Chim Sẻ Ban Mai
|
|
Tôi chỉ cầm lấy cần câu đặt ở bên lều, đem dây ném vào sông . Nhưng qua một hồi lâu, tôi cảm giác như bản thân mình đói gần muốn xỉu , cần câu lại ko có một chút động tĩnh nào!
Mộc tiên sinh thật đáng chế giễu , hắn ăn uống no đủ , lại ngồi bên cạnh đống lủa vừa hát vừa múa om sòm cả lên ! Bính thúc càng khoa trương, hắn theo tiết tấu lời ca của Mộc tiên sinh nhịp nhịp hai nhánh cây
A .bọn họ hình như là khiêu vũ đi! Nhưng mà nhìn thoáng qua thật giống con khỉ động tình
Tự tôn của Bắc Nguyên Ái tỷ rốt cuộc cũng đã bị bại bởi cái bụng, nàng đi đến bên cạnh tôi , hữu khí vô lực vỗ vỗ vào bả vai tôi , rồi ngồi xuống bên cạnh
"Có thu hoạch gì ko?" Nàng duỗi đầu nhìn nhìn dòng sông
Tôi bất đắc dĩ thở dài lắc đầu
Ngày hôm qua chúng tôi vừa nhảy cầu không chết, chẳng lẽ hôm này lại chết vì đói sao?
"Xem chị!" Bắc Nguyên Ái tỷ từ trong tay tôi đoạt đi cần câu, ra sức vung về phía trước
"Rầm ...."
"Bõm!"
Tiếng động làm cho mọi người chúng tôi giật nãy mình
Lưỡi câu quăng vào sông nhưng mà ..nó cũng đem mái lều rơi cùng!!
"Nhà ở của tôi!!" Bính thúc hổn hển chạy về túp lêu đang ngăm mình trong sông
"Sao lại thế này?"
Mộc tiên sinh đi tới, nhìn theo Bính thúc đi về chiếc lều phía xa xa , nhưng lại vô cùng bình tĩnh hỏi
"Nó ...nó tự mình chạy ra sông " Bắc Nguyên Ái tỷ lắp bắp nói
Ánh mắt mộc tiên sinh đột nhiên lạnh lùng , nghiêm túc nhìn Bắc Nguyên Ái tỷ bắt đầu chột dạ
"Thật là như vậy?"
"Đúng đúng là như vậy a!" Bắc Nguyên Ái tỷ già mồm át lẽ phải
"Nếu là như vậy thì chuyện gì xảy ra?" Mộc tiên sinh chỉ vào lưỡi câu hỏi, tôi xem lướt qua , lưỡi câu đang treo một mãnh lều nhỏ, kỹ thuật nói dối của Bắc Nguyên Ái tỷ cũng không qua cao siêu
"Tôi ...tôi làm sao mà biết!" Bắc Nguyên Ái tỷ chột dạ vẻ mặt đỏ bừng trả lời
"Tôi ghét nhất là bị người khác nói dối"
"Vậy .vậy anh muốn như thế nào?!" Lời nói dối của Bắc Nguyên Ái tỷ che ko được , lại còn muốn chống đỡ đến cùng
"Xin lỗi" Mộc tiên sinh khí thế bức người phi thường lịch sự trả lời
"Nếu ko thì sao?" Bắc Nguyên Ái tỷ tính tình cương trực nỗi lên
"Mỗi người đều phải vì sai lầm của mình trả giá"
"Thật xin lỗi ."
Giằng co cả nữa ngày , Bắc Nguyên Ái tỷ rốt cuộc cũng đối với nam nhân dũng mãnh không chút mỹ mạo này thấp giọng nói
"Tôi nhận . Coi như xong!" Mộc tiên sinh khôi phục lại bộ mặt tươi cười của hắn "Bính thuc! Lên bờ đi!"
Bính thúc đã lấy toàn bộ phân của tất cả mọi loại động vật trên đời để hình dung ra tôi cùng Bắc Nguyên Ái tỷ
"Thật ngại! Hắn trước kia là nhà sinh vật học! Ha ha .." Mộc tiên sinh tủm tỉm quay về phía chúng tôi giải thích
Tôi và Bắc Nguyên Ái tỷ rốt cuộc phải đợi cho đến khi mặt trời mất đi tia nắng cuối cùng mới câu được hai con cá cho bữa tối của chúng tôi
"Thu Thu ..em hiện tại có thể về nhà sao?" Bắc Nguyên Ái tỷ vừa ăn cá vừa hỏi
"Em .em ko muốn quay về .."
|
"Chị cũng vậy ...."
"Nếu không thì chẳng lẹ chúng ta phải ở lại đây sao?" Bắc Nguyên Ái tỷ hỏi hỏi thăm dò, sau đó còn như suy nghĩ cái gì đó nói "Nơi này không phải là nơi giành cho người sông, chúng ta không thể cứ sống như vậy ."
"Ừ .." Tôi nghi hoặc nhìn về phía Bắc Nguyên Ái tỷ
"Quên đi, một tiểu nha đầu như em thì biết cái gì! Loại chuyện này chỉ có thể tự mình suy nghĩ!"
Bắc Nguyên Ái tỷ từ trong cái lều đã mất đi nóc nhà đứng lên , mọi người có vẻ đều đang ngủ, nhưng tôi lại lăn qua lộn vẫn không thể đi vào giấc ngủ
Tôi lặng lẽ đứng dậy đi ra bờ sông, gió đêm nhẹ nhàng thổi bay góc áo , bởi vì trời đã vào thu , mà gió thổi lùa vào người có chút hơi hơi lạnh. Con dế mèn trong bụi cỏ cao tiếng cao tiếng thấp kêu to , cùng với tiếng sông "ào ào" , lòng của tôi hơi rối loạn
"Ngủ không được?"
Tiếng nói của Mộc tiên sinh cắt ngang sự trầm tư của tôi, không biết từ khi nào, hắn đã đứng ở phía sau tôi
"Tôi có thể ngồi xuống?"
"Ừ ....."
"Tính sau này ra sao? Ở luôn chỗ này sao?"
Lời nói của Mộc tiên sinh khiến cho tâm tôi phải trầm xuống , đối mặt với hiện tại tàn khốc
"Ma Thu Thu! Cô căn bản chỉ là một con ngốc độc nhất vô nhị!"
Con ngốc độc nhất vô nhị! con ngốc độc nhất vô nhị!
"Ở trong lòng cô, tôi là cái gì?!"
"Tôi ghét nhất bị kẻ dơ bẩn lừa đảo"
Kẻ dơ bẩn lừa đảo. Kẻ dơ bẩn lừa đảo
Lời nói của bọn họ không ngừng phát ra tiếng vọng trong đầu tôi, tôi đau khổ ôm lấy bản thân mình, cảm thấy đầu lập tức sẽ nổ tung!
"Không .tôi .....không biết "
"Ai" Mộc tiên sinh thở dài một hơi "Thu Thu, có một số việc phải tự mình đối mặt . Cô cho rằng tôi thật sự để ý đến một con cá nướng sao? Cũng giống như hôm nay, nêu như cô không đi lấy cần câu, thì vĩnh viễn cũng không thể ăn cá nướng"
"Mộc .tiên sinh .." Tôi ngơ ngác nhìn về phía Mộc tiên sinh, vẻ mặt của hắn có một nét nghiêm túc mà tôi chưa thấy qua
"Cô cũng không thể giống với tôi , ở dưới chân cầu là dã nhân chứ?" Mộc tiên sinh nói giỡn vỗ vỗ bả vai tôi "Nếu các cô chịu được Bính thúc" "A ."
Một tiếng thét chói tai làm tôi từ trong mơ phải tỉnh lại
"Sao lại thế này?" Mộc tiên sinh đôi mắt mê ngủ nhìn tôi cũng đồng dạng mê mang
"A ....lão quái vật này, ngươi làm chuyện gì!"
Tôi theo giọng nói đi qua, lại bị cảnh tượng trước mặt dọa suýt nữa nhảy dựng . Bắc Nguyên Ái tỷ trên mặt lại bị vẻ một vòng tròn đen , Bính thúc ở một bên vui vẻ đấm ngực dậm chân, tựa hồ muốn báo thù chuyện nóc nhà ngày hôm qua
Tôi liếc mắt nhìn Mộc tiên sinh bên cạnh, rốt cuộc cũng hiểu được ý tứ lời nói hôm qua của hắn
"Đồ quái vật này, ngươi ..Ai u .." Bắc Nguyên Ái tỷ đang muốn đuổi theo người đột nhiên ôm lấy bụng "Nhà xí .toilet ....."
Xem ra , cá nướng ngày hôm qua đang quấy phá trong bụng nàng
"Bên kia!" Mộc tiên sinh qua khe hở của lều chỉ về một cái phòng nhỏ phía xa xa
"Hết cách rồi, phương viên trăm dặm đều ko có nhà vệ sinh, chỉ có thể dùng cái đồ bỏ đi kia"
"Đồ đồ bỏ đi kia sao?"
|
"Đúng vậy! Ha ha ....." Bắc Nguyên Ái tỷ hai mắt tuyệt vọng nhìn lên bầu trời, tôi cũng sợ tới mức phải le lưỡi
"Đúng rồi , cho cô cái này!" Mộc tiên sinh đứng lên, ở trên cây bên cạnh vòm cầu phúc chốc đã bứt ra hai cái lá rộng thùng thình , dúi vào tay Bắc Nguyên Ái tỷ
"Cho tôi cái này làm gì?"
"Đi xong sẽ dùng! Chúng tôi ko có tiền mua giấy vệ sinh...." Mộc tiên sinh cười hớ hớ giải thích
Vậy nhất định rất đau a! Tôi tưởng tượng cảm giác thô ráp của lá cây khi phải dùng nó để lau lau , không khỏi sợ hãi nuốt nước bọt . Mà người đầu tiên chịu đựng loại khổ hình này , Bắc Nguyên Ái tỷ , hiện tại cơ miệng dường như cũng muốn sùi bóp mép
"Đi qua đó cũng phải tốn 3 phút ...." Mộc tiên sinh nhắc nhở Bắc Nguyên Ái tỷ
Đang chật vật, khuôn mặt Bắc Nguyên Ái tỷ lập tức trắng bệch, nàng bi tráng cầm hai mảnh lá cây đi
"Ko được tiểu tiện tùy tiện nha!" Mộc tiên sinh ở đằng sau thân thiết dặn dò
" .....soạt" Bắc Nguyên Ái tỷ trượt chân một chút lại lảo đảo đi lên phía trước
"Phù phù ....phù phù .....thật thối thật thối!" Bắc Nguyên Ái tỷ "thắng lợi trở về " lấy tay che trước cái mũi
"Bắc Nguyên Ái tỷ, chị có khỏe không?" Tôi nhìn đầu tóc rối bời của nàng có chút lo lắng
"Rất không khỏe! Cái chỗ này chỉ có biến thái mới có thể đi!!"
Xem ra nàng đã quên chính mình vừa từ nơi đó trở về. Tôi khóe miệng hơi run rẫy hai cái, xấu hổ hướng nàng cười cười
"ha ha....chỗ này đã ở rất xa nhà xí! Nếu không cô đi tắm rửa một chút sẽ cảm thấy thoải mái!" Nằm dưới vòm cầu , Mộc tiên sinh cười nói
"Có thể tắm sao?!" Bắc Nguyên Ái tỷ cùng tôi trao đổi ánh mắt bất ngờ, vui mừng hỏi
Mộc tiên sinh lấy tay chỉ vào con sông, tôi và Bắc Nguyên Ái tỷ lập tức như người bị đóng băng, ngẩn người
...
"Bắc Nguyên Ái tỷ đâu?" Tôi cầm cần câu hỏi Mộc tiên sinh đang xem sách
Mộc tiên sinh thật kì quái, rõ ràng là một kẻ lang thang, nhưng hành lý lại toàn là sách
"Chắc là đi rồi!" Mộc tiên sinh chép miệng
Tôi nhớ lại lời nàng nói đêm hôm qua, nếu vậy xác thực chắc là đi rồi ...
Còn tôi .tôi thở dài, trong lòng đột nhiên cảm thấy trống rỗng
"Oanh long long ...oanh long long .."
Tôi kinh ngạc nhìn về phía Mộc tiên sinh, hắn hướng tôi nhún nhún vai tỏ ý ko biết
"Thu Thu!! ..... Ma Thu Thu ...."
Gì? Đây là giọng nói của Bắc Nguyên Ái tỷ a! nàng ở nơi nào? Tôi mở to mắt nhìn bốn phía tìm kiếm bóng dáng nàng
"Ở đây .....tôi ở trong này!"
Tôi nhìn thấy đằng xa xa một người ở trên chiếc xe cần cẩu đang chạy nhanh tới, âm thanh chắc là truyền về từ hướng kia
"Bắc Nguyên Ái tỷ? Chị làm gì vậy?" Tôi giật mình hỏi
"Trước tiên đừng hỏi!! Em lại đằng kia giúp chị giữ đồ! Đừng làm cho đồ đạc của chị bị mất!" Bắc Nguyên Ái tỷ lớn tiếng nói
"Đồ đạc ?Cái gì vậy?" Trong mắt tôi hiện lên dấu chấm hỏi, tôi nhìn nhìn Mộc tiên sinh
Nửa giờ sau , tôi và Mộc tiên sinh đều sợ ngây người
Một đống đồ cao câp cùng trang phục cao cấp, vật dụng hàng ngày được vài ba công nhân chuyển đến dưới vòm cầu
|
Bắc Nguyên Ái tỷ không ngừng chỉ huy nhóm công nhân , vừa sắp xếp vị trí cho bọn họ sắp đặt , vừa dặn dò bọn họ phải cẩn thận, còn bảo Mộc tiên sinh và tôi phải trông chừng đống "gia sản" của nàng
Nhóm công nhân cuối cùng cũng chuyển xong đồ vật cuối cùng ....cái giường lớn xa hoa, rồi lái xe rời đi
"Được lắm!!" Bắc Nguyên Ái tỷ vỗ võ đôi bàn tay dính đầy bụi, vừa lòng nhìn đống đồ lớn trước mắt
"Cái này .....cái này là ." Tôi kinh ngạc đến mức ko thể nói rõ
Mộc tiên sinh cũng vẻ mặt đầy nghi hoặc nhìn nàng
"thế nào? Sao các người nhìn tôi như vậy? Tôi thấy cuộc sống ở đây cũng quá khổ, cái gì cũng ko có, cho nên tôi đem tất cả đồ đạc trong phòng mình chuyển đến đây!! Có vấn đề gì sao?"
"ko có, ko có!" Mộc tiên sinh vội vàng cười cười xua tay
Bắc Nguyên Ái tỷ đắc ý cười
"Nhưng mà, mấy thứ này bị dầm mưa dãi nắng cũng ko hay lắm đâu!" Mộc tiên sinh thực sự đi thẳng vào vấn đề
"Vấn đề này tôi đương nhiên có lo qua! Vừa hay, tôi cũng mua được một cái lều trại siêu quý, vốn là muốn dùng khi cùng bạn bè lên núi, ko ngờ tới lại vừa vặn có thể dùng ở đây! Hắc ! Hắc!"
"A! lều trại! A ...." bính thúc ở một bên ồn ào nói Dưới sự chỉ huy của Bắc Nguyên Ái tỷ trong suốt một ngày, tôi kinh ngạc há hốc mồm nhìn "Tân gia" đã hoàn thành
Lều trại hình chữ nhật, đại khí chiếm bốn năm mét vuông, tôi miễn cưỡng duỗi thẳng chân tay mới có thể chạm vào đỉnh. Lều trại lại đệm một lớp vải chống ẩm thật dày , mặt trên là một tầng thảm xinh đẹp, dưới thảm là một mỹ nhân mắt to không ngùng hướng về tôi tươi cười. Bốn vách lều trại đều bày biện đồ vật Bắc Nguyên Ái tỷ yêu thích . Thứ gây sự chú ý nhất, đương nhiên chính là cái giường lớn được đặt ở giữa lều
"Thu Thu! Em thật may mắn! Bắt đầu từ hôm nay trở đi, em theo chị ngủ trên giường, những người còn lại ngủ dưới sàn!" Bắc Nguyên Ái tỷ vui vẻ nói với tôi
"Nhưng ..nhưng mà ."
"Chúng ta ở nơi hẻo lánh như vậy, sẽ ko có người chú ý đến chúng ta , cô ko cần lo lắng" Mộc tiên nghịch ngợm hướng tôi trừng trừng mắt
"Thu Thu, đúng thế! Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, xảy ra chuyện rồi nói sau!"
"Nhưng .....đã ..đã xảy ra vấn đề ...."
"vấn đề gì?" Bắc Nguyên Ái tỷ theo tay tôi , nhìn thấy Bính thúc ngồi dưới đất, trên đầu hắn là quần lót của Bắc Nguyên Ái tỷ
"A ..xú lão đầu đáng giận này!"
Bắc Nguyên Ái tỷ tức giận đến sôi máu, tiến lên cùng Bính thúc tranh đoạt quần lót . Tôi vốn tưởng rằng Mộc tiên sinh cũng sẽ tiến lên ngăn BÍnh thúc lại, nhưng thật ko ngờ hắn lại cười đến suýt nữa là lăn lộn trên mặt đất
Tôi ngơ ngác nhìn đám ngườ trước mắt, tựa như đang nhìn người ngoài hành tinh, tôi thật phải theo chân bọn họ cùng nhau sinh hoạt tại đây sao? Tôi cố ý ko cho bản thân mình nghĩ đến mọi chuyện thuộc về quá khứ của Ma Thu Thu , tôi chỉ muốn ở "Hồng Kiều Động Thiên" làm một người khách trọ
"Hồng Kiều Động Thiên" là tên tôi đặt cho nhà mới
Hai bên bờ sông có những hò đá đen nho nhỏ , trở lên phía trên là mặt cỏ xanh mượt mà, tuy rằng đã là mùa thu nhưng vẫn đầy hoa dại nở rộ. Cách Hồng Cầu hơi xa một chút là một mảnh rừng nhỏ, xanh um tươi tốt, cực kì xinh đẹp
Nghe Mộc tiên sinh nói, Hồng Cầu, chỗ chúng tôi đang ngồi cách nội thành khá xa, đi ngược hướng sẽ đến một thị trấn nhỏ . Tuy ở đường chính , nhưng không biết tại sao thị trấn lại hoang phế như thế, cho nên có rất ít người đến đây, xe cộ cũng không có . Nơi này nghiểm nhiên đã trở thành một "Thế Ngoại Đào Nguyên" (*Bồng lai tiên cảnh) , cho bốn "cao nhân" chúng tôi ẩn cư
Nhưng không hiểu vì sao, tôi lại thường xuyên nhớ đến cái nơi gọi là nhà kia, có hai ông anh suốt ngày chọc ghẹo tôi, mẹ cả ngày nói tôi phiền phức, cả người ba an toàn là trên hết
Không biết hiện tại bọn họ đang làm gì, nhưng ko sao , bọn họ hẳn là sẽ không lo lắng cho tôi, dù sao tôi cũng mới bỏ đi có bốn ngày
Còn có ...còn có ....
|
Tôi lắc lắc đầu, không cho bản thân mình tiếp tục suy nghĩ . Ít ra hiện tại, cuộc sống thanh bình này, cũng khiến cho tôi và Bắc Nguyên Ái tỷ tập thành thói quen , sáng sớm đến bãi rác "lựa chọn địa điểm bón phân" , giữa trưa lúc mặt trời lên đến đỉnh sẽ là lúc xuống sông bơi lội, còn nhờ Mộc tiên sinh giúp chúng tôi làm cần câu, tìm kiếm thức ăn
Về phần Bính thúc ầm ỹ , theo như lời nói của Mộc tiên sinh, đã trở thành kẻ làm đau đầu Bắc Nguyên Ái tỷ nhất , hắn thủ đoạn đầy mình, không trộm trang phục cao cấp của Bắc Nguyên Ái tỷ thì cũng dùng đồ trang điểm của nàng viết chữ như gà bới lên mặt, khiến Bắc Nguyên Ái tỷ ko ngừng kêu khổ . Có lần , Bính thúc còn lấy khăn trải giường nàng mua từ Pháp về ra nấu nhừ!! May mắn , Mộc tiên sinh dùng tay nghê may vá tinh xảo của hắn đem dra giương khâu lại nếu ko Bắc Nguyên Ái tỷ cũng sẽ khóc như mưa Vị khách không mời mà đến - Phần 1
Tôi vừa hưởng thụ ánh sáng mặt trời ấm áp của một ngày mùa thu, vừa mang theo giấy vệ sinh của Bắc Nguyên Ái tỷ vô điều kiện quyên tặng , một mình hướng Hồng Kiều Động Thiên đi
"Loảng xoảng ...loảng xoảng "
Tôi mạnh mẽ quay đầu lại, phía sau không có một bóng người ....chỉ có một cái lon nhẹ nhàng lăn trên mặt đất .....Không . không phải chứ? Câu chuyện ma của Bắc Nguyên Ái tỷ ngày hôm qua lại hiện về thật sinh động , nữ nhân vật chính kia cũng bị nó bám lấy từ phía sau ..
Tim càng đập càng mạnh, tôi một đường hướng về Hồng Kiều Động Thiên chạy như điên . Tôi bị dọa đến mất hồn mất vía , thất kinh xốc cả lều trại lên
"Đánh chết ngươi!!! ...ta đánh chết ngươi, tên biến thái này! ....."
"Tốt tốt .đánh a .."
Tôi vừa tiến vào lều trại, từ trên trời đã giáng xuống 1 cái chổi , cây lau nhà, cần câu cá, cũng không chút nào .....lưu tình hướng lên người tôi đánh tới
"Tôi .....là tôi .."Tôi bị chuyện hiện tại dọa làm cho phát sợ , chỉ có thể ôm đầu bị đánh cho đầy đất lăn lộn
"Ngươi cái gì?!ta đánh chết ngươi đồ biến thái này ..dám theo dõi ta!! ..." Giọng nói Bắc Nguyên Ái tỷ đầy vẻ giận dũ
"Ngừng ngừng ngừng!! Mau dừng tay!"
Mộc tiên sinh đột nhiên kêu to, tách Bắc Nguyên Ái tỷ và Bính thúc còn đang dập lên người tôi tới tấp
"Thu Thu sao lại là em?" Bắc Nguyên Ái tỷ ngạc nhiên hô lên một tiếng
Ô ô ô ô .sao không phải là tôi? Xong rồi xong rồi , tôi có thể nghe được tiếng gãy nát của xương cốt mình
Bắc Nguyên Ái tỷ thấy tôi ko nói lời nào, xấu hổ, cười khan vài tiếng, ánh mắt đánh về phía Mộc tiên sinh
"Lúc Bắc Nguyên Ái vừa trở về có nói bên ngoài có tên biến thái theo dõi cho nên .." Mộc tiên sinh ko biết xấu hổ gãi gãi đầu
"Tôi cũng .....cũng thấy ....thấy được một cái bóng đêm .." Tôi nhìn Bính thúc còn cười lăn lộn trên mặt đất rồi cười khổ
"Cái gì?! Dám theo dõi Ma Thu Thu của chúng ta! Xem tôi làm sao xử hắn!"
Bắc Nguyên Ái tỷ tóm được cơ hội chuộc tội , liền túm lấy cần câu trong tay Bính thúc lao ra . Ai ngờ Bính thúc đột nhiên nghịch ngợm , một tay đẩy ngã Bắc Nguyên Ái , Mộc tiên sinh đỡ Bắc Nguyên Ái tỷ , nhưng lại trượt chân té về phía Bắc Nguyên Ái và Bính thúc , tôi vội vàng chạy tới kéo Bắc Nguyên Ái tỷ , nhưng lại bị Mộc tiên sinh chân không vững , làm cho nặng nề ngã xuống, té lên người Bắc Nguyên Ái tỷ .
"Các người .....đang làm gì vậy?!"
Giọng nói này nghe thật quen tai! Tôi không khỏi ngẩng đầu nhìn
Mông Thái Nhất!!!!
Hắn chỉ mở to hai mắt nhìn đống "Kỳ quan" trước mặt!! Sao lại là hắn?! Hắn sao lại có thể tới nơi này?!!
"Sẻ con, đúng là cô ...." Mông Thái Nhất vừa thấy , lập tức xông lên đem tôi ôm vào ngực
"Các người từ từ nói chuyện! Chúng tôi đi ra ngoài tản bộ trước"
Mộc tiên sinh lôi kéo Bắc Nguyên Ái còn chưa hiểu rõ chuyện cùng Bính thúc, rời khỏi lều
Mông Thái Nhất gặp tôi vẫn cúi đầu không nói lời nào , liền nổi lửa la lớn " Cô muốn chết a Ma Thu Thu! Tự dưng ko nói ko rằng biến mất!!"
" "
|