn nói - Đó ko phải vấn đề, anh nên biết tôi và anh ko còn hy vọng, tình yêu của tôi đã chết rồi - nó nói rồi quay lưng bỏ đi -........- hắn chẳng nói gì cứ đứng nhìn nó đi, trong mắt anh có 1 dòng cảm xúc hỗn loạn
Tại nhà Phong - Em đi đâu cả tối qua vậy làm anh lo muốn chết - Phong chạy ra ôm chầm lấy nó - Em ko sao chỉ là uống rượu say nên ngủ tại bar luôn - nó nói cũng đáp trả lại cái ôm - Ừ thế ko sao là tốt rồi, em ăn gì chưa anh kêu người nấu cho em nhé - Phong nói rồi định kêu người nấu - Thôi anh em ko muốn ăn - nó nói rồi ddi lên phòng - Ừ - Phong cũng chẳng nói gì - Nếu em muốn ăn gì cứ bảo người nấu nhé, anh đi làm đây - Phong nói - Anh đợi em với, em cũng định tới công ty - nó nói - ừ đc em lên chuẩn bị đi- Phong cười nói - Vâng - nó cười tươi đi chuẩn bị
|