Trái Cấm Tình Yêu Của Vampire
|
|
CHƯƠNG 7:LỄ HỘI HANGRY(Phần 10) Tại ngôi trường duy nhất dành cho Vampire ở khắp nơi lui tới học,nơi đâu cũng đều đầy ắp toàn người là người.Quenci vốn khép kính bao ngày nay đã mở toan cửa chào đón khách đến tham dự một lễ hội quan trọng được tổ chức thường niên ở nơi đây-Lễ hội Hangry huyền thoại.Tuy nhiên năm nay sẽ có nhiều việc mới lạ diễn ra,đơn giản vì ngôi trường này đã có thêm nhiều nhân vật mới xuất hiện,tiếng quạ kêu thê lương như ngầm báo một mùa lễ hội tuy tươi đẹp nhưng lại đầy giông tố sắp bắt đầu...
Tôi mang một bầu tâm trạng rồi bờ bước về phòng,mặc cho tuyết vươn vào người lạnh buốt tôi vẫn cứ chậm gãy bước đi,ko biết lẽ vì sao mà lòng tôi chợt dâng lên một cảm giác bất an,tim đôi lúc lại quặng thắt đập loạn nhịp cả lên,có cảm giác như mình sắp sửa trải qua một việc gì đó rất quan trọng. -Samy cậu trốn đi đâu làm tụi mình tìm cả buổi vậy,có biết đang bị thương chưa lành ko hả?Cứ chạy lung tung là sao.Tôi vừa mới đẩy cửa bước vào thì từ đâu một bóng đen lao tới vịnh vai tôi lay mạnh một cách ko thương tiếc.Người đó ko ai khác chính là Saly đại tỉ,bảo mẫu đáng yêu của tôi.Yona lúc này cũng từ bên cửa sổ bước lại,nhỏ vẫn ko nói câu gì,chỉ quăng cho tôi một ánh nhìn đầy ẩn ý.Khẽ cười gượng gạo tôi cất lời. -Tại ở nhà một mình buồn nên mình mới đi dạo tí cho thư thả ấy mà.Nhưng sao hôm nay hai cậu về sớm thế? -Cậu lại quên sáng nay là lễ hội Hangry sẽ diễn ra sao,dương nhiên là học viên được cho nghỉ sớm rồi,tụi mình về cũng một lúc lâu rồi,lẽ ra được chợp mắt nghỉ ngơi giây lát nhưng nhờ phút ai kia nên cứ chạy lang thang khắp nơi chơi với tuyết mới về nè.Saly nghe tôi nói xong thì thong thả ngồi xuống bàn,rót một tách trà ngâm nhi rồi cất giọng hờn dõi.Bộ dạng của nhỏ làm tôi ko nhịn được cười lẫn cảm động,Yona cũng nhìn Saly cười trừ,nhỏ vẫn im lặng dứng dựa cửa sổ tiếp theo dõi cuộc hỗn chiến đang diễn ra.Tôi đến bên ngồi cạnh Saly rót thêm cho nhỏ một ly nước,lấy đầu ủi nhẹ vào mặt nhỏ làm ra vẻ nũng nịu cất lời. -Thôi mà Saly đại tỉ cho muội xin sau này em ko dám tái phạm nữa. -Cậu đấy chỉ giỏi cái làm người khác lo.Biết giờ này ra ngoài rất nguy hiểm ko,có thể bị mất mạng chứ chẳng chơi.Saly nhìn bộ dạng mèo con đòi ăn của tôi nhỏ chỉ biết lắc đầu cốc yêu tôi một cái rồi mới thốt lên một câu nói đầy ẩn ý.Tôi nhìn nhỏ đăm chiêu hỏi lại cho rõ sự tình,Saly thông thái luôn sẵn sàng giải đáp mọi thắc mắc cho tôi. -Nguy hiểm là sao Saly?Khi nãy sém chút nữa là mình bị lửa rồng phun vào cháy thê thảm á,còn gặp toàn người kì lạ đi vào trường mình thôi,nghĩ cũng lạ chẳng phải cậu từng bảo trường mình có kết giới bảo mật ko cho phép người lạ xâm nhập được sao.Saly nghe tôi nói xong thì vội quay qua đưa mắt nhìn tôi từ đầu đến chân,hai tai nhỏ cứ sờ soạn khắp người làm tôi nhột mà né sang một bên,lúc này Saly mới cất giọng nói đầy lo lắng. -Cậu thật ko sao chứ Samy,mình lo có thừa đâu biết ngay là thế nào cậu cũng gặp chuyện mà.Nhưng sao người cậu ko bị gì thễ kia. -Thì mình được một chàng trai kì lạ cứu,anh ta trông vẻ ngoài rất giống phù thủy,mà chắc ko phải cậu nhỉ làm gì trên đời này lại có sự tồn tại của bọ
|
Nghe tôi nói dứt lời Saly liền ngơ người ra nhìn tôi như nhìn một sinh vật quý hiếm,nhỏ khẽ lắc đầu rồi cất lời. -Cậu đúng là kì lạ mà,hỏi toàn mấy câu có độ sát thương cao làm mình đứng hình hà.Nghe này nhé,mình chắc cậu đã được một phù thủy ra tay cứu giúp,ko những thế trường mình bây giờ còn có rất nhiều vị khách lạ lui đến.Thiên thần có,mỹ nhân ngư lẫn tiên cá có,rồi nào là rồng từ khắp mọi nơi bay về,cả nhân mã và các vị thần tối cao nữa,nói chung là đủ mặt cả,và phù thủy cũng là một trong những khách mời danh dự của trường ta.Năm nay coi bộ khách mời đến sớm nhỉ,chứ mấy mùa lễ hội trước các đàn chị nói họ đến trễ hơn nhiều.Saly tuôn cho tôi nghe một bài diễn thuyết ko dài nhưng vẫn đủ thông tin mà tôi muốn biết,tôi nghe xong cứ ngơ người ra,tai cứ lùng bùng ko sao chấp nhận được sự thật.Trên đời này quả là có sự tồn tại của những con người kì lạ đó sao.Mặc dù đã được tận mắt chứng kiến nhưng tôi vẫn cứ ngỡ như là mình đang mơ,tôi đã quên mất một đều là mình đang ở nơi đâu,ngay cả Vampire một sinh vật kì lạ còn có thể hiện diện thì sự có mặt của những "người mà ko phải người" đó cũng là chuyện quá đổi bình thường. -SAMY HANA cậu về đây cho mình.Tôi đang ngồi suy nghĩ bâng quơ chợt bị tiếng gọi "tha thiết" của Saly lôi hồn trở về thể xác,cố nở một nụ cười nai tơ nhất có thể tôi tỏ ra vô tư trả lời nhỏ. -Mình đang bận nghĩ tí việc nên quên mất đang nói chuyện với cậu. -Samy này,sao lúc nào cũng thế vậy,cứ hay thả hồn đi lung tung cậu ko chọc mình điên lên thì ko vui à.Haiz,thôi ko bàn gì nữa,ta đi ăn chút gì để có sức tham gia lễ hội cũng ko còn sớm nữa.Saly nhìn tôi khẽ lắc đầu,nhỏ đưa mắt nhìn đồng hồ đôi mày hơi chau lại rồi thở dài cất bước đi xuống thực xá trước.Yona vẫn đưa mắt nhìn xa xăm ko nói gì sau đó tôi và nhỏ cũng cất bước đi theo sau.Trời cũng đã sáng lắm rồi,tôi mãi la cà mà quên mất cả thời gian.Vậy là một ngày lễ hội đã chính thức bắt đầu,hứa hẹn những đều bất ngờ đang ở phía trước.
Tuyết vẫn cứ nhẹ rơi chậm gãy,ánh nắng mát dịu tạo cho lòng người tràn ngập niềm phấn khởi.Thời tiết hôm nay như thuận theo ý người rất thích hợp để vui chơi và hưởng lạc.Bước từ phòng tắm ra,Saly khẽ đưa tay vuốt mái tóc mềm,nhỏ mở to mắt nhìn hai con người đang ngồi kia bằng một thái độ khá ngạc nhiên,xong vội cất một câu nói. -Hai cậu ko thay đồ đi còn ngồi đó nữa. -Rồi.Tôi và Yona ko hẹn trước nhưng lại cùng thốt lên một từ hờ hững,Saly vẻ mặt thoáng ngạc nhiên lắc đầu thở dài xong đến lôi tôi dậy,nhỏ xoay người tôi một vòng rồi dám mắt nhìn tôi chậm gãy nói. -Như vậy mà cậu bảo là rồi hở,mình đi tham gia lễ hội chứ đâu phải đi picnic đâu.Tôi mặt ngơ ngác ko hiểu gì,nhìn Saly cười trừ.Nhỏ đang nói tôi bị hâm hay sao ấy,tôi thấy mình ăn mặc cũng đâu đến nổi tệ như nhỏ nói.Khoác trên người một bộ cánh độc một màu trắng,chiếc váy bồng ngắn ngang gối xếp li hai tầng,ao thun dài tay trơn ko một họa tiết,nói chung tuy ko đẹp nhưng cũng ổn lắm mà.Đưa mắt nhìn sang Yona tôi thấy nhỏ cũng mặc khá giống mình có đều nhỏ khoác trên người độc một màu đen đối lập tôi.Yona trông rất cá tính với chiếc quần Jean bó sát,một chiếc áo von cổ tròn vừa vặn tôn lên từng đường cong quyến rủ,trên cổ nhỏ còn thắt một chiếc khăn để hơi nghiêng hờ hững,mái tóc hồng được buộc cao trông rất năng động.Nói chung dù có cố đơn giản thế nào trông Yona cũng toát lên một vẻ đẹp đáng để người khác ghen tỵ. -Mình thật bó tay với 2 cậu,ban ngày có thể mặc đơn giản thế này nhưng tối nay các cậu phải thay đổi phong cách cho mình nghe ko?Này hai cậu cầm lấy mình chắc là ko ai chuẩn bị nó đâu.Saly tiếp tục lắc đầu ngao ngán nhìn tôi và Yona,xong nhỏ dúi vào tay mỗi đứa một chiếc mặt nạ.Saly cũng đang đem một cái,lúc này tôi mới để ý vẻ ngoài của nhỏ.Saly khoác trên người một chiếc váy hồng có kiểu dáng rất đẹp ngắn trên gối khoe đôi chân dài thon thả,mái tóc nâu được thả bồng bềnh,trông Saly bây giờ chẳng khác nào một nàng công chúa cả,phải nói là nhỏ dễ thương vô đối.So với Yona và Saly tôi thật sự ko sánh bằng một góc của họ,khẽ đeo chiếc mặt nạ trắng có đính đá và lông vũ khá tinh tế tôi ngắm mình trông gương tự mỉm cười an ủi,nếu che đi một phần khuôn mặt như vậy trông tôi có vẻ bí ẩn và xinh hơn tí.Cất bước ra khỏi phòng,ba chúng tôi hòa vào đám người đông đúc đang tiến về phía lễ hội,ai cũng chọn cho mình một bộ cánh và chiếc mặt nạ bắt mắt trông thật đẹp.Ko khí trường Quenci bây giờ thật đúng là nơi đang diễn ra lễ hội,đâu đâu cũng đầy ắp toàn người là người,khuôn viên trường ko biết từ khi nào đã được trang trí rất đẹp.Khắp nơi được gắn những viên đá pha lê sáng lấp lánh được xếp thành hình dạng những bông hoa,ở giữa sân chính là một quả cầu lớn được chạm khắc nhiều cạnh,nó trong suốt chốc lát lại hiện lên hình ảnh của từng người một,từ học viên đến khách mời,còn hiện cả họ tên và cấp bậc gì đó.Đưa mắt rời khỏi khối cầu ấy tôi bị thu hút bởi đám đông đang hoạt náo trước mặt.Trên một sân khấu đang lơ lững trên ko trung ấy,những nàng tiên mang vẻ đẹp ma mị đang múa hát,họ khoác trên người những bộ y phục đẹp lộng lẫy đủ màu sắc bắt mắt.Bỗng đang đứng ngơ ra chiêm ngưỡng tiết mục chỉ có chốn tiên cảnh mới có ấy,thì ở đâu một nàng tiên bay đến cạnh tôi,cô ấy uốn lượn một vòng xong cầm lấy tay tôi bay lên sân khấu.Thoáng đứng hình tôi đưa mắt nhìn hai nhỏ bạn cầu cứu,nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt dững dưng đầy phất khích của Saly và biểu cảm lạnh băng của Yona.Hiện tại thì tôi đang phải ngồi trên một đóa hoa trắng khổng lồ đang tỏa hương thơm ngào ngạt,vẫn với nụ cười đẹp ma mị ấy các nàng tiên hóa phép lập tức đóa hoa kia khép lại ôm gọn tôi vào trong.Khi nó mở ra đám đông phía dưới ko khỏi ngơ ngác nhìn,trước mặt họ bây giờ cô gái bình thường khi nãy đã vụt biến thành một nàng tiên tuyệt đẹp.Khoác trên người một chiếc váy ánh kim lấp lánh dài trên gối,trên mái tóc màu nâu bồng kia còn cài một dãy ruy băng dính đá sophia sáng lấp lánh.Nói chung nhìn tôi bây giờ thật sự khác hẳn,Saly ở phía dưới đang vẫy tay cười thích thú,Yona thì vẫn ko chút biểu cảm hướng ánh nhìn về tôi đầy ẩn ý.Đang đơ người toàn tập chợt một làn khói mờ ảo bay ngang qua nơi tôi đang đứng thoáng cái mọi người đều hướng ánh nhìn lên phía bầu trời.Từng bông hoa tuyết bỗng hóa thành những tiểu linh xinh xắn trông họ cứ như những người tí hon có đôi cánh nhỏ rất đáng yêu.Đám đông phía dưới hò hét chen lấn nhau chọn lấy cho mình một bé tiểu linh vừa ý nhất.Tôi cũng được cô tiên kia đưa mình nhẹ nhàng đáp xuống đất,thoáng đưa mắt tìm Saly và Yona tôi ko thấy bóng dáng họ đâu.Đám đông toàn người là người vây quanh đẩy tôi xa dần nơi hai nhỏ từng đứng,khi tôi cố thoát khỏi biển người ấy thì đã yên vị ở một góc khá vắng vẻ trong sân trường.Nơi đây bao phủ bởi một màu trắng đơn độc,có chăng nổi bật lên bởi những đóa hoa đào đang khoe sắc kia.Dưới mặt hồ trong xanh phía trước mặt tôi đang dần hóa băng lại,nó như một chiếc gương lớn trong suốt,nhìn vào nó làm tôi thấy trong người chợt dâng trào cảm xúc.Bệnh nghề nghiệp nổi lên trong lúc này đây thực sự tôi muốn múa một điệu gì đó,ko phải tôi là một diễn viên múa chuyên nghiệp nhưng với trình độ 8 năm bị Sasa bắt ép đi học nên giờ đây khả năng tôi cũng tạm ổn.Nghĩ là làm tôi lấy tay bỏ giày ra,bước vào mặt băng ấy bắt đầu đưa tay múa một điệu múa quen thuộc.Trong phút chốc ko gian như dừng lại chỉ có mình tôi chiếm lấy.
Trên một cành đào cách đó ko xa một chàng trai đang nhắm nghiền mắt lại say giấc nồng,mái tóc vàng rủ xuống che đi phần nào vẻ lạnh lẽo trên gương mặt của cậu.Hướng ánh nhìn về bóng dáng cô gái đang mãi chìm đắm trong cảm xúc của riêng mình kia,môi cậu khẽ nở một đường cong vô hồn.Tuyết trắng vươn trên mái tóc của hai con người đang hiện diện nơi đây,ko ai biết giữa họ có mối quan hệ gì,nhưng dường như có một sợ dây vô hình đang liên kết,kéo gần tâm hồn họ lại với nhau.
|
CHƯƠNG 7:LỄ HỘI HANGRY(Phần 11) Gió vẫn thổi vô tình ko dứt,những tia nắng yếu ớt của của buổi sớm mai ko đủ mạnh để làm lòng người vời ấm lên.Trong ko gian vắng lặng một tiếng sáo bỗng vang lên,nó du dương làm say lòng người như đang xé tan sự im ắng của cảnh vật đơn độc nơi đây.Bất giác trông vô thức một cô gái cũng thả hồn mình vào trong tiếng sáo,đôi chân nhẹ nhàng lướt đi trên mặt băng lạnh lẽo,cô tiếp tục hòa mình theo tiếng nhạc,có một sự hòa quyện giữa tiếng sáo kia và điệu múa của con người.Cảnh vật như chìm xuống,nhỏ bé làm nền cho nàng công chúa đang mãi say sưa trong thế giới của riêng mình
Tuyết trắng khẽ buôn rơi lòng ta giờ chia ngã Bước chân vô thức đi về miền đơn độc Ko một bóng người ta cố gọi nàng trong vô vọng Màu trắng kia hay là tim ta đang rĩ máu Nàng vẫn đang chìm đắm trong một cõi hư ảo Cố tìm nàng ta thổi tiếng sáo gọi vấn vươn...
Khẽ dừng bước chân lại,nền băng lạnh toát làm tôi thoáng rùng mình,nhưng lí do quan trọng hơn là do tiếng sáo của ai kia đang thổi vang lên bên tai tôi.Đưa mắt dõi nhìn xung quanh để tìm kiếm,vẫn ko một bóng người nào khác xuất hiện ở nơi đây ngoài tôi,ko gian vốn tĩnh lặng giờ có thêm tiếng sao lại thêm phần thần bí.Tiếng sáo ấy quả thật rất thân quen,tựa hồ tôi đã nghe nó nhiều lần rồi. -Em đang tìm ta?Tôi đang đứng suy nghĩ bâng quơ thì bị câu hỏi trầm bỗng của ai dó làm bừng tĩnh,đưa mắt nhìn về nơi phát ra giọng nói ấy,lòng tôi ko khỏi vui sướng.Phía trên nền trời cao vời vợi kia,một thân ảnh đẹp thoát tục đang cưỡi mây bay xuống,trên người anh mặc độc một nàu trắng tinh khiết,cây sáo làm bằng ngọc thạch có đính đá đang phát ra ánh sáng mờ ảo trên tay anh.Người đó ko ai khác chính là thiên thần mà tôi chờ đợi bao ngày qua giờ mới có dịp được gặp.Chiếc mặc nạ ánh kim của anh ko thể che hết được vẻ đẹp thoát tục cùng phong thái hơn người của thiên rhần,nhìn anh hiện tại tôi chỉ có thể thốt lên ba từ "quá hoàn mỹ". -Lần nào gặp ta cô bé cũng trông khác hẳn,chỉ có việc ngẩn người ra là ko thay đổi.Hôm nay trông em thật sự rất đẹp...Giọng nói say lòng người của thiên thần làm tôi đang đứng ngơ người ra chợt tỉnh mộng,thấy mình quá thất lễ,và khi ko lại được thiên thần khen nên tôi thoáng đỏ mặt ngượng ngùng cất lời. -Em xin lỗi anh ạ,em thật sự vô ý quá lần nào cũng ngẫn ngơ phớt lờ anh cả. -Ko sao,ta chỉ trêu đùa em tí mà,ko cần phải căng thẳng vậy.Nhưng sao giờ này em lại ở đây ko ra tham dự lễ hội cùng mọi người à.?Thiên thần nở một nụ cười đẹp ma mị nhìn vẻ mặt nai vàng gặm cỏ non của tôi cất giọng hỏi,đã lâu ko gặp trông anh có phần hơi khác,trông xanh xao và vẻ mặt có phần chứa đựng nhiều suy tư hơn.Ko hiểu sao lúc nào gặp anh tôi cũng có một cảm giác rất thân quen,dường như có một cái gì đó vô hình nối liền tâm hồn tôi và anh lại.Chỉ cần tôi nghĩ đến thì anh sẽ xuất hiện đâu đó quanh tôi ngay.Chợt đang đứng lặng suy nghĩ bâng quơ tôi bỗng thấy ngượng đỏ mặt,tôi quên mất là thiên thần có thể đọc được suy nghĩ của tôi,thế mà tôi lại còn trưng ra bộ mặt hâm hở nhìn anh chứ.Khẽ đưa mắt lên nền trời như né trắng ánh mắt sâu thẳm của thiên thần đang hướng nhìn mình,tôi chậm gãy cất lời. -Em lại đi lạc ạ.Thời tiết hôm nay có vẻ tốt anh nhỉ,tuyết rơi ít đi và cái lạnh cũng ko còn nhiều nữa.Chắc lễ hội sẽ diễn ra suôn sẻ.Tối nay...anh sẽ đến tham dự đêm hội chứ.Hướng đôi mắt trong veo nhìn về phía xa xăm,nơi có những con rồng đang bay lượn,chợt ở đâu đó hai tiểu linh đáp xuống gần tôi và thiên thần.Một nam một nữ chúng đậu lên vai chúng tôi,nhìn rất đáng yêu.Đưa tay bắt chú tiểu linh thiên thần chậm gãy cất lời. -Bầu trời tuy trong xanh nhưng thật ra bên trong nó đang vấn đục.Đêm nay ta sẽ đến nơi đó,cô bé cũng nên tham gia cho biết,có khi sẽ tìm được một nữa của mình.Cầm lấy cái này,em ko nên trưng vẻ mặt ấy thu hút bọn Vampire khát máu sẽ ko an toàn đâu.Thiên thần nói xong cầm một chiếc mặt nạ ánh kim rất đẹp rồi mang vào cho tôi,hành động bất ngờ của anh làm tôi thoáng ngơ người.Chưa kịp hoàn hồn đáp lại câu nói thân tình của thiên thần,anh lại cất lời tiếp. -Cũng đã trễ lắm rồi,cô bé mau ra tham gia lễ hội cùng mọi người đi.Ta có việc nên ko nán lại lâu được.Nhớ,tối nay em nên đến đấy.Nói rồi thiên thần xoay người nhẹ bước đi,tôi chưa kịp hoàn hồn trả lời anh nên cứ ngơ ra lặng nhìn.Chợt nhớ ra còn một câu quan trọng chưa nói với thiên thần tôi vội gọi với theo anh. -Cảm ơn anh vì lần trước đã cứu em ạ,thật sự thì tiếng sáo anh thổi nghe rất hay,nếu có dịp mong rằng anh sẽ thổi tặng riêng em một bài. -...Nghe câu nói mở lời có phần vô tư của tôi,anh hướng ánh nhìn tôi nở một nụ cười đẹp ma mị,thiên thần cất một câu nói trầm bổng,ko lớn nhưng đủ để tôi nghe thấy mà khẽ đỏ mặt. -Ta rất sẵn lòng,cô bé múa cũng rất đẹp.Nếu có dịp ta cũng rất mong được em múa tặng cho ta một bài.
Gió khẽ thổi bay làn tóc nâu bồng bềnh,đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp vẫn đang dõi theo bóng hình đã dần khuất xa của ai kia.Samy khẽ mỉm cười hạnh phúc,trong lòng cô đang dâng lên nhiều suy nghĩ lẫn cảm xúc hổn tạp, cô cũng ko rõ đõ là gì,chỉ biết chắc một đều là cô đang rất vui.Ở một góc khuất ko xa,một cô gái với mái tóc đỏ đẹp ma mị đang dõi mắt nhìn hai con người vừa đứng kia.Cô phóng cái nhìn chết chóc như muốn thêu cháy vào Samy.Trên đôi môi đỏ huyền bí ấy chợt nở một đường cong tà ác,xong cô thi truyển phép thuật đọc một câu gì đó trong miệng.Samy nào biết gần nơi cô đang đứng nền băng đang nứt một đường khá lớn,tiếng quạ kêu đâu đó sau mà thê lương như ngầm báo một việc gì đó sắp sửa diễn ra.Có một chàng trai vẫn còn nằm ở gần đó,hướng cái nhìn vô cảm về phía hai cô gái đang đứng kia anh khẽ chau mày.Vẫn giữ vẻ mặt ko chút cảm xúc Tayoo toan biến đi.Trong ko gian vắng lặng đó chỉ còn mình Samy đứng ngẩn người thả hồn nơi nao,ko một dấu hiệu nào cho thấy thần chết lại sắp đến thăm cô lần nữa,tất cả đều rất bình lặng.
|
CHƯƠNG 7 :LỄ HỘI HANGRY (Phần 12) Cố thoát khỏi biển người đang chen lấn trong khuôn viên trường,Saly và Yona đang đưa mắt quét khắp nơi để tìm kiếm Samy.Hai cô nàng ko khỏi lo lắng cho nhỏ,bởi Samy là chúa hay gặp rắc rối,sơ hở tí bỏ nhỏ đi một mình là cứ y như rằng có việc gì ko ổn sắp xảy ra.Đôi mắt đen khẽ rợn sóng Saly nhìn Yona cất giọng nói. -Mình chia nhau ra tìm đi,chứ đi kiểu này ko biết khi nào mới tìm được Samy.Đưa tay phủi vội mấy bông tuyết đang vươn trên áo Saly nhìn Yona đầy chờ đợi.Đáp lại cô vẻ mặt nhỏ lúc này hơi suy nghĩ đăm chiêu, rồi vẫn giữ im lặng Yona gật đầu xoay người bước đi về hướng ngược lại.Saly cũng thế,cô cũng hòa vào biển người để tìm kiếm một bóng dáng quen thuộc.Đi được một đoạn khá xa,Yona lặng đứng ở một gốc cây rất yên tĩnh nằm tách biệt trong một góc khuất của khuôn viên trường.Lúc này cô mới dãn vẻ mặt lạnh lùng ra để tập trung tư tưởng tìm Samy,khẽ nhắm mắt Yona thi triển phép dịch tâm.Phép thuật này cho phép cô thả hồn mình đi khắp nơi từ đó hình ảnh của ko gian và người cô cần tìm sẽ hiện lên trong não.Từng quan cảnh một dần lướt qua trong tâm trí cô,mồ hôi Yona lúc này đã lấm tấm nhẹ rơi lăn trên gương mặt thanh tú.Do phong ấn sức mạnh để có thể vào đây học mà ko bị phát hiên,nên Yona ko còn đủ mạnh để thực hiện một phép thuật đơn giản như thế này,khi cô sắp ko cầm cự được mà thoát ra thì chợt một bóng dáng nhỏ nhắn hiện lên.Toan mở mắt ra vẻ mặt Yona thoáng biến sắc,xong cô thốt nên một câu nói lấp lững. -Ko xong rồi.Hướng về phía xa xăm Yona cố chạy thật nhanh,lòng cô đang dâng lên một cảm giác bất an,thật sự như cô và Yona lo lắng Samy bạn cô sắp gặp nạn.
Tuyết vô tình rơi vươn vấn nhẹ nhàng như đang đùa nghịch,cứ đứng lặng suy nghĩ bâng quơ tôi như quên mất cả thời gian.Chợt trên nền trời một con rồng bay lướt qua đầu làm tôi toan choàng tỉnh.Khẽ rợn người tôi mới bước chân hướng phía bờ mà đi về.Nhưng lạ thay khi tôi chưa đi được bao xa thì nền băng trước mặt tôi bỗng rạn nứt từ từ,tôi như bị đơ người toàn tập toan quay người chạy về hướng ngược lại nhưng vẫn ko kịp,phía sau tôi băng cũng đã nứt loan lỗ.Nó dần kéo tôi rơi toạt xuống mặt hồ băng lạnh,cả thân người tôi như đông cứng lại khi vừa chạm vào nước,huyết quản như tắt ngẻn,đầu óc quay cuồng ko nhìn thấy gì nữa.Một cơn thủy xoáy phía dưới hồ đang lôi tôi xuống sâu hơn,thân nhiệt hạ xuống thê thảm tôi dần cảm nhận cái chết đang đến rất gần.Khi chút ý thức còn sót lại tôi lờ mờ thấy một bóng đen đang lao đến bên mình,xong chưa kịp nhìn rõ mặt người đó,đôi mắt tôi đã khép chặc lại,lí trí dần mất hẳn.
Yona cố đi chuyển thật nhanh đến bên Samy,cô cố đưa tay bắt lấy nó,nhưng do dòng xiết thủy lưu quá mạnh nên cô ko tài nào vớ tới nó được.Lúc nãy còn trên bờ,khi vừa đến nơi Yona đã kịp nhìn thấy Samy rơi xuống mặt hồ.Khi ấy cô toan dùng phép đọc thần chú đưa nó lên,nhưng do ko có đủa phép cộng với sức mạnh hiện tại quá yếu nên cô ko tài nào giúp nó được. -Có kết giới.Yona thốt lên một câu nói trong hoản loạn,thật sự người dùng phép thuật này quá mạnh,người đó còn dùng cả kết giới bảo mật để can thiệp sự giúp đỡ của ai đó với Samy,phép thuật này quá thâm độc,cô chắc người dùng nó phải có thân phận ko bình thường và có mối thăm thù với Samy nên mới đành xuống tay tàn ác như vậy.Do sự việc diễn ra nhanh quá Yona ko kịp giải phong ấn để thi triển phép thuật,cách tốt nhất lúc này là cô phải nhảy xuống để cứu cho bằng được Samy.Nghĩ là làm,mặt cho dòng nước lạnh buốt như muốn đông cứng mọi vật kia Yona lao người xuống.Cô đã đến kịp lúc nhưng vẫn ko sao cứu được Samy,thậm chí trong giây phút này mạng sống cô còn khó bảo toàn.Một vài khối băng nhọn hoắt nhô lên,cô cố né người nhưng cũng bị va vào một vài cái làm cánh tay bị rướm máu đôi chổ.Lúc này huyết quản cô bắt đầu tắt ngẽn,làm cô dần khó thở,tay chân ko còn linh động nữa cô đưa mắt nhìn Samy lần cuối xong cũng rơi dần vào vô thức.
Tayoo sau khi biến đi khỏi nơi đó một lúc,trong lòng cậu lại dâng lên một cảm giác bất an.Thật ra cậu đã nhìn thấy sự nguy hiểm đang đe dọa đến Samy,và cậu cũng nhìn thấy cô gái đã ra tay tàn độc ấy.Cô ta đã sử dụng một phép thuật chiến đấu rất mạnh mà chỉ có những Vampire hoàng gia mời được học,hơn nữa nó còn được liệt vào phép thuật cấm chỉ khi gặp tình huống cấp bách mới được dùng.Ngay cả cậu tuy có học qua nó nhưng cũng chưa bao giờ có dịp sử dụng đến.Khẽ dừng chân lại,Tayoo ko hiểu sau mình ko bước tiếp được,đầu óc cậu trống rỗng dần hiện lên hình ảnh một cô gái đang vùng vẫy trong làn nước,cố chiến đấu với tử thần để giữ lấy mạng sống.Mặc dù ko muốn liên quan gì tới cô gái ấy nữa nhưng khoanh tay đứng nhìn cô ta chết mà ko cứu thì quả thật rất nhẫn tâm.Nghĩ thế nên Tayoo mới toan biến trở lại nơi mặt hồ ấy,vừa lúc cậu định nhảy xuống cứu Samy thì ở đâu một cô gái tóc hồng cũng lao đến,cậu đứng nép sang một bên nhìn cô gái ấy cố ra sức cứu Samy,chờ khi cô ta nhảy xuống dòng nước chết chóc ấy cậu mới tiến lại gần.Thời gian chậm gãy trôi qua nhưng vẫn chưa thấy động tĩnh gì của hai cô gái,ko có một dấu hiệu cho thấy là họ đã thoát nạn.Ko kịp suy nghĩ nhiều Tayoo lao mình xuống hồ,cậu biết nếu chậm trễ thêm tí nữa thì sẽ ko cứu được họ.Giữa dòng nước xoáy lạnh giá,bóng dáng một cô gái với mái tóc màu hồng dần xuất hiện,phía xa cô,cô bé phiền phức hay càm ràm kia cũng đang dần bị dòng nước hút vào sâu.Ko kịp suy tính Tayoo quyết định cứu Samy trước,cậu lao người né những khối băng cạm bẫy đến bên cô nhưng vừa lúc đó cô gái tóc hồng cũng bị hút theo vào dòng thủy xoáy phía bên kia.Tayoo ko biết giờ mình nên cứu ai trước,vì với khả năng của cậu ko thể cùng một lúc đưa cả hai người lên trên được.Phép thuật này mạnh hơn cậu nghĩ,ko cẩn thận có khi ngay cả cậu cũng khó bảo toàn được mạng.Ngay lúc tình thế cấp bách Tayoo đưa mắt nhìn hai cô gái đang dần bị hút vào dòng xoáy đen thẩm kia ở hai hướng khác nhau,lúc này đây cậu chỉ có thể chọn một,cứu một người và bỏ mặc người kia.Nhưng phải cứu ai bây giờ,thật sự cậu rất khó xử.Bỗng từ phía sau một thân ảnh lao đến vỗ mạnh vai Tayoo,cậu sững người hướng nhìn anh,một chàng trai ko mấy xa lạ.Anh ta đang chỉ tay bảo cậu tiến đến hướng cô gái tóc hồng để cứu cô ấy,còn bản thân anh thì đang lao đi rất nhanh đến cứu cô bé phiền toái kia.Nghe theo anh tay cậu rẽ nước đến bên ôm gọn cô gái tóc hồng xong toan dùng phép thuật di chuyển ngược dòng thủy xoáy hung hãng ấy lên bờ,trước đó Tayoo còn kịp quay lại nhìn cô gái và chàng trai kia lần cuối như muốn xác định rằng họ sẽ ổn.
Raio cố dùng sức tiếp cận Samy,khi cô sắp bị dòng xoáy đen ngòm ấy nuốt chửng thì cậu đã kịp bắt lấy tay cô mà lôi cô ôm trọn vào lòng,bắt giác trong khoảnh khắc nguy cấp ấy trái tim cậu như bị cào xé,nó đang nhói lên quặng thắt lại từng cơn.Cậu tưởng chừng như nếu ko kịp cứu lấy Samy thì trái tim cậu sẽ vỡ vụng ra từng mãnh.Nhìn vẻ mặt nhợt nhạt đã dần tái đi của cô mà lòng Raio thầm đau nhói,một cảm giác xót thương dâng lên chiếm lấy tâm trí cậu.Khẽ đưa môi mình chạm nhẹ vào môi cô bé,Raio nhẹ nhàng đưa ko khí vào bên trong cơ thể cô,đôi mi Samy khẽ nheo lại trong vô thức cô lờ mờ nhìn thấy một thân ảnh tuyệt mỹ,anh đang trao cho cô một nụ hôn nồng cháy.
Ko gian giờ đây như dừng lại,thời gian như cũng ko màn trôi qua.Trong khoảnh khắc này đây vạn vật như ko hề tồn tại,tất cả chìm đắm vào hư ko chỉ còn duy nhất hai con người đang ở đây,vùng vẫy trong một cõi xa xăm.Dưới dòng nước lạnh buốc như đang cào xé nuốt lấy mọi thứ bên trong nó,cả thân người Samy và Raio đang phát ra ánh sáng chói lóa,thứ ánh sáng lung linh mờ ảo ấy như phá tan mọi băng giá.Sức mạnh từ hai trái tim đang cùng hòa một nhịp đập,nó đang mang sự ấm áp lan tỏa khắp mọi nơi.Có phải chăng công chúa đã trở về bên hoàng tử,hay đây chỉ là sự khởi đầu của một cuộc tình ngang trái,họ ko bao giờ được bình lặng ở bên nhau.
|
Chương này t/g viết hơi dài thật,lẽ ra nên chia thành mấy chương nhỏ sẽ tốt hơn,nhưng nội dung thì chỉ xoay quanh một sự kiện nên viết vậy cũng ổn nhỉ^^.Ai đọc fic thấy loãng thì thông củm cho t/g nha.
CHƯƠNG 7:LỄ HỘI HANGRY(Phần 13) Tại một lâu đài khoác trên mình một màu đen u ám nằm sâu trong lòng đất,nơi đây khá tách biệt với thế giới Vampire đang nhộn nhịp bên ngoài.Ko khí u ám cùng mùi máu tanh xông lên nồng nặc,khắp nơi đầu lâu chất thành đống ngỗn ngang,chúng còn được dùng để trang trí xung quanh tường làm cho quan cảnh đã gê gợn lại thêm phần ảm đạm.Nơi đây là chốn cư ngụ của một con người mà khi nói đến ai cũng phải kinh sợ,trừ một người-Đó cũng chính là hoàng tử của thế giới Vampire mà chủ nhân nơi đây muốn tiêu diệt.Khẽ đưa đôi mắt đỏ thẩm màu chết chóc,một người đàn ông trung niên quét đôi mắt nhìn một bức tranh đang treo trên tường.Hình ảnh một người con gái với mái tóc vàng cùng đôi mắt xanh màu biển đang tỏa sáng giữa ko gian đen tối.Bao năm qua ông đã sống trong thù hận và lòng căm phẳng tột cùng,chính vì thế mà ông đã bán linh hồn mình cho bóng tối,để giờ đây ông đã trở thành một Vampire đầy quyền lực và sức mạnh ko ai sánh bằng của phe hắc ám.Ông chính là Waski Dayma-một Vampire hoàng gia danh giá vang tiếng một thời,người mà ko ai trong thế giới huyền bí này ko biết đến.Trong làn gió đất đang thổi thê lương như đang gọi hồn ai kia,Waski đưa mắt nhìn một quả cầu mang một sắc đen u ám như chính nơi đây,ông khẽ cất một câu nói với một con hắc ưng đang đậu trên một cái đầu rồng bên cạnh mình. -Vẫn chưa có động tĩnh gì của hoàng tử à?Tiếng nói lãnh đạm của ông vừa dứt,con hắc ưng kia khẽ tung cánh bay lên hóa thành một chàng trai tuấn tú,với mái tóc dài,cùng đôi mắt sâu thẩm độc một màu đen,trên người anh cũng khoác một bộ y phục cũng đen nốt.Khẽ quỳ xuống cúi đầu kính cẩn dưới chân Waski,anh cất giọng nói chậm gãy tựa hồ ko thanh sắc. -Thưa chủ nhân,vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy hoàng tử sẽ xuất hiện.Bọn họ khá cẩn trọng trong lễ hội lần này.Thần e có thể hoàng tử vẫn sẽ ko lộ diện cho đến lúc đăng cơ để tránh bị ta sát hại. -Ngươi nghĩ vậy thật à?...hãy mau quay lại Quenci theo dõi động tĩnh cho ta,nếu có phát hiện gì người phải báo cho ta ngay.Thời gian vẫn còn dài,ta chờ xem rốc cuộc ta và nàng ấy ai cao tay hơn ai.Hướng đôi mắt lạnh lẽo về người con gái đang nở nụ cười đẹp thánh thiện kia,ông cất lời,trong câu nói chứa đựng đầy sự tà khí.Chàng trai đang quỳ dưới nền gạch ảm đạm kia khẽ nhìn ông gật đầu xong chàng mới cất lời. -Vâng thưa chủ nhân,thần biết mình phải làm gì ạ.Nói rồi anh khoác tay biến lại thành hắc ưng,toan dang cánh bay mất dạng vào ko gian đen tối trước mặt. Ở một nơi ngày cũng như đêm ko một chút sinh khí này,bóng dáng một người đang đơn độc chìm đắm trong thù hận.20 năm trước ông đã mất đi tất cả,và rồi phải sống trong bóng tối để chờ đợi.Khẽ nhắm nghiền đôi mắt đỏ đầy chết chóc,Waski nhết môi nở một nụ cười tà mị,xong ông mới cất một câu nói đầy tâm trạng. -Shala nữ hoàng,vì nàng ta đã nhẫn nhìn suốt chừng ấy năm.Giờ đã đến lúc ta phải trở về vị trí của mình,trở về làm một quốc vương của thế giới Vampire.Ko ai có thể cảng được bước chân ta,kể cả nàng cũng vậy,ta sẽ tiễn con trai nàng về bên phụ thân nó,như cách mà 20 năm trước ta đã làm với hắn.
Tiếng gió rít bên ngoài như đang gào thét,nó thổi nhẹ qua làn tóc xanh ma mị của Waski làm nó bay phất phơ.Đưa đôi mắt ngắm nhìn người phụ nữ đang hiện lên trong quả cầu,lòng ông chợt dâng lên một niềm thương cảm,đôi mày khẽ chau lại khi nhìn vào đôi mắt u uẩn đầy buồn đau của ai kia.Xong trong chốt lát nó lại dãn ra,trả lại vẻ lạnh băng ko một chút cảm xúc thường trực trên gương mặt ông.Cách trả thù một người tốt nhất ko phải là giết chết người đó,mà là làm hại những người bên cạnh họ,để họ phải chết dần chết mòn trong tâm hồn từng ngày.Phải ông đã làm đều đó với người con gái mà ông đã từng yêu hơn chính sinh mạng mình,nhưng liệu ông có thật sự thõa mãn hận thù trong lòng,hay chính ông cũng đang tự dày vò bản thân mình.
Đôi lúc số phận đẩy đưa khiến con người phải làm những việc họ ko muốn,những tất cả chỉ là do định mệnh đã an bày sẵn,tất cả hãy để cho ý trời phán xét,từng cố thay đổi để rồi chính ta lại là người phải gánh lấy hậu quả. *** Hết chap 7
T/g quyết định dừng chap 7 ở đây để sang viết chap tiếp,định sẽ viết xong chap này cách đây 2 tuần mà giờ mới viết xong,đúng là tốc độ rùa bò trên xa lộ mà^^.Ai có đọc fic thì cho Sammy nhận xét để lấy tinh thần viết tiếp ạ.Thanks các bạn đã ủng hộ fic mình trong thời gian qua,mặc dù Sammy viết ko hay và còn mắc nhiều lỗi nhưng vẫn sẽ cố gắng hoàn thành fic trong thời gian ngắn nhất có thể. Thân mến chào mọi người!!!(cúi đầu^^)
|