Học Yêu Full
|
|
CHƯƠNG 16 Khi nó và cậu xuất hiện thì bên trong đã có tiếng nhạc xập xình với đủ thứ đèn màu phát ra. Những cô cậu học sinh đang đứng đợi bạn trước cổng thì cũng phải há hốc mồm ra khi nhìn thấy nó. Cánh cửa được bật tung ra mang vào căn phòng ồn ã kia một luồng gió mát lạnh,mọi hoạt đồng dường như ngừng lại khi tất thảy mọi người thấy sự hiện diện của nó và bên cạnh là cậu bạn tóc vàng đẹp mã. Đêm nay trông nó thật khác lạ,mái tóc dài đen óng được uốn xoăn và bới lên kiểu cách,chiếc váy đen óng ánh nửa kín nửa hở để lộ đôi vai trần trắng nõn nà của nó khiến nó trông thật bí ẩn,đài các và cũng không kém phần quyến rũ,kiêu sa. Với đôi mắt màu tro lạnh lùng làm nó hệt như một bà hoàng đang xuất hiện ở bữa tiệc. Và Thần Nam như một hoàng tử bạch mã trong các câu chuyện cổ tích khi diện cho mình bộ vest trắng tinh khiết. Sự xuất hiện của cả hai làm cho tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên,đặc biệt là hắn. Đêm nay hắn cũng trông như một hoàng tử lịch lãm khi khoác lên mình bộ vest đen được cách tân hiện đại với những đường may bằng tay tinh tế,nếu là người am hiểu thì cũng không khó nhận ra bộ vest cậu mang trên người có giá không hề nhỏ. Từ lúc nó xuất hiện thì đôi mắt hắn đã dán chặt lên người nó,đêm nay nó quá đẹp. Với bộ váy đen được cắt xẻ cẩn thận tỉ mỉ,bó sát người đã làm tôn lên được những đường cong tuyệt vời của nó,khuôn mặt lạnh lùng ấy được trang điểm theo phong cách nhẹ nhàng những đủ tinh tế để không làm người khác quá ngợp. Sau một lúc thì mọi thứ lại được tiếp tục nhưng nó không hề tránh được những ánh mắt của mọi người đang nhìn mình. Đám con trai thì nhìn nó một cách thèm thuồng,đôi mắt ánh lên những tia ham muốn dục vọng hệt như những tên sói già đang ngắm ngía con mồi. Còn đám con gái thì có phần tức giận và ganh ghét,luôn bĩu môi,lườm liếc nó nhưng không làm gì được. Nó vốn dĩ không ham muốn gì bữa tiệc này nên khi xuất hiện nó chỉ ngồi vào một góc và quan sát những người đang điên cuồng nhảy trên sàn,lâu lâu nó khẽ nhếch mép cười nhưng không có lí do. Không bao lâu sau Thần Nam cũng đã hoà vào đám đông và nhảy. Nhưng cậu giống như một đứa trẻ đang tập nhảy,những động tác của cậu lúng túng thấy rõ,cậu ở trên sàn nhảy này cũng là vì bọn con gái đã năn nỉ cậu quá mức cậu có thể chịu đựng. Tiếng nhạc một lúc một to,nó cảm thấy khó chịu liền cầm ly nước ra ban công đứng. Bầu trời đêm nay thật đẹp. Bầu trời như một tấm vải nhung đen khổng lồ và những ngôi sao là những viên kim cương nhỏ lấp lánh được đính lên tấm vải nhung đen huyền ảo đó. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua len lỏi vào những lọn tóc xoăn của nó. Nó giơ những ngón tay nhỏ của mình lên bầu trời đen lấp lánh cao vời vợi kia như để nắm lấy một ngôi sao toả sáng cho riêng mình,trong nó có phần nhẹ nhõm và thanh bình. _Cô đang làm gì ở đây vậy?_Hắn từ đằng sau đã chứng kiến tất cả liền lên tiếng. _Không có gì_Nó không ngạc nhiên mấy nên cũng không quay lại. _Cẩn thận ngã xuống đấy_Hắn đứng bên cạnh nó _Anh sẽ kéo tôi lại chứ?_Nó quay sang hắn nở một nụ cười nở miệng,đôi mắt được trang điểm nhẹ liền ánh lên những tia thích thú. _Chắc có. Sau đó mọi thứ lại chìm vào im lặng. Nó và hắn không có quá nhiều chuyện để nói với nhau nên cuộc đối thoại giữa hai đứa lúc nào cũng chỉ được 5 dòng là hết,nếu có quá hơn thì chỉ là những trận cãi vã không đáng có. Tâm trạng nó hiện giờ không biết diễn tả bằng từ nào,vui vẻ không,buồn không,hạnh phúc không,bên trong nó hoàn toàn trống rỗng. Trong màn đêm tối tăm chỉ có ánh sáng đủ màu tử bên trong phát ra,trông nó rất cô độc,đôi mắt nó nhìn xa xăm vào khoảng tối của trời đêm,hắn thấy nó bây giờ thật nhỏ bẻ như một chú chim non càn được bảo vệ. Không bao lâu sau thì hắn bị các nữ sinh phát hiện và tóm hắn vào lại bữa tiệc nên ban công chỉ còn mình nó đứng trơ trọi. Nó như bị màn đêm nuốt trọn,cô độc và buồn bã. Sau khi bị giam cầm bởi những nữ sinh thì Thần Nam cũng đi tìm nó,từ sau lưng cậu thấy nó sao mỏng manh và yếu đuối làm sao,ấy vậy mà người con gái có thân hình nhỏ bé ấy lại lạnh lùng và quật cường biết bao. Cậu khoác nhẹ áo mình lên vai nó để nó không phải cảm lạnh dưới bộ váy không đủ sưới ấm đó. Nó không lên tiếng hay có bất kì hành động nào phản đối mà chỉ đưa mắt nhìn vào màn đêm đen lạnh lẽo đó.
|
Đứng một lúc lâu thì cả hai cũng vào trong,lúc này cả căn phòng tràn ngập trong sắc tím lãng mạn và bản nhạc ballad vang lên nhẹ nhàng say đắm,dưới sàn nhảy là những cặp đôi đang chầm chậm bước từng bước theo điệu nhạc. Không một lời nói nào được phát ra nhưng trong họ đều có một nỗi buồn không nói thành lời. Nó lặng lẽ nhìn những cặp đôi trên sàn nhảy,nó thấy họ hạnh phúc nhưng cũng man mác buồn,cảm xúc của họ nó không hề hiểu được,buồn là buồn,hạnh phúc là hạnh phúc,làm sao có thể vừa buồn vừa hạnh phúc được,nó cảm thấy khó hiểu liền lắc đầu. Bên ngoài sàn nhảy chỉ lác đác vài người đang lặng lẽ nhìn. _Thần Nam cậu có thể nhảy với mình một điệu nhày không?_Một cô gái được trang điểm tỉ mỉ,mái tóc ngắn được cài thêm bông hoa trắng phù hợp với bộ váy trắng tinh khôi cô đang mặc trên người. Cô thẹn thùng,hai má đỏ ửng,đôi mắt cứ nhìn xuống đất. _Mình...nhảy không giỏi_Cậu cười gượng từ chối nhưng ánh mắt cậu lại đánh sang bên nó. Nó không nói gì chỉ gật đầu nhẹ thay cho lời đồng ý,nó không muốn phải thấy những giọt nước mắt thất vọng của cô gái xinh như búp bê đó. _Nếu cậu không chê thì mình đồng ý_Cậu như hiểu ý,tuy không muốn nhưng cậu cũng làm theo lời nó. Bây giờ chỉ còn nó đứng một mình. Nó biết tình cảm của cậu bao lâu nay nhưng trước khi nó xác định được tình cảm thật của mình thì nó không muốn vì nó mà cậu bỏ lỡ những cô gái tốt hơn nó mặc dù phần trăm cậu ưng thuận chẳng bao nhiêu. Đứng hoài đứng hoải nó cũng cảm thấy chán,không chần chứ thêm một phút giây nào nó liền đi loanh qoanh xem mọi thứ xung quanh. Nơi diễn ra bữa tiệc là một căn biệt thự to lớn được xây dựng theo phong cách Tây Âu cổ điển sang trọng với màu da đặc trưng. Người sở hữu căn biệt thự này chắc chắn phải là người có tiếng trong xã hội. Những đồ trang hoàng cho căn biệt thự đều là những đồ cổ được thiết kế,chạm khắc tinh xảo nhưng vì sự rộng lớn và nguy nga đó mà nơi này lại toát lên luồng không khí cô độc,ảm đạm vì không có mấy hơi người xung quanh. Nó lững thững bước đi và ra tới khu vườn bên cạnh. Khu vườn rộng rãi tràn ngập màu xanh của cỏ cây và lan toả trong không khí đêm là mùi hương dịu nhẹ như một bản giao hưởng của tất cả những loài hoa đang có mặt trong khu vườn này. _Anh đi theo nảy giờ thấy thú vị chứ?_Nó không quay lại mà lên tiếng. _Cô thấy nhà tôi thế nào?_Hắn vui vẻ lên tiếng. _Cũng được Bên trong đã đổi sang một bài khác nhưng vẫn mang âm hưởng của nhạc ballad. Dường như chỉ chờ có thế,người hắn lập tức cúi xuống,bàn tay thon dài của hắn giơ ra trước mặt nó khiến nó ngỡ ngàng. _Liệu quý cô đây cho tôi có diễm phúc được nhảy với quý cô một lần trong đời không?_Lời nói của hắn giống như trong những câu chuyện cổ tích mà hoàng tử mời công chúa nhảy,đôi môi hắn khễ nhếch lên tạo ra một đường cong tuyệt hảo Nó bất động trong giây lát,đôi mắt mở to nhìn hắn nhưng cũng từ từ chạm lấy bàn tay đang giơ ra giữa không trung của hắn thay cho lời đồng ý. Không chần chứ gì thêm hắn liền kéo nó vào trong lòng mình. Ngay lúc này nó thấy tim nó đập dữ dội,cả người nó dưới sự dẫn dắt của hắn chuyển động một cách uyển chuyển nhẹ nhàng. Đây là lần đầu tiên nó nhảy nên động tác của nó lúc nào cũng lóng ngóng,khuôn mặt cứ dán xuống đất để nhìn bước chân loạng choạng của mình. Nhìn nó như đứa trẻ khiến hắn không khỏi bật cười. Cả khu vườn dường như im lặng để dõi theo hai con người tuyện vời đang mải mê nhảy dưới màn đêm huyền ảo,giữa bản nhạc ballad nhẹ nhàng,giữa khúc hoà hương của loài hoa.
|
Cả không gian như riêng hai đứa,nó chuyển động nhẹ nhàng uyển chuyển dưới sự dẫn dắt của hắn nhưng dù vậy cũng không thể tránh khỏi việc nó đạp lên chân hắn không dưới 10 lần ấy vậy mà hắn vẫn điềm tĩnh như không có gì tiếp tục nhảy với nó cho tới khi bản nhạc kết thúc. Hắn tiếc nuối xa rời cơ thể nhỏ bé của nó,xa rời vòng tay lạnh ngắt cần được sưởi ấm. Trong nó cũng cảm thấy vương vấn và hụt hẫng khi bản nhạc kết thúc quá nhanh. _Như vậy là chuyện của chúng ta kết thúc ở đây,đúng chứ?_Hắn nhìn nó trìu mến và nở nụ cười hiền nhưng phảng phất một nỗi buồn ẩn sâu. _Ừ,kết thúc rồi_Nó gật đầu nhẹ_Thời gian qua khiến anh cảm thấy khó chịu rồi_Giọng nó vẫn đều đều tựa như không bận tâm mặc dù trong nó đang dấy lên sóng trào tiếc nuối. _Thực sự thì không đâu. Tôi không cảm thấy khó chịu mà ngược lại là đằng khác,tôi thích những lúc như vậy. Chắc cô nghĩ tôi đang đùa cô đúng không?_Hắn cười nhếch mép như tự chế giễu mình bởi câu nói ngốc nghếch đó. Nó nhất thời bất động,giương đôi mắt tro xám ẩn giấu sau cặp kính nhìn hắn chằm chằm. _Kim Băng,tôi yêu cô_Hắn xoay lại đối diện với nó,đôi mắt cà phê quyến rũ ánh lên những tia kiên định và chân thành. Cả người nó bất giác run lên,hai tai nó trở nên lùng bùng. Nó không tin những gì nó đã nghe,hắn tỏ tình với nó. Tim nó đập rộn ràng nhanh hơn bình thường,dù trước đây đã nghe hắn nói câu này nhưng đó chỉ là mệnh lệnh còn bây giờ thì hắn tự nói ra. Nó nhìn thẳng vào đôi mắt hắn để tìm kiếm xem câu nói đó có bao nhiêu phần trăm là giả dối nhưng nó chỉ thấy những tía kiên định và chân thực tỏa ra. Nó chưa kịp mở miệng trả lời thì Thần Nam từ đâu xuất hiện và cầm tay nó kéo đi trước sự ngỡ ngàng của cả hai đứa. Hắn không làm gì được chỉ đứng nhìn người con gái mình mới tỏ tình ra đi trong vòng tay của thằng con trai khác,hắn cảm thấy bất lực,bàn tay buông lơi giữa không trung. Cả màn đêm nuốt trọn thân hình to lớn của hắn như thể hắn sinh ra và lớn lên trong bóng đêm cô độc lạnh lẽo. Ngay chính khoảnh khắc đó hắn thấy có gì đó đã đâm thẳng vào ngực hắn,đâm vào trái tim đang yêu của hắn khiến hắn khó thở và đau đớn không thể nói thành lời. Lúc này nó đã bị Thần Nam kéo đi ra khỏi bữa tiệc và bước đi trên con phố tấp nập người qua. Ai cũng nhìn cậu và nó bởi hai người hệt như hoàng tử,công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích. Khi điệu nhảy kết thúc thì cậu đã phát giác được sự vắng mặt của nó,ngay tắp lự cậu liền đi tìm nó. Đến khu vườn rộng lớn thì cậu bắt gặp hắn và nó đang cũng nhau say sưa nhảy điệu van nhẹ nhàng lãng mạn. Và cậu cũng đã chứng kiến màn tỏ tình của hắn,ngay chính khoảng khắc đó trong cậu đã dấy lên một nỗi sợ. Cậu sợ mất nó,cậu sợ người con gái mình đã thầm yêu 15 năm nay sẽ bị cướp đi cùng lúc đó sự tức giận cũng đã trào lên. Nỗi sợ,tức giận đã ăn mòn lí trí của cậu,điều khiển cơ thể cậu đến cướp nó đi trước khi nó kịp trả lời. Nghĩ đến đó thì bàn tay cậu siết chặt tay nó như không muốn buông và cũng như thể hiện sự tức giận của cậu. Nó biết tâm trạng cậu bây giờ và lí do cho sự tức giận nên nó không nói gì chỉ im lặng để cậu dắt đi. Cậu dừng lại trước đài phun nước đang phun lên những dòng nước mạnh mẽ tạo ra bọt nước trắng xóa tuyệt đẹp thêm những sắc màu huyền ảo trông đài phun nước lấp lánh hơn. _Tớ yêu cậu Băng à. Cậu đã biết tình cảm của tớ bao lâu nay nhưng đây là lần đầu tiên tớ thổ lộ lòng mình với cậu,tớ đã luôn yêu cậu bằng cả con tim mình_Đôi mắt màu xanh của cậu toát lên những tia chân thành . Dưới ánh đèn neon đủ màu khiến đôi mắt ấy càng lấp lánh càng chân thực hơn. Nó không biết mình đã về nhà bằng cách nào nhưng cả đêm đó nó đã không ngủ được. Một đêm nó nhận được cả hai lời tỏ tình khiến nó tiêu hóa không kịp,nó không biết phải làm sao,cũng may đã kết thúc năm học nếu không thì nó sẽ không biết phải đối mặt với hắn như thế nào. Hai câu tỏ tình cứ luẩn quẩn mãi trong tâm trí nó. Nhưng không chỉ nó mà cả hắn và Thần Nam cũng đều thao thức không ngủ giống nó.
|
CHƯƠNG 17 Nó lao đầu vào ôn thi đại học không màng đến bất cứ điều gì khác xung quanh. Cũng nhờ vào việc đâm đầu vào học đó khiến nó có thể thôi suy nghĩ về đêm chia tay ấy cũng khiến nó thôi nghĩ về hắn. Mục tiêu của nó là khối C,như vậy mới khiến nó có thể thỏa thích viết những gì nó muốn mặc dù anh nó luôn ra sức ngăn cản và bắt nó thi vào khối A để có thể sau này giúp anh tiếp quản công ti. Thần Nam thì vẫn làm như chưa có gì xảy ra vẫn quan tâm nó nhưng có phần rõ ràng và say đắm hơn hẳn,cậu thì chỉ ung dung học không điên cuồng như nó. Ngày tháng dần trôi,chớp mắt ngày thi đại học cũng tới. Đến ngày thi nó mệt rã rời,cứ ngáp ngắn ngáp dài khi đến phòng thi,mặc dù Thần Nam thi dãy khác nhưng cậu vẫn tân tình hộ tống nó đến phòng thi,với cái bản chất không định vị được phương hướng của nó thì việc nó lạc là một điều dễ hiểu. Sự xuất hiện của nó và cậu khiến các thí sinh khác phải ngoái đầu lại nhìn bởi cả hai quá nổi bật. Nó bị chú ý bởi đôi mắt màu tro lạnh lùng vô tình,hễ ai nhìn vào cũng dễ bị đóng băng ngay lập tức nhưng cũng vì nó toát lên một vẻ bí ẩn quyến rũ kích thích trí tò mò của người khác. Còn cậu thì bởi mái tóc vàng óng ánh hệt như những tia nắng vàng đang tỏa sáng và đôi mắt xanh dịu hiền luôn nhìn nó. Nó ngốc ngếch vừa đi vừa nhắm mắt,ngáp ngắn ngáp dài liền đâm sầm vào người khác khiến cả hai té sõng soài trên mặt đất trước sự chứng kiến của nhiều người. Nó ôm cái đầu đang sưng lên một cục,mặt nhăn lại như khỉ ăn ớt,thiếu chút nữa là nó hét lên chửi đối phương. Thần Nam vội vội vàng vàng đỡ nó dậy và xem vết thương của nó. _Mắt cô để trên đầu hay sao mà đi đâm vào người ta vậy hả?_Người phát ra tiếng hét là một đứa con gái-nạn nhân ban nãy. _Mắt cô không để trên đầu thì để ở đâu_Nó mở mắt nhìn người đối diện và bình tĩnh đáp trả,trong đáy mắt nó toát ra một tia bực bội. Người con gái nãy đâm sầm vào nó là một đứa con gái có mái tóc màu nâu ngắn,đôi mắt bồ câu đen láy tỏa ra nét tinh nghịch,ăn mặc có phần bụi bặm. Nó quan sát một cách tổng thể và đứa ra nhận xét đây là đứa con gái hoàn toàn trái ngược với nó,một người mồm to,ồn ào,năng động. Và cũng khá là ngốc nghếch. Người con gái đối diện nhất thời rùng mình bởi cái nhìn chằm chằm của nó,trong đôi mắt tinh nghịch của cô phát ra tia hiếu kì và thích thú bởi người con gái mái tóc dài lạnh lùng kia. Mọi người xung quanh ai cũng hiếu kì và nhìn hai người con gái đối lập nhau một trời một vực đang đấu võ mắt giữa sân trường đại học rộng lớn. _Thay mặt cô ấy mình xin lỗi bạn,bởi ôn tập nhiều nên cô ấy hơi buồn ngủ và vô tình đâm trúng bạn,thành thật xin lỗi_Thần Nam nhanh chóng nói lời xin lỗi và cười hiền với cô để nó khỏi bị trễ thi và cũng tránh rắc rối. Cô như bừng tỉnh khi nhìn thấy mái tóc vàng như tia nắng mặt trời,nụ cười hiền lành,đôi mắt xanh trìu mến và giọng nói trầm nam tính của cậu. Ngay chính lúc đó trong cô đã có gì khác lạ,trái tim cô lỗi một nhịp và ngay lập tức đập nhanh với tần suất cao,khuôn mặt trắng cũng từ từ xuất hiện màu hồng nơi gò má. Sự thay đổi của cô đã đập vào mắt nó một cách nhanh chóng và nó tự hỏi đây có phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên mà người ta hay đồn đại hay không? Tiếng chuông giục giã báo hiệu đến giờ tập trung cắt ngang dòng suy nghĩ của nó. _Tụi mình đi trước,thành thật xin lỗi bạn_Cậu kéo nó đi nhưng vẫn trầm ấm nói với cô bạn đang đứng ngơ ngác. _Ờ...ừ cậu đi đi_Cô trả lời trong vô thức. "Người đâu mà đẹp trai dữ vậy trời,anh đã cướp mất trái tim nhỏ bé của em rồi đấy anh đẹp trai. Đặng Thiên Vân này nhất định sẽ có được anh" trong đầu cô gái trẻ tên Vân đó xuất hiện những suy nghĩ gê rợn. Thời gian thi cũng kết thúc nhanh chóng,nó cảm thấy nó làm bài khá tốt,với môn lịch sử thì nó chưa bao giờ gặp trở ngại. Khi nó bước ra phòng thi thì thấy Thần Nam đã đứng đó tự lúc nào,cậu nhìn nó cười hiền. Chiều sẽ diễn ra môn tiếp theo nên nó về nhà ngủ một giấc lấy sức. Ngôi trường nó thi vào là ngôi trưởng tổng hợp nổi tiếng nhất nhì thành phố với bề dày lịch sử có tự bao đời,các thầy cố đều là những giáo sư có bằng cấp được mời về chuyền tải kiến thức cho các thế hệ sau nên khuôn viên trường rất rộng với nhiều dãy nhà khác nhau. Kết thúc kì thi nó cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái hơn hẳn,nó thưởng cho mình một ngày lười biếng trên giường đến nỗi khi nó dậy thì hai mắt nó sưng húp lên bởi ngủ quá nhiều làm anh nó và cậu một phen hoảng hồn tưởng ma nữ xuất hiện. Kì thi quan trọng kết thúc nên nó thả ga chuyên tâm cho câu chuyện của mình. Đã lâu không lên nên nó bị tụt hạng cũng là điều dễ hiểu,Wind-đối thủ của nó đã đứng đầu,những lời than vãn của các độc giả trung thành cứ tăng lên theo cấp số nhân làm nó choáng váng tiếp thu không kịp. Nó không có gì là sợ hãi,ngay tăp lự trong phòng nó chỉ còn nghe thấy tiếng gõ lách cách cuả bàn phím máy tính,mười ngón tay thon dài đẹp đẽ của nó chuyển động nhanh nhạy như đang múa lướt trên bàn phím. Nó kể lại những chuyện đã xảy ra xung quanh mình,buổi trốn học đi chơi cùng hắn,khoảnh khắc nó sắp được cảm nhận như thế nào là hôn,thời gian nó nhảy điệu van lãng mạn giữa khung cảnh hệt cổ tích,cả hai lời tỏ tình nó nhận được ngay đêm đó. Những lời văn như rồng bay phượng múa được nó khai thác triệt để nhanh chóng xuất hiện trên trang truyện của nó. _Ngủ đi cô nương_Thần Nam lặng lẽ đặt bàn tay mình lên vai nó và thổi vào tai nó những dòng hơi thở nồng ấm làm nó bất giác rung lên. Cậu đã đứng đó ngay từ đầu nhưng với sự tiếp thu cao ngất trời của nó nên nó không biết nen cậu đã đọc được tất cả,cơn ghen trong lòng cậu bốc lên nhanh chóng. Nó hài lòng ngoan ngoãn chui lên giường đánh một giấc thật say.
|
Tại một nơi khác cùng một thành phố có cô gái thân hình mảnh mai năng động đang nhảy cẫng lên trong sung sướng dưới con mắt kì dị của các thành viên trong gia đình. Cô không ngừng nở nụ cười trên cánh môi hồng xin xắn,mái tóc nâu ngắn cứ tung bay trong không trung. _Em làm gì mà cứ nhảy nhót lung tung vậy hả?_Một tiếng nói của con trai phát ra với giọng điệu khá bực bội. _Em tìm thấy tình yêu đời mình rồi_Đôi mắt đen láy tỏa ra tia thích thú hạnh phúc. _Em mà cũng có tình yêu sao_Giọng nói đầy chế giễu _Anh xem thường em quá đấy. Mà sao anh không đi du học như bác muốn đi?_Cô bĩu môi và nhanh chóng xoay qua đề tài khác _Anh không muốn nữa,anh có đi hay không thì công ty đó cũng thuộc về anh mà. _Hay là có người thương ở đây thế?_Cô cười một cách ranh ma _Hừm cứ cho là vậy đi,anh chàng thứ n cướp được trái tim em là ai thế? _N gì mà n chứ,em xác định đây là người cuối cùng đấy_Cô chống nạnh tỏ ra khí phách _Ừ,không n _Là một anh chàng có mái tóc vàng tỏa sáng như mặt trời,đôi mắt xanh biếc lấp lánh như nước biển hoàng hồn và giọng nói cực kì trầm ấm cứ như em có tan chảy bởi giọng nói nồng ấm ấy. Anh ấy chính là một thiên thần tái thế_Vừa nói cô vừa bay nhảy lung tung ca ngợi người tình trong mộng của mình với đôi mắt đen mơ màng_Mà anh ta còn có người bạn rất kì lạ,cô ấy là đáng sợ,đoi mắt lạnh lùng như thể có thể giết người với một cái nhìn. Người cô gọi là anh thì ngồi im lắng nghe,trên đôi môi khẽ khàng nở ra một nụ cười nửa miệng quyến rũ,đôi mắt anh ánh lên những tia thích thú nhưng cũng có nỗi buồn vương vất. Kết quả thi nhanh chóng được niêm yết trên bảng thông báo của trường. Người người chen lấn nhau đẻ xem tên mình và kết quả,người đẩy người kéo hỗn loạn không ngừng. Nó nhìn đám người đang xô đẩy nhau kia mà trong lòng dấy lên một cảm giác mệt mỏi chán ghét,nó lập tức đứng ngoài nhìn xem trò vui và cũng chờ đám người đó tản đi. Một lúc sau số người cũng giảm đi đáng kể,nó ung dung bước vào liếc nhìn tên mình. Cái tên Phụng Hoàng Kim Băng cao ngạo xuất hiện với điểm số khá cao,27 điểm. Nó nhếch mép cười hài lòng cho sự cố gắng của mình,nó dư cả 2 điểm. Thần Nam thi Ngoại thương nên số điểm của cậu khá cao,28 điểm. Đột nhiên ánh mắt nó dừng lại cái tên đứng đầu kiêu hãnh trên bảng khối A-Trương Thiên Phong. Nó bất động đứng nhìn cái tên đã khiến nó điêu đứng,trong nó dấy lên những cảm xúc khó định hình. Thần Nam cũng phát hiện ra sự khác biệt của nó nên cũng biết lí do nên chỉ im lặng. _Oa,em đậu rồi nè_Bên cạnh phát ra tiếng nói quen thuộc nên nó lập tức quay lại nhìn. Người con gái đã đâm sầm nó vào ngày đầu tiên hét lên ầm ĩ và nhảy cẫng lên như đứa trẻ đang đứng bên cạnh nó. Nhưng điều khiến nó ngạc nhiên là người con trai đang đứng bên cạnh cô. Là hắn,là người có thân hình cao lớn với khuôn mặt đẹp trai nở nụ cười nhẹ nơi khóe miệng,là người đã bất giác tỏ tình với nó trong đêm chia tay Đôi mắt nó cứ dán chặt vào người hắn,nó không ngờ hắn sẽ xuất hiện như thế này. Hắn nhận ra nó và nụ cười càng rạng rỡ hơn,đôi mắt cà phê nâu nhìn nó trìu mến,cô gái bên cạnh phát hiện ra sự hiện diện của nó và người con trai cô yêu liền hét lên đầy thích thú. _A,hai người cũng ở đây sao? Đậu không,đậu không?_Cô cứ xấn tới Thần Nam hỏi dồn dập _Chúng tôi đều đậu cả_Thần Nam cười trả lời lịch sự. _Hai người tên gì á? _Phụng Hoàng Kim Băng và Quách Thần Nam_Hắn lãnh đạm trả lời thay_Tụi anh học cùng nhau năm 12 _Ra là vậy,mình là Đặng Thiên Vân,là em họ của anh ấy chứ không phải người yêu đâu nhá_Cô nháy mắt tinh nghịch_Hay bây giờ chúng ta đi uống cà phê đi _Xin lỗi bây giờ chúng tôi phải về bây giờ_Nó im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng. Nó dứt lời liề kéo Thần Nam bỏ đi trước sự ngỡ ngàng của cô. Nó khó chịu không hiểu lí do,hình như nó đang trốn tránh hắn. Lúc gặp hắn nó cảm thấy rất khó thở,nó tưởng rằng mình có thể tắt thở nếu cứ đứng đó,sự xuất hiện của hắn đã làm nó rất hỗn loạn,những cảm xúc cứ cuộn trào nổi lên như những cơn sóng lớn trong lòng nó.
|