Học Yêu Full
|
|
CHƯƠNG 9:LỜI NÓI ĐÓ LÀ SAO??? Hắn về nhà với 1 tâm trạng cực kỳ rối bời,hắn không hiểu sao hắn lại làm những việc đó với nó chứ,suýt chút nữa hắn đã để lại cho nó 1 dấu hôn trên cổ rồi. Vừa về tới nhà hắn đã bay ngay lên phòng và lấy nước rửa mặt như để cho mình tỉnh táo hơn,hắn thả mình trên giường suy nghĩ về chuyện đã xảy ra,hơi ấm của nó vẫn còn đọng lại đâu đây trên người hắn,không hiểu sao lúc này đây hắn muốn được ôm chặt nó trong lòng mình,hít hà mùi hương nhẹ dịu trên người nó và chạm vào đôi môi đỏ hồng nhỏ nhắn đó. Hắn khẽ cười khẩy chế nhạo mình,hắn đang nghĩ cái gì vậy chứ,ôm nó ư,cảm nhận mùi hương của nó sao,hôn nó nữa? Hắn nghĩ mình đã điên thật rồi,chắc nhiễm từ nó rồi. Nói rồi hắn vứt hết những suy nghĩ về nó sang 1 bên và xuống ăn cơm. Phòng ăn to lớn được xây dựng và bày trí theo 1 phong cách phương Tây đẹp nhưng lại có nét ảm đạm buồn bã vất vưởng đâu đây,ảm đạm cũng đúng vì chỉ có hắn ngồi ăn 1 mình cô độc tại đây mà. Gia đình hắn rất hiếm hoi có những bữa ăn có đầy đủ mặt các thành viên gia đình,bố mẹ thì lúc nào cũng ở nước ngoài,ông a hai với hắn thì không yêu thương nhau là mấy nên mỗi người 1 nhà. Căn biệt thự phương Tây hoành tráng ấy chỉ độc nhất hắn sống và cùng thêm 1 ông quản gia vài người làm mà thôi,hắn nhìn quanh mà thở dài não nề,chán nản hắn bỏ bữa và đi ra ngoài. Ban đêm thành phố lạnh hơn nhiều so với ban ngày,con đường được thắp sáng bời những cột đèn điện và những bảng hiệu đầy đủ sắc màu của các cửa hàng bên 2 con đường. Hắn lặng lẽ rảo bước trên con đường giữa dòng người tấp nập vội vã,nhìn những cặp tình nhân tay trong tay ấm áp bên nhau trên đường mà hắn lắc đầu nở nụ cười nửa miệng tỏ vẻ khinh thường,có lẽ hắn khinh thường tình yêu,hắn chán ghét cái cảm xúc yêu đương đó,với hắn thì yêu chỉ là 1 thứ tình cảm dành cho trẻ con nên hắn lừa dối tình cảm của những cô gái ngốc ngếch khờ dại đó như là 1 thú vui tiêu khiển. Tuy đã hoà vào dòng người ồn ào đó nhưng hắn vẫn nổi bật lên trên tất cả mọi người bởi vẻ ngoài đẹp trai đến từng centimet,bởi phong thái lãng tử và phong trần hút hồn khiến cho các cô gái kể cả các cô đã ngoài tuổi mê trai đẹp vẫn mắt chữ o mồm chữ a nhìn hắn không chớp mắt. Hắn suy nghĩ nếu nó cũng như bao người con gái khác thì s nhỉ,hắn không thể tưởng tượng ra nổi cái viễn cảnh đó,nó mà làm như vậy thì sẽ không phải là người con gái đã làm đảo lộn cuộc sống của hắn nữa,nghĩ tới đây hắn lại cười nhưng là 1 nụ cười tràn đầy yêu thương. Hắn không biết mình đã đi qua bao nhiêu con phố nữa,hắn chỉ biết rằng hắn cứ muốn đi mãi như vậy thôi. Chợt 1 bàn tay đặt lên vai hắn khiến hắn giật mình quay đầu lại,là Thần Nam. Hắn trò mắt ngạc nhiên,đây không phải cậu bạn kucs nào cũng đi theo nó sao,tại sao lại ở đây? _Tối rồi mà cậu còn lang thang ngoài đường sao?_Nam lên tiếng đập tan mọi băn khoăn trong lòng hắn _Tôi thích vậy,còn cậu thì sao nào?_Hắn nhìn Nam bằng con mắt chẳng mấy cảm tình _Tôi đi mua chút đồ,tôi thấy cậu nảy giờ cứ đi hoài như vậy chắc cũng có chút tâm sự gì đúng không?_Giọng Nam bình tĩnh nhưng đầy chế giễu _Không phải chuyện của cậu_Hắn giật mình vì khả năng nhìn thấu lòng người của cậu _Tôi không muốn vòng vo nữa,tôi khuyên cậu nên tránh xa Kim Băng ra_Thần Nam nhìn hắn uy hiếp,cả người toả ra sát khí ngùn ngụt dễ dàng nhận thấy được _Là cô ta ép buộc tôi chứ tôi cũng không muốn đâu_Hắn cảm thấy khó chiu khi nói những lời như vậy. _Dù vậy tôi cũng muốn cậu tránh xa Kim Băng ra,chào cậu_Nói rồi Thần Nam bước qua hắn đi về Hắn đứng chôn chân tại đó,hắn bị 1 tên nhập học uy hiếp,máu nóng như dồn hết lên não,đôi mắt hắn long lên sòng sọc,ánh mắt toả ra mùi sát khí đáng sợ khôn tả. Người đi qua đường thấy hắn như vậy cũng sợ hãi né tránh. Hắn dồn hết sức bình sinh của mình đấm vào tường bên cạnh như xả nỗi nhục nhã ban nãy khiến cho cái tường tội nghiệp kia có vài vết nứt đáng kể. Bực bội hắn về nhà nằm lăn ra giường mà ngủ. Sáng hôm sau đi học nó và hắn cùng có 1 điểm chung rất nổi bật đó là 2 con mắt như là mắt gấu trúc vậy,thâm đen hết cả nhìn mà mắc cười. Hắn thì đêm qua không ngủ được vì cứ trằn chọc suy nghĩ về những lời nói của Thần Nam tối qua còn về phần nó thì cả đêm nó không ngủ mà thức trắng nguyên đêm để nhét mấy cái từ ngữ văn chương nhai không nổi nuốt không trôi này,thật khổ cho tụi nó.
|
Cả lớp nhìn sự đồng điệu về thể xác của 2 đứa mà bật cười thành tiếng. Hắn tuy đang là gấu trúc nhưng là 1 gấu trúc handsome,nét đẹp trai trời phú của hắn vẫn không hề phai nhạt đi chút centimet nào còn về phần nó thì thật đáng sợ,đôi mắt sắc lạnh của nó dường như được nâng cấp lên bởi vết thâm quầng dưới mắt,ai nhìn vào nó cũng phải xách dép mà chạy đi thật nhanh và xa. Nó chả quan tâm đến việc mọi người đang chỉ trỏ nó cười mà tiến thắng vào bàn học nằm phịch xuống nhắm mắt ngủ. Hắn nhìn nó như vậy cũng ngạc nhiên không kém,hắn lơ đi mọi câu hỏi han quan tâm đến mình mà nhìn nó chòng chọc. Đột nhiên cái nhìn sắc lẻm của Thần Nam dành cho hắn khiến hắn giật mình và quay đi tức thì. _Băng à,vào lớp rồi kìa,dậy đi_Thần Nam lắc lắc nó gọi dậy nhỏ nhẹ _Để mình ngủ tí đi_Nó hất tay Nam ra rồi tiếp tục công việc của mình _Dậy đi không chết đó_Nam lắc mạnh tay nó _Để mình ngủ_Nó hét to ngay giữa lớp khiến tất cả mọi ánh mắt đều hướng về nó,ai cũng nhìn nó bằng con mắt kỳ dị chỉ có mình Thần Nam là lắc đầu thở dài ngao ngắn. Nó dường như đã nhận ra có hàng trăm con mắt đang nhìn mình nên cũng tỉnh ngủ hẳn,nó ngốc đầu dậy ngơ ngác nhìn xung quanh. Nhìn cái mặt nó lúc này trông rất ngố,mái tóc bù xù như tổ quạ,hai con mắt thâm đen như gấu trúc,khuôn mặt đờ đờ của người ngái ngủ nhưng chẳng có ai nhận ra ngoại trừ Thần Nam và hắn,nếu không vì có thầy đang đứng trước lớp thì chắc chắn cả 2 người đã cười phá lên rồi. _E muốn ngủ thì đi ra ngoài ngủ hết tiết cho tôi_Ông thầy dốn hết sức già của mình đập bàn hét lớn đuổi nó ra ngoài. Nó ngệch mặt lủi thủi ra khỏi lớp,cả lớp được 1 phen cười đau ruột. Ông thầy tặng nó cái nhìn "yêu thương" trước khi nó bước ra khỏi lớp rồi quay lại giảng bài. Đứng ngoài lớp vẫn không khiến nó thoát khỏi cơn buồn ngủ dai dẳng này,nó cứ gục lên gục xuống,người lắc qua lắc lại đung đưa như con lật đất tưởng chừng như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Hắn ngồi cạnh cửa nên đã nhìn thấy hết toàn bộ sự mệt mỏi cả vẻ ngu ngơ của nó ngoài cửa. Hắn khẽ cười,1 nụ cười hiền,1 nụ cười chan chứa đầy tình yêu thương,lúc này đây nó thật ngây ngô không như bình thường,đáng sợ và phòng thủ,hắn muốn nó cứ như thế này mãi. Hắn nhẹ nhàng mở cánh cửa để nó tựa vào mà ngủ,cảm thấy thoải mái nên nó ngủ ngon lành và từ khoé môi nở nụ cười mãn nguyện,hắn nhìn nó cười mà trong lòng cảm thấy cứ rộn ràng lên khỏ tả,hắn đơ người trong giây lát rồi thôi nhìn nó quay lại học bài. RENG.....RENG......RENG..... Tiếng chuông báo hiệu hết giờ vang lên inh ỏi len lỏi khắp các ngõ ngách của ngôi trường,tiếng chuông ấy với nó như chiếc đồng hồ báo thức kéo nó ra khỏi giấc ngủ nhanh chóng. Nó mệt mỏi thất tha thất thểu bước vào lớp rồi nằm ườn ra bàn. _Mình nói rồi không nghe cứ lỳ không à_Thần Nam trách nó _Buồn ngủ thì đành chịu thôi,tựa cửa mà ngủ đau hết cả vai,mổ hết cả cổ_Nó quay cổ vai như tập thể dục.
|
Tiết tiếp theo là tiết mĩ thuật nên cả lớp đã nhanh chóng di chuyển sang phòng hội hoạ chi riêng nó và Thần Nam vẫn ngồi trong lớp,có lẻ hai a chị muốn cúp môn này đây mà. Ánh nắng của buổi trưa hắt vào các ô cửa sổ lớp làm hiện rõ lên 2 chiếc bóng 1 nam1 nữ đang ngồi đối diện nhau trên nền nhà. Hắn ngồi ở phòng hội hoạ mà tâm tư suy nghĩ cứ vất vưởng nơi phòng học,hắn tự hỏi không biết nó và cậu bạn thân thanh mai trúc mã đó đang làm gì bên đó,những suy nghĩ chẳng mấy trong sáng đã xuất hiện trong đầu hắn khiến lòng hắn càng bực bội và khó chịu hơn,chẳng suy nghĩ gì hắn liền chạy về lớp không thưa không báo gì cho người cô mỹ thuật đó. Cả hành lang không 1 bóng người tất cả đang ngồi trong lớp học của mình chỉ riêng mình hắn rảo bước chậm rãi trên hành lang,trông hắn đi vừa có phần bực bội vừa có phần cô độc khiến hắn toát lên vẻ lãng tử tăng thêm vẻ đẹp trai vốn có của mình. Phòng học quen thuộc đã hiện ra từ lúc nào,hắn đang định bước vào thì tiếng nó từ trong lớp vang ra khiến hắn khựng lại. _Dạo này mình mệt mỏi quá đi_Nó than vãn _Do chuyện đó à,mình nói rồi không nên quá sức như vậy_Thần Nam nhìn nó cười hiền_Kim Băng à,mình có thể thay thế Phong không? Việc đó thì mình cũng làm được mà,cậu cũng biết là vì cậu mình có thể làm mọi thứ mà. _........_Nó chỉ im lặng không nói gì như đang suy nghĩ. Từ bên ngoài hắn đã nghe lời vừa nảy và trong lòng cũng đang rất hồi hộp câu trả lời của nó nhưng hắn cũng thấy lạ,nếu như vậy thì hắn khoẻ nhưng s hắn lại rất khó chịu. Cả trong lẫn ngoài đều rất mong muốn câu trả lời của nó nhưng chỉ có sự im lặng bao trùm. _Cũng đúng,cậu ta cũng không thích làm chuyện đó cho lắm_Câu trả lời của nó khiến trong lòng hắn dường như vỡ vụn ra nhưng với Thần Nam thì cậu rất vui mừng_Nhưng....... Đột nhiên hắn mở cửa cắt ngang câu nói của nó làm nó và Thần Nam rất ngạc nhiên và giật mình,hai mắt tròn ra nhìn nhau,nhìn hắn. Sát khí dày đặc toả ra xung quanh người hắn,mặc dù trời đang nóng nhưng luồng khí lạnh từ phía hắn phả ra cũng khiến 2 người cảm thấy lạnh gáy và rùng mình. Hắn nhìn nó với con mắt rực lửa và đầy hận thù,bây giờ hắn chỉ muốn chạy đến bóp chặt nó cho đên khi nó nghẹt thở thì thôi còn về phía nó thì nó cũng rất ngạc nhiên tuy vậy khuôn mặt vẫn không để biểu lộ bất cứ 1 cảm xúc nào vẫn dửng dưng nhìn hắn điều đó chỉ khiến hắn điên tiết lên thôi. _2 người trốn tiết để ở đây thủ thỉ tâm sự cùng nhau sao? Hạnh phúc quá nhỉ_Hắn giờ giọng chế giễu châm biếm_Kim Băng này,tôi bỏ nhé_Hắn quay sang nhìn nó và tặng nó 1 nụ cười nửa miệng khinh thường rồi bỏ đi Nó nghe được những lời đó cũng rất bất ngờ,không suy nghĩ gì thêm nó vội chạy theo hắn như níu kéo 1 thứ gì đó rất quan trọng để lại Thần Nam 1 mình lẻ loi trong lớp. Đôi chân dài của hắn sải bước rất dài,nó chạy theo mãi mới đuổi kịp được hắn. Nó với tay nắm lấy vạt áo khoác của hắn kéo lại,hắn khó chịu nhưng cũng dừng lại. _Có chuyện gì?_Hắn không quay lại nhìn nó,giọng nói lạnh lùng cất lên _Anh....nói vậy là s?_Nó thở hồng hộc nhỏ nhẹ cất từng tiếng. _Tôi nghe cô nói rồi,với cô thì ai cũng được đúng không,hơn nữa lại cơ cậu bạn đẹp trai tình nguyện làm mọi thứ cho cô kia mà_Hắn nói đều nhưng giễu cợt _......._Im lặng về phía nó _Thôi tôi đi đây,từ nay tôi không nghe theo cô nữa_Hắn giựt lại vạt áo rồi đi Nhưng chỉ đi được 1 bước thì bàn tay hắn đã bị 1 bàn tay lạnh lẽo khác nắm lại và kéo ngược lại ra sau. Hắn hơi bất ngờ có phần rùng mình vì hạnh động này,hắn quay lại thì bắt gặp khuôn mặt đỏ ửng của nó.dưới cặp kính giả cận kia là đôi mắt màu tro long lên,2 hàng mi rung rung tưởng chừng như sắp khóc. Hắn nhìn điệu bộ của nó mà ngạc nhiên khôn tả,nhìn nó hệt như 1 cô gái sắp tỏ tình,trong giây phút đó hắn tường chừng như tim mình đã ngừng đập,mọi bực tức đều đột ngột biến đi từ lúc nào. _Không.......không hải ai cũng được hết,chỉ duy nhất có mình cậu mới cho mình những cảm giác lạ kỳ này thôi_Nó nói nhỏ nhưng đủ cho hắn nghe. Nó vẫn cúi sát mặt xuống nhưng vẫn có thể thấy rõ khuôn mặt trái gấc của nó _Cậu dễ thương thật_1 câu nói tự phát ra từ chính hắn. Nó tròn mắt nhìn hắn ngạc nhiên và hắn cũng không khá hơn là mấy,hắn chẳng thể tưởng tượng nôi ra rằng mình lại nói câu đó. _Anh mới nói gì vậy? A khen tôi dễ thương sao?_ _Không....không...không có đâu,tôi buột miệng nói vậy thôi_Hắn đỏ mặt quay đi phân bua rồi bỏ đi 1 mạch không dám quay lại nhìn nó Dù đó là buột miệng hay chăng nhưng câu nói ấy đã khiến nó có cảm giác như bay lên trời xanh vậy,lâng lâng khó tả nhưng ngược lại thì Thần Nam thì cảm thấy rất khõ chịu và cứ lẩm bẩm nguyền rủa hắn.
|
HƯƠNG 10:TỎ TÌNH Sau khi về nhà thì nó đã bay thẳng vào phòng và ngắm nghía mình trong gương,nó làm đủ kiểu dáng nhố nhăng khiến ông a phải tròn xoe mắt nhìn nó khó hiểu. "Mình dễ thương thật sao? Trước đây mình không nhận ra đó" nó suy nghĩ trong đầu,vừa vuốt tóc vừa làm dáng,noa làm đủ mọi hành động buồn cười trước gương. _E làm sao vậy?_Thái Tuấn nhìn nó buồn rầu khó hiểu _E dễ thương không a?_Nó trả lời a bằng 1 câu hỏi khác _Ư...ưm dễ thương lắm. Mà s e lại quan tâm tới chuyện này?_Thái Tuần ngạc nhiên nhìn nó,miệng lắp bắp không ngừng,trước đây nó không hề quan tâm đến việc này mà bây giờ đột xuất bất thình lình đề cập tới. _Có người khen e dễ thương. _WHAT? Ai hả?_A đột nhiên đứng dậy hét to như muốn lật tung cả bàn ăn _1 người bạn trong lớp thôi. E ăn xong rồi,e về phòng trước_Nói xong nó bỏ lên lầu mặc kệ ông a đang giận tím mặt ở dưới. Thần Nam nhìn những hành động của nó mà lòng không khỏi khó chịu,cậu cảm thấy rằng nó xem những lời nơi thực tâm của cậu chẳng ra gì hết,trong nó thì vẫn cậu chỉ là 1 cậu bạn lớn lên từ nhỏ với nhau sao? Nghĩ tới đây thì cậu muốn đập tan đi cái vị trí của cậu trong nó và thay thế vào đó cậu là người nó yêu. Ước mơ chỉ là mơ ước,cậu biết rằng để làm được điều đó thì thực sự rất rất rất khó,1 đứa con gái chưa yêu bao giờ,1 đứa con gái lạnh lùng vô cảm như nó thì tình yêu là 1 cảm xúc xa vời,chình nó đây xũng đang học yêu 1 cách ngu ngốc và ngây thơ. Còn về phần nó thì nó đang hí ha hí hoái cập nhập câu truyện của mình. "Lời nói e dễ thương lắm của Sun thực sự đã làm tan chảy trái tim non nớt của cô,giọng nói trầm ấm,ngữ điệu mê hoặc khiến cô như muốn tan chảy ra thành nước trong vòng tay to lớn của anh. Nhưng ai biết sự việc nồng ấm ấy đã có sự chứng kiến của Rick-cậu bạn thanh mai trúc mã của cô. Cậu đứng từ xa mà 2 tay nắm chặt vào nhau tưởng như tứa máu,hàm răng trắng tạo ra tiếng ken két ghê sợ,đôi mắt long lên sòng sọc giận dữ tột đỉnh,giờ đây cậu chỉ muốn chạy lại và bóp nát tên Sun đang trao cho cô những lời nói đường mật khiến cô chết mê chết mệt kia." Ngay tắp lự nó đăng lên và out,nó cảm thấy rất sảng khoái cũng như vui sướng tuy nhiên trên mặt vẫn chẳng để lộ điều gì để nói lên nó đang vui.
|
_Chuyện tình tay ba xuất hiện rồi,thật là tuyệt vời_1 coi nữ sinh hét lên trong lớp thu hút mọi ánh nhìn. _Đúng vậy,truyện của White càng ngày càng tuyệt_Tiếp theo đó cũng là 1 tiếng hét hưởng ứng của cô bạn khác và dần dần càng nhiều nữ sinh tập trung lại với nhau tạo thành 1 mớ hỗn độn với đủ loại giọng cười và tiếng nói khác nhau. Ngay khi nghe thấy nickname của mình thì trong nó đang rất là rạo rực vui sướng,nó chỉ muốn nhảy cẫng lên. Toàn thân nó run lên bần bật vì đang nín cười,khuôn mặt nó gần như biến dạng hoàn toàn,với đôi mắt sắc lạnh cùng khuôn mặt kỳ dị trông nó càng thêm phần đáng sợ. Thần Nam nhìn bộ dạng của nó thì cậu có thể hiểu được phần nào. Cậu suy nghĩ liệu vì hắn nên câu chuyện của nó mới hấp dẫn như vậy hay không,nếu là cậu thi cậu có giúp nó tốt được như vậy hay không? Cậu nghĩ đến mà chột dạ,cậu thở dài nhưng vẫn cố rặng trên môi nụ cười với nó. Mọi thứ đột ngột dừng lại khi thấy sự xuất hiện của hắn. Nếu là bình thường thì tất cả đám con gái đã bu lại phía hắn nhưng hôm nay thì rất khác. Hắn hôm nay trông mệt mỏi và kém đẹp trai hơn bình thường,quần áo xộc xệch,tóc rối bù,đôi mắt thâm quầng,hắn cứ như 1 kẻ lang thang. Có vẻ đêm qua hắn mất ngủ. Đúng thật là như vậy,hắn mất ngủ vì đêm qua cứ trằn trọc miết bởi câu hắn đã nói với nó ngày hôm qua. Hắn thực sự không hiểu vì sao hắn có thể thốt ra những lời như vậy với nó,hắn đột nhiên nhìn nó và cảnh tượng ngày hôm qua hiện về. _Phong à,hôm nay cậu có vẻ khác nhỉ?_1 cô gái len lén đến chỗ hắn hỏi thăm _Hôm qua mình hơi mệt nên cũng có khác 1 chút nhưng không sao đâu_Hắn nỏ nụ cười thân thiện và nhanh chóng tút lại vẻ đẹp trai. Trong giờ học hắn không thôi nhìn nó,thực sự hắn chả hiểu lý do gì mà hấn lại khen nó dễ thương,nghĩ tới hắn liền vò đầu xua hết mọi ý nghĩ về chuyện ngày hôm qua và chú tâm vào bài học. "Khi nào tỏ tình vậy White,mình mong nó lắm"_1 tin nhắn đến trong điện thoại của nó "Tiếp tục đi White,thật tuyệt vời"_Thêm 1 tin nhắn nữa.
|