Thiên Thần Mafia
|
|
CASTING
1. TRIỆU HOÀNG THIÊN BĂNG ( ICE) - Tuổi: 16t - Chiều cao: 1m73 - Cân nặng: 42kg - IQ: 250/200 - Ngoại hình: xinh đẹp, cực kì xinh đẹp, dễ thương, cute cực. Phải nói nó là đại mỹ nhân của thế gian, vẻ đẹp thuần khiết như pha lê, trong sáng như sương mai nhưng cũng hiểm ác như ác ma [ nói đôi mắt của nó đấy]. Mắt hai mí to tròn, màu nâu đen đậm ánh những tia màu xanh lá huyền bí, phủ một màn sương mờ lạnh nhạt, một đôi mắt buồn, rèm mi dài cong vút phủ lên đôi mắt đặc biệt. Mũi dọc dừa thon nhỏ, môi trái tim đỏ đỏ mọng. Làn da trắng như sứ. Mặt trái xoan nhỏ nhắn, mái ngố xéo, dài ngang eo màu nâu cafe đc uốn lọn to nhưng mỏng rất ư là dễ thương và quyến rũ. Có một lúm đồng tiền bên trái má. Ba vòng siêu mẫu phải ganh tị 90-55-90 [ eo siêu nhỏ luôn], chân cực dài, ăn hoài ko lên cân [ ước gì mình đc như thế] - Tính cách: là một tảng băng Nam Cực trên đất liền, lạnh lùng đến đáng sợ, thờ ơ đến vô tâm. Cực kì ít nói. Nó rất ghét cười cùng lắm là nhếch môi thôi nhưng cũng đủ làm bao chàng nguyện xin chết vì nó và ghét ai nhìn nó lâu hay là chạm vào người nó liên tục. Giấu cảm xúc rất giỏi, ko ai có thể làm cho nó bị ảnh hưởng. - Gia thế: Pama chia tay từ khi tụi nó 5 tuổi, mama của nữ hoàng anh quốc [ khi ct papa nó thì là công chúa anh quốc]. Papa nó là chủ tịch của tập đoàn Triệu Hoàng đứng đầu thế giới về đá quý, thời trang và bất động sản [ nhưng vẫn chưa là người giàu và thế lực nhất thế giới đâu, sau này còn điêu đứng nhiều]. Ứng cử viên nữ hoàng tương lai của Anh Quốc, chưa kể nó là con gái nuôi của Bill Gate [ cho em nổ tí nhé] - người sáng lập ra tập đoàn Microsoft đồng thời cũng là cháu gái nuôi của ông trùm thông tin Calos Slim. Và một bí mật rất lớn khác. - Võ công: nó giỏi võ, rất giỏi là đằng khác, sử dụng rất nhiều thế võ khi đánh nhau và sử dụng thành thạo nhiều lại ám khí cũng như vũ khí. Sau khi pama nó chia tay nó trở nên lạnh lùng và tàn nhẫn.
2. BÙI VŨ TÚ UYÊN ( DANI) - Tuổi: 16 - Chiều cao: 1m70 - Cân nặng: 45kg - IQ: 190/200 - Ngoại hình: Xinh đẹp theo kiểu trưởng thành nhưng vẫn còn nét con nít, cực quyến rũ. Mắt hai mí to tròn long lanh, màu nâu ánh xanh dương đặc biệt, chuyên lừa tình mấy chàng trai nhẹ dạ [ bà này ghê gúm lắm] Da trắng hồng mịn màng, đôi môi mỏng phớt hồng. Mái tóc màu nâu đỏ cực quyến rũ dài đến lưng làm bao chàng đổ xiêu đổ vẹo. - Tính cách: Suy nghĩ khá người lớn và lo cho tương lai [ nhà giàu thí mồ mà lo gì]. Suy nghĩ khá triết lí nhưng rất thích shopping, mua thì nhiều nhưng mặc thì ít, đem về treo cho chật nhà chật tủ chơi ý mà. - Gia thế: Con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Bùi Vũ đứng đầu thế giới về sản phẩm nội thất. Rất nhiều tiền và quyền lực, có tiếng nói lớn trên thương trường quốc tế. Cháu gái tổng thống Mỹ - Võ công: Giỏi võ, đánh đc cả chục thằng giang hồ xăm đầy mình tơi bời hoa lá…
3. TRẦN ÁNH TUYẾT (LIAM) - Tuổi: 16 - Chiều cao: 1m71 - Cân nặng: 45kg - IQ: 185/200 - Ngoại hình: Khuôn mặt cực cute, tóc ngắn, để mái xéo fải, tóc cực phong cách, cắt xéo một góc 30º từ trái sang phải thành ra fần tóc bên trái ngắn hơn bên phải 5cm, tóc nhuộm màu xanh rêu, phong cách tomboy nhưng cũng rất con gái [ hiếm khi chị nỳ mặc váy]. Có đôi mắt màu đen tuyền. - Tính cách: Quậy phá y như con trai nhưng cũng có những lúc rất tâm lí, là người rất giữ bí mật, mọi người có thể kể ko ngần ngại. Khá dữ nhưng cũng mau nước mắt. - Gia thế: Tiểu thư tập đoàn Trần Gia, đứng đầu thế giới dầu mỏ, giàu ơi là giàu. Cháu gái của tổng thống Hàn Quốc - Võ công: Chị nỳ tomboy nên fải có võ để đánh mấy tên định đánh chị về tội cướp bồ vì hiểu nhầm chị là con trai thiệt đó mà. Tên nào đụng vô là dẹp lép về với đất mẹ hết.
4. PHẠM TƯỜNG VY (MIA) - Tuổi: 16 - Chiều cao: 1m70 - Cân nặng: 45kg - IQ: 180/200 - Ngoại hình: Dễ thương cực đỉnh, nhìn như một búp bê vậy, có nụ cười toả nắng. Đôi mắt màu nâu cafe ngọt ngào nhưng chính cô vậy. Mái tóc gợn sóng màu nâu đen nổi bật làn da trắng như ngọc của cô. Đôi mắt hiền, chiếc mũi nhỏ thon, đôi môi chúm chím. - Tính cách: Đoan trang, ngọc nữ, nữ công gia chánh thành thục, khá nhút nhát như rất hoà đồng và vui vẻ, hay cười. Tiểu thư nhưng ko kênh kiệu, chua ngoa. - Gia thế: Con gái duy nhất của dòng họ tài phiệt Phạm Gia. Phạm Gia đứng đầu về xây dựng trên thế giới, rất hùng mạnh. Có tiếng nói uy lực trong thương trường lẫn chính trị. - Võ công: ko giỏi lắm, do là thục nữ ko muốn làm hỏng hình tượng. với lại chị này rất hiếm khi đi gây chuyện, rất ư là ngoan hiền.
5. TRIỆU LÂM LAN CHÂU (ZY) - Tuổi: 16 - Chiều cao: 1m62 - Cân nặng: 48kg - IQ: 100/120 - Ngoại hình: Thuộc dạng ưa nhìn, mắt hai mí nhưng ko to, mũi thẳng, môi bình thường. Mắt màu nâu nhạt, bình thường. Mái tóc màu đen tuyền ngắn ngang vai uốn cúp vào trong nhìn khá dễ thương. - Tính cách: Hoà đồng nhưng ko đc mọi người đón nhận, nhưng cũng vì cô quá vui tính và rất hoà đồng với mọi người ko khinh ai cả nên mọi người cũng tạm chấp nhận làm bạn nhưng ko thân - Gia thế: Là con gái riêng của bà Lan Chi, vợ mới của papa nó. Tức cũng là tiểu thư của tập đoàn Triệu Hoàng. - Võ công: Thuộc loại võ công khá tốt [ hơn Mia nhưng thua Liam và Dani]
6. HOÀNG HẠO QUÂN ( JUN) - Tuổi: 16 - Chiều cao: 1m88 - IQ: 200/200 - Ngoại hình: Cực cực cực handsome, một vẻ đẹp lạnh lùng. Đôi mắt xám tro sắc lạnh, mũi dọc dừa đôi môi mỏng, hàng mi dày và dài. Tóc màu nâu đỏ quyến rũ, đc cắt tỉa cẩn thận. Là con trai nhưng da thì trắng như con gái, chưa kể đôi tay anh này cực đẹp nhé như tay con gái ý. - Tính cách: lại là một tảng băng di động nữa, ít nói, hiếm khi cười thành tâm thường nhếch môi thôi. Rất ghét người khác chạm vào mình. Luôn sử dụng găng tay dù bất cứ đâu. Thích đồ đen, đen toàn tập - Gia thế: Đại thiếu gia tập đoàn GPS [ mẹ anh quản lí], đứng đầu thế giới về xe hơi và siêu xe, các hãng xe nổi tiếng đều là của nhà anh hết. Sở hữu những dòng xe cao cấp như: Bugatti, Lamborghini, Lexus, BMW, MC Laquen,... Tiền chất thành đống ko có chỗ để, còn là cháu trai của Calos Slim. Bang chủ của KILL, bang hùng mạnh bậc nhất thế giới ngầm ăn chơi, quản lí hầu hết bar ở ĐNÁ, đc nhiều thế lực chống đỡ. Hoàng tử nước Nga. -Võ công: đã là bang chủ của Kill thì võ công làm sao tầm thường đc chứ, tầm thường để mấy thường anh em trong bang trèo lên đầu ngồi à. Võ công ko ai sánh bằng, một chọi 100 vẫn như 1 chọi 1. Ra tay hết sức độc ác và tàn nhẫn.
7. TRIỆU HOÀNG THIÊN MINH (BUM) - Tuổi: 16 - Chiều cao: 1m85 - IQ: 190/200 - Ngoại hình: Cực menly, rất ư là đẹp trai. Bọn con gái theo như điếu đổ. Mái tóc nâu café lãng tử, đc đánh rối cẩn thận. Mắt hai mí, mi dài và rậm, mũi thẳng, má trái có lúm đồng tiền [ giống nó] và cái răng khểnh rất duyên, khi cười thì khối em đổ rạp dưới chân - Tính cách: vui vẻ, hoà đồng. Tay sát gái chuyên nghiệp, bò nhiều ko đếm hết, đùa cợt trong tình yêu với bọn con gái ham trai đẹp, hám tiền nhưng khi đã yêu thật thì rất chung tình. - Gia thế: Đại thiếu gia tập đoàn Triệu Gia, người sau này sẽ kế thừa cái gia nghiệp to chà bá lửa đó. Phó bang chủ Kill - Võ công: đã là phó bang thì thân thủ cũng phải phi phàm rồi, khỏi nói hen.
8. HÀN TRÂN KỲ ( KEN) - Tuổi: 16 - Chiều cao: 1m85 - IQ: 200/200 - Ngoại hình: rất ư handsome, mang vẻ đẹp hàn quốc. Đôi mắt biết nói, sâu thẳm như mê cung, làn da trắng như con gái vậy, đường nét khuôn mặt như tượng tạc, mái tóc đen tuyền đúng người châu Á. - Tính cách: ít nói, lạnh lùng nhưng còn có tình người hơn Jun, người ta ngã còn đỡ người ta dậy chứ ko như Jun, thấy chết còn bỏ ngoài mắt huống chi người ta ngã mà đỡ. Ít khi cười, ghét người khác tuỳ tiện đụng vào người. Hiếm khi nói chuyện với người lạ. Thích màu trắng và hay mặc màu trắng. - Gia thế: Là con trai trưởng của tập đoàn Hàn Kim. Hàn Kim là dòng tộc dnah giá bậc nhất. Anh trai song sinh của Khương Bảo. Gia đìng giàu có nhất thế giới. Có tiếng nói lớn nhất trong giới chính trị, thương trường thì ít khi ra mặt mà chỉ âm thầm giúp đỡ thui. Phó bang chủ của Kill - Võ công: khỏi nói hen
9. HÀN KHƯƠNG BẢO ( KUN) - Tuổi: 16 - Chiều cao: 1m85 - IQ: 195/200 - Ngoài hình: Có khuôn mặt rất ư baby, khuôn mặt non choẹt búng ra sữa, chuyên lừa tình mấy con nhỏ ham trai. Có nụ cười với cái răng khểnh duyên ơi là duyên. Mái tóc màu hoe vàng nổi bật như ca sĩ, đc cắt mái cầu kì - Tính cách: rất hay cười. Là một tay sát gái hạng sư fụ, một cặp bài trùng với Thiên Minh nên 2 anh này lúc nào cũng tíu tít với nhau. Quen mấy nàng chơi rồi bỏ, thế thôi. Bang phó Kill - Gia thế: Giống Trân Kỳ - Võ công: khỏi nói thì mọi người cũng biết rồi nhỉ.
|
CHAP 1: LÀM TIỂU THƯ TRIỆU GIA Ư, TÔI KHÔNG CẦN
* Cung điện Hoàng gia Anh * Tại hoa viên cung điện Anh, một người con gái mặc chiếc váy trắng tinh khiết đang ngồi uống trà. Người con gái mang vẻ đẹp tinh khiết, mỏng manh mà lạnh lùng. Đôi mắt vô hồn đang nhìn từng dòng chữ trên quyển sách dày cộm về lịch sử thế giới - Công chúa, Nữ hoàng cho gọi người! Một người hầu cúi đầu gọi nó Nó – Công chúa Anh quốc, đang ngồi uống trà, đọc sách tại hoa viên. Khuôn mặt băng lãnh ko cảm xúc khẽ cau lại nhưng giãn ra ngay. Gấp quyển sách lại đặt lên bàn, bàn tay trắng nõn thon dài khẽ gõ nhẹ lên mặt bàn 2 cái như ra hiệu cho cô hầu đang đứng đấy. - Nữ hoàng đang chờ người tại thư phòng của người, trong phòng còn có một người đàn ông lạ mặt nữa ạ! Cô nữ hầu nói Nó cau mày, ngước nhìn cô nữ hầu, cô ta như bị hút vào hố đen ko đáy trong đôi mắt nó, gai ốc nhất loạt nổi lên, một luồng điện lạnh chạy dọc sống lưng. Đôi mắt đó lạnh quá và vô cảm. - Thưa…thưa…người…người…người…tôi..ko…ko….biết! Lắp bắp mãi cô ta mới nặn ra 1 câu. Nó đứng dậy, lặng lẽ bước đi về hướng thư phòng mama nó. Tà váy trắng tung bay trong gió, mái tóc phập phồng theo từng bước chân của nó, ánh nắng ban mai nhẹ hướng theo người con gái xinh đẹp ấy, trông nó như một thiên sứ giáng trần nhưng lạc lõng và cô đơn. - Công chúa! Hai lính canh cuối đầu chào nó, đẩy nhẹ cánh cửa phòng đc trang trí tỉ mĩ bằng những đường viền sắc xảo bằng vàng, bạc. - Con đến rồi! Nữ hoàng Anh, tức mama nó đang ngồi trên bộ sopha nói, hiền từ nhìn nó cười. Đáng lẽ câu này phải là nó nói mới đúng nhưng nó cực kì ít nói nên mama nó nói thay cũng như báo hiệu sự có mặt của nó cho người đàn ông đang ngồi đối diện bà. - Thiên Băng! Người đàn ông đang ngồi đấy quay lại và thốt lên Nó vẫn ko nói gì, khuôn mặt vẫn băng lãnh ko có cảm xúc, nó cũng chẳng thèm nhìn người đàn ông kia lấy một lần, nhẹ nhàng tiến lại gần chỗ mama nó đang ngồi, ngồi xuống cạnh bà. - Con vô lễ quá đấy, gặp papa mà ko chào là sao? Người đàn ông kia, tức là papa nó nổi giận khi nó ko xem ko ra gì - Ông nghĩ nó còn nhớ ông là papa của nó sao? Mama nó kinh bỉ nói - Nhưng ít nhất thì gặp người lớn cũng fải chào một tiếng, bà dạy con như thế đó hả? papa nó có vẻ khá bực tức - Xin lỗi ông nhưng con tôi tôi dạy sao là chuyện của tôi ông ko cần quan tâm. Với lại nó cực kì ít nói, ngay cả tôi nó còn chưa mở lời chào thì ông là cái gì mà bắt nó phải chào! Mama nó tức giận nói - Nhưng nó cũng là con tôi! Ông ta sừng cồ cãi lại - Ông đã bỏ rơi mẹ con tôi để đến bên bà ta thì ông có tư cách nói nó là con ông ư, còn thằng Thiên Minh nếu ko phải do toà xét xử để ông nuôi nó thì tôi ko bao giờ để ông nuôi nó đâu! Mama nó nổi khùng luôn rồi - Bà nghĩ bà đủ tư cách để nuôi con sao, ko biết công tước nào có mắt như mù mà lấy bà, bà đừng tưởng có nhan sắc là đc tất cả! papa nó quát lại, ông vẫn chưa biết mama nó là nữ hoàng anh quốc - Ko đủ tư cách sao, ông nghĩ tôi tái hôn sao, ông nghĩ là công nương thì có thể sống trong chính điện sao. Ông sai rồi, nếu là công nương thì chỉ đc sống trong hậu cung thôi, làm sao dám sống trong chính điện cơ chứ! Mama nó nói - Nực cười, bà định gạt tôi ư, bà định nói bà là Nữ Hoàng Anh đấy à! Papa nó khinh khỉnh đốp lại Cánh cửa phòng bật mở, một lính canh bước vào - Kính thưa nữ hoàng, ngài Mogang xin phép đc gặp người ạ! Tên đó cúi người 90º nói - Đc rồi, bảo ngài ấy chờ ta một tý, ta đang có chuyện quan trọng! Mama nó lãnh đạm nói - Vâng ạ! Tên đó cúi chào rồi mới đi ra ngoài. Mama nó thì cười đắc chí, papa nó thì cứng người, đơ ra như bức tượng gỗ - Tôi là Nữ hoàng Anh quốc, người đứng đầu xứ sở sương mù này, và Thiên Băng là Công chúa Anh quốc, người sẽ kế thừa ngai vàng này trong tương lai! Ông nghĩ tôi ko đủ tư cách nuôi nó ư, tôi có tư cách hơn ông nhiều đấy Chủ tịch Triệu à! Mẹ nó lạnh nhạt nói - Đây là sự thật sao? Papa nó vẫn ko tin - Tôi nói dối ông làm gì, ông nghĩ người bình thường có thể tuỳ tiện ra vào cung điện như thế ư, thế còn vương pháp ở đâu nữa, hoàng gia để làm cảnh à! Mama nó khó chịu nói, như vậy rồi mà ông vẫn chưa chịu hiểu. - Như thế nào cũng đc, tôi ko quan tâm! Papa nó phẩy tay tỏ ý ko muốn nói tới đề tài đó nữa - Ông cảm thấy hối hận khi đã ly hôn với tôi để đến với bà ta sao, mụ đàn bà đó và đứa con bẩn thỉu của bà ta nữa? Mama nó khích bác - Bà im miệng đi, bà hk có quyền xúc phạm Lan Chi và Lan Châu! Papa nó phát cáu khi thấy mama nó xúc phạm đến người vợ hiện giờ của ông - Triệu Hoàng Thiên Phong, tôi nể tình ông là chồng cũ của Nữ hoàng nên tôi đã nhịn nhục nhiều lần, nghe đây, ông đang nói chuyện với Nữ hoàng Anh đấy, vô lễ vừa thôi! Quản gia của cung điện quát ầm lên Ông khẽ cau mày nhìn người quản gia, ông nhận ra nãy giờ ông cũng hơi thái quá. - Không nói chuyện này nữa, tôi đến đây để gặp Thiên Băng chứ ko phải để cãi nhau với bà! Ông nói và quay sang nhìn nói nhẹ nhàng nói _ Thiên Băng con thật sự rất xinh đấy! Nó liếc nhìn ông, đôi mắt lạnh lẽo chạm vào đôi mắt chan chứa tình thương của ông làm ông giật mình, đứa con gái hay cười thích nhỏng nhẽo của ông đâu rồi mà thay vào đó là một con người trầm lặng đến lạ thường. - Sao con hk nói gì, con hk nhớ ta là ai sao? Ông hỏi nó, bàn tay khẽ chạm vào tay nó. Mama giật mình nhìn nó, ngay cả quản gia cũng nín thở nhìn nó ko chớp mắt, thầm cầu mong cho ông ko bị sao. Ngay lập tức nó hất tay ông ra, trừng mắt nhìn ông. Chất giọng trong trẻo nhưng lạnh ngang băng Nam Cực từ từ nhả từng từ một - Không….được…chạm…vào…tôi!- - Con…! Ông ko nói nên lời, bởi vì uy lực từ lời nói của nó quá lớn chưa kể cái hàn khí bức người của nó toả ra làm ông cảm thấy khó thở -Có chuyện gì hãy nói nhanh lên, tôi hk có thời gian mà ngồi tán gẫu với ông? Mama nó khẽ gắt - Ta muốn con trở về bên ta, quay trở lại Triệu Gia và làm Triệu tiểu thư như ngày xưa! giọng ông khẩn thiết van nài nó Mama nó trợn mắt nhìn ông, sau đó lại quay sang nhìn nó chờ đợi câu trả lời từ nó. Nó im lặng một lúc lâu, thời gian như ngưng đọng lại, có thể nghe đc tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ trên tường, mọi người nín thở chờ đợi cái âm thanh trong trẻo nhưng lạnh giá kia vang lên lần nữa. Sau khoảng 5 phút yên lặng, nó mới mở lời - Làm tiểu thư Triệu Gia, tôi ko cần! Nó rồi nó đứng dậy bước ra khỏi phòng, ông nhìn nó đau lòng sao nó lại đối xử lạnh lùng với ông như thế chứ. - Bà đã làm gì con bé mà nó lại như thế, lúc nhỏ nó đâu như thế chứ! ông gầm lên đầy tức giận - Tại ai mà ra nông nổi này chứ, từ lúc chúng ta li hôn, nó theo tôi sang Anh thì nó đã như thế rồi, ngay cả tôi nó còn đối xử như thế thì nó phải đối xử với ông tốt hơn sao, nếu ko phải vì ông ngoại tình thì con bé đâu có như thế chứ! mama nó cũng gầm lại chẳng kém - Từ ngày đó sao? Papa nó hỏi lại - Từ khi chúng ta ly hôn nó trở nên lầm lì ít nói, lạnh lùng. Tôi ko thể làm nó thay đổi đc, nó chưa bao giờ mở lời với tôi, và nó không bao giờ nói chuyện với người lạ, chưa kể nó chưa từng nói quá 10 từ. Một ngày nó nói chưa quá 5 câu! Mama nó bắt đầu khóc khi nói về nó - Tại sao bà lại ko nói với tôi? Papa nó hỏi - Tại sao tôi lại fải nói với ông, ông có cho tôi một chút thông tin gì về Thiên Minh ko, tại sao tôi lại phải nói cho ông biết tình hình của Thiên Băng cơ chứ! mama nó sừng cồ cãi lại - Thiên Minh vẫn rất khoẻ mạnh và bình thường còn con Thiên Băng nó như vậy... ông bỏ lửng câu nói đứng dậy đi về phía cửa - Cho dù thế nào thì tôi cũng sẽ đưa con Thiên Băng đi! - Ông nghĩ ông làm đc sao, ông nghĩ công chúa Anh quốc có thể tuỳ tiện đi đâu thì đi ư! - Bằng mọi giá tôi sẽ đưa nó đi! - Ông nghĩ nó sẽ chịu đi theo ông ư, ông ngộ nhận rồi đấy, ngay cả gọi ông là papa nó còn chưa gọi mà ông nghĩ nó chịu đi theo ông, ngay cả tôi còn chưa sai bảo đc nó mà ông có quyền gì! - Quyền làm papa nó! - Thử đi! Nó từ khi từ phòng của mama nó về thì lạnh lùng bất thường, hàn khí toả ra cao ngút. Khuôn mặt lạnh nay càng sa sầm hơn làm mấy người hầu chạy bán sống bán chết nếu ko muốn làm cái thớt cho nó chém [ chị này hay giận cá chém thớt ý mà, giống mình y chang]. Bỗng dưng cánh cửa chính bật mở, ánh sáng mặt trời làm nó chói mắt, ngước mặt lên nhìn người đang bước vào. - Con gái! - Ra…ngoài! Nó hơi cáu khi thấy ông - Ta là papa của con đấy, con hk đc vô lễ như thế! Ông tức giận [ ở nhà thì có cô ta nói êm nhẹ nghe quen rồi] - Mời ông ra ngoài, công chúa đã nói như thế hk nên ở lại sẽ làm người khó chịu! Hai cận vệ canh cửa nói - Đây là chuyện gia đình ta, các ngươi im đi! Ông quát lớn - Câm miệng và ra ngoài! Nó lớn tiếng âm vực hạ xuống mấy tông làm mọi người có ở nhưng bị nhốt vào đáy vực âm u vậy - Đồ mất dạy! Ông giơ tay tát nó, cánh tay sắp hạ xuống mặt nó thì bị cản lại bởi nó đang cầm chặt lấy tay ông - Ông ko có quyền dạy bảo tôi! Nó lạnh lùng hất cánh tay ông xuống, mắt ánh lên tia khinh bỉ - Nhớ lấy, tài sản của ta sẽ ko có phần của mày đâu! Ông bực tức đáp - Tôi hk cần cái đống tài sản dơ bẩn đó! Nó nói rồi vẫy tay ra hiệu cho đám hậu vệ tống cổ ông ta ra khỏi phòng nó.
Ông đáp ngay chuyến bay sớm nhất về Việt Nam mang theo nỗi nhục nhã lẫn đau lòng. Xuống máy bay ông lên xe tiến về biệt thự Triệu Gia ngay. - Anh đã về rồi à, nhanh thế, thế con bé Thiên Băng đâu rồi? Bà Lan Chi- vợ mới của ông ân cần hỏi, ngó nghiêng tìm nó - Nó ko về, nó ko xem tôi là papa của nó! Ông đau khổ đáp - Chắc nó giận anh về chuyện của 2 người, từ từ nó sẽ hiểu thôi! Mà cô ta hiện đang ở đâu vậy? - Em ko nên biết thì hơn. - Papa! Một tiếng nói ngọt ngào vang lên - Con gái! Ông giang rộng vòng tay ôm lấy cái thân hình nhỏ bé trước mặt - Papa về rồi à, vậy chị Thiên Băng có về ko ạ? Con muốn gặp chị ấy quá! Nhỏ lí lắc nói - Chị ấy ko về! - Dạ! Nhỏ buồn buồn nói Từ trong nhà một người con trai cao lớn, khuôn mặt cực kì cute đang đi ra hướng về phía gara, khi nhìn thấy 3 người họ mặt anh biến sắc rõ rệt, ánh mắt sắc lạnh đi lướt qua họ. - Thiên Minh con đi đâu đấy? Ông hỏi - Ko thấy sao hỏi! Anh bực bội đáp - Thiên Minh chào papa đi con, ông ấy vừa đi Anh về đấy! Bà ta nhẹ nhàng nói Anh ko nói gì mà đi thẳng làm lơ câu nói của bà ta, người mà anh ghét nhất cuộc đời này. - Đứng lại, nếu đang đến trường thì chở Lan Châu đi học luôn! Ông ra lệnh - Cô ta ko đủ tư cách ngồi cùng tôi! Anh lạnh nhạt đáp rồi đo thẳng Chiếc Lamborghini màu trắng đen lao khỏi cổng biệt thự trong tích tắc đã ko thấy đâu. Khuôn mặt nhỏ chùng xuống thấy tội - Con đừng buồn,tính nó từ trước đến giờ như thế, đừng suy nghĩ làm gì! Ông an ủi nhỏ - Dạ! Thưa pama con đi học! Nhỏ nặng nề nói rồi lê bước ra chiếc BMW đang đậu trước cổng chờ nhỏ đi học. - Chúng ta vào nhà thôi! Khi chiếc xe đi mất dạng bà ta nói kéo nhẹ vạt áo ông - Ở nhà thằng Thiên Minh ko coi em ra gì đúng ko? Ông ân cần hỏi - Biết làm sao đc, nó ghét em là lẽ tự nhiên. Mà hk sao đâu anh, đã hơn 10 năm em quen rồi! bà ta buồn buồn đáp - Thật là thiệt thòi cho em quá! Ông ôm bà ta vào lòng.
|
CHAP 2: ĐƯỢC...CON GIÚP MẸ TRẢ THÙ
Trên chiếc Lamborghini màu trắng màu trắng pha đen cá tính, Thiên Minh đang trầm ngâm suy nghĩ, anh nhớ lại câu chuyện mà anh vô tình nghe lén đc - Lan Chi anh muốn đưa Thiên Băng về lại Triệu Gia, em nghĩ sao? Ông ôn tồn hỏi - Điều đó là quá tốt, em cũng muốn chăm sóc cho Thiên Băng, nó thiếu vắng tình thương của Anh lâu rồi! Bà ta dịu dàng nói - Nhưng như thế có hơi bât công cho Lan Châu quá không, từ trước đến nay con luôn bị người ta dè bỉu, xem thường, nếu như thiên Băng quay về người ta sẽ nhìn nhận con bé như thế nào nửa! Ông bất an lo lắng cho nhỏ - Cũng là do em mà thôi, cũng do em đã phá vỡ hạnh phúc gia đình anh, em đã quá ích kỉ chỉ nghĩ đến bản thân mà ko quan tâm đến người khác. Nếu như ngày đấy em ko quyến rũ anh thì gia đình anh đâu có chia ly, để cho anh mất mặt với biết bao nhiêu người! Bà ta vừa khóc vừa nói - Em đừng nói như thế, cũng là do anh mà thôi. Nhưng em đến với anh bằng sự chân thành đó mới là sự thật, đừng suy nghĩ những chuyện trước kia làm gì! - Vâng! “Ông ấy muốn đưa Thiên Băng trở về với Triệu gia sao, muốn nối lại tình cha con sao? Nực cười đã bỏ rơi chúng tôi rồi mà còn tỏ ra thương hại muốn chúng tôi gọi ông là papa nữa sao, khốn nạn thật” Anh thầm nghĩ. Mãi suy nghĩ đến trường lúc nào ko hay, anh cũng ko biết đc tại sao mình lái xe đến trường đc nữa. Cứ như siêu nhân ý. Chiếc xe của anh vừa đến cổng trường là đc nhiều người suýt xoa ngưỡng mộ rồi, mặc dù nhà ai cũng giàu như ai nhưng để có thể tự lái xe oto đến trường là một việc khó khăn, vì quy định phải từ 25 tuổi trở lên mới đc phép lái xe oto mà [ chỉ là do mấy người này muốn làm học sinh ngoan ngoãn ngày đầu tiên đến trường thôi, chứ bình thường thì phóng xe vun vút ngoài đường ý, với lại sợ xe dỏm, xe xấu ko bằng người ta chạy đến trường quý tộc ngại lắm] Chạy xe thẳng đến gara để xe dành riêng cho lớp Vip cũng đủ làm cả đám học sinh lác mắt mà nhìn rồi. Trong gara đã có 1 chiếc Audi R8 đen bóng đậu sẵn, nhếch môi cười anh biết người đã đến là ai rồi. Vuốt lại mái tóc đc đánh rối cẩn thận từ lúc ở nhà, chỉnh chu lại trang phục, mỉm cười với mình trước gương, anh dẹp ngay cái suy nghĩ nãy giờ của mình mà hòa vào không khí nhộn nhịp ngày khai trường của trường quý tộc Black Ruby. Đẩy nhẹ cánh cửa xe, anh bước xuống, nở nụ cười thân thiện, đám con gái đứng đằng xa xịt máu mũi hàng loạt trước vẻ đẹp thiên thần của anh. Tiếng reo hò ngày một nhiều và to hơn - Oa, thiên thần kìa tụi bây ơi! - Đẹp trai chết người! - Oa anh ấy cười đẹp quá, có đồng tiền kìa tụi bây ơi! - Cute quá đi, đẹp như vầy ai sống nỗi chứ! Mỉm cười với đám fan ngay ngày đầu tiên đến trường, anh thú thích trước độ hám trai cấp độ nặng của mấy đứa tiểu thư trường này. Tiến đến chiếc Audi R8 đậu ngay sát cạnh mình, anh gõ gõ vào tấm kính bên tay lái - Cốc...cốc....hey Jun ra ngoài đi, ko định đi ra hội trường làm lễ à! Anh nói Tấm kính đen thui dần dần đc kéo xuống, một khuôn mặt hoàn mĩ nữa lại xuất hiện nhưng lạnh lùng và băng lãnh. - Ko muốn làm chủ đề bàn tán cho đám hám trai kia! Anh lạnh nhạt đáp - Đâu đến nỗi phải ngồi lì trong xe đâu chứ, ra đi như thế nào lát nữa chẳng phải ra! Anh bắt đầu kì kèo năn nỉ - Chừng nào mọi người đến đủ rồi mình ra! “ Két, Két, Két” vừa lúc đó 3 chiếc xe cùng lúc thắng lại tại nhà xe. 2 Lexus 1 trắng 1 đen, và một Porsche 911 đỏ tươi cập bến. Cùng lúc bước xuống xe 2 chàng trai trắng từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới và 3 cô gái quyến rũ, cá tính và đáng yêu. Cả trường lại có dịp hét ầm lên lần nữa, tiếng bàn tán vẫn ko ngừng lan rộng và nhân lên gấp đôi gấp ba - Họ đến rồi đấy, ra đi! Bum đập cửa kính - Đc rồi! Jun thiểu não nói rồi đẩy cửa bước ra. Vừa bước xuống cái đợt sóng âm thanh còn chưa dứt thì lại dấy lên mạnh mẽ hơn lúc nãy nữa. - Trời ơi, Triệu thiếu gia, Song Hàn thiếu gia rồi còn cả Hoàng thiếu gia sao mỹ nam tập trung hết trường mình vậy! Một con nhỏ sung sướng hét lên - Từ nay có thể ngắm trực tiếp thay vì qua mạng rồi! Con nhỏ khác tiếp lời - Tam đại tiểu thư kìa! Đẹp quá đi mất! - Toàn con ông cháu cha có tiếng thế giới không, lại toàn là mỹ nam mỹ nhân ko, xứng thật! Họ đi với nhau tỏa sáng ngời ngời ý - ừ, đẳng cấp của họ khác xa chúng ta nhiều - tuy hơi ganh tỵ nhưng công nhận là họ đẹp thật Quay lại với 7 con người của chúng ta. - Giờ lên phòng chơi hay là xuống hội trường? Liam hỏi - Muốn bị dè bẹp dưới đó hay sao mà đòi xuống! Kun phản bác - Làm gì ghê zậy, ko phải ông cũng muốn xuống đó tán gái lắm hay sao? Dani giằng mặt - Chẳng phải bà cũng muốn xuống đó tán trai lắm sao, tôi mà tán gái á, gái nó theo tôi thì có! Kun chẳng vừa đốp lại - Ko cần tán trai nó theo tui đầy! Dani nhênh mặt đáp lại - Chảnh gớm, thằng nào có mắt như mù mà đi thích bà thế! Bum móc họng - Con nào thích ông chắc mắt nó chó tha mất rồi! Liam binh Dani - Mọi người đừng cãi nhau nữa, giờ lên phòng hay là đứng đây cãi nhau đây? Mia nói, bình thường hiền lắm nhưng đứng mỏi chân nên hơi bực - Lên phòng! Cả 4 đồng thanh Lúc đó từ cổng trường có một cô gái đi vào tiến vào chỗ 7 người đang đứng. Nở một nụ cười tươi hết sức, miệng ngọt ngào nói - Chào mọi người! Chẳng ai đáp lại, mọi người ko ai ưa nhỏ cả. Bị quê nhỏ liền chuyển đề tài - Sao mọi người ko xuống hội trường đi, chuẩn bị làm lễ rồi mà! - Muốn thì xuống chúng tôi ko xuống, mọi người lên phòng thôi! Liam cáu kỉnh nói - Đi thôi! 6 người kia đồng thanh rồi đi mất để lại nhỏ đúng trơ trọi ở đấy Đám đông bên kia lại đc dịp xì xào - Kia chẳng phải là Triệu tiểu thư sao, sao lại bị họ ghét thế nhỉ? - Ko biết sao, mẹ con cô ta đã cướp papa của anh Bum, thành ra mọi người rất ghét cô ta, hầu như cô ta luôn bị tẩy chay trong trường học. - Bỉ ổi thế! - Gia đình mẹ cô ta cũng ko tầm thường đâu, nhà họ Lâm đấy cậu biết ko? - Nhà họ Lâm cũng là một gia đình có tiếng đấy - Đúng vậy, như Triệu Gia ko chấp nhận cô ta và đã từ ko thèm nhìn mặt papa anh ấy luôn chỉ vì đưa bà ta về làm vợ đấy - Rắc rối thật, chỉ vì cô ta mà ra ko à! Nhỏ nghe đc tất cả nhưng ko nói lại lời nào, từ nhỏ, nhỏ đã nghe quá nhiều lần nên chai lì rồi. Nhỏ biết ai cũng khinh thường nhỏ chỉ vì nhỏ và mama nhỏ đã cướp đi gia đình của Thiên Minh người đc triệu người mê. Từ nhỏ, nhỏ đã ko có bạn, ai cũng xa lánh và dè bỉu nhỏ, chỉ có một người duy nhất đó là Nhã My cô bạn duy nhất ko khinh thường nhỏ vì thân phận của cô cũng giống như nhỏ. Quay lại với nó, nó đang cho chim ăn thì mama nó tới thăm nó. - Thiên Băng à, đến đây ta có chuyện muốn nói! Mama nó nhẹ nhàng nói, vẫy tay gọi nó Nó dừng tay lại, quay lại nhìn bà như muốn hỏi bà muốn nói chuyện gì - Đến đây! Nó ngồi lên chiếc ghế mây đối diện bà, thưởng thức tách hồng trà thơm lừng, ngước mặt nhìn bà ý nói bà nói đi - Ta muốn con trở về việt nam! Bà nhẹ nhàng nắm lấy tay nó - Tại...sao? Nó chầm chậm nhã từng chữ một - Ta muốn con giúp ta trả thù ông ta, giúp ta hạ bệ ông ta! Mama nó khẩn thiết nhìn nó Nó im lặng hồi lâu nhìn bà, nhìn vào đôi mắt xanh lá của bà, đọc suy nghĩ chân thật của bà nhìn những chuyển động nhỏ nhất trên gương mặt hoàn mỹ của bà. Đôi môi khẽ nhếch lên, nhanh chóng rồi vụt tắt nhưng mama nó nhìn thấy đc trong vòng 0.5s thôi, nhưng bà hiểu là nó đã đồng ý. - Được ... Con giúp mẹ trả thù!
|
CHAP 3: TRỞ VỀ VIỆT NAM – BLACK RUBY CÓ HỌC VIÊN MỚI 3 hôm sau nó lên máy bay trở về VN, vì ko muốn rùm beng với báo chí nên nó đi một cách lặng lẽ ko ai biết, để đi về VN đc đúng là 1 quá trình dài. Phải vất vả lắm nó mới thoát ra khỏi hoàng cung một cách trơn tru đc. Vì cung điện canh giữ quá nghiêm ngặt, mama nó ko thể bảo họ lơ là cảnh giác đc nên đã tìm cách để nó thoát khỏi cung điện bằng cách cho nó nằm phía sau cốp xe để ra ngoài, sau đó nó phải cải trang ẩn nấp trong khách sạn chờ ngày hộ chiếu giả hoàn thành để lên máy bay. Hộ chiếu giả của nó đc papa nuôi của nó ông trùm mafia thế giới Matsuda Hondo làm nên đảm bảo ko có gì sơ suất chưa kể nó còn đc đám vệ sĩ thân cận của ông hộ tống yểm trợ từ phía sau nên ko thể có chuyện nó hk lọt qua vòng kiểm tra trơn tru đc. Lên đc máy báy đối với nó thật sự là quá mệt mỏi, đường đường là công chúa nc Anh mà ra nc ngoài phải trốn chui chốn nhủi thế này thì thật là mất mặt mà. Sau hơn nữa ngày trời ngồi ê mông trên máy bay cuối cùng nó cũng đã đặt chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất thành phố Hồ Chí Minh. Ngắm nhìn dòng người qua lại đông đúc tại sân bay mà nó thấy mình thật lạc lõng. “ phải cứng rắn lên nào, mày về đây đâu phải để ngắm cảnh đâu cơ chứ” nó tự động viên bản thân rồi nhanh chóng lấy lại bản mặt lạnh lùng thường trực, ra khỏi phi trường. Dòng người từ tứ phía trở nên nhộn nhịp khi nó xuất hiện, biết làm sao đc, nó đẹp đến thế kia mà. Dáng người cao, 3 vòng siêu mẫu ganh tỵ, khuôn mặt đẹp nghiên nước nghiên thành mặc dù bị che khuất hơn nửa mặt bởi cái kính channel to choảng kia. Hôm nay nó mặc đồ cực phong cách, quần jeans đen ôm sát cặp dùi thon dài, áo voan thắt eo trắng tay lửng phồng, mang dày skinny, tóc buộc cao tinh nghịch, tay phải cầm túi Dior, tay trái đeo đồng hồ Gucci, bộ trang sức Green Summer hãng kim cương Lynk. Trông nó đúng khí chất quý tộc và thượng lưu. Nó đi qua ai cũng phải ngoái nhìn vì vẻ đẹp tinh tế mà còn từ hương nước hoa Channel No.5 nữa. Đúng khí chất quý tộc quá đi. Nó đang đi thì một người đàn ông mặc vest đến chặn ngang đường nó. - Công chúa, tôi là người của ngài Hondo, mời người đi theo tôi! Nó gật nhẹ đầu rồi đi theo ông ta. Phía trước chiếc Limo đen bóng đã đậu sẵn ở đó chờ nó. Ông ta liền mở cửa xe cho nó, nó ngồi vào xe và chiếc xe lao vút trên đường. Đừng lại tại trung tâm thành phố trong một khu phố dành riêng cho nhà giàu, cho đẳng cấp thượng lưu, trước một căn biệt thự cực kỳ nguy nga và tráng lệ. Cánh cổng tự động mở, chiếc xe lăn bánh vào trong. Một hàng dài người làm đang đứng đó chờ nó, khoảng 100 người thì phải. Nó xuống xe quét mắt qua một lượt nó thấy có cô hầu thường cận của nó đang đứng đó, nó có vẻ hài lòng vì sự chu đáo của mama mình. - Công chúa đã đến, mời người vào phòng nghĩ ngơi! Cô hầu riêng của nó ở Anh tiến đến chào nó theo cung cách hoàng gia Nó gật đầu, hướng mắt về phía cầu thang ra hiệu. - Mời người theo tôi Đám giúp việc trong nhà bàn tán sôi nỗi. - Cô ta là ai mà lại gọi là công chúa cơ chứ! - Gớm, nhà giàu có tý mà chảnh - Chắc lại loại tiểu thư coi thường người khác kênh kiệu chu ngoa chứ gì - Ko sai đc đâu, quản gia cung kính như thế mà chẳng nói một tiếng. Mà công nhận quản gia hay nhỉ nhìn qua là biết tiểu thư muốn nói gì liền à - Đúng á, công nhận phục cô ta chỗ này - Các người có thôi đứng tán gẫu ko hả, sao hk làm việc đi, mau chuẩn bị thức ăn cho tiểu thư mau, chuẩn bị theo thực đơn tôi đã ghi đấy! Quản gia tức cô hầu của nó quát nạt đám người làm đang đứng tám chuyện gần đấy. - Vâng ạ! Cả dám giật mình chạy đi làm việc căn phòng rộng nhất căn biệt thự này chính là phòng của nó. Với màu trắng đen chủ đạo, từơng trắng tinh, rèm trắng, ga giường trắng, thảm trắng. Các vật dụng trong phòng thì màu đen, bàn đen tủ đen, giá sách đen,... nó thả mình lên giường, cảm giác thật tuyệt vời cuối cùng nó đã có thể sống mà ko phải chịu sự giám sát từ mama nó. Tuyệt vời quá. Lục túi sách lấy cái đt Iphone 5 đời mới, nhấn số. - Alo, con gái à! - Con đây! - Con đã xuống máy bay rồi à, đã đến nhà chưa, biệt thự đó trong như thế nào con hài lòng chứ? - Tạm đc! - Có chuyện gì hk, cần ta giúp gì không? - Chuyển hồ sơ vào Black Ruby! - Đc ta sẽ làm ngay, thân phận của con sẽ đc che dấu tuyệt đối! - Cảm ơn papa! Nó cúp mày, bước đầu tiên đã thực hiện xong. Nó sẽ làm cho gia đình ông điêu đứng trước thế lực thao túng của nó, chưa kể nó còn có tay trong là anh trai của mình nữa, mọi chuyện chắc chắn sẽ hoàn hảo thôi, khẽ nhếch môi lạnh nhạt, nó tự hào với cái kế hoạch quá sức hoàn hảo của mình. Giới thiệu sơ về trường Black Ruby. Black Ruby là trường dành cho con nhà quý tộc, nhà giàu và trung lưu. Trường chia làm 9 khu: Khu A Vip dành cho học sinh đặc biệt, thuộc dòng họ quý tộc, gia đình cực kỳ giàu có có tiếng nói trong thương trường lẫn chính trị và họ có trí thông minh thuộc hàng thiên tài. Khu A dành cho học sinh nhà giàu, có thế lực mạnh về tài chính nhưng ko có tiếng nói trong giới chính trị . Khu B dành cho nhưng học sinh con nhà thượng lưu, có tiếng nói trong giới chính trị. Khu C dành cho học sinh gia đình trung lưu, có công ty vừa và nhỏ. Những học sinh nhận học bổng sẽ học khu này. Khu hành chính dành cho giáo viên và hội đồng nhà trường. Khu căn teen chia làm 3 khu: Căn teen A và Căn teen B, căn teen A dành cho học sinh khu A Vip và khu A, căn teen B dành cho học sinh khu B và khu C, căn teen C dành cho giáo viên. Khu nhà thể chất gồm một sân bóng đá đạt chuẩn, 4 sân tennis, 4 sân cầu lông. Ngoài ra còn có các phòng dành riêng cho nhưng môn thể thao trong nhà như: 2 sân chạy điền kinh 1500m, 20 bàn bóng bàn, 2 sân bóng chuyền, 2 sân bóng rổ, 1 sân trượt băng, 2 hồ bơi đạt tiêu chuẩn quốc tế và 1 nhà dành riêng cho nhảy cao. Nhà xe chia làm 3 khu: Khu Vip dành cho học sinh lớp A Vip, khu giáo viên dành cho giáo viên của trường và Khu học sinh dành cho tất cả các học sinh còn lại. Phía sau trường có một khu vườn rất đẹp trồng khá nhiều loại hoa và một bãi cỏ xanh mướt, phía xa xa là bờ hồ. Xung quanh trường đc xây tường rào kiên cố cao đến 3 mét, xung quang hàng rào cũng trồng khá nhiều cây để che chắn bên trong [ nhưng đó là một lợi thế để nhiều người leo tường trốn học lắm]. Đồng phục của trường rất đẹp. Váy ngắn nửa đùi màu nâu cafe sữa, đi kèm với áo trắng tay dài, áo khoác vest màu xanh coban viền trắng, bên trái có thêu huy hiệu trường. Học sinh đi học phải mặc đồng phục trừ A Vip thì tất cả các học sinh còn lại phải mặc đồng phục hết cả. Mỗi học sinh đều có một bảng tên nhỏ đeo bên trái phía trên huy hiệu trường thêu bên trái áo, mỗi khu đều có một màu đặc trưng. Khu A vip thì đc làm bằng bạch kim nguyên chất, còn đc viền những viên kim cương đen nhỏ xung quanh. Khu A thì đc làm bằng kim loại mạ vàng. Khu B thì làm bằng kim loại mạ bạc, khu C thì bằng kim loại mạ đồng. Nhìn huy hiệu có thể biết đc thân phận nên biết cách xưng hô như thế nào. “ Cốc...cốc...cốc” cô giúp việc gõ cửa phòng nó. Nó uể oải ngồi dậy, mặc dù đang rất buồn ngủ nhưng đã đến giờ đi học thì nó phải dậy, con người nó rất quy củ. - Tôi biết rồi! Nó nói vọng ra ngoài cửa - Thức ăn sáng đã chuẩn bị xong, mời công chúa! Cô hầu nói rồi tự động đi xuống vì biết nó sẽ chẳng trả lời, sống cùng nó 11 năm đủ để cô biết nó ít nói nhưng thế nào Bước xuống giường lê thân người đến nhà vệ sinh làm VSCN, lại tủ đồ lấy bộ đồng phục của trường nó thầm đánh giá “ cũng tạm đc, ko đến nỗi tệ” Thay đồ xong nó kéo ngăn tủ lấy một cái kính 0 điốp dày hơn 0.5cm đeo lên, tóc cột cao, mang giày búp bê cùng màu với váy lấy cái balo màu đen hiệu gucci bỏ vài quyển vở, cái Ipad và cái Iphone vào rồi mang lên vai bước xuống nhà. Nó vừa bước ra phòng là đã thu hút sự chú ý của mấy cô giúp việc trong nhà - Ôi dào tưởng là thiên nga trên trời ai dè là con vịt lên hồ! - Xấu mà cứ làm cao, tao cứ tưởng là đẹp lắm! - Nhà giàu mà xấu đúng là tội nghiệp thật - Cô ta còn xấu hơn cả tao nữa - Nhà giàu sao ko đi phẫu thuật đi, để trơ cái mặt xấu xí đấy đến trường à
|
- Mấy cô đang làm có gì thế hả, ai cho phép các cô đi nói xấu chủ nhân của mình như thế, muốn mất việc đúng ko? Cô quản gia quát um lên - Chúng tôi xin lỗi! Xin lỗi! Họ ríu rít xin lỗi rồi chạy đi mất chẳng ai muốn mát việc cả, người làm thì đông công việc thì ít chưa kể lương lại cao gấp hai ba lần. - Mời công chúa ăn sáng! Cô quản gia kéo ghế cho nó. Nó nhẹ nhàng đặt mông xuống ghế nhìn bữa sáng trên bàn. - What this? Nó nhíu mày hỏi - Đây là Phở, lúc nhỏ người có ăn rồi đấy! Cô quản gia vui vẻ nói Nó cầm lấy đôi đũa đặt trước mặt, gắp thử một sợi Phở lên ăn thử, tay kia cầm lấy cái muỗng múc một muỗng nc lèo nếm thử, sợi phở dai dai, mềm, nc lèo ngon ngọt vị thịt hầm xương, thơm chút nc cốt dừa, béo béo vị dầu - Not bad! Sau khi thưởng thức muỗng đầu tiên nó khẽ nói - Đây là đặc sản của Việt Nam, người nc ngoài ai đến VN đều muốn thử qua một lần cả! Nó ko nói gì im lặng ăn, một chốc đã hết nửa tô, nó đặt đũa ko ăn nữa. Cô quản gia thấy lạ liền hỏi - Công chúa sao vậy, ko hợp khẩu vị của người ạ? - No rồi! Nó đáp cụt lủn rồi mang balo lên đi ra cổng có xe đã đợi nó từ trước. Tên vệ sĩ mở cửa xe cho nó, đây đều là nhưng người thường phục vụ nó ở anh nên ai cũng hiểu tính nết nó, nó sống theo phong cách hoàng gia đã quen nên cái gì cũng phải có trước có sau, tôn nghiêm, có trên có dưới đàng hoàng. Chưa kể nó rất nghiêm khắc trừng trị những thuộc hạ vô trách nhiệm coi thường nhiệm vụ nên ai cũng sợ nó nữa. Đã đến trước cổng trường Black Ruby, giờ học sinh đã vào học hết nên sân trường vắng teo. Một tên trợ lí đi theo nó đến phòng hiệu trưởng. Tự nhiên đẩy cánh cửa bước vào, bên trong hiện ra một khung cảnh ko mấy vừa mắt nói chính xác là hơi nóng mắt. Thầy hiệu trưởng đang ôm hôn thắm thiết một cô giáo nào đó trên chiếc ghế hiệu trưởng. Tiếng cửa mở làm 2 người đang quấn lấy nhau giật mình vội buông nhau ra ngước nhìn những người vừa đến làm gián đoạn chuyện hay của ông ta. Cô giáo kia mặt đỏ ửng bỏ chạy ra khỏi phòng thầy hiệu trưởng cũng ko khỏi ngượng ngùng sau khi bị bắt quả tang nhưng cũng nhanh chóng lấy lại phong độ - E...hèm, em là ai? - Học sinh mới! Tên trơ lí đáp giùm cho nó còn nó thì đang ngồi uống trà tại bộ sofa đặt giữa phòng. - Họ và tên? - Mikiyu Hondo Ngay lập tức ông ta bật dậy như lò xo, bước lại cuối đầu cung kính chào nó - Tiểu thư Mikiyu, ko biết cô đến, xin thứ lỗi vì đã tiếp đón chậm trễ. Xin tiểu thư bỏ quá cho chuyện hôm nay! Ông ta vã mồ hôi hột cầu xin nó, chỉ cần nó ko ưng ý thì cái chức hiệu trưởng của ông sẽ tiêu tan thành mây khói Nó nghiêng đầu tỏ ý ko sao nhưng ông ta lại ko hiểu nên trợ lí của nó phải thông dịch lại. - Tiểu thư ý nói ko sao, tiểu thư rất ít nói ông nên biết điều đó! - Vâng! Cảm ơn tiểu thư - Tiểu thư sẽ nhập học vào lớp 10C1 khu C! - Nhưng tại sao ạ, đáng lẽ ra tiểu thư phải học lớp 10Avip mới đúng, tại sao lại học lớp của trung lưu? Lão già thắc mắc hỏi - Tiểu thư muốn bảo vệ thân phận, người sẽ nhập học với danh hiệu học sinh vào trường nhờ học bổng và thân phận người đc bảo mật tuyệt đối, nhất định ko đc cho ai biết! - Tôi đã hiểu, mời tiểu thư điền vào hồ sơ này Người trợ lí của nó cầm lấy và bắt đầu điền vào, lão hiểu trưởng cảm thấy khó hiểu vơi con người này, từ lúc bước chân vào đây chưa hề nói một tiếng, khuôn mặt thì xấu xí nhưng quyền lực thì tuyệt vời. Black Ruby là trường học của Matsuda Hondo, nó là Mikiyu Hondo con gái nuôi cưng của Matsuda Hondo tất nhiên cũng là chủ nhân của ngôi trường này rồi. - Để tôi đưa tiểu thư về lớp! Nó gật nhẹ đầu rồi theo lão ta về lớp, câu chuyện bây giờ mới bắt đầu thú vị. Đi qua nhiều khúc cua, rẽ trái, rẻ phải vòng khu này, quẹo khu kia thì mới đến đc lớp 10C1. Thầy nói cái gì đó với cô giáo dậy trong lớp rồi nhìn nó, bà cô nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ, tất cả học sinh nhận học bổng đều có gia đình ko khá giả lắm, nhưng những người ở đây cũng ko giàu có lắm nhưng đối với học sinh nhận học bổng thì giàu hơn gấp 10 lần. - Lớp ta có học sinh mới, xuống bàn cuối gần cửa sổ dãy 1 ngồi đi! Bà ta nói với nó lúc nãy thầy hiệu trưởng có nó là ko cần để nói giới thiệu nên phân chỗ cho nó luôn Nó lặng lẽ đi xuống chỗ ngồi ko nói lời nào, mấy đứa trong lớp bắt đầu bàn tán sôi nổi về cái diện mạo xấu xí của nó. Nó nghe nó biết nhưng nó làm lơ tất cả, mấy cái đứa thông tấn xã bà tám này thật sự quá nhiều chuyện.
|