Nước Mắt Lọ Lem
|
|
Chap 42: Những cái nắng hạ gay gắt đến báo hiệu rằng nó đã là cô thiru61 nữ 17t.. 1 cái tuổi đẹp như mơ! Nhưng với nó chính là khoảng thời gian ác nghiệt nhất! Nó và hắn vẫn gặp nhau...và cả 2 tính cách lạnh lùng lại trở về! Họ biết...k nên nói với nhau câu nào nữa..chỉ làm khó cho nhau mà thôi! -Nguyên Vũ..tối nay con dẫn Niệm Từ đi ăn nhé...quản gia và đầu bếp mẹ đã cho nghĩ phép rồi-mẹ hắn nheo mắt..đầy ẩn ý -Cậu ấy tự đi đc mà mẹ?-Hắn mắt dán chăm chăm vào chiếc Ipad... -k đc..con phải đưa con bé đi Nó chỉ ngôi mà thở dài...chẳng biết làm gì cả! -Thôi đc rồi! Chiều ý mẹ vậy! Hắn quẳng chiếc Ipad bực nhọc bước lên phòng Thực tế là hắn cũng k phải k vui.tại vì qua chuyện hôm rồi..hắn ngại phải đối diện với nó! Và nó cũng thế! Buổi tối -Nhỏ khó ưa..cậu làm gì lâu vậy? -từ từ đã...-Nó quạu qọ đáp -Con gái đúng là 1 loài ngựa cổ mà Hắn thở dài..dựa người vào tường chờ nó -xong rồi Nó bước ra trong chiếc váy xeply ngắn ngang đùi với kiểu dây cổ chéo rất thời thượng...1 màu hồng phấn khoát lên chiếc váy khiến mái tóc màu hung đỏ và nước da trắng hồng lộ rõ hơn... Hắn nhìn bất động -Đi đc rồi! Nó gỏn lọn nói rồi bước đi trước! -Đẹp..thật đấy-Hắn buộc miệng -Cậu đang khen tôi đấy à? - k giống sao? nó cười nhẹ nhàng...cũng đúng...ai trông thấy bộ dạng nó bây giờ mà k khen! Quá Đẹp mà Sau bữa ăn tối nhẹ nhàng..hắn và nó thả bộ qua các con phố Chợt sựng chân khi thấy nó đăm chiêu trước siêu thị mini..hắn hỏi -Gì thế? -Hồi nhỏ..ba tôi..hay gắp thú bông cho tôi..đólà khoảng thời gian vui vẻ nhất mà tôi đc hưởng! Nó dịu dàng đáp -Vậy để hôm nay tui làm ba cậu.gắp thú bông cho cậu! Hắn phấn khởi..cả 2 tiến vào trò chơi..Nó nhiệt tình cổ vũ -Cô lên.gần đc rồi...cố lên!!!!! Trượt..hắn toàn gắp trượt! -Sao mà cậu dở thế..-Nó bất mãn -Từ từ..lần này nhất định sẽ đc mà!-Hắn cương quyết Lên!!! gần đc...gần đc rồi -Hoan hô...đc rồi...cậu hay thật đấy.... Nó cầm con thù nhồi bông nhỏ xinh trên tay..cười rạng rỡ.... 1 nụ cười hạnh phúc..giống như cảm giác khi nó còn bé vậy... -Cậu thôi cười đi..chủ quản với khách chảy máu cam rồi kia-Hắn nheo mắt Giật mình quay lại.. Ô..ngta đang nhìn nó đắm đuối.!!! -Đẹp..đẹp qóa.... Nó ngậm miệng lại..cứ hẽ nó cười thực sự..là như thế đấy!nhất định sẽ đổ máu mà! -Cảm ơn...tối nay tui rất vuijj..cảm ơn cậu..buồi tói đầy ý nghĩa-Nó dịu dàng -k có gì..tôi cũng cảm thấy rất vui..cậu nên cười nhiều hơn..trông cậu khi cười rất đẹp! Nó mỉm nhẹ môi..cười à? khó lắm nụ cười ấy mới xuất hiện..và ngày mai..tam biệt nó..cậu ấy sẽ k bao giờ thấy nó nữa!
|
Chap 43: -Nè..Minh Hoàng..có phải cậu thích Tiểu Từ k?-giao Giao tò mò hỏi -Sao cậu hỏi vậy? -Thì...thì tui mún biết -k biết nữa..những lúc ở bên cậu ấy..tui cảm thấy rất hồi hộp..rất vui..và khi cậu ấy buồn tui đều k muốn! -Haiz...vậy..là thích rồi còn gì?-Giao Giao thở dài đầy chán chường -Có lẽ!-cậu ấy cười mỉm có biết đâu 1 trái tim rung lên vì cậu đang rất thất vọng và đau đớn -Nhưng mà Tiểu Từ sẽ k thích cậu đâu! -Tại sao chứ? -Tui biết vậy! Giao Giao bỏ đi..đầy nản lòng! Minh Hoàng đang rất tò mò vì câu nói đấy..tại sao cơ chứ? -Nè..Giao Giao..sao cậu nói vậy?-Níu tay Giao Giao lại..cậu hỏi -Tui chỉ nói vậy thôi -Tại sao cơ chứ? phải có lí do chứ? -Bực mình qóa -Nói đi! -Vì supper man trong lòng Tiểu Từ là người khác! Như biết mình lỡ lời khi tiết lộ quá nhiều..cô bé vội vàng che miệng và bỏ đi! Supper man à? -có 1 lí do khác nữa..tôi k muốn cậu buồn..vì tôi thích cậu đấy đồ ngốc? lẩm nhẩm 1 mình..cô biết dù có nói to thêm nữa cậu ấy cũng k nghe đc ~~~~~ -Nè...cậu chờ tui với coi-Nó với theo khi nghe hắn nói là đi mua kem -Tối rồi.ở nhà đi -k.muốn đi Hắn làm lơ..có cãi cũng k cãi lại nó! -Lấy cho tôi 2 xuất kem-Hắn gọi rồi tọa vị dưới 1 bàn khuất Nó ngồi đối diện..mon men ngón tay -Sao k ăn đi! Hắn dục Nó múc lên..rồi bỏ xuống trong khi hắn đã xử xong cả hộp của mình -Làm gì nhìn tui ghê zậy?Bộ chưa thấy con trai ăn kem à?-Xấu hổ.hắn hỏi -Thấy thì có rồi nhưng mà nhiệt tình hưởng ứng như cậu thì mới lần đầu gặp Ngại ngùng trước sự trêu chọc của nó..hắn bỏ đi Chạy theo đầy thích thú..nó ghẹo -Giận à? -Ai thèm -Cậu chứ ai... Cuộc trò chuyện đầy zui zẻ đã bị cắt ngang bởi 1 đám đông... -Là con nhóc đó...là nó.. đám đông khoảng vài chục người có vẻ du côn và lưu manh đang bao wuanh nó và hắn -Các người là ai?Các người muốn gì?-Nó hỏi..đầy nghi hoặc -Bọn tao là ai mày k cần biết chĩ mày biết mày phải chết là đc rồi! Tên đầu nhóm nói man rợn..có thể nghe thấy mùi máu tanh phát ra từ con người đấy Dứt lời..đám đông tiến đến nó với những khẩu súng dày đạn -Đừng...đừng đùa vậy chứ.. Nó lắp bắp Nếu tay đôi có thể có khả năng thắng..nhưng súng..và rất nhiều súng làm sao nó có thể tránh khỏi họng súng vô tình Hắn đang xem diễn biến.và muốn biết chuyện gì đang xảy ra -Bắn cho tao! Lúc tiếng đạn vang lên cũng là lúc hắn kéo nó chạy trốn Đoàng!!Đoàng!! Đoàng.. Tiếng đạn ác nghiệt vang lên Va vào những vật dụng xung quanh khiến tay hắn sướt máu -Đuổi theo..đừng để con nhóc đó thoát Hắn kéo nó chạy..và chạy luồn lách qua những con hẻm -Vào trong ngôi nhà Hoang đó trốn mau Hắn kéo nó núp vào trong ngôi nhà đó trốn bọn người man rợ -Bọn nó đâu rồi.? Mau tìm đi..đừng để chúng trốn..Vào căn nhà Hoang bên kia tìm cho tao Bọn áo đen sột soạt bước vào
|
Chap 44: -Hắn ôm chặt nó...bịt nhẹ miệng nó để k xảy ra tiếng động Nguy hiểm đang đến gần! -k đc đại ca ơi..trong đó thối quá..chắc tụi nó k trốn trong đó đâu Người cầm đầu bước lại gần ngôi nhà đó..mùi hôi từ trong bốc ra khiến hắn khó chịu -Hừ...ra chỗ # tìm cho tao! nhất định con nhỏ đó phải chết! Bọn chúng giải tán đi..lúc đó mặt nó cũng k còn 1 giọt máu Ai? ai lại ác độc..ai lại nhẫn tâm như thế chứ? -Cậu làm gì mà họ phải truy sát cậu thế? -Tui...tui k biết Nó nước mắt rưng rước...những giọt nước mắt hoảng sợ Nhìn cánh tay rướm máu cũng hắn..nó lo lắng -Tay cậu làm sao thế? -k sao..chỉ là chuyện nhỏ Ngước nhìn 1 vật nhỏ rơi dưới đất..nó vội vàng thụp xuống Ngỡ ngàng..và ngạc nhiên...mừng rỡ..nó lắp bắp -Cái này....cái này...ở..ở đâu cậu có? -Trả cho tôi!Nó rất quan trọng với tôi -Ở đâu cậu có? Lưỡng lự 1 hồi lâu..hắn đáp -Là kỉ niệm lúc nhỏ...chủ nhân của móc khóa đó chính là người con gái tôi yêu! Nước mắt lăn tròn..nó xúc động -Có thật..có thật cậu yêu người con gái này k? -Đúng vậy! xin lổi cậu -supper man..thật là cậu rồi!!! 1 vệt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má -Cậu nói gì? Móc chiếc móc khóa còn lại trong túi.. 2 cái..giống hệt nhau! chúng là 1 đôi -Cậu...làm sao..làm sao cậu có nó? Cười nhẹ nhàng..nó đáp -Cậu đã hứa sẽ trở về..1 khi tôi cần cậu..và giờ..tôi cần cậu! Ôm nó vào lòng..hắn xiết chặt... -Tôi sẽ k buông cậu ra...sẽ k buông cậu ra nữa Nước mắt thấm đẫm bờ áo hắn..nó cười -Cậu..đã trở về thật rồi!
|
Chap 44: Đường về trải đầy sương mang theo tâm trạng háo hức của 2 người niêm thiếu Bước đi bên cạnh hắn..kí ức tươi đẹp năm xưa lại trở về -k ngờ cậu lại là cô bé đó -Ừ..k ngờ cậu chính là người giúp tui năm đó -Mà nghĩ trùng hợp thật nhá -mà hơm rồi cậu nói k thèm thích tui mà..-Nó chu môi -thì tui chỉ thích cô bé năm xưa thôi -Hứ... -Nhưng mà cậu là cô bé năm xưa..theo tính chất bắc cấu là tui thích cậu Nó lắc đầu chịu thua.. Cười rạng ngời..1 nụ cười hạnh phúc ~~~~ -Sao? cậu là supper man năm xưa của Tiểu Từ à?-Giao Giao trố mắt ngạc nhiên -Chính tui cũng k ngờ-Hắn nói -È..È...xem ra 2 người cóa duyên lắm nhé! -Quá khen -Xem kìa...xem kìa...con bạn tui đang cười tới hạnh phúc luôn..ghanh tị nhé Giao Giao cười chọc quê nó ~~ -Alo..Tao nè.Hoàng hả -.... -Có chuyện gì? -... -k đc..giờ tao đang có công chuyện gấp.... Tút..Tút..Tút.. Hắn căn thẳng -Có chuyện gì vậy?-Nó hỏi -Thằng Minh Hoàng có chuyện gì k biết -Sao? cậu ấy thế nào?-Giao Giao lo lắng -k biết..hay cuậ đến xem nó đi...tui bận đưa Tiểu Từ vào viện kiểm tra sức khỏe! Cả 3 khẽ gật đầu.! ~~~ -Nè..Minh Hoàng...cậu làm sao thế? -Ba..mẹ tui đòi ly dị..ổng bả k cần đứa con này nữa!!!! -Từ từ rồi cũng có cách giải quyết mà -k..k đâu... Cậu ta loạng choạng bước ra đường.... Ting!!!Ting!!! Ting!!!!!!! Tiếng còi xe hơi vanmg dội cũng là lúc Giao Giao chạy ra.. Cô bé xô hắn ngã và bản thân lãnh nhận cú va chạm đó -Giao Giao..cậu ks chứ? -Không ..tớ k sao phù...cũng may là tài xế phanh kịp thời..chì xay xát nhẹ... -sao cậu khờ thế -Cậu hiểu mà Cô bé buồn nói! -Nếu cậu buồn..chúng ta đến quán bar đi..nơi đó giúp đc cậu Hoàng khẽ gật
|
Chap 45: -Nè...cậu đi đàng hoàng đi chứ Giao Giao chau mài khi thấy Minh Hoàng loạng choạng sau khi ra khỏi quán bar Ngoắc 1 chiếc taxi...cô đầy cậu vào trong rồi hì hục chui vào Nóng và nhức cả đầu Khuôn mặt thiên thần kia đang nhắm hờ mắt đầy mệt mỏi!..vuốt nhẹ những cọng tóc vương vãi trên mặt..Giao giao khẽ nói -Cậu đã ngủ chưa? k 1 tiếng đáp lại... nhẹ nhàng đặt lên trán Minh Hoàng 1 nụ hôn..cô bé thẫn thờ rơi nước mắt -Nếu cậu chưa ngủ thỳ hãy giả vờ ngủ đi...vì tôi 1 muốn cậu thấy bộ dạng của tôi lúc này..bộ dạng của 1 con bé yêu đơn phương.! có bao giờ trong lòng cậu tôi xuất hiện như 1 thiên thần k? đã có khi nào..tôi xuất hiện lầm lũi trong nhất giấc mơ của cậu? tôi k xinh đẹp tựa Tiểu Từ..k dịu dàng..k lạnh lùng cuốn hút..cái tôi có chỉ là bản tính con trai..1 bản tính vốn dĩ k thuộc về con gá.i..Tôi biết cậu thích Tiểu Từ..và tôi..chẳng là gì cả...nhưng chỉ cần đc nhìn thấy cậu mỗi ngày..nhìn cậu chơi đùa..đc sẽ chia cùng cậu..tôi đã mãn nguyện rồi..dù những lúc cậu nói thích Tiểu Từ lòng tôi lại thắt lên...nó kêu với tôi rằng : Đau Lắm..bảo tôi ngừng tuộc tình đơn phương này đi..nhưng 1 nữa lí trí k cho tôi ngừng lại.và tôi lại tiếp tục thích cậu!..và cậu..sẽ k bao giờ biết điều đó cả..có 1 điều ước,,tôi sẽ mong rằng 1 ngày nào đó..câu sẽ thích tôi! con người thật của Giao Giao...Vì tôi thực sự yêu cậu đấy.Tô Minh Hoàng! Nước mắt lăn dài..cô bé ấy thổn thức..cơn mưa ùn kéo đến đập vào cửa..cô nghe trái tim mình lỗi nhịp! Và đang rất lạnh! ~~~~~~ -Niệm Từ là tiểu công chúa năm xưa à?-Minh Hoàng thẫn thờ hỏi -Ừ...cuối cùng tao cũng tìm đc cậu ấy..-Hắn phấn khởi -Chúc mừng..... Hoàng hờ hững buông 1 câu nói...bỏ ra ngoài trc sự ngạc nhiên của hắn Có chút xót xa...1 chút hụt hẫng..nhưng k quá đau..Cậu cần xuy xét lại tình cảm cậu giành cho nó là gì..!! ~~~~~~ Đau lòng nhìn căn phòng lâu rồi k nghe thoang thoảng tiếng cười...phòng k...người trống...ba nó nhẹ nhàng lật từng cuồn album ảnh.. Xem từng trang mà nước mắt ông chảy dài..bức ảnh hạnh phúc 3 người đã bị ông làm cho tan nát Chính ông...Chính ông đã tự tay xé đi nó..tự tay hủy hoại cái gi đình này!! Và hậu quả ông phải gánh chính là cuộc sông nặng nề bây giờ..chưa 1 ngày tiếng cười trở lại Ông phải đối diện vối sự chối bỏ lạnh lùng của đứa con gái.!!! Nhưng quá muộn...khi tất cả đã k trở về quỷ đạo của nó..ông đã mất 1 gđ hp.!Thật rồi! Xoạt....! 1 vật gì nho nhỏ màu đen thẫm rơi ngay sàn nhà.... Là 1 chiếc thẻ nhớ! " chứng cứ nằm trong này...ba hãy xem đi...con bị oan....ba phải tin con .... ......" Những lần thuyết phục của nó văng vẳng bên tai ông mà 1 lần ngu muội ông k hề tin nó... Vội vàng lắp chiếc thẻ vào máy tính...Ông bàn hoàng...Sững Sờ...Đau Lòng..khi chứng kiến những sự thật đau lòng! video đầu tiên quay cảnh Mẫn Quân bỏ heroin vào túi nó... nó đã bị oan thực sự..nhưng người làm cha này k hề tin nó..còn nhẫn tâm ruồng rẫy nó..khiến nó đau đến tuyệt vọng Video thứ hai quay cảnh mẹ con bà ta đến buổi tiệc sinh nhật 16t của nó! Chính ông cũng bất ngờ khi ông chưa hề mời bà ta...và điều đó mang cho ông bao nhiêu hỗn loạn Video thứ 3..Là nó...với những giọt nước mắt tủi hờn... Cắn chặt môi..đứt ruột khi nghe từng lời nó thủ thỉ! " Ba à..gđ mình đã tan nát rồi đó ba... Chính ba đã chon gđ nhỏ bé kia và bỏ rơi con và mẹ... Ba nhẫn tâm ruồng rẫy,đánh đập đứa con gái này ..bà thà chọn tin những người ác độc chứ k hề tin đứa con ruột...Niềm tin của ba đã k giành cho con nữa.. Kể từ khi bà ấy bước vào nhà này...liên tục mỗi thứ đã bị đảo lộn...Mọi thứ thay đổi.. Và con k chấp nhất...nhưng cuối cùng tình yêu ba giành cho con cũng thay đổi..con đã rất đau lòng khi mất mẹ..Và đaulân thứ 2..khi ba có 1 gđ riêng...và con phải sớt chia tình yêu của ba với những người ấy..những người giết gđ mình..Con hận ba..hận tất cả những gì ba làm k công bằng với mẹ..Bao năm qua mẹ luôn giữ tròn bổn phận 1 người vợ..chưa bao giờ mẹ đòi hỏi ba 1 thứ gì..nhưng ba tự hỏi lại trách nhiệm của 1 ng chồng ba đã hoàn thành chưa? Ba nhẫn tâm lắm.!Ba bỏ con và mẹ để chạy theo a hoa bên ngoài.! Và cuối cùng..ba đã từ bỏ đứa con này..chính ba đã đuổi con ra khỏi nhà Từ giây phút ấy...Con đã thề...Con sẽ k quay lại đây nữa..VÀ Hạ Niệm Từ....K CÓ BA.. Chúc ....GĐ ba...hạnh phúc!. ..." Vừa nói nước mắt nó lại lã chã rơi...những hình ảnh ấy..nó đã rất đau đớn khi 1 lần phải nhớ lại.! Và ông...Ông đã k tin nó...Đã mất nó... Nó sẽ k bao giờ tha thứ cho ông...tha thứ cho người cha...người chồng mê muội như thế!
|