Tuyết Yêu Thương
|
|
TUYẾT YÊU THƯƠNG Tác giả: Đinh Triệu Quyên Chương 9 Ads Tại phòng khách nhà Hàn Phong, hai người ngồi tựa vai nhau trên ghế sô fa. Hàn Phong: “ Phương Nguyên, em đã xem đi xem lại video đó bao nhiêu lần rồi. em thích anh đến vậy sao?”
- nó đặc biệt mà, em sao nó về nhé.
- Nó là làm cho em mà- Hàn Phong thẹn thùng quay đi
- Em phải đăng lí bản quyền cách tỏ tình này mới được.hì. Anh làm nó khi nào vậy?
- Buổi tối hôm em từ chối lời tỏ tình của anh, anh đã làm nó- Hàn Phong ngập ngừng cúi mặt xuống gối
- Thảo nào nó tâm trạng thế này. Xem ra hệ quả của lời từ chối đó không nhỏ rồi.
- Em biết tội em lớn chưa? Sau này phải yêu anh nhiều đó
- Tuân lệnh. Nhưng mà…nhiều hơn anh yêu em được không?
- Không được không ai được yêu em nhiều hơn anh
- Thật không?
- Thật- Hàn Phong khẳng định
- Quyết tâm chưa?
- Quyết tâm
- Anh biết anh nói như vậy là anh đang tuyên chiến với rất nhiều người không?- Phương Nguyên quàng tay lên cổ Hàn Phong kéo mặt anh sát lại mặt cô rồi thì thầm
- Thật sao?
- Chắc chắn rồi, em rất có sức hút đấy, anh có sợ không?
- Không sợ
- Why?
- Vì anh biết anh yêu em – Hàn Phong nhìn thẳng vào mắt Phương Nguyên, trả lời đầy tự tin
- Ngốc ạ, anh làm em đau tim quá. – cô ôm cổ anh, thì thầm vào tai anh- em cũng vậy. em yêu anh, Hàn Phong.
* * *
Tại nhà Phương Nguyên, Đình Quyên đang lúi húi dọn dẹp bữa trưa:
- Mấy đứa em thật tệ, dạo này đứa nào cũng đánh lẻ, bở bê bà chị già nua này ở nhà một mình ăn cơm tối một mình. Thật là vô lương tâm
Phương Nguyên: “ chị à, em đang tạo cơ hội cho chị đó, chị cùng anh giám đốc hôm trước đưa chị về đó, anh tên là gì nhỉ?”
Hoàng Anh nói xen vào: “Vương Huy, chúng em đã rất có lòng chuẩn bị cho chị 2 vé xem phim kinh dị tối nay. Đúng gu chị nhé!”
Hai nàng đồng thanh: “ chị đi chơi vui vẻ nhé”
Đình Quyên nói vọng theo: “ cẩn thận đấy”
* * *
Tại nhà Hàn Phong, Hàn Phong và Phương Nguyên vừa đùa nghịch vừa làm món ăn vui vẻ. Ăn cơm tối xong, Phương Nguyên lấy quấn album ra xem để mặc Hàn Phong một mình rửa bát.
Hàn Phong rửa bát xong liền ra ngồi cạnh cô ngay: “Phương Nguyên em đang xem gì vậy?” Khuôn mặt cô nóng rực, đôi mắt sắc lạnh
- Hàn Phong, anh lập tức giải thích cho em , tại sao lại có hình của cô Hiểu Thanh đó mặc bikini trong quyển album này.
- Anh…Anh không biết- Hàn Phong trố mắt nhìn bức ảnh
- Anh không biết? lần trước em xem quyển album rõ ràng không có, sao bây giờ lại có nó ở đây?
- Nhà này chỉ có anh, em , Lý Minh và Hoàng Anh. Nếu không phải anh thì là Lý Minh, em sẽ lập tức gọi cho Hoàng Anh.
- Em đừng như thế. Thật sự không phải bọn anh mà. Có thể là Hiểu Thanh cô ấy kẹp nhầm thì sao?- Hàn Phong ra sức biện hộ
Phương Nguyên ngẫm nghĩ: là Hiểu Thanh, biết ngay hôm đó cô ta xuất hiện ở đây là không đơn giản. Cô ta đúng là có mưu đồ mà. Đó hồ li tinh
Phương Nguyên mỉm cười:
- chắc là Hiểu Thannh làm rồi, em trách lầm anh rồi, anh tha lỗi cho em nhé- tuyệt chiêu mắt chớp chớp
- Không sao mà. Em hiểu ra là tốt rồi …Nhưng mà công nhận body của cô ấy đẹp thật, rất nóng bỏng- Hàn Phong ngắm nghía tấm ảnh
- đẹp đến vậy sao, em mượn được không?- Phương Nguyên cầm tấm hình ngắm nghía- bikini ai mặc cũng thế thôi mà- vừa nói cô vừa ưỡn ngực tạo dáng.
- không thể nào, cũng phải tùy người thôi- Hàn Phong phủ nhận ngay
Phương Nguyên tức giận càng cố cười : “ anh thích vậy sao?”
- dĩ nhiên rồi- Hàn Phong không thèm nhìn cô, thấy cô nổi giận anh càng chọc cô tức thêm.
- Mùa hè nóng nực như thế nếu nhìn thấy tấm ảnh mát mẻ vậy thì đúng là gặp thần dược rồi.
- Em đúng là hiểu người thật.
- Vậy để em tặng anh một món quà bất ngờ nhé
Hàn Phong tò mò không biết Phương Nguyên định làm gì nhưng cũng không hỏi vì thấy cô cười to như thế. Mắt Phương Nguyên nảy lửa, khen cô gái khác trước mặt bạn gái mình, anh to gan thật, chả lẽ bây giờ tôi lại cạo lông làm thịt anh ngay lập tức, không được mình không thể tỏ ra hẹp hòi được. phải bình tĩnh tự tin không cay cú, lặng lẽ âm thầm trả thù sau.
* * *
Sáng sớm hôm sau, tại nhà Hàn Phong. Chuông báo thức vừa đổ, điện thoại
liền báo tin nhắn: “ em ở bể bơi chung đợi anh. Buổi sáng tốt lành nhé anh yêu”. Là Phương Nguyên, cô nắm rõ lịch trình của anh quá mà. Anh bật dậy, bức ảnh trước mặt anh là cô gái mặc bikini vô cùng gợi cảm, thật mát mắt quá. Nhưng đó là Hiểu Thanh, anh trố mắt ra nhìn rồi lập tức gỡ tấm ảnh xuống : “ trời ạ, ai chơi ác vậy, Phương Nguyên mà thấy chắc xé xác mình ra, may mà phát hiện sớm”.
|
Hàn Phong nhẹ nhõm mở của phòng ra. Là Hiểu Thanh, Hiểu Thanh, Hiểu Thanh, Hiểu Thanh, Hiểu Thanh, Hiểu Thaaaaaaaaaaaanh….Ảnh Hiểu Thanh mặc bikini màu xanh nõn chuối ở khắp mọi nơi, phòng ngủ, nhà bếp, phòng tắm, phòng thay đồ, trên ti vi ngoài bể bơi, máy tính. Hàn Phong sửng sốt: “ ai đã làm chuyện này ?”
Anh nhấc máy gọi ngay cho Lý Minh: “ Lý Minh chuyện này có phải do cậu làm không?
Lý Minh còn đang ngái ngủ: “ đại huynhh à, chuyện gì đây? hết Phương Nguyên rồi lại đến anh.hai người làm phiền tôi từ sang tới giờ không định cho tôi ngủ sao?”
- Phương Nguyên… cô ấy làm gì?
- Cô ấy sáng sớm đã gọi tôi dậy bắt tôi treo một đống tranh lên tường nhà anh đấy.
Một giọng nói thoáng qua trong đầu anh: “em sẽ tặng anh một món quà bất ngờ”. Hàn Phong cúp máy, bây giờ thì rõ rồi, cô ngây thơ đến vậy sao? anh chọc tức cô mà cô còn làm thật. điện thoại lại báo tin nhắn lần nữa: tài khoản tín dụng của quí khách đã sử dụng xxxxxx hiện tại còn yyyyyy vào lúc zzzzz tại ttttttttt. Hàn Phong cười thầm: “ chắc chắn là em rồi, đúng là bất ngờ thật?nhưng cô làm gì lại tiêu đến tiền triệu thế này?”
Hàn Phong gọi điện cho Phương Nguyên nhưng không thấy cô trả lời điện thoại để trong túi trong phòng thay đồ của Hàn Phong. Có lẽ cô lên phòng anh rồi mới xuống bể bơi. Anh khóa cửa, để thẻ chìa khóa vào trong ví rôi: “oh my god, lại Hiểu Thanh, em nghịch ngơm như vậy sao?” tấm sticker của anh và Phương Nguyên thay bằng tấm ảnh nóng bỏng của Hiểu Thanh. Anh tháo tấm ảnh bỏ vào thùng rác rồi đi thẳng xuống bể bơi.
* * *
Bể bơi ngoài trời đón ngập ánh nắng, nước trong vao, một vài người đang bơi trong bể, hình như là đang bơi đua, khá gay cấn.một vài người nằm dài trên ghế dựa tắm nắng. Một toán nam thanh niên ngồi tụ lại một góc như đang bàn tán điều gì đó. Cũng không phải vấn đề của anh, anh không quan tâm. Anh đưa mắt xung quanh tìm cô bạn gái của mình. Không thấy cô đâu, anh bắt đầu nghĩ lung tung : có khi nào cô giận anh nên cho anh leo cây rồi, mà tại sao lại là bể bơi, cô hẹn ở đây làm gì?
Rồi mọi người đồng thanh kêu to: “thắng rồi, Phương Nguyên thắng rồi, em giỏi quá”
Anh có nghe lầm không, có thể lắm, khoảng cách xa như vậy cơ mà, sao có thể là cô chứ. Anh cười nhạt, quay đi. Một cô gái và một nam thanh niên từ hồ bơi bước lên. Chàng thanh niên nhanh chóng bước lên trước, cô gái từ từ bước lên sau. Mọi người tiếp tục tán thưởng hai người đang bước lên trên, cô gái hất tung mái tóc cho nước văng ra hết để lộ khuôn mặt thanh tú, lớp trang điểm không trôi tuyệt đẹp. Cô gái mặc một bộ bikini màu da báo của thương hiệu nổi tiếng, khoe ra đôi chân dài thon thả, là da trắng nõn nà, số đo 3 vòng chuẩn, đẹp từ mọi góc độ khiến ai nhìn qua cũng phải chảy máu mũi máu mồm, phải nói là loại kịch độc của giang hồ.
Hàn Phong sửng sốt: là Phương Nguyên, chính là cô rồi, cô đẹp quá, anh đã từng phải thừa nhận vẻ đẹp của cô khi cô diện bộ váy cưới nhưng anh không ngờ cô mặc bikini lại đẹp không tì vết như vậy, anh nhận ra tối qua anh đã sai lầm khi chọc tức cô tối qua. Rồi nam thanh niên kia xen ngang chắn mất tầm nhìn của Hàn Phong. Anh ta lấy khăn bông khoác lên người Phương Nguyên: “ Phương Nguyên, em bơi giỏi lắm”.
Phương Nguyên khiêm tốn: “ đâu có là anh nhường em mà”.
Một thanh niên khác xuất hiện, phải nói là body chuẩn không cần chỉnh luôn, anh đưa cho cô một chai nước cam mở sẵn nắp: “liệu anh có vinh hạnh được đua cùng người đẹp không?”
Phương Nguyên đỡ lấy chai nước: “vậy hẹn anh ngày khác, hôm nay như vậy là quá đủ rồi”.
Chàng thanh niên tiếp lời: “vậy giờ này ngày mai gặp em ở đây nhé”. Phương Nguyên cười đáp lại. Chàng thanh niên đưa tay còn lại nắm lấy bàn tay đang đỡ chai nước của cô.
Hàn Phong từ đâu xuất hiện, kéo cô về phía anh : “xin lỗi anh nhưng không có chuyện đó đâu”
Mọi người cùng đứng dậy nhìn về phía Hàn Phong: “ anh là ai?”
Hàn Phong nắm lấy tay Phương Nguyên giờ lên: “ cô ấy là vợ sắp cưới của tôi, chúng tôi đã đính hôn rồi”- mọi người nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay Phương Nguyên.
Hàn Phong tiếp lời: “vậy tôi xin phép đưa cô ấy về”
Phương Nguyên bất lực : “ơ , anh à, oppa”
* * *
Tại căn hộ của Hàn Phong
- Phương Nguyên, em ngồi xuông đây cho anh- Anh gì cô xuống ghế sô fa
Hàn Phong quay vào bếp uống một cốc nước lạnh, thấy Phương Nguyên đang đứng lên
- em định đi đâu?
- Em cần uống nước ấm và mặc áo, bơi nhiều nên bây giờ em lạnh lắm.
- Anh sẽ lấy cho em, em ngồi yên đi.
Hàn Phong quay vào phòng lấy áo, chuông cửa reo.
Phương Nguyên đứng dậy mở cửa:
- Anh là ai?
- Cô là cô Phương Nguyên phải không?
|
- Vâng là tôi
- là súp thập cẩm, ông chủ tôi đặc biệt chuẩn bị cho cô.
- Ông chủ của anh là?
- Ông chủ của tôi là ông Chu, chủ khu căn hộ biệt thự cao cấp này, ông chủ dặn phải mang đến phòng cho cô ngay khi cô về phòng. Chúc cô ăn ngon miệng
- Nhờ anh gửi lời cảm ơn đến ông chủ anh giùm tôi. Cảm ơn.
Hàn Phong: “bây giờ fan của em còn theo tận lên đây rồi, ông Chu đó là ai vậy?”
- ông gì chứ, người ta cũng bằng tuổi anh thôi, sáng nay em có bơi đua với anh ấy một lượt, anh ấy cũng là một đối thủ đáng gờm đấy. Đúng là tuổi trẻ tài cao.
- Gì chứ? Có gì hơn anh?
- Em đâu có nói gì anh. Oa, dụng tâm vậy sao? thơm quá đi. Anh ăn thử không?
- Em…. Anh không ăn
Phương Nguyên vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon, Hàn Phong mở laptop ra đọc kịch bản, màn hình lại là hình Hiểu Thanh, anh lầm bẩm: “ Phương Nguyên thì ra em bày trò trả thù anh”.
Điện thoại của Phương Nguyên đổ chuông. Phương Nguyên bắt máy : “alo”
Đầu dây bên kia lên tiếng: “món súp có hợp khẩu vị của em không?”
- anh Chu, là anh sao? cảm ơn anh, món súp rất ngon.
- không có gì, chỉ cần em thích là được. tối nay anh mời em đi ăn nhé
Hàn Phong giật lấy điện thoại: “ xin lỗi, tối nay chúng tôi kết hôn” rồi cụp máy.
Phương Nguyên mỉm cười: “ anh muốn kết hôn với em đến thế sao?”
Hàn Phong : “ Đúng vậy, anh muốn kết hôn với em ngay bây giờ, anh muốn có em đến phát điên rồi đây.”
Phương Nguyên bĩu môi: “ em không tin”
Hàn Phong : “ em không tin phải không, để anh chứng minh cho em thấy” anh bế Phương Nguyên trên tay đi thẳng vào phòng ngủ, lấy chân gạt cửa phòng ngủ đóng lại.
(Chuyện trong phòng các bạn cứ mặc sức tưởng tượng đi nhé)
Phương Nguyên : “Anh định làm gì?”
Hàn Phong: “ em sẽ biết ngay thôi”
…..
Phương Nguyên : “aaaaaaaaaaaa….tha cho em đi, em biết lỗi rồi, em không dám nữa, nhột quá đi…………”
* * *
Không gian yên tĩnh lạ lùng, không cãi nhau, không cười đùa, họ mất tích hoàn toàn, không có trong phòng ngủ luôn.
Trong bể bơi ngoài trời, đang diễn ra một cuộc thi âm thầm trong lòng nước nhưng không kém phần gay cấn hấp dẫn, đó là cuộc thi nín thở dưới nước. Phương Nguyên đang định nổi lên thì nhận ra mình bị chuột rút, không đứng được. Hàn Phong liền bế cô lên. Hai người áp sát người vào nhau, hai mắt nhìn nhau đắm đuối. Hàn Phong : “ em đẹp lắm”
- ngày nào em chả đẹp- Phương Nguyên trả treo
- không, chỉ hôm nay thôi… có phải lấy thẻ của anh đi mua bộ bikini này không?
- anh ghi sổ nợ đi, bây giờ em không có tiền-
- quả là người đẹp vì lụa mà.
- Anh…em không muốn bơi nữa- cô quay đi định quay lên bờ thì anh càng ôm eo cô chặt hơn
Hàn Phong: “ anh nói thật lòng đấy …em rất đẹp”
Cô nhìn anh: “ vậy… có đẹp hơn cô Hiểu Thanh kia không?”
Hàn Phong: “ chuyện này … chuyện này thì… anh không dám chắc”
- anh…
- được rồi, không đùa nữa… trong mắt anh, em là người con gái đẹp nhất
- thật không, có người thứ hai không?
- Không có.
- Người thứ 3?
-Không có luôn- Hàn Phong khẳng định.
Họ tiếp tục cùng nhau vui đùa trong hồ bơi.
|
TUYẾT YÊU THƯƠNG Tác giả: Đinh Triệu Quyên Chương 10 Ads Tại căn hộ của Hàn Phong
Lý Minh mở cửa phòng ngủ của Hàn Phong bước vào: “Hàn Phong, anh mau dậy đi, có chuyện lớn rồi”
Hàn Phong: “có chuyện gì chứ? Sao đến sớm vậy?”
Lý Minh: “ anh mau đọc báo sáng nay đi”- Lý Minh ném xuống bàn một tập báo mới ra lò nóng hổi.
Ngay trang nhất, tiêu đề kèm ảnh phóng to: “ Hàn Phong – Hiểu Thanh, cặp đôi thần tượng mới nổi trong thế giới C-biz”; “Hàn Phong, Hiểu Thanh dắt tay nhau bước lên vị trí đầu bảng trong làn giải trí Hoa Ngữ”.
Hàn Phong tức giận đập tờ báo xuống mặt bàn: “ chuyện gì thế này, tin tức này từ đâu ra, thật sự quá vớ vẩn?”
Lý Minh: “ tối hôm qua trong buổi lễ nhận thưởng bình chọn ca khúc được yêu thích nhất gì gì đó, cô ta đã gián tiếp tuyên bố đang có quan hệ qua lại với anh đó”.
Hàn Phong: “chuyện này là thật sao? tôi không có mà”
- dĩ nhiên , em biết anh và cô ta không có gì. Người anh yêu là Phương Nguyên mà. Nhưng mọi người có ai biết điều đó chứ.
- Phải rồi, Phương Nguyên ?... không được để cô ấy xem bài báo này.
- Anh à, chuyện này không thể giấu mãi được, phương tiện truyền thông ở khắp mọi nơi.
- Không được, dù sao cũng phải chính anh nói cho Phương Nguyên biết, anh không thể để cô ấy hiểu lầm được.
Hàn Phong nhanh chóng thay đồ, rồi lấy chìa khóa xe ô tô rời đi.
* * *
Trước cổng nhà Phương Nguyên:
Phương Nguyên diện một bộ quần áo năng động, không kém duyên dáng, mỉm cười chào Hàn Phong: “ mới chia tay hôm qua, hôm nay đã nhớ em rồi sao?”- cô nghiêng đầu
- Phải rồi, anh nhớ em không chịu được- Anh quàng tay ôm lấy cô
- Thật không đây? đáng nghi lắm nha, phải làm chuyện gì có lỗi với em không?
- Đâu có, anh thật lòng mà.
- Vậy hôm nay, mình đi đâu đây?
- Uhm… hôm nay chúng ta đi picnic nhé.
- Thật chứ?
- Dĩ nhiên rồi. Xuất phát nào
- Let’s goooooo…-Phương Nguyên hào hứng
Họ cùng Lý Minh Và Hoàng Anh đi cắm trại ở khu picnic khá xa thành phố nhưng được bảo vệ an ninh rất chặt chẽ.
* * *
Màn đêm buông xuống, Phương Nguyên ngồi bên đốm lửa đang cháy bập bùng, ngắm nhìn những vì sao xinh đẹp điểm trên tấm thảm nhung mềm mại. gió hiu hiu thổi se se lạnh, miên màn làn da cô gái trẻ.
Hàn Phong từ đằng sau đi tới khoác lên người cô một tấm mền mỏng: “em còn lạnh không?”
-không sao ạ, thế này đủ ấm rồi mà.
|
Hàn Phong cười dịu dàng: “ em… đi picnic qua đêm như thế này… là lần đầu tiên phải không?”
- Đúng vậy.. trước kia khi còn ở nhà cũng rất ít khi ra ngoài buổi tối.
- Tại sao?
- Uh…không biết nữa. buổi tối là thời gian để nghỉ ngơi, mọi người đổ ra đường cũng rất có không khí, khung cảnh cũng rất quyến rũ… nhưng bản thân thì dường như đã mặc định… khung cảnh xinh đẹp đó là dành cho những cặp yêu nhau rồi.- Phương Nguyên cười thẹn thùng
- Vậy là từ hôm nay em có thể thưởng thức khung cảnh xinh đẹp này theo đúng nghĩa rồi đấy- anh vòng tay ôm lấy cô, hai người cùng nhìn lên bầu trời kia.
- Đúng vậy, cảm ơn anh, Hàn Phong.- cô thơm nhẹ lên má anh
Không gian yên tĩnh , hạnh phúc ngập tràn
Một lúc sau, Hàn Phong thở dài.
Phương Nguyên nhìn sang anh: “Hàn Phong, có phải có chuyện gì muốn nói với em không?”
Hàn Phong nhìn vào mắt Phương Nguyên: “em biết rồi sao?”
Phương Nguyên gật đầu.
Hàn Phong: “vậy sao không hỏi? hay em không muốn biết?”
Phương Nguyên: “Hàn Phong, sáng nay, lúc Hoàng Anh update thông tin, em đã biết chuyện này rồi. Lúc anh đến tìm em, em càng hiểu anh muốn tự mình nói với em, không muốn em hiểu lầm…Trước kia, khi thấy người con gái khác xuất hiện trong nhà anh, em rất bực mình, uất ức, bây giờ cũng vậy, có người con gái công khai tình cảm với anh, nhưng… bây giờ em đã chọn anh, em chỉ muốn anh hiểu 1 điều- cô ôm cổ anh- Hàn Phong, em tin anh.
Anh nhìn sâu vào mắt cô, anh tự hào về cô, tình yêu chính là như vậy, họ hiểu, chấp nhận, tin tưởng nhau tuyệt đối.
Cô tựa đầu lên vai anh, anh vòng tay ôm lấy cô, hai người tay nắm tay cùng ngắm bầu trời đêm yên bình của riêng hai người. Anh ngêu ngao hát những ca từ chợt thoáng qua trong đầu: “…em, người con gái xinh đẹp diu dàng ấy…em chính là hơi thở của anh…anh sẽ mãi mãi…mãi mãi yêu em”. Cô đã ngủ, ngủ trong vòng tay bình yên ấm áp của anh, cô khẽ nhếc môi cười hạnh phúc khi nghe anh hát, bài hát yêu thương anh dành cho cô.
* * *
Trong phòng ngủ Phương Nguyên, Hoàng Anh có vẻ bất bình: “ cậu định cứ để vậy mà cho qua chuyện này à?”
Phương Nguyên đáp lại: “không như vậy, chả lẽ tớ phải đến giằn mặt cô ta sao?”
-không phải như thế thì cậu cũng phải có động thái gì thể hiện cậu không hài lòng về chuyện này. Trong tình yêu, lòng tin là vô cùng cần thiết, ai cũng biết tin nhưng người ta vẫn ngoại tình đầy ra đấy. Cậu phải có hành động khẳng định chủ quyền đi, ít nhất là với cô Hiểu Thanh lắm trò đấy”.
Phương Nguyên trầm tư suy nghĩ.
* * *
Tại trường quay, phóng viên vây kín cửa ra vào, Hàn Phong lộng lẫy xuất hiện, lập tức trở thành tâm điểm chú ý : “Anh Hàn Phong, mong anh trả lời câu hỏi của chúng tôi”
Hàn Phong dừng lại. “về chuyện cô Hiểu Thanh công khai tình cảm dành cho anh, anh nghĩ như thế nào?”, “ có phải anh và cô Hiểu Thanh đang công khai qua lại?”
Hàn Phong dõng dạc: “ đối với Hiểu Thanh, tôi luôn coi cô ấy là một người bạn tốt, một người cộng sự chuyên nghiệp. Sau này cũng sẽ là như vậy, mong chúng tôi sẽ tiếp tục hợp tác vui vẻ.”
Đám phóng viên xì xầm. rồi một câu hỏi nổi lên: “vậy có phải trong tim anh đã có cô gái khác?”
Hàn Phong cười nhẹ: “cảm ơn câu hỏi của bạn. tôi bây giờ chỉ nhớ thương duy nhất cô gái đó.”
Đám phóng viên lại rộ lên: “ cô ấy là ai?”, “ cô ấy có phải người trong giới giải trí không?”
Hàn Phong: “ cô ấy là người ngoài ngành nên tôi không tiện chia sẻ. Cảm ơn sự quan tâm của các bạn đến chúng tôi. Nhưng tôi mong rằng chuyện này sẽ đến đây thôi. Đến khi chúng tôi sẵn sàng công khai tình cảm, mong sẽ nhận được sự ủng hộ từ mọi người. tôi xin cảm ơn”.
* * *
Đạo diễn: “cắt, nghỉ trưa , 1h30 chúng ta tiếp tục quay”
Hiểu Thanh tức giận đi về phòng hóa trang: “Hàn Phong, tại sao anh lại nói đạo diễn thay đổi toàn bộ cảnh ân ái của hai nhân vật chính? Anh có biết vai diễn này quan trọng với tôi như thế nào không?”
-nếu chỉ dựa vào những cảnh nóng đó để nổi tiếng, cô nói ra những lời đó, không thấy hổ thẹn khi đứng trong ngành giải trí sao?- Hàn Phong sắc sảo
Hiểu Thanh ôm lấy anh: “Hàn Phong, em yêu anh, chả lẽ anh không nhận ra sao?”.
Anh gỡ tay Hiểu Thanh ra: “cô hãy tự trọng, tôi đã có bạn gái rồi”
Hiểu Thanh tức giận: “cô ta là ai?, anh nói đi. Rốt cuộc em có điểm gì không bằng cô ta để anh chọn cô ta mà không chọn em”.
Hàn Phong lạnh lùng: “cô…mãi mãi không thể so với cô ấy được”
Hiểu Thanh sững sờ. Tiếng gõ cửa vang lên. Hoàng Anh xuất hiện với chiếc máy quay: “ nữ chính bị từ chối, ve vãn, cầu xin tình yêu từ nam chính sẽ giật tít ngày mai lại còn video xác thực làm bằng chứng. có tờ báo nào lại không muốn có tin này. Có khi fanpage của mình sẽ đạt 1 triệu like chỉ trong một đêm cũng nên. Phương Nguyên cậu nói có đúng không?”
Phương Nguyên xuất hiện từ đằng sau với bộ váy hoa xòe qua đầu gối, chiếc áo sơ mi khoét lách cài cúc trên cùng sơ vin đầy duyên dáng đúng kiểu tiểu thư khuê các. Mái tóc đen mượt mà xõa ngang vai càng yêu kiều: “ Hoàng Anh, làm người chớ nên làm thế … cùng là con gái với nhau ai mà chả mong được yêu thương… nhưng mà loại người cưỡng ép tình yêu, dùng tình yêu để củng cố sự nghiệp của mình thì thật đáng coi thường nhưng cũng đáng thương hại lắm .”
Hiểu Thanh uất ức không nói lên lời: “cô…”
Hoàng Anh: “ế… cô làm sao? cô còn muốn cho cả thế giới thấy bộ dạng thất bại của cô sao?”
Phương Nguyên: “ tôi vốn định mang cơm tới mời cô cùng ăn với chúng tôi…nhưng tôi nghĩ bữa cơm này…cô nuốt không trôi rồi.”
Hiểu Thanh tức giận bỏ đi.
* * *
Hàn Phong cười ấm áp: “Phương Nguyên, em đến rồi.”
Phương Nguyên làm bộ tức giận đánh Hàn Phong: “ anh đó, anh là của em rồi, tùy tiện cho ai ôm cũng được hả?”
Hàn Phong ôm cô vào lòng: “anh biết lỗi rồi mà, anh xin lỗi, anh là của em, tất cả của anh đều là của em, em cứ đánh anh như vậy chẳng lẽ em không đau à?”
Phương Nguyên : “anh còn trả treo nữa cơ à.”
Hàn Phong thơm yêu lên má Phương Nguyên, hai người nhìn nhau hạnh phúc.
Lý Minh: “hai người này, có thể lịch sự chút không?”
Hoàng Anh: “ cứ dính lấy nhau như thế là phạm qui đấy nhé”
Bốn người cùng mở cơm hộp do Hoàng Anh và Phương Nguyên chuẩn bị cùng ăn vui vẻ.
|