Thiên Thần Mafia
|
|
Không khí bây giờ có chút ngượng ngùng, mặt nó hồng hồng trông đáng yêu cực - Thôi, bỏ qua chuyện này, chúng ta đi bar đi! Ken giải vây cho nó - Ok! Kun và Bum đồng ý ngay - K đi, em có chuyện cần nói! Nó ngăn cản, lườm 2 người kai một cái - Chuyện gì, em nói đi! 3 người như một đồng thanh nói - K thể nói ở đây! Nó đảo mắt một vòng, ý chỉ có nhiều người k nên biết - Lên phòng anh! Ken đề nghị, rồi đứng lên dẫn đường Lên lầu, cua trái, quẹo phải mấy lần cuối cùng cũng đến, một căn phòng có cánh cửa màu trắng tinh khôi, phía trên có đính chữ KEN bằng vàng khối. Ken nhanh chóng mở cửa để mọi người vào. - oa, phòng anh đẹp thiệt nha, rất gọn gàng nữa! nó cảm thán - Có gì đâu, anh ấy là người ưa thích sự hoàn mĩ mà, mà phòng này ngày nào chả có người dọn sao mà k sạch cho đc! Kun thành thành thật thật nói - Mà lúc nãy e mún nói chuyện j? Bum hỏi và ngay lập tức giành đc sự chú ý của ba người kia - Em nói ra các anh phải hứa là ko đc kich động quá mức, k đc ôm em lắc như chong chóng, ko đc gào thét điên cuồng vs em, ok? - Ok, anh hứa! ba người vẫn đồng lòng như trước [tất nhiên là trừ Bin ra vì anh biết hết rồi] - Em cùng với Bin là hai hộ pháp của Killer! Nó chậm rãi nhả từng chữ một, sau nó nở một nụ cười mà nó cho ra ngây thơ nhất và mua chuộc nhất ra - Em…Bum nói không nên lời, trợn mắt, nhìn chằm chằm nó, tay chỉ vào nó còn run run [kích động quá mức, một ẻm đi tong] - CHUYỆN EM NÓI LÀ SỰ THẬT, EM LÀ HỘ PHÁP CỦA KILLER SAO, LÀ SỰ THẬT SAO, KHÔNG THỂ TIN ĐC, KO TÀI NÀO TIN ĐC, TẠI SAO EM LẠI LÀ HỘ PHÁP CỦA KILLER TỤI ANH CƠ CHỨ, CHUYỆN NÀY KHÔNG CÓ KHẢ NĂNG…và bla..bla…nhưng gì gì đó… Kun hét lên một dây liên thanh đại bác còn k thể sánh ngang [người thứ hai, gào thét điên cuồng] - Đây là sự thật? Trong khi Kun đang mãi điên cuồng gào thét thì Ken nắm lấy vai nó rung rung lắc lắc [ngươi cuối cùng, lắc nó nhưng lắc cóc-tai] - Phán đoán hay thật, mỗi người một hành động, em ra anh phải theo em học vài buổi rồi! Bin cười cười, gỡ Ken ra khỏi nó, đầu óc có chao đảo, trời thành đất, đất thành trời và bốn người thành ra 16 người luôn rồi - CÁC CẬU BÌNH TĨNH ĐI! Âm thanh của Bin mang theo một tia sắc bén, trầm thấp mà nguy hiểm nhìn ba con người như điên dại kia Ngay lập tức âm thanh gào thét của Kun dừng lại, Bum đã tìm lại đc lí trí và Ken đã khôi phục vẻ ngoài điềm tĩnh như chưa có gì xảy ra. - Tả Hộ Pháp ra mắt ba phó bang chủ! Nó đứng trước mặt ba người, đầu cuối một góc 45°, tay trái đặt trước ngực cuối đầu chào 3 người, đây là nghi thức ra mặt của người bang Killer với người có chức vụ cao hơn. - Phó bang chủ: Triệu Hoàng Thiên Minh: Minh Vương - Phó bang chủ: Hàn Trân Kỳ: Kỳ Vương - Phó bang chủ: Hàn Khương Bảo: Bảo Vương - Hữu hộ pháp: Hàn Triệu Thiên Bảo: Hy Thần Bốn người lần lượt nói ra vị trí thân phận và tên thật của mình và tên trong bang, khi nói ra những lời này trong giọng nói họ là sự nghiêm túc, là sự tôn trọng. - Tả hộ pháp: Triệu Hoàng Thiên Băng: Băng Thần Nó cũng đáp lại bằng cách nói lên thân phận của mình, ở trong bang nó chỉ dưới 5 người nhưng trên của vạn người [nhưng k biết sao này có thật là nó dưới năm người hay k hay là lời nó nói thì cả 5 người kia cũng phải nghe]. Cả ba người cả kinh, Băng Thần, ai trong hắc đạo mà k biết đến chứ, nữ sát thủ giết người k thấy máu, đoạt mạng người như ngắt hoa cỏ dại bên đường. - Nếu như đã là Tả hộ pháp chắc chắn là đã gặp qua bang chủ! Ken lên tiếng hỏi, bây giờ đã k còn là cuộc nói chuyện giữa anh em với nhau mà là cuộc nói chuyện giữa những người đứng đầu thế giới ngầm, một tiếng hô phong hoán vũ, một tiếng có thể lấy đi hàng trăm mạng người, một tiếng có thể huyết tẩy cả một vùng thế gian. - Bang chủ: Hoàng Hạo Quân: Huyết Thần, đã gặp qua! Nó lãnh đạm nói, nhưng trong ý tứ lại là một cuồng nhiệt khó nói. Nó thay đổi 180°, từ ánh mắt đến giọng nói đều là lạnh như băng, đã là người hắc đạo thì không đc để cho tình cảm xem chân vào. - Như vậy cũng biết đến mối quan hệ của Killer và Royal đúng k? Bum hỏi - Hy Thần là Boss của Royal nhưng…người đứng đầu Royal lại là Bang chủ - Huyết Thần! Hơi ngắn đó buồn ngủ quá, mai bù thêm zậy
|
Đêm nay là một đêm dài với cả 3 người, chỉ vì lúc tối cái sự thật về nó quá to lớn làm cho mấy người này chỉ tiêu hóa đc một phần nhỏ, phần còn lại vẫn chưa tiêu hóa xong nên thành ra bộ não k chịu nghic ngơi xả xì-trét mà lại hoạt động năng nổ gấp 3 ngày thường => mất ngủ. Nhưng với hai kẻ kia thì lại ung dung lười biếng, vừa về tới nhà đã leo lên giường đắp mềm và ngủ. Sáng hôm sau, tại phòng Avip học viện Black Ruby, đã đến giờ vào lớp rồi mà cả ba người kia vẫn chưa đi học. - Sao mấy tên kia hôm nay đi học trễ vậy? Dani ngó ra cửa hỏi - Chắc là bên trường có việc nên đang xử lí chăng? Mia nghĩ ra một lời tốt đẹp cho tất cả - Đêm qua mất ngủ, chắc là chưa ngủ dậy! Người vốn kiệm lời là Bin nói ra lí do chính xác - Tại sao lại bị mất ngủ? Mia lo lắng hỏi, mà k biết là vô tình hay cô ý ánh mắt của Liam và Dani đều hướng về Bin - Chắc tại vì tôi chăng! Giọng nó lạnh như băng, nó thừa biết mấy cô nàng này thích các anh nó nên ghen ghét nó ra mặt, và nó cũng chẳng có ác ý gì với họ, không đụng vào nó thì bình yên sống qua ngày thôi. - Cô nghĩ mình là ai, chỉ bằng cô mà cũng để ba ngươi họ mất ngủ sao, mơ tưởng! Liam châm chọc nói, nhỏ Zy đang cười thầm trong lòng “cứ để bọn họ đấu đá lẫn nhau mình ở giữa ngư ông đắc lợi” Nó cười lạnh, k nói gì, chăm chú vào quyển sách trên bàn. “Cạch” tiếng mở cửa, ba con người kia từ từ tiến vào. Tuy không có quầng thâm mắt nhưng thần sắc mệt mỏi thì ko thể tránh khỏi. ba cô gái kia trong lòng xẹt qua một chút đau xót, họ mất ngủ chỉ lẽ vì con nhỏ mới đến kia sao… - Sao em không gọi anh dậy đi học cùng? Bum về chỗ ngồi rồi kéo nó xuống hỏi [do Bum ngồi sau nó mà] - Hôm qua anh mất ngủ, để cho anh ngủ thêm một tý, em tự đi học một mình cũng đc mà! Nó cười cười nói “ Cạnh” cánh cửa lại một lần nữa đc mở ra, lần này là bà giáo già. Bà ta đừng trên bục giảng thao thao bất tuyệt trên trời dưới đất, trăng sao mây gió, vân vân và vân vân……… “Reng…reng” tiếng chuông kết thúc giờ học và bắt đầu giờ ra chơi cuối cùng cũng vang lên. - Xuống căn tin đi, lúc sáng em chưa ăn gì hết đã đi học rồi! Ken nắm tay nó ý bảo nó đứng lên - Tại sao em lại k bao giờ chịu ăn sáng rồi đi học hả? Bum ức chế nói - Châu Âu thường không ăn sáng sớm như Việt Nam, thường thì 9 -10h mới ăn! Bin và Kun đồng thanh, trăm lời như một - À… Bum xấu hổ cuối đầu, anh quên là cách sống người châu Âu khác hoàn toàn với cách sống người châu Á - Đi thôi! Ken nắm tay nó kéo đi, ba người kia cũng đi theo phía sau. Sau đó nhỏ Zy cũng nhanh chóng biến mất khỏi căn phòng Có 3 đôi mặt ganh tỵ cùng ghen ghét đang nhìn theo đoàn người kia. - Các cậu có nhìn thấy không? Bum rất quan tâm đến cô ta, tớ hết hy vọng rồi đúng k? Liam mắt rưng rưng nói - Ko đâu, cô ta chỉ là lợi dụng Bum thôi, một ngày nào đó cậu ấy sẽ nhận ra và đá cô ta ngay thôi! Dani an ủi - Ken, cậu ấy đúng là thích cô ta đúng k, cậu ấy chưa từng dịu dàng với ai như thế! Mia đoi mắt phiếm hồng, âm thanh đè nén nói - Có thể họ là anh em họ thì sao, cậu cũng nhìn thấy Kun biết khá rõ về cô ta mà, chắc chắn họ là anh em họ có quan hệ thân thiết nên Ken tỏ ra dịu dàng quan tâm với em gái như thế thôi, cậu ấy không thích loại người như nhỏ ta đâu! Dani đóng vai trò là người giải tỏa khúc mắc trong lòng hai người họ mà không biết rằng lòng mình cũng đang rối như tơ vò - Xuống căn tin đi, ăn cho quên sự đời đi! Dani đề nghị, ăn quên buồn là khẩu hiệu của bọn họ Sau khi nghe đc những lời động viên vủa Dani tinh thần của họ phấn chấn hơn hẳn nên cất ngay khuôn mặt bi thương đưa đám mà mang lên khuôn mặt tươi cười. Không khí căn tin hôm nay căng thẳng cực kì căng thẳng, mọi người ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, rụt rè đứng một bên. Thấy 5 người tiến về phía căn tin nên tự động rẽ ra tạo thành một lối đi cho họ. Cái bàn đc làm bằng thiết mạ vàng, chạm khắc những đồ họa tinh tế, hấp dẫn, ngay chỗ cạnh rộng của bàn, có một người con trai mặc một bộ vest đen từ trên xuống dưới, mái tóc màu đỏ đc đánh rối cẩn thận, ánh mắt màu hổ phách lạnh băng sắc bén, hơi thở trầm đục mang theo sát khí lởn vởn xung quanh như đang chờ đợi điều gì đó. - Bang chủ, Minh vương, Kỳ vương , Bảo Vương và Hy Thần hộ pháp đã đến, phía sau họ còn là cô gái hôm trước và hôm qua đã ngồi lên ghế của Bang chủ! Một tên cận vệ thân cận nhanh chóng báo cáo tình hình Anh chỉ khẽ gật đầu tỏ ý đã biết, tên đó lùi lại phía sau nhập vào đám học sinh kia. Bốn người họ nhanh chóng lại bàn ăn của Avip và rất là ngạc nhiên khi thấy Jun ở đây - Jun, sao hôm nay ngươi lại đi học, tưởng lại nghĩ nữa chứ! Kun vui vẻ nói. Ngay lập tức một ánh nhìn nóng rực nhìn Jun, ánh mắt mang sự thèm muốn, khao khát cháy bỏng. và một đạo ánh mắt hửng hờ, lạnh lùng, k quan tâm. - Ai là người đã ngồi lên ghế của tôi? Jun k trả lời Kun mà đi thẳng vào vấn đề. Lời vừa thốt ra đã khiến cho bốn người lo lắng và bốn người k còn nhiều nữa cảm thấy vui vẻ, hả hê vô cùng. - Cậu sẽ làm gì người đó? Bin lên tiếng hỏi, nếu như là anh thì Jun có thể sẽ nể mặt vài phần mà nhẹ tay chăng. - Giết! Một từ lạnh hơn băng, ko cảm xúc vang lên nhất thời đánh động đến giây thần kinh đã căng hết cỡ của nhiều người Cả bốn người định lên tiếng là “ cậu k thể giết cô ấy, muốn ghết phải bước qua xác tụi mình” thì một anh thanh thanh thúy, ngọt ngào có chút nũng nịu vang lên. - Chẳng lẽ ngay cả em anh cũng giết sao? Ngay sau đó là một hành động phải gọi là muốn nổ mắt người nhìn. Nó vòng tay ôm lấy cổ Jun, mặt kề sát bên mặt anh, cằm tựa vào vai anh. - Thiên Băng! Jun thốt lên
~ END CHAP 10 ~
|
CHƯƠNG 11: NGƯỜI JUN YÊU
- Chẳng lẽ ngay cả em anh cũng giết sao? Ngay sau đó là một hành động phải gọi là muốn nổ mắt người nhìn. Nó vòng tay ôm lấy cổ Jun, mặt kề sát bên mặt anh, cằm tựa vào vai anh. - Thiên Băng! Jun thốt lên Một học sinh mới của Avip, gọi thẳng tên của Song Hàn thiếu gia không nhưng không bị sao mà lại còn đc các thiếu gia chăm sóc từng li từng tí như bảo bối, cầm trên tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Dám ngồi trên ghế cấm của cả học viện, ghế của Bang chủ Killer Hoàng Hạo Quân – Jun, còn nói là có chuyện gì sẽ tự chịu trách nhiệm. Nhưng còn chấn động hơn là, Jun thiếu gia cực kì ghét người khác chạm vào mình, hôm nay lại ngồi yên cho một người con gái ôm. - Giống như ngày xưa, ôm anh thật thích! Nó từ từ buông vòng tay ra đừng thẳng dậy. Câu nói của nó đã làm chấn kinh tất cả học sinh đang có mặt ở đây lúc bấy giờ “ giống như ngày xưa” có nghĩ là họ đã quen nhau từ trước và rất thân nên Jun mới có thể cho nó ôm như thế. Jun đứng dậy, vòng ra phía sau làm mọi người nín thở, nhiều đứa con gái cho rằng lúc nãy là do anh bị kinh ngạc nên không phản ứng, bây giờ anh đang tức giận và sẽ trừng phạt nó. Rất nhiều người nghĩ như thế trong đó có cả nhỏ Zy “ chắc chắn anh ấy đang rất tức giận, vì lúc nãy do cô ta ôm anh đột ngột nên anh nhất thời không phản ứng thôi, họ không có quen biết nhau đâu, không đâu” cô ta tự trấn an mình như thế nhưng có vẻ đã sai lầm rồi. Jun đứng trước mặt nó, đưa tay ra kéo nó vào lòng, ôm siết nó Đám fan cuồng đang phát điên vì điều này “là Jun đang chủ động ôm cô ta, là Jun đang chủ động ôm một người con gái” , nhiều người bức xúc quá mà ngất xỉu tại chỗ. Anh khẽ thầm thì nhưng không gian bây giờ lạ quá tĩnh lặng dẫn đến anh thầm thì thì cùng trở thành tiếng nói có âm lượng cực lớn - Cuối cùng thì em cũng đã trở về rồi, Ice! - Ừ, em đã trở về! Nó cũng vòng tay ôm lại anh, nở một nụ cười thiên sứ xinh đẹp như ánh mặt trời chói chang của ngày hè. Jun cũng đáp lại bằng một nụ, tuy không rõ ràng lắm nhưng chính xác là một nụ cười, tưởng chừng như đã biến mất 7 năm rồi. “Rầm” nữ sinh té xỉu liên tục do mất máu [chỉ là một nụ cười mà lực phá mạnh quá ta], số còn lại không té xỉu thì đang rơi vào trạng thái không ổn định, miệng luôn lẩm bẩm “ Jun cười, hoàng tử băng giá cười…cười…” vậy đấy. Đám con trai trong trường đa số đều tham gia vào Killer nên luôn phải giữ tinh thần nghiêm túc, mặt dù nhiều người thất thần nhưng cũng k dám để lộ ra ngoài. Nhỏ Zy thì đang điên cuồng hét trong lòng “ không không đc, mình k thể để cô ta cướp đi Jun của mình đc, Jun là của mình, là của mình…” ra sức lắc đầu liên tục như không tin vào hình ảnh hai mỹ nam mỹ nữ đang công khai ôm nhau giữ căn tin kia. - Hai người có cần cho tụi tớ một lời giải thích không? Kun lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạc mà lãng mạn này hỏi hai người đang ôm nhau k muốn rời kia - Có gì đâu để giải thích! Jun lạnh giọng nói, đang chìm đắm trong hạnh phúc thì bị phá hủy, ai mà k tức - Chúng ta cần một nơi kín đáo để nó chuyện, em sẽ nó rõ cho mọi người! Nó vui vẻ nói - Vậy chúng ta lên phòng hội học sinh! Bum đề nghị - Ok! Mọi người đồng ý ngay rồi 6 người đi mất Sau khi sáu người đi thì mọi người cũng nhanh chóng giải tán ai về lớp nấy, chỉ còn lại bốn người, nhỏ Zy đang ngồi bên bàn ăn, đôi mắt thất thần nhìn theo hướng sáu người vừa ly khai, nồng đậm tình yêu và ghen ghét. Bộ ba hotgirl Liam, Dani và Mia thì trợn mắt lớn, không tin đc những gì vừa xảy ra. Jun con người máy lạnh, ghét nhất là con gái thì lại chủ động ôm một người con gái, vẻ mặt hết sức vui mừng, khác xa vẻ âm lãnh thường ngày. Còn về phía bốn chàng trai kia thì không có vẻ là tức giận hay ghen tỵ mà chỉ là một sự kinh ngạc, một sự khó hiểu khi thấy họ ôm nhau. - Các cậu có nghĩ là cô ta chính là cô bé 10 tuổi hình nền điện thoại của Jun không? Liam hỏi - Nếu suy nghĩ lại thì cô ta và cô bé đó có nhiều nét rất giống nhau, má trái nó một lúm đồng tiền sâu, mái tóc màu nâu café đó nữa, là tóc thật không phải nhuộm, nhất là đôi mắt đó, màu nâu ánh những tia xanh lá, chắc cô ta là con lai Á-Âu, nhưng trong hình thì đôi mắt đó tinh anh, không nhiễm bụi trần còn cô ta thì lại âm u và toàn lãnh khí. Mia là người tinh tế nhất cả bọn nên nhanh chóng đưa ra phân tích - Vậy chẳng phải cô ta chính là người mà Jun yêu hay sao? Dani hỏi, một câu làm chấn động người ngồi bên kia “ Cô ta chính là người Jun yêu, người Jun yêu……” Nhỏ Zy trong lòng chỉ có một câu này, lặp đi lặp lại…..
|
- Em cho tụi anh một lời giải thích! Ken vừa ngồi xuống ghế hỏi thẳng vào vấn đề - Có gì đâu để giải thích, hai người họ quen biết nhau! Bin trả lời - Tại sao họ lại quen biết nhau? Kun hỏi - Thì…Cậu im đi, tớ muốn nghe câu trả lời của em ấy! Bin đang định nói luôn thì Bum đã cắt ngang - Em và Jun quen nhau ở Nhật! Nó thành thật trả lời - Lúc nào? Kun - Năm em 10 tuổi! nó ngoan ngoãn nói - Hai người quen nhau ở đâu? Ken - Tại biệt thự của papa nuôi Masuda Hondo! - Cậu ấy có biết em là…Bum khẽ liếc Jun - Nãy giờ quên! Nó vỗ trán, rồi đứng lên trước mặt Jun - Tả hộ pháp ra mắt bang chủ! Tay trái đặt trước ngực cuối đầu một góc 45° như đã từng làm với bốn người kia, khuôn mặt khiêm túc hẳn. - Bang chủ: Hoàng Hạo Quân: Huyết Thần. Jun lãnh đạm nói, khuôn mặt băng lãnh như ngày thường nhưng có phần ôn hòa hơn trong ánh mắt. - Tả hộ pháp: Triệu Hoàng Thiên Băng: Băng Thần. - Lần này em ấy về VN là có mục đích riêng và cả mục đích chung nữa! Bin sau khi bị Bum bắt cấm khẩu thì cũng đc phép nói - Mục đích riêng, mục đích chung? Cả ba người Bum, Kun và Kun ngờ nghệch, Jun cũng hơi khó hiểu vế trước - Mục đích riêng của em là trả thù Triệu Gia cho mama em và mục đích riêng là này là khuếch đại danh tiếng của Killer, có một thế lực đang ở sau lưng chúng ta hành động và chúng ta cần phải đánh nát cái âm mưu này của bọn chúng. Nó lạnh lùng nói, đây là phong thái khi bàn chuyện chính sự của nó. - Mục đích riêng của em thì có vẻ rất dễ dàng thực hiện, nhưng còn cái sau, có một thế lực đang ở sau lưng chúng ta hành động chuyện đó thì anh biết nhưng đã điều tra nhưng k thể tìm ra. Ken nói - Bỏ qua chuyện này trước đi, đây k phải là nơi thích hợp đển nói chuyện này, chúng ta về lớp trước, chuyện này tối nay tại trụ sở Killer chúng ta sẽ nói sau! Đi nào! Nó hăm hở kéo mọi người đứng dậy rồi rất tự nhiên ôm tay Jun về lớp. - Đây có phải đc gọi là bỏ rơi k nhỉ? Kun ngu ngơ hỏi - Chắc đây là cảm giác bị bỏ rơi! Bum ôm trái tim mình, đôi mắt mông lung nhìn mây trắng nói - Sến rện! Bin và Ken khẽ lắc đầu rồi bỏ đi trước - Chờ tụi tớ với! hai tên đào hoa hay mơ mộng kia gọi í ới, chạy theo phía sau “Cạch” tám con mắt của bốn người đồng thời hướng về phía cửa, đầu tiên là một đôi găng tay da màu đen, khỏi nói thì cũng biết người mở cửa là Jun [vì chỉ có anh là sử dụng găng tay cho bất cứ trường hợp nào], Jun từ từ tiến vào lớp lướt quanh một lượt bỗng tấm mắt anh dừng lại nơi bàn anh ngồi, đáng lẽ ra là nó không có người nào nhưng bây giờ có một cô gái đang ngồi, tầm mắt lại chuyển sang bàn trống bên dãy kia, cặp của anh đang nằm trên bàn. - Jun, cậu thích ngồi một mình mà lớp lại có học sinh mới ngồi chỗ cậu nên tớ chuyển sang đây để cho cậu ngồi bàn trống một mình, không có vấn đề gì chứ? Cái lớp này ngoài ai ngồi bàn một mình ngoài nhỏ Zy chứ. - Biến! Âm thanh trầm thấp nguy hiểm của Jun vang lên - Nhưng chẳng phải cậu muốn ngồi một mình sao, tớ nhường cho cậu chỗ đó! Nhỏ ta vẫn cố trấn định bản thân, tươi cười, thanh âm mềm mỏng nói - Hừ, mặt cũng dày thật, cậu ấy đã kêu cô biến thì biến đi, còn ráng ỉ ôi, khinh tởm! Liam khinh thường nói, Dani và Mia cũng ném cho nhỏ một ánh mắt khinh thường - Điều tôi làm cũng là muốn tốt cho cậu ấy! Nhỏ sừng cồ cãi lại Nó đang lẽo đẽo đi theo Jun nhưng vì lo nghịch điện thoại nên nó đi chậm lại phía sau nên vào trễ hơn Jun một chút, lại chăm chú nhìn điện thoại không nhìn đường nên va phải Jun đang đứng một đống nơi đó. - Ui da, đau! Nó oai oán kêu lên, tay xoa xoa mũi - Không sao chứ? Jun lo lắng quay lại hỏi – để anh xem nào! Jun kéo tay đang xoa xoa cái mũi tội nghiệp của nó ra – không sao đâu! Xong rồi kết luận vấn đề. - Đau! Nó chu môi giận dỗi - Ngoan nào, em giận trong rất dễ thương đó! Jun hai tay ôm mặt nó, cười cười nói, môi còn câu lên nét cười dễ thấy. “Cậu ấy trong rất thoải mái bên cạnh cô ta, chủ động tiếp xúc cùng cô ta, còn cười nữa, đây là mặt khác của Jun mà mình chưa từng thấy” Ba cô nàng nhà ta ý tưởng lớn gặp nhau. “ Cậu ấy cười, nhưng nụ cười ấy không phải giành cho mình” Nhỏ Zy lòng đau thắt, cắn chặt môi để không phát ra tiếng khóc. - Hai người tình cảm quá ha, phải để ý đến những người độc thân như tụi tui chớ! Kun và Bum bất bình nói - Xì, hai anh mà độc thân á, chắc con gái thế giới này mắt mù hết rồi! Nó quăng bom - Không phải mù mà còn câm, điếc nữa! Bin cũng tiếp trái bom của nó rồi cho thêm năng lượng hạt nhân vào - Chỉ sợ là ngày nào cũng có người tới cửa xin đc làm bạn gái mới mệt ha! Ken cũng tiếp tay và quăng trái bom nên đầu hai anh em đào hoa nhà nọ. - Các người ăn hiếp anh em tui hả? Bum mặt hơn đỏ lên vì ngượng tức giận gào lên - Hai người mà ai ăn hiếp nỗi! Bin khinh thường ném một câu rồi về chỗ ngồi - Đc lắm đc lắm…Bum và Kun tức nổ đom đóm mắt, hậm hực về bàn ngồi, không biết làm sao nuốt trôi cơn tức này. - Tức thì xả ra đi, để trong người lâu ngày sinh bệnh khó chữa đó! Nó còn cố nói sốc, nhìn khuôn mặt từ đỏ thành xanh rồi tím rồi đen thui của hai người nó không nhịn cười nỗi, nhịn nữa nó bị nội thương mà chết mất - Hahaha…ba tiếng cười vang lên cũng lúc,nó, Ken và Bin, tiếng cười vui vẻ nhưng cũng chỉ làm cho mặt của ai đó đen càng thêm đen mà thôi. - Hai người chết với tụi tôi! Bum và Kun thẹn quá hóa giận nhào lên quýnh lộn với Ken và Bin, nó thì đc trực tiếp bỏ qua, hai người cũng định thử nó nhưng lại ngại nó đang mặc váy học sinh và Jun, ai bảo nó đang đứng với Jun chi, Jun đáng sợ lắm và mọi người ai cũng biết điều này.
|
4 con nai vàng ngơ ngác nhìn cảnh lộn xộn kia, thầm oán trong lòng. Bọn họ trong rất thân thiết, họ đùa giỡn rất tự nhiên bên cạnh nhau. Trước kia, họ chưa từng lộ ra nhưng hành động con nít thế này, tuy đào hoa có tiếng nhưng Kun và Bum cũng rất là chỉnh chu khi ở trường, không bao giờ tay này ôm cô kia, vuốt tóc cô nọ. Ở trường thì đúng là những học sinh ngoan ngoãn mặc dù hay cúp học, nhưng bởi vì những cái đầu đó quá thông minh nên nhưng kiến thức căn bản đó không thể làm khó khăn cho họ. Đc định trước là những người thừa kế khối tình sản khếch xù trong tương lai tất nhiên thông minh thiên bẩm là một điều dễ hiểu, có thể những cái này họ đã đc học từ khi chưa quá 13 tuổi. Cách ứng xử giao tiếp khôn khéo, không để người khác nắm thóp họ đã nằm lòng từ khi có nhận thức nhưng hôm nay họ đã quá không thông minh khi để lộ ra một điểm yếu chết người trong lòng họ - nó. Cô công chúa 10 năm trước là nhị tiểu thư tập đoàn Triệu Gia đứng đầu thế giới về đá quý, thời trang và bất động sản nhưng trải qua tình yêu tan vỡ của pama, hai người ly hôn, gia đình ly tán. Nó trở về Anh quốc cùng mẹ, trở thành ứng cử viên thừa kế ngai vàng Nữ Hoàng Anh. Tuy đc mama yêu thương chăm sóc hết mực nhưng trong lòng nó vẫn tồn tại một vết thương lòng quá lớn, nó trách mẹ nó tại sao lại k giữ đc hạnh phúc gia đình, để rồi bắt nó và người anh trai song sinh phải xa nhau, cách nhau hai phương trời thế giới, một phương Đông, một phương Tây. Mẹ nó cũng biết nó hận bà và lòng yêu thương của bà cũng trở nên phai nhạt dần, đúng là bà không cho nó một hạnh phúc trọn vẹn, một tuổi thơ đc yêu thương trong vong tay cha mẹ. nhưng có phải là bà không muốn cho nó không mà là có người cướp đi của nó, là papa của nó đã thay đổi, đã bóp chết những ngày tháng mà nó đáng ra phải nhận đc. Và bà bắt đầu hận ông tận xương tận tủy, chính ông là người đã khiến cho đứa con gái bé bỏng của bà hận bà, nên ông sẽ phải trả giá đắt cho nhũng gì đã làm và bà sẽ hủy diệt tất cả những con người đã cướp đi hạnh phúc của bà và con bà. Quay lại truyện nào, nhỏ Zy nhìn thấy nó đang làm nũng với Jun thì tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhỏ và Jun đã có hôn ước, chắc chắn sau này Jun sẽ là của nhỏ, nhưng tại sao, nó lại xuất hiện và là người mà Jun yêu cơ chứ. Đám người kia quýnh nhau cũng đã xong, tuy nói là quýnh nhau nhưng thật ra là đang đùa giỡn nhau mà thôi. Mệt mỏi lê thân xác đứng mỏi muốn rụng chân của mình đi xuống bàn, nó nhận ra có một điều gì đó không thích hợp. - Tại sao cô lại ngồi đây? Nó lạnh giọng hỏi - Jun không thích ngồi chung với người khác, cô lại muốn ngồi đây, tôi ngồi bàn một mình nên đổi chỗ cho cậu ấy ngồi! Nhỏ cũng không thèm đóng vai hiền trước mặt nó nữa - Tại sao cô lại nói cậu ấy không thích ngồi cũng người khác? Nó khinh khỉnh hỏi - Điều này cả trường ai cũng biết! Nó nén giận trong lòng đáp lại - Đúng là Jun không thích ngồi cùng người khác, nhưng chưa chắc là Jun không thích ngồi cũng với tôi! Jun nhỉ? Nó quay sang nói với Jun - Cô..cút! Jun nghiêm mặt, nguy hiểm nhìn nhỏ ta - Cậu…nhỏ ta lúng túng, tay chân lóng ngóng - Jun đã bảo cô cút thì cút đi, đứng đó làm gì! Dani giễu cợt một câu - Dani cô đừng quá đáng! Nhỏ ta đúng là điên rồi, công khai chống lại bộ tam công chúa Black Ruby - Tôi chỉ nói sự thật! Dani chẳng có vẻ gì là tức giận cả - Hừ… nhỏ ta hừ một tiếng rồi xách cặp về bàn mình ngồi, rồi nhanh chóng đeo cặp của jun để lại bàn cho Jun. - Xem ra là còn có chút thể diện, cứ tưởng là định đem giẫm dưới chân luôn chứ! Liam châm chọc, nhỏ Zy này ngày càng thú vị - Cô….Nhỏ tức đến xanh mặt, trừng mắt nhìn Liam - Đừng nhìn nữa, mắt cô đã lòi rồi, cẩn thận kẻo rớt luôn tròng mắt ra đấy! Mia ngày thường im lặng nhưng với sự chuyển biến của nhỏ Zy, cô cũng phải hùa theo mọi người trêu chọc cô ta một chút. - Hahaha… vài tiếng cười vang lên. Mặt nhỏ Zy từ xanh chuyển sang đỏ hết cỡ, hận k có cái lỗ chui vào trốn - K ngờ, Mia hiền thục của chúng ta miệng lưỡi cũng sắc xảo ghê ta! Kun tán thưởng một câu - Chỉ là giấu nghề thôi! Mia cũng vui vẻ đáp lại, nhưng lại lén nhìn biểu hiện của Ken một chút, Ken đang nhìn cô bằng một ánh mắt âm trầm khó đoán. “ Cậu ấy nhìn mình như thế là có ý gì, chẳng lẽ mình đã làm hỏng hình tượng thục nữ trong lòng cậu ấy rồi sao” Mia lo sợ, lúc nãy chỉ vì muốn chơi đùa một chút mới nói ra những lời như thế, nhưng sau đó lại nhớ ra rằng còn có Ken trong lớp. ~ End Chap 11~
|