Trái Cấm Tình Yêu Của Vampire
|
|
CHƯƠNG 9:QUYỀN NĂNG ÁNH SÁNG VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA BÓNG TỐI (PHẦN 3)
Một màu đen vây hãm ko gian tĩnh mịt,mùi hắt khí,tà mị xông lên nồng nặc làm lòng người ko tránh khỏi gê sợ.Khắp nơi chìm đắm trong không gian tan thương và sự cô quạnh đến rùng rợn.Đầu lâu ngổn ngang chất như núi,ma quỷ khắp nơi hội tụ đông ngẹt cả ko gian,nói chung khung cảnh chẳng khác nào chốn âm tàu địa giới,có khi còn đáng sợ hơn,bởi kẻ mà ai cũng biết là ai đang thi triển sức mạnh bóng tối của mình hòng tiêu diệt thế giới này.
Dưới ánh đèn loe lét một thân ảnh thoắt ẩn hiện trên con đường duy nhất dẫn về chính điện.Khoác trên người độc một màu đen từ đầu đến chân,bà đang tiến đến bên chiếc ngai vàng bằng đầu rồng Ranra mãnh thú,nơi chúa tể bóng đêm đang ngồi chiễm chệ kia,chậm gãy nhấp ngụm náu của một nạn nhân xấu số mà bọn thuộc hạ vừa giết mang đến.Khẽ cuối đầu kính cẩn chào,bà ta nhẹ nhàng rút ra trong tay áo lọ gì đó đựng một chất thủy dịch sóng sến có màu đen thẩm.Chậm gãy lắc cho nó sủi bọt khí bà mới cất lời khi vừa thấy cái gật đầu của ai kia cho phép miễn lễ.
-Thưa chúa tể,thần đã mang thứ ngài cần đến rồi ạ,chất này là cực độc trong cực độc ko có thuốc giải.Một lọ nhỏ này có thể giết chết cả ngàn người nếu như ta pha loãng nó vs nước sông,hay hồ đọng.
Người mà bà gọi là chúa tể sau khi uống nốt ly máu người bổ dưỡng thì tiện tay bóp nát cái ly đồng như thể nó làm bằng nhựa,xong tiện tay ông ném vô mặt tên gia nô đứng hậu cận kế bên,làm hắn bị một khoảng u to tướng.Hướng đôi mắt đầy sự gian tà ông nở một nụ cười ủy mị cất chất giọng ồm ồm nói.
-Tốt,Babala việc ta giao cho nhà ngươi làm tới đâu rồi?Con bé vẫn ngoan ngoãn y lệnh chứ.Nếu nó dám cãi lại,mi cứ hạ thủ cho ta,kẻ nghịch chúa tể bóng đêm chỉ có một con đường chết
Babala pháp sư gật đầu kính cẩn,bà nhết môi tỏ vẻ ưng thuận và hài lòng.Làm việc cho chúa tể bấy lâu bà hiểu rõ tâm ý người ra sao.Chỉ cần bà làm tốt thì ngôi vị Đại pháp sư quyền năng của thế giới Vampire dưới 1 người trên vạn người kia ắt hẳn chỉ có bà mới xứng ngồi vào.Khẽ đưa đôi mắt đầy nếp nhăn sâu thẳm độc một màu đen của bóng tối,Babala cất lời đáp lại.
-Chúa tể cứ an lòng,mọi việc thần đã lo chu toàn.Còn lọ độc này thần sẽ giao cho Kun hạ thủ.Chỉ là thần đang bất an việc trở lại của nữ thần Ánh Sáng,theo những dấu hiệu cho thấy sức mạnh vô hình của nàng ta đang mạnh dần.Nếu ta ko tiến hành kế hoạch trở lại của bóng tối.Thần e sẽ...
-Sẽ ko kịp và ta sẽ bị tên oắt con hoàng tử tiêu diệt à há há.Nực cười,mi an tâm ta sẽ giết chết cả 2 trước khi mọi việc đi quá xa.
Chúa tể ko để Babala nói hết câu đã cắt ngang lời bà mà tiếp dòng suy nghĩ.Ông là người đủ thâm độc và xảo huyệt để biết mình nên làm gì và nên trở về đúng vị trí trong vọng tưởng của ông khi nào.Chỉ là ông có chút xót xa khi nghĩ về người con gái ấy.Hướng đôi mắt đăm chiêu dõi theo một cõi mịt mờ sương ảnh,chúa tể bóng đêm nhìn nữ hoàng Shala mà mặc niệm trong tâm khảm.Phải ông biết là ko sớm thì muộn ông cũng sẽ chính tay chỉa mũi dao vào nàng.Hơn ai hết chắc ông sẽ có chút đau thắt,vì trái tim ông cũng sẽ chết theo Shala nếu nàng mãi ra đi.Màn đêm buông xuống càng làm cho nơi đây thêm u tối như chính tâm hồn ông lúc bấy giờ,tiếng mấy con quạ kêu nỉ non như gọi hồn vạn vật hưu sinh.Khẽ thở dài nhìn chúa tể Babala suy nghĩ tâm trạng theo ông,tuy nhiên người bà nhớ đến khác với chúa tể,đó là đứa con gái xấu số mà bà đã thắt lạc bấy lâu nay.Dù có tàn ác tới đâu,vô cảm ra sao thì những trái tim đen tối nhuốm đầy máu của bà và chúa tể cũng còn chút yêu thương xót lại dành cho 1 người quan trọng mà họ luôn mong nhớ.
Bên ngoài ánh trăng mang một vẻ đẹp huyền bí và mờ ảo,ko ai biết rồi đây số phận sẽ đây đưa những con người vốn dĩ thuộc về bóng tối này đi đâu.Chỉ là hiện tại họ ko thể quay đều lại.Gió thổi như vũ bão như tiếng ai hát nên nột khúc nhạc sầu ai oán dưới làn tuyết đêm băng lạnh,ko gian tan thương vây hãm trái tim của họ.Và rồi đây thế giới phép thuật này sẽ chẳng còn yên bình nữa bởi sự trở lại của bóng tối.Chúa tể đại diện cho sự hủy diệt đã bắt đầu vào cuộc...
|
Sammy thanks bạn CuongVND10 và các bạn đã ủng hộ fic mình viết nhiều.Sammy sẽ cố gắng viết tiếp fic cho mau full và đầu tư để nội dung ổn hơn tí^^
CHƯƠNG 9: QUYỀN NĂNG ÁNH SÁNG VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA BÓNG TỐI (Phần 4)
Ánh đèn nêon tỏa ra từ các dãy phòng học độc một màu trắng tinh khiết của ánh sáng.Nó giống như vẻ đẹp của vầng trăng trên cao kia,dù bị hắt khí vây hãm cũng vẫn ko hề phai sắc thắm.Trăng đẹp cứ đẹp,cảnh buồn cứ buồn,còn lòng người thì mãi chìm đắm trong miên man của cảm xúc tơ rối và dằn xé.Âu cũng là số mệnh đã an bày sẵn,vốn dĩ những trái tim ko nên tìm thấy nhau thì cứ mãi ẩn mình vậy.Vì sự sum hợp của họ,sẽ kèm theo bao nứơc mắt lẫn máu đỏ đổ xuống nơi thế giới phép thuật vốn chẳng 1 ngày bình yên này.
Là tuyết đỏ rơi vào ngày nàng trở lại Là bóng dáng ta cô liêu lướt đi giữa cuộc đời Yêu ai đó là nguyện dâng tim mình ko lấy lại Chỉ cần nhìn nụ cười của nàng ta sẽ thấy bình yên . . . Yêu mãi yêu Đợi mãi đợi Và chờ ta mãi chờ Mỗi mình nàng mà thôi...
~~~~~~~><~~~~~~~
Tuyết khẽ theo gió vi vu lướt ngang qua trắng xóa cả khoảng ko mịt mờ sương ảnh phía trên.Không gian tĩnh lặng bắt đầu bị khuấy động trở lại bởi bao tiếng cười nói râm ran của biết bao nam thanh nữ tú.Ánh sáng ngày một huyền ảo hơn,nơi nơi cầu hoa,ngủ sắc được phát sáng như ngày hội.Mà chính xác là thế mà vì lễ hội Hangry hẳn còn kéo dài cho đến tận sáng hôm nay,chỉ mới hơn nửa đêm nên ko khí chẳng thay đổi là mấy.Tuyết rơi tuy có giá lạnh nhưng vẫn ko đủ làm những trái tim đang rạo rực lửa tình hướng về nhau.Xét cho cùng ngoài việc soi cầu tìm một nữa tiền định của các Vampire nơi đây.Lễ hội Hangry còn là dịp tốt ngàn năm có một mà các phù thủy,pháp sư,rồi mỹ nhân ngư đến các vị tiên chốn thiên giới có cơ hội gặp mặt nhau,và trao trái tim cho nhau.Nhưng còn một đều linh tính mách bảo họ chờ đợi phần tiếp theo của lễ hội,vì những ai tinh ý sẽ biết được có một nhân vật bí ẩn sắp xuất hiện,dấu hiệu của vầng trăng kia đã nói lên tất cả.Thế giới phép thuật này sẽ được cứu,nhưng có vẻ mọi người đã nhầm tưởng.Vì ai kia vẫn còn ngơ ngác chưa thấu hiểu hết nguồn cơ thân phận của nàng.Nơi chiếc giừơng trắng hiu quạnh nằm tách biệt với chốn phồn hoa náo nhiệt này.Cô gái ấy đang chìm đắm vào giấc ngủ say,như tìm kiếm bóng hình của ai kia mà cô luôn mơ tưởng.Gió khẽ mân mê đùa nghịch trên gương mặt cô,chúng nhảy nhót xóa đi những giọt mồ hôi vươn vãi.Trên gốc anh đào gần đó một thân thần màu đen khẽ chau mày suy tư,nơi khóe môi cậu vị ngọt hẳn còn đọng lại.Hướng đôi mắt trầm buồn độc một sắc thái lạnh giá Tayoo cất giọng nói với bóng hình cô gái trong tim cậu.
-Công chúa,ta xin lỗi nàng.Có lẽ trái tim ta ko đủ sức mạnh phản kháng lại ma lực của cô bé ấy.Ta phải giúp cô ấy tìm ra cội nguồn của sự thật.Chỉ là ta e mình cũng sẽ bị cuốn theo vòng xoáy định mệnh mà ko về bên nàng được...
Là định mệnh đã an bày Tayoo phải dẫn lối đưa đường giúp nữ thần tìm về với đức mẹ ánh sáng,hay chỉ đơn thuần do cậu và cô vốn có duyên kiếp ràng buộc cuộc đời vào nhau.Câu trả lời bây giờ hẳn còn quá mơ hồ đối với một tảng băng như cậu.Mặc cho những cánh hoa khẽ rơi vô tình trên mái tóc vàng tỏa sáng của Tayoo,cậu vẫn cứ lặng người đi mà nghĩ về quá khứ,nơi một thời cậu được sống trong yên bình cùng công chúa trong tim cậu,và cả một cô bé rất phiền phức.Với cái tên mà Tayoo mới chợt ngẫm nghĩ ra.Hamy Yoki-người đã từng lôi cậu ra khỏi vòng quảnh quanh và bế tắt vào ngày công chúa mãi ra đi...
Ở một nơi ko xa mấy,cách trạm xá đúng một dãy cây anh đào đang nghiêng mình trổ hoa trắng xóa cả khoảng trời.Raio đang ngẩn ngơ thả hồn nhìn về một cõi xa xăm.Ko biết vì nguyên cơ nào cậu lại lạc bước đến nơi đây,chỉ là tâm tình cậu đang bấn loạn và mông lung kì lạ lắm.Nó cứ thôi thúc cậu đi mãi,đi mãi và dừng chân lại nơi này.Hướng đôi mắt tím u uẩn tựa hồ ko chút cảm xúc Tayoo nhìn theo dãy nhà phía xa kia,nơi mà ai đó đang yên giấc dù cậu ko hề biết đều đó.Vẫn như có ai thúc giục,Raio cứ chìm trong vô thức mà tiến lại nơi căn phòng trắng xóa kia.Linh tính mách bảo cậu có một người rất quan trọng với cậu đang chờ cậu ở nơi ấy.Và một sự thật là càng bước đến gần Raio càng thấy tim mình quặng thắt lại.Đau ko hẳn,chỉ đơn giản là cậu cảm nhận được một sức mạnh vô hình đang hiện diện nơi đây.Nhưng đồng thời Raio cũng biết là bóng tối đang dần lang tỏa ngày một nhiều hơn,có thể cậu sẽ xuất hiện trở lại với thân phận người đứng đầu thế giới Vampire này sớm hơn dự tính.Chỉ e nếu nữ thần ko xuất hiện,Raio sẽ khó giành được phần thắng giữ yên bình cho thần dân Vampire và cả thế giới phép thuật này.Bởi lẽ ông ta "Chúa tể bóng tối" đã thật sự quá mạnh.
Dưới làn tuyết trắng tinh khôi một màu của sự hiu quạnh và băng mạnh,Raio đang lướt đi theo tiếng gọi của trái tim mình.Những bông tuyết li ti khẽ đùa nghịch vô tình phũ trắng tô điểm thêm cho mái tóc bạch kim đẹp ma mị của cậu.Tiếng mấy chú quạ kêu như gọi hồn ai vào cõi mộng,chỉ cần có thế thôi là chúng đủ chết tức tưởi mà ko biết vì sao.Một số cháy đen dưới ngọn lửa của Raio,còn số khác thì bị vạn băng xuyên người mà rơi lạch bạch xuống nền tuyết như mưa đá.Hai người tuy ko mấy quen thân nhau,nhưng đều có chung một sở thích "sát quạ".Bởi vì chúng đang theo ý ai kia mà đến nơi này thăm dò sự tình,thà giết nhầm hơn bỏ xót là phương châm của cả Tayoo và Raio.Chẳng mấy chốc với màng liếc mắt đưa tình của hai mỹ nam,đám quạ đã nằm la liệt như đá tảng trên nền tuyết trắng xóa,chúng tô điểm tạo nên một bức tranh ko đơn độc như mới đây nữa mà đã có thêm một màu đen làm điểm nhấn.Khẽ nhết môi nở một nụ cười vô cảm cả Tayoo và Raio đều chẳng màn để ý tới đối phương đã ra tay phụ mình là ai.Raio vẫn cứ thong thả bước đi về phía căn phòng kia trong tâm tình chẳng mấy khá hơn.Còn Tayoo thì vẫn cứ nhắm nghiền mắt chìm vào mộng mị,nhưng thật ra cậu đang dõi theo thân ảnh của ai kia.Khẽ chau đôi mày thanh tú,Tayoo thốt lên một câu nói vọng lại trong hư ko,tuy nhỏ nhưng cũng đủ để một con bạch ưng đang đậu nơi bậu cửa kia hướng nhìn cậu đăm chiêu.Và ở một gốc khuất nơi căn phòng có một người đang suy tư nhìn cảnh tượng trước mắt mà khẽ thở dài tuy ko cố ý lặp lại câu của Tayoo nói nhưng như có một sự đồng dao cách cảm,trong vô thức Yona cứ thốt nên 3 từ ấy.
-Là định mệnh...
|
lethuvnth Samy ko phải con của chúa tể bóng tối nha bạn,Samy có nguồn gốc thật sự là con người thôi.Thanks bạn đã theo dõi fic Sammy viết nha^^
CHƯƠNG 9:QUYỀN NĂNG ÁNH SÁNG VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA BÓNG TỐI (Phần 5)
Dưới làn gió đông lạnh buốt đang vô tình thổi bay những cánh hoa đào hồng nhạt,một thân ảnh tuyệt sắc đang lướt đi giữa khuôn viên trường Quenci.Trên con đường chính duy nhất dẫn về phía lễ điện,cả người nàng toát lên một nét vương giả bất phàm làm hoa nhìn thấy phải e lệ cuối chào,gió thoág lướt qua phải nép mình vì ko nỡ làm tơ rối mái tóc vàng óng ánh một màu nắng của nàng.Người có vẻ đẹp sắc nước hương trời,liễu hờn thua thắm kia ko ai khác chính là Shala Hanie-Nữ hoàng tối cao của thế giới Vampire.
Khoác trên người một bộ cánh trắng tinh khôi có nhủ quang lấp lánh,Shala bây giờ đẹp thoát tục ko khác gì một tiên nữ gián trần,mà chính xác là cả tiên cũng ko đẹp bằng nàng,bởi năm tháng có thể lấy đi tuổi tác và sức khỏe của Shala,nhưng nhan sắc nàng ko thay đổi là bao,thậm chí nó còn có phần mặn mà hơn thời nàng còn xuân xanh.Khẽ chau đôi mày nét ngà Shala đưa tay biến ra một cây tiêu nhỏ màu ngọc lục,chậm gãy đưa lên môi thổi nàng đang thi triển phép thuật nhạc điểu kêu gọi sự xuất hiện của một nhân vật quan trọng mà nàng đang muốn gẳp.Thoáng chốc khi điệu nhạc vừa kết thúc,ở phía xa một thân ảnh nam nhân đang tiến đến,khoác trên người bộ vest sang trọng độc một màu đen ông chậm gãy thả bước chân về phía Shala.Mái tóc hoa râm điểm vài sợi bạc của ông phất phơ trong làn gió đông,đôi mắt vàng hướng ánh nhìn người con gái trước mặt đầy sự thân tình,khi chỉ còn cách Shala vài bước chân ông mới kính cẩn cúi đầu chào nàng,xong cất chất giọng ấm có phần suy tư thay.
-Nữ hoàng vạn phúc,trong người ko khỏe mấy thì phải.Lẽ ra người ko nên đến đây.
-Hatashi anh đừng hành lễ thế em ko quen.Em ổn cả,chỉ là dự cảm đêm nay Raio sẽ gặp một việc gì đó,và một nhân vật quan trọng sẽ xuất hiện nên em mới rời cung lui đến trường Quenci thôi.
Shala nhìn vị hiệu trưởng đang đứng trước mặt mình khẽ cất lời.Đối với nàng ông là một Vampire đáng kính,một vị huynh trưởng luôn ở bên khi nàng gặp chuyện buồn.Cũng đã chừng ấy năm sau khi đăng cơ Shala ko gặp ông,có vẻ giữa 2 người đã dần có khoảng cách vua thần,nhưng tình cảm thân tình thì chẳng phải nhạt,vì ánh mắt của Hatashi đã nói lên tất cả.
Ở cách đó ko xa một cô gái đang dạo bước trên khu rừng thiêng,chậm gãy thả tâm mình vào hoài niệm mà đến gặp cố nhân.Sức mạnh của nàng tuy có thể một mình bảo vệ Samy,nhưng còn cả trường Quenci thì sao.Một khi hoàng tử ko xuất hiện thì "ông ta"sẽ làm gì có trời mới biết.Hủy duyệt thế giới,tàn sát sinh linh,thanh tẩy ánh sáng thay máu đỏ bao phủ khắp nơi,đấy là những việc một chúa tể bóng tối như ông ta muốn làm.Hướng đôi mắt u uẩn nhìn ngôi trường Quenci đang sừng sững trước mặt mình Lina khẽ thở dài.Nàng cần gặp họ,những trước hết Lina muốn tạo kết giới cho lối đi vào này hòng kẻ ko nên đến sẽ mò vào.Phẩy tay vẽ một hình bát quái trên ko trung,nó có chứa đựng đầy cạm bẫy khôn lường,Lina cắn ít máu phong ấn kết giới lại xong nàng mới cất bước vào bên trong.
Gió cứ thổi như gào thét,còn tuyết kia vẫn ko buồn nhưng rơi mà có phần nặng hạt hơn.Trong ko gian vắng lặng mà ko hề yên ắng này có những trái tim đang hướng về một lí tưởng,và có những trái tim đang hướng vào nhau trong vô thức.Chậm gãy xé tan khoảng cách vô hình mà hòa quyện cùng nhau.
~~~~~~~~~~><~~~~~~~~~~~~~
Trong căn phòng độc một màu trắng tan thương và trầm buồn ,ánh sáng hiu hắt từ những bóng đèn pha lê trên trần nhà phản chiếu rõ từng nét trầm mặc mà huyền bí mà nơi đây đang có.Hiện diện ở trạm xá lúc này,có những con người ko hề biết đến sự tồn tại của đối phương.Raio sao một hồi đắng đo suy tư cũng khẽ cất bước vào căn phòng.Khi nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang nằm kia trong tim Raio bỗng khẽ nhói đau.Cậu cất bước đến nhẹ nhàng ngồi bên Samy,đôi mắt tím vốn đã buồn càng trở nên sâu thẳm hướng ánh nhìn suy tư khi thấy vẻ bất an trên gương mặt cô bé.Chỉ mới gặp cô đây thôi còn mạnh khỏe thế kia mà giờ này đã nằm ngoan ngủ như một con mèo thế này thử hỏi Raio sao ko bận tâm mà lo lắng.
Tiếng gió thôi nhẹ nhẹ dần,trăng càng lúc một sáng hơn và màu đen của hắt khí đã dần tan biến khi nhưng nhân vật quan trọng của thế giới Vampire đang ở gần bên nhau.Khẽ đưa tay lau đi giọt nước mắt mới rơi ra từ khóe mi mới dao động của Samy mà Raio thở dài tâm trạng.Sắc mặt cô bé tuy bên ngoài đã khá hơn nhưng bên trong thì vẫn đang có một trận hổn chiến.Raio nhìn Samy mà chợt nhớ đến ai kia,cái cảm giác này cậu ko hề có khi ở bên Saly,lạ là có thể cô bé kia mới là chân mệnh thiên nữ của cậu.Còn Samy thí ko,cô bé chỉ là một Vampire bình thường,nghĩ đến đây trong đầu Raio chợt phát ra một ý nghĩ giống ai kia mới làm ko lâu.Đoạn cậu đưa tay mình cắn một vết nhỏ,máu của một Vampire hoàng gia có thể chữa được bá bệnh,nhưng nó sẽ là cực độc nếu đưa vào thân thể một con người.Và một đều cấm kị là họ ko được phép cho máu mình,trừ khi người gặp nạn giữ một vị trí quan trọng trong tim họ.
Khẽ cuối đầu nhẹ nhàng đặt môi mình vào cánh hồng e ấp của Samy mà tim Raio thoáng xuyến xao,cảm giác yêu thương chợt dân lên mãnh liệt hơn bao giờ hết trong tâm trí cậu.Ngoài trời tuyết vẫn vô tình rơi,nhưng chúng như vươn vấn ko nỡ buông lơ mà mán lại ngắm nhìn khung cảnh tuyệt mỹ đang diễn ra.Và ở trong không gian tĩnh lặng này có 2 thân ảnh đang dõi nhìn viễn cảnh nên thơ kia mà mỗi người mang một tâm trạng.Tayoo khẽ chau mày suy tư nhìn Raio mà đăm chiêu.Ghen ư? Ko phải chỉ là cậu có chút rung động trong tim,giống như sợ mất đi một thứ gì đó vô hình.Cảm giác này làm cậu bất an thay.Còn một thân ảnh còn lại đang ngồi đó,trong căn phòng mà lẽ ra chỉ có hai người tồn tại.Cô đang chậm gãy nhâm nhi ly trà rừng mới pha,hít hà cái dư vị hạnh phúc vì ai kia đang làm.Phải,cô rất mến Raio và cậu ở trong tim cô giữ một vị trí rất đặc biệt, đó cũng là lí do tại sao cô lại có mặt ở nơi đây.Chậm gãy cất giọng nói đầy sự trêu đùa Yona cắt ngang dòng suy tưởng khi Raio đã rời môi khỏi Samy một cách luyến tiếc,đôi mắt cậu đã nói lên đều đó.
-Lại có thêm 1 chú chuột đẹp trai đến viếng thăm,ăn vụng nhớ chùi mép thưa Raio sempai.
|
CHƯƠNG 9: QUYỀN NĂNG ÁNH SÁNG VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA BÓNG TỐI (Phần 6)
Sương đêm đọng lại trên những cành đào trắng xóa một màu tuyết,những cánh hoa hồng đen của mùa đông đang khoe sắc tô điểm cho cảnh vật thêm phần xinh tươi hẳn.Mùa đông sắp qua rồi,cây cối sẽ lại ươm chồi nảy lộc,muôn hoa lại tiếp tục khoe sắc và những trái tim băng lạnh sẽ dần ấm lại vì đã tìm thấy nhau...
~~~~~~><~~~~~~~
Tôi cố đưa tay xoa xoa thái dương nhìn qua cửa sổ,cảm giác như tuyết đã ngừng rơi làm tôi thấy lòng buồn rũ rượi.Hình như tôi đã ngủ một giấc khá dài,đầu tôi giờ cứ đau ong ong cả lên,cổ họng khô hốc mặn đắng.Và một đều khá lạ là có 2 vị gì đó đang đọng lại trên cánh môi hãy còn e ấp một màu đỏ như máu của tôi đây.Cũng là vị ngọt thanh và thơm thoang thoảng nơi đầu môi,nhưng chúng ko hề hòa quyện vào nhau.Khẽ đưa tay chạm nhẹ vào môi mình,tôi cảm nhận như có ai đó vừa hôn tôi ko lâu.Ôi tôi điên mất,đó ắt hẳn là mơ hay mộng ảo chứ ai lại đi hôn một con bé hâm như tôi chứ.Cố vươn người ngồi dậy lê bước chân đến bên cửa sổ tôi đưa tay hứng những bông tuyết còn xót lại.Mùa đông qua nhanh quá,mới đây tuyết hẳn còn rơi nhiều,vậy mà giờ đã đơn lẻ còn ít hạt.Vậy là tôi sắp được về thăm nhà sau bao tháng ngày lay lất học mà như ko ở nơi đây.Chợt đang thả hồn đâu đâu tôi vội nhớ đến một việc rất quan trọng nên hốt hoảng cất tiếng thét thất thanh.
-Chết!lễ hội...
-Cậu la lớn thế làm chú bạch ưng của tớ sợ mà bay mất rồi kìa.
Tôi quay người lại khi nghe giọng nói trong như pha lê của Yona,nhỏ đang từ cửa ngoài bước vào.Trên tay cầm khá nhiều đồ,và một ít đồ ăn,mùi thơm của chúng làm bụng tôi đói cồn cào mà kêu vang cả lên.Yona khẽ cười khi nhìn thấy vẻ mặt méo mó hơi ngượng của tôi,nhỏ kéo tôi đến ngôi vào bàn,đặt lên trên đó đủ mọi thứ có thể đủ cho tôi chiêm đầy cái dạ dày hư đốn lại.Thứ mà tôi quơ lấy đầu tiên là ly máu có màu đỏ thẩm nhưng lấp lánh rất lạ.Hướng đôi mắt ngô ngê nhìn nó tôi e dè đặt xuống rồi chuyển sang gặm ổ bánh mì kẹp thịt tái ngon lành.Yona hơi chau mày trước hành động kì hoặc của tôi.Xong nhỏ vẫn ko nói gì mà ngồi bên chỉnh trang lại một bộ váy trắng ánh kim khá đẹp.Tính tò mò trong máu có sẵn nên tôi nhìn Yona cất giọng hỏi.
-Váy gì thế Yona,cậu đổi gu sang trắng như tớ à.Cơ mà lễ hội hẳn còn đâu,tiếc cậu nhỉ.Ko thì mình được ngắm Yona trong bộ dạng đẹp ngất ngây rồi.
-Ai bảo cậu lễ hội ko còn chứ.Váy này mình chuẩn bị cho cậu đấy,ăn lẹ rồi thay nó nhanh.Lễ hội sắp bắt đầu tiếp rồi,đã 2h hơn còn gì.
-What...cậu ko nhầm.Mình tưởng đã ngủ mấy ngày rồi đấy chứ.
Tôi đang nhâm nhi đống khoai tây trong miệng mà sém ngẹn khi nghe Yona nói,như ko tin vào sự thật tôi đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ hình một con cú treo phía gần cửa sổ kia.Chỉ mới 2 giờ 10 thôi,thế là tôi chỉ mới chợp mắt ngủ có vài tiếng.Vậy mà tôi cứ ngỡ mình đã ngủ rất lâu,chắc do những giấc mơ đã chi phối tâm trí tôi,nó làm tôi nghĩ đến nhiều việc.Một mùa đông lạnh lẽo,cậu bé khó gần,hoàng tử trong lòng tôi,máu,nước mắt,sự hủy diệt...Ôi đầu tôi điên lên mất,nó lại đau và tim tôi khẽ co thắt lại.Đưa tay ôm ngực mình tôi cố giữ thăng bằng cho khỏi ngã về trước.Lúc này Yona mới vội lao đến ôm tôi vào lòng cất giọng nói rung rung.Cả người nhỏ cũng theo đó mà lạnh toát làm tôi hơi bất an.
-Samy cậu uống cái này mau,sẽ khá hơn đấy.
-...Tôi ko kịp ư hử gì đã được Yona nâng chiếc cốc đựng máu kia lên miệng mà giúp tôi tu một hơi cạn sạch.Lúc này huyết quản tôi như lưu thông hẳn,đầu óc tỉnh táo và mặt đã dần hồng trở lại.
Khẽ nhìn tôi Yona dãn đôi mày đang chau lại ra mà thở dài cất giọng ôm tồn hỏi.
-Cậu ổn hẳn rồi chứ,đừng hù mình đứng tim hoài thế.Vốn mình máu lạnh mà,từ khi quen biết cậu lại chuyển thành máu pha lúc dở lúc ương.
-Mình khỏe rồi,xin lỗi cậu nhiều lắm Yona à,mình cứ làm cậu phải lo lắng.Cơ mà đó là máu gì thế...sau uống vào mình thấy người khác lạ lắm.
Tôi khẽ mỉm cười gượng gạo đáp lời sau khi nghe câu nói trách yêu của Yona,đã thế còn ko quên kèm theo một câu hỏi vặn vẹo lại nhỏ.Nhưng quả thực là kì lạ,vì tôi cảm nhận được có một sự thay đổi dần trong cơ thể lẫn tâm tính mình.Giống như thay máu ấy,đôi lúc nó cứ lạnh lên từng hồi,khi thì sôi sục cuồn cuộn làm thân nhiệt tôi nóng ran lên.Tôi hướng đôi mắt đăm chiêu chờ đợi câu trả lời từ nhỏ,nhưng đáp lại Yona vẫn lặng im mà đưa mắt nhìn chú bạch ưng mới xà xuống nơi bậu cửa.Lòng ko khỏi bất an tôi tiếp tục trấn áp Yona để biết được sự tình.Lấy chất giọng ôn tồn nhất có thể tôi mặt đối mặt nhìn Yona cất lời.
-Nói cho mình biết,sự tình là mình đã bị gì thế Yona...
|
CHƯƠNG 9:QUYỀN NĂNG ÁNH SÁNG VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA BÓNG TỐI(Phần 6 tt)
Yona nghe tôi hỏi xong sắc mặt vẫn ko biểu lộ chút cảm xúc,nhỏ bình thảng làm nốt việc dang dỡ,xong mới cất bước đến bên cửa sổ nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của bạch ưng mà từ từ tốn cất lời.
-Samy mình ko biết phải nói sao cho cậu hiểu,nói chung cậu chỉ cần biết là dù có xảy ra việc gì thì mình vẫn sẽ luôn ở bên ủng hộ và bảo vệ cậu...Máu cậu vừa uống là của Raio sempai đấy Samy.
-Hở máu của thiên thần,cậu ko đùa chứ Yona?
Tôi nghe Yona nói mà tim khẽ quặng thắt nhẹ,đều nhỏ vừa thốt nên làm lòng tôi càng hoang man hơn.Cùng là Vampire,à ko tôi là người còn anh là Vam.Nếu tôi uống máu anh ko lẽ giờ tôi đã thành Vam rồi.OMG cầu chúa phù hộ là tôi nghe nhầm,tất cả chỉ là mơ thôi.Nhưng nếu là sự thật,thì sao thiên thần lại làm thế chứ,chắc phải có gì uẩn khúc trong việc này.Tôi nghĩ đọan liền quay sang núm lấy tay Yona định cất lời hỏi,nhưng chưa kịp nói gì thì tôi đã bị nhỏ chặn lại mà nói trước.
-Cậu đừng suy nghĩ lung tung nữa,mình biết cậu đang rất bất an nhưng hiện tại mình ko thể nói gì cho cậu được.Đợi khi nào mình tìm hiểu rõ vài việc nhất định mình sẽ tự nói cho cậu nghe,được ko?
-Uhm,nhưng mà...
-Ko nhưng nhị gì hết cầm lấy và đi thay nhay cho mình.Cậu có 15 phút để nghịch,nhanh ko mình bỏ cậu đấy.
Yona cứ thế nói xong lại bá đạo ko cho tôi nói mà bình thảng quăng cho tôi chiếc đầm dạ hồi mà đẩy tôi hướng phía phòng tắm để đi.Tôi nhìn nhỏ nở một nụ cười nhạt ko hiểu chi như một con ngơ,còn ko quên trưng vẻ ngô ngê ra làm Yona nhìn theo mà lắc đầu phểy tay đuổi khéo.Nán lại giây lát,xong tôi cũng chịu mà ngoan ngoan đi thi hành chiếu lệnh,gì chứ tôi thà bị hại não còn hơn bị Yona mỹ nhân bỏ rơi lại.Chỉ có đều là như nhỏ nói,tôi thật sự rất bất an,trống ngực cứ đập liên hồi.Qua đêm nay tôi nhất định sẽ tìm hiểu rõ mọi nguồn cơ của vụ việc.
Yona khẽ thở dài nhìn bóng Samy đã khuất dạng mà chau mày trầm lặng,hướng ánh mắt lạnh băng u uẩn nhìn nền trời đag dần bị hắc khí vây hãm cô thầm tự trách mình vô dụng sao.Cất bước chân lại gần cửa sổ hơn cô ôm nhẹ chú bạch ưng vào lòng âu yếm rồi mới khẽ cất lời.
-Ayda,anh nghĩ xem em nên làm gì lúc này.Em thấy lạnh lắm,em sợ ko thể hoàn thành nhiệm vụ mà mình được giao phó.
Khẽ vung người gian đôi cánh như ôm trọn Yona vào lòng mình Ayda khẽ gật đầu suy tư.Anh biết cô ko mạnh mẽ như vẻ ngoài cô tự tạo cho mình.Nhưng từ xưa đến nay,chưa bao giờ anh thấy cô tâm trạng như thế vì một ai đó.Thoáng hóa thân lại thành một chàng trai anh tuấn Ayda nhẹ nhàng đưa tay vuốt mái tóc hồng đẹp ma mị của Yona,xong đợi cô bình tâm anh mới cất lời đáp lại.
-Yona,công chúa biết đối với thần người quan trọng ra sao ko?Đừng nghĩ nhiều rồi đâu sẽ vào đấy.Giờ thần sẽ đi tìm hiểu vài việc giúp người.
-Ayda em đã nói bao lần rồi ko được xưng hô khách khí thế với em.Chúng ta đủ thân thiết để xóa bỏ đống quy tắt vô vị đó.
Yona lườm mắt giả vờ mè nheo trước câu nói thân tình của Ayda làm anh nhìn cô mà phì cười chịu thua.Phải tuy thân phận cách xa nhau nhưng xưa nay Yona chưa bao giờ xem Ayda như người cấp dưới của mình cả,đối với cô anh là một người bạn,người anh hoàn hảo.Chỉ cần cô cất lời gọi dù đang ở bao xa anh cũng sẽ xuất hiện để giúp cô.
Thoáng đưa mặt nhìn chiếc đồng hồ hình con cú ở góc phòng Ayda khẽ chau mày mà xoay người bước đi,trước đó anh còn kịp nhắn lại vài lời khá quan trọng với Yona,tuy ko nhiều nhưng hàm ý lại sâu xa.
-Trễ rồi,thần..à ko,anh đi trước có việc.Yona em nhớ bảo trọng và lo cho cô bé ấy.Ánh sáng sẽ mãi mãi vĩnh hằng,bóng tối ko bao giờ nuốt nó được.Anh nghĩ,cô bé sẽ khó sống yên ổn trong đêm nay...
-Vâng,anh đi thong thả ạ.Em biết mình phải làm gì.
Yona khẽ đáp lời Ayda rồi xoay người hướng mắt nhìn bầu trời u uẩn một màu đen mà suy tư thay,nơi mà một chú bạch ưng vừa cất cánh mới đây thôi.Phía xa xa từng luồng hắc khí đang vây lấy toàn bộ quang cảnh.Tuy chúng đã bị sức mạnh ánh sáng của ai kia kiềm hãm lại,nhưng cô e là nó chỉ tạm thời có tác dụng.Còn về sao thì phải trông chờ vào may rủi,khi những nhân vật quan trọng của thế giới Vampire này xuất hiện.
Làn gió đông se se lạnh vờn xoa diệu tâm tình tơ rối của Yona,thoáng đưa tay cầm một viên ngọc tuyệt đẹp cô soi nó lên cao nhìn những mãnh ghép kí ức nhạt nhòa bên trong.Ở một gốc cây đào nơi ấy,có một chàng trai vừa mới tỉnh giấc nồng,khẽ chau mày nhìn người con gái kia mà vẻ mặt lạnh băng của cậu thoáng biến sắc,xong trong tí tắt nó lại trở về với nét thường niên vô cảm. Tuyết vẫn còn rơi nhẹ vào không trung tạo nôn một bứa tranh trầm mặc thoang thoảng dư vị ảm đạm đến lạ.Còn lòng người bấy giờ cũng nhẹ rơi vào mông lung của hoài niệm.Tuy ko hẹn nhưng có hai con người cùng đang hướng suy nghĩ về quá khứ.Nơi một thời họ đã vô tình gặp được nhau...
|