Ác Quỷ Nhưng Yêu Anh
|
|
*********
kyo đang đi dạo,tận hửơng những làn gió mạnh mẽ lùa qua mái tóc,đang đi chậm chậm đều đều thì bỗng đứng khựng lại,xa xa kia là Devil cùng với một cô gái trông cô gái rất đẹp,đẹp theo kiểu qúy tộc,hai ngừơi đang đứng đối thoại với nhau,trông anh có vẽ cừơi rất vui ,rất hạnh phúc.Kyo không đi tới làm lọan lên,không hét tóan lên chỉ vào mặt anh mà mắng mà lặng lẽ đi theo hai ngừơi,không biết đi bao lâu mà trứơc mặt cô hiện lên tấm biển Rubi màu đỏ chói cả một vùng đang đứng chôn chân tại chỗ thì tiếng vui vẻ bên trong làm nhỏ tỉnh lại quay về hiện thực - Đôi này đẹp nè anh_trên tay cô gái là một đôi nhẫn gắng kim cương viền theo hình gương miệng,trông cao qúy,đẹp mắt vô cùng.Thế là hiểu rồi từng lớp nứơc mắt tạo thành giọt lăng trên gương mặt hình trái xoan cuả nhỏ,tim nhỏ giờ rất đau,thắt lại làm cho nhỏ đứng không vửng nên đụng phải chậu xương rồng ngoài cửa ,không may phát ra tiếng động làm anh chú ý,anh vô cùng bất ngờ khi thấy nhỏ đứng cạnh cửa nứơc mắt nứơc mũi tèm lem,đang định gọi vào thì nhỏ vụt chạy,anh thầm kêu không ổn nghỉ nhỏ chắc chắn hiểu lầm,nhanh tính tiền rồi chạy theo nhỏ.Chạy hụt hơi cuối cùng củng đủôi thấu nhỏ. - Em làm...gì mà chạy nhay thế_anh vừa nói vừa điều chỉnh lại nhịp thở - anh chạy theo tôi làm gì_nhỏ nhếch mép hất tay anh ra khỏi ngừơi quay lưng định đi - em nghe..._chưa đợi anh hết câu thì nhỏ ngắt lời - Tôi Đã từng : Vì anh thức suốt đêm Vì anh tự thay đổi bản thân Vì anh bơ đi tất cả * Nhưng còn anh : - Vì 1 người khác mà lãng quên tôi - Vì 1 thói quen vẫn không thể bỏ - Và vì Tim anh không chỉ có mỗi mình tôi . . . : “Có bao giờ. . . anh nghĩ đến cảm giác của tôi..! hèn gì nhừng ngày qua anh bơ tôi...há...há _nhỏ cừơi nhưng nứơc mắt nhỏ rơi,tay liên tục đập vào trái tim đang rỉ máu của mình,cảm gíac của nhỏ giờ rất đau,rất thống khổ,tâm lạnh ngắt.Không cho anh giải thích quay đầu chạy thẳng.Anh bất lực nhìn theo bóng nhỏ xa dần nhạt dần trong bóng đêm rồi anh qúyết định đi thẳng về nhà.Chạy đựơc một đọan thì nhỏ dần hẳn nhỏ như đang chờ đợi cái gì đó,chờ đợi ai đó có thể đuổi theo xin lỗi rồi nhỏ sẽ tha thứ mọi chụyên...nhưng không như nhỏ nghỉ chẳng có điều gì xảy ra,và ai đó không đuổi theo nhỏ,nhắm mắt lại cho giọt lệ tràn mi
Muốn được gặp ai đó ...Muốn được nắm tay ai đó ...Muốn được nghe giọng nói của ai đó Bởi vì ... ...Nhớ Và yêu ai đó rất nhiều! Trong trái tim này -Ai đó... Là tất cả Và cũng là .. ... Duy nhất.. Và chợt nhận ra... Đã không còn là của nhau...
nhỏ vừi đi vừa lảm nhảm nứơc mắt rơi không ngừng, cuối cùng nhỏ ngồi phịch xuống đất,oà khóc như một đứa trẻ đi lạc giửa phố phừơng đông đúc ngừơi qua lại,những ngừơi đi làm đang vội vạ chạy nhanh về nhà ăn cơm cùng gia đình,còn nhỏ ngồi đây khóc vì cuộc tình tan vỡ.Xaxa trên bầu trời đầy sao đang lấp lánh,củng giống như đầy vết sẹo trong tim nhỏ đang bị sát múôi đau nhức nhói chỉ biết lặng lẽ mà rơi lệ. Đêm đã lên … Sao tim vẫn lạnh ? Mưa đã tạnh ... Sao lệ vẫn rơi ? Sóng mãi chơi vơi ... Để bờ cát đợi ? Cứ đợi hoài ... Đợi mãi vậy sao ? Mưa đang khóc ... Hay lòng tôi rơi lệ ? Mưa rớt xuống ... Còn lệ ngấm vào tim !
|
*********
kyo đang đi dạo,tận hửơng những làn gió mạnh mẽ lùa qua mái tóc,đang đi chậm chậm đều đều thì bỗng đứng khựng lại,xa xa kia là Devil cùng với một cô gái trông cô gái rất đẹp,đẹp theo kiểu qúy tộc,hai ngừơi đang đứng đối thoại với nhau,trông anh có vẽ cừơi rất vui ,rất hạnh phúc.Kyo không đi tới làm lọan lên,không hét tóan lên chỉ vào mặt anh mà mắng mà lặng lẽ đi theo hai ngừơi,không biết đi bao lâu mà trứơc mặt cô hiện lên tấm biển Rubi màu đỏ chói cả một vùng đang đứng chôn chân tại chỗ thì tiếng vui vẻ bên trong làm nhỏ tỉnh lại quay về hiện thực - Đôi này đẹp nè anh_trên tay cô gái là một đôi nhẫn gắng kim cương viền theo hình gương miệng,trông cao qúy,đẹp mắt vô cùng.Thế là hiểu rồi từng lớp nứơc mắt tạo thành giọt lăng trên gương mặt hình trái xoan cuả nhỏ,tim nhỏ giờ rất đau,thắt lại làm cho nhỏ đứng không vửng nên đụng phải chậu xương rồng ngoài cửa ,không may phát ra tiếng động làm anh chú ý,anh vô cùng bất ngờ khi thấy nhỏ đứng cạnh cửa nứơc mắt nứơc mũi tèm lem,đang định gọi vào thì nhỏ vụt chạy,anh thầm kêu không ổn nghỉ nhỏ chắc chắn hiểu lầm,nhanh tính tiền rồi chạy theo nhỏ.Chạy hụt hơi cuối cùng củng đủôi thấu nhỏ. - Em làm...gì mà chạy nhay thế_anh vừa nói vừa điều chỉnh lại nhịp thở - anh chạy theo tôi làm gì_nhỏ nhếch mép hất tay anh ra khỏi ngừơi quay lưng định đi - em nghe..._chưa đợi anh hết câu thì nhỏ ngắt lời - Tôi Đã từng : Vì anh thức suốt đêm Vì anh tự thay đổi bản thân Vì anh bơ đi tất cả * Nhưng còn anh : - Vì 1 người khác mà lãng quên tôi - Vì 1 thói quen vẫn không thể bỏ - Và vì Tim anh không chỉ có mỗi mình tôi . . . : “Có bao giờ. . . anh nghĩ đến cảm giác của tôi..! hèn gì nhừng ngày qua anh bơ tôi...há...há _nhỏ cừơi nhưng nứơc mắt nhỏ rơi,tay liên tục đập vào trái tim đang rỉ máu của mình,cảm gíac của nhỏ giờ rất đau,rất thống khổ,tâm lạnh ngắt.Không cho anh giải thích quay đầu chạy thẳng.Anh bất lực nhìn theo bóng nhỏ xa dần nhạt dần trong bóng đêm rồi anh qúyết định đi thẳng về nhà.Chạy đựơc một đọan thì nhỏ dần hẳn nhỏ như đang chờ đợi cái gì đó,chờ đợi ai đó có thể đuổi theo xin lỗi rồi nhỏ sẽ tha thứ mọi chụyên...nhưng không như nhỏ nghỉ chẳng có điều gì xảy ra,và ai đó không đuổi theo nhỏ,nhắm mắt lại cho giọt lệ tràn mi
Muốn được gặp ai đó ...Muốn được nắm tay ai đó ...Muốn được nghe giọng nói của ai đó Bởi vì ... ...Nhớ Và yêu ai đó rất nhiều! Trong trái tim này -Ai đó... Là tất cả Và cũng là .. ... Duy nhất.. Và chợt nhận ra... Đã không còn là của nhau...
nhỏ vừi đi vừa lảm nhảm nứơc mắt rơi không ngừng, cuối cùng nhỏ ngồi phịch xuống đất,oà khóc như một đứa trẻ đi lạc giửa phố phừơng đông đúc ngừơi qua lại,những ngừơi đi làm đang vội vạ chạy nhanh về nhà ăn cơm cùng gia đình,còn nhỏ ngồi đây khóc vì cuộc tình tan vỡ.Xaxa trên bầu trời đầy sao đang lấp lánh,củng giống như đầy vết sẹo trong tim nhỏ đang bị sát múôi đau nhức nhói chỉ biết lặng lẽ mà rơi lệ. Đêm đã lên … Sao tim vẫn lạnh ? Mưa đã tạnh ... Sao lệ vẫn rơi ? Sóng mãi chơi vơi ... Để bờ cát đợi ? Cứ đợi hoài ... Đợi mãi vậy sao ? Mưa đang khóc ... Hay lòng tôi rơi lệ ? Mưa rớt xuống ... Còn lệ ngấm vào tim !
|
chap: 29 Hoá Giải Hiểu Lầm ***** Nhỏ vừa bứơc vào lớp thì tất cả đều ngạc nhiên nhìn nhỏ nhất là tụi nó,trông nhỏ thật thảm hại,mắt thâm quầng sưng vù,cho biết cả đêm nhỏ thức và khóc rất nhiều,đi như ngừơi mất hồn về chỗ ngồi bỏ qua những lời hỏi thăm,những ánh mắt lo lắng nhỏ gục hẳn xuống bàn.Hôm nay anh không đi học,chỗ kế nhỏ vắng tanh không một hơi ấm,làm nhỏ càng thêm tin vào sự thật là anh đã xa nhỏ rồi.Sao mà nhỏ khó thở thế này giọt nứơc mắt mặn chát lại bắt đầu rơi.Còn nó và Xuxu thấy nhỏ vậy thì nhíu mày,không ai nhìn ai mà qua chỗ nhỏ kéo nhỏ nhanh ra khỏi lớp.Kéo một hồi thì cả ba ra khu đất hoang sau trừơng,nhỏ đang cố nhịn cho nứơc mắt không rơi trứơc mặt nó,môi bị nhỏ nghiền nát khi nén tiếng nức thoát ra khỏi cổ họng,càng làm nó và cô thêm đau lòng - Không cần phải chiụ nỗi đau một mình cứ khóc to lên,khóc cho hết nỗi lòng trong ngừơi_nghe nó nói vậy nhỏ không chần chừ mà bật khóc như đứa trẻ bị mất đi đồ qúy giá nhất.Không lâu sau nứơc mắt củng cạn,cô thấy nhỏ nín thì lên giọng chất vấn xen phần run rẩy - Mày sao thế. đây củng là câu mà nó muốn hỏi nên nhìn vào nhỏ chờ nhỏ nói - anh...anh ấy phụ...phụ tao_giọng nói có phần khàn khàn nhưng đa số là nghẹn ngào không chịu dứt.Nó và nhỏ ngạc nhiên hết sức anh trong miệng nhỏ phải chăng là Devil,vì sao anh lại phụ nhỏ,có khi nào là hiểu lầm,nó nghi ngờ hỏi lại - Có phải là có khuất mắt trong chụyên này - Không...không phải hiểu lầm đâu tao...tao thấy anh đưa một cô gái vô mua nhẫn...mà không phải...tao_nhỏ lắc đầu nguầy nguậy thể hiên đúng sự thật,nhỏ không hề nói dối.Xuxu thở dài nhìn nhỏ buông ra một câu - Mày còn yêu ảnh không - Còn...còn tao rất yêu anh hiện tại và tương lại đều yêu nhưng...có ý nghĩa gì nửa chứ_buồn rầu nhìn lơ đãng trên bầu trời xang thẳm.
- Đừng bao giờ buông tay khi vẫn còn muốn nắm lấy... Đừng bao giờ quay đi khi mà vẫn còn muốn ở lại...Đừng để mất đi rồi mới hối hận... ! Đôi lúc cãi nhau để thêm yêu ! Đôi lúc giận hờn để thêm nhớ ! Một chút đợi chờ để biết ta cần nhau hơn...nhở đâu đó chỉ là hiểu lầm,đã một khi yêu nhau là phải hết sức tin tửơng nhau mày hiểu chứ. nhỏ ngứơc mắt nhìn nó,nó nói đúng yêu là phải tin tửơng lẩn nhau,huốn hồ hôm qua chỉ thấy hành động chứ không nghe cái gì,giờ nhỏ hối hận sao không cho anh giải thíc chứ,phải tìm anh mới đựơc,nghỉ thế nhỏ nở nụ cừơi hết sức ngây thơ làm nắng phải nhừơng nhỏ,nghỉ thông xuốt đứng lên cầm tay hai ngừơi chạy vào lớp làm nó và cô lắc đầu ngao ngán,nhỏ là thế dể khóc,dể cừơi,dể buồn mà dể vui,nhỏ chỉ đơn thuần như vậy thôi thế nên không ai đựơc phép làm nhỏ tổn thương. ***** nhỏ đang ngồi chán nản chờ giờ học nhanh chóng qua đi,nhỏ đang rất nhớ anh muốn thấy anh bây giờ.Sau bao tiếng thở dài rồi củng qua tiết học nhàm chán,đang thu dọn sách vở thì một trận ồn ào náo nhiệt kéo đến,làm nhỏ phải để ý,chen chúc qua hành lang đông nghịc ngừơi xuống dứơi sân trường.Sân trừơng giờ đây có một hình trái tim to oạch đựơc xếp những bông hoa hồng,rực rỡ,trên tay chàng trai có màu tóc hạt dẻ mặt đẹp như tranh đang cầm thêm đóa hoa hồng 99 bông hoa.Cảnh tựơng ở đây hết sức lãng mạng,mà ngừơi có mái tóc hạt dẻ đó còn ai ngoài anh Devil,ánh mắt chung tình một đừơng nhìn về phiá nhỏ.thấy nhỏ ngạc nhiên đến mức lấy tay che cả miệng mình.Nhẹ nhàng đi tới phía nhỏ anh đưa bó hồng đó rồi tách... tiếng nhạc nỗi lên,anh từng nhịp điệu nhẹ nhàng nhảy trứơc mắt nhỏ,sau anh là 3 ngừơi con trai,ba ngừơi con gái đanh nhảy củng y chang điệu nhảy đó.Bản nhạc kết thúc là lúc anh một chân qụy xuống trứơc mặt nhỏ trên tay là hộp nhẫn,chiếc nhẫn mà nhỏ thấy hôm trứơc. - Làm bạn gái anh nhé_giọnh anh nhẹ nhàng,êm ái làm nhỏ như vỡ oà bật khóc không thành tiếng ôm chầm lấy anh.chờ nhỏ khóc xong anh lại lên tiếng - Anh biết là trứơc đây em chưa tin tửơng vào tình yêu chúng ta...nhưng giờ thì em hãy tin tửơng vào nó vì...chiếc nhẫn này là định mệnh buộc chặt em và anh lại...đừng rời xa anh nhé._giọnh anh như nài nỉ củng như cầu xin khiến nhỏ hạnh phúc không thôi,yếu ớt gật đầu trong lồng ngực anh. - Em ghen đấy ...!! ......Em ghen vì anh đi chơi với ai đó ......em ghen khi anh quan tâm ai đó mà không phải em... em ích kỷ đấy ...!! ......em muốn anh là của riêng em ......em muốn chỉ mình em là nqười được anh quan tâm ...!! . Tất cả vì em yêu anh, xin lỗi anh vì một phút nông nổi mà em đã vội không tin anh_nhỏ miếu máo nhìn anh nhận lỗi vì đã không tin tửơng anh,anh mỉm cừơi hạnh phúc cốp nhẹ vào đầu nhỏ. - Ngốc em không có lỗi, là do anh vì muốn em đựơc bất ngờ mà bí mật dẫn em họ theo đo nhẫn.anh xin lỗi nhé,giờ thì đừng khóc nửa._nhẹ nhàng an ủi nhỏ,thì dật mình vì đám đông đang vỗ tay rần rần như ca sĩ hát song một bài nhạt.Nhỏ ngựơng ngập nhéo vào ngực anh như đang ám chỉ tìm cách trốn,anh chỉ biết cừơi trừ kéo tay nhỏ mà chạy.Trong đám đông có hai nó và cô đang cừơi hạnh phúc thay cô bạn ngay thơ của mình.Hôm nay là một ngày đẹp trời. Nếu có lòng tin thì mọi thử thách sẽ vựơt qua!!
Có đau khổ mới có đựơc hạnh phúc!!
có nứơc mắt mới có nụ cừơi!!... Tình yêu là vậy.
|
chap 30 Game Over ****** nó đang đi tung tăng về lớp thì. bốp Một gạy đánh vào đầu nó,chóang váng,mặt tối xầm,bóng tối nhanh chóng bao chùm,mất ý thức, Tỉnh dậy đầu nó đâu nhức,chỗ nhốt nó là khu nhà kho cũ kĩ,bụi bậm, Két!!! tiếng cửa sắt lâu ngày rỉ rét kêu lên một tiếng chói tai làm nó nhăng mặt.Đứng trứơc nó là một ngừơi phụ nữ có khuôn mặt sắt sảo thêm vô phần tiều tụy. - Mày tỉnh rồi à_dùng ánh mắt chán ghét nhìn nó,nhưng nó không để tâm bình thản trả lời - Cứ tửơng là ai thì ra là ngừơi tình của ông Trương. bà ta tức tối tửơng bắt nó tới nó sẽ sợ hãi,cầu xin bà tha mạng không nghĩ nó lại dững dưng như vậy,tức tối trút giận vào đàn em của bà - Canh dữ cho tao_rít qua khẽ răng rồi vùng vằng đi ra khỏi cửa,tiếng rỉ rét lại một lần nửa vang lên.Khi bomg tối bao trùm củng là lúc nó nở nụ cừơi nửa miệng,bà ta ngốc hay nói hay hơn là ngu,bắt nó mà không điều tra nó là ai,chủ quan trói nó với sợi dây mỏng tanh.Trong bóng tối loé lên một tia sáng của hình bông túyêt và sợi dây đựơc cắt dễ dàng như trở bàn tay,trong ngừơi nó luôn luôn mang vũ khí,ống tay áo thì dấu những hình bông túyêt bằng kim loạt,đôi bốt ngang gối dấu hai khẩu súng ngắn,Vì thế đó luôn luôn là lợi thế với nó. Cầm điện thoại lên, nó bắt đầu thực hiện mở nguồn lên để định vị,vị trí chính xác của nó Kin đang chăm chú vào màn hình, bỗng một bảng lệnh màu đỏ nhảy ra. Hắn giật mình, : - Minh Quang! Chúng ta đã biết vị trí! - Để yên đó! - Minh Quang ngồi trong xe đang ổn định tự lái, ánh mắt đăm đăm nhìn màn hình trong xe. - Liên kết âm thanh! - Hắn ấn tai nghe. - Hm... Xem nào... - Ngay lập tức, giọng nó vang lên. - Nhà kho cách thành phố 30km. Khóe miệng hắn vẽ lên một đường cong hoàn mỹ, khuôn mặt cũng dần dãn ra. Nó không sao! Nó vẫn ổn! Hắn thực lo mà! Nếu như nó có sao, hắn phải biết làm thế nào? - Tốt rồi... - Hắn nói nhẹ, dựa cả người vào ghế. Ở bên hai chiếc xe kia, bốn người như nghe được tiếng nói của hắn. Khẽ mỉm cười lắc đầu. - Đoàng!! - Tiếng súng vang lên. - Chết tiệt! - Nó chửi rủa. Đây là lần đầu tiên nó như vậy. Thật là... không có quen a. Nó núp sau tảng đá lớn, động tác nắp súng rất thành thạo. Đôi tay nhỏ nhắn sẵn sàng nổ súng bất cứ lúc nào. Từ trong lùm cây đi ra, đoán không sai.. người của Bà - Đoàng!! Đoàng!! - Từng hồi súng xối xả về chỗ nó đang núp. - Aiz! - Nó kéo cao đôi bốt. Hai tay cầm khẩu súng rip bóp cò liên hồi. - Hùynh Thị Kim Liên! Cô nghĩ một cô gái nhỏ bé có thể chạy thoát khỏi đây ư? - Tôi vừa chạy thoát đó thôi! - Nó cười lạnh, chĩa súng về phía Bà ta - Xem này! Con chó ẩn nấp lâu nay đã ở đây! Thật vinh dự đòang!!đoàng!!đoàng!! ba tiếng súng vang lên nó bắn gục hết đàn em của bà ta đi tới tóm ngay gáy bà là làm bà la lên vì đau. Bà Túyêt mở mắt, đập ngay vào mắt là họng súng đen ngòm. - Á! - Tỉnh rồi? - Kim Liên ngồi dựa vào ghế, ngón tay cầm sợi dây được nối đến với cò súng. - Cô uống rượu? - Bà ta ngơ ngác nhìn nó. - Tôi uống rượu khó thấy lắm sao? - Nó cười lạnh, đem bình rượu tu một hơi. Cầm ly rượu mới rót trên tay, nó uống một ngụm. Lắc lư cốc rượu một hồi, rồi ném vào góc tường. Tiếng đổ vỡ vang lên: - Choang!! - A.. - Bị một vài mảnh nhỏ xoẹt qua, bà ta kinh hô. - Đây là đâu?sợ hải lên giọng hỏi - Trong nhà kho! - Khuôn mặt nó có chút ửng hồng, ánh mắt mơ màng nhìn ly rượu lắc lư trong tay. - Cô biết Minh Quang là BATTERY chứ? - Bà lợi dụng nàng uống say, tùy cơ ứng biến. - Biết! - Cô biết tôi là ai chứ? - Biết! - Sao cô biết nhiều vậy? - Tại vì tôi là Trương Thị Kim Liên! Có gì tôi không biết? - Nó không nhìn bà, đôi tay cầm ly rượu khẽ lắc lư. - Vậy được! tôi có thai với Minh Quang.
|
ha...ha nó cừơi khinh bỉ nhìn bà - Bà có biết mình mấy tuổi không vậy. câu nói của nó làm bà đứng họng bà ta quá ngu ngốc khị bịa ra một lý do mà không ai có thể tin đựơc,lớn như bà ta mà không có đầu óc.Nếu những lời này vào tai hắn thì không biết bà còn sống tới giờ không nửa. - Tránh ra! Mày sẽ phải trả giá! - Bà ta liều mạng vùng vẫy. Cánh tay hất lên, móng tay dài sắc sượt qua cổ nó - Bà biết mình đang làm gì không? Bộ dạng của nó bây giờ nguy hiểm chẳng khác gì ác qủy dứơi điạ ngục. Ánh mắt như ngàn băng lãnh, muốn thấu tâm can bà Tuyết Trong vài phút, Bà thấy ót mình truyền đến một cơn đau nhức rồi biến mất, cô ngất xỉu. Kim Liên hạ tay xuống, nhìn cô gái dưới đất khẽ cười lạnh: - Để Bà lải nhải, thật đau tai! Minh Quang xuống xe, đám người của hắn đã đứng ở đó. Vừa thấy hắn mở cửa, lịch sự cúi đầu: - Ban Chủ - Xem này! Tiểu Qủy của cậu đấy!đúng là ban chủ Bông Túyêt có khác mà. Kin vừa cừơi vừa chỉ về phiá nó đang hành hạ bà ta thật tàn độc,Cắt hết những ba đốt tay,mặnh rạch tầm lâm đừơng có chữ BT rõ ràng to tướng trên tráng,nhìn bà ta giờ đây rất sấu nhìn vào ngừơi ta muốn hết ăn cơm,tuy vậy nó không giết bà ta để vậy cho bà biết thế nào là nỗi đau thăm dần vào tim.Hắn sãi bứơc tới chỗ nó ôm eo nó buông ra một câu bình thản - Chơi đủ rồi! dứt lời liền cùng nó ra xe.Xuxu và Kyo nghe hắn nói vậy không ai cùng ai nhìn nhau rồi đồng thanh - Devil...đỡ - Kin... bế hai nàng ta cùng ngất làm hai chàng phải bật cừơi vì tính của hai nàng.Những ngừơi khác lần lựơt ra về có Túyêt bà ta đang rên lên thống khổ,bắn một tia âm hiểm về phiá nó,cầm khẩu súng nó vừa ném nhắm nó mà bắng nhưng chưa kịp bóp cò hắn đã cho bà ta một phát ngay mi tâm ,thế là gia đình bà ta diệt vong đến lúc GAME OVER.
|