Khi Chúng Ta Còn Là Những Đứa Trẻ, Tôi Đã Yêu Cậu
|
|
CHƯƠNG I: Duyên Phận
Tại bệnh viện phụ sản K.
- Oe...oe...oe...- Tiếng khóc của một đứa bé trai vang lên.
Một giờ đồng hồ trôi qua.
- Oe...oe...oe- Lại một lần nữa tiếng khóc một bé gái nhỏ vang lên.
Vậy là hai sinh linh bé bỏng cất tiếng khóc chào đời trong niềm hạnh phúc vỡ òa của hai đôi vợ chông trẻ kia. Nhìn nụ cười hạnh phúc như đang hòa với bức tranh phong cảnh của buổi chiều hoàng hôn đang dần buông xuống...
Thế rồi ngày tháng trôi qua như thoi đưa, hai đứa bé ngày nào đã trở thành những cô bé, cậu bé. Và hôm nay chính là sinh nhật tròn 4 tuổi của họ.
- Happy birthday to you...Happy birthday to you - Ba mẹ chúc cho hai con có một sinh nhật vui vẻ nhé! Ba mẹ yêu các con nhiều. - Và bây giờ, ba mẹ sẽ dành tặng cho các con một sự bất ngờ. Đó là... ngày mai các con sẽ được đến trường mẫu giáo để đi học.
------------------- Ta là dải phân cách thời gian-----------------
Lại một buổi sáng nữa lại bắt đầu. Nhưng buổi sáng hôm nay đặc biệt hơn mọi buổi sáng khác vì hôm nay là ngày bọn trẻ đi học. Ngồi trên xe hai đứa trẻ vô cùng háo hức. Trong đầu chúng hiện ra biết bao câu hỏi về ngôi trường mà mình sẽ gắn bó. Khi đến trường hai đứa vô cùng ngạc nhiên vì đó là một ngôi trường vô cùng to, đẹp và trên sân có rất nhiều người. Nhìn vô cùng nhộn nhịp. hai đứa trẻ được ba mẹ dẫn vào trong lớp học.Cô giáo từ trong lớp bước ra nhẹ nhàng nói:
- Cô chào các con. Các con cùng vào lớp với cô nhé.
Hai đứa trẻ trước khi đi còn cố ngoái cổ lại để chào ba mẹ. Ba mẹ chúng dường như biết ý cũng ra hiệu cho con đi mau khỏi để cho cô chờ.
|
Vào đến lớp cô nói với cả lớp :
- Hôm nay lớp ta có thêm hai bạn mới. Nào các( cô giáo quay sang hai đứa trẻ) các con hãy giới thiệu về họ tên cho cả lớp biết nhé.
- Mình là Hoàng Minh Quân.
- Còn mình là...Trần Ngọc Nhi. Rất... rất vui được...làm quen với các bạn! - Nó nói với vẻ rụt rè, nhút nhát.
- Thôi được rồi hai con hãy xuống bàn thứ ba kia ngồi nhé! Hai con ngồi chung một bàn nhé!
Buổi học ngày hôm đó diễn ra vô cùng sôi nổi. Thấm thoát buổi học đã kết thúc, cô bé Nhi về nhà vui vẻ khoe ba mẹ:
- Ba mẹ ơi, hôm nay ở lớp Nhi vui lắm.
Ba mẹ mỉm cười, xoa đầu cô bé:
- Con vui là tốt rồi.
__________________________________________________________________
Sáng hôm sau.
Vì ngủ dạy trễ hơn thường ngày nên bé Nhi không đi học được cùng với Quân. Cô bé còn nhờ mẹ tết tóc cho mình, mỗi bên được cột một chiếc nơ hình con bướm nhỏ xinh.
Đến lớp.
Cô định là sẽ khoe với Quân về kiểu tóc mới của mình. Đang tung tăng trên sân trường để tìm Quân thì vừa lúc ấy có vài cậu bé khác nhìn rất chi là cao (đối với Nhi) nhưng chỉ là mấy bé 5 tuổi đang có chuyện gì rất vui vẻ.
- Này mấy bạn! Em kia nhìn dễ thương nhỉ!
- Chúng mình ra rủ em ấy đi đến đằng kia chơi chung nhé! - Tiếng một cậu bé nhỏ vang lên.
- Ừ đi thôi!
- Nhưng..nếu em ấy không đi cùng thì sao đây? Thế thì chán lắm!
- Vậy chúng ta bắt em ấy chịu đi cùng mới thôi!
|
Thế là mấy cậu nhóc lon ton chạy lại gần chỗ Nhi. Một cậu bé lên tiếng nói với Nhi:
- Em ơi đi chơi với bọn anh đi! Ra đằng kia có cầu trượt chơi vui lắm!
- Thôi em không đi đâu. Em phải đi tìm bạn của em.
- Đi, đi với bọn anh một lúc thôi nhé!
- Không em không đi đâu.
Thế rồi có hai cậu bé trong nhóm đó bước đến nắm lấy tay cô bé định dẫn đi nhưng cô bé vùng vằng không chịu.
Và chẳng biết bé Quân từ đâu xuất hiện cầm tay cô bé Nhi giật khỏi tay hai cậu kia. Quân lên tiếng:
- Bạn em không muốn đi cùng, các anh đừng bắt ép.
Cậu bé to con nhất trong đám đó bước ra, giọng hầm hè khó chịu ( định làm đại ca đây mà):
- Không phải việc của em. Để cho bọn anh dẫn cô bé đi!
- Nhưng cậu ấy là bạn của em. Không phải muốn bỏ mặc là bỏ! - Quân nghiêm mặt, nhìn thằng bé kia với ánh mắt sắc bén làm cả đám có chút lung lay vì run sợ.
Nhi liền núp sau lưng Quân, lén lút nhìn đám con trau với ánh mắt sợ hãi. Một đứa khác trong bon cầm lấy tay của Nhi định dẫn đi tiếp. Cô bé cứ bám chặt lấy vạt áo Quân không rời, rồi cậu ta nói:
- Để em ấy đi cùng anh!
Quân kiên quyết:
- Nếu anh không bỏ tay cậu ấy ra thì em sẽ mách cô giáo đấy! Đến lúc ấy các anh không xong đâu!
Cả đám bắt đầu biểu hiện sợ sệt, vội vàng bỏ chạy toán loạn cả lớp, có đứa vừa chạy vừa hét :
- Nhanh lên, em ấy mách cô thì chúng mình sẽ bị cô phạt mất!!
Quay lại đó, Nhi bây giờ đang nhìn Quân với ánh mắt lấp lánh và nói:
- Nhi cảm ơn Quân nhé! Quân thật giống với ánh hùng trong phim mà Nhi từng thấy!
Quân được khen trong lòng vui sướng hẳn lên, khuôn mặt cậu bé từ từ đỏ lên nhưng rồi cậu vẫn cố đáp:
- Không có gì đâu. Mà thôi chúng ta lên lớp đi. Vào lớp rồi đó.
Nói rồi, Quân nhà ta nhân cơ hội nắm lấy bàn tay nhỏ bé mịn màng của Nhi và dẫn cô bé đi mà vẫn không hay biết rằng bé Nhi đang tủm tỉm cười.
|
Hello! Dạo này ad bận ôn thi nhiều quá nên không post được truyện lên hì hì , bây giờ đăng tiếp nè, đợi khi nào ổn định ad sẽ post thường xuyên ha! Nói trước là ad chỉ đăng đc 1 trang thui thế nên thông cảm nhé, mấy hum nữa ad lại ngủm tiếp tầm đến khi nào ad thi xong !!! Thui không tám lảm nhảm nữa, bây giờ ad sẽ đền cho mấy bạn tiếp 1 trang nè... Trang này thú vị lắm đây....!?
____________________________________________________________________
Quay lại trước lúc Quân chạy ra.
Đang từ trong nhà vệ sinh đi ra, định đi lên lớp thì Quân nhìn ra thấy Nhi đang nói chuyện với mấy đứa con trai. Cậu bé cảm thấy có một cảm giác thật lạ dâng lên trong lòng mình. Rõ ràng là cậu đang cảm thấy ghen tị mà. Cậu cứ đứng ngây người ra đó mà không biết phải làm gì bây giờ.
Cậu tiếp tục quan sát thì thấy Nhi có vẻ khó chịu với mấy đứa con trai đó. Lí trí cứ như mách bảo cậu phải bước ra để cứu Nhi, thế là cậu bé dũng cảm bước ra mà thừa biết rằng mình đang đối đầu với người hơn mình đến 1 tuổi ( oa siêu nhân đây rồi!! mừ hơn có mỗi 1 tuổi thôi mà...có phải làm quá lên k!?)
__________________________________________________________________
Hiện tại.
Vào trong lớp, Nhi vui vẻ khoe với Quân về kiểu tóc của mình:
- Quân ơi! Nhìn mình có gì khác biệt không? - Nhi nhìn quân với ánh mắt long lanh, lóng lánh...
- Mình nhìn vẫn bình thường mà.
Nhi xịu mặt và nói:
- Cậu chẳng để ý gì cả. Hôm nay mình được mẹ tết tóc cho nè. Cậu nhìn mình có xinh hông?
- A...ờ, cậu xinh lắm - Quân nhìn Nhi một cái, đỏ mặt đáp.
- Cám ơn cậu nha. Mình biết là Quân sẽ khen mình xinh mà, Quân là nhất.
Thế mà chẳng biết thế nào, Nhi vui sướng tự nhiên hôn '' Chụt '' một cái rõ kêu vào má Quân làm Quân nhà ta...
Suốt cả buổi học hôm đó Quân để ý thấy Nhi vui hơn bình thường, thỉnh thoảng lại cười mìm một cái khiến cho lòng cậu có chút xao xuyến...+
|
|