Học Yêu Full
|
|
CHƯƠNG 12 Với cơn ốm hoành hành kia thì nó phải ở nhà một tuần. Một tuần đó với nó như là một tuần hành hạ thân xác và tâm hồn nó đơn giản vì nó không thể nào nghĩ ra được một tình tiết câu chuyện mới để cập nhập và điều không khó đoán chính là nó bị tụt hạng một cách nhanh chóng. Mỗi lầm đăng nhập thì những fan hâm mộ lại tấn công tấp nập,chủ yếu là những tin nhắn khóc lóc,than vãn vì sao nó lại bj tụt hạng một cách vô lí như vậy và mong nó nhanh chóng lấy lại phong độ ban đầu,nó đọc những dòng tin nhắn như vậy cũng cảm thấy day dứt nhưng không biết phải làm sao ngoài gửi tin nhắn xin lỗi tới tất cả mọi người. Nó nghĩ tới hắn thì trong lòng lại dấy lên một cảm giác buồn vô hạn,lời nói ngày đó của hắn như một con dao đâm thẳng vào tim nó không chút nhận nhượng tuy lòng đau nhưng nó vẫn cứ hoài suy nghĩ về hắn,về những ngày hắn vâng lời nó,về những lời nói nồng ấm phả vào tai nó,về cái ôm tuy thô bạo nhưng ấm áp mùi hương của hắn,về cái nắm tay nhẹ nhàng truyền đạt bao cảm xúc,tất cả những điều đó đều đọng lại trong tim nó một cách kì lạ. Bất giác khuôn mặt lạnh hơn tiền của nó lại đỏ ửng lên và trên môi là nụ cười hạnh phúc,hệt như những cô gái đang đắm chìm trong cung bậc tình yêu màu nhiệm. Nó ở nhà điên khủng là thế nhưng trên lớp học kia thì có những con người đang rất là hạnh phúc trước sự biến mất của nó riêng chỉ có hắn và Thần Nam thì không như vậy. Thần Nam thì cứ thất tha thất thểu đưa ánh mắt buồn rầu mông lung nhìn ra ngoài,sự thờ ơ và đa cảm của cậu lại chính là điểm đánh gục không biết bao nhiêu trái tim cô gái trong lớp,nếu như cậu không suốt ngày quấn quýt bên nó thì chắc chắn lượng fan hâm mộ cậu không hề kém cạnh hắn. Còn hắn mặc dù bên ngoài vẫn cười nói vui vẻ,tỏ ra không có chuyện gì nhưng bên trong cậu lại cứ thấp tha thấp thỏm không yên,hắn cảm thấy trống vắng trong lòng,cảm thấy nhớ nó da diết. Hắn muốn ngắm nhìn mái tóc đen dài óng ả của nó,muốn nghe giọng nói có phần đáng sợ của nó,muốn nắm bàn tay lạnh ngắt,muốn truyền hơi ấm của mình qua cho nó thông qua những cái ôm nhẹ nhàng. Hắn suy nghĩ,tự lúc nào mà đầu óc hắn luông hướng về nó thế này,tự khi nào trái tim hắn đã có hình bóng của nó? Phải chăng đây chính là tình yêu mà người đời hay nói.hắn nhếch mép cười như xua đi cái nghĩ điên rồ kia.
|
_Khi nào Băng sẽ đi học lại?_Hắn nói nhỏ nhưng đầy uy lực của người đứng đầu _Khi nào cô ấy khỏi_Thần Nam chẳng buồn quay đầu lại,ánh mắt vẫn nhìn ra cửa sổ _......_Hắn nổi cơn khi thấy thái độ khinh thường đó của cậu,chưa bao giờ có ai dám phớt lờ hắn như vậy điều này như đánh vào lòng tự tôn của hắn. _Chủ tịch học sinh không cần phải lo lắng cho cô ấy vậy đâu,một học sinh vô danh tiểu tốt không đáng để ngài chủ tịch học sinh đây phải bận tâm như vậy đâu_Lúc này cậu mới quay lại,đôi mắt và giọng nói lộ rõ sự khinh bỉ,chế giễu. _Sao cũng được_Hắn nhếch mép cười rồi quay đi. Thái độ của hắn hoàn toàn khác xa những gì cậu tưởng tượng,cậu tưởng rằng hắn sẽ nổi điên lên và cho cậu một trận nhưng không,hắn chỉ cười,một nụ cười rất đểu và xem thường cùng với thái độ dửng dưng hơn ai và bước đi. Cậu hơi khớp trước phản ứng nên phải mất một lúc cậu mới trở lại bình thường. Buổi học tiếp theo cũng bắt đầu nhưng khác với các tiết học trước thì hiện nay trong lớp đã và đang xuất hiện một vài sát khí thấy rõ,khiến không khí trong lớp có phần u ám và đáng sợ. Nguyên nhân bắt nguồn cũng từ hai anh chàng handsome nhất trong lớp. Hắn thì tức giận bởi những lời khích tướng của Thần Nam còn Thần Nam thì lại tức trước thái độ dửng dưng và nụ cười khinh miệt của hắn. Cả thầy lẫn trò đều không biết nguyên nhân nên cũng chỉ nuốt nước bọt thay cho nỗi sợ. Khoảng thời gian tra tấn cũng qua,giờ giải lao cũng đến,mọi học sinh trong lớp đều hạnh phúc khi quãng thời gian này tới,ai ai cũng háo hức thường thức những món ăn tuyệt ngon dưới căn tin hay những món ăn tự làm. Khi mới chuông reo thì hắn đã biến mất từ lúc nào khiến cho những cô gái trong lớp tiếc hùi hụi khi không được ăn trưa với hắn nên chỉ còn Thần Nam-chàng trai đẹp số 2 của lớp trở thành mục tiêu của các nàng. Giờ giải lao thành giờ tranh giành hỗn loạn. Về phần hắn thì hắn đã chuồn ra khỏi trường từ lúc nào trước sự chứng kiến của hàng trăm con mắt. Chiếc xe ô tô đen chở hắn lao vun vút trên con đường,vượt qua các chiếc xe khác để đưa hắn tới nơi. Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà khá to với phong cách Á-Âu đặc sắc,bức tường ngăn cách khá là đặc biệt khi mang trên mình màu xanh sẫm của những nhánh cây leo,chiếc cổng đen được đóng kín mít cao hơn 2 mét cũng được mang màu xanh sẫm của lá,bên trong sân nhà được trồng khá là nhiều cây và hoa. Nhìn tổng thể toàn bộ bề ngoài căn nhà dường như được khoác lên sắc xanh của những cây và hoa khiến cho người ta có cảm giác mát mẻ và thanh thản nhưng vẫn mang một chút âm hưởng đáng sợ. Hắn đứng trước căn nhà mà bất ngời không kém bên cạnh đó cũng có chút hồi hộp vất vưởng đâu đây. _Kính coong.......Kính coong......._Tiếng chuông cửa vang lên thánh thót. _Tôi ra đây_Và bên trong phát ra tiếng nói trong trẻo của một cô gái. _Chào_Hắn mỉm cười chào hỏi sau khi cửa được mở ra. _Sao anh lại ở đây?_Nó bất ngờ khi người đứng trước mặt mình là hắn,nó chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày hắn mò đến nhà nó như vậy,đôi mắt nó mở to sau cặp kính giả cận kia. _Ngạc nhiên cũng phải thôi nhưng muốn nói chuyện thì ít nhất cũng phải cho tôi vào nhà đã chứ_Hắn cười khoái chí,đôi mắt thấy rõ sự thích thú ẩn sâu. Nó không nói gì nhưng cũng lẳng lặng tránh ra một bên với hàm ý mời hắn vào nhà. Hắn ung dung đường hoàng bước vào trong với gương mặt ngạo nghễ đáng ghét. Căn nhà cũng to hơn so với trí tưởng tượng của hắn,trong nhà có một mùi hương thơm nồng nàn thoang thoảng khiến tâm hồn hắn có phần thanh thản và êm dịu lạ kì. Đôi mắt hắn sáng rực lên như một đứa trẻ tìm được một trò chơi thú vị và gương mặt thích thú của hắn không thể nào không lọt vào tầm mắt nó được. Nhưng cũng từ đó mà nó có thể nghĩ ra vài ý tưởng độc đáo cho đứa con thân yêu của mình. _Lí do anh tới đây?_Nó lạnh lùng nhìn hắn _Thăm cô_Hắn nói rất rõ ràng nhưng đôi mắt vẫn dáo dác nhìn xung quanh. _Chuyện lạ nhỉ nhưng tôi cũng đã khoẻ rồi nên mời anh đi cho_Nó nhếch mép cười nhẹ thể hiện sự xem thường. _Thật vậy sao?_Ánh mắt hắn thay đổi ngay tắp lự,có phần ma mãnh và đáng sợ hơn nhưng nói trắng ra thì hắn giờ đây như một con sói già đang thèm thuồng và nó chính là một con mồi
|
Càng ngày hắn càng tiến gần lại nó,đôi mắt ánh lên những tia dâm loạn,khuôn mặt đẹp trai của hắn hiện giờ chính là hiện thân của một con dê già chứ không phải sói già như ban đầu. Đơn nam độc nữ ở chung một căn nhà,chung một căn phòng như vậy nếu là người khác chắc chắn sẽ rất sợ và đề phòng nhưng với nó thì nó vẫn rất tỉnh và không có một chút sắc thái biểu cảm nào gọi là sợ. Bây giờ đây hắn đã tiến sát tới người nó,mặt đối mặt chỉ cách nhau vài cm có thể cảm nhận được dòng hơi thở nồng ấm của đối phương phả vào mình. Ánh mắt nó cứ lạnh lùng nhìn hắn còn hắn có phần lép vế khi cố gắng đọc suy nghĩ của nó qua đôi mắt lạnh tựa băng ấy. _Nhiệm vụ tiếp theo:Hãy làm những gì anh muốn_Nó nói rành mạch rõ ràng với giọng điệu vô cùng bình thường. _Cô tính bày trò gì nữa đây?_Hắn mệt mỏi lùi lại một bước,đôi chân có phần loạng choạng như kẻ say rượu. _Mọi chuyện chưa kết thúc đâu. Tôi nói hãy làm những gì anh muốn_Nó kéo hắn lại về phía mình là ghé sát vào tai hắn nói thật nhẹ nhàng. Hơi thở ấm áp của nó phả vào tai hắn tuy nóng nhưng hắn lại có cảm giác rùng mình là lạnh gáy. Hai khuôn mặt chỉ còn cách nhau đúng 3 cm nữa,hắn trân trối nhìn kĩ người con gái đang đứng trước mặt mình. Sự lạnh lùng của đôi mắt màu tro xám kia được thay thế bởi sự thích thú và chế giễu nhưng không hiểu vì lý do gì mà hắn lại cảm thấy đôi mắt tro xám ấy bây giờ lại có sức mê hoặc lạ kỳ khiến tay chân hắn cứ bũn rũn cả ra. Trong người hắn đột nhiên có dòng máu nóng trào lên não,hắn giống như kẻ điên khi nắm chặt tay nó và đè mạnh nó xuống ghế sô pha đằng sau. Hiện tại hắn đang nằm đè lên người nó,ánh mắt hắn,tâm hồn hắn,con người hắn hoàn toàn bất lực khi đứng trước người con gái đáng sợ này,hắn không biết mình đang làm gì nhưng hắn biết rằng hắn đang rất muốn trừng phạt đứa con gái nhỏ nhắn đang bị đè bởi tấm thân to lớn của mình. Về phần nó,cảm giác của nó bây giờ rất rối bời,vừa sợ nhưng cũng vửa mong chờ. Hơi thở nó có phần gấp hơi,trái tim nhỏ bẻ lại đập nhanh hơn bình thường,không biết có phải vì trời nóng hay không mà những dòng mồ hôi cứ thi nhau tuôn ra. Ánh mắt nó mơ màng nhìn người con trai với thân hình lực lưỡng đang nằm đè lên người mình kia. _Hai người đang làm gì vậy hả?
|
CHƯƠNG 13 Tiếng hét của Thần Nam ngoài cửa khiến cả nó và hắn đều bối rối,ngay tắp lự cả hai đứng bật dậy lúng ta lúng túng sửa trang phục luộm thuộm kia. Bốp...Thần Nam nhanh chóng tặng hắn một cú đấm ngay vùng má. Cú đấm mạnh đến nỗi khiến hắn xây xẩm ngã ra sau,trên khoé miệng là một dòng máu đào chảy ra. Nó bất ngờ trước hành động vừa rồi của cậu bạn thân,chưa bao giờ nó thấy cậu dùng vũ lực như vậy và cũng không ngờ rằng cậu mạnh đến mức đánh hắn chảy cả máu miệng. _Đứng lên,mày đã làm gì cô ấy rồi hả?_Vẫn chưa chịu dừng lại ở đó,cậu tiếp tục xốc hắn dậy và quát thật to vào mặt hắn. Bốp....Hắn cũng chẳng kém cạnh,trả lại cho Thần Nam một cú y như vậy. _Tao chẳng làm gì hết_Hắn chùi vết thương trên miệng. Cả hai người con trai hiên giờ đang rất chi là kinh khủng,hệt như hai núi lửa đang trực chờ phun trào. Sát khí cứ bốc lên ngùn ngụt,hai người nhìn nhau với ánh mắt đầy căm phẫn,bàn tay nắm chặt tạo nên những tiếng kêu răng rắc đắng lòng. Nó nhìn hai người con hổ chiến đang có mặt tại ngôi nhà của mình mà lòng thấp thỏm không yên,hai con hổ này có thể xông vào và cấu xé giết nhau bất cứ lúc nào. _Mọi chuyện thật ra là do mình,mình đã kêu anh ta làm những gì anh ta muốn,đó là yêu cầu của mình_Nó đứng ra giữa để ngăn cản hai con người mất kiểm soát kia. _Sao cậu có thể ra yêu cầu như vậy hả? Hơn nữa mình đã nói là để mình thay anh ta kia rồi mà,cậu không chịu suy nghĩ những gì mình đã nói sao?_Thần Nam gần như hét lên,đôi mắt cậu long lên sòng sọc chứa đầy những căm phẫn. _Chuyện đó.... _Có khách à hai đứa?_Tiếng anh như là một lối thoát trước sự bức bí của nó. _Anh về rồi,đây là bạn em_Nó nhanh chóng giới thiệu để đánh đi câu hỏi của cậu. Bây giờ không khí đã dễ thở hơn trước,Thần Nam lên phòng một mình với tâm trạng đầy đau đớn,hắn thì cũng lủi thủi đi về một mình,sau khi cả hai đã đường ai nấy đi nó mới thở phào nhẹ nhõm. Với cái áp lực ban nãy khiến nó mệt mỏi hơn ai hết,nó nằm vật ra gế sô pha và hồi tưởng những gì đã xảy ra.
|
Sáng hôm sau,nó đi học với 1 tâm trạng không mấy thoải mái. Khuôn mặt trắng bệch cộng thêm màu xanh lè tàu lá chuối khiến nó trông như 1 ma nữ hiện thân về. Trước sự phản đối kịch liệt của người anh trai yêu quý nó vẫn kiên cường đi học. Nó cố ý đi thật sớm để có thể tránh được đôi mắt đầy đau khổ của cậu,nó có cảm tưởng rằng nó sẽ chết ngay lập tức nếu như đối diện với cậu bây giờ. Nó thẫn thờ bước từng bước nặng nề lê lết trên con đường đầy nắng và gió. Phải nói rằng hôm nay là 1 ngày cực kỳ đẹp. Những tia nắng ấm áp của sáng sớm nhảy múa vờn đùa trên những chiếc lá xanh rì vẫn còn đọng sương. Bầu trời xanh thăm thẳm cao ngút ngàn thêm những đám mây trắng trôi bồng bềnh khiến mình cảm thấy thanh bình và dễ thở trước những cái bồn bề,vội vã của xã hội này. Bây giờ nó mới nhận ra rằng nó đã đứng trước cổng trường. Bởi còn rất sớm mới tới giờ học nên trong sân trường chẳng có ai ngoài nó và lác đác vài học sinh đi trực. Nó thấy ngôi trường trông thật to lớn và cao ngạo cũng không kém phần cổ kính,cô độc. Ngôi nhà kính rộng lớn lấp lánh như 1 viên kim cương khổng lồ khi được những tia nắng vàng chiếu thẳng vào đứng sừng sững kiêu hãnh. Bên trong đó là đủ loài cây được câu lạc bộ thực vật trồng và chăm sóc,nó thả mình,thả hồn trên đám cỏ xanh rờn được cắt tỉa chăm sóc 1 cách khéo léo và tỉ mỉ.
|