Trái Cấm Tình Yêu Của Vampire
|
|
Cùng lúc đó trên con đường lớn dẫn về lễ điện nơi tổ chức lễ hội Hangry,các cô gái vẫn đang thong thả hòa vào dòng người háo hức đi xem hội kia.Nói là xem bởi vì họ ko tham gia vào màng quan trọng soi cầu của đêm nay.Đối với khách mời đến trường Quenci trong dịp này,đa số đều vì một mục đích,họ muốn được diện kiến dung nhan của hoàng tử hay công chúa của thế giới Vampire nếu họ chịu trở về với thân phận thật sau bao năm ẩn mình,và hơn hết họ mong đợi sự xuất hiện trở lại của một nữ thần,cô gái mang trong mình vận mệnh lẫn sự sống còn của tất cả các dòng tộc phép thuật.
Gió khẽ đung đưa mấy quả cầu thủy tinh đang treo lơ lững trên ko trung,ánh sáng đủ màu từ chúng phát ra làm cho ko gian nơi đây vốn đã bí ẩn lại thêm phần huyền ảo.Tuyết vẫn cứ thế nhẹ nhàng rơi ko dứt hạt,màu trắng tuy lạnh lẽo nhưng tạo cho ko gian nơi đây một sắc thái riêng ko hề đơn điệu.Tôi khoác tay Yona và Saly bước đi,cảm giác trong lòng có chút bất an lẫn hồi hộp,dự cảm sẽ gặp một ai đó làm tôi đang đi đôi lúc lại dừng chân đưa mắt dáo dác nhìn xung quanh làm cho Saly khẽ chau mày tò mò hỏi. -Cậu tìm người à Samy?Đi đứng gì cứ loay nhoay làm mình mệt nè. -Ơ làm gì có,tớ ngắm cảnh thôi.Tôi nở một nụ cười ngây ngô nhìn 2 nhỏ,Yona lúc này vẫn ko buồn lên tiếng,nhỏ chỉ hướng cái nhìn đầy ẩn ý vào tôi xong lại bước đi tiếp.Tôi cũng nắm tay Saly nối bước theo sau,bỗng đang ung dung ngắm trai đẹp đang đứng vây quanh một pho tượng một vị nữ thần tuyệt sắc,tôi chợt thấy phía sau mình có ai đó vịnh nhẹ,thoắt xoay người lại tôi nhìn thấy một thân ảnh thân quen,người mà tôi đang rất muốn gặp trong lúc này.Cố tỏ vẻ tự nhiên như ko,tôi đứng lại cất lời với hai cô bạn để tìm cớ lãng đi. -Saly với Yona này tớ sựt nhớ quên một vật rất quan trọng nên có lẽ sẽ về phòng lấy nó.Hai cậu đi vào lễ điện tham gia đêm hội trước tí mình sẽ vào sau. -Cậu quên gì,ko lấy có được ko,lễ hội sắp diễn ra rồi.Với lại để cậu đi một mình tớ ko an tâm.Saly níu tay ko cho tôi đi cứ như một đứa trẻ đang vòi kẹo mẹ,lúc này Yona mới cất lời giải vây cho tôi,nhỏ đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ to hình một con bạch điểu trên đỉnh tháp gần đó xong mới chậm gãy nói. -Cậu cứ để Samy đi,tớ nghĩ cậu ấy cần vật đó lắm nên mới phải quay lại.Giờ cũng ko còn nguy hiểm gì nên mình an tâm để cậu đi đấy,nhớ quay lại sớm mình đợi câu.Yona nói xong nháy mắt nhìn tôi đầy ẩn ý,ko suy nghỉ gì tôi chỉ gật đầu nở một nụ cười đẹp ngất ngây,xong liền vội chạy vụt đi mất trước khi bị Saly túm cổ lại,chiếc váy ngắn tôi mặc coi vậy mà tiện,đôi giày búp bê cũng ko làm khó tôi được nên di chuyện khá dễ dàng.Tôi cố chạy nhanh theo dấu người ấy khi ngửi được mùi hương anh thảo mà cô để lại,trong thoáng chốc tôi đã đến nơi cô đứng,nó là một gốc đào cổ thụ nằm khuất sâu ko quá xa lễ điện,tuy ko quá âm u vì đã bị ai đó tắt hết đèn nhưng vẫn có chút gì đó thần bí làm tôi hơi lo sợ.Khẽ đưa mắt nhìn người phụ nữ đẹp thoát tục đang đứng kia tôi cất lời,trong chất giọng ẩn chứa chút suy tư. -Chào cô Lina,cô đến tìm cháu có việc ạ,cháu cũng đang rất muốn gặp cô đây. -Đúng như cháu nghĩ,nếu ko có việc gì hệ trọng e còn lâu ta mới bước chân về nơi đây,lại còn trong một ngày ko mấy yên bình như thế này...Samy à,cháu thấy ổn khi được học nơi ở ngôi trường lắm nguy hiểm này chứ.?Cô Lina nhìn tôi nói,có chút gì đó ẩn ý bên trong câu hỏi lấp lững của cô,đôi mắt xanh ngọc đang khẽ rợn từng cơn sóng ngầm nhưng chan chứa đầy sự ấm áp. -Cháu thấy ổn ạ,cháu đã dần quen với cuộc sống và việc học khá khác người nơi đây,bạn bè đối xử với cháu cũng rất thân thiện.Nếu ko tính việc sút bị ám hại mất mạng vài lần thì nơi đây quả là ko có gì phải bàn cãi ạ.Cô Lina sau khi nghe tôi nói dứt lời khẽ chau mày tỏ vẻ bất an,đưa hai tay đặt lên vai tôi,cô ko vội nói gì chỉ chăm chú nhìn vào vầng trán tôi một lúc lâu xong mới chậm gãy cất lời. -Ta đã dặn cháu phải cẩn trong trong từng cử chỉ và ko nên can hệ vào bất cứ chuyện gì ở đây...Dù biết lỗi ko phải tại cháu nhưng cứ cái đà này ta e cháu sẽ khó lòng yên thân được.Cháu nên nhớ nơi đây là đâu và mọi người ở đây là ai,họ khác cháu và ta cũng vậy.Samy à,một Vampire như ta có đủ sức mạnh để bảo vệ bản thân nhưng để lo thêm một nhân vật quan trọng như cháu thì e rất khó.Cô Lina khẽ xoay người hướng ánh nhìn lên vầng trăng đang tỏ ánh sáng kia mà thở dài,lời nói đầy ẩn ý của cô làm lòng tôi dâng lên nhiều xúc cảm hổn tạp.Phải cô là một Vampire hoàng gia cao quý,nhưng đều tôi ko khỏi thắc mắc và muốn biết nguyên cơ của nó là vì đâu cô lại muốn tôi đến đây học.Vẫn giữ im lặng một lát lâu cô Lina mới nói tiếp,trong chất giọng có tí gì đó nhắn nhủ lẫn suy tư. -Tuy ta đã phong ấn nó,nhưng trong đêm nay e là cháu phải thật cẩn trọng.Lọ thuốc này ta đã đều chế thêm dược liệu mạnh hơn nên có thể tránh nguy cơ cháu bị ai đó phát giác là một Vampire kì lạ.Cháu nhớ uống nó mỗi tuần,và tí nữa hãy uống ngay một ít để đề phòng bắt trắc.Cũng ko còn sớm cháu mau vào tham gia lễ hội đi Samy,ko bạn cháu lại lo lắng đi tìm đấy. Tôi nghe cô Lina nói mà cứ đứng lặng người ra ko một chút xúc cảm biểu hiện trên gương mặt,chỉ biết ngơ ra mà gật đầu tỏ vẻ đã tiếp thu những gì cô muốn tôi ghi nhớ,xong tôi liền ngoan ngoãn cầm lọ thuốc cô mới đưa cho uống.Đúng là mùi vị có khác tí,nhưng vẫn ko quá khó uống,cô Lina nhìn tôi nở một nụ cười ôn hòa đẹp tuyệt như vầng trăng đang lơ lững trên nền trời kia.Mặc dù có rất nhiều việc muốn hỏi cô nhưng tôi vẫn ko cất nên lời được,cô Lina là một người bí ẩn,phải nói chính xác là một Vampire rất tài giỏi mà tôi biết,có lẽ tôi sẽ phải hỏi cô vào dịp khác còn bây giờ thì ko phải lúc.Đưa mắt nhìn đồng hồ được ngụy trang bên ngoài gốc đào cổ thụ là một con bọ nhỏ xinh tôi khẽ giật mình,đã trễ lắm rồi tôi mà ko về chắc 2 nàng kia giết tôi mất.Ko suy tính gì nữa,tôi quay sang cúi người chào cô Lina cất lời. -Cháu xin phép đi trước,cô về cẩn thận.Cháu sẽ cố sống yên phận ko để cô lo lắng nữa ạ.Khi nào về thăm nhà,cháu sẽ đến tìm cô,lúc đó cô cháu ta sẽ nói chuyện nhiều hơn. -Cháu đi đi,ta nán lại tí sẽ về sau. -Vậng ạ. Tôi nhìn cô Lina lần cuối khẽ gật đầu rồi xoay người bước đi về hướng lễ điện,mặc cho vẻ đẹp lung linh của cảnh vật trước mắt tôi vẫn ko chút bận lòng,nó có vẻ sáng và lung linh hơn rất nhiều,đặc biệt là pho tượng lúc nãy các vị thần mỹ nam đã đứng ngắm.Dường như nó đang tỏa ra một ánh hào quang sáng chói nơi vầng trán,đây là pho tượng một vị thần nữ tối cao mà tôi đã từng nghe Saly nói,chỉ thoáng lướt qua ngắm nhìn giây lát tôi lại vội vã đi tiếp.Ở phía trước lễ hội đang bắt đầu,sự xuất hiện của một cô gái tầm thường như tôi sẽ ko ai quan tâm,nhưng trong lòng tôi chợt dâng lên một linh cảm bất an lạ,dự báo đêm nay sẽ có nhiều chuyện diễn ra mà tôi ko ngờ đến được.
Tiếng gió rít sau mà thê lương thế,vẫn một mình đơn độc hướng ánh nhìn cô bé đã khuất bóng sau những tòa tháp cao vời kia Lina khẽ thở dài,cô rất lo cho Samy hơn ai hết cô hiểu cô bé đang nghĩ và bất an về việc gì.Tuy còn nhiều đều muốn căn dặn Samy nhưng cô đã giữ lại đó,vì ko muốn nó phải bận lòng hơn.Đưa mắt nhìn pho tượng vẫn đang phát sáng kia,Lina chau đôi mày thanh tú,lúc Samy bước ngang nó vầng hào quang và thần khí từ cô bé toát ra mạnh hơn rất nhiều.Phải,dù có cố che giấu đến đâu thì Lina vẫn biết là Samy vẫn sẽ ko bao giờ được an toàn một khi vẫn còn ở lại nơi đây,một ngôi trường đầy nguy hiểm và sự ganh ghét ko dành cho những ai có tâm hồn thánh thiện và trong sáng như cô bé ấy.Đưa mắt ngước nhìn bóng chàng trai đang nằm chìm vào giấc ngủ kia Lina khẽ thở dài,xong cô cũng ko nán lại thêm chút nào nữa mà bước đi,trước đó còn để lại một câu nói đầy ẩn ý như muốn ai kia nghe được. -Samy mong cháu sẽ được bình an mà trở về đúng vị trí của mình.Nếu có thể những người mà cháu cần sẽ phải bảo vệ cháu vì đó cũng là họ tự bảo vệ chính linh hồn đang dần bị lạc lối của mình.Đôi khi định mệnh cho con người gặp nhau ko phải là tình cờ đừng cố né tránh nó làm gì...
Raio đưa mắt nhìn người phụ nữ tuy lạ mà có chút thân quen kia chợt kặng người,cậu đã nghe thấy tất cả những gì Samy và Lina nói với nhau.Đều mà cậu thắc mấc bấy lâu có vẻ đã được giải đáp phần nào,tuy nhiên về thân phận của ai kia thì quả là một ẩn số nan giải mà cậu ko tài nào đoán được.Câu nói của một Vampire hoàng gia tối cao ko bao giờ sai hay ko có hàm ý trong đó.Raio khẽ chau mày suy nghĩ mông lung,cậu ko hiểu nguyên cơ vì đâu một Vampire đã quy ẩn thân phận như Lina lại xuất hiện nơi đây,và mối quan hệ của cô và Samy nữa nó thật sự rất kì lạ.Mặc dù ko muốn bận tâm nhưng Raio vẫn ko ko sao từ bỏ được,thoát bay xuống từ thân cây đào cậu đưa tay phủi một vài cánh hoa vươn trên áo xong cũng cất bước hướng về phía lễ điện nơi mọi người đang chìm đắm trong niềm mong đợi trừ ai kia ra. Tuyết ko phải vô tình cứ muốn rơi làm lòng cậu thêm giá buốt,vẫn đơn độc bước đi chậm gãy Raio cố tìm cho lòng mình chút khoảng lặng,cậu ko muốn chấp nhận nhưng có một người đã cố chui vào tâm trí và trái tim dần đóng băng lại từ lâu của Raio.Nó làm cậu thấy mình có lỗi với công chúa nhỏ,Raio nào ngờ rằng một khi định mệnh đã an bày thì cậu vẫn sẽ đem cuộc đời mình mà tự nguyện dâng cho ai đó.Mọi thứ chỉ là sự khởi đầu cho một cuộc tình lắm sóng gió đang đợi cậu ở phía trước.
|
CHPƠNG:ĐÊM HANGRY VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA NỮ THẦN ÁNH SÁNG(P.6) Ở một gốc khuất gần bức tượng nữ thần Ánh sáng đang phát ra ánh hào quang dưới ánh trăng kia,một người đàn ông đang hướng cái nhìn đây suy tư vào ko gian,vị trí có hai cô gái mới đứng đây ko lâu.Nơi đôi mắt đã in hằn vài nếp nhăn của ông chất chứa chút gì đó xao động,ông ko sao giải đáp được mối quan hệ giữa Lina và Samy,một Vampire hoàng gia như cô ấy liệu có thật là đã hạ sinh một Vampire bình thường như Samy ko,nhưng ông nhớ ko nhầm thì đứa bé khi xưa cô sinh ra đã mất cùng chồng cô rồi còn gì,vã lại nếu như nó còn sống thì cũng phải mang trong người khí chất cùng dòng máu của cô chứ,trong khi Samy thì lại ko,mà ngược lại người cô bé lại toát ra một mùi rất lạ mà ông ko tài nào đoán được đó là gì.Đáng lẽ ra ông ko nên cho Samy vào đây học vì làm vậy là trái luật,nhưng vì Lina người phụ nữ mà ông hết mực yêu thương đã nhờ cậy nên ông mới nhận lời.Đưa mắt nhìn vầng trăng đang tỏa sáng vời vợi trên nền trời đang dần chuyển sang một màu xám tăm tối kia,hiệu trưởng trường Quenci lướt đi về phía khu lễ điện,ông có một linh cảm chẳng lành vì dấu hiệu của sự chuyển vời nơi vầng trăng,nó như ngầm báo hiệu một đều gì đó đang sắp diễn ra đêm nay.
Trên một gốc cây anh đào cách pho tượng nữ thần ko xa,có một chàng trai đang hướng cái nhìn theo bóng dáng của vị hiệu trưởng đáng kính,trong lòng cậu có chút tò mò vì sao một Vampire đã quy ẩn ko màn chuyện thế sự như Lina lại có mối quan hệ khác thường với Samy,cô gái mà cậu đang tìm hiểu thân phận thật sự đang bị che giấu bấy lâu nay.Còn vị hiệu trưởng đáng kính kia nữa,cậu rất muốn hỏi ông ta một số việc,về sự tồn tại của hoàng tử thế giới Vampire,kẻ mà Kora rất muốn đánh bại.Nếu ko nhờ cố tình đi tìm Tayoo,người em duy nhất và là cái gái trong mắt cậu,thì có lẽ Kora đã ko được vinh dự nhìn thấy đều khác thường từ cô bé ấy và biết được mối quan hệ giữa cô và Lina,một Vampire hoàng gia cao quý người mà mẹ cậu rất căm ghét.Thóăt xoay người nhẹ nhàng tiếp đất,Kora thong thả bước đi về khu lễ điện,trong tâm trí cậu đang suy nghĩ về một cô bé kì lạ,dù chỉ mới gặp đôi lần nhưng Kora lại có một cảm giác thân quen như đã từng biết cô trước đó. Tiếng quạ kêu đâu đó nghe đến thê lương,ánh sáng từ vầng trăng phát ra bắt đầu bị pha tạp sự tăm tối dần.Có phải chăng một nữ thần sẽ trở lại hay đó chỉ là vỏ bọc cho một âm mưu của ai đó,câu trả lại phải đợi sự xuất hiện của những nhân vật bí ẩn,họ đang hiện diện nơi ngồi trường Quenci trong lễ hội Hangry huyền thoại đêm nay.
Tại khu lễ điện chính sắp diễn ra đêm hội,nơi đâu cũng đầy ấp toàn người là người(t/g:cơ mà ko ai phải cả toàn là ở thế giới khác đến^^),áo váy thướt tha họ đang trò chuyện vui vẻ với nhau ko màn tới sự xuất hiện có phần khá trễ của một cô gái.Ko ai khác người đó chính là tôi,con bé lúc nào cũng gây chuyện mỗi nơi mà tôi đặt chân đến.Tôi đứng lặng người hồi tưởng lại sự việc vừa mới gặp đây thôi,lúc từ biệt cô Lina đến đây,trong lòng tôi cứ bất an lẫn suy nghĩ mông lung nên đã vô tình va phải một vị nữ thần rất xinh đẹp,chuyện sẽ ko có gì to tát nếu tôi ko ngã ra và giẫm phải chiếc váy dạ hội tuyệt đẹp của vị thần ấy,làm nó rách một mãng khá lớn.Khẽ bối rối tôi cúi đầu xin lỗi cô ấy,ko quên trưng ra vẻ mặt ngây ngô vô số tội thường trực. -Cháu xin lỗi cô ạ,cháu ko cố ý làm hư váy cô. -Ko sao đâu,ta sẽ thay chiếc váy khác cô bé đừng bận lòng.Trễ lắm rồi cháu mau đi tham gia lễ hội đi,còn ở đây thong thả thế khéo lại bỏ qua phần quan trọng của lễ hội.Nữ thần trước mặt tôi đang cất giọng nói trong trẻo như pha lê,phải diễn tả sao cho rõ dung mạo của người đây,cô ấy thật sự rất đẹp.Khoác trên người một chiếc váy xanh màu rêu sáng lấp lánh vì được đính rất nhiều bảo ngọc,mái tóc cùng mắt cô cũng xanh nốt,trên tay trái cầm một cây quyền trượng được chạm khắc khá tinh tế làm bằng gỗ,cô còn đội thêm một vòng nguyệt quế lạ mắt trên đầu với toàn lá cây và rất nhiều chú chim nhỏ xinh đủ màu đang đậu trên đấy.Thoạt nhìn cô từ đầu tới chân cứ như một rừng cây di động,nhưng quả thật vị nữ thần này rất đẹp,tuy ko kiêu sa và mang nét đẹp lạnh lùng như cô Lina,nhưng vị thần này lại đẹp một nét gì đó rất mộc mạc mà cao quý.Tôi ko biết rõ cô là ai chỉ chắc một đều cô ko phải là phù thủy hay mỹ nhân ngư như tôi đã gặp,tiên thì càng ko vì thần thái cô ko giống.Người đang đứng trước mặt tôi chỉ có thể là thần thôi,cơ mà tôi ko biết là người có sức mạnh cai trị về gì,trông cô có vẻ rất thần bí. -Ta tên Damin,là thần Rừng.Ko biết cháu còn gì thắc mắc muốn hỏi ta ko.?
|
Tôi đang đứng ngơ người nhìn vị thần nữ ấy,mắt dán chặt vào thân ảnh cô vì chỉ mới đây thôi cô đã khoác trên người một bộ cánh khác.Nó là chiếc váy dạ hồi màu nâu nhạt đính ngọc sáng lấp lánh,đẹp và sang trọng hơn cả chiếc váy cũ nên trông cô bây giờ cứ như một nữ thần,à ko vốn dĩ cô đã là thần rồi mà,tôi phải diễn tả sao cho rõ dung mạo cô lúc này nhỉ.Nói chung có thể tóm gọn trong 3 từ"Đẹp chết người"(t/g:nghe gì mà gê vậy nàng này hơi bị phóng đại^^) -Cháu ko bị gì chứ?Trông ta đẹp đến nổi cháu phải ngơ người ra thế sao.Cô Damin sau khi hỏi xong ko quên tặng kèm tôi một nụ cười thiên thần đẹp ngất ngây làm tôi thoáng đỏ mặt vì nhận ra sự vô tâm của mình.Khẽ cúi mặt tôi trả lời cô,tuy miệng cười ngô ngê mà thật ra lòng đang xốn xao đầy câu hỏi. -Dạ cô thứ lỗi cho ạ,cháu ko bị gì cả,chỉ là do cô đẹp quá cháu mãi lo ngắm nên mới quên mất ko trả lời câu hỏi của cô. -Cháu thật đáng yêu,có phải cháu tên Samy ko. -Dạ đúng ạ.Tôi đáp lời câu hỏi của cô một cách lễ phép,tuy ko rõ vì sao cô biết tên tôi dù tôi chưa tự khai báo nhưng tôi ko bận tâm vì cô là thần,mà đã là thần thì ắc có quyền năng đó. -Ta cò một thứ muốn tặng cháu,coi như là quà có duyên nên gặp gỡ.Cháu cầm lấy và vào lễ điện nhanh đi cô bé trễ lắm rồi.Tôi đang vẫn ngơ người suy nghĩ mông lung thì cô Damin chợt đưa tôi một quả cầu gì đó màu xanh ngọc rất đẹp,tuy ko hiểu dụng ý của cô là gì nhưng tôi vẫn vui vẻ cầm rồi cúi đầu cảm ơn cô. -Cháu xin phép,cảm ơn cô rất nhiều.Đây đúng là thứ cháu đang cần.Tuy ko hứng thú với màng soi cầu gì đó nhưng ko có một quả cũng lạc loài cô ạ,khi nào lễ hội kết thúc cháu sẽ trả lại cô ngay. -Ko cần đâu cô bé,quả cầu này ta ko có dịp dùng đến.Ta đang tìm người có duyên để tặng nó,may sao gặp cháu.Đây là quả cầu Lâm Nguyệt,được xem như linh hồn của rừng nó rất kén chủ nhân nên ko phải ai cũng chạm vào được,nay nó đã ngoan ngoãn quy thuận thì cháu cứ giữ lấy coi như bảo hộ nó dùm ta. Cô Damin đang nắm chặc bàn tay nhỏ của tôi căn dặn,cử chỉ nhẹ nhàng cứ như một người mẹ đang tặng quà cho con của cô làm tôi rất cảm động.Khẽ hướng ánh nhìn ngập tràn sự yêu thương dành cho cô tôi đáp lời. -Vậy cháu xin phép nhận nó ạ,cháu sẽ cất giữ cẩn thận.Giờ cháu đi vào lễ điện ngay ko bạn cháu lại lo.Cháu xin phép cô đi trước ạ. -Cháu vào đi,ta có việc nên sẽ vào sao. Cô Damin nói xong đưa mắt hương nhìn vầng trăng đang tỏa sáng kia khẽ thở dài,nhìn vẻ tâm trạng của cô tôi cũng ko muốn nán lại làm phiền cô thêm nên cúi đầu chào lần nữa rồi xoay người bước đi.Cầm quả cầu trong tay mà lòng tôi cứ bất an,đây quả là một vật vô giá đối với một con bé ngô ngê như tôi,bất chợt một dòng điện chạy trong người tôi từng hồi một,xong thoáng qua mau và ko để lại chút xúc cảm nào.Vẫn bước vô định về phía lễ điện,tôi khẽ đưa tay ôm tim mình,tuyết vẫn cứ rơi và đêm cũng dần trôi qua ko chờ đợi một ai cả,lặng lẽ tôi cảm nhận trái tim nhỏ bé của mình đang đập lỗi nhịp vì một nguyên cơ nào đó rất mơ hồ.
Damin đưa mắt nhìn theo bóng cô bé đang bước đi cô độc kia khẽ thở dài,ko hiểu sao cô lại rất quý Samy dù chỉ mới gặp nó có một lần,Samy đem lại cho cô cảm giác như đã gặp cách đây rất lâu và đặc biệt nó làm cô nhớ đến người bạn thân vắng số đã ra đi mãi mãi.Hơn ai hết cô cảm nhận được một cái gì đó rất khác lạ toát ra từ người Samy mặc dù nó còn rất mơ hồ ko rõ lắm,Damin biết rằng cô bé sẽ còn gặp hạn trong thời gian tới nên mới cho cô quả cầu sinh mệnh của rừng mà phòng vệ tuy nhiên cơ may còn tùy thuộc vào số mệnh Samy ngắn hay dài thôi,dù có là một vị thần tối cao Damin cũng ko tiện xen vào.
Ánh trăng sáng soi bóng dáng người nữ thần đang bước đi chậm gãy phía dưới,đưa tay sờ nhẹ lên trán pho tượng đang phát sáng mờ ảo Damin khẽ rơi nước mắt cất giong nói ngẹn ngào vào hư ko. -Phong ấn ngàn năm gì đó liệu có thật,và một ngày ko xa em sẽ sống lại bởi một thân phận khác,em vẫn sẽ là một nữ thần đầy quyền năng và sức mạnh Shamon à,chị chỉ mong cô bé được chọn là một viên ngọc sáng ko bị vấn đục,còn ko thì vận mệnh cả thế giới phép thuật này sẽ rơi vào thảm cảnh bị duyệt vong trong nay mai thôi.Cũng đến lúc cô bé ấy nên xuất hiện rồi, chị cảm nhận được đều đó từ em đấy Shamon...Nữ thần ánh sáng sẽ trở lại.
Nói dứt lời,Damin đưa quyền trượng lên cao tạo nên một vòng kết giới cho khu lễ điện thêm an toàn ko bị quấy nhiễu bởi bọn bên phe hắc ám.Là một trong những nữ thần tối cao nên Damin có trách nhiệm thay ai kia bảo vệ sự yên bình của thế giới phép thuật này,nơi mà ko lúc nào được bình yên cả.Khẽ bước đi trở về khu lễ điện cô cảm nhận được một sự kiện trọng đại sắp diễn ra nơi đây.Ánh trăng vẫn cứ sáng còn lòng cô thì cứ mờ ảo,tuyết ngày một rơi nặng hạt hơn,tuy bầu trời ko còn u ám nữa nhưng vầng trăng trên cao kia thì đang bị hắc khí vây hãm,liệu mọi việc có theo ý người dự định hay sẽ bị bàn tay ai đó can thiệp mà thay đổi.Câu trả lời sẽ được giải đáp trong lễ hội Hangry đêm nay...
|
CHƯƠNG 8:ĐÊM HANGRY VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA NỮ THẦN ÁNH SÁNG(P.7) Tại khu lễ điện nơi lễ hội Hangry đang diễn ra,mọi người ai cũng háo hức chờ đợi sự xuất hiện của những nhân vật quan trọng.Tuy cảnh sắc nơi đây hôm nay được trang trí tuyệt đẹp nhưng nó vẫn ko nổi bật bằng những bộ trang phục đang tỏa sáng lấp lánh của những ai đang hiện diện để chờ đợi cơ may được lựa chọn đêm nay. Phải,chính xác là như lời Saly nói trông tôi hiện giờ ăn mặc rất khác người.Sau khi dứt khỏi dòng hồi tưởng nhớ lại việc gặp vị nữ thần tuyệt sắc ấy tôi vội vả lê bước chân vào bên trong lễ điện.May sao ai cũng đeo mặt nạ ko thì tôi ko biết sự"nổi tiếng" của mình khi lễ hội kết thúc sẽ nâng lên cỡ nào.Cố đưa mắt dõi tìm hai nhỏ bạn thân yêu nhưng bóng dáng hai nàng ta vẫn biệt tăm,đúng là đêm nay nơi đây đông người thật,cố để bon chen vào bên trong đối với tôi đã là một sự nổ lực bởi thân hình thấp bé nên đi đâu cũng bị lấn áp đến ngạt thở.Khó khăn lắm tôi mới trốn vào một góc của lễ điện mà ẩn mình,đưa tay cầm một cốc máu có màu đỏ nhạt tôi tu nó một hơi cạn sạch,bụng hơi đói nên tôi mới nhắm mắt mà uống nó chứ nào ngay đêm nay có khá nhiều món ngon được trưng ra cho học viên và khách mời thưởng thức,nhưng vì nó nằm xa quá nên tôi chịu.Có khi chưa chen qua được bên đó thì đã bị chèn ngẹt chết mất. Tôi cố định thần lại,hít thở sâu rồi đưa mắt nhìn quanh một lượt.Ko biết phải diễn tả sao đây cơ mà đêm nay quả thật trong ai cũng đẹp sắc nước hương trời,chim xa cá lặn,chỉ có mỗi tôi là lạc loài.Nhưng mà thôi kệ,dù sao mục đích chính của tôi là đến tham gia cho biết,còn vụ soi cầu soi bóng gì đó tôi xin kiếu.Sau một lúc đứng tầng ngần tôi mới tập trung chuyên môn ngắm cảnh khi đã rời mắt khỏi những mỹ nam mỹ nữ kia.Ko biết phải diễn tả sao cho rõ,thật sự lễ điện đêm nay rất đẹp.Nơi đây rộng hơn vẻ ngoài của nó với sức chứa lên tới mấy ngàn người,trần nhà ko kín mà là một khoảng ko mờ ảo như một màn hình tinh thể lỏng khổng lồ,nó được treo hàng vạn xa số những quả cầu lớn bé đủ loại và màu sắc.Mỗi quả đều có hình và tên của chủ nhân nó,dưới ánh trăng sáng mờ ảo chúng đang phát sáng theo từng đợt.Toàn bộ bên trong khu lễ điện đều được dác vàng và bảo thạch,các cột nhà thì cao chót vót như đến tận trời,to đến nổi hai người ôm ko hết.Trên mỗi cột có chạm hình những nhân vật nào đó rất ấn tượng với dung nhan tuyệt sắc mà tôi chắc độ nổi tiếng của họ ko hề nhỏ.Chốc lát nhìn lên tầng nhà lại thấy hình ảnh những con rồng đang chao lượn,chúng phung lửa làm cho bầu trời chuyển dạ mà đổi sang một màu đỏ u uẩn đầy huyền bí.Tuy cảnh và người có đặc sắc là thế nhưng vẫn ko sao thu hút tôi lắm,đơn giản vì những người tôi cần gặp lúc này đều ko có ở đây.Cố đưa mắt tìm họ lần nữa nhưng vẫn ko thấy ai cả tôi đâm ra buồn mà lê bước chân hướng ra cửa,bất chợt do vô ý tôi đâm phải một chàng trai nào đó nên vội cúi đầu cất lời. -Xin lỗi anh tôi ko cố ý. -Ta ko sao,cô bé định đi về à?lễ hội vẫn chưa bắt đầu mà.Tiếng chàng trai ấy cất lên,tôi lúc này mới ngắm nhìn anh ta thật kĩ,khoác trên người một bộ vest đen lịch lãm có đính ngọc phía trước,vẫn mái tóc và màu mắt ấy ko ai xa lạ anh chính là ân nhân đã cữi chổi cứu tôi khi sáng.Nhìn anh bây giờ tuy có đeo mặt nạ nhưng thần thái vẫn vậy nên tôi mới nhận ra.Thoáng ngỡ ngàng tôi chưa kịp trả lời lại thì đã nghe giọng anh vang lên tiếp. -Cô bé nán lại đã,ta chắc sẽ có chuyện hay đáng xem đấy.Hay cô bé đang tìm người ta sẽ giúp em. -Vâng em đang tìm bạn ạ,một nàng có mái tóc hồng rất nổi bật,còn một nàng có mái tóc nâu giống em đây,cả hai đều rất đẹp.Tôi hướng đôi mắt to tròn nhìn anh ta,ko quên nở một nụ cười nai tơ đốn tim người.Anh khẽ cất lời,trong giọng nói có phần ẩn ý. -Cô gái tóc hồng chẳng lẽ là...
-Samy,cậu đây rồi bọn mình tìm cậu vất vả lắm.Tiếng một cô nàng lãnh lót gọi tôi từ phía đám đông đang đứng phía xa kia,ko ai khác nhỏ là Saly tiểu thư.Nhìn thấy nhỏ tôi vui hơn nhặt được vàng vội chạy lại quên mất ko để ý chàng trai đáng đứng đó đăm chiêu nhìn theo.Yona cũng xuất hiện khi đã dạt đám đông bằng hàn khí toát ra từ người,nhỏ nhìn tôi chăm chú nhưng đôi mắt có vẻ gì đó đang săm soi người phía sau tôi thì phải.Khẽ bá vai ôm cổ hai nhỏ tôi nhảy cẩng lên reo hò,mặt cho bao ánh mắt đang ái ngại nhìn tôi. -Hai cậu trn đâu mà kĩ vậy,hại mình tìm muốn nát nơi này mà ko thấy(t/g:chém gió quá c ơi^^) -Câu này phải để bọn mình hỏi cậu đấy,bảo đi một chút mà hơn cả nữa ngày mới chịu lết xác về.Saly chu miệng mè nheo làm tôi bật cười thành tiếng,đưa mắt đá long nheo với nhỏ tôi vờ vô tội cất lời. -Mình gặp người quen nên mới về trễ đấy chứ...Ơ mà anh phù thủy kia đâu rồi,mới khi nãy còn đứng đây cơ mà. Tôi đang nói đoạn chợt nhớ đến ân nhân nên dáo dác nhìn khắp nơi tìm anh,nhưng có lẽ anh đã đi từ khi nào nên tôi đành chịu,chỉ còn biết lặng người đăm chiêu suy nghĩ. -Mình chưa kịp hỏi tên với cảm ơn thì anh lại đi mất,người gì đâu mà hành tung bí ẩn.Cứ sơ hở tí là biến mất làm như sợ mình ăn thịt ko bằng. -Anh ấy tên Tama,là một phù thủy hoàng gia tài giỏi.Cậu sẽ còn gặp lại anh nên việc cảm ơn cứ để đấy. Yona nghe tôi nói bỗng cất giọng đáp theo.Cơ mà cách nhỏ nói cứ y như rằng đã quen ân nhân trước làm tôi và Saly ko tránh khỏi thắc mắc nà nhìn nhỏ dò xét.Thấy vẻ mặt ngô ngê của hai tôi Yona khẽ mỉm cười,xong ko nói gì thêm,nhỏ chỉ lặng lẽ hướng về khu chính điện mà bước.Tôi và Saly chỉ biết lắc đầu xong cũng nối gót theo sau,có một cảm giác gì đó thân quen lạ khi gặp ân nhân,và một đều khá trùng hợp là khi chất của Yona và anh ta rất giống nhau.Đều đó làm tôi rất hoang man tự hỏi mình,có khi nào cả hai có mối quan hệ gì rất thân mà Yona vẫn đang cất giấu.
|
Một lần nữa cho Sammy cảm ơn bạn Lion_Husi và Hoathiêndiêu và những bạn đã ủng hộ fic của mình nha.Mình sẽ cố gắng viết nốt phần còn lại của fic,cơ mà nội dung chắc sẽ ko có gì hấp dẫn lắm,mong các bạn thông cảm vì não t/g bé chỉ suy nghĩ được thế.Sammy yêu các bạn nhiều^^... ********************* Chương 8(phần 7)tiếp theo^^
Trời đã dần khuya hơn,mùa đông tuy lạnh nhưng ko khí trong lễ điện hiện giờ thì rất nóng.Nó có thể hiểu theo nhiều nghĩa,bởi mọi người đều đang nao nức trong lòng chờ chứng kiến những sự kiện quan trọng sắp sữa diễn ra.Cơ mà có một nhân vật cứ khác người ko quan tâm gì cả,nhỏ chỉ biết đứng cặm cụi ăn để lắp đầy cái bụng đang biểu tình từ chiều giờ.Ko ai khác cô bé đó chính là tôi Samy Hana một con người duy nhất lạc loài giữa thế giới phép thuật toàn những nhân vật phi phàm này. Tuy tôi có chút khó hiểu vì tháy độ khác lạ của Yona nhưng vẫn cố ko hỏi nhỏ thêm vì tôi biết nhỏ sẽ ko nói gì trừ khi nào nhỏ thích thôi.Bằng chứng là hiện giờ mặc cho tôi và Saly đang vô tư gặm bánh,Yona vẫn cứ đứng thong thả hướng ánh nhìn lên nền trời đang dần chuyển màu kia,chốc lát đôi mày thanh tú của nhỏ lại chau lại đầy suy tư.Saly thì đang ăn cùng tôi bỗng dừng lại nhìn chiếc đồng hồ hình một con phượng hoàng lớn treo giữa chính điện,tôi cũng theo hướng nhỏ mà săm soi xem giờ.Đã gần 10 giờ rồi,nhưng lễ hội vẫn chưa diễn ra,thế mà sao ai cũng hối thúc làm tôi cứ tưởng nó sẽ bắt đầu sớm hơn chứ. -Trễ thế này mà sao chưa bắt đầu nghi lễ soi cầu chứ,hay anh có chuyện gì...? Saly đang ngơ người bỗng cất một câu hỏi vu vơ làm tôi và Yona ko hẹn đều hướng cái nhìn đầy ẩn ý vào nhỏ.Tuy ko biết"Anh" mà Saly hay nhắc đến là ai,nhưng tôi chắc một đều là người đó chiếm một vị trí ko hề ít trong tim nhỏ.Tôi đang chăm chú nhìn vẻ thất thần trên gương mặt thanh tú của Saly thì bóng đơ người bởi chợt nhớ ra một việc rất quan trọng. -Thôi chết,nó đâu rồi tớ nhớ là để ở đây cơ mà.Chẳng lẽ nó rớt ngoài ấy.Sao giờ chỉ còn mỗi một quả cầu thế này. Tôi đưa tay tìm khắp người mình,lục tung mọi ngóc ngách trên chiếc váy,chỉ có đều chưa xé toạc nó ra thôi,cơ mà tôi vẫn ko sao tìm được thứ mình đang cần.Yona và Saly thấy vẻ lo lắng trên gương mặt tôi cũng lại gần săm soi hỏi. -Cậu tìm gì cơ?Nói,bọn mình phụ tìm cho.Saly bá vai tôi cất lời,nhỏ còn ko quên xoay người tôi một vòng làm tôi chóng cả mặt vội đáp lại. -Ko có gì to tát,nó chỉ là một viên ngọc rất quan trọng với mình thôi. -Ngọc?Ko hẹn nhưng Saly và Yona đều thốt nên một từ đầy ẩn ý chờ tôi giải đáp.Nhìn vẻ mặt ngơ ra của Saly cùng vẻ đăm chiêu suy nghĩ gì đó của Yona tôi ko nhịn được cười.Khẽ che miệng lại vì thấy mình hành động vô duyên quá tôi mới tịnh tâm mà cất lời. -Nó là một món quà của cha mẹ tặng tớ,giống như kỉ vật vậy nên nếu mất mình sẽ rất buồn...vì giờ cả hai đã rời xa mình mãi mãi rồi. Tôi nói đến đây lòng bỗng buồn man mác,hai nhỏ bạn cũng theo đó mà tâm trạng theo.Đúng lúc ko khí đang căng thẳng thì một tiếng pháo lớn vang lên,tiếp đó nền trời bỗng chuyển sang một màu trắng tinh khôi đầy huyền ảo.Phía trên trần lễ điện hàng loạt những con bạch quạ bay xà xuống,chung mang theo những bông tuyết trắng li ti đang tỏa sáng ban phát khắp mọi nơi,chúng vươn trên thân ảnh từng người làm ai cũng đẹp một cách lung linh cả.Nơi chính điện diễn ra nghi lễ soi cầu,một cô gái tuyệt sắc đang thong thả bay từ trên cao xuống,khoác trên người một tà áo trắng đính pha lê óng ánh,cô gái vung tay biến ra những tiểu linh tinh nhỏ xinh,lặp tức trong vô thức ai cũng được một bé chọn mà đậu trên vai mình.Lạ một đều là một vài người ko có,trong đó có tôi và Yona.Ko hẹn nhưng biết bao cặp mắt đều hướng cái nhìn đầy ẩn ý vào những nhân vật khác người ấy,Saly cũng hướng đôi mắt đăm chiêu nhìn tôi và Yona,xong vẻ mặt nhỏ thoáng buồn làm tôi phải suy nghĩ bâng quơ.Nhưng chợt nhớ ra việc quan trọng cần làm bây giờ,tôi vội nhìn 2 nhỏ bạn cất lời. -Mình phải ra ngoài tí tìm viên ngọc ấy,hai cậu ở lại tham gia lễ hội.Mình sẽ vào ngay thôi nhanh lắm. -Nhưng lễ hội sắp bắt đầu...Samy,cậu nán lại tí rồi hẳn đi tìm,mình và Yona sẽ cùng đi với cậu.Tôi đang định xoay người bước đi thì Saly đã kịp túm tôi lại,nhỏ chau mày bám tay tôi ko buông ra.Lúc này Yona mới chậm gãy lên tiếng giải vây cho tôi,nhỏ vẫn cất giọng chậm gãy. -Mình sẽ đi cùng Samy,nên cậu cứ yên tâm ở lại tham gia lễ hội.Cậu cũng đi lỡ bỏ mất cơ hội gặp "Anh" thì ko hay.
Yona nói rồi nắm tay tôi lôi đi một mạch bỏ lại Saly đứng đó nhìn ngơ ngác.Hướng cửa chính lễ điện mà bước trong lòng tôi bỗng dâng lên một cảm giác bất an.Phải chăng như dự cảm được một đều gì đó mà tim tôi đôi lúc cứ thắt lại,vầng trán cũng theo đó mà nóng lên từng hồi.
Tại lễ điện,Saly vẫn đứng ngơ ra bất động nhìn theo bóng dáng đã khuất dần của 2 nhỏ bạn.Trong lòng cô đang rất rối bờ và pha chút buồn vu vơ,ko phải vô cớ mà cô trở nên tâm trạng như vậy chỉ là do cô đang thấy ghen tỵ với Samy và Yona,cùng đi tham gia lễ hội nhưng cô lại ko có phần phúc như có cơ hội được chọn như hai nhỏ.Một khi những tiểu linh tinh ko chon ai đều đó chứng tỏ họ là người đã có chủ,và sẽ là một trong những cô gái được nghi lễ soi cầu của các Vampire hoàng gia chọn đêm nay.Hướng đôi mắt u uẩn nhìn lên nền trời đang phát sáng Saly khẽ thở dài cất một câu nói vào hư ko. -Saly ơi Saly,dù muốn hay ko mày cũng chỉ có thể là một Vampire thấp kém đến suốt đời thôi.
Trong ko gian đầy ấp sự hân hoan và chờ đợi có một trái tim đang dần tan nát,niềm hi vọng cuối cùng của cô sẽ ko bao giờ thành hiện thực,nhưng biết đâu được cô sẽ tự thay đổi số phận mình trong nay mai.Câu trả lời còn phụ thuộc vào thời gian và sự an bày của tạo hóa.Ít phút nữa thôi những nhân vật bí ẩn sẽ xuất hiện,liệu họ có đem lại sự bất ngờ cho đêm Hangry hay ko,ai ai đều hồi hợp mong đợi mà đồng loạt hướng cái nhìn về chính điện nơi nghi lễ soi cầu sắp diễn ra.Tiếng quạ đâu đó cất lên nghe nao lòng,tuyết vẫn cứ rơi còn lòng người thì cứ xao động,đêm nay sẽ thật dài đối với những ai có trái tim vốn dĩ thuộc về nhau...
|