Mạnh Mẽ Tấn Công: Cô Gái Chớ Càn Rỡ
|
|
Chương 50: Ấm lòng quan tâm (3) "Hạ lão, người mới ra tù có tính toán gì không?"
"Trước mắt tôi còn không tính toán gây dựng lại công ty, dù sao cũng phải khôi phục nguyên khí trước." Hạ Xương Nguyên cười ha ha đáp lại cục trưởng Trương, "Lần này tiến cử với ông một người, vị này là Mộ tổng, anh ấy cố ý đến Đàm Thành để đầu tư vào các kế hoạch."
"Kế hoạch gì?"
Mộ Diễn từ trong khay bưng chén trà kính cục trưởng Trương sau đó uống cạn một hớp, mới chậm rãi nói, "Đầu tư một tài liệu mới vào việc khai thác đất đai, kế hoạch này có thể chờ tôi báo cáo rồi sẽ đưa cho ông xem, cả kế hoạch này ước chừng cần 100 mẫu đất."
"Này đây là con số không nhỏ, tôi nói, Chung Nham, cậu chuẩn bị khai thác mảnh đất kia được bao nhiêu mẫu đất ?"
Chung Nham ánh mắt nhìn Mộ Diễn một lát, thần giác câu cười, "100 mẫu, Mộ thiếu không phải là coi trọng mảnh đất kia chứ? Vì cái này bỏ ra nhiều sức lực quá vậy, cục trưởng Trương đây còn là mảnh đất quê hương của tôi."
"Ha ha."
Cục trưởng Trương cười, mọi người tranh đấu nhau trên thương trường, tất cả đều hiểu rõ quy tắc, Tử Ca ngẩng đầu trợn mắt nhìn Mộ Diễn một cái, ban đầu cô hứa với anh đến đây khai thông quan hệ, bây giờ nhìn lại thật buồn cười, người ta khắp nơi đều có mạng lưới liên lạc, ngươi xem, ngay cả ba của ngươi cũng bị lôi kéo vào rồi.
Mộ Diễn cúi đầu chống lại ánh mắt của cô, phảng phất hiểu trong lòng cô suy nghĩ cái gì, khóe miệng cười mị hoắc, Tử Ca bỏ qua một bên không nhìn tới anh, lại ngoài ý muốn đụng phải ánh mắt của Chung Nham.
Đôi mắt âm u thắng tắp bắn về phía cô, Tử Ca cảm thấy áp lực, Chung Nham mở rộng tầm mắt, "Dĩ nhiên, nếu như Mộ thiếu có điều kiện khác trao đổi tốt hơn, cũng không phải là không có thể giao dịch."
Mộ Diễn khóe miệng cười vui vẻ, "Đó là điều dĩ nhiên, muốn thì phải trả giá thật cao."
Vừa nói, anh đặt tay lên hông Tử Ca sau đó trượt xuống, Tử Ca phảng phất giống như điện giật run lên một cái, cô ngẩng đầu giận dữ trừng mắt nhìn Mộ Diễn lại phải đón nhận ánh mắt mập mờ của anh, "Ngứa?"
Giữa bọn họ lại xảy ra chuyện, Tử Ca không muốn nghe, cái trường hợp này làm cô cực kì khó chịu, cô đứng lên đi vào phòng rửa tay.
Trong phòng rửa tay, Đinh Linh theo vách tường nhả khói, thấy Tử Ca tới đây thiêu mi cười nói, "Tại sao trở lại? Mấy ngày nay không thấy cô đâu, tin tức đăng trên báo chí là thật sao?"
Tử Ca trợn mắt nhìn Đinh Linh một cái, dùng nước lạnh tát vào mặt, "Lão nương bị người đâm một nhát."
"Cô cũng bị người khác đâm lén sao, vào CK như một thùng thuốc nhuộm, có mấy người sạch sẽ đi ra? Bất quá, người đàn ông kia cũng không tệ, để cho cô cam tâm tình nguyện nhào tới."
Cam tâm tình nguyện? Hạ Tử Ca cắn răng, ban đầu cho là do ép buộc, chỉ sau một đêm cô đã phải trải qua bao nhiêu chuyện đau buồn.
"Có muốn một điếu thuốc không?"
Một tay tách điếu thuốc từ tay Đinh Linh ra, "Không muốn, mẹ tôi nói hút thuốc sẽ mau già."
Đinh Linh cười cười thu tay, "Được, xem cô tới nên đến đây chào hỏi. Đúng rồi, muội muội cô cũng không đơn giản nha, mấy ngày trước tôi nhìn thấy cô ta tới tìm Cường ca."
Nói xong, Đinh Linh lắc mông đi ra khỏi phòng rửa tay.
Hạ Tử Ca trầm mặc đứng một lát, đôi môi cong lên, một lúc lâu sau mới quay lại.
Mấy người tán gẫu phải dường như rất thuận lợi, trên khay chỉ toàn là rượu, thấy cô đi vào, cục trưởng Trương cục kêu người rót một chén, cô gái bên cạnh vội vàng tiếp rượu, cũng thuận tiện đưa cho Tử Ca một chén.
"Mộ thiếu, hôm nay thu hoạch được khá nhiều thứ nha, không làm một chén thì thật có lỗi!"
Tử Ca khóe mắt nhảy nhảy, tay không tự chủ liền muốn đặt tại bụng, cái cảm giác đó lại xuất hiện khiến cô cuồn cuộn đau. Dược vật gây đau dạ dày
Tử Ca cũng không cảm giác thân thể mình có vấn đề, nhưng lần trước té xỉu khiến cô phải cảnh giác.
Mộ Diễn cổ áo sơ mi hơi mở ra, lộ ra bộ ngực màu đồng cứng rắn, anh cười nắm bả vai Tử Ca , " Cục trưởng Trương cục đây là không muốn cho tôi thẳng đứng về nhà rồi, được, tôi uống chén này ."
Không chút do dự, Mộ Diễn cầm ly rượu trong tay đổ vào cổ họng. Nhìn ánh mắt của cục trưởng Trương , Tử Ca tay không tự chủ nắm chặt ly rượu, Chung Nham bao gồm Hạ Xương Nguyên, bọn họ sẽ không biết bệnh tình của mình, thời điểm ban đầu cô cũng cùng ba ra ngoài xã giao không ít lần.
Nhưng là, môi rung rung , Tử Ca lại không tìm ra lý do để cự tuyệt, vì cô biết, chuyện làm ăn có thuận lợi hay không cũng từ một ly rượu mà ra.
Rượu còn chưa chạm được tới môi liền bị Mộ Diễn ngăn lại, " Cục trưởng Trương, tôi cũng chỉ vì bệnh đau bao tử của cô ấy mà bị cắt nước mấy ngày, một chén này nếu uống vào cái gì cũng sẽ mất đi, nên tôi uống thay chén này."
Anh nói mập mờ, cục trưởng Trương tự nhiên nghe hiểu, cười ha ha đáp ứng, "Phải, vì lợi ích của Mộ thiếu ."
Tử Ca thở phào nhẹ nhỏm, ngẩng đầu lên lại bị ánh mắt hung tợn của Chung Nham phóng tới, mới vừa rồi lời nói mập mờ của Mộ Diễn dĩ nhiên anh ta nghe hiểu, ánh mắt kia rõ ràng muốn đem cô xé nát.
|
Chương 51: Vì ai nhu tình (1) Mộ Diễn để ly rượu xuống, một tay sờ lên mặt Tử Ca , môi lạnh mang theo mùi rượu áp vào trong miệng của cô, anh hôn dùng sức mà bá đạo, cả khoang miệng tràn đầy mùi vị nóng rực, hôn thô bạo không có chút thương tiếc nào, hàm răng gặm cắn đầu môi của cô khiến cô ngay cả đau cũng kêu không được.
Tử Ca hai tay dùng sức đẩy lồng ngực của anh, lại không rung chuyển được chút nào, không khí bị hút đi, cho đến khi Tử Ca cảm giác mình hít thở không thông Mộ Diễn mới buông cô ra, trong ánh mắt của anh mang theo nụ cười hồn nhiên, "Là tôi thay em ngăn rượu lại hay là Chung Nham?"
Mu bàn tay đặt ở trên môi hung hăng lau một cái, sau đó bàn tay liền bị anh nắm lấy, mất khống chế khiến Tử Ca cơ hồ muốn thét chói tai, "Không cam lòng cũng phải nhịn ."
Anh đến gần cô, khóe miệng mang nụ cười, ánh mắt cũng rất lạnh, Tử Ca cắn chặt môi mới có thể miễn cưỡng đè xuống tiếng kêu đau ở trong cổ họng, bàn tay nắm chặt. anh dựa vào người cô khoảng cách rất gần, đầu cơ hồ muốn đè ở bả vai của cô, trên người mùi rượu nhàn nhạt mùi rượu quấn quanh trên người cô.
Tử Ca thầm cắn môi, bộ dáng của bọn họ bây giờ giống như không cần hỏi cũng biết. Chuyện nam nữ, Mộ Diễn, thật rất am hiểu ở trước mặt mọi người diễn trò
Giữa hai người giằng co bị cục trưởng Trương thét , đã uống nhiều rồi nên kết thúc.
Tính tiền xong, Chung Nham cùng tài xế của cục trưởng Trương chào hỏi, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi. Tử Ca đứng bên cạnh Mộ Diễn , tay anh thủ sẵn ở hông của cô, một nửa thân thể của anh đều giao cho cô chống đỡ .
Tử Ca miễn cưỡng chống đỡ, đẩy anh mấy cái cũng không đẩy ra được. Cho đến khi xe của cục trưởng Trương đi, Mộ Diễn mới đứng thẳng người đem sức nặng từ trên người cô dời đi. Hạ Xương Nguyên liền đứng ở một bên, do dự chốc lát, Tử Ca đi lên phía trước.
"Ba --"
Thanh âm còn chưa rơi xuống, ông ấy hung hăng tát một cái lên mặt Tử Ca.
"Ngươi còn có mặt mũi gọi ta là ba? Ngươi xem một chút ngươi bây giờ là bộ dáng gì? Ngươi cho rằng ta ở trong ngục liền không nhìn thấy tờ báo kia phải không? Ngươi mấy năm nay đều sống như thế phải không ? !" Hạ Xương Nguyên lửa giận bùng phát, tay của ông mơ hồ mang theo sự tức giận mà run rẩy, khắc sâu trong đôi mắt của ông là từng tảng băng quét qua Mộ Diễn.
Tim đập loạn, Tử Ca nghiêng đầu đứng tại chỗ, khóe miệng mơ hồ có tia máu rỉ ra, cô dùng đầu lưỡi liếm môi, buồn bực đau đớn khiến cô rét run.
Lỗ mũi ê ẩm, nước mắt không tiếng động nở rộ trên khuôn mặt tái nhợt, cô không có chút khí lực nào để lau đi vết máu ở khoé miệng. Tại sao không thể hỏi cô nguyên nhân? Là thời gian thay đổi cô hay bọn họ đã làm thay đổi cô?
Cô thích nhất cha mẹ, yêu nhất cũng là cha mẹ, tại sao ở thời điểm này không thể an ủi cô một câu? Nội tâm đau đớn bị cô che giấu đi, thân thể mảnh mai giữa đêm khuya như một đoá hoa khô héo từ từ mất đi sức sống.
"Bác trai!" Vừa mới chuyển thân một lát Chung Nham bị một tát làm chấn động, lo lắng hướng về phía bên này chạy tới, cũng không kịp ngăn cản.
Mộ Diễn mắt lạnh nhìn hết tất cả những gì vừa xảy ra, cô gái ở trước mắt thẳng tắp lưng đứng ở đó, thể hiện sự quật cường của cô. Anh nhíu mày thật chặt, quỷ thần xui khiến , anh từng bước từng bước lại gần ôm lấy thắt lưng cô.
Anh để cho Tử Ca dựa vào thân thể của mình, ngón tay níu thật chặt lấy vạt áo Mộ Diễn, Tử Ca hít một hơi thật sâu, đến khi thanh âm trở lại bình thường, không mang theo một chút nghẹn ngào.
"Chung Nham, thời gian khuya lắm rồi, anh cùng ba về trước đi, ngày mai tôi sẽ qua."
"Tử Ca, chớ tuỳ hứng, theo chúng ta cùng nhau trở về." Chung Nham tròng mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm hai người dựa vào nhau ở chung một chỗ , ánh mắt cơ hồ muốn hóa thành lưỡi dao sắc bén chém từng nhát, nhưng hết lần này tới lần khác hai người không hề nhìn thấy. Hơn nữa, hiện tại, anh ta cũng không thể quanh minh chính đại bắt cô trở về được.
Hạ Minh Châu là vị hôn thê của anh ta, Hạ Tử Ca chính xác chị dâu, khiến anh ta bó tay bó chân không biết hành động như thế nào.
Hạ Xương Nguyên nộ khí đằng đằng trên mặt dần dần bình tĩnh, ông ta ngẩng đầu nhìn Mộ Diễn một cái. Mộ Diễn thiêu mi, cười một cái cúi đầu , "Tôi sẽ đưa cô ấy về."
Nghe anh nói xong, Hạ Xương Nguyên xoay người rời đi, cũng thuận tiện theo sắc mặt đen tối không rõ nhìn Chung Nham.
|
Chương 52: Vì ai nhu tình (2)
Chiếc Land Rover biến mất trong đêm tối , thanh âm của hai người nói chuyện trong bóng tối, nội dung câu chuyện khiến người ta kinh sợ
"Tử Ca tại sao lại cùng hắn ta ở chung một chỗ?"
"Lúc ấy dựa theo kế hoạch đuổi cô ấy ra khỏi Hạ gia, tất cả mọi chuyện đều do cô ấy tự lo liệu, tự kiếm sống. Cháu cho là người kia cuối cùng cũng sẽ gặp cô ấy, lại không ngờ tới cô ấy lại quen Mộ Diễn ở CK." Nắm tay lái, Chung Nham từ trước đến nay ôn hoà lại toả ra mùi nham hiểm, hơi nheo mắt lại như một lưỡi dao sắc bén phóng ra.
Không khí trầm mặc lan tràn, hai người lâm vào trầm tư. Trầm ngâm một chút Hạ Xương Nguyên mới mở miệng, "Người nọ chưa trừ diệt, ta cuối cùng cũng không yên tâm."
"Hai năm một chút tin tức cũng không có, sẽ không có vấn đề gì." Chung Nham giám sát Hạ Tử Ca hai năm, chưa từng phát hiện cô đến bất kỳ chỗ nào bất thường, chỉ trừ việc cùng Mộ Diễn quen biết.
"Mộ Diễn người này không hề đơn giản, có thể đem cả mọi việc trước kia chỉnh lại thì không thể khinh thường, về phần hắn cậu đã tra ra thế lực sau lưng hắn chưa?"
"Không tra được, hắn trực tiếp từ Mỹ trở về tiếp nhận công ty, trước kia ở Mỹ cũng không ghi lại lý lịch của hắn"
Hạ Xương Nguyên chân mày nhíu thật chặt, kể từ khi Mộ Diễn sai người tìm tới ông, trực giác nói cho ông biết cũng không phải đơn giản tiếp cận vì mảnh đất ở Đàm Thành. Mặc dù mảnh đất kia đúng là khối thịt béo mê người. Nhưng là, ở thương trường nhiều năm như vậy, khứu giác nhạy bén vẫn phải có.
Mắt liếc người đang lái xe, Hạ Xương Nguyên nhàn nhạt mở miệng, "Tiểu Chung, ta rất coi trọng cậu, cũng hi vọng cậu có thể là người nối nghiệp ta. Nhưng là, cậu biết, tài sản của ta chỉ có thể là Minh Châu ."
Lời của hắn ngầm có ý cảnh cáo, Chung Nham sắc mặt bình tĩnh gật đầu một cái, con ngươi lại xẹt qua một tia âm trầm, bàn tay đặt trên bánh lái âm thầm dùng sức.
------------
Một chiếc Audi R8 màu đậm trong đêm tối chậm rãi lái tới, Tử Ca ôm cánh tay đứng đó, Mộ Diễn liền đứng ở sau lưng cô. Bộ tóc xoăn nhẹ che hết khuôn mặt cô, cũng đồng thời che đi bộ dáng chật vật của mình
"Mộ Diễn, đùa bỡn tôi anh rất thích sao?" Thanh âm của Tử Ca trong đêm tối vô cùng yếu ớt, lần đầu tiên cô dùng giọng nói cực kỳ nghiêm túc nói chuyện với anh, "Tôi đến tột cùng đã chọc giận anh cái gì, để cho anh phải tận lực dùng mọi thủ đoạn để đối phó với một người phụ nữ?"
Mộ Diễn đứng ở sau lưng cô, thân thể cao to dưới bóng đèn, mặt của anh ở trong ánh sáng ngưng đọng, làm cho người ta phân biệt không ra vẻ mặt của anh, chỉ có cặp mắt vốn luôn lạnh như vậy.
Tại sao? Bởi vì cô là Hạ Tử Ca. Ngày mai, cô sẽ biết nguyên nhân.
"Đi thôi." Đợi xe đến gần, Mộ Diễn kéo Tử Ca đi về phía trước. Đợi không được Mộ Diễn trả lời, Hạ Tử Ca trong lòng tức giận càng sâu, Cô hất tay Mộ Diễn ra, một cước đá vào chân Mộ Diễn .
"Cút ngay, tôi là điên rồi mới có thể hỏi anh. Khốn kiếp, anh lợi dụng người khác làm bia đỡ đạn cho mình phải không ? ! Tôi đơn giản là có bệnh mới hướng anh cầu cứu, anh chính là súc vật ăn tươi nuốt sống người khác." Cảm xúc bị đè nén một đêm được bộc phát, Tử Ca không để ý tới hình tượng của mình rống lên.
Mộ Diễn nhất thời không chú cái chân bị cô đá, anh nhe răng nhếch miệng , nhìn dáng vẻ phách lối của cô đang chửi mắng mình, Mộ Diễn sắc mặt âm trầm một phần, đưa tay bắt được hai tay đang quơ loạn của cô, cắn răng nghiến lợi hừ, "Cô lặp lại lần nữa thử xem?"
"Tôi đã nói thế nào? Tôi nói anh là loại cầm thú, biến thái! Sớm muộn có một ngày anh sẽ. . . . . . Ưm. . . . . ."
Ven đường mọi người không ngừng nhìn sang, trên khuôn mặt anh tuấn của Mộ Diễn đầy u ám, anh không phân biệt phải trái thấy cô la hét om sòm, liền mở cửa xe ném cô vào trong.
"Lái xe."
Tài xế cẩn thận liếc nhìn phía sau, Mộ Diễn mặt đen giống như satan, cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Hạ Tử Ca. Tử Ca bị anh dùng lực mạnh đẩy, ngồi dậy đem đôi mắt tức giận nhìn anh, trong không gian chật chội hai người như kẻ thù của nhau.
Mộ Diễn chợt cảm thấy buồn cười, cô trợn tròn đôi mắt nhìn chằm chằm bộ dáng của anh, đột nhiên khiến anh cảm thấy cô. . . . . . Rất khả ái!
Anh lấy tay đưa về phía Hạ Tử Ca, Cô tránh né không kịp, trên gương mặt sưng đỏ một mảnh liền bị ngón tay của anh chọc vào. Chọc! Chọc! Chọc!
Tử Ca điên rồi, mới đó đã bị anh dụ dỗ, mặt của cô âm trầm như gió muốn bay về trời, hết lần này tới lần khác cái miệng của cô đau đến nỗi co quắp lại, còn không kịp phát tác, xe quẹo thật nhanh, Tử Ca đầu ghim vào trong ngực Mộ Diễn .
Tiếp, trên đỉnh đầu truyền đến tiếng cười trầm thấp.
|
Chương 53: Vì ai nhu tình (3)
Chế trụ vòng eo của cô, Mộ Diễn nhấc thân thể cô lên đặt trên đùi mình, chân dài duỗi ra để cô ngồi lên. Tư thế như vậy khiến Tử Ca cảm thấy mắc cỡ, cô giùng giằng muốn đứng lên, lại bị Mộ Diễn hung hăng đè xuống.
Chiếc váy ngắn màu đen lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn của cô, Mộ Diễn một tay đặt ở mông cô đè lại thân thể không ngừng giãy giụa của cô, trong đôi mắt ẩn giấu một chút lửa, thanh âm của anh càng thêm trầm thấp, "Cô có vẻ được rất nhiều người ôm ấp yêu thương, thật là lắm thủ đoạn."
Mắt của anh mang theo ý cười, trong đôi mắt của Tử Ca nhuộm đầy sự tức giận. Không thể nghi ngờ, cô xinh đẹp , da thịt tỉ mỉ, ánh mắt đẹp, đôi môi đỏ hồng. Anh yêu cực kỳ bộ dáng chân thật của cô lúc này.
"Hắc, tôi được ai ôm ấp cũng không tới phiên anh quản, buông ra." Tử Ca tức giận, đưa tay nhéo một cái thật mạnh vào cánh tay đang đặt ở eo mình, không ngờ lại bị tay anh giữ lấy, đầu gối nhẹ nhàng đung đưa, cả người cô tự động ôm lấy anh, dấu môi son dính trên áo anh, hít vào một mùi rượu.
Mộ Diễn thiêu mi nhìn cô, đáy mắt nồng nặc muốn. Chỉ ngắm nhìn nhưng lại trực tiếp muốn, Tử Ca trong lòng căng thẳng, thân thể cũng không phải của mình nữa, cô cũng không rõ mình là tức giận hay thẹn thùng, nhiệt độ từ từ kéo lên vì ánh mắt của anh.
Mộ Diễn hai tay cầm cổ tay Tử Ca, kéo cô lại gần thêm, Tử Ca cả người dính chặt trên người Mộ Diễn , cô chỉ có thể dùng sức mới kéo ra một phần khoảng cách.
"Anh. . . . . . Anh buông tôi ra. . . . . ."
Da thịt phía dưới vì sự đụng chạm khiến Tử Ca thân thể khẽ run, anh nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, trực tiếp, bá đạo mà không cho cô cự tuyệt khiến cô nhìn không ra tâm tình của anh.
Cái loại cảm giác nóng rực phảng phất xung quanh cô, cô không tự chủ bỏ qua một bên tầm mắt, thân thể rất nhỏ hoạt động, lại ngoài ý muốn khiến anh dồn dập, căng thẳng thở dốc, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Tử Ca, trong thanh âm cũng mang theo sự đè nén lửa giận, "Cô thử động đậy thêm chút nữa xem."
Lời nói có ý của anh Tử Ca hiểu rất rõ, vật cứng rắn dưới bắp đùi uy hiếp Cô, cánh tay của cô bị anh kéo ra, thân thể mềm mại cùng cứng rắn hoà chung vào nhau, tư thế như vậy khiến người ta phải đỏ mặt, cả ngừời Tử Ca cũng cứng ngắc theo.
Mộ Diễn môi dọc theo chiếc cổ tinh tế của cô thổi khí, vô ý làm cô run rẩy, Tử Ca cắn răng nghiêng đầu, lại chạy không thoát sự tấn công của anh. Anh nặng nề thở dốc phả vào da thịt cô, đầu lưỡi dọc theo da thịt cô vòng quanh.
Thân thể tựa như trúng độc, rõ ràng trong lòng không muốn, vừa vặn thân thể lại có phản ứng.
Hàng ghế đằng sau hai người đè nén tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ khiến tài xế cũng khẩn trương theo, mắt của hắn nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu, mặt không khỏi đỏ lên.
"Nhắm mắt của ngươi lại, chuyên tâm lái xe." Mộ Diễn thanh âm trầm thấp mang theo tia lạnh lẽo.
Tử Ca thân thể trong nháy mắt cứng ngắc, bị người khác dòm ngó khiến cô khó chịu, mặt vùi thật sâu vào ngực Mộ Diễn, tay đè lại bàn tay đang dao động trên đùi mình, thanh âm thật thấp, "Chớ, đừng ở chỗ này. . . . . ."
"Vậy ở chỗ nào?" Khinh mạn hỏi thăm mang theo sự ham muốn nồng nặc. Ngón tay đi vào dò xét, Tử Ca mặt đỏ lên cô cắn răng nói, "Tùy anh. . . . . ."
Giống như đã lấy được một lời cam kết, tay của anh rút lui ra ngoài, anh nhìn chăm chú vào ánh mắt Hạ Tử Ca khiến cô thấy lửa dục đang tràn ngập trong mắt anh, vỗ nhẹ mông của cô một cái, "Là cô nói."
Người đàn ông này thủ đoạn thật cao siêu, biết rất rõ ràng là anh đang đùa bỡn mình nhưng vẫn phải cắn răng chịu đựng. Nhưng anh lại dùng đủ loại thủ đoạn cần dùng trên thương trường để đối phó với một đứa con gái như cô, bây giờ, thật sự là. . . . . .
Tử Ca mặc dù nổi đóa, nhưng khi anh đặt cô xuống một bên. Trong không gian chật chội căng thẳng bỗng thấy nhẹ nhõm, Tử Ca buông lỏng bản thân hít thở sâu.
Tử Ca tựa vào cửa xe, cùng Mộ Diễn kéo ra một khoảng cách an toàn. Mộ Diễn chẳng qua chỉ nhìn một cái, không có ngăn cản động tác nhỏ của cô.
Xe đang đi vào nội thành, Mộ Diễn nhắm mắt dưỡng thần. Điện thoại di động vang lên, Mộ Diễn lấy tay nhận.
"Alô"
"Cậu cẩn thận một chút, chó nóng nảy cũng sẽ nhảy tường. Trịnh Nguyên Sơn thế lực không đơn giản như vậy, mới vừa tra được hắn đã phái người đi đến Đàm Thành." Lữ Phương thanh âm nhàn nhạt mang theo vẻ căng thẳng.
Mộ Diễn ánh mắt vốn mệt mỏi lại bắn ra một tia sáng.
|
Chương 54: Bị buộc phục vụ (1) Xe ở dừng lại ở khách sạn năm sao sang trọng, Tử Ca nhìn dòng chữ bắt mắt kia lòng dâng lên cảm giác chua xót. Đã lâu rồi cô chưa được đến những nơi này
Thang máy thẳng tắp đi đến tầng chót, Mộ Diễn nhìn Hạ Tử Ca, ánh mắt của anh từ trước đến nay vẫn lạnh nhạt, nhưng bây giờ lại rõ ràng lại mang theo sự hài hước. Tử Ca bỏ qua một bên không rảnh mà để ý anh, cô nhớ lại đã từng có lần cô và anh phát sinh chuyện ở trong thang máy khiến mặt cô đỏ lên.
Thang máy kéo lên, hai người cũng không mở miệng, không khí chật chội làm người ta hít thở không thông. Tử Ca cắn môi nhìn về phía Mộ Diễn, anh dựa vào thang máy nhắm mắt lại.
Dáng người cao to cùng bộ tây trang được cắt xén tinh xảo, cà vạt kéo xuống, lộ ra vẻ hấp dẫn, chiếu sáng khuôn mặt hoàn mỹ, chẳng qua là khí thế trên người lúc nào cũng lạnh, ai dựa vào quá gần sẽ chết vì lạnh, cảm giác có một loại áp lực vô hình.
Nhưng là, không thể phủ nhận , người đàn ông này có thể khiến tất cả phụ nữ trên đời điên cuồng.
"Muốn giống lần trước không? Ngay lúc đó cô rất phối hợp." Mộ Diễn ánh mắt đột nhiên mở ra, ánh mắt quấn quanh khiến cô không kịp thu hồi tầm mắt.
Tử Ca cắn răng, bỏ qua lời nói của anh, ngón tay lại đè lên cái nút ở trong thang máy. Này, thang máy sao mày đi chậm vậy.
Cô không thấy được người ở phía sau, Mộ Diễn nhìn chằm chằm bóng lưng cô có điều suy nghĩ. Cô gái này, rất giỏi ngụy trang, dáng vẻ ngụy trang khiến người ta chán ghét đến oán hận. Cô lại rất trực tiếp, tất cả các động tác của cô đều thể hiện tâm tình của bản thân mình, thậm chí không cần suy tư vẫn có thể hiểu rõ cô.
Người phụ nữ mâu thuẫn.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai trò hay sẽ diễn ra, anh rất mong đợi.
Tử Ca đè lại trái tim đang bay nhảy, nơi này từ đầu đều là do cô sai lầm chọn phải. Mộ Diễn đem áo khoác cỡi ra, tiện tay ném ở trên ghế sa lon, cởi ba nút áo sơ mi, lộ ra lồng ngực rắn chắc màu đồng.
"Đi tắm." Anh ngồi ở trên ghế sa lon ra lệnh, Tử Ca nhìn chằm chằm anh, nếu như ánh mắt có thể giết người, anh tin tưởng anh đã chết rất nhiều lần, "Bằng không, chúng ta cùng tắm"
"Không muốn." Tử Ca không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.
Mộ Diễn chẳng qua là chỉ nhìn cô vội vã lên phòng tắm trên lầu hai.
Nằm ở trong bồn tắm hình tròn, Tử Ca suy nghĩ lung tung, trong khoảng thời gian này liên tiếp xảy ra những chuyện vượt qua phạm vi của mình. Rõ ràng hết thảy mọi chuyện đều là cô tự nguyện, lại mơ hồ lộ ra vẻ bất an, để cho cô cả người nóng nảy không dứt, rồi lại mất phương hướng. Cửa bị mở ra, người đàn ông mặc áo choàng tắm màu đen nghênh ngang đứng dựa vào cửa, cầm trong tay chiếc điện thoại không ngừng kêu, "Điện thoại của cô."
Tử Ca kinh ngạc không dứt, người đàn ông khóe miệng cười một cái, trên mặt hết sức yêu tà, Tử Ca không đứng dậy nghe điện thoại , cô mím môi không nhìn tới chỗ anh, chẳng qua chỉ đem thân thể của mình chìm xuống, để bồn tắm che giấu thân thể trần truồng của mình.
"Tôi không có thói quen nghe điện thoại của người khác." Chuông điện thoại di động bám riết không tha, Mộ Diễn cũng không có tiến lên.
Tử Ca cắn răng, từ trong bồn tắm đứng lên, thân thể nỡ rộ trước mặt anh, quyến rũ từng tế bào của anh. Mặc kệ anh mắt soi mói của anh cô cầm cái khăn bọc lấy thân thể mình tiến đến nhận điện thoại
"Tử Ca, bác trai đã về nhà." Thanh âm của Chung Nham tự nhiên truyền đến, chần chờ hỏi, "Em như thế nào rồi?."
|