|
Sammy đang viết nốt chap này nhưng viết xong thì bị mất nên tác giả mới tạm ngừng. Cảm ơn bạn Mommylove_97, Lion Husi đệ đã đọc ủng hộ fic. Sammy viết còn sai nhiều lỗi, mình đang vừa viết vừa beta lại nên viết hơi chậm. Mình sẽ không bỏ fic và sẽ cố viết cho fic nhanh full^^
|
|
Sammy cảm ơn Mommylove đã ủng hộ mình nha^^
Chương 9 (Phần 8 tt)
Tayoo không đáp trả Yona mà chỉ nhìn nhỏ chau mày, thái độ của cậu khiến Samy không hiểu sao lại buồn cười. Nhỏ quay mặt đi né ánh nhìn sát khí của Yona, cô bé đang không vui khi gặp kẻ gần giống oan gia, thế mà bị Samy làm tụt mất cảm xúc, rõ ràng nhỏ đang muốn bảo vệ nhỏ mà. Đúng là khi ở cạnh Samy, Yona cũng mất đi dáng vẻ lạnh lẽo vốn có, nhỏ rất biết cách làm cô không cách nào giận được.
Samy vẫn không hiểu sao cứ cười, nhỏ định thần lại mới ngỡ ra do vẻ ngây ngô của Tayoo mà ra. Đành là chắc cậu mới ngủ dậy, nhưng không biết chui đâu ra mà tóc toàn cánh hoa tuyết rất lung linh. Nó tô điểm cho gương mặt vốn băng lãnh của cậu thêm phần huyền bí hẵn. Chỉ có thể tóm gọn trong hai từ " mỹ nữ " mà thôi, một nét đẹp pha lẫn giữa sự lạnh lùng và ấm áp của cảnh hoa tạo nên. Tayoo ném ánh nhìn sát khí vào cô gái đang đứng ngẩn tò te kia mà thở dài. Cậu không hiểu sao mình lại có hành động kì lạ này, đang ngủ yên không chịu lại bay xuống chi để bị nghĩ này nọ. Khẽ phất tà áo choàng Tayoo toan bước đi, nhưng vừa bước được một đoạn cậu đã bị cánh tay của Yona níu lại. Cô nhìn anh đăm chiêu suy tính gì đó rồi mới cất lời.
-Anh đi theo tôi...Tôi có việc cần nhờ anh giúp.
Tayoo nghe Yona nói không đáp trả mà chỉ gật nhẹ đầu tỏ vẻ đồng ý. Hai người thong thả đến bên một gốc cây đào cổ thụ để bàn chuyện, lúc này đây chỉ còn mình Samy đứng đó chưa hay biết gì cả. Khi nhỏ quay lại thì cả hai đã đi khuất dạng, vốn đang mệt nên Samy bỏ qua tính tò mò mà đứng đó đợi Yona. Nhỏ đi ắt có việc, Yona là một nhân vật không vừa nên Samy khá yên tâm cho sự an toàn của cô.
Khẽ giơ tay hứng những bông tuyết còn vươn lại trên nền trời gần cuối Đông, Samy nở một nụ cười nhẹ trên môi. Cô nào hay biết toàn bộ hành động cùng nét ngây ngô của mình đã được ai đó thu gọn trong tầm mắt. Raio lúc này tâm tình rối bờ, cậu nắm cánh tay thành quả đấm buông lơ toan xoay đi. Nhưng cùng lúc đó thì Samy ngước ánh nhìn lên bắt gặp cậu. Nhỏ thoáng bối rối, xong vội cuối đầu chào cậu như thói quen. Raio lấy lại vẻ điềm đạm nở nụ cười đáp trả, bỗng mắt cậu sáng lên ánh nhìn chết chóc, phía xa xa có một luồng ánh sáng tà yêu đang phong nhanh về hướng Samy đứng. Ánh sáng của nó xuyên tạc trong không trung tạo thành một vết đen kéo dài đầy chết chóc. Samy vẫn đứng ngơ ra chưa biết gì, nhỏ còn tâm tình cuối xuống nhặt một chú chim vừa bị đảo cánh rơi xuống. Như tia chớp Raio lao từ trên tầng cao lễ điện xuống ngay bên nhỏ, ánh sáng chói lóa ấy che mất tầm mắt cậu. Chỉ biết là thời gian như ngừng hẳn lại, Raio ôm trọn Samy vào lòng né nhanh sang một bên. Nhỏ lúc này vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra mà kịp hoảng sợ, nhưng trong vòng tay Raio, Samy thấy trống ngực mình đập loạn cả lên, chút nhói ở trong tim. Nhỏ ngước mặt nhìn nét băng lãnh trên gương mặt Raio, có chút bất an và lo lắng. Raio dù thân thủ nhanh nhưng vẫn bị thương nhẹ do vệt sáng ma quái ấy đâm trúng. Nơi cánh tay cậu máu trắng rỉ ra thấm ướt một khoảng lớn chiếc áo choàng. Samy lúc này sờ soạng mới vỡ lẽ cậu bị thương do cứu mình. Nhỏ hốt hoảng buông lơ cậu ra, đứng sang bên xem vết thương. Nước mắt khẽ kăn dài trên gương mặt nhợt nhạt của Samy, không do dự Samy xé toạt chiếc khăn voan cột tóc trên đầu mình để băng vết thương cho Raio. Nhưng chưa kịp đụng vào người Raio, nhỏ đã bị cậu ngăn lại mà cất lời.
- Em đừng chạm vào đấy... có độc.
Samy nghe xong càng lo lắng hơn, tay nhỏ run run buông lơ mãnh voan trắng xuống nền tuyết. Raio hơi thở dốc, vết thương nhỏ ấy chẳng khiến cậu bị gì cả. Nhưng cậu cần thời gian để nó lành hẳn, chỉ là kẻ ra tay ám hại Samy quá tàn độc. Nếu nhỏ bị tia sáng ấy đâm vào thì chỉ có một kết cục tan thành tro bụi trong tích tắt. Raio khẽ thở dài lấy tay lau nước mắt cho Samy, cậu cất lời trấn an nhỏ. Mắt thì không ngừng nhìn khắp nơi để dè chừng nguy hiểm.
- Ta không sao đâu, em yên tâm và đừng khóc nữa. Ta không thích nhìn em khóc cô bé à...
- Em xin lỗi thiên...thần. À không xin lỗi Raio sempai. Anh hết lần này đến lần khác cứu em...hức. Em vô dụng quá_ Samy nói trong tiếng nất, nhỏ thấy đau lắm khi thấy Raio bị thương vì mình. Nước mắt đã thôi rơi nhưng gương mặt vẫn còn đọng lại vẻ lo sợ và bất an.
- Đi thôi...vào trong dự lễ hội sẽ an toàn hơn. Nơi này vẫn rất nguy hiểm với cô bé. Ta cần thay y phục để chủ trì phần còn lại của lễ hội.
- Vâng _ Samy nhìn vẫn chưa thấy Yona trở lại nên đáp lời, sự thật là nhỏ sợ ở một mình. Phần vì lo cho Raio nên đi theo cậu sẽ an toàn hơn.
Raio nắm tay Samy bước đi vào trong, cậu vung tay dùng thuật dịch chuyển đưa cả hai đến nơi cần tới. Tiếng gió đánh toạc xé tan mọi dư âm của đêm lạnh, cánh hoa đào rơi thanh âm như ai oán. Lũ quạ bay ngang mắt sáng lên sự chết chóc. Chúng xà xuống rồi bay lên rồi vụt biến mất vào không trung.
Ở trên một đỉnh tháp gần lễ điện, Heyomi mắt lóe lên ánh nhìn thích thú khi được xem cảnh tượng tình cảm của Raio và Samy. Cô nhếch môi cười nhạt rồi phất áo choàng bước đi. Heyoumi vốn muốn ám sát Samy để trừ kẻ xen vào cướp Raio của cô. Xong sức mạnh và thủ đoạn tàn ác ấy vẫn bị Raio ngăn chặn, cậu đã dùng phép cảng lại và vô hiệu ánh sáng quỷ diệt mà cô tạo ra. Tuy bị thương do phản ứng ngược nhưng có vẻ cậu vẫn ổn, vốn dĩ Raio không phải người bình thường, cậu mạnh hơn cô tưởng. Heyoumi bay xuống đất trong thoáng chốt, khi đi ngang nơi Samy vừa đứng cô nở một nụ cười ủy mị cất lời. Trong câu nói chứa đầy sự căm ghét.
- Samy à Samy...mi dám có tình cảm với Raio sempai của ta, xem như mi lợi hại. Lần sau ta sẽ cho mi chết rất khó coi, ta sr vờn đến khi mi sống không được, chết không xong thì thôi.
|
Heyomi bước đi vào lễ điện. Cô vụt biến mất trong thoáng chốt, chỉ để lại làn hắc khí trong không trung hiu quạnh. Một cô gái mang trong mình dấu ấn của phe hắc ám đang đơn độc tồn tại hủy diệt mình...Tất cả chỉ vì yêu mà ra.
~~~~~~><~~~~~~
Cùng lúc đó tại khoảng đất trống gần lễ điện, Tayoo và Yona vẫn đứng đấy lặng đi không nói gì. Sự kiên nhẫn của cả hai vượt mức cho phép, đến nổi lũ quạ bay ngang qua đậu ngay gốc cây đào cùng ngán ngẩm lắc đầu mà bay đi. Yona đứng khoanh tay nhìn Tayoo dò xét, đáp trả vẫn là thái độ dững dưng xem cô không hề tồn tại của cậu. Khẽ thở dài Yona đưa mắt nhìn đồng hồ cất lời trước, cô quên mất mình là người cần hỏi chuyện Tayoo chứ không phải cậu ta.
- Xin lỗi vì làm mất thời gian anh hơi lâu. Tôi chỉ muốn biết, anh có ý đồ gì với Samy bạn tôi. Hay anh biết gì đó...Tôi cần anh giúp tôi bảo vệ Samy, cũng như bảo vệ thế giới phép thuật này.
- Cô là phù thủy?
- Phải.
Yona bình thản trả lời câu hỏi của Tayoo. Lúc này trời đã gần sáng nên không gian có chút ấm áp, nhưng nó vẫn không đủ xoa dịu sự lạnh lẽo toát ra từ hai con người kia. Một nam một nữ, họ đang nói chuyện với nhau theo kiểu đọc suy nghĩ nhiều hơn là mở miệng. Tayoo nhếch môi cười nhạt rồi bước đi, trước đó cậu còn kịp để lại câu nói khá hàm ý.
- Như nhau...
- Chờ đã, anh có thể trả lời tôi một câu hỏi không?
Tayoo nghe Yona gọi thì dừng lại. Cậu vẫn im lặng không trả lời, nhưng vẫn dành chút thời gian cho cô gái kì lạ này. Yona hít một hơi dài xong mới cất lời tiếp, cô tiến đến bên Tayoo. Mắt nhìn thẳng cậu như muốn đọc suy nghĩ.
- Anh có từng cứu một cô gái nhỏ cách đây 10 năm trên cánh đồng bồ công anh không? Cô bé ấy...
- Chưa từng? Tayoo không để Yona nói hết câu đã cất lời nhỏ. Cậu đáp ngắn gọn như phong cách luôn là thế rồi cất bước né sang bên đi về phía xa.
Còn lại nơi đây một mình, Yona hướng ánh nhìn theo người con trai ấy lòng chợt nhói đau. Cô tìm kiếm bao năm qua một bóng hình, người con trai đã cứu và mang trái tim cô theo anh từ năm ấy.
Tiếng gió rít xé tan màn đêm u tịch. Yona quay lại tìm Samy để tiếp tục dự lễ hội, thoáng bất an khi không thấy nhỏ nhưng cô vẫn bình thản bước vào không có ý định tìm. Đơn giản vì Raio đã để lại dấu hiệu cho cô biết, anh là một người chu đáo và cẩn trọng. Đối với anh, Samy rất quan trọng, nên nhỏ ở bên anh sẽ an toan hơn rất nhiều. Raio điện hạ là một vampire có sức mạnh đủ khiến người khác phải dè chừng.
Đêm dần tan nhưng mọi việc chỉ mới là sự khởi đầu. Thanh âm mời gọi của lễ hội kéo tất cả mọi người về một thế giới riêng, nơi mà một cô gái sẽ xuất hiện sánh bước cùng hoàng tử ẩn mình của thế giới Vampire huyền bí. Tuyết vẫn rơi nhẹ và lòng người vẫn cứ mang nặng những nổi niềm riêng. Ở một căn phòng lớn nằm cách biệt trên tầng cao của lễ điện. Samy đang say sưa ngắm nhìn thiên thần của tim nhỏ, có chút dư vị của yêu thương vẫy gọi...
|