Học Yêu Full
|
|
Chẳng bao lâu sau,số học sinh đến ngày một đông hơn,nó có thể nghe thấy tiếng cười rôm rả náo nhiệt của mọi người. Nó lười nhác như một con mèo mướp,vẫn nằm dửng dưng trên nền cỏ xanh rì,với tâm trạng uể oải thế này nó thực sự không muốn đi học một chút nào. _Haizz......_Tiếng thở dài của nó tan vào không khí,vang vọng cả một khoảng trời cao rộng. _Hiếm khi thấy cô thở dài như vậy đấy_Giọng nói trầm ấm của hắn vang lên sau lưng nó tự lúc nào nhưng nó vẫn không quan tâm. _Có liên quan gì tới anh sao? _Lạnh lùng quá đó_Hắn thản nhiên ngồi bên cạnh nó_Cô đỡ hơn rồi chứ? _Bình thường,bây giờ anh nên quay về lớp học đi mất công mọi người lại loạn lên_Nó nhìn hắn với ánh mắt khá là khiêu khích và xem thường. Hắn không quan tâm đến ánh mắt của nó là gì ngược lại hắn cảm thấy có phần nhẹ nhõm và vui vẻ một cách lạ kì. Cũng không biết từ bao giò đôi môi hắn đã nở một nụ cười,một nụ cười rất nhẹ. Và dần dà sự im lặng đã bao trùm tất cả chỉ còn tiếng gió thổi xào xạc qua những kẽ lá,những tiếng chim hót thánh thót trên nền xanh thẳm. Không bao lâu sau tiếng chuông báo hiệu bắt đầu giờ học cũng đã vang lên ấy vậy mà cả nó và hắn đều không có ý định sẽ quay lại lớp học,kẻ nằm kẻ ngồi vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu. Tích tắc....tích tắc....tích tắc..... Tiếng đồng hồ cứ vang lên chầm chậm và một cách đều đặn. Sự lười nhác của nó cũng đã đến hồi kết,nằm hoài nó cũng thấy mỏi người và nhàm chán. Nó liền đứng dậy phúi đồ xách cặp bước ra ngoài để mặc hắn ngản ngơ trước sự tỉnh của nó. _Cô đi đâu vậy?_Hắn vội vã chạy theo. _Ra ngoài_Nó nói mà chân vẫn bước,đầu vẫn không quay lại. _Ngoài đâu?_Hắn ngơ ngác hỏi nó. _Trường._Lúc nó vừa dứt lời thì hắn đã nhận ra mình ở ngoài trường từ khi nào rồi,hắn có phần hơi ngạc nhiên. _Bây giờ anh muốn quay lại thì có thể đấy_Nó hất hàm về phía trường kèm theo đôi mắt đầy sự thách thức. _Có lẽ không_Vừa nói hắn đã cầm tay nó chạy đi. Nó không ngờ rằng ngay đúng lúc đó đã có người nhìn thấy. Nỗi đau đớn tràn ngập trong đáy mắt,bàn tay cậu từ lúc nào đã tạo thành nắm đấm và gân xanh đã hiện hữu. Còn về phần nó thì nó đang bị hắn dắt đi khắp mọi nơi,bàn tay nhỏ bé của nó nằm gọn trong tay hắn và hiển nhiên điều đó làm nó rất bối rối và có phần ngượng ngùng,hai má nó đã hồng lên trông thấy xua tan đi cái nhợt nhạt xanh xao ban đầu.
|
CHƯƠNG 14 Trong đầu nó vẫn cứ luôn suy nghĩ về mọi chuyện đã và đang xảy ra,liệu đây có phải là buổi hẹn hò của những cặp tình nhân mà nó vẫn thường xuyên xem trên các bộ phim tình cảm hay không? Câu hỏi này vẫn cứ luôn bay nhảy trong tâm trí của nó mặc cho hắn dắt nó đi mọi nơi và nó đang rất giống một chú cún ngoan ngoãn nghe lời chủ. Đến lúc nó nhận thức được thì nó đã bước vào một quán cà phê với cách bài trí khá là teen. Quán cà phê mang một phong cách khá là cũ bởi trên tường được trang trí bằng những tờ báo cũ của vài năm về trước và gam màu chủ đạo của quán là một màu nâu buồn. Nó dáo dác đôi mắt nhìn quán cà phê kì lạ này,đôi mắt màu tro xám của nó có phần tò mò và hiếu kì khiến nó bây giờ trông như một đứa trẻ mới được bước ra một thế giới mới vậy. Hắn nhìn biểu hiện trẻ con đó của nó mà bật cười thành tiếng. Nó biết hắn cười mình thì lập tức thu lại vẻ mặt đó và trưng ra bộ mặt lãnh đạm,lạnh lùng. _Cô nói tôi giả tạo nhưng tôi thấy cô còn giả tạo hơn tôi đấy_Hắn nhếch mép cười khinh thường. _Giả tạo sao? Ít nhất tôi không phải lúc nào cũng giả vờ cười cười nói nói thân thiện với mọi người._Nó nhấp một ngụm trà và nói. _Ok ok,tôi không đấu khẩu với cô nữa_Hắn chán nản giơ tay tỏ thái độ đầu hàng_Tí nữa cô muốn đi đâu? _Không biết. _Cô rủ tôi đi mà sao không biết đi đâu_Hắn nhíu mày có vẻ bực bội. _Anh tự đi theo chứ tôi đâu ép anh đi. _Vậy đi khu vui chơi đi. _Khu vui chơi?_Nó hỏi lại như không hiểu. _Ừm,quyết định vậy đi. Đi thôi_Hắn không chờ thêm giây phút nào mà đã cầm tay nó kéo đi và nhanh chóng tính tiền. Nó và hắn sánh bước bên nhau đến khu vui chơi trước hàng trăm con mắt tò mò của người đi đường. Hắn len lén nhìn biểu cảm của nó lúc này,hắn mong rằng có thể bắt được một tía cảm xúc trên gương mặt lạnh băng của nó nhưng hắn chỉ có thể thu về một sự thất vọng. Ấy vậy mà đôi mắt hắn vẫn không rời khỏi nó,hắn phải thú nhận với lòng mình rằng là hắn rất thích ngắm nhìn nó. Hắn muốn chạm vào nó nhiều hơn nữa,hắn muốn cảm nhận sự mềm mại của mái tóc dài đen nhánh ấy luồn qua kẽ tay của mình,hắn muốn đem lại hơi ấm cho con người có làn da lạnh buốt kia và hơn thế hắn muốn chạm vào làn môi nhỏ bé tựa cánh hồng kia. Bất giác hắn mỉm cười. Bao lâu này hắn luôn tự lừa dối bản thân mình nhưng giờ đây hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào khi được giải toả và bày bọc những tâm tư của mình. Cũng không bao lâu sau thì khu vui chơi đã hiện ra trước mắt. Nó giương đôi mắt to tròn hết cỡ sau cặp kính giả cận,biểu hiện của nó bây giờ mới thực sự giống như con nít. Thực sự đây là lần đầu tiên nó đặt chân tới khu vui chơi. Nơi này to ngoài sức tưởng tượng của nó,ồn ào và náo nhiệt hơn tất thảy những nơi nào nó đã bước qua nên trong nó dấy lên một cảm giác đề phòng và sợ hãi. Tiếng nhạc inh ỏi cộng thêm tiếng người cười nói với nhau khiến tai nó trở nên lùng bùng và khó chịu. _Lần đầu tới đây chứ gì,không sao đâu. Cứ đi theo tôi_Hắn nhẹ nhàng cầm tay nó chấn an và nở một nụ cười hiền mà trước giờ hắn chưa từng cười với nó. Cái nắm tay ấy,cái nụ cười ấy khiến nó đỏ bừng mặt và nó nhanh chóng quay đi chỗ khác. Hắn nghĩ nó thực sự rất là dễ xúc động và đỏ mặt bởi những cử chỉ đụng chạm bình thường và nó thực sự rất dễ thương. Hắn kéo tay nó đến một chỗ chơi gọi là gắp thú. Nó thích thú nhìn tay gắp di chuyển qua lại trong hộp kính dưới sự điều khiển của hắn và bên dưới là những con thú bông nhỏ dễ thương đủ màu sắc đang chờ người chơi gắp trúng mình. Một con gấu trắng được treo lủng lẳng dưới tay câu sau khi được hắn câu phải,nó thích thú reo lên cười to và hiển nhiên dưới sự điêu luyện của hắn thì con gấu đó đã thuộc về hắn và nó. Không do dự hắn liền bỏ con gấu vào cặp mình,nó tỏ vẻ buồn rầu ra mặt,hắn vui vẻ trước biểu cảm này của nó. Hắn và nó chơi không ngừng nghỉ,đủ mọi trò trong khu vui chơi,xe đụng,ném bóng,bắn zombie hay tàu siêu tốc,v..v..đều nhanh chóng được nó và hắn hoàn thành. Chơi trò nào nó cũng cười ngoác mồm đến tận mang tai,điều này làm hắn cảm thấy hạnh phúc dâng trào. Nụ cười của nó rất đẹp,rất rạng rỡ,nhiều lúc hắn ngẩn ngơ ngắm nhìn nụ cười của nó mà đã gây ra trên dưới 10 vụ tai nạn. Chơi nhiều cũng thấm mệt,nó ngồi gế đá chờ hắn mua kem. Nó quan sát những người trong khu vui chơi,đó là những cặp tình nhân,là tốp bạn bè,là những gia đình nhỏ hạnh phúc. Đôi mắt nó chăm chú hơn khi nhìn những gia đình dẫn nhau đi chơi,nó cảm thấy man mác buồn và tủi thân. Từ khi nó được sinh ra chưa có lần nào ba mẹ nó dẫn nó đi chơi như bao người,họ luôn chỉ có công việc của mình,còn anh nó thì cũng bận rộn với công việc nên cũng ít có thời gian dẫn nó đi chơi. Đột nhiên nó nhận ra cái cảm xúc gọi là tủi thân này đã hiện hữu trong con người nó tự lúc nào,trước đây thì nó chỉ nhìn rồi quay đi không bận tâm gì tới nhưng từ khi hắn xuất hiện thì những cảm xúc đó đã bắt đầu phát giác. _Cô em,người yêu đâu mà ngồi đây một mình vậy?_Đột nhiên từ đâu phát ra giọng nói the thé trêu chọc của đám con trai văng vảng bên tai nó. _....._Nó không nói gì chỉ nhìn phía trước cơ hồ không biết đến sự tồn tại của bọn chúng. _Đi với tụi anh đi_Giọng nói phát ra lần này còn kinh tởm hơn trước,cùng với giọng nói là mùi hôi của thuốc lá khiến nó khó chịu. _Biến đi_Nó liếc mắt rồi bỏ đi một mạch. _Con này,mày dám...._Lời nói chưa dứt thì tên phát ngôn đã bị tặng một cú ngay lưng khiến hắn ngã sõng soài. _Tên bẩn thỉu_Hắn đã xuất hiện kịp thời và không chần chừ gì liền cầm tay nó dẫn đi tránh xa bọn chúng. Trên đường đi hắn không nói câu nào nhưng nó vẫn cảm nhận được rằng hắn đang rất bực mình bởi bàn tay hắn đang nắm chặt tay nó dường như muốn bóp nát bàn tay nhỏ nhắn của nó ra hàng nghìn mảnh. Nó sợ hãi và bất lực không thể rút tay ra được,đau đớn lắm nhưng nó không dám mở lời cứ mặc cho hắn dắt đi như vậy. Không biết rằng hắn đã dắt nó qua bao nhiêu con đường nhưng nó biết rằng con đường mà nó đã đi qua đã rất dài và nhiều. _Lúc đó tôi không đến kịp thì cô đã bị tụi nó giở trò rồi biết không hả?_Hắn bực tức hét lên với nó,trong đáy mắt của hắn có phần hoảng loạn và lo sợ. _Nhưng tôi tự lo được mà_Nó nói nhỏ với giọng điệu như hờn dỗi càng làm máu hắn sôi lên. _Cô là con gái đấy,làm sao mà đấu được với lũ bặm trợn đó chứ,trên trường có lẽ không ai đụng vào cô nhưng ngoài đường cô tốt nhất đừng gây sự với ai được không hả? Cứ làm tôi hoảng loạn vì cô thì cô mới chịu sao? Tôi không muốn bất kì tên con trai nào đụng vào cô hết_Hắn nắm chặt đôi bở vai yếu ớt của nó.
|
Đột nhiên bây giờ nó mới để ý rằng khoảng cách giữa nó và hắn thực sự quá ngắn,nếu như hắn nhích thêm một chút nữa là khuôn mặt đẹp trai đang hầm hè tức giận kia có thể dán vào cái mặt đỏ lự của nó ngay tức khắc. Thân nhiệt nó nóng lên nhanh chóng,từng nhịp thở không đều ngắt quãng,cả người nó run lên bần bật,đôi mắt sau cặp kính giả cận kia cũng trở nên mơ màng hơn hẳn. Sự kì lạ của nó bây giờ khiến hắn không khỏi ngạc nhiên. Hắn cảm thấy rằng nó bây giờ quá đẹp,từng hơi thở nóng cứ phả vào khuôn mặt điển trai của hắn khiến hắn mất cả kiểm soát mà càng ngày càng tiến lại gần hơn. Ánh mắt nó mơ màng như được phủ một lớp sương mờ,đôi môi nhỏ bé hồng hào kia cứ mở ra khép lại giống như đang khiêu khích sự tự chủ của hắn. Trông phút chốc hắn muốn ngoạm lấy cả đôi môi đó mà ngấu mà nghiến cho bỏ tức. Bây giờ hơi thở cả hai dường như đã quyện lại thành một,hắn và nó không hề để ý đến mọi thứ xung quanh giống như thế gian này chỉ còn riêng hai người đang đối mặt nhìn nhau đầy mê hoặc. Hắn nuốt bọt như hành động trấn tĩnh và thể hiện sự kiềm chế của hắn đã đi đến giới hạn. _Anh có muốn không?_Nó vừa nói thì lập tức quay đi để che giấu sự xấu hổ của mình_Nếu như anh không muốn.... _Cô biết không,tôi muốn_Hắn lập tức cắt nhanh câu nói của nó và thay vào là giọng nói ấm áp đầy sức quyến rũ_Tôi muốn hôn cô,ngay bây giờ. Hắn cố tình nhấn mạnh ba chữ cuối cùng như diễn tả cái thèm khát đang chực trào trong con người hắn. Những ngón tay thon dài mạnh mẽ của hắn từ từ nâng cằm nó lên để hai khuôn mặt đối diện với nhau mội cách chân thực nhất. Đôi mắt màu tro xám của nó ánh lên những tia hoảng loạn thấy rõ. Nó cảm tưởng như mình đã bị rút hết sinh khí khi ánh mắt nồng nàn của hắn nhìn nó tha thiết,đôi mắt cà phê ấy sao mà quyến rữ và đẹp đẽ đến vậy,nếu như không có bàn tay hắn đang ôm ngang eo nó và bức tường lạnh giá sau lưng chống đỡ thì nó sẽ ngã quỵ ngay lập tức. Ngón tay của hắn lướt qua làn môi hồng tựa cánh hoa của nó mà đùa giỡn. Khoảnh khắc ấy dường như ngừng lại,nó không nghe được bất cứ âm thanh nào ngoài tiếng tim nó đang đập rất nhanh và loạn nhịp. _Dừng ở đây đi,cô thật thiếu cẩn trọng đấy_Hắn đột nhiên quay đi để lại nó đang ngẩn ngơ nhìn hắn và định hình chuyện hồi nảy đã xảy ra. Hắn giơ tay lên nắm lồng ngực mình để giữ cho trái tim mình không bị nhảy ra ngoài. Tiềng tim hắn đập nhanh đến độ hắn có thể nghe thấy rõ,khuôn mặt đẹp trai đã đỏ lựng lên từ lúc nào. Chỉ trong một phút mà hắn đã mất kiểm soát như vậy. Trong tâm can hắn dấy lên một sự tiếc nuôi khó tả,có thể là vì hắn muốn chiếm lấy cái đôi môi nhỏ xinh lúc nào cũng thốt lên những lời độc địa cay đắng. _Về thôi_Nó đã xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào và buông ra một câu nhẹ bẫng như không gióng như trước đó chưa có chuyện gì xảy ra. Cả con đường đã nhuốm màu vàng đỏ của hoàng hôn rực rỡ. Suốt từ chặng đường về thì nó và hắn tuyệt nhiên không nói với nhau câu nào,sự im lặng ảm đạm bao trùm lên hai đứa. Cứ như thế thì đã đứng trước nhà nó tự bao giờ,nó đứng trước cổng hồi lâu mới quay sang hắn cũng đang đứng sau lưng nó như đang chờ đợi. _Cảm ơn về ngày hôm nay,tôi rất vui. Anh có thể về được rồi_Nó không còn nói kiểu ra lệnh nữa mà có phần ngượng ngùng của cô gái đang yêu tiễn người yêu về. _Ừm,cô ngủ ngon_Hắn gật đàu và đẩy nó vô cổng không quên thì thầm vào tai nó một câu chúc ngủ ngon rồi bỏ đi trong màn đêm lạnh lẽo. Nó bước vô nhà với tâm trạng cực kì rối bời nên nó không thèm để ý đến người anh trai đang oang oang như cái loa làng đầy tức giận. Mới đứng trước cửa phòng thì nó dừng lại khi thấy Thần Nam đang nhìn nó chằm chằm,đôi mắt màu xanh tuyệt đẹp của cậu ánh lên những tia đầy đau đớn và thật vọng nhưng xen lẫn trong đó cũng là một sự căm hận và trách cứ. _Hôm nay cậu đi với tên đó à?_Giọng nói cậu đều đều không to không nhỏ những cũng đủ thấy được sự bất mãn và tức giận đang dồn dập dâng trào. _Ừ_Nó cúi gầm mặt không dám đối diện với cậu mà trả lời. _Vậy cậu mau xuống nhà ăn cơm mà nghỉ đi,anh Tuấn lo cho cậu lắm đấy_Cậu nở một nụ cười chua xót rồi đi ngang qua người nó vào phòng mình. Cả đêm nó không tài nào ngủ được,nó cứ luôn nhớ đến ánh mắt của hắn,hơi thở của hắn,ngón tay thon dài của hắn vờn đùa trên cánh môi nhỏ bé của nó và cả đôi mắt nụ cười của Thần Nam ban nảy.
|
Chẳng mấy chốc kì thi cuối kì hai cũng đã tới,năm nay nó quan trọng hơn bất cứ năm nào khác bởi đây là lớp 12,kì thi chấm dứt 12 năm khổ luyện và bước chân vào những năm đại học khốc liệt. Nó vật vã với những môn học mà bỏ quên câu chuyện đang dang dở trên mạng và cũng như nó đã quên hắn nhưng kí ức lúc đó thì vẫn luôn khiến nó nhớ mãi. Còn Thần Nam cậu vẫn như vậy như thể cái ngày đó không xảy ra,sự quan tâm của cậu dành cho nó vẫn thế nhưng có phần ngượng ngùng và ngập ngừng hơn trước. Nhưng vì việc học nên nó cũng không còn quan tâm mấy. Hắn thì vẫn cứ lặng lẽ quan sát nó như trước. Mỗi đêm nó luôn xuất hiện và quấy rầy hắn trong những giấc mơ. Vì nó không để ý hắn nên trong hắn luôn có cảm giác trống trải,cô đơn khó tả. Hắn cười nhiều hơn trước như để che giấu sự lạc lõng của mình. Sau hai tuần miệt mài ôn thi thì ngày thi cũng tới,nó phờ phạc bước vào phòng thi,hai quầng mắt thâm đen và hiện rõ trên gương mặt không có tí sức sống gì của nó. Cả đêm qua nó dường như không ngủ chỉ để ôn lại bài sao cho thật chắc chắn. Trước khi bắt đầu thi nó nằm gục xuống bàn chợp mắt một lát để lấy lại một chút sức lực còn sót lại. Khi giờ thi bắt đầu thì mọi thứ chìm trong một không khí im lặng đến rợn người,một con ruồi mà bay qua bây giờ thì có thể nghe thấy tiếng nó vỗ cánh một cách rõ ràng. Những học sinh ngồi trong phòng thi đều có chung một cảm giác căng thẳng tột độ đến ra mặt,từng dòng mồ hôi thi nhau tuôn ra như tắm trên những gương mặt đang nhíu lại vì bài thi. Và những ngày thi tiếp theo đều như vậy chỉ đến ngày cuối cùng thì sự nhẹ nhõm mới hiện hữu ít nhiều trên khuôn mặt đang đi dự thi. Nó quyết định rằng khi ngày thi cuối kết thúc thì nó sẽ tự thưởng cho mình một ngày nằm dài trên chiếc giường yêu quý mà ngủ một giấc ngon lành. 1 tiếng 30 phút trôi qua trong căng thẳng,những cây bút được hoạt động hết công suất,môn văn là môn nó chưa bao giờ cũng như chỉ hết 2/3 thời gian mà nó đã hoàn thành và nộp bài rời khỏi lớp trước những con mắt đang mở to của mọi người. Sau khi hoàn thành bài thi cuối cùng nó lững thững bước trên hành lang một mình. Cả hành lang tràn ngập trong nắng,bóng hình cô độc của nó in trên nền nhà và trải dài dọc hành lang. Nhà kính hiện lên trước mặt nó uy nghiêm và kiêu hãnh,lấp lánh giữa những tia nắng vàng rực. Những tán cây xanh rì rào chuyển động như chào mừng nó đến với thế giới thực vật này. Nó bất giác phát hiện ra có người đã ở đây trước nó. Mái tóc nâu dài quen thuộc đập vào mắt nó,là hắn. Hắn nằm ngả mình trên thảm cỏ xanh mềm mượt,đôi mắt nhắm nghiền tận hưởng giấc ngủ. Nó bước lại gần và ngắm nhìn khuôn mặt hắn lúc này. Thực sự hắn rất đẹp trai,lông mi dài cong vút,làn da trắng không tì vết,khuôn mặt toát lên một vẻ an bình và thanh thản khác hẳn như lúc hắn tỉnh. _Nhìn đủ chưa?_Hắn đột nhiên mở mắt nhìn nó châm chọc. _Anh không làm bài sao mà ra đây?_Nó ngượng ngùng quay đi chỗ khác. _Xong rồi,bài dễ mà_Hắn tiếp tục nhắm mắt _Cô tính thi ngành gì? _Khối D,trường đại học Unic,còn anh? _Chắc đi du học nhưng tôi vẫn chưa quyết định. Và mọi thứ lại chìm trong im lặng. Chỉ ngồi thêm một lúc nữa nó bỏ đi không tạm biệt hắn,lúc nào cũng như vậy nên hắn cũng đã quen. Trong thâm tâm nó có cảm giác buồn man mác khi nghe hắn nói sẽ đi du học. Khi về tới nhà thì anh nó đã soạn ra một bữa ăn cực kì linh đình để chúc mừng nó hoàn hành 12 năm học vất vả. Nó,anh và Thần Nam ăn uống vui vẻ ăn chơi trác táng đến tận khuya khi nó gật gà gật gù ngủ gục bên vai cậu thì bữa tiệc mới kết thúc. Cậu bồng nó nó nhẹ nhàng như công chúa để đưa nó về giường,khuôn mặt lúc ngủ của nó lúc nào cũng dễ thương nên cậu luôn thích ngắm nhìn nó trong những khoảnh khắc như vậy. Cậu vuốt nhẹ mái tóc loã xoã trước mặt nó và tặng nó một nụ hôn nhẹ trên trán thay lời chúc ngủ ngon.
|
Những ngày tiếp theo đến trường chẳng để làm gì ngoài việc ngồi chơi,phá phách. Cả lớp nó ai cũng tụm năm tụm bảy để bày tỏ nỗi buồn khi xa bạn bè thầy cô,riêng nó thì ngồi quan sát sự giả tạo mà bấy lâu nay nó chịu đựng của đám bạn trong lớp,đặc biệt là hắn. Nụ cười của hắn xuất hiện với tần suất nhiều và dày đặc hơn,điều đó làm nó thực sự rất khó chịu. Ngồi trong lớp nó lúc nào cũng lơ đãng nhìn bên ngoài,nó hình dung đến cuộc sống đại học của nó sau này. Liệu nó có thay đổi hay chỉ cứ lạnh lùng quan sát người khác,vẫn khiến người khác sợ hãi và dè chừng trước ánh mắt của nó. Nó thở dài thườn thượt để biểu lộ sự chán nản và mệt mỏi của mình. Đôi mắt màu cà phê quyến rũ của hắn vẫn luôn ngắm nhìn nó từ xa. Từ cái hôm đi chơi với nó thì hắn đã có thể biết được tình cảm của mình như thế nào,hắn đã có câu trả lời cho những đêm trằn trọc mất ngủ mà nghĩ đến hình bóng của nó,đã có lời giải đáp cho những lần lén lút nhìn nó và những cảm xúc rối bời khi hắn bên cạnh nó. Câu trả lời rất đơn giản:hắn đã thích nó,thậm chí là yêu nó. Khi hắn nghĩ đến chuyện này trong đầu thì hắn bật cười cho cái sự ngốc nghếch của mình. Hắn bị nó ép phải dạy nó yêu vậy mà suốt thời gian qua hắn mới chính là kẻ đang học yêu. Nghĩ đến đây thì hắn lắc đầu. Đột nhiên hắn nhận ra,việc lên đại học sẽ khiến mối quan hệ của nó và hắn chấm dứt,sẽ không còn kẻ ra lệnh kẻ làm theo nữa,hắn cảm thấy buồn,nếu việc đó chấm dứt thì không phải nó sẽ không còn bất cứ lí do gì để gặp hắn nữa hay sao,hắn không muốn như vậy,hắn muốn bên cạnh nó,dù trong hoàn cảnh bị ép buộc hắn cũng can tâm tình nguyện. Khuôn mặt đẹp trai của hắn lúc này nhăn lại khó chịu,tỏ vẻ phản đối. Hắn ôm đầu gục xuống bàn,đôi mắt nhìn nó lúc này chất chứa sự đau đớn thấy rõ. Tất cả những biểu hiện của hắn đều được Thần Nam phát hiện và bắt gặp,trong lòng cậu cảm thấy vui mừng khi nó và hắn sẽ không còn gặp nhau và như thế nó sẽ không động lòng trước hắn,cậu vui vẻ nở ra một nụ cười hạnh phúc nhìn nó. _Các em im lặng_Tiếng thầy giáo chủ nhiệm oang oang trên bục giảng_Trước khi các em ra trường thì theo thông lệ thì sẽ có một bữa tiệc được tổ chức để chia tay các em và cũng như chào mừng các em đến với giảng đường đại học. Những tiếng vỗ tay hú hét ầm ĩ vang lên dưới lớp,tiếng đập bàn rầm rầm lộ rõ vẻ phấn khích của các bạn học sinh trong lớp. _Từ từ đã nào,tôi biết các em phấn khích,bữa tiệc sẽ được tổ chức vào thứ hai tuần sau. Buổi sáng các em sẽ dự lễ tổng kết,nhận phần thưởng và tối đến thì các em tham gia bữa tiệc,đó sẽ là khoảng khắc cuối cùng các em được ở trong ngôi trường này nên nếu có lỡ ngầm thích ai rồi thì mau mau tỏ tình đi nhé_Ông thầy nháy mắt với các bạn nam,tiếng cười đùa vang lên khắp ngóc ngách của lớp học xua tan đi nỗi buồn trực trào_Vì là tiệc nên các em có quyền diện đồ đẹp,các bạn nam phải mặc vét đấy nếu muốn gây ấn tượng với cô nàng mình thích. Thầy nói đến đây thôi,thầy để lại những giờ học tiếp theo cho các em đấy,muốn làm gì thì làm đi nhé,cấm phá lớp phá trường_Nói rồi thầy bỏ đi,nó thấy được nỗi buồn ẩn sâu trong đôi mắt của thầy. Và tiếp theo đám học sinh nữ bắt đầu nói chuyện rôm rả về chủ để tóc tai.trang phục và trang điểm sao cho thật đẹp mắt. Một số khác thì sấn tới hắn hỏi xem hắn sẽ đi cùng ai trong bữa tiệc sắp tới,hắn thì cứ cười trừ xua tay như không đi với ai chứ thực ra hắn rất muốn được nắm tay nó nhảy một điệu trong bữa tiệc đấy. Không chỉ có hắn bị các bạn nữ vây quanh mà Thần Nam cũng bị một nhóm nữ sinh bu tới hỏi han tới tấp. Trong lớp Thần Nam cũng nhận được nhiều sự ái mộ của các bạn nữ nhưng vì cái tuyên ngôn khi mới vào học đã khiến không có bạn nữ nào dám lại gần cậu mà chỉ âm thầm thích cậu từ xa. Nó chưa bao giờ hứng thú với những nơi ồn ào,đông người nên nó cũng không muốn đi làm gì. _Em phải đi cho anh_Sau khi được nó kể về bữa tiệc thì anh nó đã hét lên và ngay tắp lự bắt nó đi vô điều kiện. _Em không đi_Nó nhấp một ngụm nước rồi trả lời _Phải đi,đó là khoảnh khắc cuối cùng của học sinh được ở trường mà sao em không đi chứ_Anh nó giãy nãy nư một đứa con nít đòi kẹo _Em không thích trường đó,em không có kỷ niệm đẹp ở đó nên em không muốn đi. _Vì thế anh mới muốn em đi,đi đi em,anh sẽ làm bất cứ điều gì em nói_Anh nó mắt ươn ướt long lanh cầu xin nó _Chính anh nói câu này đó,Thần Nam cậu làm chứng đi,ok em sẽ đi_Đôi mắt màu tro lóe lên một ánh sáng gê rợn,cánh môi hồng nhỏ nhếch lên để lộ sự âm hiểm đang hình thành trong đầu nó Khi thấy vẻ mặt đó của đứa em anh yêu quý hơn tất thảy những gì trên thế gian này mà anh không khỏi rùng mình và nuốt nước bọt cho cái ham muốn ngu dại của mình. Anh rất muốn thấy nó khoác lên trên mình bộ váy dạ hội mà bố mẹ đã gửi cho nó từ nước ngoài để chúc mừng nó đã hoàn thành năm học trung học phổ thông. Thứ hai cũng đến,buổi tổng kết dài đằng đẳng,hết khen thưởng phát quà rồi đến những tâm sự của các đại diện học sinh các khối và của các thầy cô trong trường rồi lời chúc của thầy hiệu trưởng,đại diện hội học sinh và đến các tiết mục văn nghệ được hưởng ứng nhiệt liệt. Đến dự còn có các cựu học sinh xuất sắc của trường,khi anh nó xuất hiện thì đã làm náo động không ít bởi tiếng hét của đám nữ sinh,anh nó từng là học sinh xuất sắc của trường tiếng tăm lừng lẫy. Đám nữ sinh mê mẩn trước nhan sắc của anh. Kết thúc buổi tổng kết là lời phát biểu của thầy hiệu trưởng,tiếng vỗ tay rần rần nhưng cũng có những tiếng khóc len lỏi. Các nữ sinh 12 không kìm được nước mắt mà ôm nhau khóc òa lên,có một vài bạn nam thì sụt sùi tiếc nuối,nó không có thời gian ở lại cho màn nước mắt này liền bỏ về. Đến buổi chiều thì anh nó nghỉ làm,dắt nó và Thần Nam đi trang hoàng nhan sắc. Thần Nam thì khoác lên trên mình bộ vest trắng lịch lãm,trông cậu tỏa sáng hệt như một vị thần tái thế khiến bao người trong trung tâm mua sắm cũng đều ngoảnh mặt nhìn cậu. Nó đúng nhìn cậu bạn yếu đuối ngày nào mà há hốc mồm không nói được lời nào,cậu quá đẹp trai,nó phải công nhận như vậy. Về phần nó thì nó bị anh kéo đến một salon tóc nổi tiếng để make up và làm đẹp,bây giờ thì nó thực sự rất hối hận cho sự đồng ý của mình. Sau 3 tiếng làm đẹp thì cũng gần đến giờ bữa tiệc bắt đầu,nó và Thần Nam được anh nó làm tài xế chở đến địa điểm của bữa tiệc.
|